Thực ra vụ rớt mạng cũng không thể trách Lưu Xuyên, lúc này toàn bộ những ai đang ngồi tại hội quán Internet Thanh Hoa cũng đều đang chửi tục.
Một giọng nói dịu dàng phát ra từ chiếc loa trên đỉnh đầu: “Rất xin lỗi các bạn đang online, do tầng năm của hội quán Internet Thanh Hoa đang sửa sang lại nên đường truyền mạng gặp sự cố, không thể kết nối trong hai tiếng từ bảy giờ đến chín giờ, mong các bạn online mau chóng tắt máy thanh toán, những bạn không muốn thanh toán ngay vui lòng hai tiếng nữa quay lại, những khách hàng chịu ảnh hưởng do mất mạng sẽ được miễn phí toàn bộ tối nay…”
“Quán net mà cũng rớt mạng! Cái thể loại gì?”
“Tầng năm đang sửa chữa, nghe nói quy mô quán net này lại mở rộng thêm đó! Tầng năm toàn phòng VIP luôn!”
“Đang đánh đấu trường dở cơ! Đm! Đánh một nửa thì rớt mạng, bực cả mình!”
Cả đám người bên cạnh bực tức, có người thì luống cuống tắt game, có người lại ra sức đập bàn, loa trên tường tiếp tục lặp lại thông báo, Lưu Xuyên đành bất đắc dĩ log out.
– được rồi, mấy cậu đánh được nửa trận đấu trường thì rớt mạng, lừa vài người đồng đội thôi.
– nhưng anh mày đây đang làm lễ cưới đó! Kết hôn một nửa thì rớt mạng, lừa cả đống khách quý thì làm sao giờ?!
Một đám người hùng hổ đi ra ngoài, cũng may là vụ bồi thường miễn phí tiền mạng tối nay cũng sộp, rất nhiều người không để bụng nữa.
Lưu Xuyên vừa lúc đói bụng, quyết định đi tìm đồ ăn.
Tầm này đã qua giờ cao điểm ăn tối, rất nhiều quán ăn còn bàn trống, Lưu Xuyên tìm một tiệm mì đi vào ngồi, vừa định gọi cơm suất thì nghe thấy một giọng nói quen thuộc vang lên.
Lý Tưởng vừa đi vừa nói: “Trạch Văn, cậu nói xem Đường Môn kia rốt cuộc đang nghĩ gì? Kết hôn mới được có một nửa thì cô dâu đột nhiên mất mạng, có khi đang tức chết rồi đúng không? Há há.”
Lưu Xuyên: “…”
Hắn không tức chết, mà còn đang thản nhiên ngồi ăn cơm đây này!
Ngô Trạch Văn nói: “Mất mạng hai tiếng đồng hồ thôi, đợi lát nữa online lại được thì giải thích cho anh ta.”
Hai người đi tới, không ngờ lại gặp Lưu Xuyên, Lý Tưởng sửng sốt nói: “Lưu Xuyên? Anh cũng tới đây à?”
Lưu Xuyên cười: “Ừ, đi ăn tối.”
Lý Tưởng đi tới ngồi cùng bàn với hắn, nói: “Vốn định kéo anh qua server mới, ai dè giữa trưa hôm nay đã thấy anh mất hút rồi, cuối cùng chỉ có mỗi tôi và Trạch Văn, lần này server mới đông thật sự!”
Lưu Xuyên nói: “Bình thường mở server mới đều vậy mà.”
Ngô Trạch Văn cũng đi tới ngồi xuống, cầm menu nghiêm túc đọc một lát, hỏi: “Mọi người ăn gì?”
Lý Tưởng hào sảng nói: “Gọi gì cũng được, tôi bao!
Bạn học Lý Tưởng tính tình thẳng thắn, cực kỳ thích chủ chi, Lưu Xuyên và Ngô Trạch Văn cũng không khách sáo với cậu, tự gọi một bát mỳ, Lý Tưởng lại gọi thêm một phần salad rong biển cùng với gà nướng để ăn kèm.
Trong lúc chờ đồ ăn, Lý Tưởng không nhịn được nói: “Lưu Xuyên nè, kể anh nghe vụ này hài cực, Trạch Văn chơi account nữ ở server mới, khi lên level 30 thì gặp phải một tên occho, tên ngu đó còn chẳng biết Trạch Văn là loại người như thế nào đã trực tiếp cầu hôn cậu ấy!”
Lưu Xuyên: “…”
Tên occho đó đang ngồi ngay trước mặt bạn nè…
Lý Tưởng nói tiếp: “Đảm bảo thằng đó không biết Trạch Văn là con trai, thấy tạo hình ngự tỷ Ngũ Độc mỹ mạo xinh đẹp thì cầu hôn, cầu hôn gấp như thế đảm bảo là mưu đồ xấu xa.”
Lưu Xuyên: “…”
Lý Tưởng quay đầu nhìn về phía Ngô Trạch Văn, nghiêm túc nói: “Trạch Văn, cậu chơi game online lần đầu không biết chứ trong game nhiều thằng khốn nạn lắm, loại cặn bã ở ngoài có bạn gái rồi còn lên mạng tìm bồ nhan nhản, xong còn đủ các thể loại tình tay N, nếu tên đó bắt cậu add QQ, gửi ảnh chụp, quay video gì gì đó, cứ trực tiếp block luôn cho lành.”
Lưu Xuyên nhịn không được mà ho khan: “Khụ khụ khụ…”
Cũng may Ngô Trạch Văn không bị Lý Tưởng ảnh hưởng, bình tĩnh nói: “Anh ta không phải lừa đảo đâu, anh ấy biết tôi là con trai.”
Lý Tưởng khiếp sợ nói: “Cậu nói cho tên đó hả?”
Ngô Trạch Văn gật đầu: “Ừ, lúc anh ấy cầu hôn tôi đã nói mình là con trai, anh ấy kêu chẳng sao cả, kết hôn để làm nhiệm vụ lên cấp cho nhanh thôi. Hơn nữa trình độ anh ấy cao như thế, mạnh hơn chúng ta rất nhiều, tôi cảm thấy trên người chúng ta chẳng có thứ gì đáng để cho anh ấy đi lừa cả.”
Lý Tưởng: “…”
Cậu có nhất thiết phải nói thẳng ra như vậy hông…
Nhìn sắc mặt quẫn bách của bạn học Lý Tưởng, Lưu Xuyên cực kỳ thoải mái trong lòng: Vẫn là Trạch Văn nhà mình sáng suốt!
Ngô Trạch Văn nói tiếp: “Lúc trước tại phỉ trại, anh ta nhẹ nhàng giải quyết ba người Trư Lung Thảo, nhìn là biết cao thủ rồi. Cậu mở cừu sát anh ấy còn không để ý, còn dạy cậu khinh công, tôi cảm thấy hẳn là anh ấy muốn giúp đỡ hai newbie chúng ta.”
Lý Tưởng buồn bực: “… Sao cậu cứ nói tốt cho tên đó vậy hả?”
Ngô Trạch Văn bình tĩnh nói: “Tôi nói sự thật thôi.”
Lý Tưởng: “…”
Lưu Xuyên ngồi bên cạnh cười tủm tỉm uống trà.
Cưới được nhóc này làm vợ là quá đúng đắn, đi đâu cũng che chở nói đỡ cho mình, tri kỷ chết được!
Lưu Xuyên nghe Ngô Trạch Văn khen mình thì cực kỳ sảng khoái. Nhất là khi nhìn bạn học Lý Tưởng buồn bực nghẹn không nói được lời nào thì cảm giác sung sướng trên nỗi đau của người khác lại càng tăng lên!
Đồ ăn nhanh chóng được mang ra, ba tên con trai đói sắp chết liền giải quyết sạch sành sanh trong mười phút.
Cơm nước xong xuôi, Lý Tưởng đề nghị: “Trạch Văn, tôi định qua đêm ở quán net luôn, cậu thì sao?”
Ngô Trạch Văn do dự một chút, gật đầu nói: “Vậy tôi cũng đi.”
Trên thực tế, từ bé đến giờ Ngô Trạch Văn vẫn luôn là học sinh ngoan, bình thường cũng chỉ đi thư viện, rất ít khi tới những nơi như quán net. Hôm nay đi ra hàng net với Lý Tưởng để hóng server mới cũng là lần đầu tiên, mà qua đêm ở quán net cũng là việc bất khả thi nếu là trước đây. Có điều hôm nay cậu lại cảm thấy rất bình thường, Ngô Trạch Văn muốn thăng cấp thật nhanh, dù sao mai cũng cuối tuần, thâu đêm cũng không phải không thể.
Ngô Trạch Văn quyết định xong thì đáp: “Tôi về tắm một chút, thay quần áo xong chín giờ sẽ ra quán net tìm cậu.”
Lý Tưởng nói: “Được, vậy tôi cũng về ký túc tắm rửa. Cậu nhớ mang áo khoác nha, điều hòa chạy ban đêm dễ cảm.”
Ngô Trạch Văn gật đầu: “Ừ.”
Lý Tưởng lại quay đầu hỏi Lưu Xuyên: “Lưu Xuyên có đi luôn không?”
Lưu Xuyên cười: “Thôi hai cậu đi đi.”
Lý Tưởng cũng không nài nỉ hắn, mở ví tính tiền xong rồi cả ba liền trở về trường.
Đương nhiên đêm nay Lưu Xuyên định thâu đêm, nhưng không muốn nói với hai người bọn họ.
Cũng chẳng phải hắn cố ý muốn lừa dối hai người, chẳng qua cao thủ thì phải luôn giữ cảm giác thần bí thì dạy học mới có hiệu quả tốt nhất. Hiện tại Lý Tưởng tràn đầy sùng bái với sư phụ, sư phụ nói gì nghe nấy, nếu cậu ta biết sư phụ mình chính là bạn cùng phòng ngay trước mặt, đảm bảo hiệu quả sẽ suy giảm rất nhiều.
Lúc trước Lưu Xuyên đề nghị cậu ta chơi Thiếu Lâm, tên này lại chẳng đáp ngay một câu: “Anh không hiểu đâu, Thiếu Lâm nhạt nhẽo chết…”
Nhưng mà đến khi mời Tần Dạ hành cho một hồi, cậu ta lập tức quỳ rạp trước Thiếu Lâm.
Cao thủ càng thần bí thì người ta càng thấy sâu không lường được đồng thời lại càng thêm sùng bái bội phục. Ngược lại, vì bạn hiểu quá rõ về người ở bên cạnh mình, dù biết người đó có giỏi thì cũng rất khó liên hệ hắn với đại thần trong tâm tưởng, chưa kể một khi biết sư phụ chính là bạn cùng phòng thì chỉ đạo ngay mặt sẽ xấu hổ vô cùng.
Cái gọi là “Từ game ra ngoài đời liền sụp đổ” chính là vậy.
Hiện tại tình hình rất tốt, tạm thời Lưu Xuyên không định tiết lộ thân phận ngoài đời của mình.
***
Buổi tối khi về ký túc, hai người còn lại trong phòng 301 là Dương Đào và Chu Hiểu Vũ cũng đang đánh đấu trường với người ta.
Lý Tưởng lại gần máy tính của hai tên bạn nhìn.
Chu Hiểu Vũ quay đầu hỏi: “Trưởng phòng, server mới thế nào? Đông lắm hả?!”
Lý Tưởng gật đầu: “Ừ. Đợt cập nhật này có rất nhiều thay đổi, cả đống bang hội lớn cũng nhăm nhe vào server mới, lại thêm nhiều người chơi mới đến đóng đô, Tân thủ thôn tại server Bảy Thủy Long Ngâm còn phải chia làm tám kênh khác nhau, đông như kiến cỏ!”
Lý Tưởng dừng một chút lại hỏi: “Mấy cậu vẫn đang đánh đấu trường à?”
Chu Hiểu Vũ gật đầu: “Sang mùa giải mới sẽ thanh lý hết điểm, rất nhiều người phải tranh thủ đem đi đổi trang bị, đổi xong trang bị thì đánh mấy trận test luôn.”
Võ Lâm đã ra mắt được sáu năm vẫn luôn duy trì một truyền thống: Từ tháng Bảy đến tháng Chín mùa hè hàng năm sẽ có đợt cập nhật toàn diện, mở server mới, đồng thời đấu trường trong game cũng sẽ bắt đầu một mùa giải mới, thanh lý toàn bộ điểm số về 0.
Tất nhiên chiến giới sẽ không bị hủy bỏ, ví dụ như bạn đang ở chiến giới thứ tư thì khi mùa giải mới bắt đầu, bạn có thể tiếp tục từ chiến giới thứ tư đánh lên trên, chẳng qua điểm tích lũy trước đó sẽ mất sạch, điểm tích lũy này được dùng trong Danh kiếm các, có thể mua trang bị mới tại các cửa hàng trong Danh kiếm các.
Trong game, Danh kiếm các được thiết lập như một “Thế lực giang hồ chuyên thu thập các loại thần binh lợi khí”, mỗi năm sẽ cho mời cao thủ các môn phái lớn tổ chức đại hội thưởng kiếm một lần, liên quan tới tình tiết nhiệm vụ và phụ bản trong game, mà nội dung tình tiết lần cập nhật này chính là 24 thanh vũ khí bị trộm khỏi Danh kiếm các.
Sau khi người chơi đạt cấp cuối thì có thể đổi các loại quần áo, hộ thủ v.v. tại sư môn, hoặc nhặt mảnh rời rơi ra từ boss khi đi phụ bản. Nhưng vũ khí thì khác, phụ bản level 70 không cho ra vũ khí, muốn đạt được vũ khí thượng phẩm thì buộc phải dùng điểm số ở Danh kiếm các hoặc là cày vật liệu quý để tới Danh kiếm các đổi lấy.
Danh kiếm các sẽ công bố xếp hạng thần binh trên giang hồ, có thể coi như một kho thông tin trong game.
Lý Tưởng tò mò hỏi: “Lại nói, hôm nay update xong có ai đổi được vũ khí cam chưa?”
Chu Hiểu Vũ nói: “Bảng hối đoái thần binh của Danh kiếm các có ghi lại những người đổi được vũ khí cam đều là đại thần chuyên nghiệp ở chiến giới thứ bảy hết.”
Lý Tưởng gật đầu: “Cũng phải, với từng đó điểm đấu trường để đổi lấy vũ khí cam thì cũng chỉ có mấy đại thần siêu cấp ở chiến giới thứ bảy mới đủ được. Có điều nhóm tuyển thủ chuyên nghiệp không có nhiều thời gian chơi game đâu, chắc đổi vũ khí cũng chỉ để test số liệu thôi…”
Đang nói dở thì một dòng chữ lớn màu vàng kim đột nhiên hiện ra ở kênh thế giới góc trái màn hình –
Đệ tử Nga Mi đứng đầu bảng xếp hạng Đại Hội Võ Lâm [Dạ Sắc] đã lên mạng!
Hai mắt Lý Tưởng bỗng sáng bừng, không dám tin nhìn chằm chằm vào góc trái dưới màn hình, sau đó bắt đầu hưng phấn phát điên: “Dạ Sắc online hả? Sao tuyển thủ chuyên nghiệp lại vào game? Tôi không hoa mắt đâu ha! Vào đổi vũ khí cam à?”
Chu Hiểu Vũ cười nói: “Không hoa mắt đâu, chính là nữ thần Dạ Sắc mà cậu sùng bái nhất đó.”
Dương Đào vỗ cánh tay cậu nói: “Lên đi, mau đi tìm nữ thần nhà cậu xin ký tên đi!”
Bạn học Lý Tưởng vẫn đang nhìn màn hình cười đến ngu cả người.
Lưu Xuyên: “…”
Đúng là fan não tàn!
Bạn ơi bạn có biết thực ra “Nữ thần Dạ Sắc” nhà bạn là con trai hông? Hả bạn?
Lưu Xuyên cố nén xúc động muốn nói toẹt sự thật, yên lặng móc điện thoại gửi tin nhắn qua QQ: “Quên ẩn thân kìa.”
Ba giây sau, một dòng chữ màu vàng lại hiện lên kênh thế giới –
Đệ tử Nga Mi đứng đầu bảng xếp hạng Đại Hội Võ Lâm [Dạ Sắc] đã rời mạng!
Sau đó, điện thoại Lưu Xuyên lại vang lên tin nhắn trả lời, chỉ có hai dấu chấm than đơn giản lại thô bạo: “!!”
Hai dấu chấm than, có nghĩa là lúc này Tần Dạ đang rất buồn bực.
Lưu Xuyên khoái trá gửi lại một đống Ha Ha Ha.
Lên mạng chỉ trong ba giây lại rời mạng tựa như phù dung sớm nở tối tàn, ấy vậy mà cũng đủ để kênh thế giới điên cuồng –
“Trời ạ! Đại thần Dạ Sắc online thiệt hả?!”
“Đại thần Dạ Sắc! Mau tới khu tự do mở lôi đài, cầu hành cầu chỉ dẫn!”
“Đệ tử phái Nga Mi tới xếp hàng cúng bái nữ thần!!!!”
“Đệ tử phái Nga Mi cúng bái nữ thần +1!”
“Đệ tử phái Nga Mi cúng bái nữ thần +2!”
“Đệ tử phái Nga Mi cúng bái nữ thần +3!”
“Đệ tử phái Nga Mi cúng bái nữ thần +10086!”
Buổi tối là giờ cao điểm đông người online, bình luận spam nhiều hoa cả mắt, số lượng người xếp hàng cúng bái nhanh chóng lên hàng trăm hàng nghìn.
Đám Chu Hiểu Vũ ở server cũ, những người chơi đạt cấp cuối liền có thể tiến vào đấu trường “Đại Hội Võ Lâm” liên thông toàn server.
Thiết lập đấu trường này đương nhiên là để tiện cho random ghép trận đánh rank, cao thủ toàn bộ các server tụ hội cùng một chỗ để ngẫu nhiên đánh rank đảm bảo sẽ phấn khích hơn nhiều khi chỉ hành qua hành lại mấy gương mặt quen thuộc trong một server.
Đứng đầu bảng xếp hạng Nga Mi chính là Dạ Sắc, khi log in sẽ được thông báo trên kênh đấu trường liên server Đại Hội Võ Lâm. Tất cả những người chơi max cấp đang đánh rank tại đấu trường Đại Hội Võ Lâm đều có thể đọc được dòng thông báo này.
Chỉ là một nhân vật log in, vậy mà lại làm chấn động cả kênh thế giới, chính là vì mấy năm qua giải chuyên nghiệp được tổ chức rất thành công khiến “hiệu ứng ngôi sao” dần hình thành ở nhóm tuyển thủ chuyên nghiệp thao tác sắc bén, rất nhiều tuyển thủ chuyên nghiệp có đông fan là game thủ nghiệp dư, đặc biệt là dạng vừa là tuyển thủ trình cao lại vừa là đại thần nổi tiếng đứng đầu bảng xếp hạng như Dạ Sắc!
– Dạ Sắc, tên thật là Tần Dạ, đội phó đội tuyển Trường An, Nga Mi đệ nhất bảng xếp hạng chiến giới chuyên nghiệp, dùng kỹ thuật ám sát sắc bén tung hoành khắp Võ Lâm.
Tần Dạ được cư dân mạng mệnh danh là “Thích khách mạnh nhất liên minh”, nhiều lần được mời tham dự All-star với tư cách “Đại diện cho lưu phái Trảo Nga Mi”, năm nào cũng lọt vào top 10 bảng xếp hạng bình chọn tuyển thủ được yêu thích nhất.
Có thể nói, Nga Mi Tần Dạ, chính là đại thần đứng đầu liên minh chuyên nghiệp, sánh vai với Đường Môn Lưu Xuyên, Thiếu Lâm Tiêu Tư Kính.
Trang phục của phái Nga Mi thiên về màu trắng hoặc hồng phấn, thiết kế quần áo cực kỳ xinh đẹp, cũng vì vậy mà Nga Mi trở thành môn phái có nhiều con gái chơi nhất trong số tám môn phái lớn của game. Vì muốn khuyến khích game thủ nữ nên nhà sản xuất game cũng rất chu đáo thiết lập một vài lưu phái ôn hòa cho người chơi Nga Mi.
Lưu phái Cầm, vũ khí là đàn cổ, có thể bơm máu cho đồng đội, năng lực cấp cứu rất mạnh, là chức nghiệp buff được hoan nghênh khi đi phụ bản hoặc đấu trường.
Lưu phái Tranh, vũ khí là đàn tranh, có thể tăng buff có lợi cho đồng đội, giải trừ debuff bất lợi, là phụ trợ có năng lực tổng hợp toàn diện nhất.
Hai lưu phái trên đây thu hút được cực nhiều fan nữ trung thành, buff kéo máu hay phụ trợ trạng thái thì cũng đều được thiết kế cực kỳ nhã nhặn, rất được hoan nghênh tại phụ bản và đấu trường, thích hợp với những người tính tình ôn hòa, không ưa chém giết.
… Mà nếu nghĩ phái Nga Mi đều toàn là hồng mềm thì lầm to rồi!
Nga Mi còn một lưu phái tấn công cực kỳ bạo lực: Lưu phái Trảo.
Lưu phái Trảo, vũ khí là móng vuốt, sử dụng Cửu âm bạch cốt trảo làm nguồn gây sát thương, tấn công gần người, đòi hỏi khả năng thao tác và dự đoán chính xác, chỉ cần móng vuốt vồ trúng các bộ phận quan trọng như mắt, tim, bụng v.v. thì sẽ tạo ra hiệu ứng xuất huyết cực kỳ khủng bố. Khi dính xuất huyết thì máu sẽ tụt liên tục, thương tổn gây ra rất khả quan. Cũng vì vậy mà lưu phái Trảo Nga Mi cũng được coi là chức nghiệp “Thích khách cận chiến” cực kỳ lợi hại.
Vì bộ chiêu thức của Nga Mi Trảo phần lớn đều là tấn công đơn mục tiêu nên đòi hỏi độ chính xác rất cao. Trong game, người chơi giỏi được Nga Mi Trảo cũng không nhiều, Nga Mi Trảo thường xuất hiện nhiều trong đội hình các đội tuyển chuyên nghiệp lớn, trong đó đại biểu nổi bật nhất chính là đội phó Tần Dạ của đội tuyển Trường An.
Cửu âm bạch cốt trảo của Tần Dạ có thể coi như “Một chiêu thấy máu”, mang phong thái sắc sảo cay nghiệt đậm dấu ấn cá nhân.
Cũng vì vậy mà Tần Dạ trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp được người chơi phái Nga Mi yêu thích nhất, được bọn họ gọi là “Đại sư tỷ”, nhân vật của anh là nữ nên lại càng được đám trạch nam tôn sùng làm “Nữ thần” trong tim.
Đáng tiếc, có rất nhiều người không hề biết, nữ thần Dạ Sắc của phái Nga Mi, thực ra là con trai…
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận