Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 30: Bạch trảm

Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch) (Đã Full)

  • 66 lượt xem
  • 957 chữ
  • 2025-03-23 07:06:08

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

 

Phương Tri Hành trong lòng nghiêm nghị, miệng cười ngây ngô và nói: “Tam gia, người nói gì vậy, sao ta nghe không hiểu gì hết?”

“Tốt nhất là nghe không hiểu!”

Triệu tam gia mỉm cười, cảm thán: “Khi ta còn trẻ đã từng trải qua một nạn đói còn nghiêm trọng hơn cả lần này, người người nhà nhà đổi con cái lấy thức ăn, ngươi đã từng ăn thịt trẻ con bao giờ chưa?”

Phương Tri Hành rùng mình, cậu chậm rãi đặt Tế Cẩu xuống.

Thấy vậy, Triệu Đại Chí cho rằng cậu muốn bỏ chạy, lập tức rút liệp đao ra, nghiễm nhiên nói: “Đừng nhúc nhích, ta sẽ cho ngươi chầu trời một cách thanh thản!”

Phương Tri Hành lại đặt chiếc sọt trúc gãy nát xuống.

Triệu tam gia cười khẩy: “Ngươi muốn chạy thì cứ chạy đi, nhưng ngươi chạy có nhanh hơn bọn ta không hả?”

Phương Tri Hành hít một hơi thật sâu, đột nhiên rút liệp đao ra, cắm xuống mặt đất.

“A woo woo ~”

Tế Cẩu kêu thảm thiết.

Lưỡi đao cắt vào cổ nó, máu tuôn ra như suối văng lên người Phương Tri Hành.

“Hả cái này?!”

Triệu tam gia và Triệu Đại Chí sững sờ tại chỗ.

Phương Tri Hành thình lình đâm chết con chó của cậu.

Đây là ý gì?

Hai cha con nhìn mà choáng váng.

Vẻ mặt Phương Tri Hành lạnh lùng, nhìn về phía trước.

Chỉ thấy giao diện hệ thống mơ hồ chợt trở nên rõ ràng.

[2. Giết hai sinh mạng cùng cấp bậc: (2/2)]

[Bạt Đao Thuật Phổ Thông: Đã hoàn thành điều kiện max cấp, Có thăng cấp hay không??]

“Thành công rồi!!”

Phương Tri Hành vui mừng quá đỗi, cậu đã thành công, Tế Cẩu và cậu đúng là sinh mệnh cùng cấp bậc, ít nhất linh hồn nhất trí.

“Thăng cấp rồi!”

Phương Tri Hành không chút chần chờ, tâm trạng thay đổi.

Chỉ một thoáng, cậu đã tiến vào trạng thái huyền diệu khó giải thích, giống như tiến vào một cảnh trong mơ kỳ diệu.

Ở trong mơ, cậu liên tục tôi luyện Bạt Đao Thuật, nâng cao cảm giác tay, cảm xúc cổ tay, thân thế, dáng đi.

Dần dần, cậu có thể luyện đến không đơ cứng, ôn tập không ngừng, hình thành một luồng hợp thế.

Toàn thân ngưng tụ thành một luồng sức mạnh, tích lũy năng lượng vào đao, có thể nói là người đao hợp nhất!

Trong chốc lát, Phương Tri Hành tỉnh táo lại, phun ra một luồng khí dơ thật dài.

Lúc này cậu cảm giác cực kỳ tuyệt, sức mạnh trong cơ thể liên tục tràn ra.

Không chỉ như thế!

“Ồ, bệnh của của mình khỏi rồi!”

Cả người Phương Tri Hành thoải mái không cách nào hình dung, một khắc trước cậu còn đau đầu bị sốt, cả người đau nhức, lúc này đã biến mất giống như kỳ tích.

Khỏi bệnh rồi!

Không cần thuốc cũng tự lành!!

Phương Tri Hành chấn động, mở hai tay ra nhìn, nhất thời phát hiện vết chai trên bàn tay mình do ma sát tạo ra cũng không thấy đâu, biến thành làn da rắn chắc sáng sủa.

Bản thân cậu giống như được nảy sinh cái mới, sắp xếp lại, hơn nữa thăng cấp lên bản 2.0!

“Nói cách khác, sau khi ta thăng cấp, bệnh tật vết thương tích lũy trên người và tai hoạ tiềm ẩn đều được che lấp, loại trừ.”

Trong lòng Phương Tri Hành không khỏi mừng như điên.

Lúc này, giao diện hệ thống hoàn thành đổi mới tin tức.

[Bạt Đao Thuật Phổ Thông viên mãn]

[Kỹ năng bộc phát: bạch trảm (Lv1)]

Đáy mắt Phương Tri Hành nhất thời bắn ra một tia sáng kỳ dị.

Bộc phát tên như ý nghĩa chính là đột nhiên phát tác.

Nói trắng ra kỹ năng bộc phát chính là lượng lớn thương tổn tạo thành khi ngươi đột nhiên thả ra đại chiêu.

“Kỹ năng bộc phát cũng không phải là kỹ năng mà phàm nhân có thể nắm giữ!”

Phương Tri Hành ngẩng đầu, lần nữa cầm chuôi đao, nhổ ra từ người Tế Cẩu.

“Ngươi...”

Triệu tam gia ngạc nhiên xen lẫn nghi ngờ, buồn bực nói: “Ngươi đang làm gì, tại sao giết chó của mình?”

Triệu Đại Chí nhếch miệng nhe răng cười nói: “Đại Ngưu, không phải ngươi cảm thấy bọn ta muốn ăn chó của ngươi đó chứ? Ngu ngốc, bọn ta muốn ăn, hừ hừ, là ngươi!”

Trên mặt Phương Tri Hành như một cái lồng sương lạnh, nhàn nhạt nói: “Ta vốn tưởng rằng, người hại chết nhị cẩu và Lưu đại thúc là bởi vì quá đói, lúc này mới phải làm ra chuyện tàn nhẫn như ăn thịt người. Chỉ là làm sao ta cũng không ngờ, hung thủ lại là hai cha con các ngươi.”

Triệu tam gia nghe vậy, tặc lưỡi nói: “Ngươi có thể không cách nào hiểu, ta vẫn rất hoài niệm hương vị đó. Lần này mất mùa đã kêu gọi ký ức ngủ say của ta, ta thật sự không nhịn được, hiểu không?”

Triệu Đại Chí liền nói: “Cha, đừng nhiều lời với hắn.”

Dứt lời, hắn xách theo liệp đao đi tới.

Triệu Đại Chí cao gần mét tám, cao hơn Phương Tri Hành hai cái đầu, dáng người cũng cường tráng hơn.

Hắn đi ba bước gộp thành hai bước, càng chạy càng nhanh, đột nhiên phát lực xông tới trước mặt Phương Tri Hành, giơ cao liệp đao, thuận thế chém xuống!

Phương Tri Hành né sang một bên, Bạt Đao chếch nghiêng, mũi đao chỉ lên không trung, đứng yên.

Xì xì!

Hai người lần lượt lướt qua nhau.

Triệu Đại Chí chạy hai bước về phía trước, cúi đầu nhìn thấy cái bụng thủng một lỗ lớn, máu tươi và ruột cùng nhau chảy ra bên ngoài.

“Hửm???”

Triệu Đại Chí trừng to hai mắt, đại não trống rỗng, sau đó hắn cảm giác được sự nhức nhối cực lớn đánh úp lại.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top