Sau khi đánh Trưởng lão Thiên Chu xong, Lưu Xuyên dứt khoát mở voice chat, kéo mấy người trong đội cố định vào.
Cá con hưng phấn nói: “Thật sự không ngờ vậy mà chúng ta lại có thể cướp được boss Thế giới! Tôi còn lấy được một rương Bạc nữa, mở ra có một kiện đồ tím cấp 40, vừa vặn còn đúng quần áo cho Nga Mi Cầm, nhưng mà tôi có mất rồi!”
Thanh Phong Đạo Trưởng nói: “Cá con đưa trang bị cho tôi đi, tôi treo bán ở cửa hàng.”
Tần Dạ nghi hoặc nói: “Rương gì?”
Lý Tưởng vội giải thích: “Người chơi tham gia hoạt động boss Thế giới đều sẽ nhận được thư cảm ơn từ Võ Lâm Minh chủ, bên trong có rương báu vật random ra phần thưởng, Dạ Dạ qua tín sử nhận thư đi.”
Tần Dạ ồ một tiếng, cưỡi ngựa đi tìm tín sử lấy rương Bạc của mình, mở ra thì thấy là một bộ quần áo Nga Mi Trảo cấp 40, anh liền mặc lên người.
Lưu Xuyên mở miệng hỏi: “Sao tên cậu lại đỏ loẹt thế? Hôm nay giết bao nhiêu người trong biển hoa rồi?”
“Chắc 100.” Tần Dạ bình thản nói.
Mọi người lập tức quỳ!
Tần Dạ không biết đánh boss, thế là trốn trong rừng hoa săn mạng.
Anh không mở hình thức PK bang hội, chỉ có thể mở cừu sát với từng người, dù sao anh cũng chỉ phải để ý những kẻ đến gần Lý Tưởng, chỉ cần không phải Thất Tinh Thảo thì lập tức mở cừu sát giết chết.
Mở cừu sát quá nhiều, lượng sát khí gia tăng, anh chém giết tới hơn 100 người, trị số sát khí đột phá hơn 100 trực tiếp khiến tên của Tần Dạ chuyển đỏ.
Lưu Xuyên bất đắc dĩ nói: “Cậu cẩn thận một chút, giá trị sát khí cao như thế sẽ bị hệ thống truy nã treo thưởng, nhỡ đâu bị bắt là ngồi tù đấy.”
Lâu lắm rồi Tần Dạ không chơi game, đã sớm quên mất vụ trị số sát khí này, có điều nghe Lưu Xuyên vừa giải thích, anh lại chẳng thấy sợ hãi lắm.
– truy nã treo giải? Cứ tới đi, xem ai bắt được tôi.
Tần Dạ hoàn toàn không lo lắng, nhưng Lý Tưởng thì lại lo muốn điên: “Dạ Dạ với lượng sát khí hơn 100 này của anh sẽ phải online 50 tiếng không giết người thì mới tiêu tan hết, nếu không sau này anh sẽ trở thành tội phạm bị truy nã, NPC sẽ không thèm để ý đến anh, anh cũng không vào được thành chính nữa đâu.”
Tần Dạ nói: “Thì tôi không vào thành chính nữa.”
“Vậy sao được!” Lý Tưởng lập tức phản đối, “Không vào được thành chính thì không nhận được nhiệm vụ. Anh đừng lo, giao cho tôi là được rồi, tôi sẽ giúp anh đi tiêu trừ sát khí ha.”
Đại sư nhiệt tình giúp anh giải trừ sát khí như vậy, Tần Dạ đành gật đầu nói: “Được rồi, nhờ cậu vậy.”
Lưu Xuyên nói: “Tay đỏ mau đi mở rương.”
Lý Tưởng sửng sốt nói: “Ơ anh chưa mở à? Đừng bảo định bắt tôi mở hết 30 cái rương đó chứ?”
“Đoán đúng rồi đó.” Lưu Xuyên cười nói, “Tay cậu hên nhất, mở hết 30 rương đi, nếu không mở ra đá Ngũ Hành bọn tôi sẽ đánh cậu.”
Lý Tưởng: “…”
Tiếp nhận một đống rương từ tay Lưu Xuyên, nhìn đống rương Vàng lấp lánh ánh sáng trong túi, Lý Tưởng cảm thấy cực kỳ kích động.
30 rương Vàng này là phần thưởng dành cho toàn bộ đoàn dmg số 1 đánh boss hôm nay, chắc chắn sẽ mở ra được nhiều đồ tốt…
Lý Tưởng nhấp chuột phải vào rương, màn hình liền hiện ra giao diện loading “Đang mở rương báu vật”.
Một lát sau, hòm kho báu được mở, kênh Thế giới lại xuất hiện một dòng thông cáo: “Chúc mừng người chơi [Đại Sư Có Lý Tưởng] mở rương Vàng nhận được thú cưỡi hiếm [Hãn Huyết Bảo Mã]!
Mọi người: “…”
Không hổ là tay đỏ, mở rương đầu đã ra Hãn Huyết Bảo Mã rồi!
Hãn Huyết Bảo Mã là con ngựa hai người cưỡi cấp 10 cực kỳ quý hiếm, giá trị của một con ngựa bằng vài viên đá Ngũ Hành cấp Bảy, là thú cưỡi trân quý, là phần thưởng hiếm có tỉ lệ xuất hiện thấp nhất trong đợt hoạt động này, một khi mở ra sẽ được đăng thẳng lên kênh Thế giới, có thể thấy rõ nó hiếm đến mức nào.
Lưu Xuyên gửi một đống icon vỗ tay: “Được đó được đó, mở tiếp đi.”
Lý Tưởng vội mở rương bên cạnh, sau đó chụp danh sách vật phẩm gửi vào kênh chat đội.
“Đá Ngũ Hành cấp Bảy [thuộc tính Mộc]!”
“Đá Ngũ Hành cấp Bảy [thuộc tính Hỏa]!”
“Đá Ngũ Hành cấp Bảy [thuộc tính Thủy]!”
“Đá Ngũ Hành cấp Bảy [thuộc tính Thổ]!”
“Đá Ngũ Hành cấp Bảy [thuộc tính Kim]!”
Năm viên đá Ngũ Hành cấp Bảy liên tiếp, Lưu Xuyên quả thực không còn gì để nói!
Dường như cái nick này của Lý Tưởng rất được lòng hệ thống, mỗi lần sờ trang bị, mở rương đều có thể khui ra món gì đó mà mọi người cần.
Giá trị của một viên đá Ngũ Hành cấp Bảy tương đương với hơn 1000 viên đá Ngũ Hành cấp bốn, muốn mua cũng không mua được, sau này lên cấp cuối muốn đổi vũ khí cam thì đều phải tự cộng đá, đã vậy xác suất thất bại còn cao. Chỉ có rương Vàng khi đánh boss Thế giới mới có tỉ lệ nhận được phần thưởng này…
Căn cứ theo phân tích số liệu, rương Vàng có 85% tỉ lệ mở ra vật liệu, 12% mở được đá Ngũ Hành và 3% mở ra thú cưỡi hiếm.
Lý Tưởng mở sáu rương, rương đầu là thú cưỡi hiếm, năm rương sau đều là đá Ngũ Hành cấp Bảy…
Cái gọi là xác suất, ở trường hợp của loại tay đỏ may mắn này quả thực chỉ đáng vứt đi!
Chẳng mấy chốc đã mở xong hết 30 rương, tiếp đó không khui được đá và thú cưỡi nữa, tất cả đều là các loại vật liệu, trong đó có ba rương ra được Thấu Minh Chu Ti quý hiếm, còn những vật liệu cam khác tính ra cũng bình thường. Dù thế nào đi nữa, Lý Tưởng có thể khui được năm viên đá trong 30 rương này cũng đủ để khiến người ta phải quỳ trước độ may mắn của cậu!
Lưu Xuyên kiểm kê thu hoạch hôm nay một chút, bảo Lý Tưởng chuyển toàn bộ đồ cho Thất Dạ Tuyết, nhét vào kho hàng bang hội trước, sau khi lên cấp cuối sẽ lấy ra dùng.
Tài liệu và đá Ngũ Hành đều để vào kho hàng, nhưng chia con ngựa Hãn Huyết Bảo Mã này cho ai thì hơi khó.
Lưu Xuyên nói: “Ngựa có rất nhiều loại, mọi người thích loại gì? Có ai thích con ngựa này không?”
Ngô Trạch Văn thích màu trắng, không quá hứng thú với con Hãn Huyết Bảo Mã này, đạo trưởng cũng thích ngựa trắng, mà Lý Tưởng và Lưu Xuyên thì đều thích ngựa đen.
Khiếu thẩm mĩ của Cá con thì hơi dị, lại thích ngựa lai lông đốm, ngựa lông đốm được người chơi gọi là “ngựa bạch tạng” vì trên người nó có từng mảng lông trắng lốm đốm, loại ngựa này không được hoan nghênh lắm trong game… Vậy mà Cá con lại thích, ai nấy đều cảm thấy chán chẳng buồn nói.
“Nhớ không nhầm thì hình như Dạ Dạ thích màu đỏ phải không?” Lưu Xuyên đột nhiên hỏi.
Hai mắt Lý Tưởng sáng bừng: “Thế cho Dạ Dạ con ngựa này đi!”
Tần Dạ giật mình.
Việc chia đồ của đội Lưu Xuyên anh không tham gia từ nãy đến giờ vì anh chỉ chơi tùy tiện, không quan tâm tới trang bị và tài liệu.
Không ngờ mấy người này vậy mà lại để con ngựa hiếm này cho anh. Mọi người đều biết đây là clone của anh, thời gian online không cố định, hôm nay anh cũng chẳng giúp đỡ được nhiều… Một con ngựa quý như vậy, so với anh thì bất cứ người nào cũng có tư cách được nhận lấy hơn.
“Thôi mấy người giữ đi.” Tần Dạ nói, “Thời gian online của tôi không nhiều, cho tôi phí ra.”
Lý Tưởng nói: “Không sao đâu! Chúng tôi lên cấp 50 đi bắt ngựa là được mà, anh thích màu đỏ, vậy vừa vặn con ngựa này là dành cho anh rồi.”
Tần Dạ: “…”
Lưu Xuyên cười nói: “Đừng từ chối nữa, bọn họ muốn ngựa cưỡi đôi tôi sẽ dẫn bọn họ đi bắt. Hãn Huyết Bảo Mã khó tìm lắm, chẳng phải cậu thích con này nhất mà?”
Lý Tưởng hùa theo: “Đúng đó đúng đó, thích thì lấy đi, khách sáo với bọn tôi làm gì!”
Tần Dạ bỗng cảm thấy chút ấm áp len lỏi vào lòng.
Anh biết những người này thật lòng đối tốt với anh, dù cho Thất Dạ Tuyết chỉ là nick clone, dù chỉ khi anh rảnh rỗi lâu lâu mới vào game xem thử, nhưng bọn họ rõ ràng đã coi anh là bạn bè…
Nếu bọn họ chân thành như thế, Tần Dạ cũng chẳng việc gì phải từ chối nữa, dứt khoát nói: “Vậy được rồi, cảm ơn mọi người!”
Lý Tưởng thấy tin nhắn này, dường như sợ Tần Dạ sẽ đổi ý, lập tức gửi giao dịch qua.
Tần Dạ tiếp nhận giao dịch, lại nhắn tin riêng cho Lý Tưởng nói: “Cảm ơn.”
Lý Tưởng cười haha: “Đừng khách sáo! Anh thích là được rồi!”
Tần Dạ nhận lấy Hãn Huyết Bảo Mã, gọi nó ra rồi tung người nhảy lên.
Quần áo Nga Mi màu hồng nhạt, cưỡi Hãn Huyết Bảo Mã màu đỏ lửa quả thực nhìn đẹp vô cùng, lại thêm tính cách Tần Dạ cũng là kiểu khá hiếu chiến, cưỡi con ngựa này chạy nhìn tựa như một đốm lửa chói mắt.
Tần Dạ chạy quanh thành chính một vòng, sau đó đứng trước mặt Lý Tưởng gửi lời mời cùng cưỡi.
Lý Tưởng lập tức nhấn đồng ý.
Tung mình nhảy lên ngựa, ngồi sau lưng Tần Dạ, dựa theo thiết lập tư thế hai người cùng cưỡi của hệ thống, hai tay của đại sư rất tự nhiên luồn qua eo người đằng trước, cứ thế ôm Dạ Dạ vào ngực.
Lý Tưởng phấn chấn muốn điên! Cưỡi trên cùng một con ngựa với thần tượng, còn ôm thần tượng vào trong ngực, quả thực sướng không thể tả nổi!
…
Mấy người nói chuyện phiếm một lát, Lưu Xuyên đột nhiên nhớ tới một việc, liền hỏi: “Phải rồi, lên cấp 40 sẽ mở ra kỹ năng sinh hoạt đúng không?”
Mấy ngày nay mọi người vẫn lo khai hoang phụ bản cấp 40 và chuẩn bị cho boss Thế giới nên đã quên béng mất chuyện này.
Trong game, kỹ năng sinh hoạt có cách chơi rất đặc sắc, tuy mục đích cuối cùng của Lưu Xuyên vẫn là lập đội thi đấu nhưng trong quá trình thăng cấp tiện thể học thêm kỹ năng sinh hoạt để kiếm kinh nghiệm, sau này lên cấp cuối còn có thể kiếm tiền, đối với hắn chẳng thiệt điểm nào.
Đạo trưởng vừa nghe lời này liền mở miệng đáp: “Đúng rồi, cấp 40 sẽ mở ra hình thức sinh hoạt, tôi đang định hỏi anh hay là chúng ta chia ra học?”
Lưu Xuyên không do dự nói: “Mọi người chia nhau đi, ý của tôi cũng là như vậy.”
Kỹ năng sinh hoạt trong game có rất nhiều loại, mỗi người chỉ có thể học hai loại, đoàn đội cố định đều sẽ chia nhau ra học để tránh trùng lặp.
Ngô Trạch Văn chẳng hiểu gì về những cái này, hỏi: “Tôi học gì?”
Lưu Xuyên gửi vào chat đội một đoạn thông tin: “Hái thuốc, trồng trọt, đi săn, đào quặng, câu cá là năm loại kỹ năng thu thập. Nấu nướng, chế thuốc, làm thủ công mỹ nghệ, rèn, may là năm kỹ năng chế tạo. Mỗi loại chỉ có thể lựa chọn học một thôi.”
Kỹ năng thu thập để thu gom các loại nguyên liệu, còn kỹ năng chế tạo là gia công tài liệu tạo thành phẩm.
Ví dụ như tổ hợp hái thuốc + chế thuốc, đi thu thập các loại thảo dược sau đó chế dược phẩm. Trồng trọt + nấu nướng thì sẽ là gieo trồng các loại cây công nghiệp như lúa mì, đậu nành, sau đó nấu nướng ra các món ăn. Tổ hợp đào quặng và rèn thì tất nhiên là dùng khoáng thạch đào được để rèn ra các loại vũ khí và trang sức.
Hai loại kỹ năng thu thập đi săn và câu cá thì đặc biệt hơn, động vật săn được có thể lấy thịt làm nguyên liệu nấu nướng, phần da và lông thì dùng may quần áo. Câu cá thì có thể câu được loại cá làm nguyên liệu chế biến món ăn hoặc cũng có một phần làm thuốc dẫn. Còn có thể câu được một số bảo vật thú vị để dùng cho thủ công mỹ nghệ, làm ra đồ trang sức, phục sức xinh đẹp.
Tóm lại, học một kỹ năng thu thập, học một kỹ năng chế tạo, vừa vặn hỗ trợ lẫn nhau.
Chế tạo sản phẩm cao cấp cần dùng rất nhiều tài liệu, phần lớn đều cần tới kỹ năng thu thập giúp đỡ. Ví dụ như sản phẩm “Tứ hải yến hội” là tiệc rượu đoàn đội từ kỹ năng nấu nướng cấp 70. Đây là tiệc rượu sẽ gia tăng công kích cho toàn đội, đánh phụ bản dễ như bỡn, lượng bán cực kỳ khả quan. Tài liệu để chế tạo tiệc rượu này bao gồm lúa mì thanh khoa gieo trồng được, nội tạng động vật đi săn được, cá câu được cộng thêm một đống gia vị khác. Đầu bếp muốn tạo ra tiệc rượu cao cấp này bắt buộc phải đi mua đủ loại vật liệu trên thị trường, cứ thế thị trường lưu thông hàng hóa sản phẩm từ kỹ năng sinh hoạt sẽ lưu thông rất tốt.
Những kỹ năng khác cũng tương tự, muốn làm một sản phẩm cao cấp thì phải thu mua vật liệu khắp nơi, giá của nguyên vật liệu và thành phẩm sẽ có sự chênh lệch, trong game có rất nhiều người chơi kinh nghiệm phong phú dựa vào kỹ năng sinh hoạt để kiếm tiền, sau khi lên cấp cuối thì thị trường và lợi nhuận của kỹ năng sinh hoạt cũng rất tiềm năng.
Ngô Trạch Văn thấy Lưu Xuyên gửi thông tin, nghĩ một lúc liền mở miệng nói: “Vậy tôi học trồng trọt và nấu nướng nhé?”
Nhớ tới nồi hầm ngon lành của cậu, rõ ràng cậu khá hứng thú với chuyện bếp núc, Lưu Xuyên mỉm cười nói: “Đương nhiên là được rồi, đầu bếp nhỏ, sau này team muốn ăn gì sẽ tìm cậu ha.”
Đạo trưởng nói: “Vậy tôi học hái thuốc và chế dược, trước cũng học cái này.”Lý Tưởng thì tính: “Tôi đi đào quặng và rèn, tôi khá hứng thú với mấy vụ đánh trang bị trang sức!”
“Kỹ năng thu thập thì tôi đi câu cá là được rồi!” Cá con hưng phấn nói, “Đúng rồi, thế kỹ năng chế tạo thì tôi học gì? Thủ công mỹ nghệ là sao?”
Lưu Xuyên giải thích: “Thủ công mỹ nghệ là làm các sản phẩm thủ công như ngọc bội, túi hương, các món trang sức, còn có bùa truyền tống, sách hồi thành. Cậu học cái này đi, câu cá mà câu được mấy thứ hiếm có kỳ lạ sẽ có thể nâng cấp các loại hàng mỹ nghệ.”
Tuy đồ mỹ nghệ không có thuộc tính gì nhưng đồ đẹp vẫn rất có tiềm năng trên thị trường, có nhiều người chơi trong game thích sưu tầm mấy thứ này, mà bùa truyền tống và sách hồi thành cũng có lượng bán không tồi.
Mọi người lựa chọn kỹ năng cho mình, cuối cùng chỉ còn đi săn và may mặc, Lưu Xuyên liền mở miệng nói: “Vậy tôi học hai cái này.”
Cá con đùa: “Vậy sau này đội trưởng sẽ may quần áo cho bọn tôi sao?”
Lưu Xuyên: “… Cậu nghĩ tôi là bảo mẫu của cậu à!”
Năm người phân chia kỹ năng sinh hoạt xong, Tần Dạ nhịn không được nói: “Vậy tôi học gì?”
Lý Tưởng vội nói: “Anh đừng học! Bình thường anh bận như thế rồi, còn học thêm kỹ năng sinh hoạt mất thời gian lắm, câu cá thì phải treo máy, hái thuốc thì phải đi khắp bản đồ tìm dược thảo, để bọn tôi làm được rồi.”
Tần Dạ gật đầu, đúng là anh không có thời gian vào game hái huốc đào quặng, anh vốn không hứng thú gì với chuyện đi phụ bản hay đánh boss mấy cái hái thuốc nấu nướng gì đó thôi bỏ qua đi…
Mọi người phân chia kỹ năng xong, Lưu Xuyên liền kéo đồng bọn đi tới khu kỹ năng sinh hoạt ở thành chính.
Mỗi loại kỹ năng đều có sư phụ tương ứng truyền thụ kỹ thuật và cách làm, mọi người tự tìm sư phụ kỹ năng mà mình muốn học, sau đó tách ra làm việc.
Lý Tưởng và đạo trưởng cùng ra ngoại ô, hái thuốc đào quặng với nhau. Tần Dạ nhàm chán liền chạy theo Lý Tưởng, Lý Tưởng phụ trách đào quặng, anh hỗ trợ tìm khoáng thạch, sau khi tìm được thì đứng ở chỗ đó chờ Lý Tưởng tới.
Ngô Trạch Văn, Cá con và Lưu Xuyên thì cùng nhau đi tới Ngư Mễ Chi Hương.
Ngư Mễ Chi Hương có một cái ao rất lớn, trong ao phân chia ra các khu vực dựa theo đẳng cấp khác nhau dành cho người chơi từng cấp độ câu cá. Xung quanh hồ nước lại có rất nhiều đất đai phục vụ việc trồng trọt, Cá con chạy tới hồ nước ngồi xuống câu cá, Ngô Trạch Văn thì tìm một mảnh đất trồng gần đó, ném ra một đống hạt giống lúa mì.
Kỹ năng trồng trọt có thể coi như kỹ năng nhàn nhã nhất trong số các kỹ năng thu thập, ném hạt giống vào đất xong chẳng phải làm gì nữa, tính chuẩn thời gian đất khô, rồi dính dịch châu chấu này nọ thì đi tưới nước, bón thuốc trừ sâu là xong.
Lưu Xuyên thấy Ngô Trạch Văn gieo hạt xong liền mở miệng nói: “Trạch Văn, cậu còn có thể trộm của người khác nữa. Thấy không, bên cạnh có một mảnh đất sắp thu hoạch được rồi, cậu nhấp chuột qua đó là có thể nhìn thấy thời gian thu hoạch cụ thể, trong khoảnh khắc đó nếu chủ nhân không nhanh tay tới thu thì cậu có thể trộm về.”
Hai mắt Ngô Trạch Văn sáng lên, lập tức chuyển qua nhìn, quả nhiên phát hiện lúa mì hàng xóm đã chín rồi.
Lưu Xuyên nói: “Mau trộm đi.”
Trạch Văn do dự nói: “Có thể trộm của người khác vậy sao?”
Lưu Xuyên cười nói: “Đương nhiên là được, hệ thống thiết lập như vậy là để chơi cho vui mà, cậu đi trộm của người khác, người ta lại trộm của cậu.”
Ngô Trạch Văn gật đầu, tiện tay trộm nửa mảnh lúa mì bên cạnh.
Lưu Xuyên lại đi tới mảnh ruộng tiếp theo: “Qua bên này đi, ở đây cũng chín rồi này.”
Người này khi đi trộm đồ quả thực chẳng nương tay chút nào, hắn kéo Ngô Trạch Văn đi dạo một vòng quanh Ngư Mễ Chi Hương, hai người cùng nhau ăn trộm được rất nhiều lúa mì.
Hiện tại phần lớn kỹ năng gieo trồng của người chơi mới ở cấp một, chỉ có thể trồng lúa mì, toàn bộ phần đất trồng đều phủ kín toàn lúa mì, nhìn qua vô cùng hoành tráng.
Ngô Trạch Văn chế biến lúa mì ăn trộm được thành bột mì, sau đó dùng kỹ năng nấu nướng của mình để làm ra vài chiếc bánh bao có thể hồi máu, gửi cho mỗi người trong đội một lốc.
Bên trong còn có không thiếu bánh bao bị nướng cháy khét, coi như kết quả ngoài ý muốn khi nấu nướng, nhưng dù tên không dễ nghe lắm nhưng loại sản phẩm hỏng này vẫn có thuộc tính cộng thêm. Ví dụ như sau khi ăn “Bánh bao cháy khét” có thể tăng 100 điểm phòng ngự.
Lưu Xuyên nhìn Ngô Trạch Văn gửi tới một đống bánh bao mà không nhịn được mỉm cười – rõ ràng Trạch Văn rất hứng thú với mấy kỹ năng sinh hoạt này, làm xong bánh bao liền lập tức chia sẻ cho đồng đội, tuy lượng máu hồi lại từ bánh bao thực sự chẳng thấm vào đâu, có điều đây là tấm lòng của Ngô đại đầu bếp, ai nấy đều vui vẻ tiếp nhận.
Lưu Xuyên cùng với Trạch Văn và Cá con chiếm đất cho mình xong liền chạy qua khu vực săn bắt bên cạnh để bắt mấy con thỏ, thịt thỏ thì giao cho Trạch Văn nấu ăn, lông thỏ để sau này may áo.
Kỹ năng sinh hoạt giai đoạn đầu ngoại trừ việc thu thập vật liệu cấp thấp và cộng thêm kinh nghiệm thì chỉ có thể tự cấp tự túc khi đi phụ bản. Chỉ khi lên cấp cao thì đồ làm ra mới bán được giá.
Rất nhanh, đạo trưởng cũng chế ra rất nhiều thuốc bột hoạt huyết, phân chia cho mọi người.
Có đạo trưởng làm hoạt huyết tán và Trạch Văn làm bánh bao, mọi người không phải tìm NPC mua thuốc nữa.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận