Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Một Lần Nữa! Hãy Bùng Cháy Lên! Thời Thanh Xuân (Dịch)
  4. Chương 7: Xứng không? (1)

Một Lần Nữa! Hãy Bùng Cháy Lên! Thời Thanh Xuân (Dịch)

  • 48 lượt xem
  • 1194 chữ
  • 2025-07-29 22:00:08

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

"Này, thêm miếng nữa.”

Miếng táo được đưa đến bên miệng Lý Lạc.

Lý Lạc theo phản xạ há miệng, kết quả chỉ cắn được không khí, răng va vào nhau kêu "cạch" một tiếng.

"Haha!" Thấy anh bị lừa, Ứng Thiền Khê đắc ý cười lớn. Nhưng ngay sau đó, Lý Lạc đã nhướn mày, trực tiếp giật lấy que tăm trên tay cô, cho miếng táo vào miệng.

"Này!" Thấy vậy, Ứng Thiền Khê vội vàng kêu lên: "Cậu làm gì thế! Que tăm này là của tớ!"

"Hả? Sao không ngon như miếng vừa nãy.”

"... Cậu muốn chết à!"

Những nét tính cách chưa từng bộc lộ trước mặt bạn bè ở trường hôm nay lại nở rộ tự nhiên trong phòng ngủ của chàng trai trẻ. Sáu giờ tối, Lâm Tú Hồng gọi hai người ra phòng khách ăn cơm. Lý Lạc đặt bút xuống với vẻ mặt vẫn còn luyến tiếc, xác nhận mười mấy bài tập đã tính ra đáp án, trong lòng dần yên tâm.

Sau khi cơm nước xong, tối lại tiếp tục cố gắng, phần lớn bài tập trong đề thi Ngữ văn và Toán ngày mai chắc chắn sẽ lấy được điểm.

Nghĩ vậy, Lý Lạc đứng dậy cùng Ứng Thiền Khê, bước ra khỏi phòng ngủ, vừa vặn nhìn thấy Lâm Tú Hồng và Lý Quốc Hồng đang bưng đĩa thức ăn từ trong bếp đi ra.

Bất chợt nhìn thấy bố mẹ trẻ lại hai mươi tuổi, Lý Lạc theo phản xạ dừng lại, ngẩn người nhìn hai người.

Dù đã có khả năng của cung điện ký ức, nhưng Lý Lạc cũng không cố ý nhớ lại dung mạo của bố mẹ khi còn trẻ.

Lúc này so sánh mới chợt nhận ra, dù bố mẹ bây giờ cũng đã gần bốn mươi tuổi, nhưng trông vẫn còn khá trẻ.

Ít nhất là so với hình ảnh tóc mai điểm bạc, khuôn mặt đầy nếp nhăn hai mươi năm sau thì khác biệt một trời một vực.

Điều này khiến anh hít sâu một hơi, cố gắng kìm nén cảm xúc nóng bỏng trong lồng ngực, không để chúng trào ra nơi khóe mắt. Còn Ứng Thiền Khê đã tiến lên, giúp đỡ bưng những món ăn còn lại từ trong bếp ra.

"Khê Khê còn biết giúp đỡ, con không biết làm gì cả.”

Lâm Tú Hồng vỗ vai con trai, thúc giục: "Đi lấy bát đũa ra đi.”

"„. Vâng.”

Lý Lạc cố gắng kìm nén tiếng nấc nghẹn ngào, vừa gật đầu vừa nuốt xuống cảm xúc xúc động và vui mừng dâng trào, vội vàng bước vào bếp.

Anh giả vờ rửa tay, lau khóe mắt, sau đó lấy bát đũa sạch trong tủ ra bàn ăn ở phòng khách.

"Khê Khê, mấy hôm nay thi bố con không về được à?" Lý Quốc Hồng lấy một chai rượu trắng từ trong tủ, hỏi Ứng Thiền Khê đang ngoan ngoãn ngồi bên cạnh.

"Bố cháu nói dạo này bận lắm, mà cháu cũng đã đỗ tuyển thẳng rồi, nên cháu không bảo bố về ạ.”

Ứng Thiền Khê nhỏ giọng đáp, khác hẳn với dáng vẻ vừa véo tai Lý Lạc trong phòng ngủ.

"Ồ, cũng đúng.”

Lý Quốc Hồng gật đầu, sau đó tay đang cầm chai rượu bị Lâm Tú Hồng vỗ một cái, kêu lên một tiếng rồi bất lực nói: "Chỉ uống một chút thôi mà.”

"Ngày mai Lý Lạc thi rồi, anh đợi hai ngày nữa không được à?" Lâm Tú Hồng nhíu mày trừng mắt nhìn anh: "Anh để nó thi cho tốt, đến lúc đó làm tiệc ăn mừng, anh muốn uống bao nhiêu cũng được.”

"Khụ khu, cái đó không quan trọng.”

Lý Quốc Hồng rut tay lại, sau đó nháy mắt với vợ, nói với Lý Lạc: "Thi cử tuy quan trọng, nhưng con cũng đừng tạo áp lực quá lớn cho mình, cứ bình tĩnh làm bài là được.”

"Con biết rồi ạ.”

Lý Lạc khó có khi không cãi lại bố mẹ, ngoan ngoãn ngồi vào bàn ăn, gật đầu đáp.

Lý Quốc Hồng và Lâm Tú Hồng có chút ngạc nhiên, không quen nhìn con trai như vậy, sau đó lại nhìn nhau.

Lâm Tú Hồng định nói thêm vài câu, nhưng lại nuốt xuống, ngồi vào bàn ăn nhẹ nhàng nói:

"Lý Lạc, con cũng đừng quá căng thẳng, bố mẹ không yêu cầu con quá cao, cứ làm bài theo khả năng bình thường của con là được, đừng nghĩ lung tung.”

Theo kịch bản thường ngày, Lý Lạc 15 tuổi đã cãi lại rồi.

Sau đó, Lâm Tú Hồng sẽ lấy Ứng Thiền Khê ra làm ví dụ, bảo anh học tập Khê Khê, nhà mình không yêu cầu con thi đỗ vào trường trọng điểm tỉnh như Phụ Nhất, nhưng ít nhất cũng phải vào được trường phổ thông bình thường chứ?

Nhưng nhìn Lý Lạc im lặng như vậy, Lý Quốc Hồng và Lâm Tú Hồng lại không dám kích động anh.

"Con không căng thẳng.”

Lý Lạc nhìn mẹ với về mặt khó hiểu, không nhịn được nhìn thêm vài lần.

Bi con trai nhìn chằm chằm như vậy, Lâm Tú Hồng thấy hơi lạ, sờ sờ mặt mình: "Không căng thẳng thì tốt, nhưng sao con cứ nhìn chằm chằm mẹ thế? Mặt mẹ dính gì à?"

"Không ạ.”

Lý Lạc lắc đầu: "Chỉ là bỗng nhiên cảm thấy mẹ rất xinh đẹp.”

"Thằng nhóc này...”

Lâm Tú Hồng ngẩn người một lúc, sau đó khóe miệng không khỏi cong lên, nhưng giọng nói vẫn cố gắng giữ bình tĩnh: "Mẹ cũng gần bốn mươi tuổi rồi, còn xinh đẹp gì nữa, ăn cơm ăn cơm.”

"Haha, mẹ con đương nhiên xinh đẹp rồi.”

Lý Quốc Hồng cười híp mắt cầm đũa lên, là người đầu tiên gắp thức ăn, miệng vẫn không quên khen vợ một câu: "Nấu được uống chút rượu thì càng xinh đẹp hơn.”

"Anh cút đi.”

Lâm Tú Hồng liếc ông một cái.

Ứng Thiền Khê bên cạnh cũng ngoan ngoãn cầm đũa lên, trên mặt nở nụ cười, nói từ tận đáy lòng: "Dì Lâm đẹp nhất, cháu và dì đi dạo phố, người ta đều tưởng dì là chị gái cháu, không ai nhìn ra tuổi thật của di cả.”

"Thôi đừng khen nữa.”

Lâm Tú Hồng xua tay lia lịa: "Ăn cơm nhanh đi.”

Tuy miệng nói vậy, nhưng nụ cười trên mặt Lâm Tú Hồng vẫn không thể nào che giấu được.

Cả nhà vui về ăn cơm, thỉnh thoảng trò chuyện vài câu, chủ yếu là dặn dò và động viên.

Lý Lạc và Ứng Thiền Khê lặng lẽ gắp thức ăn, chỉ đáp lại vài câu khi người lớn hỏi.

Lý Quốc Hồng và Lâm Tú Hồng nói chuyện một lúc về kỳ thi, sau khi biết Lý Lạc lát nữa sẽ tiếp tục ôn tập, họ gật đầu hài lòng, tiếp tục ăn cơm.

Tuy thằng nhóc Lý Lạc trước đây luôn lông bông, nhưng biết quay đầu là bờ trước kỳ thi, trông cũng hiểu chuyện hơn nhiều, vẫn hơn cứ tiếp tục buông thả bản thân.

Nhưng hai vợ chồng cũng không nghĩ nhiều, suy nghĩ trong lòng cũng rất đơn giản.

Với trình độ của con trai mình, chỉ cần qua được điểm chuẩn trường phổ thông bình thường là tốt lắm rồi.

Mà nếu không đỗ thì cắn răng bỏ ra vài vạn đồng cho nó vào trường phổ thông bình thường. Chỉ cần sau này nó vẫn có thái độ như hôm nay,thì số tiền này bổ ra cũng đáng.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top