Đánh quái cả một buổi chiều rất chán, cũng may là sắp chạm ngưỡng level 30, Đường Môn lên cấp 30 đầu tiên, chứng tỏ những người còn lại cũng sắp đạt ngưỡng này khiến ai nấy đều hưng phấn, Trư Lung Thảo càng ra sức kéo quái hơn, những người khác cũng tỉnh táo lại, thoát khỏi cơn buồn ngủ, bắt đầu tăng hiệu suất đánh quái.
Level của mọi người không chênh nhau quá nhiều, chẳng mấy chốc ba cây cỏ cũng lên level 30, còn Lý Tưởng và Ngô Trạch Văn do tốc độ làm nhiệm vụ ban đầu không nhanh nên giờ mới được 29.5 cấp, có lẽ còn phải cày thêm nửa tiếng nữa mới lên level 30 được.
Dường như Đường Môn đọc được suy nghĩ của ba cây cỏ, cười tủm tỉm nói vào kênh đội: “Ba người lên level 30 rồi, nếu muốn đi phụ bản thì cứ đi trước.”
Trư Lung Thảo vội nói: “Không sao không sao, tôi không thích đánh phụ bản!”
Hội trưởng bang Thất Tinh Thảo, Đoạn Trường Thảo nhìn thấy ba người đều đã lên level 30 liền không nhịn được mà nhắn tin hỏi: “Tiểu Trư, vụ bảo mấy cậu lôi kéo người ta sao rồi?”
Trư Lung Thảo: “Hội trưởng, bọn em đang cố gắng!”
Đoạn Trường Thảo hỏi: “Đường Môn kia lên level 30 chưa?”
Trư Lung Thảo nói: “Vừa lên xong!”
Đoạn Trường Thảo nói: “Gọi anh ta đi phụ bản đi, bang có vài đội đi phụ bản còn thừa slot, vừa vặn xem trình anh ta thế nào luôn.”
Trư Lung Thảo buồn bực nói: “Hội trưởng, sợ là hơi khó rồi.”
Đoạn Trường Thảo nghi hoặc nói: “Sao? Chẳng phải anh ta lên level 30 rồi à?”
Trư Lung Thảo gửi icon khóc lóc: “Tên này còn kéo theo hai con gà mờ, mà hai con gà này vẫn chưa lên 30 nữa…”
Đoạn Trường Thảo sửng sốt: “Vậy mấy người đang làm gì ở đó?”
Trư Lung Thảo nói: “Giúp anh ta kéo hai con gà kia thăng cấp chứ sao…”
Đoạn Trường Thảo cạn lời: “Cao thủ Đường Môn này dắt cả nhà vào game à!”
Trư Lung Thảo nói: “Đúng đó, tên này mang theo hai con gà, bản thân lên level 30 cũng không tự đi phụ bản mà tiếp tục đánh quái kéo gà ở phỉ trại kìa!”
“Nghĩa khí ghê nhỉ!” Hội trưởng Đoạn Trường Thảo chăm chú cân nhắc, “Rốt cuộc Đường Môn này trình độ cao đến thế nào? Cậu nói cẩn thận một lần anh nghe.”
Nhớ lại hình ảnh Đường Môn dùng Tang hồn đinh vòng ra sau giết người liên tục lúc trước, tuy Trư Lung Thảo rất buồn bực nhưng vẫn thành thật khai báo: “Đường Môn này là cao thủ xịn đó, giỏi hơn cả cao thủ hàng đầu trong đám tinh anh của bang!”
Hội trưởng khựng lại: “Mạnh như thế sao?”
Trư Lung Thảo bổ sung: “Đúng vậy! Trình độ tầm tầm như Tam Sắc tỷ á!”
Hội trưởng nghe vậy mà sửng sốt.
Tam Sắc tỷ trong lời Trư Lung Thảo nói có tên đầy đủ là “Tam Sắc Phong Cảnh Thảo”, là nữ hiệp Đường Môn đệ nhất bang hội, chơi lưu phái Ám khí.
Phần lớn con gái vào game sẽ thích chơi buff và phụ trợ, chỉ một bộ phận nhỏ mới chơi chức nghiệp sát thương, vì lưu phái Đường Môn Ám khí đòi hỏi yêu cầu về thao tác cao, hơn nữa còn đi theo con đường sát thủ đánh lén đáng khinh, thường xuyên lén phóng phi tiêu, ám khí độc từ sau lưng đối thủ…
Thế nên rất hiếm con gái chịu chơi lưu phái này…
Nhưng cũng không ngoại trừ một vài cô gái thích chơi sát thủ, Tam Sắc Phong Cảnh Thảo chính là đại biểu cho số đó.
Cô gái này đồng thời cũng là tổng hội trưởng của bang Thất Tinh Thảo, em gái của cô là tuyển thủ chuyên nghiệp trong đội hình chủ lực của đội tuyển Thất Tinh Thảo, tốc độ tay của cô kém hơn, không thể đi theo con đường chuyên nghiệp, nhưng cũng không vì thế mà bớt đi sự yêu thích và nhiệt tình đối với thi đấu game. Cô từng chơi rất nhiều game khác nhau, có kinh nghiệm quản lý nên mới được quản lý đội tuyển Thất Tinh Thảo giao trách nhiệm quản lý bang hội trong game.
Dù tốc độ tay của cô không đủ tiêu chuẩn được lựa chọn vào đội tuyển Thất Tinh Thảo, nhưng nếu chỉ ở trong game thì cũng đã coi như cao thủ hàng đầu!
Cách đánh của cô rất sắc bén, chưa kể bản thân là một người xinh đẹp, thuộc dạng chị đại mạnh mẽ, hành động cũng có phong thái hội trưởng, tính tình dứt khoát nhanh gọn, không thích dây dưa lằng nhằng. Bởi vậy mà nhóm quản lý bang Thất Tinh Thảo đều sẽ kính trọng gọi cô là “Tam Sắc tỷ”.
Đoạn Trường Thảo vừa nghe Tiểu Trư nói Đường Môn kia ngang trình tổng hội trưởng nhà mình thì lập tức khó chịu: “Cậu nói anh ta ngang cơ với Tam Sắc tỷ? Có nhầm không vậy? Trong game lấy đâu ra cao thủ tầm đó?”
Trư Lung Thảo hoang mang gãi đầu: “Em đã từng PK với Sắc tỷ ở server cũ, cũng từng bị chị ấy đi vòng ra sau lưng giết mà.”
Đoạn Trường Thảo thẳng thừng nói: “Đó là vì cậu quá yếu.”
Trư Lung Thảo đỏ mặt nói: “Khụ khụ, nhưng em cảm giác trình độ của tên đó ngang Sắc tỷ đấy.”
Đoạn Trường Thảo hoang mang: “Cảm giác?”
Trư Lung Thảo nghiêm túc gật đầu: “Vâng! Khí thế của Đường Môn đó kinh lắm! Thực sự là cao thủ mà!”
Đoạn Trường Thảo loạn rồi: “Khí thế?!”
Càng nói càng mơ hồ, cảm giác cái gì, khí thế cái gì nữa! Có phải đóng phim võ hiệp đâu mà ngửi được cả sát khí vậy?!
Đoạn Trường Thảo bất đắc dĩ: “Được rồi được rồi, khỏi chém nữa, để tôi đích thân tới xem anh ta.”
Trong bang Thất Tinh Thảo, Trư Lung Thảo cũng không được liệt vào dạng cao thủ, chỉ có thể coi như chơi lâu, cậu ta chơi game cũng được vài năm rồi, hiểu rất rõ về trò chơi này, đáng tiếc là tốc độ tay bẩm sinh không nhanh, cùng lắm chỉ đến khoảng 150, vì thế khi đánh nhau với cao thủ thường xuyên bị hành cho khóc giàn giụa.
Có điều dù tên ngốc này đánh nhau rất tệ nhưng sự hiểu biết về game hơn đám gà mờ rất nhiều, cậu ta nói Đường Môn kia mạnh, trình độ ngang tổng hội trưởng, Đoạn Trường Thảo cũng không thể phủ định ngay lập tức, chẳng qua vẫn giữ thái độ nửa tin nửa ngờ, muốn đích thân đi gặp một lần.
Nếu thực sự là cao thủ xịn, tuyệt đối sẽ không từ thủ đoạn mà kéo về bang!
***
Mấy phút sau, Lưu Xuyên ước lượng thời gian, nhắn tin cho Ngô Trạch Văn: “Còn khoảng bao nhiêu kinh nghiệm nữa thì lên cấp?”
Ngô Trạch Văn nhìn thanh exp của mình, nhanh chóng tính ra: “2300, đánh tám con quái nữa là lên.”
Lưu Xuyên gửi icon mỉm cười: “Sau khi lên level 30, chúng mình kết hôn đi?”
Bộ dạng cười tủm tỉm y hệt như sói đói đang dụ dỗ thỏ trắng.
Đáng tiếc tuy Ngô Trạch Văn chơi game gà nhưng IQ không gà như thế, nhanh chóng đáp lại một câu giết người trong chớp mắt: “Tôi là con trai.”
Lưu Xuyên: “…”
Trạch Văn rất thẳng thắn, mà thẳng vậy không ổn đâu! Tôi còn chưa nói hết thoại trong kịch bản mà!
Suýt nữa phun hết nước ra khỏi miệng, Lưu Xuyên vội ho khan mấy tiếng, nhanh chóng múa phím đánh chữ: “Không sao cả, con trai chơi acc nữ thiếu gì, ở trong game phổ biến lắm. Kết hôn trong game thực ra chỉ để làm nhiệm vụ thôi, nam nữ không quan trọng.”
Mệ, cái câu kết hôn nam nữ không quan trọng này mà cũng nói ra khỏi miệng được, Lưu Xuyên cảm thấy liêm sỉ bản thân sắp mất sạch sành sanh rồi…
Quả nhiên con gà mờ kia liền mắc mưu: “Làm nhiệm vụ à?”
Lưu Xuyên không đỏ mặt chém gió: “Đúng rồi, sau khi kết hôn sẽ có phần thưởng gồm một lượng lớn kinh nghiệm cùng với nhiệm vụ đá Ngũ Hành chỉ vợ chồng mới có thể làm, nhiệm vụ vợ chồng đơn giản hơn nhiệm vụ chủ tuyến nhiều, tiết kiệm thời gian, đỡ tốn sức. Tìm người kết hôn rồi đi cày cấp sẽ nhanh hơn.” Sau đó còn kèm thêm vài cái icon mỉm cười vô tội.
Ngô Trạch Văn nghiêm túc cân nhắc.
Nếu đúng như hắn nói, nhiệm vụ vợ chồng lên cấp nhanh cũng khá ổn. Sau khi xem video của Luân Hồi Vãng Sinh, Ngô Trạch Văn cũng rất muốn nhanh chóng lên cấp cuối, học hết toàn bộ kỹ năng triệu hồi cả năm loại pet, đã lâu lắm rồi cậu chưa hứng thú với cái gì như vậy…
Lưu Xuyên nói tiếp: “Trong game tỉ lệ nam nữ mất cân bằng nghiêm trọng, quả thực acc nữ cung không đủ cầu, rất nhiều game thủ nam vì để làm nhiệm vụ liền mở acc nữ kết hôn với người ta, còn có người tự tạo acc clone kết hôn với chính mình, cũng vì làm nhiệm vụ vợ chồng sẽ có được nhiều phần thưởng lắm.”
… Tự tạo acc clone gả cho chính mình?
Ngô Trạch Văn cảm thấy thế giới quan của mình đảo lộn, đánh chữ nhắn lại: “Tôi chơi game lần đầu, chưa hề nghe mấy vụ này.”
Lưu Xuyên mỉm cười nói: “Không sao, sau khi chúng ta kết hôn thì cùng làm nhiệm vụ, kiếm nhiều kinh nghiệm hơn, cậu thấy thế nào?”
Ngô Trạch Văn nghĩ nghĩ, nói: “Được.”
Lưu Xuyên mừng húm!
Trạch Văn ơi có phải cậu hay bị lừa lắm không vậy? Lời thoại cầu hôn của tôi còn mới tuôn được một nửa mà…
Ngô Trạch Văn lại nghiêm túc hỏi: “Kết hôn trong game cần thủ tục gì?”
Lưu Xuyên khoái trá nói: “Tôi cầu hôn, cậu đồng ý là xong.”
Ngô Trạch Văn nói: “Đơn giản vậy thôi?”
Lưu Xuyên cười: “Ừ.”
Bắt cóc tân thủ đơn giản vậy thôi…
Lưu Xuyên thực sự không hề có chút cảm giác tội lỗi nào : )
Chẳng mấy chốc đã đánh xong quái, dòng thông báo cũng hiện ra ở kênh đội –
Đồng đội [Đại Sư Có Lý Tưởng] đã lên level 30!
Đồng đội [Mê Vụ Chiểu Trạch] đã lên level 30!
Vì đã thăng cấp, trang chỉ dẫn tân thủ cũng hiện lên màn hình –
Chúc mừng bạn đã lên level 30, mở ra thành chính Giang Lăng hoàn toàn mới, bạn có thể trực tiếp truyền tống đến Giang Lăng từ các dịch trạm trên bản đồ!
…
Hướng dẫn cho người mới của game rất chi tiết, mỗi khi lên các level quan trọng đều sẽ có khung thông báo giúp người chơi hiểu rõ cách chơi ở level trước mắt một cách toàn diện. Ngô Trạch Văn còn chưa kịp xem xong đã thấy một khung thông báo khác hiện lên giữa màn hình –
Hiệp khách [Lưu Danh Bách Thế], môn phái [Đường Môn], level 30, muốn kết làm vợ chồng với bạn, bạn có đồng ý hay không?
Tốc độ này chứng tỏ vừa nhìn thấy Ngô Trạch Văn lên cấp đã gửi lời mời luôn phải không?
Ngô Trạch Văn đẩy kính, nhấn đồng ý.
Một dòng thông báo nhỏ màu đỏ nhạt liền hiện ra trên kênh thế giới: “Chúc mừng hiệp khách Đường Môn [Lưu Danh Bách Thế] và nữ hiệp Ngũ Độc [Mê Vụ Chiểu Trạch], tình đầu ý hợp, kết bạn ngàn năm! Chúc hai vị bạch đầu giai lão, gắn bó trọn đời!”
– bốn người còn lại trong đội sợ đến ngây người!
Chuyện gì xảy ra thế này? Mới đánh quái một lúc thôi mà hai vị bên cạnh này đã tình đầu ý hợp kết bạn ngàn năm rồi? Ừ thì biết trong game thích cưới nhanh, nhưng tốc độ này có hơi nhanh quá rồi không? Sắp mù mắt chó người qua đường rồi!
Lý Tưởng khiếp sợ đến mức quên cả đánh chữ, tháo luôn tai nghe xuống, quay sang hỏi Ngô Trạch Văn: “Trạch Văn? Sao cậu lại kết hôn với tên Đường Môn này?”
Ngô Trạch Văn vẫn thản nhiên như trước, cực kỳ bình tĩnh mà nói: “Anh ta nói kết hôn xong có thể làm nhiệm vụ vợ chồng, thăng cấp nhanh hơn.”
“…” Lý Tưởng lệ rơi đầy mặt!
Cứ thế chú gà mờ này bị người ta bắt đi rồi! Bắt đi rồi… bắt đi mất rồi…
Cảm giác giống như bản thân vất vả mãi mới trồng được một cây cải thìa, thế rồi bỗng nhiên bị lợn rừng ngoạm mất…
Lý Tưởng nghiêm túc nói: “Trạch Văn cậu không biết đó thôi, lừa đảo trong game nhiều lắm. Trước đây có một cái scandal trên Tieba, một hội trưởng bang hội nào đó tạo rất nhiều clone vào game cưới một đống vợ rồi bịa chuyện bị bệnh để lừa tiền mấy cô gái đó! Trên mạng phức tạp lắm, cậu mới quen Đường Môn kia được nửa ngày đã kết hôn với anh ta… thực sự quá qua loa!”
Ngô Trạch Văn vẫn rất bình tĩnh nói: “Làm nhiệm vụ thôi mà, không sao đâu.”
Lý Tưởng: “…”
Ngô Trạch Văn nói tiếp: “Hơn nữa, trên người tôi làm gì có đồ đáng giá cho anh ta lừa, mà Đường Môn này cũng không giống lừa đảo.”
Lý Tưởng: “…”
Lừa đảo sẽ viết chữ “Tôi là lừa đảo” ở trên mặt chắc? Đường Môn này vừa thấy cậu lên level 30 lập tức cầu hôn, rõ ràng có mưu đồ bất lương mà!
Ngô Trạch Văn chơi game online lần đầu, không hiểu phức tạp trong game…
Lý Tưởng đau đầu nhìn màn hình máy tính, ba cây cỏ thì lại liên tục chúc mừng trong kênh đội –
Trư Lung Thảo: “Chúc mừng chúc mừng! Chúc mừng hai người!”
Nguyệt Lượng Thảo: “Tôi nói mà! Đường Môn và Ngũ Độc là xứng đôi nhất, hai người đúng là trời sinh một cặp!”
Hàm Tu Thảo vừa cầu hôn em gái Ngũ Độc trong kênh đội lập tức khúm núm: “Xin lỗi đại ca Đường Môn nha, tui không biết em gái Ngũ Độc này là vợ anh, vừa rồi tui chỉ tiện mồm nói thôi, anh tuyệt đối đừng để bụng đó!”
Lưu Xuyên gửi icon cười tủm tỉm: “Không sao không sao, đừng ngại.”
Đừng ngại? Mặt mũi đâu mà dám nói mấy lời này!
Lý Tưởng lừa Ngô Trạch Văn chơi acc nữ còn nghĩ sẽ làm vệ sĩ theo sát Ngô Trạch Văn đề phòng con gà này bị người ta lừa gạt. Kết quả thì sao? Vừa mới lên level 30, đã bị người ta cuỗm đi mất rồi…
Lý Tưởng nhịn không được nhắn tin cho Đường Môn một câu: “Này người anh em, anh không thấy trò này rất xấu xa hay sao?”
Lưu Danh Bách Thế: “Vậy hả? Tôi lại thấy tốt lắm mà : )”
Lý Tưởng bị chọc tức, trực tiếp rời khỏi đội, tiện tay ném luôn Đường Môn vào danh sách kẻ thù –
Hiệp khách Thiếu Lâm [Đại Sư Có Lý Tưởng] mở cừu sát với bạn!
Lưu Xuyên vừa định uống nước thì nhìn thấy thông báo này, suýt nữa lại phun sạch ra ngoài.
– nghịch đồ! Thế mà lại dám mở cừu sát với sư phụ!
Lưu Xuyên quyết đoán đặt chai nước xuống, duỗi hai tay gửi một hàng icon mỉm cười vào kênh cận –
“Muốn đánh với tôi à? Cậu chắc chưa?”
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận