Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Một Giấc Mộng Dài (Dịch)
  4. Chương 1: Dưới nắng hè

Một Giấc Mộng Dài (Dịch)

  • 245 lượt xem
  • 995 chữ
  • 2025-04-23 11:35:58

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Dịch: Hoangforever

Năm 1995.

Trung Quốc, tỉnh Tây Cương.

Huyện Ngạch Kỳ, thôn Giải Phóng.

Giữa tháng Bảy, bầu trời chẳng có lấy một gợn mây, chỉ có một mặt trời trơ trọi treo lơ lửng, như đang ném từng quả cầu lửa xuống mặt đất.

Giữa cánh đồng lúa mạch, Trương Thanh mặc chiếc áo ba lỗ rách nát cùng quần đùi, chân xỏ đôi giày vải cũ kỹ, tay cầm lưỡi hái, không ngừng vung lên hạ xuống, gặt từng bó lúa.

Ngoài phần lưng được áo che phủ và thấm đẫm mồ hôi ra, phần da thịt còn lại đều bị nắng thiêu đến cháy tróc da.

Thế nhưng điều khiến Trương Thanh canh cánh trong lòng không phải là cơn đau rát ở trên người, mà là chuyện giá lúa năm nay lại tụt xuống nữa rồi.

Sau khi nộp thuế nông nghiệp và trả khoản vay cho hợp tác xã, tiền học của hắn, e rằng vẫn còn thiếu rất nhiều.

“Thanh Tử, đừng làm nữa, ăn cơm thôi con.”

Trên bờ ruộng, một người phụ nữ trùm khăn vải thô trên đầu vẫy tay gọi.

Nghe tiếng, Trương Thanh đứng thẳng dậy, cơn đau mỏi truyền từ thắt lưng truyền đến khiến hắn nhăn mặt.

Hắn lớn tiếng đáp:

“Mẹ, sắp gặt xong rồi, mẹ ăn trước đi, để lại cho con một cái bánh màn thầu là được!”

Nói xong, hắn tiếp tục cúi đầu gặt lúa.

Người phụ nữ kia tên là Tôn Nguyệt Hà, mẹ của Trương Thanh, năm nay mới 36 tuổi. Thế nhưng cuộc sống đói khổ và lam lũ khiến bà nhìn chẳng khác gì phụ nữ 50.

Thấy con trai cố chấp, Tôn Nguyệt Hà liền xách chiếc bọc trong tay, men theo con mương nhỏ trong ruộng lúa mì, đi về phía bên trong.

Hai tay Trương Thanh run rẩy vung vẩy chiếc liềm, trên cánh tay đã sớm bị những cọng rạ sắc nhọn cứa ra vô số vết xước nhỏ, những vết sẹo chồng chất ngang dọc, hắn cắn răng kiên trì.

 Trong lòng hắn , đây không đơn thuần là công việc nặng nhọc của nhà nông — mà là hy vọng để tiếp tục đi học.

“Nghỉ một chút đi Thanh Tử, uống miếng nước nào.”

Tôn Nguyệt Hà nhìn thấy con trai làm việc liều mạng như vậy, đương nhiên hiểu rõ nỗi lo trong lòng nó, mắt bắt đầu ướt, dịu dàng khuyên nhủ.

Trương Thanh “ừ” một tiếng, nén lại nỗi lo lắng trong lòng, đứng thẳng dậy nói:

Mẹ, sức khỏe mẹ không tốt, lại bị thiếu máu, dì Lý Hà ở trạm y tế dặn mẹ phải nghỉ ngơi nhiều, mẹ không nên đến đây. Con làm xong sẽ tự về ăn sau cũng được.”

Nhìn đứa con trai hiểu chuyện, trong lòng Tôn Nguyệt Hà dâng lên chút an ủi, bà mỉm cười, nói:

“Mẹ không mệt đâu, có làm gì mấy đâu. Mẹ nói cho con một tin vui nhé, con đừng lo nữa. Tiền xe và tiền sách vở kỳ này của con đã có rồi.”

Nghe vậy, Trương Thanh sững người.

Năm nay hắn học lớp 12, không học ở trường địa phương mà là một trường cấp ba ở tỉnh Hán Giang – một nơi hỗ trợ xóa đói giảm nghèo ở Tây Cương. Học phí hoàn toàn miễn, phí ký túc xá cũng không thu, sinh hoạt phí rất rẻ, tiết kiệm một chút là đủ sống. Nhưng tiền xe, tiền sách vở và tiền quỹ lớp mỗi học kỳ thì vẫn phải nộp.

Khách quan mà nói, số tiền đó không nhiều. Nhưng đối với gia đình Trương Thanh mà nói, nó lại là một gánh nặng không hề nhỏ.

Nếu cha hắn không nằm liệt giường, mẹ hắn không ốm yếu quanh năm phải dùng thuốc, thì có lẽ mọi chuyện cũng không đến nỗi này.

“Có rồi ? Mẹ, mẹ, tiền ở đâu ra thế?”

Trương Thanh nghi hoặc hỏi.

Người thân nào có thể vay được thì nhà hắn đã vay cả rồi.

Cũng bởi người ta thấy gia cảnh nhà hắn đáng thương, lại cộng thêm Trương Thanh từ nhỏ đã học giỏi, hiện giờ còn học trong nội địa, tương lai rất có hy vọng hoàn tiền nên mới dám cho vay.

Nhưng dù có thông cảm thì cũng chẳng thể cứ cho vay mãi mà không thấy ngày trả được!

Trương Thanh cũng hiểu, đổi lại là cậu khi còn khó khăn, cũng không dám cho người khác vay nhiều.

Tôn Nguyệt Hà chỉ lắc đầu không nói, chỉ bảo:

“Con đừng lo, dù sao nhà mình bây giờ đã có 200 tệ rồi, tiền học của Trương Lam không vội, đợi đến mùa đông hợp tác xã trả cho vay tiếp rồi nộp. Lúa bán đi, trừ công lương, phí để lại và thuế nông nghiệp, rồi trả hết nợ, kiểu gì cũng đủ gom nốt phần còn lại. Con cứ cầm đi học trước đi, không đủ thì sau này nghĩ cách…”

Trương Lam là em gái của Trương Thanh, năm nay lên lớp 5.

Tôn Nguyệt Hà nói với vẻ vui mừng, nhưng Trương Thanh lại bất chợt rùng mình.

Sáng nay xuống ruộng, hắn trông thấy một chiếc xe bánh mì dừng ở đầu thôn, trên xe có vẽ dấu thập đỏ, trên nóc xe treo cái loa phóng thanh, thông báo gì đó về việc “hiến máu có thù lao” — thực chất là bọn buôn máu đang thu mua máu…

Hắn nhìn gương mặt mẹ trắng bệch như tờ giấy, đầu óc như nổ tung, lớn tiếng hỏi:

“Mẹ! Mẹ đi bán máu rồi phải không?!”

Nghe vậy, sắc mặt Tôn Nguyệt Hà lập tức bối rối, vội vàng xua tay:

“Nói bậy bạ gì đấy! Bán máu gì chứ, ai lại đi bán máu, mẹ còn bị thiếu máu cơ mà…”

Nhưng lời nói không có sức thuyết phục ấy càng khiến mắt Trương Thanh đỏ lên.

Hắn nắm chặt lấy tay mẹ, vén tay áo bà lên — ở chỗ khủy tay còn hằn rõ một vết kim tiêm sưng đỏ, chói mắt đến vậy…

 “Mẹ! Con không học nữa! Con không đi học nữa!”

Nước mắt Trương Thanh lặng lẽ rơi xuống, giọng khàn khàn gào lên.

Ông trời chết tiệt này, sao cái nắng hôm nay lại độc ác đến thế…

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top