Người mà Ngô Trạch Văn tạo clone nhắn riêng chính là Đường Bất Lý đã ám sát cậu ở bản đồ Tần Châu. Đường Bất Lý thấy một newbie cấp 3 nhắn tin muốn xin vào bang còn tưởng đây là con gà ngu ngơ nào, thuận miệng phun ra câu “Thịnh Đường bọn này”, lập tức bại lộ thân phận.
Ngô Trạch Văn làm việc kín đáo, mở clone moi tin từ kẻ thù, các thành viên trong đội thật sự bội phục.
Thấy nhiều Đường Môn cùng xuất hiện như thế, Lưu Xuyên cũng đã nghĩ tới bang Thịnh Đường đầu tiên.
Vì Thịnh Đường chính là bang có nhiều người chơi Đường Môn nhất – điều này cũng thống nhất với phong cách đội tuyển nhà bọn họ.
Năm đó đội viên chủ lực Đường Ngự Phong rời đội vào mùa giải thứ Ba, dưới sự ủng hộ từ nhà tài trợ mà tự mình thành lập câu lạc bộ Thịnh Đường, Đường Ngự Phong tách ra đi riêng cũng là một trong những bước ngoặt trong lịch sử liên minh chuyên nghiệp. Kể từ đó, đội tuyển Hoa Hạ chính thức xuống khỏi đàn thần, kết thúc quá trình lũng đoạn quán quân, hàng loạt đội mạnh cũng lần lượt vùng lên.
Câu lạc bộ Thịnh Đường lựa chọn đóng quân tại Thành Đô, trong lịch sử Đường Môn cũng bắt đầu từ nước Thục, Đường Ngự Phong lại là người Tứ Xuyên nên làm thế này coi như về quê cũ. Hắn là một trong những tuyển thủ mạnh nhất của lưu phái Đường Môn Cung tiễn với bộ kỹ năng tiêu biểu gồm Xuyên vân tiễn, Đoạt mệnh tiễn, Vũ tiễn lưu tinh, một tên đoạt mạng từ khoảng cách 40 mét, tỉ lệ chí mạng cao đến mức khiến vô số đối thủ đau đầu.
Ám tiễn của Đường đội trên sân đấu đã hạ gục vô số cao thủ, thậm chí bao gồm cả đại sư huynh của mình là Lưu Xuyên.
Một trong những lần mất mặt nhất của Lưu Xuyên chính là bị tiểu sư đệ bắn chết bằng đúng một mũi tên trên sân đấu, Lưu Xuyên thì buồn bực mà đội trưởng các đội tuyển khác thì thích thú vô cùng!
Thân là sư đệ đồng môn của Lưu Xuyên, trình độ của Đường đội cũng không kém gì Lưu Xuyên, nếu không hắn cũng chẳng dám rời đội đi riêng.
Đặc sắc của đội tuyển Thịnh Đường này chính là “Lối đánh ám sát nhiều Đường Môn”, tên là Thịnh Đường, chiến thuật đánh xoay quanh Đường Môn, logo đội cũng là hình cung tên cách điệu màu lam sẫm giống Đường Môn. Trong đội có rất nhiều cao thủ Đường Môn, Cung tiễn, Ám khí, Khôi lỗi kết hợp với nhau đi ẩn thân, ám sát khiến đối thủ không kịp phòng bị. Một cao thủ Đường Môn như Lưu Xuyên đã khiến người ta phát rồ, huống hồ đội tuyển Thịnh Đường khi đánh đoàn chiến còn thường xuyên dùng tới ba Đường Môn? Một đám Đường Môn hở cái là ẩn thân lén ra sau đánh lén khiến vô số đội tuyển điên đầu.
Khi đoàn chiến, Đường đội thích nhất là lựa chọn bản đồ rừng cây, nấp sau thân cây đánh lén chính là sở trường của hắn.
Đội tuyển Thịnh Đường được các fan gọi là “Đội tuyển chơi diều”, nghe là hiểu được phong cách của bọn họ. Di chuyển thả diều toàn đội, một đống cung tiễn phóng tới từ xa khiến đối thủ biến thành nhím, vừa bay bổng lại kích thích.
Lưu Xuyên cười nói: “Xem ra đúng là Thịnh Đường rồi. Có điều hình như chúng ta không có hận thù gì với Thịnh Đường ha?”
Ngô Trạch Văn nhắc nhở hắn: “Trưởng Lão Thiên Chu.”
Lưu Xuyên: “…”
Lúc ấy khi bang Thất Tinh Thảo giết Trưởng Lão Thiên Chu, Lưu Xuyên làm tổng chỉ huy đã quét sạch bang Thịnh Đường ít nhất ba lần…
Không lẽ vì thế mà Thịnh Đường chạy tới báo thù? Chắc không đến mức đó đâu chứ? Không cướp được boss Thế giới bèn đi đánh nhau? Trẻ con quá rồi.
Ngô Trạch Văn phân tích: “Nếu nguyên nhân chỉ là boss Thế giới thì Thịnh Đường không cần thiết phải phái người giết chúng ta. Bọn họ hẳn nên nhắm vào bang Thất Tinh Thảo mới đúng. Lúc trước anh chỉ huy trong voice chat chỉ có mấy vị đội trưởng, trừ phi có người lộ tin ra ngoài, nếu không bên Thịnh Đường sẽ không thể biết anh mới là tổng chỉ huy.”
Ngô Trạch Văn dừng một chút lại nói tiếp: “Nói cách khác, bên quản lý của Thất Tinh Thảo có nằm vùng.”
Lưu Xuyên: “…”
Suy luận một hồi vậy mà còn đoán được ra trong ban quản lý cấp cao của Thất Tinh Thảo có nằm vùng!
Lưu Xuyên nhất thời trở nên vui vẻ: “Xem ra chúng ta đã bị cuốn vào mâu thuẫn bang hội rồi, mà chuyện Thất Tinh Thảo có spy thế này chắc chắn tôi phải nói chuyện với hội trưởng bên bọn họ.”
Trạch Văn suy luận ra như thế này cũng rất hợp lý, làm gì có chuyện quản lý Thất Tinh Thảo đi rêu rao với người ngoài lúc trước bọn họ mời người ngoài tới giúp, gì thì gì chuyện này cũng chẳng vẻ vang gì cho cam, huống hồ ý đồ bảo mật của tổng hội trưởng đã quá rõ ràng – khiến mọi người hiểu lầm chỉ huy là Tam Sắc Phong Cảnh Thảo sẽ vừa tốt cho uy tín của bang Thất Tinh Thảo lại còn không mang tới phiền phức cho đám Lưu Xuyên.
Mà nếu tin này lộ ra dẫn đến việc người của Thịnh Đường ra tay ngoan độc với Lưu Xuyên thì chứng tỏ bên trong Thất Tinh Thảo chắc chắn đang có vấn đề. Dù không có nằm vùng thì chắc chắn cũng có đội trưởng lắm lời nào đó đã lỡ lộ vụ này ra ngoài.
Lưu Xuyên mở lịch sử tin nhắn, đọc xong lại càng chắc chắn hơn.
Ngay khoảnh khắc hắn bị giết, hội trưởng Đoạn Trường Thảo của Thất Tinh Thảo lập tức nhắn tới: “Người anh em sao lại bị giết thế?”
Còn bên mình nhắn lại: “Tôi là cày thuê!”
Lúc ấy anh giai cày thuê đang cầm nick Lưu Xuyên nên không rõ thân phận của Đoạn Trường Thảo. Giờ xem ra chắc là Đoạn Trường Thảo thấy Lưu Xuyên bị giết, nhắn tin tới đầu tiên không đơn giản chỉ là vì quan tâm… đây là chột dạ sao?
Lưu Xuyên nhắn tin: “Hội trưởng, chính chủ cầm nick đây. Chiều nay chúng tôi bị người ta đuổi giết khắp bản đồ, có chuyện gì thế, giải thích cho tôi được không?”
Đoạn Trường Thảo gửi tới một đống icon toát mồ hôi: “Ngại quá người anh em! Chắc chắn là đám Thịnh Đường đuổi giết mấy người rồi, bang chúng tôi đang có chút vấn đề, đang đánh nhau với Thịnh Đường, liên lụy tới mấy người các cậu…”
Lưu Xuyên cười: “Có vấn đề gì? Tìm được nằm vùng à?”
Đoạn Trường Thảo kinh hãi nói: “Sao anh biết?”
Lưu Xuyên nói: “Ngũ Độc nhà tôi đoán đấy, mà đoán đúng luôn à?”
Đoạn Trường Thảo tiếp tục vã mồ hôi: “Đúng rồi… Hôm qua Sắc tỷ log in, nói với tôi ban quản lý bang có spy, điều tra rất lâu mới tìm được mục tiêu, giờ đá ra ngoài rồi.”
Nữ hội trưởng của Thất Tinh Thảo cũng là một người tài, thủ đoạn tra ra nằm vùng nhanh gọn sạch sẽ, trực tiếp tống cổ luôn khiến ngay cả mấy hội trưởng cũng chẳng hiểu gì. Mà Lưu Xuyên lại rất tò mò cách mà cô tra ra nằm vùng: “Sao tổng hội trưởng nhà các cậu biết trong ban quản lý có spy?”
Đoạn Trường Thảo giải thích: “Nói ra cũng khéo, tổng hội trưởng của chúng tôi là nữ, rất thân với mấy nữ phóng viên các diễn đàn đó, nghe đâu có em gái phóng viên nào nhận được tin nội bộ, có người để lộ cho cô ấy nói người chỉ huy đánh Trưởng Lão Thiên Chu của Thất Tinh Thảo là anh, còn nói thân phận của anh rất bí ẩn, nếu moi ra được thì chắc chắn sẽ là chủ đề hot. Cô bé đó rất thân với Sắc tỷ, không biết tin này có nên đăng hay không thế nên mới hỏi chị ấy một chút, nhờ vậy mà Sắc tỷ mới biết trong bang có gián…”
Người để lộ tin kia chắc cũng không thể ngờ phóng viên mà mình tìm tới lại là bạn của Tam Sắc Phong Cảnh Thảo. Vì để tin tức thêm phần đáng tin, anh ta còn sơ ý dùng nick chính đi bóc phốt. Thường thì phóng viên sẽ không tiết lộ thân phận người lộ chuyện, nhưng chuyện liên quan tới bí mật cấp cao của bang hội, phóng viên lại là bạn thân ngoài đời của Hà Duyệt, thế nên không cần biết anh để lộ ra nhằm mục đích gì, cứ phải nói chuyện này cho chị em của mình đã.
Hà Duyệt đương nhiên lập tức đoán được trong ban quản lý cấp cao của bang có nằm vùng.
Lưu Xuyên hỏi: “Vậy spy là ai?”
Đoạn Trường Thảo vô cùng đau lòng nói: “Vong Ưu Thảo đó! Anh em chí cốt theo tôi hai năm trời! Hóa ra ngay từ đầu anh ta đã vào để làm spy rồi!”
“…” Lưu Xuyên thực sự không ngờ khi nghe câu trả lời này.
Hắn có ấn tượng rất sâu đậm về Vong Ưu Thảo, lúc ấy khi hắn chỉ huy, anh bạn này ban đầu chưa phục hắn, còn cược rằng nếu Ngô Trạch Văn có thể kéo được boss tới thì sẽ bái Ngô Trạch Văn làm sư phụ. Sau này bái sư không thành, chắc là vì bị Trạch Văn đuổi đi bằng hai câu nói “Tôi không phải là con gái” và “Tôi mới chơi”.
Về sau, anh ta lại tới cửa hàng Thanh Phong đấu giá Hồng Liên Ngọc Trụy, còn nói muốn tặng vợ làm quà. Khi đó tình cờ gặp được người anh em Vân Phi Dương của Từ Sách, Vân Phi Dương nhận ra Giang Thiếu Khuynh, Thiếu Khuynh đành về server cũ một chuyến, giúp cho Lưu Xuyên kéo được thêm vị đồng đội cực mạnh là Từ Sách này.
Nghĩ kỹ lại thì lúc trước sau khi bị quét sạch hai lần, bang Thịnh Đường quyết đoán lùi về chắc chắn là do nhận được tin từ nằm vùng: Tổng chỉ huy là cao thủ, đừng cố đấm ăn xôi, rút đi.
Thế nên Thịnh Đường mới lùi về.
Hiện tại xem ra những hành động của Vong Ưu Thảo đều vô tình hay cố ý muốn tạo sự chú ý với đám Lưu Xuyên, dù cho là vụ mượn cớ bái Trạch Văn làm sư phụ hay là tới đấu giá mua ngọc trụy, có lẽ đều đang thăm dò bọn họ. Nếu anh ta thật sự là nằm vùng thì chưa biết chừng cái nick đại gia Vân Phi Dương cũng bị tra ra… Nếu thế thì bang Liên Minh Người Qua Đường của Từ Sách ở khu Năm Điện tín cũng sẽ bị liên lụy.
Lưu Xuyên quả thực bội phục – làm nằm vùng mà làm được đến độ này, phải trao cho anh ta giải “Nằm vùng xuất sắc nhất” đi thôi!
Khoảnh khắc bị tổng hội trưởng đá ra khỏi bang, Vong Ưu Thảo đã biết mình bại lộ, đành phải bất lực quay về bang Thịnh Đường của mình. Việc duy nhất anh ta làm sai chính là lén lộ tin tức cho phóng viên để khiến bang Thất Tinh Thảo thân bại danh liệt… ngờ đâu phóng viên lại là chị em thân thiết với tổng hội trưởng, chuyện này ai mà lường được!
Các bang lớn đều nằm vùng lẫn nhau, đây là chuyện rất hay xảy ra, mọi người ai cũng hiểu rõ trong lòng.
Thế nhưng làm spy mà leo lên được tới vị trí hội phó thì hiếm vô cùng!
Những bang lớn thế này đều có quá trình sàng lọc lựa chọn quản lý chặt chẽ, rất sợ trong bang sẽ bị spy phá bĩnh. Vong Ưu Thảo cũng là một nằm vùng thông minh, anh ta biết Đoạn Trường Thảo là hội trưởng mới, không đủ kinh nghiệm quản lý bang hội, vì thế trong một lần nào đó khi tới server mới còn cố tình bảo mấy người bên Thịnh Đường mở clone đi giết Đoạn Trường Thảo, sau đó anh ta giả vờ đi ngang qua ra tay cứu giúp… Quá trình gặp nhau máu chó y hệt mấy phim truyền hình, anh ta và Đoạn Trường Thảo kết thành anh em, sau đó cũng rất tự nhiên theo Đoạn Trường Thảo qua server mới khai hoang, rồi dần dần thành hội phó của Thất Tinh Thảo, từng bước nhỏ đánh vào trung tâm của bang.
Nếu lúc ấy Lưu Xuyên không đích thân đến Thất Tinh Thảo chỉ huy, hoặc là tổng hội trưởng Hà Duyệt không tự nhiên muốn quật khởi chạy đến server mới… Dựa theo logic bình thường, chắc chắn Vong Ưu Thảo sẽ là người chỉ huy đánh boss Thế giới, như vậy thì thân là một spy cao cấp của Thịnh Đường, chắc chắn anh ta sẽ phối hợp với Thịnh Đường một cách âm thầm, giả vờ mắc sai lầm gì đó rồi cứ thế dâng boss tận tay cho Thịnh Đường. Có thể thấy nếu không vì lần lộ thân phận bất ngờ này thì toàn bộ hoạt động tại server mới của Thất Tinh Thảo đều sẽ có nằm vùng thao túng…
Làm spy đến độ này cũng liều mạng thật!
Phái nằm vùng đánh thẳng vào trung tâm quân địch, bên bẽ mặt sẽ không phải Thịnh Đường vì bang nào chẳng gài spy khắp nơi, việc này ai cũng đã quá quen rồi.
Mà mất mặt nhất chính là Thất Tinh Thảo!
Để một con gián vào được trong bang còn thành luôn hội phó ở server mới, ban quản lý của Thất Tinh Thảo không biết nhìn người, nhục nhã biết bao nhiêu!
Quản lý mà lỏng lẻo như vậy, cảm giác buồn bực như bị quân địch đánh vào đầu.
Đoạn Trường Thảo thì đau lòng vô cùng – tin tưởng cơ bản giữa người với người cũng không còn nữa, bạn tốt nhất lại là spy, đang quay Vô gian đạo chắc? Mệt tim!
Tổng hội trưởng Hà Duyệt cũng rất tức giận, vì thế mới đích thân tới server mới, còn kéo theo cả một đám cao thủ hàng đầu của Thất Tinh Thảo hung hăng mở bang chiến với bên Thịnh Đường.
Mà Thịnh Đường thì rất sảng khoái chấp nhận khiêu chiến.
Còn về chuyện nằm vùng, tổng hội trưởng Đường Huy Hoàng của Thịnh Đường cũng biết, sau khi khen ngợi biểu hiện nằm vùng xuất sắc của bạn học Vong Ưu Thảo thì trực tiếp nâng Vong Ưu Thảo lên thành hội phó bang Thịnh Đường tại server mới, sau đó cũng đích thân dẫn dắt một loạt cao thủ đến server này hỗ trợ, tỏ vẻ muốn khô máu đến cùng với Thất Tinh Thảo!
– ai sợ ai!
Hai bên rất ăn ý mở tuyên chiến, cao thủ hai bên xoa tay chuẩn bị một trận quyết đấu quy mô lớn. Đám Lưu Xuyên từng giúp Thất Tinh Thảo giành boss Thế giới cứ thế bị bang Thịnh Đường quy luôn thành người của Thất Tinh Thảo, trở thành đối tượng mà Thịnh Đường muốn tiêu diệt đầu tiên.
Có thể nói, lần này Lưu Xuyên vô tội thật…
Hai bang khai chiến vì nằm vùng, hắn cứ thế chẳng hiểu vì sao lại thành vật hi sinh vật hi sinh kẹp giữa.
Sau khi biết sự thật, Lưu Xuyên bất lực nhắn cho Vô Tâm Thảo – cũng chính là clone của tổng hội trưởng Hà Duyệt tại server này: “Hội trưởng ơi, hai bang mấy người đánh nhau thì cứ đánh, tôi là trung lập, đừng giết tôi nữa mà được không, tôi còn cần thăng cấp mà.”
Hà Duyệt cũng bất lực: “Tôi cũng không muốn liên lụy tới mấy người, nhưng bên Thịnh Đường đã coi anh như kẻ thù rồi, luôn nghĩ anh là người của Thất Tinh Thảo, tôi nói với bọn họ cũng không ích lợi gì.”
Thực ra Hà Duyệt cũng có ý đồ khác. Cô nghĩ hay là nhân cơ hội nào kéo cả đám cao thủ đội của Lưu Danh Bách Thế vào Thất Tinh Thảo luôn? Hoạn nạn thấy chân tình mà, lần này cùng nhau nắm tay đè chết bọn Thịnh Đường, tăng cường tình cảm, sau đó mời bọn họ gia nhập. Vong Ưu Thảo rời đi, vẫn còn một ghế hội phó còn trống, vừa vặn cho hắn làm, vẹn cả đôi đường bao nhiêu…
Hà Duyệt thầm lên kế hoạch lôi kéo vĩ đại trong lòng nhưng không biết rằng bên Lưu Xuyên lại cực kỳ đau đầu.
“Mọi người nói xem giờ làm thế nào.” Lưu Xuyên kể lại nguyên nhân sự việc cho đồng đội, “Mâu thuẫn lần này bắt nguồn từ spy, về lý mà nói thì không liên quan tới chúng ta, là bên Thất Tinh Thảo chủ động tuyên chiến với Thịnh Đường. Nhưng hội trưởng Thịnh Đường lại hiểu lầm chúng ta là người của Thất Tinh Thảo, vì thế mới muốn đuổi cùng giết tuyệt cả đám chúng ta…”
Muốn giữ vị trí trung lập khi có mâu thuẫn bang hội là việc rất khó, dù gì đúng là Lưu Xuyên đã giúp Thất Tinh Thảo đánh Trưởng Lão Thiên Chu, hiện tại xông ra bảo “Mấy người đánh với nhau, tôi không liên quan” thì chắc chắn bên Thịnh Đường sẽ không bỏ qua cho hắn dễ dàng như vậy.
Chỉ có điều đám người Thịnh Đường còn không biết ép cho mấy người Lưu Xuyên tới trận doanh của Thất Tinh Thảo là đã tự tạo cho mình một kẻ thù mạnh đến mức nào!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận