Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Minh Thương Dễ Tránh, Yêu Thầm Khó Phòng (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 72: 72

Minh Thương Dễ Tránh, Yêu Thầm Khó Phòng (Dịch) (Đã Full)

  • 757 lượt xem
  • 1677 chữ
  • 2021-09-07 23:56:44

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Trong một khắc, Lương Thần không khống chế được đôi tay của chính mình, muốn nhấn nút tắt máy tính.

Nhưng Lục Cảnh ngay lập tức đoán được suy nghĩ của cô nói: “Vào cũng vào rồi, đừng thoát.”

Lương Thần vẫn trầm mặc như cũ.

Nếu người xem không phải vừa mới xác thật nghe được Lương Thần nói chuyện trong phòng livestream thì khẳng định bọn họ sẽ cho rằng lúc này Lục Cảnh đang một mình tự biên tự diễn.

Trong lòng Lương Thần vẫn ôm một tia hy vọng.

Có lẽ là? Biết đâu được? Nói không chừng là?

Vì thế cô mở di động vào phòng livestream của Lục Cảnh.

—— tuyệt vọng.

Từ khi mối quan hệ của hai người bị công khai, Lục Cảnh chưa từng vào phòng livestream. Cậu biết Weibo của mình mấy ngày nay lượng fans tăng vọt, cũng có thể đoán trước được phòng livestream sẽ đông nghẹt cho nên vẫn chần chờ mãi, không xuất hiện.

Hôm nay cậu định nói vài lời giải thích một chút cho fans của mình nên đã chuẩn bị kỹ càng lời thoại nhưng đột nhiên Lương Thần vào phòng YY của cậu, ngay lập tức làm cho mấy lời thoại kia của cậu không còn đất dụng võ.

Lương Thần lặng lẽ gửi WeChat cho Lục Cảnh, hỏi: “Vì sao anh không nói cho em biết anh livestream?”

Lục Cảnh cũng thực ủy khuất: “Em cũng không có hỏi anh mà……”

Lương Thần: “…… Vậy làm sao bây giờ?”

Lục Cảnh: “Em thấy sao?”

Lương Thần ngẩng đầu nhìn màn hình, vẻ mặt thấy chết không sờn.

Lúc này, Lương Thần thấy mình thật may mắn khi bản thân có mấy năm kinh nghiệm biểu diễn, mở miệng nói: “Hello mọi người, tôi là Lương Thần.”

Cô lấy điện thoại đặt sang một bên, nhìn màn chữ, tầng tầng lớp lớp dày đặc, căn bản không nhìn rõ được.

Không chỉ vậy, Lương Thần còn cảm giác được bên tai nghe Lục Cảnh bên kia như có như không đang cười.

Cô nói: “Anh cười cái gì?”

Lục Cảnh nói: “Anh không có cười.”

Rõ ràng khóe miệng đã kéo đến mang tai nhưng miễn là cô không nhìn thấy thì có thể không thừa nhận.

Lương Thần lại trầm mặc một lát, nói: “Vậy…… Em đi ngủ?”

Lục Cảnh sửng sốt một lát, mới nói: “Không phải vừa nãy mới nói nhớ anh sao? Sao mới nghe giọng một chút đã đòi đi ngủ?”

Lương Thần: “……”

Anh cố ý có phải hay không?

Cô nheo mắt lại, không muốn xem thử bầu không khí ở màn chữ bên cạnh.

Lương Thần vẫn luôn trầm mặc, không biết nên nói cái gì.

Mãi đến khi Lục Cảnh kéo cô vào trò chơi, cô cũng không biết gì nên cứ nghe theo cậu đăng nhập vào trò chơi.

Khi giao diện trò chơi vừa hiện ra, trong lòng Lương Thần thầm niệm mười lần “Đây là livestream, đây là livestream, ngàn vạn không thể rơi xuống đất thành hộp”. Cho nên sau khi nhảy dù, Lương Thần cực kỳ cẩn thận.

Đổi lại những lần trước kia khi có Lục Cảnh ở bên, cô chắc chắn sẽ trôi dạt đến nơi nào đó.

Hiện tại, cô ngoan ngoãn chạy theo Lục Cảnh, giống như một nàng dâu nhỏ, an tĩnh như gà.

Đột nhiên, Lục Cảnh chạy một vòng quanh Lương Thần, sau đó đối mặt cô, bước cách ra hai ba bước, nói: “Đây là nàng dâu của tôi chắc mọi người đã biết?”

Một lát sau, lại nói: “Biết thì tốt.”

Như là đang lẩm bẩm nói với chính mình.

Lương Thần xoa xoa giữa mày, không muốn nói.

Một lát sau, Lục Cảnh nói: “Ở đây có giáp cấp hai này, nhanh đến nhặt.”

Lương Thần mới vừa chạy tới, đem giáp mang lên, Lục Cảnh lại ở một phòng khác nói: “Ở đây có hộp y tế, mau tới lấy.”

Lương Thần lại hự hự chạy tới lấy.

Khi cả hai tiếp đất, không chiếm được vị trí tốt nhất nên bây giờ sau khi lục soát xong một tòa nhà, thậm chí còn không có một khẩu súng, Lương Thần vẫn còn thiếu một cái mũ giáp.

Lương Thần nhìn cái đầu trụi lủi của mình có chút lo lắng.

Lục Cảnh nhìn cô một cái, nói: “Em chờ đã, anh đi lấy cho em mũ cấp ba.”

Cậu nói lời này là có nguyên nhân.

Cách đó không xa, tình cờ có một người tay không, trên đầu chỉ đội một cái mũ cấp ba, có thể thấy được đây là toàn bộ tài sản của anh ta.

Người nọ vừa thấy Lục Cảnh chạy về hướng mình liền cất bước bỏ chạy.

Hai người đều tay không, cứ như vậy mà rượt đuổi qua mấy con phố, giống như đang biểu diễn cái gọi là parkour một hồi.

Lương Thần nhàm chán, cho nhân vật ngồi xổm ở trong một góc, sau đó nhìn màn chữ.

Trong đó có một cái dễ dàng thấy được.

[A a a nhìn bạn trai nhà người ta đi, vì giúp bạn gái lấy mũ giáp mà đuổi theo người ta ba con phố]

Lương Thần cong khóe môi, nói: “Anh ấy đã từng đá em mình ra để có thể đấu đôi với tôi đó.”

Bản thân cô cũng chưa ý thức được trong lời nói ra vào lúc này tràn đầy vẻ khoe khoang.

Màn chữ lại kêu rên một màn.

Lục Cảnh nghe xong, chỉ cười cười, “Không có gì không có gì.”

Ngoài miệng nói như vậy nhưng đuổi theo người kia càng lúc càng gần, cuối cùng đấm một đấm vào đầu người kia, đoạt được mũ cấp ba.

Người kia trước khi chết, mở miệng nói: “Bệnh tâm thần!”

Lục Cảnh mặc kệ, ôm mũ giáp chạy đi, tìm  được Lương Thần, dâng vật quý lên nói: “Mau mang lên.”

Lương Thần mang lên nhưng cô thấy trên người Lục Cảnh chỉ có mũ cấp một và giáp cấp hai.

Tốt xấu gì cũng đang livestream, không thể cho mọi người cảm thấy cô ngày thường đều ức hiếp Lục Cảnh như vậy, vì thế cô nói: “Trang bị tốt đều cho em, anh muốn gì?”

Lục Cảnh nói: “Anh chỉ cần em...”

Lương Thần bỗng chốc đỏ mặt.

Nhiều người xem như vậy lại đi nói lời cợt nhả gì đâu.

“—— đừng chết nhanh quá.” Lục Cảnh nói thêm mấy chữ.

Lương Thần: “Ừ.”

Rất đàn ông.

Sau khi một trận trò chơi kết thúc, toàn bộ hành trình Lương Thần đều đi theo phía sau Lục Cảnh, một viên đạn cũng chưa bắn ra, cuối cùng bọn họ còn chưa lọt vào top 5 đã chết, Lương Thần bí xị muốn thoát trò chơi.

“Em còn có việc, em thoát trước, anh chơi thong thả.”

“Ừ.” Lục Cảnh nói, “Trước khi ngủ nhớ gọi điện thoại cho anh.”

“Biết rồi.”

“Buổi tối đắp chăn đàng hoàng, đừng đá chăn, tối nay không có ai nửa đêm đắp chăn lại cho em đâu.”

“Ừ……”

“Bỏ đi, anh cảm thấy em chắc chắn sẽ đá chăn, anh phải tới chăm sóc cho em khỏe lên, tạm biệt mọi người, tôi thoát đây.”

Lương Thần: “???”

Màn chữ:???

Mẹ nó, này cũng lố quá rồi.

*

Tuần này, tiến độ của “Đỉnh Phong Ca Đàn” cũng không vì Mã Minh Huy tạm thời bị cách chức mà chịu ảnh hưởng.

Chung Hồng và Trương Dịch là hai lão tiền bối, đều được kỳ vọng sẽ vào chung kết trong khi Lương Thần và Chúc Tư Vân cạnh tranh vị trí để giành suất cuối cùng vào chung kết, cuối cùng nhờ giành được hơn 5 phiếu bầu mà thành công lọt vào vòng chung kết.

Lúc này, Lương Thần bắt đầu đau đầu lựa chọn bài hát.

Đó là vì sau khi bước vào vòng chung kết, các kỹ thuật, tuyệt chiêu độc đáo được giấu kín dưới đáy hộp tất nhiên phải được thể hiện. Nhưng cô biết hai đối thủ của cô muốn địa vị có địa vị, muốn danh tiếng có danh tiếng, là những cây đa cây đề nổi tiếng trong giới âm nhạc thế mà lại chọn tác phẩm đầu tay của bản thân để tham gia ở vòng chung kết.

Trương Dịch và Chung Hồng ra mắt gần hai mươi năm, khi đó ca khúc phần lớn đều đơn giản êm tai nhưng không thích hợp để thi thố.

Hiển nhiên là hai vị này không tính lấy cứng đấu cứng mà bán tình cảm.

Như vậy cho tới nay, hai lão tiền bối nhìn như không chạy theo danh vọng và tiền bạc, cũng không quá coi trọng kết quả cuộc thi, nếu Lương Thần lại mang một vở opera biến tấu lên sân khấu, không khỏi làm cho người khác mượn cớ.

Điều này khiến Lương Thần rất bị động.

Trước đây, khi không có tiền, cô sẽ chủ động giảm tốc độ khi gặp Ferrari trên đường để thể hiện sự tôn trọng. Bây giờ Ferrari tự động giảm tốc độ, cô không thể đi Volkswagen thẳng một đường bão táp.

Tình huống hiện tại chính là Trương Dịch và Chung Hồng có tình cảm để bán, tiếng ca của họ đã đi cùng tuổi thơ và tuổi trẻ cả một thế hệ trong khi Lương Thần một chút cũng không thể so với hai người kia.

Lương Thần nghĩ, Trương Dịch và Chung Hồng mới thật sự là tàn nhẫn nha, đây mới là quả bom hạng nặng của bọn họ.

May thay, khao khát chiến thắng của Lương Thần không mạnh mẽ, đối với chương trình này, chuyện của Mã Minh Huy vẫn còn nghẹn tại cuống họng cô, vì vậy cô không quan tâm đến việc cuối cùng cô có giành được quán quân hay không.

Cuối cùng, Lương Thần tạo một cuộc thăm dò trên Weibo, nhờ người hâm mộ giúp cô chọn bài hát.

Sau khi đăng bình chọn trên Weibo, Lương Thần hỏi Lục Cảnh: "Anh nghĩ thế nào?"

Lục Cảnh nói: "Cái gì?"

"Chọn bài hát." Lương Thần vốn dĩ muốn hỏi cậu cảm thấy bài nào được, nhưng sau khi nghĩ lại thấy cậu cũng không am hiểu lắm nên hỏi, “Anh muốn nghe bài nào?"

Lục Cảnh vốn không biết Lương Thần đã đăng một cuộc thăm dò trên Weibo, Hà Diệp vừa mới gửi cho cậu một báo cáo nghiên cứu nước ngoài về các thuật toán mạng nơ-ron nhân tạo, cậu xem rất nghiêm túc, thuận miệng nói: “You have me”

Lương Thần lại ngẩn người, ngay sau đó nói: “Được."

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top