Trên thực tế, đúng là lâu lắm rồi Lưu Xuyên đã không chơi game, đã quên sạch mấy quy tắc luật lệ trong game bình thường.
Sáu năm trước khi Võ Lâm open beta, hắn và vài người bạn thân cùng nhau chơi game tại server Ức Giang Nam khu Một Điện tín, khi đó trong game còn chưa có hình thức kết hôn như thế này, cũng chẳng có nhiệm vụ vợ chồng, chỉ có hệ thống sư đồ và bang hội đơn giản mà thôi.
Một năm sau khi Võ Lâm open beta, trò chơi được liên minh eSports xét duyệt, mùa giải chuyên nghiệp đầu tiên được chính thức tổ chức, cũng trong năm đó bản cập nhật toàn năm mở ra rất nhiều server game cũng như server thi đấu chuyên biệt phục vụ cho “Giải đấu Võ Lâm chuyên nghiệp”, giới hạn level từ 60 đến 70, thêm hai môn phái Cái Bang và Minh Giáo, đồng thời update hệ thống kết hôn và kết bái. Mãi đến tận lúc này, bối cảnh “Tám môn phái lớn”, “24 lưu phái” của Võ Lâm mới thực sự hoàn thiện.
Phần lớn tuyển thủ chuyên nghiệp của mùa giải đầu tiên đều là cao thủ từ game đi ra, Lưu Xuyên mang theo đội tuyển Hoa Hạ cùng nhau rút khỏi server Ức Giang Nam khu Một Điện tín, bắt đầu tập trung huấn luyện thi đấu trên các loại bản đồ, càng ngày càng ít để ý đến tình hình trong game.
Sở dĩ hắn biết lên level 30 có thể kết hôn cũng là vì sau này từng tạo mấy cái clone trong game, chủ yếu là để tìm hiểu về đặc sắc của các loại lưu phái Cái Bang và Minh Giáo, đến lúc đó mới biết chuyện level 30 thì cho kết hôn…
Còn về phần hôn lễ gì đó, tiền biếu gì đó, lì xì gì đó, hắn thực sự mù tịt!
Đoạn Trường Thảo nhắc nhở như thế, Lưu Xuyên lại cảm thấy hứng thú hơn, lên web đọc một lèo mới phát hiện, kết hôn sao mà phức tạp thế!
Sau khi cầu hôn được đối phương đồng ý, hai người được coi như kết hôn tự do, nghèo mạt rệp có thể không làm lễ cưới, mà đại gia thì có thể làm một cái hôn lễ rình rang.
Quy mô lễ cưới có mức bình thường và mức xa hoa. Hôn lễ mức bình thường thì cảnh tượng sẽ nhỏ, giới hạn 10 khách được tham dự, thích hợp cho kiểu đoàn đội bạn thân quy mô nhỏ. Còn mức xa hoa thì hình ảnh hoành tráng, số lượng khách quý được mời có thể lên đến cả ngàn người, hệ thống sẽ tặng 100 thiệp mời, muốn mời thêm thì tự chi tiền ra mua thiệp, loại hôn lễ này phù hợp với mấy tay to như đại gia nhiều tiền, hội trưởng các bang v.v., lễ cưới xa hoa còn có màn chú rể cưỡi ngựa dẫn cô dâu ngồi kiệu hoa dạo một vòng thành chính, hành trình đi rước dâu được thiết lập hoa lệ xinh đẹp, kênh thế giới cũng có thông báo, tiền đủ lóe mù mắt người xem.
Hôn lễ bình thường cần 520 kim tệ, hôn lễ xa hoa thì đòi 1314 nguyên bảo – mà nguyên bảo thì phải nạp tiền, tính ra tiền thật là 1314 Nhân dân tệ lận.
Thái độ của nhà sản xuất rất rõ ràng: Tụi này thích làm tiền, đại gia mau móc ví!
Lưu Xuyên xem xong miêu tả hôn lễ trên trang chủ, bình tĩnh đóng lại.
Tiêu 1314 đồng tiền thật để tổ chức một cái hôn lễ trong game? Chẳng thà đi mua một cái bàn phím loại tốt cho rồi, Lưu Xuyên hoàn toàn không thích mấy trò hình thức kiểu này.
Có điều, cái hôn lễ 520 kim tệ kia thì có thể suy xét.
Lưu Xuyên chú ý tới cái hôn lễ mức bình thường không phải vì hình thức kết hôn, mà vì cái cửa hàng giảm giá sẽ xuất hiện tại lễ cưới.
Vì khách quý được mời tham gia đều phải biết ý mà lì xì cho cô dâu chú rể nên nhà sản xuất cũng có chút ít coi như lại quả, tại cửa hàng giảm giá ở hiện trường lễ cưới sẽ có bán đá Ngũ Hành cấp 1, giá thành rẻ bằng một nửa bán bên ngoài, mà thứ này lại là nhu yếu phẩm cần để cường hóa trang bị.
Mà vấn đề hiện tại là, trong túi Lưu Xuyên chỉ có 100 kim tệ, không đủ tiền làm lễ cưới…
Trò chơi này không giống mấy game miễn phí dùng Nhân dân tệ là quy đổi được ra kim tệ, vì game thu phí theo thời gian nên đòi hỏi người chơi phải tự nghĩ cách kiếm kim tệ, làm nhiệm vụ, đi phụ bản, rồi làm một đống kỹ năng sinh hoạt v.v.sẽ đều có thể thu được một lượng kim tệ nhất định. Nhưng ở giai đoạn đầu, chưa mở hệ thống kỹ năng sinh hoạt, chỉ làm nhiệm vụ thôi thì cũng không cày nổi bao nhiêu tiền, huống hồ Lưu Xuyên còn rất lười, nhiệm vụ chưa làm xong đã chạy ra phỉ trại đánh quái rồi còn đâu…
Không có tiền thì làm sao đây?
Lưu Xuyên suy nghĩ một chút, sau đó gửi đi một câu không đỏ mặt: “Hay là hội trưởng cho tôi vay tiền đi?”
Đoạn Trường Thảo suýt nữa sặc nước.
Cao thủ ơi sao anh thê thảm quá vậy! Làm lễ cưới còn phải đi vay tiền người ta, thực sự hoàn toàn không có tí khí chất cao thủ nào = =
Lưu Xuyên gửi icon mỉm cười: “Cho tôi vay 520 kim tệ đi mà.”
Đoạn Trường Thảo vẫn còn đang sặc.
Lưu Xuyên thấy anh ta không nhắn lại, bèn sửa miệng: “Hay là cho tôi vay 420 thôi cũng được? Trong ví tôi còn 100 nè!” Kèm theo một chuỗi icon cười tươi roi rói.
Đoạn Trường Thảo cạn lời rồi.
Hầy! Thân là một cao thủ, nghèo đến độ này thực sự quá đáng thương! Thế mà ví chỉ có mỗi 100 kim tệ, thê thảm đến độ khiến người ta phải đau lòng!
Mà dù sao mục đích chính mình tìm tên này là để lôi kéo mà, đưa tiền cho vay vừa vặn có thể khiến quan hệ hai bên tiến thêm một bước.
Đoạn Trường Thảo dứt khoát chuyển 520 kim tệ trong ví mình cho Lưu Xuyên, hào sảng nói: “Không cần trả lại, coi như là lì xì chúc mừng của tôi cho người anh em, tân hôn hạnh phúc.”
Lưu Xuyên không khách sáo nhận lấy: “Cảm ơn hội trưởng nha, lì xì sộp ghê : )”
Đoạn Trường Thảo vội nói: “Đừng khách sáo, đừng khách sáo!”
Thân là hội trưởng Thất Tinh Thảo, chút tiền ấy thực sự không đáng là bao, giai đoạn đầu ai nấy đều nghèo rớt, chứ càng về sau, đừng nói là 520 kim tệ, có đài thọ năm vạn lượng anh ta cũng chẳng đau lòng. Để lôi kéo cao thủ thì chi ra nhiêu đó vẫn còn là ít.
Lưu Xuyên nhận tiền, khoái trá đánh chữ trong kênh đội: “Vợ ơi, theo anh!”
Ngô Trạch Văn nhất thời không kịp phản ứng lại hắn đang gọi ai.
Lý Tưởng hộc máu bên cạnh: “Vợ? Anh gọi thuận miệng quá cơ!”
Lưu Xuyên cười: “Thì cưới rồi, không gọi vợ thì gọi gì?”
“…” Lý Tưởng bị chặn họng không nói được câu nào, đành tự ngồi ôm cục tức.
Ngô Trạch Văn nhận ra hắn gọi ai, cho rằng trong game đều gọi nhau như thế, cậu không để ý mà nhắn lại: “Đi đâu?”
Lưu Xuyên cười tủm tỉm: “Tổ chức hôn lễ, đi hóng hớt chút đi, tôi còn chưa nhìn thấy cảnh lễ cưới bao giờ.”
Ngô Trạch Văn cũng chưa từng thấy, có điều cậu không hứng thú lắm với trò cưới xin trong game này, mục đích cậu kết hôn chỉ để làm nhiệm vụ thăng cấp nhanh hơn mà thôi.
Lưu Xuyên dứt khoát chuyển đội sang dạng đoàn, kéo Đoạn Trường Thảo vào, tiện thể nhấn nút Đi Theo để cả đội tự động theo sau hắn, tiếp đó hắn cưỡi con ngựa Tiểu Hoàng hệ thống tặng, mang cả đám đến gặp quản lý phu thê tại thành Giang Lăng.
Chạy quanh một vòng, Lưu Xuyên mới nghi hoặc hỏi: “Ủa NPC tổ chức hôn lễ ở đâu? Sao không tìm thấy?”
Cả đám ngồi trước máy tính cùng ngã sấp mặt!
Đoạn Trường Thảo run rẩy: “Người anh em ơi ông đi nhầm chỗ rồi, đó là nơi làm nhiệm vụ vợ chồng, NPC làm hôn lễ là miếu Nguyệt Lão ở ngoài thành cơ…”
Lưu Xuyên gửi icon mỉm cười: “À ha.”
– lần đầu thấy một chú rể không đáng tin thế này!
Đoạn Trường Thảo chưa trải nghiệm thực tế bao giờ, nhưng đám Trư Lung Thảo thì dường như đã quá quen, yên lặng vừa đi vừa hộc máu đằng sau Đường Môn.
Lưu Xuyên kéo cả bọn tới miếu Nguyệt Lão.
Sau khi nộp 520 kim tệ tiền nhang đèn tại miếu Nguyệt Lão, trên đỉnh đầu Nguyệt Lão hiện ra mấy lời thoại linh tinh như “Chúc hai vị bạch đầu giai lão, gắn bó trọn đời”, sau đó lại cho Lưu Xuyên đạo cụ mở phụ bản hôn lễ cùng với mười tấm thiệp mời.
Lưu Xuyên gửi thiệp cho Lý Tưởng và bốn người còn lại, dư ra năm tấm lại hỏi: “Còn thừa năm cái thiệp mời, làm thế nào bây giờ?”
Đoạn Trường Thảo nhìn mà xót xa!
Cao thủ mà không có nổi 10 đứa bạn tham gia hôn lễ sao? Đáng thương quá…
Thế là Đoạn Trường Thảo lại gào thét trong kênh hảo hữu: “500 anh em có ai ở gần Giang Lăng mà rảnh rỗi thì tới dự hôn lễ bạn anh nào, mau vào đội!”
Lập tức có vài người hưởng ứng.
Có thể thấy bạn bè của hội trưởng thì đều là người chơi lâu năm và tinh anh của bang Thất Tinh Thảo, đoàn tinh anh lúc này không phải đang làm nhiệm vụ thì cũng đang đi phụ bản, ngược lại thì có rất nhiều tay già đời thao tác không tốt lắm nhưng lại chơi lâu như đám Trư Lung Thảo đang rảnh rỗi, chẳng mấy chốc đã đủ năm người, mà tên account đều dùng cú pháp XX Thảo.
Lý Tưởng nghi hoặc hỏi trong kênh đội: “Tên mấy người giống nhau thế, bang Thất Tinh Thảo hết hả?”
Tuy cậu không biết nhiều về các bang hội lớn trong game, có điều đỉnh đầu Đoạn Trường Thảo còn đang nhấp nháy danh hiệu “Hội trưởng bang Thất Tinh Thảo”, nhìn đám tên acc cùng một kiểu này liền hiểu ra.
Đoạn Trường Thảo nhắn lại: “Đúng vậy! Người anh em cũng biết bang chúng tôi sao?”
Lý Tưởng đáp: “Tôi biết đội tuyển Thất Tinh Thảo, Tiêu đội chơi Thiếu Lâm quá xịn đi, vừa rồi tôi còn vừa mới xem video của Thất Tinh Thảo xong á.”
Đoạn Trường Thảo nghe vậy thì vui vẻ.
Hóa ra đại sư này là fan cuồng của Tiêu đội, vậy kéo người sẽ dễ hơn là cái chắc!
Cũng phải, có bao nhiêu người chơi Thiếu Lâm mà không biết Tiêu đội nhà mình cơ chứ? Đoạn Trường Thảo cảm thấy cực kỳ tự hào…
Lý Tưởng tiếp tục hỏi: “Thành viên bang mấy người đều là fan của đội tuyển Thất Tinh Thảo sao?”
Đoạn Trường Thảo đáp: “Quản lý đều là fan ruột của Thất Tinh Thảo, phần lớn các thành viên khác cũng rất thích đội tuyển Thất Tinh Thảo. Thực ra chúng tôi có thể coi như sân sau của đội tuyển, tổng hội trưởng công tác tại đội tuyển, chủ yếu dùng bang hội để tăng độ hot cho đội tuyển, tiện thể tuyển người thay máu, chiêu mộ vài người mới có tiềm lực, có khi còn đề cử tới trại huấn luyện của Thất Tinh Thảo để bồi dưỡng, sau này có thể đi đánh chuyên nghiệp với đội.”
Lý Tưởng hiểu ra: “Ồ ồ, kiểu giống như… official fanclub ha?”
Đoạn Trường Thảo gửi icon tươi cười: “Đúng rồi!”
Hai người nói chuyện phiếm đôi câu, Đoạn Trường Thảo đã chắc mẩm trong lòng.
Xem ra đại sư này rất hứng thú với Thất Tinh Thảo, đảm bảo là fan cuồng Tiêu đội rồi! Kéo người còn cần phải nghĩ sao? Hiện tại Đường Môn muốn tổ chức hôn lễ, không tiện nói đến việc công, đợi hôn lễ kết thúc, thời cơ chín muồi sẽ kéo cả ba người vào bang, đảm bảo chắc thắng 99% rồi!
Nhưng Đoạn Trường Thảo quên mất rằng, trời có mưa gió khó đoán, người có hoạ phúc sớm chiều…
Chắc thắng 99%, xui xẻo thì cũng sẽ vẫn rơi vào 1% ngoài ý muốn mà thôi…
Sau khi khách khứa đông đủ, Lưu Xuyên sử dụng đạo cụ trong hành lý, cả đám người được truyền tống tới phụ bản hôn lễ.
Hiện trường lễ cưới được thiết kế rất xinh đẹp, thời gian trong này là đêm khuya, trăng tròn vành vạnh vắt vẻo trên nền trời đêm, ánh trăng như làn nước dịu dàng rót trên mái đình cổ kính, trong viện có hồ sen, trên hồ có một chiếc cầu đá cong cong, cầu đá được trải thảm đỏ, một đầu cầu có bày bàn tiệc, có nến sáp đỏ chúc mừng, mà toàn bộ đình viện cũng được trang trí bằng rất nhiều đèn lồng sắc đỏ tươi vui.
Nhà sản xuất cũng khá hào phóng, hiện trường hôn lễ mức bình thường cũng đẹp lắm rồi.
Tiến vào hôn lễ, hình ảnh được tự động chuyển thành đồ họa 3D, hai người tổ chức hôn lễ được mặc đồ cưới hệ thống tặng, cô dâu Ngô Trạch Văn còn đội khăn voan đỏ che mặt, trước ngực chú rể Lưu Xuyên còn đeo hoa đỏ cỡ lớn, hai người tay trong tay bước trên cây cầu trải thảm trong tiếng pháo nổ đì đùng…
Quy trình hôn lễ cổ xưa của Trung Hoa được mô phỏng cực kỳ chân thực, chủ hôn bắt đầu hô: “Giờ lành đã đến, bái thiên địa!”
“Nhất bái thiên địa!”
“Nhị bái cao đường!”
“Phu thê đối bái!”
Một lát sau, buổi lễ kết thúc, đồ họa 3D cũng không còn, khách quý tiến vào giai đoạn mừng rượu chúc phúc.
Mà quay về cảnh tượng của game, mọi người bỗng khiếp sợ nhận ra –
Chú rể và cô dâu mất tích rồi!
Đoạn Trường Thảo sửng sốt gửi tin nhắn vào kênh đội: “Cô dâu chú rể đâu?”
Một người tinh mắt phát hiện ra: “Thiếu Lâm kia cũng mất tiêu luôn!”
Trước đó để đánh quái, Trư Lung Thảo đã kết bạn với cả ba người, mở danh sách bạn bè lên thì thấy một hàng avatar xám xịt.
Trư Lung Thảo bất đắc dĩ nói: “Cả ba đều offline rồi.”
Đoạn Trường Thảo cạn lời: “Đừng bảo rớt mạng cả ba nhé?”
Trư Lung Thảo líu ríu: “Có vẻ vậy á…”
Đoạn Trường Thảo hộc máu: “Kết hôn được một nửa thì rớt mạng là cái mệ gì vậy??!”
Đám anh em tới cổ vũ mắt to trừng mắt nhỏ, cả đám lệ rơi đầy mặt.
Cô dâu chú rể đều rớt mạng, bỏ lại một đám quần chúng cô đơn tại hiện trường lễ cưới…
Trần đời có cặp cô dâu chú rể nào không đáng tin đến độ này chưa?!
---------------------
Lời tác giả [Kịch ngắn]
Lưu Xuyên: Tổ chức hôn lễ phiền toái lắm, vợ ơi hay mình lược bớt mấy màn dạo đầu phiền phức đó đi, chúng mình vào động phòng luôn ha?
Trạch Văn: Được.
Lưu Xuyên [Ủa sao hôm nay dễ dụ vậy?]
Tại hiện trường động phòng.
Lưu Xuyên: Vợ ơi lại hôn một chút nào. [mặt dày tiến lại hôn]
Ngô Trạch Văn cầm iPad chặn đứng thành công.
Lưu Xuyên: Ơ vợ…
Trạch Văn: Chặn chặn chặn.
Lưu Xuyên: … Đến lúc này rồi em có thể ngừng chơi Rhythm Master được hay không?
Trạch Văn: Tôi phải luyện tốc độ tay.
Lưu Xuyên: … Lúc trước thua em cái iPad đúng là sai lầm lớn nhất đời mà. Cả ngày cầm iPad đánh tôi, chặn tôi : (
Trạch Văn: Có muốn thắng giành lại không?
Lưu Xuyên: Nếu tôi thắng em cho tôi hôn nhá?
Trạch Văn: Được.
Rhythm Master, nhạc level 10!
Trạch Văn: Bài đầu tiên, Perfect All Combo.
Trạch Văn: Bài thứ hai, Perfect All Combo.
Trạch Văn: Bài thứ ba, Perfect All Combo.
Lưu Xuyên: … Lên bảng!
.Trời sáng: Đêm qua hai người động phòng hoa chúc thế nào?
Lưu Xuyên: Ha ha ha, đương nhiên là đại chiến cả một đêm rồi…
[Làm như tôi sẽ khai ra việc đại chiến Rhythm Master ấy]
[Đã vậy còn thua!]
Xin giúp đỡ: Vợ tôi là quái vật tốc độ tay cấp diễn tấu piano, lúc nào tôi cũng thua Rhythm Master trong tay em ấy. Tôi có nên bất chấp bổ nhào tới cưỡng ép không? Nếu trực tiếp đè xuống liệu ẻm có giận không?
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận