Em ước gì chúng ta cùng sống ở Sài Gòn này dù là có xa cách mấy, để những ngày bất giác cảm thấy nhớ anh em sẽ xách xe đi tìm.
Không như bây giờ, khoảng trời ngoài kia cao rộng quá, không thể thi thoảng muốn nhìn thấy nhau là đi tìm nhau được.
Những điều tuyệt vời nhất chưa bao giờ đến một cách dễ dàng, thế nên em vẫn chờ đợi lì lợm với thời gian.
Có thể chúng ta sẽ chẳng gặp nhau hôm nay.
Có thể chúng sẽ gặp nhau vào ngày mai.
Nhưng ai biết được câu chuyện của những ngày tiếp sau đó, anh nhỉ ?
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận