Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Lịch sử
  3. Minh Thiên Hạ (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 66: Ổ cường đạo. (1)

Minh Thiên Hạ (Dịch) (Đã Full)

  • 688 lượt xem
  • 1551 chữ
  • 2022-10-05 13:29:39

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Từ sau khi cường đạo thúc thúc tới nhà, phạm vi hoạt động của Vân Chiêu lớn hơn rất nhiều, trước kia muốn lên Ngọc Sơn cũng phải giấu mẹ, bây giờ chỉ cần đi theo Vân Mãnh là mẹ không có ý kiến gì hết.

Ngày hôm đó một đám trẻ con cưỡi lừa chạy lọc cọc theo Vân Mãnh, Vân Phúc tới Đông Thang Cốc tắm rửa, đường đi không xa, chỉ ba mươi dặm thôi.

Vân thị nhiều lừa lắm, song đang phục vụ đồng áng, nên trừ Vân Chiêu, Vân Mãnh, Phúc bá mỗi người cưỡi một con, số còn lại đều hai đứa bé cưỡi một con.

Cho dù là thế đội ngũ hơn mười con lừa cũng đủ khiến người đi đường phải ghé mắt.

Vân Chiêu cưỡi một con lừa mẹ, theo sau còn có một con lừa con, tính tình lừa mẹ rất ôn hòa, bước chân thoăn thoắt mà người chẳng nhấp nhô mấy, lừa con thì sung mãn hứng thú với chuyến đi xa này, lúc thì chạy vọt lên phía trước kêu to gọi đàn, lát thì tụt lại gặm ít cỏ, đôi khi còn chui xuống bụng mẹ bú vài cái.

Đám trẻ con không khác là bao, nhiều đứa chả bao giờ rời khỏi thôn trang, nhìn ngang ngó dọc suốt chặng đường, mà chỉ có cây cối với núi đá chứ có cái gì trong trang đâu.

Không có cái gì thật, làm sao mà khác được vì họ chỉ đi nửa vòng quanh Ngọc Sơn thôi là tới được Đông Thang Cốc rồi, cùng dưới chân một ngọn núi với Vân gia trang tử thì làm gì có mấy khác biệt chứ, song bọn trẻ con vẫn hưng phấn không thôi, dọc đường đi đứa nào đứa nấy còn làm ra cái vẻ mặt nghiêm trọng như đi đánh trận.

Đông Thang Cốc từ xưa tới nay vốn là nơi tốt để tắm suối nước nóng, khi Đại Minh quốc lực cường thịnh, người có tiền tới đây xây vô số biệt viện để nghỉ dưỡng, nơi tốt thì lắm đạo tặc, sau nhiều lần phát sinh sự kiện bắt cóc, đồ sát, nơi này dần hoang phế.

Những năm qua lại càng thành nơi cường đạo chiếm đóng.

Trước kia Vân thị không dám đụng tới nơi này là vì biệt viện của Tần vương phủ đặt ở đây, 8 năm trước, Tần vương phi thiếu chút nữa bị đạo tặc họa hại, người vương phủ không quay lại nữa, Nhất Chích Nhĩ vì chuyện này mất một cái tai nên có biệt hiệu vang danh xa gần.

Một con suối trong veo men theo sơn cốc chảy xuống, lượng nước không nhiều, cũng chẳng ít.

Trong nước không có cá bơi, cũng không thấy sinh vật khác, trên tảng đá còn loang vệt đen do lưu huỳnh để lại.

Lại đi thêm hai dặm nữa, dưới chân núi xuất hiện một cái đầm nước không lớn, nước trong đầm có mùi thịt hầm, Vân Chiêu rất muốn quay đầu nôn, phát hiện cường đạo thúc thúc đang nhìn mình, liền quật cường làm ra vẻ không có gì.

Khi Vân Chiêu thấy được Nhất Chích Nhĩ thì chỉ còn một bộ xương, thịt của hắn bị nước đầm hòa tan, xương còn mới, lưu huỳnh trong nước làm bộ xương càng trắng, trông cứ như tác phẩm nghệ thuật.

Thứ nghệ thuật rùng rợn.

Trừ bộ xương của Nhất Chích Nhĩ, trong đó còn có ba mấy bộ xương khác, cái nào màu càng thẫm màu thì càng ngâm lâu, còn màu càng trắng là mới bỏ vào.

“ Ta chỉ cho vào đây bảy tên. “ Vân Mãnh chỉ những bộ xương trong ao nước nóng nói: “ Mỗi tên đều đáng chết, còn những bộ xương khác do Nhất Chích Nhĩ cho vào, cháu không biết, khi Nhất Chích Nhĩ bị ta thả vào đó, hắn khóc như đứa trẻ chưa đầy tháng. Trước kia hắn cho người khác vào can đảm lắm.”

“ Chúng, chúng ta sẽ không tắm ở đây chứ. “ Vân Dương mặt tái me tái mét, nói chuyện cũng lắp bắp, bọn trẻ con khác thậm chí nói chẳng lên lời, giờ chúng mới ý thức được, cường đạo không phải trò đùa:

Vân Mãnh cười ha hả: “ Ao nơi này không sạch, tất nhiên là không thể tắm, đi thêm năm dặm nữa là sẽ tới biệt viện năm xưa Tần vương phủ xây dựng, ao nước nóng ở đó mới là tốt nhất.”

Đi qua cái ao đầu tiên cần cửa sơn cốc, cảnh sắc nơi này liền tốt hơn nhiều, tùng bách tầng tầng lớp lớp như những ngọn lao chĩa lên trời, đá núi lởm chởm đủ mọi hình dáng, đường đi còn được trải đá, trừ lá rụng nhiều một chút thì không có gì để chê trách.

“ Người có tiền đều là bọn ngốc, kẻ nào kẻ nấy ra sức chui vào thành, không biết rằng một khi thành trì bị tặc khấu công phá, họ thành ba ba trong giọ. “ Vân Chiêu sau khi quan sát địa hình ở Đông Thang cốc thì cảm thán nói:

Vân Mãnh quay đầu nhìn cháu mình: “ Chỉ mỗi cháu thông minh sao, người có tiền là gia nghiệp lớn, chẳng lẽ có thể tùy ý chạy linh tinh? Tới nơi hoang sơn dã lĩnh, khác nào thành con mồi cho cường đạo, nếu an gia ở đây, người ta chẳng cần công thành, càng thuận tiện.”

“ Ý cháu là xây thành ở đây là được.”

“ Nói vớ nói vẩn, xây thành ở đây thì khác gì thành Trường An, trừ khi có vài chục năm căn cơ, đến Tần vương phủ còn không có ý định này, nhà giàu khác sao có thể? Không có Đông Thang Cốc, cùng lắm kiếm nơi khác tiêu khiển là được, suối nước nóng ở Ly Sơn còn tốt hơn, đâu cần tốn nhân lực, vật lực xây thành ở đây.”

Vân Chiêu chê bai: “ Chính vì người có suy nghĩ như thúc quá nhiều, cho nên Thiểm Tây mới loạn như thế. Sau này những người kia sẽ biết, gia sản trong thành khác nào thức ăn trong miệng người ta, có hối cũng đã muộn.”

“ Nói vậy là cháu không muốn vào thành? Đại tẩu đang an bài chuyện cháu vào thành đấy.”

“ Đi một chuyến thì không sao, chứ ở lâu dài cháu không yên tâm.”

“ Í, sao nghĩ giống ta thế, Lục thúc cháu là cường đạo, suy nghĩ như vậy không lạ, cháu là trẻ nhà thanh bạch, lo cái gì chứ?”

“ Thanh bạch? “ Vân Chiêu dài giọng: “ Sáu vị thúc bá làm tặc khấu, trong đó có năm người vì thế mà qua đời, giờ thúc còn nói cháu là trẻ nhà thanh bạch, không sợ người ta cười cho rụng răng à?”

Vân Mãnh ngửa mặt lên trời cười phá lên, cười rất lâu mới vỗ vai Vân Chiêu: “ Trên tộc phổ Vân thị làm gì có cường đạo, dù chỉ một cũng không.”

Vân Chiêu hỏi lại: “ Vậy mộ trong sơn động thì sao, cháu thấy rồi.”

Vân Mãnh tức thì sầm mặt nhìn Phúc bá.

Phúc bá thong thả giải thích: “ Là đại thiếu gia và bọn nhóc tự phát hiện, không liên quan tới ta, lúc đó một đám trẻ con vào núi, men theo thác nước tìm được mộ, tới ta cũng phải giật mình.”

Vân Chiêu mặt lạnh nói: “ Sau này cũng tế thì cùng cúng tế.”

Vân Mãnh trầm mặc một lúc bất đắc dĩ nói: “ Nếu cháu đã phát hiện rồi thì đành vậy, nhưng sau này đừng chui vào đó nữa, ở đó luôn có đá rơi, không an toàn, sau khi về ta dẫn cháu đi vào bằng cửa trước. Cháu nói không sai, cả bản tộc lẫn âm tộc chỉ còn cháu là nam oa, chuyện cúng tế tổ tông đương nhiên giao cho cháu.”

“ Sau này Vân thị thành trâm anh đời đời hay thế gia đạo tặc thì cũng nên hợp nhất, loạn lạc thế này, chia ra không thích hợp nữa rồi. Đợi cháu thành thân, phải sinh thật nhiều con, lúc ấy hẵng chia ra âm dương, chứ trộn lẫn với n hau dễ bị người ta diệt cả nhà.”

Trong thời gian trò chuyện thì trong khe núi có mấy người chạy ra, từ xa chào hỏi Vân Mãnh.

Lúc này đây Vân Mãnh không phải là nông gia hán tử chất phác, mà là một tên cự khấu hung tàn, mặc dù ngồi trên lừa chẳng có uy thế gì, song đôi mắt hơi nheo lại, lập tức trở nên âm trầm sặc mùi nguy hiểm.

Hán tử chạy tới quỳ một gối thỉnh an Vân Mãnh, Vân Mãnh chỉ hừ một tiếng, thúc lừa đi trước.

Vân Chiêu cười với mấy tên cường đạo, mỗi người ăn mặc một kiểu, áo vải có, da thú có, khoác áo tơi cũng có, ít nhất đặc sắc hơn kiểu ăn mặc buồn tẻ ở Vân gia trang tử, y chỉ lưng Vân Mãnh: “ Lục thúc của ta, ruột thịt đấy.”

Đám đạo tặc hung thần ác sát lập tức đổi thành bộ dạng người làm công gặp gia chủ, người tự tin, người rụt rè.

“ Bái kiến thiếu gia.”

Vân Chiêu lấy từ cái túi trên lưng lừa ra một bầu rượu nhỏ, ném cho người quấn da hổ bên hông, có vẻ là đầu mục:” Thưởng, rượu ngon ở nhà đấy.”

Nói rồi thúc lừa bám theo Vân Mãnh tiếp tục lên núi, không để ý đủ lời tâng bốc nịnh nọt chối tai đằng sau.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top