Anh thả chiếc áo xuống, tiếp tục đi tìm manh mối.
Bồn tắm và bồn cầu đều rất sạch, đồ dùng đặt trên bồn rửa mặt cũng không có gì khác lạ. Trong thùng rác có vài mẩu giấy vệ sinh dùng rồi, nhìn qua rất bẩn, Tiêu Lâu quyết đoán lộn ngược thùng rác lại, đổ toàn bộ những thứ trong thùng rác ra đất.
Anh phát hiện có vài mẩu giấy vụn.
Tiêu Lâu dốc đống giấy vệ sinh bẩn ra, tìm được toàn bộ những mảnh giấy vụn. Anh ghép thử những mảnh giấy này một phen, vậy mà lại ghép thành một bức hình – là giấy chứng nhận kết hôn.
[Thời gian đếm ngược 27:45, Mức độ sưu tầm manh mối 15%]
Tiêu Lâu ghi nhớ kỹ hai manh mối này, sau đó xoay người ra khỏi phòng tắm, bắt đầu tìm kiếm trong phòng ngủ.
Game escape trước kia anh hay chơi bình thường đều có giới hạn thời gian là một tiếng, nếu cấp độ khó thì từ ba đến năm tiếng, thậm chí những căn phòng cho đội đông người còn phải mất bảy tám giờ mới qua được.
Tìm câu trả lời trong 30 phút, quá ít thời gian.
Cũng may căn phòng này cũng không quá khó, dù sao chỉ là loại phòng cấp D, còn có thông báo về “mức độ sưu tầm manh mối” nữa.
Tiêu Lâu vừa quay ra mở tủ quần áo vừa nhanh chóng phân tích trong đầu.
Giấy chứng nhận kết hôn bị xé rồi ném vào thùng rác trong nhà vệ sinh chứng tỏ cuộc hôn nhân của cô chủ nhà này đã đổ vỡ. Nhưng ở trong nhà cô vẫn còn quần áo và giày của đàn ông, chứng tỏ hai người chưa đi tới bước ly hôn, cái chết của cô chắc có liên quan tới người chồng, vậy trọng điểm tìm kiếm tiếp theo sẽ là những thứ liên quan tới người chồng.
Tiêu Lâu dùng tốc độ nhanh nhất có thể để lục túi từng chiếc áo quần của nam trong tủ – anh còn tìm được một chiếc ví nhưng bên trong không có tiền mặt hay séc gì, chỉ có một bức ảnh chụp chung, chính là hai vợ chồng trong giấy đăng ký kết hôn.
Trong ảnh chụp, cô gái mặc váy cưới trắng tinh, gương mặt hạnh phúc nép vào ngực của người đàn ông, trai xinh gái đẹp nhìn rất xứng đôi.
[Thời gian đếm ngược 24:06, Mức độ sưu tầm manh mối 25%]
Lục tủ quần áo mất rất nhiều thời gian, Tiêu Lâu bình tĩnh suy nghĩ lại, xoay người đi tới bàn trang điểm và tủ đầu giường.
Anh nhìn thấy một chai nước hoa rất đẹp trên bàn trang điểm, mở nắp ra đã lập tức ngửi thấy mùi hoa hồng.
Trong ngăn kéo bàn trang điểm có một tấm thiệp mừng, trên đó viết: “Honey ơi, tặng cậu chai nước hoa này, chúc mừng sinh nhật nha, mãi mãi tuổi thanh xuân – Lưu Vân, người chị em tốt nhất của cậu, ngày 17 tháng 7.” Chữ “người chị em” bị gạch chéo một dấu đỏ rất to.
Sinh nhật, nước hoa mùi hoa hồng, thiệp chúc mừng bị vẽ bậy lên, nhân vật mới tên Lưu Vân, đây là những manh mối rất quan trọng, mức độ sưu tầm manh mối trên tấm bảng bay lơ lửng trước mặt Tiêu Lâu cũng nhảy thẳng từ 25% lên 50%!
[Thời gian đếm ngược 22:00, Mức độ sưu tầm manh mối 50%]
[Đã sưu tập được 50% manh mối, nhân vật khả nghi đã xuất hiện, có xác nhận đây là hung thủ hay không? Có / Không]
[Lưu ý: Thời gian qua cửa càng ngắn, manh mối có được càng nhiều thì phần thưởng sẽ càng cao]
Tiêu Lâu nghĩ một chút, lựa chọn “Không” trên tấm bảng bay.
Anh vẫn còn 22 phút nữa, manh mối chưa đầy đủ, nếu giờ đã xác nhận hung thủ rất có thể sẽ phạm sai lầm.
Những manh mối hiện tại tìm được đều chỉ rõ hung thủ có thể là người chồng hoặc cô bạn thân – chồng ngoại tình với bạn thân bị nạn nhân phát hiện, người vợ phẫn nộ xé bỏ giấy đăng ký kết hôn, hơn nữa còn gạch một dấu X rất lớn màu đỏ lên tấm thiệp sinh nhật của bạn mình. Có lẽ mâu thuẫn nổ ra đúng ngày sinh nhật nên người vợ bị chồng hoặc bạn mình giết hại.
Nếu chuyện đi theo motif cũ mèm như vậy thì phần lớn manh mối đều được móc nối rất hợp lý.
Nhưng mà…
Có thật chuyện chỉ đơn giản như vậy không?
Tiêu Lâu nhìn lướt qua chiếc giường phủ hoa hồng đầy hoa lệ kia, nhanh chóng xoay người ra khỏi cửa.
Đây vốn không phải hiện trường đầu tiên của vụ án.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận