Topic quảng cáo mà Lạc Hoa Từ đăng tải trong box phụ bản trên diễn đàn không những có ảnh chụp màn hình chứng minh bang Lạc Hoa Từ đã thành công vượt qua phụ bản Luận kiếm đại hội mà còn có cách thức liên hệ với kim đoàn của bang Lạc Hoa Từ – kim chủ nào muốn bao đoàn có thể trực tiếp add QQ nói chuyện.
Lưu Xuyên không do dự lập tức copy số QQ trong bài đăng paste vào điện thoại để xin gia nhập.
Trong group chỉ có một người với avatar hình chim cánh cụt mặc định có tên là Hoa Khai Hoa Tạ, người này gửi tin nhắn chào mừng cho hắn: “Xin chào, tôi là đoàn phó của kim đoàn Lạc Hoa Từ, xin hỏi bạn là kim chủ thấy tin tức trên diễn đàn nên tới sao?”
Lưu Xuyên nói: “Đúng vậy.”
Hoa Khai Hoa Tạ nói: “Giá bao đoàn của chúng tôi là 10 vạn, chắc giá không mặc cả, toàn bộ trang bị của cả ba lưu phái sẽ cho bạn hết, nhưng trang sức đặc hiệu quý hiếm mà boss cuối rơi ra sẽ không bao gồm trong đó, nếu có trang sức thì mọi người sẽ đấu giá công khai.”
Đây cũng là quy tắc chung của rất nhiều kim đoàn, trang sức đặc hiệu rất khó gặp được, tỉ lệ xuất hiện cực kỳ thấp, bình thường loại trang sức này sẽ dùng được cho rất nhiều môn phái, đây là vật phẩm vô giá vì thế sẽ không nằm trong gói dịch vụ của kim đoàn. Như vậy kim đoàn chỉ nhận thầu trang bị môn phái, ví dụ như Lưu Xuyên bao đoàn, hắn chơi Đường Môn thì toàn bộ trang bị Đường Môn mà phụ bản rơi ra đều sẽ chia cho hắn, dù là Ám khí, Cung tiễn hay Khôi lỗi, tất cả đều thuộc về hắn, nếu hắn không cần thì đem bán đi cũng được.
Tuy Lưu Xuyên chưa từng bao kim đoàn, có điều hắn vẫn biết những quy tắc cơ bản này. Lưu Xuyên nói: “Không thành vấn đề. Tôi có năm người, Đường Môn, Ngũ Độc, Thiếu Lâm, Nga Mi, Võ Đang, định bao đoàn Luận kiếm đại hội cuối tuần này, đoàn các bạn còn slot không?”
Hoa Khai Hoa Tạ nói: “Ngại quá, Đường Môn có người bao rồi, bốn phái còn lại thì vẫn trống slot.”
Để đề phòng mâu thuẫn nổ ra do tranh trang bị thì mỗi môn phái chỉ được phép có một kim chủ, nếu đã có Đường Môn đặt chỗ trước thì Lưu Xuyên không thể vào kim đoàn được nữa.
Lưu Xuyên đành bất đắc dĩ nói: “Vậy cứ thế đi, tôi bao bốn vị trí còn lại, tiền chuyển thế nào?”
Đối phương đáp: “Trước khi đi phụ bản thì đặt cọc một nửa, đánh xong trả nốt. Đoàn chúng tôi là kim đoàn của bang Lạc Hoa Từ, uy tín đảm bảo, bạn có thể yên tâm.”
Lưu Xuyên hỏi: “Được. Thời gian cụ thể thế nào?”
HLạc Hoa Từ nói: “Một giờ chiều thứ Bảy, tập hợp tại bản đồ thế giới Mê vụ sâm lâm. Phải rồi, kim chủ bạn ở khu nào?”
Lưu Xuyên nói: “Khu Bảy Điện tín.”
Hoa Khai Hoa Tạ: “…”
Không ngờ vậy mà người này lại tới từ server mới?! Chẳng phải đám người mới cày cấp trâu nhất cũng chỉ vừa mới lên cấp cuối hay sao? Vừa max cấp đã bao kim đoàn xịn nhất…
Hoa Khai Hoa Tạ cảm thán một hồi mới nói: “ID game của tôi cũng là Hoa Khai Hoa Tạ , bạn tới bản đồ Mê vụ sâm lâm thì nhắn tin cho tôi.”
Hai người giao kèo một cách sảng khoái, tiện thể add luôn QQ để tiện liên lạc.
Lưu Xuyên bỗng hỏi: “Phải rồi, tôi có thể hỏi đoàn trưởng kim đoàn các bạn là ai không?”
Hoa Khai Hoa Tạ nói: “Đoàn trưởng của chúng tôi là Thiên Không, là một chỉ huy rất lợi hại của bang Lạc Hoa Từ, phụ bản này chúng tôi đánh với nhau nhiều lắm rồi, kim chủ cứ yên tâm ha.”
Rõ ràng đối phương nghĩ kim chủ không yên tâm về trình độ của kim đoàn bọn họ.
Không phải Lưu Xuyên không yên tâm về bọn họ, ngược lại là đằng khác, nếu kim đoàn này có liên quan đến Tứ Lam thì chắc chắn đây sẽ là kim đoàn xịn nhất toàn server.
Trong số nhiều đội trưởng tại liên minh chuyên nghiệp này thì Tứ Lam là người thích nghiên cứu phụ bản nhất, thậm chí còn nghiêm túc hơn cả Lưu Xuyên, trước đây khi còn ở khu Một, anh đánh từ phụ bản Danh Kiếm Các level 30 lên Đào hoa đảo level 70, phụ bản nào cũng có hướng dẫn chi tiết, cách xếp chữ xinh đẹp như sách in. Hướng dẫn của anh được nhà phát hành lựa chọn, cứ thế trở thành tài liệu hướng dẫn phụ bản chuẩn mực cho tay mới.
Vị đội trưởng tên “Thiên Không” kia rốt cuộc có phải Tứ Lam thật sự hay không thì còn cần kiểm tra.
Nhưng Lưu Xuyên lại có một cảm giác kỳ quái – lần bao đoàn này chắc chắn sẽ có thu hoạch bất ngờ.
***
Giữa trưa thứ Bảy, các thành viên online như đã hẹn, đi theo Lưu Xuyên tới bản đồ thế giới Mê vụ sâm lâm.
Ngay khoảnh khắc tiến vào bản đồ, dòng thông báo lập tức hiện ra trên màn hình mọi người: “Bạn sắp tiến vào bản đồ thế giới [Mê vụ sâm lâm], đây là bản đồ chiến đấu liên server, cưỡng chế chuyển sang hình thức PK tự do. Nhân vật tử vong sẽ bị rơi trang bị ngẫu nhiên, giết người không gia tăng sát khí, xin hãy cẩn thận!”
Có tổng cộng bốn map dã ngoại thế giới là Lưu mộc đảo, Phi sa hoang mạc, Mê vụ sâm lâm và Bắc Mạc băng nguyên chia theo bốn hướng Đông, Tây, Nam, Bắc. Tất cả đều là bản đồ chiến đấu, những người chơi ham kích thích có thể tới đây giết người. Bình thường người chơi ít khi rảnh đến độ chạy tới bản đồ liên server, dù sao đây cũng là nơi rất nguy hiểm.
Lưu Xuyên dặn dò đồng đội dọn sạch đồ trên người, đè phòng chết ngoài ý muốn sẽ rơi trang bị cho người khác nhặt.
Năm người vừa vào bản đồ đã thấy có hơn 20 người của bang Lạc Hoa Từ đứng ở cổng, rõ ràng đây là nhóm tới hộ tống kim chủ. Bản đồ Mê vụ sâm lâm rất phức tạp, lại mở hình thức PK tự do, nhỡ đâu có ai rảnh quá tiện tay giết luôn kim chủ thì phiền phức vô cùng, vì vậy kim đoàn Lạc Hoa Từ rất chuyên nghiệp, lập tức phái bảo tiêu đến hộ tống.
Lưu Xuyên không nhịn được mà cảm thán: “Kim đoàn của bang Lạc Hoa Từ thật sự càng ngày càng biết kinh doanh.”
Lưu Xuyên nhập ID của Hoa Khai Hoa Tạ vào khung chat: “Tôi tới rồi.”
Hoa Khai Hoa Tạ lập tức nhắn lại: “Ở cổng có người của kim đoàn, kim chủ vào đội luôn đi, theo bọn họ tới phụ bản thì gọi tôi.”
Dứt lời cô liền gửi lời mời hắn vào đội.
Năm người Lưu Xuyên gia nhập đội ngũ, quả nhiên thấy đội trưởng là Hoa Khai Hoa Tạ, những người xung quanh đều là cao thủ của kim đoàn, dưới sự hộ tống của người trong kim đoàn, mọi người bình an đi tới một trong những lối vào phụ bản Luận kiếm đại hội.
Hoa Khai Hoa Tạ đứng chờ ở cổng phụ bản, đi tới trước mặt Lưu Xuyên gửi lời mời giao dịch: “Kim chủ đặt cọc một nửa tiền trước đi.”
Lưu Xuyên gửi cho cô 20 vạn, Hoa Khai Hoa Tạ nói: “Cảm ơn.”
Lưu Xuyên cười nói: “Đừng khách sáo, vậy tôi rút trước.”
Vì kim chủ Đường Môn còn lại đã xuất hiện, Lưu Xuyên đành phải tạm thời rời đi.
Có điều tuy hắn rời đội nhưng hắn vẫn có thể đứng xem quá trình đánh phụ bản của bọn họ – vì Ngô Trạch Văn rất chu đáo giao luôn tài khoản và mật mã của mình cho Lưu Xuyên, để Lưu Xuyên mở nick Ngũ Độc của cậu xem phụ bản. Còn Ngô Trạch Văn thì tiếp tục ngồi trong phòng nghiêm túc nghiên cứu video PK.
Lần này kim đoàn Lạc Hoa Từ kéo theo sáu kim chủ, ngoại trừ bốn người bọn họ thì có một Đường Môn và một Minh Giáo đến từ khu Năm Điện tín, rõ ràng là đi chung.
Lưu Xuyên nhấp chuột phải xem thuộc tính trang bị các thành viên trong kim đoàn thì thấy điểm trang bị của người thấp nhất cũng đã 9,000 điểm, trong đó có người còn đổi được vũ khí cam đặc hiệu chuyên PVE, điểm trang bị hơn 10,000. Nhìn là biết đây là đoàn đi phụ bản mạnh nhất của bang Lạc Hoa Từ, vì thế mà bọn họ mới qua được phụ bản độ khó cao khi chỉ có 24 người.
Lưu Xuyên nhìn lướt qua danh sách tên các thành viên trong đoàn thì không thấy có đoàn trưởng Thiên Không kia, hắn liền hỏi: “Đoàn trưởng còn chưa tới sao?”
Hoa Khai Hoa Tạ nói: “Hôm nay đoàn trưởng của chúng tôi có việc không onl được, tôi sẽ chỉ huy.”
Trong đoàn lập tức có người nói theo: “Kim chủ cứ yên tâm, Hoa Khai tỷ là đoàn phó của bọn tôi, chỉ huy nuột cực kỳ, chúng tôi đi phụ bản này nhiều lắm rồi.”
Lưu Xuyên không khỏi có chút tiếc nuối. Hắn còn tưởng nếu hôm nay đội trưởng xuất hiện thì sẽ thăm dò được thân phận đối phương, kết quả là cái tên Thiên Không kia vậy mà không thèm đến.
Lưu Xuyên không nhịn được lại hỏi: “Một tuần mới được đánh phụ bản đoàn một lần, nếu hôm nay cậu ta không tới thì chẳng phải lỡ luôn phụ bản tuần này hay sao?”
Hoa Khai Hoa Tạ nói: “Đoàn trưởng của bọn tôi hơi lười, anh ấy chỉ huy một hai lần thôi, còn lại phần lớn toàn là tôi dẫn kim đoàn cả.”
Lưu Xuyên nghi hoặc nói: “Nói cách khác, đoàn trưởng của mấy người nghiên cứu cách đánh phụ bản xong thì chỉ huy cho mọi người vượt qua một hai lần, sau đó rất ít xuất hiện đúng không?”
Hoa Khai Hoa Tạ nói: “Đúng vậy.”
Lưu Xuyên hỏi: “Đoàn trưởng của mọi người là nguyên lão của bang Lạc Hoa Từ sao? Hay là mới đến?”
Hoa Khai Hoa Tạ nói: “Anh ấy là cao thủ mới tới… Kim chủ nè, có vẻ bạn hứng thú với đoàn trưởng Thiên Không của chúng tôi ghê ha? Hai người quen nhau sao?”
Lưu Xuyên cười cười nói: “Tò mò ấy mà.”
Nghe những người này nói, Lưu Xuyên lại càng cảm thấy người này giống Tứ Lam.
Nếu là đội trưởng phụ bản khác, sau khi vất vả đưa đồng đội vượt ải thì đây chắc chắn là thời cơ kiếm tiền tuyệt hảo, cái người này thì qua phụ bản xong không thèm đến nữa, rõ ràng là cậu ta không thiếu tiền, cũng không quan tâm tới tiền, sở dĩ cậu ta kéo đoàn phụ bản của Lạc Hoa Từ qua được phụ bản cấp cao Luận kiếm đại hội này có lẽ cũng chỉ vì rảnh quá tiện tay mà thôi.
Tính cách của Tứ Lam vẫn luôn tùy hứng như thế, làm mọi việc theo ý mình, chẳng ai ép được anh.
Chính vì có Tứ Lam nên tiến độ đi phụ bản của bang Lạc Hoa Từ mới đột nhiên vượt qua các bang hội thuộc đội tuyển khác đúng không?
Mấy bang lớn như Hoa Hạ Đồng Tước còn chưa qua nổi phụ bản Luận kiếm đại hội mà Lạc Hoa Từ đã mở kim đoàn, tiến độ quá nhanh.
Lưu Xuyên vẫn còn nhớ rõ, lúc trước khi bọn họ phá kỷ lục thế giới phụ bản Danh Kiếm Các ở server mới, topic trên forum phải dài tới vài trăm comment, sau đó bị topic “Bang Lạc Hoa Từ khu Một Điện tín thành công hạ gục boss đầu tiên của phụ bản Luận kiếm đại hội” đè xuống, khi đó bản cập nhật mới ra chưa được một tuần, chỉ trong một tuần đã hạ được boss đầu của phụ bản cấp cao, chắc chắn có chỉ huy mạnh tọa trấn.
Khi đó Lưu Xuyên không nghĩ gì nhiều, nhìn lướt qua bài đăng thì chỉ cảm thấy bang Lạc Hoa Từ vẫn luôn thần bí như vậy, đi phụ bản nhanh thật.
Hiện tại xem ra, bọn họ có thể nhanh chóng qua được Luận kiếm đại hội như vậy có lẽ là vì… Tứ Lam đã trở lại?
***
Tuy Lưu Xuyên rất hoài nghi kim đoàn này có liên quan đến Tứ Lam nhưng hắn không có chứng cớ gì, hoàn toàn dựa vào suy luận của bản thân.
Mấy kim chủ đi theo cao thủ kim đoàn vào phụ bản, sau đó lập tức được Hoa Khai Hoa Tạ kéo vào voice chat.
Giọng chị đại thanh thúy vang lên bên tai: “Các vị kim chủ, tôi xin phép phổ biến đơn giản mấy điều với mọi người, phụ bản có tổng cộng bảy boss, trong đó từ boss thứ nhất đến thứ sáu thì các vị cứ nằm chết hoặc cắn hạt dưa xem chúng tôi đánh là được. Nhưng boss thứ bảy thì đặc biệt hơn, nó sẽ tính toán số lượng người tử vong trong đoàn từ đó tăng sức chống chịu, nếu các vị kim chủ chết hết thì boss tăng sáu lần sức phòng ngự, như thế thì đánh không nổi, thế nên mọi người phải phối hợp một chút.”
Vừa nghe giọng là biết đoàn phó là một cô gái rất lão luyện, thân là đoàn phó cả một kim đoàn, phong cách nói chuyện cũng gãy gọn lưu loát: “Chúng tôi sẽ phụ trách đánh boss thứ bảy, các kim chủ chỉ cần dựa theo chỉ huy của tôi để tránh né mỗi khi boss dùng kỹ năng đặc biệt, đừng chết, tôi sẽ bố trí buff bơm máu cho mọi người.”
Yêu cầu này cũng không có gì quá đáng, các kim chủ cũng rất vui vẻ đồng ý.
Phụ bản được khởi động một cách thuận lợi, bắt đầu đánh từ boss số một.
Lưu Xuyên quan sát cách đánh của bọn họ thật kỹ thì nhận ra tốc độ đánh boss của đoàn người này rất nhanh, phối hợp cũng ăn ý, gần như không mảy may thương tích đã dứt điểm được boss số một trong chưa đầy mười phút. Ngoài việc trình độ cá nhân của những người này cao, quan trọng hơn cả là cách đánh hoàn hảo, không chút kẽ hở của bọn họ.
– chỉ có cao thủ phụ bản mới có thể nghĩ ra một phương pháp tuyệt vời như vậy.
Các boss tiếp theo cũng đánh rất thuận lợi, chỉ mất ba tiếng đã tới được trước mặt boss cuối cùng, rõ ràng hiệu suất cao hơn các bang khác rất nhiều, đây chính là lợi thế về mặt chiến thuật.
Boss cuối là ải khó nhất trong phụ bản với nhiều skill gây sát thương diện rộng, một phần thì có thể khinh công né đi, còn vài chiêu không trốn được thì đành chấp nhận hứng trọn. Cũng may nữ đội trưởng Hoa Khai Hoa Tạ chỉ huy rất rành mạch, lại thêm mấy kim chủ hôm nay cũng chẳng phải tay tàn, thành công né tránh trận pháp dưới chân nên chỉ mất nửa tiếng đã hạ được boss thứ bảy.
Một loạt thông báo “Chúc mừng người chơi XXX đã vượt qua phụ bản Luận kiếm đại hội” nhảy lên ở góc trái dưới màn hình, đây là lời chúc mừng từ hệ thống cho sáu vị kim chủ lần đầu vượt qua phụ bản.
Hoa Khai Hoa Tạ nói: “Đã đánh xong phụ bản, kim chủ nào lên sờ trang bị từ boss cuối đi?”
Lưu Xuyên quay đầu gọi Lý Tưởng: “Tay đỏ mau lên!”
Lý Tưởng rất tự giác sờ boss, boss cũng nể mặt cậu, cho ra ba thanh vũ khí tím phẩm chất tốt cấp 70, vừa vặn có luôn Ngũ Độc và Võ Đang để chia cho Trạch Văn và Thiếu Khuynh, thanh còn lại là của vị kim chủ Minh Giáo đến từ khu Năm Điện tín kia. Ngoài ra còn có rất nhiều những trang bị khác như bao tay, mũ, tất cả đều chia theo môn phái của các kim chủ – nhưng điều khiến người ta không thể ngờ được đó là nhẫn đặc hiệu cũng rơi ra!
Trong phụ bản đoàn cấp 70, trang sức đặc hiệu là quý giá nhất, loại trang sức này có thuộc tính tốt hơn vật phẩm thủ công nhưng xác suất rơi ra lại cực kỳ thấp, ngay đến những tuyển thủ chuyên nghiệp cũng sẽ chọn trang sức đặc hiệu trong phụ bản, tính ra thì ba thanh vũ khí rơi ra kia cộng lại cũng chẳng quý bằng một cái nhẫn đặc hiệu.
Rõ ràng người chơi lâu năm đều biết giá trị của chiếc nhẫn này, cả đám bắt đầu phấn khích.
Gặp được bảo bối thì dù là kim đoàn cũng sẽ đấu giá công khai.
Hoa Khai Hoa Tạ nói rất rõ ràng: “Mọi người đều biết giá trị chiếc nhẫn này, tăng bạo kích và có thể sử dụng cho các môn phái có nội công đánh xa. Giá khởi điểm năm vạn, mỗi lần tăng 1,000. Bắt đầu đấu giá.”
Rõ ràng có rất nhiều người muốn chiếc nhẫn này, cả đám bắt đầu tranh nhau nâng giá: “5.1.”
“5.2.”
“5.5.”
“Sáu vạn.”
Mê Vụ Chiểu Trạch: “Tám vạn.”
Mọi người: “…”
Nâng một lần lên hai vạn luôn, cả đám bèn quỳ dưới chân đại gia.
Giang Thiếu Khuynh cũng rất nghi hoặc, nhắn tin hỏi: “Trạch Văn muốn có chiếc nhẫn này sao?”
Lưu Xuyên nói: “Tôi là Lưu Xuyên, đang cầm nick Trạch Văn. Nhẫn này thuộc tính rất tốt, có thể dùng lâu dài, dù sau này khi đi thi đấu thì Ngũ Độc cũng cần tới chiếc nhẫn này, vừa vặn bù lại thiếu hụt trang bị của Ngũ Độc.”
Giang Thiếu Khuynh nhanh chóng hiểu ra: “Thế thì đấu giá về đi, lấy tiền trong cửa hàng ấy.”
Lưu Xuyên nói: “Ừ, tiền tiêu đi từ từ kiếm lại được nhưng cái nhẫn này hiếm vô cùng, nhất định tôi phải cướp cho Trạch Văn.”
Đấu giá vẫn tiếp tục.
Lưu Xuyên tăng lên tám vạn đã rất cao rồi, trong đoàn có rất nhiều người gõ P, tỏ vẻ bỏ cuộc không có tiền.
Hoa Khai Hoa Tạ bắt đầu ra giá: “8.1.”
Lưu Xuyên nghi hoặc nói: “Đoàn phó, cô lấy nhẫn này làm gì? Cô chơi cận chiến mà, đâu dùng được?”
Hoa Khai Hoa Tạ nói: “Tôi cướp hộ đoàn trưởng, anh ấy vẫn luôn tia cái nhẫn này, bảo tôi nếu nhẫn ra thì mua giúp.”
Đấu giá đương nhiên là ai ra giá cao thì có, Lưu Xuyên cũng không nói được gì hơn, chỉ có thể tiếp tục tăng giá: “8.5.”
Hoa Khai Hoa Tạ: “Chín vạn.”
Lưu Xuyên bất đắc dĩ, kim đoàn thật sự rất chịu chi, có điều hắn thật sự muốn lấy chiếc nhẫn này cho Trạch Văn, vì một khi có nhẫn thì Ngũ Độc Cổ sư sẽ có thêm lợi thế về thuộc tính. Ngô Trạch Văn cần nhanh chóng làm quen với số liệu trang bị, tính toán thật tốt sát thương gây ra khi PK, những việc này đều có lợi cho cách luyện tập PK của cậu.
Lưu Xuyên tiếp tục nâng: “Chín vạn rưỡi.”
Hoa Khai Hoa Tạ: “10.”
Lưu Xuyên: “Mười vạn rưỡi.”
HLạc Hoa Từ: “11 vạn.”
Lưu Xuyên: “12 vạn.”
Dứt điểm tại chỗ.
Hoa Khai Hoa Tạ không nói được gì, một món trang bị trong phụ bản ít khi bị nâng lên tận mười vạn, dù nhẫn này quý thật nhưng cái giá 12 vạn đã quá cao rồi. Dù sao tuần nào cũng đi đánh boss, kim đoàn kinh doanh lâu dài, chỉ cần kiên nhẫn thì cũng sẽ có lúc gặp được.
Do dự một chút, cô đành nhắn tin cho đoàn trưởng: “Đoàn trưởng, Luận kiếm đại hội có nhẫn đặc hiệu anh muốn, nhưng có kim chủ nâng giá lên 12 vạn, em nhớ anh bảo chỉ nâng đến tối đa 11 vạn ha? Anh còn muốn nâng giá tiếp không?”
Bên kia nhắn lại: “Thôi bỏ đi, không mua nổi. Cả nhà cả cửa tôi chỉ có 11 vạn thôi à.”
Hoa Khai Hoa Tạ: “…”
Không mua nổi? Đường đường là đoàn trưởng kim đoàn mà kêu không mua nổi…
Sau một hồi cạn lời, Hoa Khai Hoa Tạ mới nói: “Hay là em ứng ra giúp anh? Em còn tiền.”
Đối phương đáp: “Không cần, nhẫn này có hay không cũng không quan trọng đâu, tôi lười đi đấu trường lắm nên bỏ qua đi, cho kim chủ kia lấy.”
Hoa Khai Hoa Tạ suýt nữa hộc máu!
– lười đi đấu tường? Vậy anh ham cái nhẫn này làm gì?!
Cô cũng đến phục vị đoàn trưởng này, lúc nào cũng chẳng màng gì hết, không hứng thú kiếm tiền, thiếu hứng thú với trang bị. Trước đó anh ta còn nói muốn có chiếc nhẫn này, tìm cách cướp được trong khoảng giá 11 vạn, Hoa Khai Hoa Tạ ghi tạc trong lòng, còn muốn mua giúp anh, ai dè cái người này của nải dốc ra chỉ có 11 vạn, mua nhẫn xong là ra đê bán báo…
Một đoàn trưởng của kim đoàn mà nghèo đến thế thì người ngoài nhìn vào sẽ nghĩ thế nào?
Hoa Khai Hoa Tạ bất đắc dĩ nói: “Đội trưởng bảo anh ấy bỏ cuộc, nhẫn để cho anh.”
Lưu Xuyên sảng khoái giao tiền lấy nhẫn, tiện tay nhắn tin cho Ngô Trạch Văn: “Trạch Văn, tôi mua nhẫn cho cậu nè : )”
Ngô Trạch Văn đang chăm chú xem video đọc tin này mà giật nảy cả người, tai cũng đỏ bừng, vội vàng hỏi: “Anh mua nhẫn cho tôi?”
Lưu Xuyên nói: “Ừa, đảm bảo cậu đeo hợp.”
Tai Ngô Trạch Văn lại càng đỏ, cậu nghĩ thầm: Không lẽ người này đột nhiên nghĩ thông mà mua nhẫn đôi cho mình đeo?
Lưu Xuyên nói tiếp: “Tôi đeo cho Ngũ Độc của cậu rồi, đêm nay cậu onl sẽ thấy.”
Ngô Trạch Văn: “…”
Đm! Hóa ra là trang bị trong game!
Nói chuyện toàn nói cái kiểu nửa vời hại tim cậu đập bình bịch, tai đỏ bừng bừng, cứ tưởng Lưu Xuyên biết tấm lòng đơn phương của cậu dành cho hắn, đi mua nhẫn đôi này nọ…
Kết quả là Lưu Xuyên mua nhẫn cho Ngũ Độc trong game đeo.
Ngô Trạch Văn bỗng có xúc động muốn chạy xuống 301 đập cho tên này một trận, cuối cùng cậu cũng hiểu tại sao Lưu Xuyên bị nhiều người hận như thế, cái tên Lưu Xuyên này có nội tại luôn khiến người ta phải phát rồ, một tin nhắn cũng đủ khiến tâm trạng của Ngô Trạch Văn lao đao.
Nhưng nghĩ đến việc người này đi phụ bản còn không quên mua đồ cho mình, Ngô Trạch Văn lại cảm thấy lòng ấm áp.
– thật sự thua anh rồi.
Thích một người như vậy thì tim phải khỏe một chút, nếu không sẽ bị hắn chọc cho tức chết!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận