Số 5 phóng khoáng phất tay, nói: “Tạm biệt các vị. Tôi sẽ tiếp tục lên phòng Nhép, nếu mấy người không muốn gặp tôi nữa thì tốt nhất đừng có chọn mật thất bài Nhép đấy.”
Tiêu Lâu và Ngu Hàn Giang liếc nhìn nhau, không nói gì thêm.
Phòng sắp đóng cửa, cả hai quay đi tiến vào không gian tương ứng với số của mình. Bọn họ đã được buộc chặt với nhau, dù người nào mở mật thất cũng sẽ kéo người kia vào, không việc gì phải vội vàng nói chuyện ở đây.
Nhưng sau khi tiến vào không gian cá nhân, Tiêu Lâu lại thấy một dáng người cao lớn quen thuộc.
Ngu Hàn Giang: “…”
Tiêu Lâu: “…”
Tại sao hai người bọn họ lại chạm mặt trong không gian cá nhân vậy? Chẳng nhẽ không gian cũng nối với nhau?!
Hai cùng cùng quay đầu về phía thiếu niên giữ cửa.
Cậu ta lạnh lùng nói: “Vì quan hệ khế ước nên tiếp theo hai người sẽ phải vượt ải cùng nhau, tôi lười tách thêm một bản thể Át Nhép để nói chuyện với hai người. Có chuyện gì thì cùng hỏi luôn đi, hai người cũng có thể bàn bạc xem tiếp theo sẽ đi phòng nào.”
Tiêu Lâu bỗng cảm thấy thằng nhóc mặt liệt này đôi khi cũng có chút đáng yêu của loài người. Lười, không muốn phân thêm một Át Nhép nữa, thế là quyết đoán gom luôn không gian của hai người làm một.
Lại hợp ý quá đi chứ!
Tiêu Lâu lập tức tháo mặt nạ, Ngu Hàn Giang cũng làm tương tự.
Cuối cùng hai người cũng có thể nhìn nhau trực tiếp, thấy gương mặt quen thuộc đã lâu không gặp kia.
Chỉ một cái liếc mắt thôi mà tựa như đã xa nhau cả thế giới.
Gương mặt của cả hai đều không thay đổi, vẫn là dáng hình trong trí nhớ. Chỉ là sự mỏi mệt đã nhuốm tràn đôi mắt của cả hai.
“Đã lâu không gặp.” Ngu Hàn Giang đi tới trước mặt Tiêu Lâu, hạ giọng nói, “Không ngờ lại gặp anh ở đây.”
“Tôi cũng không ngờ.”
Rõ ràng có bao điều muốn nói nhưng lại chẳng biết nên bắt đầu từ đâu, căn phòng bỗng chốc rơi vào im lặng.
Một lát sau, Ngu Hàn Giang mới hỏi: “Anh đã gặp tai nạn xe cộ trước khi tới thế giới này sao?”
“Ừ. Hôm đó mùng 7 tôi ăn cơm tối xong thì đi siêu thị mua đồ, lúc qua đường thì có một chiếc xe bus đột nhiên lao về phía tôi. Theo như lời hai cô gái vừa nãy nói, tôi nghĩ hẳn là mấy cô ấy cũng chết trong vụ tai nạn đó…” Tiêu Lâu không muốn nhớ lại cảnh tượng máu me đó nữa, anh nhắm mắt lại hỏi, “Còn Ngu đội thì sao?”
“Đi phá án, khi chấp hành nhiệm vụ thì xảy ra chuyện ngoài ý muốn.” Vừa rồi ở trước mặt những người kia, hắn không muốn để lộ thân phận cảnh sát của mình, nhưng trước mặt Tiêu Lâu thì không cần phải giấu giếm, Ngu Hàn Giang giải thích đơn giản, “Cũng là ngày mùng 7 hôm đó, buổi chiều, ở ngoại thành.”
“Nói vậy là anh không nhận được tin nhắn wechat của tôi?”
“Wechat? Khi chấp hành nhiệm vụ tôi tắt chuông điện thoại.” Ngu Hàn Giang nghi hoặc nói, “Anh tìm tôi có chuyện gì à?”
“Cũng không có gì to tát. Tôi chỉ hỏi anh khi nào có thời gian thì cùng ăn một bữa cơm.”
“…” Ngu Hàn Giang chợt nhớ ra, đêm giao thừa hôm đó quả thật đã nói với Tiêu Lâu hôm nào cùng đi ăn.
Đáng tiếc, cuối cùng bữa cơm đó cũng chẳng thành hiện thực.
Bọn họ gặp nạn cùng một ngày, vậy mà có thể gặp lại trong thế giới thẻ bài.
Tiêu Lâu có thể tưởng tượng được khi đó tình trạng của Ngu Hàn Giang nguy hiểm cỡ nào, anh không hỏi chi tiết vụ án, chỉ chậm rãi đi tới bức tường thẻ bài trước mặt rồi chuyển chủ đề: “Ngu đội, chắc anh rất muốn trở lại thế giới thực phải không?”
Ngu Hàn Giang cũng đi tới, nhìn bức tường khổng lồ được tạo thành từ những lá bài, hỏi: “Anh cũng vậy sao?”
Tiêu Lâu mỉm cười: “Đương nhiên rồi.”
Anh xoay người đưa tay về phía Ngu Hàn Giang, ánh mắt ngập tràn kiên định: “Chúng ta cùng nhau vượt qua tất cả mật thất thẻ bài rồi rời khỏi nơi này nhé!”
Đối diện với đôi mắt trong veo của anh, Ngu Hàn Giang cẩn thận gật đầu, hạ giọng nói: “Được.”
Người đàn ông siết chặt bàn tay của Tiêu Lâu.
Ánh mắt hai người chạm nhau giữa không trung.
Ở thế giới thẻ bài xa lạ này, gặp được người mình quen biết.
Cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của đối phương truyền từ đầu ngón tay, tựa như được rót thêm một nguồn sức mạnh rất lớn vào trong tim vậy.
Từ nay về sau, bọn họ chính là đồng đội.
Dù tương lai có gian nan hiểm trở cỡ nào, bọn họ sẽ vẫn sóng vai tiến về phía trước.
Lời tác giả:
Quyển 1 để giới thiệu thiết lập bốn loại mật thất:
Cơ: Giải mã bí ẩn; Rô: Mê cung cơ quan; Bích: Mạo hiểm sinh tồn; Nhép: Quyết đấu khiêu chiến
Hai người hợp tác hành trình mới tại thế giới thẻ bài chuẩn bị chính thức mở ra : )
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận