Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Huyền ảo
  3. Một Mình Tôi Ở Tầng 100 (Dịch)
  4. Chương 24: Một Phòng Ngủ Đắt Giá... và Gã Vô Dụng

Một Mình Tôi Ở Tầng 100 (Dịch)

  • 14 lượt xem
  • 1269 chữ
  • 2025-11-22 23:09:48

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Sau khi xử lý xong bữa tối ở nhà hàng, Yoo-jin bước ra ngoài, tay xoa cái bụng căng tròn.

“Cũng… ổn phết đấy chứ.”

“Em cũng thấy vậy.”

Đi theo sau cậu ra ngoài, Seorin hỏi xem giờ anh định làm gì tiếp theo.

“Giờ anh tính sao ạ?”

Mục tiêu hiện tại của họ là tầng 5 – nơi Yoo-jin cần đến để chuyển chức… nghĩa là vẫn còn phải đi xuống thêm năm tầng nữa.

“Xuống luôn bây giờ không? Hay là đi dạo thêm một vòng rồi hãy xuống?”

Tầng 10 – nơi họ đang đứng – được gọi là thủ đô của Tháp, có rất nhiều thứ để xem. Chỉ ăn xong rồi đi xuống luôn thì đúng là hơi phí.

“Ừm… cá nhân anh thì muốn xuống luôn, làm nốt vụ chuyển chức cho xong đã rồi tính tiếp…”

Kiểu người như Yoo-jin – nếu có bài tập trong kỳ nghỉ – nhất định sẽ làm cho xong rồi mới thong thả chơi. Thế nên trong lòng cậu muốn đi tầng 5 trước, giải quyết chuyển chức rồi mới ngó nghiêng tầng 10.

“Nhưng nhìn trạng thái của hướng dẫn viên thì… chắc là nên kiếm chỗ nghỉ một đêm đã.”

Khác với Yoo-jin – người sở hữu cả đống đặc tính giúp không ngủ vẫn giữ được thể lực – Seorin không hề có mấy thứ đó.

“Trước cứ kiếm phòng đã. Tiền thì nhiều chứ đâu phải ngủ ngoài đường ngáy khò khò.”

Nghe Yoo-jin nói vậy, Seorin thở phào nhẹ nhõm, ngước nhìn lên bầu trời đã tối sẫm.

Đã là nửa đêm rồi.

Bầu trời nhìn từ nơi này còn trong và đẹp hơn cả bầu trời bên ngoài Tháp, mỗi lần ngắm đều mang lại cho cô một cảm giác rất khó tả.

“Cô hướng dẫn?”

Được Yoo-jin gọi, Seorin giật mình thoát khỏi mớ suy nghĩ, vội vã đáp lại.

“Ah, dạ?!”

“Anh bảo là… chỗ nghỉ.”

Nghe nhắc đến chuyện chỗ ở, Seorin đảo mắt nhìn quanh rồi khẽ lắc đầu.

“Xin lỗi anh… Em cũng không rõ lắm. Lần trước em lên tầng 10 thì ở nhờ nhà trọ thuộc bang hội, nên không để ý mấy chỗ khác.”

Nghe cô nói, Yoo-jin gật đầu tỏ vẻ hiểu, rồi đảo mắt tìm một nơi trông có vẻ ổn ổn.

“Đại khái… to nhất, nổi bật nhất ở khu này chắc là nhà trọ hoặc khách sạn thôi nhỉ.”

Y như cậu đoán, tòa nhà cao nhất, hoành tráng nhất ở tầng 10 chính là một cơ sở lưu trú.

Một khách sạn có cái tên rất lố: Khách sạn Paradise, chuyên phục vụ các Ranker tầng trên và giới thượng lưu trong Tháp.

“Nhìn thôi cũng biết là đắt lắm rồi… Thật sự ổn chứ anh?”

Đi theo Yoo-jin đến trước cửa cái khách sạn sang chảnh đó, Seorin không kìm được phải lên tiếng.

Vừa dùng bữa ở nhà hàng đắt nhất tầng 10, giờ lại định ngủ ở khách sạn trông đắt nhất… Không biết ví tiền của anh ta thế nào, chứ với một người bình thường thì kiểu gì cũng lo.

“Anh nói rồi mà, đừng lo mấy chuyện đó. Không cần thiết đâu.”

Xác nhận xong rằng công trình cao nhất ở tầng 10 đúng là khách sạn, Yoo-jin bước thẳng vào trong.

“Chào mừng quý khách.”

“Tôi muốn thuê phòng một đêm. Còn phòng chứ?”

“Dạ, tất nhiên ạ.”

Theo sau Yoo-jin vào sảnh, Seorin lắng nghe cuộc trò chuyện, trong lòng thấp thỏm.

“Quý khách muốn thuê phòng như thế nào ạ?”

“Một phòng.”

Vai của Seorin khẽ run lên.

“Vâng, một phòng ạ. Xin quý khách đợi một chút, tôi đi lấy chìa khóa.”

Nhân viên lễ tân rời đi để lấy chìa khóa, còn Seorin – người đã nghe trọn cuộc đối thoại – run rẩy tiến lại gần Yoo-jin.

“Cái… cái đó…??”

Sao anh lại chỉ thuê một phòng?!

Câu hỏi ấy mắc nghẹn trong cổ họng, cô không dám nói ra thành lời.

Dù sao thì người thuê cô làm hướng dẫn – Seon Yoo-jin – cũng là con trai. Vậy mà đã vào đến khách sạn cao cấp rồi lại chỉ lấy một phòng, thì…

Đang run bần bật, Seorin giật mình khi Yoo-jin quay lại nhìn cô, nhíu mày như không hiểu.

“Cái… cái… sao phòng…”

Thấy cô ấp úng mãi không nói được thành câu, Yoo-jin càng nhăn mày hơn, xác nhận lại:

“Ý cô là… sao anh chỉ thuê một phòng hả?”

Seorin cúi gằm mặt xuống, im lặng thay cho câu trả lời.

Ký ức xấu chợt ùa về.

Có lần cô đã từ chối một tình huống tương tự… Kết quả là ba mẹ bị giết, bị đuổi khỏi bang hội, còn bản thân thì mang trên lưng cái mác “kẻ phản bội, nghịch tữ”. Ở trong tình trạng đó mà vẫn tỏ ra bình thản mới là vô lý.

“Haizz…”

Nhìn gương mặt trắng bệch của cô, Yoo-jin khẽ buông một tiếng thở dài, rồi đưa tay lên… đặt lên đầu cô.

“ Ư…?!”

Khẽ lắc nhẹ bàn tay đang đặt trên đầu Seorin, Yoo-jin cố nhịn cười, trêu:

“Sao? Nghĩ là anh định làm gì bậy bạ hả?”

Seorin không trả lời được.

“Pff… Puhahaha!!”

Thấy vẻ mặt không dám phủ nhận của cô, Yoo-jin rốt cuộc cũng không nhịn được, phá lên cười.

“Cô tưởng tượng hơi xa rồi đấy.”

“Dạ…?”

Ngẩng mặt lên, Seorin thấy nhân viên đã quay lại, trên tay cầm một chìa khóa phòng.

“Đây ạ, chúc quý khách có khoảng thời gian vui vẻ.”

“À, cảm ơn.”

Nhận lấy chìa khóa, Yoo-jin lập tức quay ra đưa cho Seorin, vẫy vẫy tay như giục:

“Cầm đi.”

“…?”

“Tay anh mỏi rồi, nhận nhanh lên.”

Bị cuống theo, cô vội đỡ lấy chìa khóa, rồi chạm ánh mắt với Yoo-jin.

“Phòng đắt thế này, ở một mình chắc hơi rộng… nhưng mà biết sao được.”

Nghe chữ “một mình”, Seorin chớp mắt, nhìn chìa khóa trong tay rồi lí nhí hỏi:

“Ở… một mình ạ?”

“Ừ.”

“V-vậy còn anh thì…?”

“Anh không dùng.”

Dù nơi này có thể được xếp vào dạng khách sạn siêu sang đi nữa, với Yoo-jin thì nó chẳng là gì ngoài một chỗ nằm không nhìn trần nhà. Không hơn.

“Anh có đặc tính liên quan rồi, nên không cần phải ngủ. Còn cô hướng dẫn thì cần ngủ cho đủ. Nghỉ ngơi đúng cách rất quan trọng, đúng không?”

Nhắc đến “đặc tính”, Seorin lại ngẩn ra, rồi hỏi tiếp:

“Thế… còn anh thì sao?”

Ý cô là: Trong lúc em ngủ ở khách sạn, anh định làm gì?

“Ừm… anh tính tranh thủ đi tham quan tầng 10 một vòng. Dù sao cũng là thủ đô của Tháp mà, dù là nửa đêm thì chắc vẫn có chỗ để xem.”

Nói rồi, Yoo-jin rút tay lại, trước đó còn thuận tiện xoa tung mái tóc của cô.

“Cho nên nè, đừng lo những chuyện không cần lo. Thẳng thắn mà nói, kể cả cô đúng gu anh đi chăng nữa… thì anh cũng không thể đụng vào.”

“Không thể… đụng vào ạ?”

“Ừ.”

“Tại sao?”

“Tại sao à…”

Yoo-jin bất giác nhớ lại một trong những đặc tính mà mình đã kiếm được ở tầng cao nhất.

[Đặc tính: Gã Vô Dụng (Góa-za / “Gã… bất lực”)]

[Đặc tính Siêu Việt]

[Vô hiệu mọi trạng thái bất thường liên quan đến mê hoặc và dụ dỗ, đồng thời tăng hiệu quả với những kỹ năng cần tập trung tinh thần cao.]

Chỉ nghĩ đến thôi là cậu đã không muốn nhắc đến nữa rồi.

“Khụ… khụ khụ…”

Cậu cố nặn ra một nụ cười nhưng khóe môi lại kéo thành nét cười chua chát, cơ mặt còn giật giật như bị chuột rút.

Cái đặc tính quỷ quái này…!

Nếu có cách nào xóa nó đi ở các tầng dưới, Yoo-jin sẵn sàng dùng bất cứ phương pháp nào để xử lý cho bằng được.

Chửi thầm trong lòng, cậu nhắm mắt thật chặt.

“Cứ coi như… đó là bí mật chỉ mình anh biết đi. Đừng hỏi nữa. Dù sao cũng là chuyện buồn, nhưng anh không muốn bị thương hại vì nó.”

“À… vâng…”

Gương mặt Yoo-jin lúc này không biết là tiều tụy, giác ngộ, hay là buồn cười nữa. Chỉ cần nhìn cũng thấy có một câu chuyện rất tệ phía sau, nên Seorin quyết định không hỏi thêm.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top