Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Một Giấc Mộng Dài (Dịch)
  4. Chương 12: Cuộc gặp gỡ bất ngờ ở quán bar Ngày Mai

Một Giấc Mộng Dài (Dịch)

  • 99 lượt xem
  • 982 chữ
  • 2025-05-03 23:07:10

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Dịch: Hoangforever

Bên cạnh, Lưu San San bật cười nói:

“Chuyện này đơn giản thôi, để Trương Thanh dẫn cậu về quê cậu ấy đi, đến vùng đồng ruộng Tây Cương phơi nắng nhiều nhiều một chút, cậu ấy cày ruộng còn cậu thì mang cơm tới, biết đâu cậu cũng được khai thông đầu óc thì sao?"

Mọi người xung quanh lập tức cười ồ lên.

Tề Quyên mỉm cười nói:

“Không thèm để ý tới các cậu nữa.”

Nói xong, cô dọn sách vở trên bàn học của mình sang chỗ của Trương Thanh, đuổi bạn cùng bàn cũ của cậu là Từ Thành đi.

Sau khi sắp xếp xong, Tề Quyên chào mọi người rồi đi xuống lầu trước.

Trương Thanh thu dọn sách vở, đeo cặp lên lưng, chuẩn bị đến phòng đọc sách.

Trong kỳ nghỉ Quốc Khánh, phòng đọc không đóng cửa, có thể tự học.

Trương Thanh vừa xuống lầu, liền thấy Tề Quyên đang đợi ở dưới, thấy cậu xuống, liền vẫy tay:

"Trương Thanh, tối nay nhà tớ có một buổi tụ họp, toàn là nhạc sĩ cả, còn có người từ Ma Đô, Hoa Thành đến nữa, cậu có muốn đi xem không?"

Trương Thanh hơi ngẩn ra:

“Tớ đến đó làm gì?”

Tề Quyên mỉm cười:

“Người có năng khiếu như cậu, bọn họ thích nhất. Tài năng mà tớ nói tới, tức là ‘năng khiếu’ trong giới của họ ý, kiểu được tổ nghề ban lộc cho ấy. Cậu có khả năng phân biệt âm chuẩn bẩm sinh như vậy, đảm bảo họ sẽ thích cậu. Dù cậu không chọn âm nhạc làm hướng đi, thì cũng có thể học hỏi thêm từ những lão làng này. Cho dù lên đại học rồi, cũng có thể dùng đến... Ít nhất thì đi hát ở quán bar cũng đủ kiếm học phí, sinh hoạt phí."

Nghe vậy, Trương Thanh lập tức hiểu ra đây là cách Tề Quyên giúp đỡ hắn, nhưng lại không muốn làm tổn thương lòng tự trọng của hắn, cho nên mới mượn cớ như vậy.

Hai người vốn không thân thiết, trước đây gần như chưa từng trò chuyện, vậy mà cô ấy có thể làm đến mức này, khiến Trương Thanh cảm động tận đáy lòng, liền gật đầu nói:

“Cảm ơn cậu.”

Thấy Trương Thanh đồng ý, Tề Quyên cũng vui vẻ ra mặt, vung tay nói đầy khí thế:

“Vậy thì đi thôi!”

Trương Thanh sửng sốt:

“Bây giờ á?”

Tề Quyên đắc ý cười:

"Cậu tưởng thế nào? Hôm nay có rất nhiều người nổi tiếng, quán bar đã dọn dẹp từ sớm rồi, tớ phải đi làm phục vụ nữa. Có sẵn ‘lao động’ như cậu, chẳng lẽ tớ lại để phí? Đúng rồi, cậu nói xem, tớ lau bàn, bưng rượu ở quán bar, với việc cậu gặt lúa mì ở ruộng nhà cậu, có phải là một không? Đều là lao động cả! Vậy tớ có đột nhiên cũng khai thông đầu óc không?"

Trương Thanh nói:

"Nếu cậu khai thông đầu óc ở quán bar, thì đó không gọi là khai thông, mà gọi là vỡ đầu."

"Ha ha, xí! Ai dám làm bể đầu tớ chứ!”

Hai người vừa đùa giỡn vừa rời khỏi trường học, cùng lên xe buýt, hướng về phía quán bar nhà Tề Quyên.

. . . . . .

“Quán bar Ngày Mai?”

Nhìn tấm biển trên cánh cửa sắt nằm ở vị trí không mấy bắt mắt trên phố Hán Chính, Trương Thanh cười nói:

“Phong cách hoài cổ thế này, không phải nên gọi là ‘quán bar Hôm Qua’ sao?”

Tề Quyên kéo nhẹ quai ba lô trên vai, cười nói:

"Cậu hiểu cái gì, dù là hoài cổ, cũng phải giữ lấy hy vọng. Mà hy vọng luôn nằm ở ngày mai. Chàng trai trẻ, cậu còn trẻ lắm, vào thôi.”

Bên cạnh cửa có dán một thông báo: Tối nay đóng cửa, không tiếp khách.

Sau khi hai người bước vào, Trương Thanh – lần đầu tiên trong đời bước chân vào quán bar – lại không hề cảm thấy lạ lẫm, mà chỉ nhìn quanh quan sát.

Quả nhiên không có ánh đèn chớp nhoáng hay không gian riêng tư gì cả.

Chỉ có một quầy bar, bảy tám cái bàn gỗ, phía trước là một bục nhỏ bằng gỗ, trên đặt một cây đàn piano và một micro có giá đỡ.

“Thế nào, khác với tưởng tượng của cậu chứ?”

Tề Quyên vừa dẫn Trương Thanh đến quầy bar vừa cười hỏi.

Trương Thanh khẽ gật đầu, đến trước quầy, liền thấy một người đàn ông trung niên đầu trọc đang đứng sau quầy, mỉm cười nhìn hai người.

Tề Quyên bước tới, khoác tay lên vai người đàn ông trung niên, chỉ vào Trương Thanh nói:

"Bạn cùng bàn mới của con, đến từ Tây Cương, thành tích khối tự nhiên tiến bộ vượt bậc. Học kỳ trước còn đứng ngoài top 100, lần này vọt thẳng vào top 10 toàn khối, trong mắt cô Dương thì cậu ấy bây giờ là ngôi sao mới nổi, còn con đã là quá khứ rồi.”

Giọng điệu đầy tự giễu.

Thật ra, hiện tại thứ hạng của cô vẫn cao hơn Trương Thanh một chút, ai bảo môn Văn, Trương Thanh thi không tốt chứ!

Nhưng với tốc độ tiến bộ hiện tại của Trương Thanh, vượt qua cô ấy cũng chỉ là vấn đề thời gian.

Người đàn ông trung niên nhìn Trương Thanh cười gật đầu, Trương Thanh thì cúi người chào hỏi:

"Chào chú Tề, cháu là Trương Thanh."

Người đàn ông đó, chính là Tề Bình – một trong những huyền thoại nhạc rock từng nổi đình nổi đám một thời, là ngôi sao hàng đầu của làng nhạc nội địa.

Ngay cả ở Tây Cương, Trương Thanh cũng từng nghe qua bài hát của ông, đủ để thấy ông nổi tiếng đến mức nào.

Tề Quyên bật cười ha hả, lại nói thêm một câu:

“Hôm trước trong tiết nhạc, cô Ngô đàn một đoạn ‘Trà Hoa Tụng’, cậu ấy ghi hết nốt nhạc ra giấy, không sai một nốt nào. Mà cậu ấy chưa từng học đàn lúc nhỏ đâu.”

Tề Bình: “... ...”

Nụ cười trên mặt ông dần thu lại, ánh mắt bắt đầu chăm chú đánh giá lại Trương Thanh.

. . . . . .

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top