Ba giờ chiều hai ngày sau, cuộc thi Rhythm Master chính thức bắt đầu.
Chiều hôm đó khi tới nhà thi đấu, Lưu Xuyên không khỏi hoảng hốt, tiếng người ồn ào kín cả hội trường, staff cầm bảng thông báo chạy đôn chạy đáo để giữ trật tự, chỉ là một hoạt động làm nóng sau khai giảng thôi, vậy mà lại có rất nhiều người đăng ký!
Giang Tuyết làm MC cho chương trình lần này, thời gian vừa tới, cô liền cầm micro đứng lên bục sân khấu, cất cao giọng nói: “Chào mừng tất cả các bạn đã đến với cuộc thi Rhythm Master cấp trường! Vòng loại sắp bắt đầu rồi, xin mời các vị tuyển thủ dựa theo số thứ tự chia bảng nhận được để tới vị trí trọng tài của bảng mình, nếu đạt hạng A cả ba bài hát thì sẽ tiếp tục tiến vào bán kết!”
Đánh giá thành tích trong game Rhythm Master được hệ thống tự động đưa ra, theo thứ tự từ thấp đến cao lần lượt là D, C, B, A, S, SS, SSS.
Một bài hát kéo dài ba phút, ba bài chỉ cần mười phút là xong. Các bài hát được chỉ định trong vòng loại đều ở cấp sáu, có thể coi như cũng khá khó, cách thức lựa chọn là được hệ thống xét hạng A trong toàn bộ quá trình thi đấu, chắc chắn có thể loại được rất nhiều tay mới cùng một lúc, tiết kiệm được kha khá thời gian…
Nửa tiếng sau, vòng loại các nhóm nhỏ đã thi đấu xong, đào thải 70% số người đăng ký, rõ ràng có rất nhiều sinh viên chỉ thuần túy tới góp vui, vì vậy bị loại cũng vẫn vui vẻ thoải mái, ở lại tiếp tục xem bán kết.
Bán kết lại chia tổ tiếp, hình thức giống hệt vòng loại, có điều độ khó các bài hát tăng lên level 7.
Lưu Xuyên lại All Combo thêm một bài, đám sinh viên ở lại tiếp tục xem thi đấu cũng không dám lên tiếng khi hắn đang chơi, mãi đến khi đánh giá kết quả hiện ra, nhìn đánh giá SS màu vàng kim chói sáng trên màn hình… mọi người cuối cùng cũng sợ hãi cảm thán: “Xịn quá!”
“SS đấy!”
“Bạn gì ơi ông đỉnh vãi!”
“Chắc kèo giải nhất rồi!”
Đám sinh viên ở lại xem mà không tin nổi, trọng tài cũng vô cùng khiếp sợ, nhạc level 7 đánh được hạng A đã giỏi lắm rồi, hiếm lắm mới có mấy ông được cấp S – chứ đừng nói là SS!
SS không những phải All Combo, mà còn phải combo perfect từng phím một, không được chệch phát nào!
Trọng tài cũng nhịn không được mà like cho Lưu Xuyên: “Giỏi thật đấy! Chung kết cố lên!”
Gần một ngàn người đăng ký ban đầu, trải qua vòng loại và bán kết, chỉ còn lại mười người vào được chung kết.
Mười tuyển thủ theo trọng tài tiến vào khu vực thi đấu chung kết. Nơi này được thiết kế cao cấp hơn rất nhiều, trên bục còn có máy chiếu ghi lại màn hình khi chơi của thí sinh rồi phát lên màn hình lớn, khán giả chỉ cần nhìn lên là có thể thấy tình hình khi thi đấu.
Khán giả lục tục ngồi xuống, MC Giang Tuyết bước lên bục, mỉm cười nói: “Chào các bạn sinh viên! Hoan nghênh các bạn đã có mặt tại vòng chung kết cuộc thi Rhythm Master Dreaming Cup lần thứ hai, chúc mừng mười bạn thí sinh đã tới được vòng chung kết! Xin mời mười tuyển thủ lên sân khấu tự giới thiệu về mình!”
Trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt, mười sinh viên lần lượt lên sân khấu, cầm micro bắt đầu tự giới thiệu.
“Chào các bạn, mình là Chu Hiểu Vi, khoa tiếng Trung. Mình chơi Rhythm Master cũng được hơn một năm rồi, mình rất vui vì được tham gia cuộc thi này, hơn nữa còn lọt vào chung kết, mình sẽ cố gắng hết sức!”
Người đang nói là một cô gái xinh đẹp thanh tú, cô mặc váy màu lam nhạt tiệp màu với sandal, lời nói hào sảng khéo léo, nhận được một tràng pháo tay từ ủng hộ của khán giả.
Mọi người tiếp tục tự giới thiệu, micro chuyển tới thí sinh thứ chín, đó là một cậu trai đeo kính nhã nhặn.
Cậu trai cầm micro, nhẹ nhàng đẩy kính mắt, mở miệng nói: “Chào các bạn, tôi là Ngô Trạch Văn, khoa Vật lý. Rất vui khi có thể vào tới chung kết, tôi hi vọng có thể đoạt giải nhất vì tôi rất muốn có được chiếc iPad kia.”
Lưu Xuyên kinh ngạc nhìn sang, không ngờ tên nhóc bốn mắt này cũng có thể vào được đến chung kết?
Chàng trai bên cạnh mặt đầy bình tĩnh, nói xong lại đưa micro cho Lưu Xuyên.
Lưu Xuyên cầm micro, mỉm cười nói: “Chào các bạn, tôi là Lưu Xuyên, là sinh viên khoa Lịch sử. Rất vui khi vào được đến chung kết, tôi cũng hy vọng có thể đoạt giải nhất, vì tôi cũng rất muốn chiếc iPad kia.”
Khán giả: “…”
Cái đệch! Tên này lười nghĩ lời giới thiệu nên mới copy y nguyên lời của bạn học Ngô Trạch Văn đúng không?
Khán giả tại hiện trường mãi mới phản ứng lại, tiếng hầm hừ xen lẫn trong những tràng vỗ tay.
Lưu Xuyên cười tủm tỉm trả micro lại cho MC Giang Tuyết, Ngô Trạch Văn nghe thấy người nào đó vô sỉ copy lời giới thiệu của mình cũng không quá tỏ ra ngạc nhiên, cậu quay đầu bình tĩnh nhìn Lưu Xuyên, tự hỏi trong lòng… Ai vậy? Chúng ta quen nhau à?
***
Vòng chung kết chính thức bắt đầu, độ khó các bài hát ngày càng được nâng cao, sau vài bài hát đã loại được bảy tuyển thủ trong vòng đầu tiên, chỉ còn lại ba người là Lưu Xuyên, Ngô Trạch Văn và Chu Hiểu Vi cùng tiến vào trận đấu chung cuộc quyết định thứ hạng.
Vòng thứ hai thi đấu theo thể thức “Nhạc tự do”, mỗi người chọn một bài rồi sau đó để hệ thống đánh giá.
Lady first, Chu Hiểu Vi bước lên đầu tiên, lựa chọn bài [The raising fighting spirit] level 7.
Đây là nhạc nền nổi tiếng trong anime Naruto, nhịp điệu vô cùng mạnh mẽ, các phím rơi xuống với tốc độ cực nhanh, rất nhiều người ngồi xem cũng chỉ đánh được nhiều nhất nửa bài đã hộc máu, mỹ nữ Chu Hiểu Vi combo perfect hơn 500, giữa bài không cẩn thận miss mất hai phím, cuối cùng được đánh giá hạng S, hiện trường bộc phát tiếng vỗ tay như sấm!
Tiếp theo đến lượt Lưu Xuyên.
Lưu Xuyên mỉm cười, nhẹ nhàng đi lên sân khấu đeo tai nghe, giao diện Rhythm Master hiện lên trên màn hình lớn, sau đó, một cảnh tượng khiến người ta phải khiếp sợ đã diễn ra –
Những ngón tay thon dài của hắn nhanh chóng gõ trên màn hình, phím nào phím đó đều chuẩn chỉ không lệch một ly, combo nhảy liên tục giữa màn hình! 100… 300… 500… 700… 900…!
Khán giả tại hiện trường nhất thời trợn mắt há mồm!
Bài hát chấm dứt, dòng chữ vàng All Combo hiện ra trên màn hình, logo “SS” vàng kim lấp lánh hiện ra theo hệ thống đánh giá thành tích, lúc này mọi người như mới vừa tỉnh mộng, điên cuồng vỗ tay!
“Đỉnh vãi!”
“Siêu ngầu!!”
“Lại SS! Đờ mờ! Trường mình có hàng xịn sò như này luôn hả?”
“Trình này là tham gia giải toàn quốc được luôn ha?”
“All Combo! Là All Combo đó! Combo Perfect x900! Tôi mà chơi thì tay chuột rút lâu rồi!”
Tiếng vỗ tay trong hiện trường dường như muốn phá cả nóc nhà.
Khi ngồi trên xe ô tô thì Giang Tuyết đã từng nhìn thấy thứ tốc độ tay điên rồ của Lưu Xuyên nhưng cô không ngờ được là ngay trên sàn đấu mà hắn vẫn phát huy ổn định như vậy. Toàn bộ 900 phím không ấn sót phím nào, tố chất tâm lý quá kinh khủng.
Có điều thân làm MC, Giang Tuyết vẫn phải tỏ ra bình tĩnh, cầm micro mỉm cười nói: “Vừa rồi bạn Lưu Xuyên phát huy cực kỳ xuất sắc, vậy mà có thể All Combo đạt SS, thực sự khiến người ta bội phục! Ngay sau đây, chúng ta cùng chờ đón màn thể hiện của bạn Ngô Trạch Văn!”
Theo lý thuyết thì người thi đấu trước có thành tích tốt như vậy thì sẽ mang tới áp lực tâm lý rất nặng nề cho thí sinh tiếp theo, nhưng biểu cảm trên mặt Ngô Trạch Văn vẫn cực kỳ bình tĩnh, không có chút lo lắng hồi hộp nào.
Cậu đứng dậy đi lên sân khấu, nhẹ nhàng đẩy gọng kính, đeo tai nghe vào, gật đầu với trọng tài, ý nói có thể bắt đầu.
Giai điệu quen thuộc lại vang lên trong thính phòng một lần nữa, cùng một ca khúc, cùng một tiết tấu, Ngô Trạch Văn bắt đầu khiến người ta trợn mắt há mồm nhìn combo perfect!
100… 300… 500… 700… 900…!
Khi mà dòng chữ All Combo vàng kim lại xuất hiện trên màn hình, khi mà ba chữ cái “SSS” cực kỳ hiếm thấy hiện lên trên màn hình, khi mà dòng thông báo “Kỷ lục mới” hiện ra trên màn hình…
Khán giả tại hiện trường đã khiếp sợ tới mức á khẩu!
Ngay cả Giang Tuyết hoạt ngôn cũng ngẩn ra không biết nói gì tiếp, sửng sốt một hồi mới kích động nói: “Thành tích của bạn Ngô Trạch Văn là SSS, triple S! Tổng điểm 576.060, thành tích này… là điểm cao nhất có thể đạt được trong ca khúc này! Cũng giành được kỷ lục trên toàn quốc! Chúc mừng bạn Ngô Trạch Văn đã phá kỷ lục toàn quốc!”
Kỷ lục toàn quốc của Rhythm Master chính là điểm số cao nhất có thể đạt được trong một bài hát, chỉ cần phát huy không sai sót là sẽ được kỷ lục lưu lại, để đạt được thành tích này thì không những cần thực lực mà còn phải có cả may mắn và tâm lý nữa. Trong các trận thi đấu chính thức, có rất nhiều thí sinh sẽ vì lo lắng tâm lý mà không thể đánh được thành tích cao nhất của mình.
Theo lời Giang Tuyết, lúc này khán giả đang ngây ngốc tại hiện trường mới điên cuồng vỗ tay!
Kỷ lục toàn quốc, nghe đã thấy xịn! Dù mấy người chẳng biết gì về Rhythm Master, chỉ đến hóng hớt thôi cũng không khỏi kính nể một phen!
Trận đấu tiếp tục, lần này đến Lưu Xuyên chọn bài.
Lưu Xuyên liếc nhìn Ngô Trạch Văn, cố tình chọn một bài nhạc có độ khó tối đa — bài [Da Da Da] level 10.
– muốn show tốc độ tay hả? Vậy anh đây chơi với cậu!
Khi tên của bài nhạc xuất hiện trên màn hình, hiện trường lại vang lên tiếng vỗ tay!! Bất cứ ai chơi Rhythm Master lâu thì đều biết, [Da Da Da] từng là bài hát được chọn trong trận chung kết giải T.G.A toàn quốc!
Chu Hiểu Vi nhìn thấy bài nhạc này đã muốn khóc lắm rồi, trình độ của cô cũng coi là hạng giỏi trong trường, nhưng đánh đến level 8 đã là cực hạn, nhạc level 10… cô cân sao nổi trình độ đánh giải quốc gia!
Chu Hiểu Vi là người đầu tiên thi đấu, nửa bài đã Game Over.
Hầy, không phải vì cô kém, mà do hai người còn lại quá mạnh, hôm nay cô chỉ là hương hoa làm nền cho bọn họ mà thôi.
Chu Hiểu Vi Game Over sau nửa bài, đến lượt Lưu Xuyên lên sân khấu.
Lưu Xuyên lại tiếp tục phô diễn tốc độ tay của mình trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, điên cuồng combo không coi ai ra gì!
300… 700… 900… 1000… 1300… 1500… 1700…
Không ai có thể dừng lại được!
Độ khó cực cao, nốt nhạc hỗn loạn, tiết tấu nhanh đến mức khiến người ta phải hoa mắt, vậy mà vào tay Lưu Xuyên thì dễ như ăn bánh, combo không cần phải nghĩ!
Bài nhạc kết thúc, tổng perfect combo là 1828, lại xuất hiện thành tích “All Combo”! Lần này được đánh giá SSS! Perfect!
Khán giả cảm thấy mệt lắm rồi…
MC Giang Tuyết run rẩy nói: “Bạn Lưu Xuyên của chúng ta biểu hiện rất tuyệt vời! Bài nhạc level 10 này có độ khó cực cao, là ca khúc được chỉ định cho trận chung kết giải toàn quốc! Vậy mà bạn Lưu Xuyên có thể All Combo… Thật sự là… quá lợi hại!”
Hóa ra khi ở trên xe ô tô, hắn nói có thể đánh ra combo perfect 1200 không phải là chém gió, 1800 còn chơi được nữa là…
Giang Tuyết cố nén cơn choáng váng, nói: “Chúng ta cùng chờ xem màn trình diễn của bạn Ngô Trạch Văn…”
Khán giả còn chưa hết khiếp sợ thì Ngô Trạch Văn ra sân lại khiến cả đám kinh ngạc rớt cằm –
Perfect 800 … Perfect 1000… Perfect 1300… Perfect 1600… Perfect 1800…!
Ngô Trạch Văn cũng đánh ra All Combo 1828!!
Phô trương hơn là cậu lại lần nữa được đánh giá Perfect SSS!!!
Khi Lưu Xuyên đạt được SSS thì khán giả đã sợ đến ngây người rồi, vậy mà ngay sau đó Ngô Trạch Văn lại cũng có SSS, không ai tin nổi vào mắt mình nữa…
Hai người đều phá kỷ lục?!
Đậu má chứ hai đứa này là quái thai từ hành tinh nào rơi xuống thế? Nhạc tiêu chuẩn của chung kết toàn quốc mà phát huy hoàn hảo là thế méo nào?
Giọng nói của MC Giang Tuyết cũng trở nên run rẩy: “Ngay sau Lưu Xuyên thì bạn Ngô Trạch Văn cũng có thành tích All Combo hoàn hảo! Hai người đều được tổng cộng 1.080.080 điểm, đây cũng chính là điểm số tối đa của bài nhạc này, cả hai đều phá được kỷ lục toàn quốc!!”
Khán giả tại hiện trường vỗ tay kích động, tiếng hò hét ủng hộ vang lên không dứt bên tai!
Giang Tuyết kích động nói: “Ván đầu tiên, Ngô Trạch Văn thắng, ván thứ hai thì hai người hòa nhau, sau đây chúng ta sẽ bước tới ván đấu quyết định! Xin mời bạn Ngô Trạch Văn bước lên chọn nhạc!”
Lúc này Chu Hiểu Vi đã chính thức trở thành phông nền, hai đối thủ đều quá mạnh, có là mỹ nữ Chu Hiểu Vi thì cũng phải chịu chung số phận như đám gà mờ mà thôi…
Ngô Trạch Văn bước lên sân khấu, nghiêm túc suy nghĩ rồi nói: “Tôi chọn bài Canon level 10 (Rock ver.), 6-key.”
Khán giả: “…”
Bất cứ ai từng chơi mấy game âm nhạc thì đều chẳng lạ gì bài hát Canon này, đây là bài hát nổi tiếng toàn cầu, giai điệu êm tai, cảm giác tiết tấu mạnh, đẻ ra đủ loại phiên bản trên khắp thế giới. Trong đó thì Canon (Rock ver.) trong Rhythm Master có thể coi như bài nhạc khiến người ta thực sự phát điên!
Canon Rock ver. 6-key có độ khó thực sự muốn hộc máu, tốc độ rơi phím nhanh đến hoa mắt còn chưa nói, hình thức 6-key yêu cầu tay người chơi phải đồng thời khống chế sáu phím, ngón trỏ, ngón giữa và ngón áp út của cả hai tay bắt buộc phải cực kỳ linh hoạt. Điểm ghê gớm của bài nhạc này chính là các đoạn chaos. Chaos là khi các phím âm rơi ở hai bên trái phải không giống nhau, ví dụ như tay trái trượt sang trái nhưng tay phải lại phải quét sang bên phải, tay trái quét phím ngân dài trong khi tay phải lại ấn phím âm ngắn, từ đầu đến cuối cả bài hát đều là chaos khiến người ta phát rồ, nếu không có khả năng khống chế linh hoạt và phân đôi não bộ thì đừng nghĩ đến chuyện chơi tốt bài này!
Lưu Xuyên có chút sửng sốt quay đầu nhìn Ngô Trạch Văn – cậu trai vẫn bình tĩnh như trước, trên gương mặt nhã nhặn không có biểu cảm gì, chỉ có đôi mắt trong veo sau cặp kính để lộ ra chút thần thái chói sáng tản mạn.
Ánh mắt hai người chạm nhau khoảng ba giây, Ngô Trạch Văn cũng bình tĩnh nhìn qua chỗ khác.
Lưu Xuyên nhịn không được mà cười.
Cậu ta chọn bài hát khó như vậy, rốt cuộc là muốn khiêu khích hay đang tôn trọng đối thủ đây?
Dù là gì đi nữa, Lưu Xuyên bắt buộc phải đánh bài hát mà cậu đã chọn.
Lưu Xuyên lên sân khấu.
Giai điệu quen thuộc của Canon bắt đầu vang lên, phím âm điên cuồng rơi xuống, hai ngón tay của Lưu Xuyên cũng bắt đầu gõ màn hình bằng tốc độ nhanh nhất!
Perfect 100… Perfect 500… Perfect 1000… Perfect 1500… Perfect 2000…!
Vậy mà cũng đột phá combo 2000! Khán giả cũng điên theo rồi!
Perfect combo hơn 2000, ngón tay thật sự không chuột rút sao?
Khi mà khán giả nín thở xem liệu Lưu Xuyên có thể giữ được perfect bao nhiêu thì có một phím loạn đột nhiên xuất hiện trên màn hình. Tuy Lưu Xuyên đã rất quen với bài nhạc này nhưng lại không chọn chơi nhiều trong Rhythm Master, phím âm vừa loạn đã không cẩn thận miss một cái! Một khi miss một phím thì combo sẽ được đếm lại từ đầu.
Khán giả cuối cùng thở phào nhẹ nhõm!
Thật sự quái đến khó hiểu, hôm nay xem thi đấu, không chờ người ta combo được bao nhiêu mà lại đi hóng xem khi nào hắn miss…
Cứ perfect điên cuồng như thế thì quá phản khoa học, miss mới chứng tỏ là người bình thường!
Lưu Xuyên vừa mất combo thì rất nhiều sinh viên thực sự muốn vỗ tay, cũng may là kìm lại được.
Thành tích cuối cùng của Lưu Xuyên là Perfect 2017, tổng điểm 1.500.000, đánh giá SS!
Tiếp theo là Ngô Trạch Văn lên sàn.
Nam sinh đeo kính nhã nhặn, vẻ mặt bình tĩnh, vừa đeo tai nghe đã bắt đầu tiến vào mode tập trung quên mình.
Perfect 100… Perfect 500… Perfect 1000… Perfect 1500… Perfect 2000…!
Liệu cậu có miss một phím như Lưu Xuyên?
Phải biết là nếu con người phải thao tác tay dưới cường độ quá cao thì sẽ ngày càng nhanh mệt, càng về sau lại càng dễ dàng xuất hiện sai lầm.
Ngô Trạch Văn dùng vẻ mặt bình tĩnh cùng với tốc độ ngón tay siêu nhanh của mình nói cho mọi người biết đáp án!
Cậu sẽ không miss bất cứ phím nào!
Perfect 2200… Perfect 2300… Perfect 2400… Perfect 2500… Perfect 2600…
Perfect 2617!!
All Combo!
Đánh giá thành tích SSS, hoàn hảo!
Khán giả hiện trường sợ đến ngây người…
MC Giang Tuyết cũng đờ ra một lúc lâu vẫn không biết phải nói gì.
Ngay đến Lưu Xuyên cũng suýt nữa quỳ lạy!
Vừa rồi khi chơi game, Lưu Xuyên vẫn chú ý đến tay của cậu trai này, ngón tay cậu ta trắng nõn thon dài, khi ấn phím không hề hoảng loạn, cảm giác tiết tấu rất mạnh, tốc độ tay cũng cực nhanh. Canon Rock ver. 6-key mà có thể đạt được Perfect SSS sao?
Nhìn thành tích này, Lưu Xuyên không thể không phục!
Tuy rằng tốc độ tay của Lưu Xuyên rất nhanh nhưng xét trên phương diện âm nhạc thì vẫn là dân ngoài ngành, game Rhythm Master này không những đòi hỏi tốc độ tay mà còn yêu cầu khả năng nắm giữ tiết tấu âm nhạc. Chỉ khi ngón tay ấn phím ăn khớp hoàn hảo với nhịp nhạc thì mới được hệ thống đánh giá Perfect trong loại game âm nhạc này. Perfect hơn hai ngàn phím âm, không sai một âm thì mới nhận được SSS…
Hai người cùng show-off tốc độ tay, chỉ một trận đấu cấp trường đơn giản mà lại đánh ra trình độ của vòng chung kết giải toàn quốc…
Không chỉ MC Giang Tuyết, ngay cả khán giả ngồi xem trong hội trường cũng có chút không tin nổi.
Tuy nói trong trường cũng không ít cao thủ chơi game nhưng giải đấu T.G.A là giải đấu cao nhất bao gồm rất nhiều hạng mục thi đấu điện tử, có thể coi như bữa tiệc eSport quốc nội! Tuyển thủ được tham dự T.G.A đều phải có tốc độ tay, ý thức, năng lực phản ứng rơi vào hàng đại thần cao thủ hàng đầu trong nước! Bọn họ chơi nhạc có độ khó bằng với vòng chung kết toàn quốc mà còn đạt được thành tích khủng bố như vậy sao?! Ai thèm tin?!
Tiếng bàn tán tràn ngập hiện trường, cũng may Giang Tuyết cũng là người có kinh nghiệm, nhanh chóng ổn định lại bầu không khí.
Giang Tuyết cầm micro nói: “Vòng ba của chung kết đã kết thúc, cuối cùng, hạng ba chung cuộc thuộc về bạn Chu Hiểu Vi đến từ khoa tiếng Trung! Giải nhì thuộc về Lưu Xuyên khoa Lịch sử! Và người đoạt giải nhất chung cuộc chính là… Ngô Trạch Văn khoa Vật lý! Chúc mừng các thí sinh đạt giải, xin mời khách quý lên sân khấu trao phần thưởng cho các tuyển thủ!”
Tiếng vỗ tay đinh tai nhức óc vang khắp hiện trường.
Dưới khán đài, một cậu trai ngồi ghế VIP cuối cùng cũng không nhịn được hỏi: “Hai người này ở đâu ra vậy?”
Người bên cạnh thấp giọng trả lời: “Lưu Xuyên thì chưa nghe bao giờ, nếu là khoa Lịch sử thì đợi lát nữa tìm Giang Tuyết hỏi xem sao. Còn cậu Ngô Trạch Văn kia thì khá nổi, học bá bên khoa Vật lý, thành tích cực tốt, bình thường vẫn luôn rúc trong thư viện, rất ít khi tham gia mấy hoạt động mang tính giải trí kiểu này. Hôm nay ra tay thật sự đã khiến người ta sững sờ …”
Người kia gật đầu, đăm chiêu nhìn các thí sinh rời đi.
Ngoài cửa, Ngô Trạch Văn ôm iPad trong ngực đi thẳng về phía trước, Lưu Xuyên bước nhanh đuổi theo cậu, mỉm cười nói: “Ngô Trạch Văn, cậu giỏi quá đi! Tôi đã cố tình chọn bài khó nhất rồi mà không làm khó được cậu, ngược lại còn bị cậu làm khó.”
Ngô Trạch Văn lịch sự gật đầu: “Cảm ơn, anh cũng rất giỏi.”
Vẻ mặt của cậu rất bình tĩnh, dường như không quá thích nói chuyện với người lạ, chỉ liếc nhìn Lưu Xuyên rồi lại dời tầm mắt qua chỗ khác.
Lưu Xuyên hỏi: “Tốc độ tay của cậu khi làm tốt có thể lên tới hơn 600 đúng không?”
Ngô Trạch Văn gật đầu: “Ừ.”
Cái tính hỏi một câu đáp một câu này giống y như con quay cứ lấy tay vặn một chút là lại quay một vòng.
Lưu Xuyên bất đắc dĩ cười cười, tiếp tục hỏi: “Cậu có chơi nhạc cụ gì không? Nắm tiết tấu tốt như vậy thì chắc không phải dân nghiệp dư nhỉ?”
Ngô Trạch Văn đáp: “Tôi chơi piano.”
Lưu Xuyên lại hỏi tiếp: “Piano hả? Có thi lấy bằng không? Cấp mấy rồi?”
Ngô Trạch Văn nói: “Performance rồi.”
“…” Lưu Xuyên trượt chân suýt quỳ.
Performance level lận!
Không phải cấp mười nghiệp dư mà lên luôn level biểu diễn chuyên nghiệp hả?!
Cậu xịn rồi! Tôi cam bái hạ phong!!
---------------------
Kịch ngắn
Lưu Xuyên: Vô địch khắp thiên hạ, anh đây chỉ thua mỗi vợ yêu nhà mình ^ _ ^
Trạch Văn: →_→
Lưu Xuyên: Vợ ơi, anh thua em cái iPad rồi, em không định thưởng lại anh một chiếc hun sao?
Ngô Trạch Văn bình tĩnh cầm iPad nhẹ nhàng đáp thẳng lên mặt người nào đó.
… Lưu Xuyên, lên bảng.
Mọi người: Hoan hô.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận