Lưu phái Khôi lỗi và Cổ trùng được bầu là hai lưu phái khó chơi thạo nhất do đặc điểm khống chế đa tuyến “làm hai việc cùng một lúc”.
Năm loại pet của Ngũ Độc phải xuất hiện nối tiếp nhau, thao tác rất phức tạp. Triệu hồi pet, xác định vị trí cho pet, khống chế di chuyển của chính mình, khi cần thì phải hiến tế pet, rồi lại gọi ra một loại khác, xác định vị trí… Thao tác liên tục đòi hỏi rất cao ở tốc độ tay, nếu không pet vừa gọi còn chưa kịp thả ra đánh đã bị giết chết rồi, vậy còn chơi bời gì nữa? Nằm ngửa đầu hàng luôn đi!
Đường Môn cũng tương tự, triệu hồi con rối, xác định vị trí của con rối, gọi con rối thứ hai, xác định vị trí của con rối thứ hai… đồng thời khống chế vài con rối, chủ nhân thì di chuyển giữa đám rối, nếu không có tốc độ tay cực nhanh thì không thể hoàn thành chuỗi thao tác phức tạp như vậy được!
Vì hai lưu phái này yêu cầu tốc độ tay cao nhất nên tốc độ tay của Lưu Xuyên và Tô Thế Luân cũng thuộc hàng cao nhất giới chuyên nghiệp.
Cụ thể ai nhanh hơn thì vẫn chưa xác định, chỉ biết là năm đó khi đội tuyển Hoa Hạ quyết đấu với đội tuyển Thất Tinh Thảo, hai người tình cờ gặp nhau ngoài map, cùng bùng nổ tốc độ tay, khiến người xem tại hiện trường sợ đến ngây người!
Muốn tốc tay đạt tới cực hạn thực ra cần phải có hoàn cảnh đặc biệt – đối thủ phải mạnh, mình mới càng mạnh hơn!
Còn với dạng newbie như Trư Lung Thảo mà Lưu Xuyên gặp trong game thì chẳng cần đến tốc độ tay méo gì, đánh bừa hai ba phát là xong.
Vài ngày trước hắn từng bùng nổ tốc độ tay trong trận chung kết Rhythm Master chính là vì gặp phải Ngô Trạch Văn có thể chơi piano level performance này.
Lưu Xuyên chưa nói với Giang Tuyết, trước đây hắn thực sự chỉ combo lên được 1200, nếu không có đối thủ cấp bậc như Ngô Trạch Văn xuất hiện thì hắn cũng sẽ không bùng nổ tốc độ tay, đánh ra combo hơn 2000 như vậy.
Lưu Xuyên coi trọng Ngô Trạch Văn ở điểm – trong liên minh, người có thể bức cho hắn phải ép tốc độ tay lên mức cao nhất chỉ đếm trên đầu ngón tay, không phải đội trưởng các đội tuyển lớn thì chính là tuyển thủ chủ lực như Tô Thế Luân.
Ngô Trạch Văn không những ép hắn bùng nổ tốc độ tay… mà còn thắng hắn!
Phải biết rằng bình thường Lưu Xuyên solo trên lôi đài rất ít khi phải nhìn thấy hai chữ “Thất bại”. Nhưng ngày hôm đó, hắn lại thua Ngô Trạch Văn, dù có năng khiếu âm nhạc ảnh hưởng, nhưng trận đó Lưu Xuyên vẫn thua tâm phục khẩu phục!
Tốc độ tay của Ngô Trạch Văn không chỉ nhanh mà còn có tiết tấu sau nhiều năm bồi dưỡng luyện đàn. Người bình thường có thể bùng nổ tốc độ tay trong vài phút thì tay cũng sẽ chuột rút rồi, nhưng với người chơi đàn thì bọn họ có thể duy trì tốc độ tay rất ổn định mà không khiến ngón tay bị mỏi – đây là kỹ thuật phải được nhào nặn từ bé, cực kỳ vững chắc!
Thực ra Lưu Xuyên rất vui khi thấy Ngô Trạch Văn chạy tới chơi Võ Lâm, người có tốc độ tay cao như vậy rất hiếm có khó gặp.
Chỉ có điều tuy bạn học Ngô Trạch Văn có tốc độ tay nhanh nhưng lại hoàn toàn không biết gì về game cả, nhìn chiếc acc ngự tỷ Ngũ Độc nghiêng ngả lảo đảo kia thực sự khiến người ta không nhịn được mà cười.
Dù chơi lưu phái nào thì tốc độ tay cũng chỉ là yêu cầu phần cứng, quan trọng nhất là ý thức nữa.
Dùng kỹ năng nào trước, kỹ năng nào sau, làm sao đối phó khống chế của quân địch, tìm cơ hội phản công, đòi hỏi mạch suy nghĩ cực kỳ rành mạch trong đầu. Nếu không bùng nổ tốc tay lên rồi bấm phím loạn xạ thì cũng giống như khi Lý Tưởng PK lôi đài với Tần Dạ, xả một đống kỹ năng ra nhưng không trúng cái nào, hoàn toàn chẳng biết bản thân đang làm gì.
Lý Tưởng có tốc độ tay đạt tiêu chuẩn, Ngô Trạch Văn thì thậm chí còn không kém Lưu Xuyên, cái mà hai người họ thiếu, chính là “ý thức”.
Lưu Xuyên bảo hai người họ xem video của cao thủ cũng là phương thức dạy học nhanh nhất. Video có thể phô diễn quá trình tác chiến rất rõ ràng, xem cao thủ xử lý thế nào trong các tình huống khác nhau, dần dần sẽ hình thành khái niệm cơ bản trong đầu, sau đó luyện tập chăm chỉ một chút, với trí thông minh và tốc độ tay của hai người, Lưu Xuyên tin tưởng trình độ của bọn họ nhất định sẽ tăng cực nhanh.
***
Ngô Trạch Văn rất có tinh thần học hỏi, lại thêm trí nhớ siêu việt, xem video hướng dẫn của Luân Hồi Vãng Sinh, chẳng mấy chốc đã nhớ kỹ mười kỹ năng chủ động và năm kỹ năng bị động của năm loại pet cũng như bộ chiêu thức của bản thân. Hiện tại cậu chỉ có thể gọi ra cóc độc level 15, lên level 30 mới gọi được rắn, level 40 gọi nhện, gọi được rết khi đạt level 55 và khi đạt cấp 70 cuối cùng thì sẽ có thể nuôi được điệp cổ gọi bướm, triệu hồi ra đàn bướm độc màu tím khống chế quần công mạnh mẽ nhất.
Hiểu được đại khái về đặc sắc của lưu phái này, Ngô Trạch Văn lại càng cảm thấy thích thú hơn, nghiêm túc để lại một dòng bình luận dưới bài đăng: “Video rất có ích, cảm ơn.” Sau đó mới đóng trình duyệt, trở về giao diện của game.
Vừa xem video vừa phân tâm kéo máu giúp đồng đội, đối với Ngô Trạch Văn thì làm hai việc đồng thời kiểu này cũng không khó. Chẳng qua vừa rồi không để ý kênh đội ngũ, giờ quay lại mới thấy trong kênh đội có một đống dòng hội thoại –
Trư Lung Thảo: “Độc tỷ kéo máu giỏi phết nha! Chơi game này bao lâu rồi?”
Vì “Đại Sư Có Lý Tưởng” thể hiện rõ thái độ thù địch với ba người bọn họ, cao thủ Đường Môn “Lưu Danh Bách Thế” thì không tỏ rõ thái độ, thế là sau khi ba cây cỏ lén bàn bạc, quyết định chuyển mục tiêu sang em gái Ngũ Độc này. Con gái dễ mềm lòng, hơn nữa với kiểu đội nhỏ quen biết nhau thế này thì chỉ cần lôi kéo được đứa con gái thì hai tên con trai còn lại chẳng phải sẽ cun cút chạy theo ẻm sao?
Trư Lung Thảo nhịn không được muốn nhấn like cho trí thông minh của mình.
Trư Lung Thảo: “Quần áo của độc tỷ nhìn đẹp ghê cơ, trang sức bạc của Ngũ Độc nhìn lấp la lấp lánh!”
Nguyệt Lượng Thảo: “Độc tỷ có muốn lập đội cố định với bọn tôi không? Đằng ấy kéo máu giỏi như vậy, đợi lên level 30 thì chúng mình cùng đi phụ bản nha!”
Trư Lung Thảo: “Đúng đó đúng đó, độc tỷ ơi cố định đi mà! Cầu buff cố định!”
Nguyệt Lượng Thảo: “Độc tỷ lợi hại nhất! Tiểu Trư kéo bao nhiêu quái như thế mà vẫn không hề mất máu, quá xịn rồi!”
Câu nào câu nấy của đám bên kia tâng bốc Ngũ Độc thành thần buff, đánh chữ cả một đoạn dài mới nhận ra cô nàng Ngũ Độc này hoàn toàn không đếm xỉa đến bọn họ.
Ba người buồn bực muốn chết, đang quắn quéo không biết có nên nhắn riêng cho ẻm không thì một dòng chữ nhỏ bỗng hiện ra trong kênh đội –
Mê Vụ Chiểu Trạch: “Tôi không chơi buff.”
Một câu bình thiên hạ.
Ba cây cỏ khóc rồi!
Đằng ấy không chơi buff thế đang làm cái méo gì thế? Chẳng phải đang kéo máu nhiệt tình cho bọn tui sao?
Lưu Xuyên đứng cạnh hóng nhịn không được mà phụt cười.
Lúc trước Ngô Trạch Văn dùng một câu “Anh là ai” giết hắn hai lần, sau đó lại dùng cấp SSS trong Rhythm Master giết hắn thêm hai lần nữa… Ngô Trạch Văn này khi nói chuyện lúc nào cũng nhanh gọn nhẹ như thế, một câu đủ khiến đối phương cạn lời. Mà vấn đề là cậu không biết những lời này có sức sát thương lớn thế nào, vẫn cứ nghiêm túc nói với người ta… quả thực đúng là kiểu tuyển thủ giết người một cách tự nhiên, khiến đối thủ hộc máu chết tươi, hận cũng không hận cho nổi.
Ngô Trạch Văn phát hiện sau khi mình nói câu này thì ba cây cỏ đều im thin thít, thế là cậu tiếp tục bình tĩnh thao tác Ngũ Độc của mình kéo máu cho team.
Cậu vốn có muốn chơi buff đâu, ăn ngay nói thật mà thôi.
Ba cây cỏ lại bắt đầu chat riêng –
Trư Lung Thảo: “Sao giờ, nhỏ Ngũ Độc này hình như có gì đó sai sai?”
Nguyệt Lượng Thảo bỗng nghĩ ra chủ ý: “Nhắn riêng cho ẻm, hỏi ẻm có chồng chưa, chưa có cưới về luôn, cái tầm này đảm bảo muốn hiến thân lắm!”
Trư Lung Thảo: “Ý kiến hay!”
Nguyệt Lượng Thảo: “Lên đi, Tiểu Tu lên!”
Hàm Tu Thảo: “… Mắc mớ gì lại là tôi?”
Trư lung thảo: “Tôi đã từng cãi nhau với Đường Môn và Thiếu Lâm bên đó, đám bọn họ là đội quen biết nhau, chắc chắn vẫn ngứa mắt tôi!”
Nguyệt Lượng Thảo: “Đúng vậy đó! Vừa rồi tôi cũng đã nói nhiều như vậy mà con nhỏ Ngũ Độc này vẫn không thèm để ý tới tôi, đảm bảo cũng ngứa mắt tôi!”
Hàm Tu Thảo: “…”
Trư Lung Thảo: “Tiểu Tu nãy giờ không nói gì, nhìn có vẻ nhã nhặn, đám con gái trong game đều thích dạng người nhã nhặn thế đó, nhanh lên!”
Nguyệt Lượng Thảo: “Đi đi, giao trọng trách cho cậu!”
Hàm Tu Thảo: “…”
Hàm Tu Thảo bất đắc dĩ đành lấy hết dũng khí nhắn tin cho Ngũ Độc: “Em gái Ngũ Độc ơi em có đó không?”
Mê Vụ Chiểu Trạch: “Ơi?”
Hàm Tu Thảo gửi qua một cái icon đỏ mặt mắc cỡ: “Em có chồng chưa?”
Mê Vụ Chiểu Trạch: “Chồng?”
Hàm Tu Thảo: “Ừa! Khi lên level 30 là có thể kết hôn trong game, nếu em chưa có chồng thì cân nhắc anh nè!” Sau đó lại gửi thêm một chuỗi icon đỏ mặt.
Ngô Trạch Văn ngẩn người, lúc trước cậu tạo acc nữ đơn giản là vì Lý Tưởng nói nhân vật nữ dễ tổ đội, chứ cậu hoàn toàn không hề hay biết về chuyện kết hôn gì đó.
Thấy Ngũ Độc không phản ứng, Hàm Tu Thảo lại kích động đánh một đoạn dài gửi qua: “Em gái Ngũ Độc ơi chúng mình kết hôn đi. Anh chơi game này lâu rồi, nhiều anh em bạn bè lắm, có thể đưa em đi đánh phụ bản nè! Sau này đến khi em lên cấp cuối thì chúng mình cùng đi đấu trường ha!”
Lời này vừa nhắn đi, cậu ta đã biết thôi xong phim rồi.
Kênh chat nhóm bị hai người con lại tức giận spam một tràng –
“Cái đệch thằng occho kia gửi sai kênh rồi!”
“Đồ ngu sao lại gửi vào kênh đội!”
Hàm Tu Thảo: “…”
Biết làm sao được, ai bảo bình thường cậu ta nói quá ít, tự nhiên bắt nói cả đống vậy não cũng thiếu ô-xy, gửi nhầm kênh luôn.
Thế là nguyên đoạn tin nhắn này đều bị Lưu Xuyên và Lý Tưởng nhìn thấy.
Lý Tưởng lập tức nổi giận: “Đờ mờ nhá! Ngũ Độc nhà tôi mà dám sớ rớ đấy à! Lướt qua một bên!”
Lưu Xuyên cũng xếp hàng: “Chuẩn chuẩn, mới quen có dăm ba phút mà đã cầu hôn, đảm bảo có mưu đồ bất chính! Lướt qua một bên!”
Hàm Tu Thảo: “…”
Chiến lược lợi dụng Ngũ Độc của ba cây cỏ cứ thế mà nhận lại cái kết đắng lòng.
Hàm Tu Thảo có chết cũng không thể ngờ được, cái tin nhắn nhầm địa chỉ này của cậu ta lại nhắc nhở Lưu Xuyên.
Lưu Xuyên không chơi game mấy năm rồi, đã sớm quên trong game có hình thức kết hôn, Hàm Tu Thảo vừa nói vậy hắn mới sực nhớ ra, trong game này khi account nam và nữ đạt level 30 thì có thể kết hôn, sau khi kết hôn có thể làm rất nhiều nhiệm vụ vợ chồng, mà làm nhiệm vụ vợ chồng thì siêu nhiều kinh nghiệm và thưởng vật liệu. Mỗi ngày đi mười lượt, chẳng tốn bao nhiêu sức, tiết kiệm sức lực thời gian hơn nhiều so với mấy cái nhiệm vụ chủ tuyến và nhiệm vụ phụ phiền phức kia.
Nhân vật nữ mà Ngô Trạch Văn chơi trong game lại chính là ngự tỷ Ngũ Độc dáng người siêu hot được nhà nhà hoan nghênh, sau này trong quá trình thăng cấp đảm bảo sẽ gặp phải rất nhiều phiền toái giống như hôm nay. Cậu lại là newbie lần đầu chơi game, không chừng có khi lại bị lũ sói già bắt đi mất.
Nếu để Ngô Trạch Văn bị người khác bắt cóc thì thà tự mình ra tay…
Phù sa không chảy ruộng ngoài ấy mà…
– Trạch Văn là của tôi!
Lưu Xuyên cứ thế khoái trá ra quyết định!
Hết chương 16.
Lời tác giả: Kịch ngắn:
Lưu Xuyên (cười tủm tỉm): Trạch Văn là của tôi, mau cùng tôi về nhà nào!
Trạch Văn (đẩy kính): Tôi không đồng ý.
Lưu Xuyên (cười tủm tỉm): Tôi đồng ý là được, mau về nhà kết hôn động phòng xác định quan hệ.
Ngô Trạch Văn cầm iPad bên cạnh nhẹ nhàng nện thẳng mặt Lưu Xuyên.
Lưu Xuyên: … Lên bảng!
Ngô Trạch Văn thoáng nhìn qua Lưu Xuyên nằm ngửa, ôm iPad bình tĩnh chơi Rhythm Master bên cạnh xác hắn.
Lưu Xuyên: … Tôi chết vậy mà sao vẫn cứ bơ tôi?
Trạch Văn: Dù sao anh cũng sẽ đầy máu sống lại mà.
Lưu Xuyên: … Lên bảng lần hai!
Mọi người có thể thống kế xem Lưu Xuyên đã lên bảng bao nhiêu lần trong kịch ngắn rồi, mà vẫn chưa dừng lại ở đây đâu đó : )
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận