Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Một Giấc Mộng Dài (Dịch)
  4. Chương 13: Giao Lưu Âm Nhạc

Một Giấc Mộng Dài (Dịch)

  • 91 lượt xem
  • 847 chữ
  • 2025-05-03 23:24:48

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Dịch: Hoangforever

Dù sao cũng là nhạc sĩ kỳ cựu, nên mặc cho con gái khen ngợi thế nào, Tề Bình vẫn không hề tin.

Ông từ trên tường sau quầy bar lấy xuống một cây đàn guitar, tùy ý gảy vài hợp âm đơn giản, rồi nhìn sang Trương Thanh.

Tề Quyên lập tức bất mãn, nói:

"Này, ba có ý gì vậy hả? Cậu ta nghe được cả bài《Trà Hoa Tụng》đấy, ba lại lấy cái này ra để thử?"

Tề Bình cười nói:

“Không tính là kiểm tra, chỉ là giao lưu một chút thôi.”

Trương Thanh cũng không khách sáo, thấy Tề Quyên lấy giấy bút từ trong túi ra, cậu nghiêm túc viết lại mấy hợp âm vừa rồi.

Tề Bình chẳng thèm nhìn, lại tiếp tục đánh liền một chuỗi hợp âm phức tạp hơn.

Kết quả, Trương Thanh vẫn không cần suy nghĩ lâu, đặt bút viết xuống.

Tề Bình liếc nhìn, rồi giơ ngón cái khen:

“Giỏi lắm, đúng là trời sinh ăn cơm nghề này. Biết chơi đàn không?”

Trương Thanh đáp:

“Cháu không biết.”

Nhưng do dự một chút, lại nói thêm:

"Hồi cấp hai thầy dạy nhạc có dạy qua một ít, chắc cũng quên rồi."

Tề Bình nghe vậy mỉm cười, đưa cây đàn ghi-ta qua, nói:

“Thử xem sao. Có nền tảng rồi thì học lại cũng nhanh thôi.”

Tề Quyên ở bên cạnh khoa trương nói:

“Đúng thế, thiên tài mà!”

Trương Thanh cười nhận lấy, nhìn dây đàn một lát rồi thử khẩy vài ngón tay.

Sau đó, tuy còn khá vụng về, nhưng vẫn đánh được đoạn hợp âm lúc đầu Tề Bình chơi.

Tề Bình là người từng trải, tất nhiên chỉ cần liếc mắt là nhận ra, Trương Thanh quả thật đã lâu không động đến đàn, rất không thuần thục.

Cái kiểu lóng ngóng này, không thể nào giả vờ được.

Đối với một nam sinh tiếp cận con gái mình, lại còn dẫn về tận nhà như thế này, đương nhiên ông không thể không quan sát, thử thách một chút.

Thế nhưng ngay sau đó, ông thấy Trương Thanh tiến bộ nhanh đến mức có thể thấy bằng mắt thường.

Mấy hợp âm đơn giản ngày càng thuần thục. Sau đó, khi tiếp tục đàn những hợp âm phức tạp, tuy hơi vất vả, nhưng vẫn kiên trì học.

Tề Bình liền vội ngăn lại, nói:

“Giờ chưa phải lúc dốc sức vào mấy thứ này, đợi thi đại học xong hẵng tính.”

Tề Quyên cười ha ha, nói:

"Lão hồ ly sợ rồi!"

Tề Bình nhìn Trương Thanh lần nữa cảm thán:

"Cảm âm rất tốt, trời sinh để ăn cơm này, sau này có thể đi theo con đường này. Nhưng, vẫn nên chuẩn bị cho kỳ thi đại học trước. Giới âm nhạc không phải cứ có tài năng thật sự là có thể nổi tiếng được đâu, cậu hiểu không?"

Trương Thanh gật đầu cười, nói:

“Chốn danh lợi, ổ thị phi.”

Tề Quyên liếc nhìn, cảnh báo:

“Ở đây có người trong giới đấy, cậu cẩn thận lời nói.”

Nhưng lại quay sang Tề Bình nói:

“Người ta đâu có định chen chân vào giới của cha đâu, chỉ muốn học vài thứ thật sự. Sau này lên đại học còn có thể kiếm học phí, sinh hoạt phí. Dù sao thì… đâu phải năm nào cũng mùa màng bội thu, đúng không?”

Trương Thanh cười hì hì.

Tề Bình nghe vậy, trong lòng đại khái hiểu ra chuyện gì, không phải đến để xin quan hệ, mà là thật lòng muốn học.

Ông suy nghĩ rồi nói:

“Vậy để sau này đưa cho cháu vài cuốn sách, học cho chắc cái nền tảng đã: âm giai, quãng âm, hợp âm, bè nhạc. Nền tảng vững thì học mấy cái khác sẽ nhanh hơn rất nhiều.”

Trương Thanh liền cúi người thi lễ:

“Cảm ơn chú Tề.”

Tề Bình xua tay cười nói:

“Ây, khách sáo quá, kết bạn thôi. Uống gì nào?"

Trương Thanh ngơ ngác, nói:

“Nước lọc ạ?”

Mấy người phục vụ bên cạnh nghe vậy đều bật cười.

Tề Quyên vỗ vai cậu, nói:

“Lần sau quay lại thì chọn món nào cho ngầu vào nhé. Hôm nay chơi cho đã đi. Nói trước luôn, lát nữa lau bàn không có tiền công đâu đấy.”

Nói xong liền gọi với phục vụ:

“Cho hai ly sherry nhé!”

Trương Thanh cũng không khách sáo.

Đợi đến khi Tề Quyên để Tề Bình đi làm việc khác, ánh mắt cậu lại dừng trên cây đàn piano đặt trên sân khấu, rồi hỏi:

“Cậu chắc là biết chơi đàn nhỉ?”

Tề Quyên cười nói:

“So với cậu thì gọi là biết, so với sinh viên khoa piano của Nhạc viện thì chưa đến nơi đến chốn. Cậu muốn nghe à?”

Trương Thanh gật đầu, nói:

“Cảm thấy người chơi đàn, trông rất thanh nhã.”

Tề Quyên bật cười:

“Được, để cậu xem tớ thanh nhã đến mức nào.”

Nói rồi liền đi tới ngồi trước đàn piano, giơ tay bắt đầu chơi.

Có lẽ thật sự không quá xuất sắc, cha cô – Tề Bình chỉ liếc mắt qua một cái, rồi không để ý nữa.

Nhưng Trương Thanh thì nhìn rất chăm chú.

Đợi cô chơi xong, cậu còn vỗ tay tán thưởng.

Tề Quyên cười hỏi:

“Thanh nhã chưa?”

Trương Thanh gật đầu, ánh mắt lại lần nữa nhìn về phía những phím đàn.

Tề Quyên đứng dậy, nói:

“Cậu cũng thử làm người thanh nhã một lần chứ?”

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top