Sắc mặt của bạn học Lý Tưởng giờ rất khó coi.
Thiếu Lâm tên “Rồi Sau Đó” này đè cậu xuống mà hành, cậu không phản kháng được, cứ lần nào định ra tay là y như rằng đối phương có thể dùng skill cắt ngang; Mỗi lần cậu định dùng khinh công chạy trốn thì đối phương lại dùng Long trảo thủ kéo cậu về trước mặt…
Đánh không lại, trốn không thoát, tuyệt cmn vọng…
Rồi sau đó? Làm gì còn sau đó…
Thời gian mỗi trận đấu ngày càng ngắn lại, về sau gần như cứ một combo là hết ván, chết ngắc trong 15 giây.
Lý Tưởng bị đánh cho phát khóc!
Anh gì đó ơi, cho nhau tí thể diện đi nào? Anh coi tôi như quái nhỏ trong game mà đánh à?
Tần Dạ thực sự coi bạn học Lý Tưởng như quái nhỏ mà đánh, đến độ về sau anh vừa đập quái vừa ngáp cũng được.
Chán chết, vốn tưởng bao cát mà Lưu Xuyên đá tới cũng ra gì, ai ngờ lại chơi Đường Môn như cận chiến vọt tới phóng đi bậy bạ như một con gà – gà nhất trong các loại gà, óc chó nhất trong các loại óc chó.
Cũng khó cho anh, người kia ăn hành nhiều lần như vậy mà vẫn tràn trề sức sống, bò lên một lần lại sấp mặt một lần…
Khi Lý Tưởng lại bò lên lần nữa, Tần Dạ mất sạch kiên nhẫn, gõ một hàng chữ: “Cậu nghĩ mình thắng nổi à?”
Lý Tưởng: “…”
“Ngay cả việc tại sao thua cũng không biết mà vẫn còn muốn đánh với tôi? Có đánh tiếp 1000 trận thì cậu vẫn thua thôi, đừng có phí thời gian nữa.”
Lý Tưởng: “…”
Không hổ với biệt danh Nữ Vương Độc Miệng, phong cách nói chuyện sắc bén, “một chiêu thấy máu đâm thủng ruột gan” người ta.
Lưu Xuyên ném một bao cát cho Tần Dạ hành, thân là người đầu têu nhưng hắn lại khoanh tay mặt đầy vô tội, cười tủm tỉm hóng trò vui bên cạnh.
Ngô Trạch Văn vẫn ngồi xem nãy giờ bình tĩnh phân tích: “Lý Tưởng, đừng đánh nữa, người này mạnh hơn cậu. Thời gian anh ta hạ gục cậu ngày càng ngắn, chứng tỏ trước đó anh ta hoàn toàn chưa dốc hết sức đâu.”
Lý Tưởng khóc không ra nước mắt nữa!
Học bá Ngô Trạch Văn cũng là dạng người đâm chọc người ta, đã thế còn đâm bang một cách vô thức, không hề biết mình vừa làm tan vỡ trái tim anh em.
Cậu dùng số liệu để phân tích chênh lệch của hai người…
Nhưng cũng chính vì con số vừa đơn giản lại trực tiếp đó mới khiến người ta phải tuyệt vọng!
Tần Dạ đánh thêm một đoạn dài hiếm có: “Cậu có biết thời gian hồi chiêu từng kỹ năng của Đường Môn không? Nối kỹ năng như thế nào mới đảm bảo được hiệu quả liên tục? Combo ra sao mới tối đa hóa sát thương?”
Lý Tưởng: “…”
Lý Tưởng bị nói cho đỏ hết mặt mày, ngại ngùng không dám ngẩng đầu nhìn Ngô Trạch Văn và Lưu Xuyên.
Tần Dạ nói: “Đi đây, 8.”
Thấy đối phương định đi, Lý Tưởng lập tức xông lên phía trước: “Đợi một chúttttt! Cao thủ dừng lại đã!”
Tần Dạ: “??”
Lý Tưởng gửi tới một dãy icon đỏ mặt: “Cao thủ lợi hại quá, có thể thu tôi làm đồ đệ không?”
Tần Dạ: “…”
Lý Tưởng sợ đối phương log out đột ngột, bùng nổ tốc độ tay liều mạng đánh chữ: “Cao thủ thu em đi! Em muốn nhận anh làm sư phụ, em muốn đổi nghề sang chơi Thiếu Lâm! Anh dạy em chơi Thiếu Lâm như thế nào đi mà sư phụ!”
Tần Dạ: “…”
Lý Tưởng: “Cao thủ! Mau thu em! Em thành tâm muốn bái sư đó!”
Tần Dạ: “…”
Tần Dạ thực sự cạn lời rồi.
Người này thực sự thuộc phái lạc quan không hiểu thế nào là tuyệt vọng chán chường phải không?
Tần Dạ nói mấy lời độc địa như thế, nhưng tên này lại hoàn toàn không thèm để ý, mặt dày chạy đến bái sư…
Tần Dạ nhịn không được nhíu mày, mắt nhìn một đống tin nhắn xin bái sư dưới góc trái màn hình, quyết đoán copy dãy số điện thoại của người nào đó trong QQ, gửi vào khung chat: “Tôi có việc phải out, add QQ này rồi nói, 7564xxxxx”
“Dạ! Cảm ơn sư phụ!”
Lưu Xuyên vốn đứng bên cạnh bàng quan xem kịch, nhìn thấy dãy số QQ trên màn hình, suýt nữa ngã sấp mặt!
Hắn lập tức lấy điện thoại nhắn tin: “Đờ mờ! Sao lại cho cậu ta QQ của tôi hả?”
Tần Dạ nhắn lại: “Tôi chưa bao giờ thu đồ đệ. Bạn cùng phòng của cậu thì tự cậu đi mà hốt.”
Lưu Xuyên: “…”
Thế là Lưu Xuyên tự bê đá đập vào chân, chỉ có thể bất đắc dĩ chấp nhận lời mời kết bạn của Lý Tưởng trên QQ.
Một hàng chữ nhỏ lập tức hiện lên khung chat: “Sư phụ đồng ý thu em làm đồ đệ đúng không? Tốt quá! Cảm ơn sư phụ! Rốt cuộc em cũng có sư phụ rồi!!”
Lưu Xuyên: “… Ha ha.”
***
Lưu Xuyên quả thực không ngờ mình lại bị Tần Dạ gài.
Dựa theo kịch bản của hắn, sau khi Lý Tưởng bị cách đánh sắc bén của Tần Dạ hành hạ thì sẽ ý thức được sự lợi hại của Thiếu Lâm, phát hiện mình thích hợp chơi cận chiến hơn, từ đó bỏ chơi Đường Môn sang chơi Thiếu Lâm, cậu chàng có tốc độ tay đạt chuẩn nhưng vẫn chưa hiểu rõ về trò chơi này, bắt buộc phải học lại từ đầu mới cứu vãn được.
– đây là phép khích tướng.
Chẳng ngờ sau khi ăn cả đống hành, Lý Tưởng lại muốn bái sư ngay tại trận…
Tần Dạ chưa bao giờ thu đồ đệ.
Trong giới có rất nhiều đại thần thu đồ đệ để truyền thụ đấu pháp và kinh nghiệm của bản thân, vì tính cách của Tần Dạ khá lãnh đạm, nhìn rất khó tiếp cận nên đám đàn em khá sợ anh, rất ít người dám chủ động xin bái sư với anh, mà anh cũng chưa từng gặp được hậu bối thiên tài nào đáng để mình nhận làm đồ đệ mà truyền kinh nghiệm. Huống hồ Lý Tưởng nói muốn chơi Thiếu Lâm, Tần Dạ chơi Nga Mi là chính, muốn thu đồ đệ cũng phải thu một Nga Mi mà dạy.
Tần Dạ quyết đoán đá bao cát lại cho Lưu Xuyên.
Trên thực tế, Lưu Xuyên cũng rất ít thu đồ đệ.
Hai chữ bái sư này nói thì dễ, nhưng đối với tuyển thủ chuyên nghiệp thì lại là một việc rất nghiêm túc.
Trong game thì có vô số đồ đệ bị nuôi thả sau khi bái sư, dù sao chỉ là trên mạng ảo, không ai biết ai cả. Nhưng giới chuyên nghiệp thì khác, tuyển thủ chuyên nghiệp bái sư là phải bái thẳng mặt, một khi nói ra hai chữ sư phụ thì người làm thầy nhất định sẽ phải tận chức tận trách.
Trước đến nay giới chuyên nghiệp cực kỳ coi trọng quan hệ sư đồ, vì thế Lưu Xuyên cũng sẽ ít khi thu đồ đệ dễ dàng.
Cho đến bây giờ, hắn chỉ có duy nhất một đồ đệ.
Đó là một thiếu niên thiên tài.
Lưu Xuyên suy tư một lúc, nhanh chóng ra quyết định.
Lý Tưởng này tuy tính cách hơi ngốc, nhưng tốc độ tay lại không kém, bồi dưỡng tốt chắc chắn sẽ thành cao thủ. Chỉ cần cậu ta chịu bỏ công học tập, Lưu Xuyên cũng không ngại thu thêm một đồ đệ.
Lưu Xuyên gửi icon mỉm cười qua khung chat: “Cậu thực sự quyết tâm bái tôi làm thầy à?”
Lý Tưởng lập tức show tốc độ tay: “Đương nhiên! Sư phụ quá mạnh, em bái anh làm sư phụ chắc chắn không bao giờ hối hận!”
Lưu Xuyên dứt khoát nói: “Được rồi, vậy thu cậu làm đồ đệ. Trước đó tôi từng thu một đồ đệ rồi, coi như là sư huynh của cậu, sau này sẽ giới thiệu cho hai người làm quen.”
Lý Tưởng đáp lại bằng một dãy icon xúc động òa khóc.
Cậu thực sự rất phục vị sư phụ này, cậu ở trong game tuy không tính là cao thủ nhưng cũng coi như trình độ hạng trung bình, bị hành hạ mười trận liên tục không ngóc dậy nổi, không phục cũng không được.
Tuy người đấu võ đài với cậu là Tần Dạ, không phải vị sư phụ này, nhưng Lưu Xuyên chịu thu đồ đệ thì coi như Lý Tưởng đã trúng số độc đắc rồi. Người đồ đệ đầu tiên của Lưu Xuyên giờ đã là đại thần đứng đầu liên minh chuyên nghiệp, có một sư phụ như thế, chỉ vui thôi là không đủ!
Lý Tưởng vẫn chưa biết gì hăng hái hỏi sư phụ: “Sư phụ, anh ở bang nào thế? Chiến giới mấy rồi? Có thể dạy em đi đánh đấu trường không, em tắc ở chiến giới thứ tư mãi mà không lên nổi, thua rank mấy ngày liên tục rồi!”
Lưu Xuyên nói: “Cậu thua rank liên tục như thế mà không nghĩ đến nguyên nhân căn bản à?”
Lý Tưởng sửng sốt: “… Nguyên nhân căn bản?”
Lưu Xuyên cười nói: “Cậu không hợp chơi Đường Môn đâu, nhìn cậu PK vừa nãy, đánh Đường Môn như cận chiến nhảy ra nhảy vào, cách đánh này chắc chắn chỉ tổ tự sát thôi. Tinh túy của Đường Môn là chơi bẩn, chơi từ xa, đánh không chết đối thủ thì cũng khiến đối thủ tức mà chết – vòng ra sau lưng, ẩn thân, ám sát, đánh lén, chứ không phải giáp lá cà xả skill, hiểu không?”
“…” Tốc độ tay của sư phụ quá nhanh, nguyên một đoạn dài chỉ mất có vài giây, Lý Tưởng trực tiếp bị dọa cứng người.
Lý Tưởng xấu hổ gãi đầu, sư phụ nói đúng, tinh túy của Đường Môn là ở đấu pháp thả diều đáng khinh, dùng các loại kỹ năng ẩn thân di chuyển liên tục để thả diều chơi chết đối thủ, tính cách của cậu lại thích đánh giáp lá cà, quả thực không thích hợp chơi Đường Môn.
Lý Tưởng nghiêm túc hỏi: “Sư phụ, vậy em chơi Thiếu Lâm được không? Vừa rồi đánh mấy trận, cảm thấy Thiếu Lâm cũng rất là xịn.”
Lưu Xuyên nói: “Ừ, tôi đề nghị cậu đổi chức nghiệp luôn đi, Thiếu Lâm là lựa chọn khá ổn đấy.”
Trước đây Lý Tưởng chọn chơi Đường Môn chỉ đơn giản là vì cảm thấy tạo hình Đường Môn khá ngầu.
Nghĩ lại hình ảnh vừa rồi bị Thiếu Lâm đè xuống đất mà đánh, Lý Tưởng lập tức ra quyết định: “Em đi xem thông báo server mới, sang luôn server mới luyện acc Thiếu Lâm!”
Lưu Xuyên mỉm cười nói: “Ừ, cố lên, max level thì đến đại hội võ lâm tìm tôi.”
Lý Tưởng hưng phấn nói: “Ô kê sư phụ! Em sẽ mau chóng max level trong một tháng!”
Lý Tưởng chat QQ với sư phụ xong liên mở trang chủ xem thông báo, không khỏi hốt hoảng vì phần thông báo dài ngoằng này –
Các vị hiệp khách thân mến, bản cập nhật toàn năm của Võ Lâm mang tên “Cao Thủ Thần Bí” chính thức ra mắt vào ngày mùng 6 tháng Chín!
Từ 8:00 đến 12:00 ngày 6 tháng Chín sẽ đóng cửa bảo trì toàn bộ server, 14:00 chiều sẽ mở lại, đồng thời tăng thêm hai server mới gồm: [Thủy Long Ngâm] khu Điện tín Một và [Thước Kiều Tiên Lệnh] khu Võng thông Năm. Hoan nghênh các vị hiệp khách gia nhập, cùng nhau bắt đầu hành trình giang hồ hoàn toàn mới!
Bản cập nhật này sẽ bao gồm:
1, Tăng thêm các nhiệm vụ ngày như “Sấm quan môn phái”, “Khiêu chiến khinh công”, “Mê cung”, “Tàng bảo đồ” v… v…
2, Tăng thêm phụ bản 30 người “Luận Kiếm Đại Hội”, “Mê Vụ Chiểu Trạch” (Đầm lầy sương mù) và “Hoa Thần Hội Tháng 12”;
3, Tăng thêm bản đồ toàn server: Mê Vụ Sâm Lâm (Rừng rậm sương mù);
4, Tăng thêm các trang phục hoàn toàn mới của tám môn phái cùng với 24 loại vũ khí cam thần cấp;
5, Tăng thêm 30 loại bản đồ chuyên dùng để đánh đấu trường;
…
Lý Tưởng càng đọc càng phấn khích, không ngờ lần cập nhật này chẳng những có thêm phụ bản mới, bản đồ mới và nhiệm vụ hàng ngày mà còn có thêm cả trang bị và vũ khí hoàn toàn mới luôn! 24 thanh vũ khí cam mạnh nhất!
Cập nhật quy mô lớn như vậy đủ để khiến đám người trong game sôi trào nhiệt huyết!
Lý Tưởng nhịn không được quay đầu nói: “Lần cập nhật này có thêm siêu nhiều thứ, Trạch Văn, hay là chúng ta sang server mới chơi đi? Bắt đầu lại từ đầu, vừa vặn chậm rãi thăng cấp, vừa thăng cấp vừa học hỏi thêm.”
Vừa rồi Ngô Trạch Văn vẫn nghiêm túc xem Lý Tưởng và Tần Dạ PK, cậu thực sự xem rất tập trung, không rời mắt khỏi màn hình, tinh thần nghiên cứu của phái học thuật khiến người ta không thể không phục.
Nghe Lý Tưởng nói vậy, Ngô Trạch Văn liền gật đầu nói: “Được, vậy tôi cũng vào server mới.”
Lý Tưởng hỏi: “Cậu đã nghĩ xem định chơi phái nào chưa?”
Ngô Trạch Văn nói: “Tôi thích Ngũ Độc, có thể triệu hồi các loại pet mang độc, nghe khá thú vị.”
“Ngũ Độc? Gọi pet á?” Lý Tưởng nhất thời sửng sốt, “Ý cậu là Ngũ Độc Cổ sư đánh bằng cổ thuật Miêu Cương ấy hả? Trạch Văn ơi xin cậu đừng có đùa, đây là loại chức nghiệp triệu hồi thao tác đa tuyến đó, nói cách khác, cậu vừa phải khống chế vị trí của mình mà còn phải phân tâm khống chế pet nữa á! Newbie đừng chơi cái này, làm hai việc cùng một lúc khó thấy bà nội.”
Lưu Xuyên: “…”
Có biết tốc độ tay của Ngô Trạch Văn là bao nhiêu không mà dám nói ra câu đó vậy?
Ngô Trạch Văn chơi piano lên level biểu diễn, tay trái và tay phải tách ra thao tác phân biệt là chuyện không thể dễ hơn ông ơi…
Cũng may Ngô Trạch Văn là người có chính kiến, không bị Lý Tưởng ảnh hưởng, còn quay lại nhìn Lưu Xuyên, nghiêm túc hỏi: “Lưu Xuyên, anh cảm thấy tốc độ tay của tôi có chơi được Ngũ Độc không? Tôi chưa chơi game online bao giờ, không hiểu rõ mấy cái này.”
Lưu Xuyên cười, ánh mắt tràn ngập cổ vũ: “Có thể thử xem. Tốc độ tay của cậu thừa sức.”
Ngô Trạch Văn gật đầu: “Được, vậy tôi về xem hướng dẫn, đến ngày mùng 6 tôi cũng sẽ tham gia.”
Ngô Trạch Văn xoay người định đi.
Lý Tưởng gọi với theo sau: “Trạch Văn ơi cậu thực sự định chơi Ngũ Độc hả? Độc trùng gì đó phức tạp lắm, rất khó để thành thạo.”
Ngô Trạch Văn quay đầu lại, nâng kính nói: “Tôi thích dùng pet, cảm giác thú vị mà.”
Lý Tưởng: “…”
Lý Tưởng buồn bực không nói nên lời.
Tuy Ngô Trạch Văn không nói nhiều nhưng cậu là người rất có chính kiến, một khi quyết định thì chắc chắn sẽ không thay đổi.
Cậu thích Ngũ Độc…
Lần đầu chơi game online, vậy mà lại chọn môn phái khó chơi nhất? Quả nhiên là tư duy của học bá, thích khiêu chiến mấy thử thách khó nhằn, người khác cảm thấy rất khó, cậu sẽ cảm thấy thật thú vị…
Lý Tưởng đành bí bách ngồi lại, mở tab Thiếu Lâm trong forum, tìm mấy topic hướng dẫn rồi bắt đầu cẩn thận nghiên cứu.
– nghe lời sư phụ, sang server mới chơi Thiếu Lâm thôi!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận