Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Truyện Việt Nam
  3. Mẹ, Em Bé và Bố
  4. Chương 15: Vết thương sâu của một ai đó, đừng tạo ra nó!

Mẹ, Em Bé và Bố

  • 584 lượt xem
  • 1078 chữ
  • 2020-09-05 17:30:03

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Tác giả: Gào

Cuộc đời của mẹ đã không ít lần vấp ngã, không ít những sai lầm. Mẹ nghĩ rằng, tựa hồ, dù không cố ý, nhưng tuổi trẻ non nớt, mẹ đã vô tình làm tổn thương một số người bởi những lời nói không hay. Sau này, mẹ cũng nhận lại không ít tổn thương, có lẽ xuất phát từ những lần vô ý như thế.

Mẹ muốn nhắc nhở cho con một điều, chúng ta sống trên cuộc đời này, đừng bao giờ vô tâm vô ý. Chú ý một chút, không chỉ vì bản thân mình. Quan sát một chút, không chỉ để tránh cho mình những buồn lo không đáng... Mà còn bởi, chúng ta cần tránh tạo ra "vết thương sâu" cho một ai đó... Vì nó có thể sẽ đau rất đau, nơi tận cùng trái tim của họ.

Giống như cách mẹ nâng niu các con như mầm non bé nhỏ, tôn trọng từng nỗi buồn li ti của con như giọt sương trên lá, mẹ hứng lấy nhẹ nhàng và tìm hiểu nó.... Vì mẹ yêu thương con.... Thì con thân yêu ơi, có thể chúng ta không tài nào tận tâm với tất thảy mọi người... Nhưng ít ra cũng đừng xem nhẹ cảm xúc của họ, con nhé. Đó là cách giữa người với người, dành sự tôn trọng cho nhau.

* Một hồi ức dành cho người lớn:

Có bao giờ bạn tự hỏi: Sức chịu đựng của con người là bao nhiêu? Những tổn thương người khác mang tới cho bạn, họ không nhìn thấy, nhưng bạn là người cảm nhận rõ rệt nhất. Nó đau đớn biết mấy?

Kẻ không trải qua, phẩy tay nói: Chuyện tầm phào. Có nhiêu đó cũng làm quá lên thì làm sa vượt qua biết bao chuyện khác?

Chẳng ai hiểu được "chuyện tầm phào" mà họ nhìn thấy đó là gánh nặng cho bạn như thế nào?

Bắt đầu từ mùa thu khai giảng năm tôi học lớp 5, ngày nào cũng bị một bạn trai khác lớp đi qua đập vào đầu. Bạn ấy cứ lấy tay đập bôm bốp vào đầu tôi. Đau mà khóc thì bạn ấy cười, la lên bạn ấy cũng cười. Rồi nói: " Tao thấy mày ở đâu tao đánh ở đó!" Dần dần không dám nói với thầy cô, chẳng dám nói với bố mẹ, cứ thấy bạn ấy là tôi bỏ chạy.

Cũng trong năm lớp 5 ấy, trên đường đi học (tôi đi bộ tới trường), đi cùng với dăm ba bạn nhỏ khác. Có một con bé học lớp 3, dưới tôi 2 tuổi, đầu bù tóc rối, lúc nào cũng thấy nó thò lò mũi và quần áo rất bẩn. Nó hay chửi bậy lắm. Đoạn đường tới trường có 500m mà tôi cảm tưởng nó chửi bậy 500 câu vậy đó.

Ngày ấy, tôi còn chưa biết chửi bậy. Giờ đi học buổi sáng giống nhau nên ngày nào cũng gặp nó. Nghe nó chửi bới mà tôi rất sợ. Cứ tránh nó.

Vài lần thì nó cũng biết là tôi tránh nó. Nó xưng mày tao với tôi, ( dù nó học lớp 3, còn tôi lớp 5 rồi) tôi đi nhanh nó chạy theo nhanh, cứ tìm cách bôi... cứt mũi của nó vào cặp xách của tôi và đi theo sau chửi bậy bắt tôi phải nghe bằng được.

Sau này, tôi không chịu nổi bị cậu bạn kia đánh nữa, nên về mách mẹ. Mẹ đến trường gặp cậu bạn đó hỏi: " Tại sao cháu lại đánh Phương Thanh nhà cô như thế??

Cậu ấy nói với mẹ tôi rằng : "Vì nó là đồ phản bội."

Cậu bạn ngày ấy, bây giờ không biết đã thế nào rồi? Còn nhớ câu chuyện khi xưa không? Cậu ấy bảo tôi phản bội các bạn lớp 4D, để sang lớp 5A học vì lớp 5A là lớp chọn. Trước đây, cậu ấy rất quý tôi nhưng vì tôi phản bội nên cậu ấy đánh.

Sau khi nói câu chuyện với mẹ tôi như vậy, cậu ấy không còn đánh tôi nữa. Cậu ấy thấy tôi cứ chạy theo định nói điều gì. Nhưng tôi vẫn vậy, thấy cậu ấy là chạy thôi.

Con bé con học lớp 3 kia cũng thế, tôi càng sợ nó, càng tránh, thì nó càng tìm đến tôi. Hóa ra, nó muốn chơi với tôi mà tôi cứ tránh nên nó mới ghét, chọc cho tôi cuống quýt thấy nó là chạy như thế.

Tôi đã có những năm tháng tuổi thơ bối rối với những chuyện nhỏ nhặt của mình như vậy. Tôi không dám đối mặt, cũng chẳng dám thẳng thắn. Việc duy nhất có thể làm là bỏ chạy.

Khi lớn lên, tôi làm rất nhiều việc: Tỏ ra rằng mình là một người con gái không dễ dàng đầu hàng.

Nhưng thực tình thì, có những lúc tổn thương, tôi im lặng. Tôi bỏ chạy như ngày còn nhỏ ấy.

Hồi bé, việc nói ra có cái khó khăn của ngày bé. Vì ngôn từ vụng về, chưa đủ sức diễn đạt hết ý muốn của bản thân.

Khi lớn lên như bây giờ, làm mẹ, làm vợ, lại có cái khó khăn của một người phụ nữ. Cảm thấy ấm ức cho bản thân nhưng vì gia đình lại cắn răng nhịn.

Tôi biết, có nhiều người nhìn vào sẽ nói tôi tào lao, có chuyện đó sao phải buồn, phải giận. Chuyện gì mình làm được cứ làm, chuyện gì nhắm mắt cho qua cứ giản đơn mà buông bỏ.

Ừ thì lý thuyết là thế, cố cũng có thể làm được đấy. Nhưng mà, bạn ơi, đến hoa hồng đẹp cầm còn có thể bị gai đâm cho chảy máu. Đến đường đi bằng phẳng, đi hoài cũng mỏi chân. Đến người khỏe mạnh, làm việc hoài còn có lúc ốm mệt, ho bệnh...

Huống chi là con người? Cố ư ? Cố rồi sao ?? Mệt mỏi tổn thương cuộc đời này, có gì bù đắp nổi ? " Chuyện bình thường" cứ đều đặn xảy ra trong cuộc đời. Nó chỉ bình thường thôi, nếu không mang lại buồn nhiều hơn vui, nặng lòng với nhiều khổ tâm chồng chéo.

Đừng bao giờ lấy giá trị "bình thường" của bản thân để áp đặt lên người khác. Vì chúng ta không giống nhau.

Bình thường của bạn có thể là vết thương sâu rất sâu của ai đó mà bạn chẳng bận tâm đến họ bao giờ....

" Có thể chúng ta không tài nào tận tâm với

tất cả mọi người... Nhưng ít ra cũng đừng

xem nhẹ cảm xúc của họ, con nhé. Đó là cách

giữa người với người, dành sự tôn trọng

cho nhau."

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top