Lưu Xuyên để Ngô Trạch Văn làm đội trưởng, sau đó vào đánh phụ bản thường một mình.
Ngô Trạch Văn vẫn bình tĩnh mở web xem hướng dẫn chơi Ngũ Độc như trước, Lý Tưởng nhàm chán hỏi trong kênh chat đội: “Đạo trưởng, anh quen Đường Môn này à?”
Thanh Phong Đạo Trưởng nói: “Không quen.”
Lý Tưởng nghi hoặc: “Vậy anh ta kêu anh vào đội làm gì?”
Thanh Phong Đạo Trưởng nói: “Đánh phụ bản anh hùng.”
Lý Tưởng: “…”
Trong game này, phụ bản anh hùng có độ khó rất cao, bình thường chỉ có đoàn tinh anh các bang hội mới đi thử sức, phần lớn người chơi giai đoạn mới đều chỉ đi phụ bản thường để thăng cấp, tuy kinh nghiệm ở phụ bản thường không nhiều nhưng ít ra có thể thuận lợi vượt ải, không nhất thiết phải chết đi sống lại.
Đoàn diệt một lần trong phụ bản anh hùng sẽ mất 5% kinh nghiệm, chẳng khác nào thả con cá rô thu về con săn sắt!
Có điều Lý Tưởng cũng không mặt dày nói mấy câu kiểu như “Chúng ta không đánh được đâu”, chỉ yên lặng đứng chờ bên cạnh.
Sau năm phút, Lưu Xuyên đi ra từ phụ bản Danh kiếm các, tìm Ngô Trạch Văn xin vào đội, sau đó mời Thanh Phong Đạo Trưởng giao dịch, vừa gửi toàn bộ trang bị xanh sau khi đánh hai lần phụ bản vừa rồi cho cậu ta vừa gửi icon mỉm cười: “Tin chưa?”
Thanh Phong Đạo Trưởng im lặng một lát mới hỏi: “Chỉ có năm phút, anh đánh kiểu gì?”
Lưu Xuyên nói đến là đương nhiên: “Thì kéo hết đám quái nhỏ ra một lần rồi giết sạch thôi.”
Thanh Phong Đạo Trưởng: “…”
Lý Tưởng nhất thời chấn động, Đường Môn này hình như có hơi giỏi quá rồi ha? Cậu nhớ không nhầm thì một đợt quái trong Danh Kiếm Các cũng phải đến 12 con mà! Một Đường Môn máu mỏng sao có thể đánh hết 12 con một lần?
Lưu Xuyên cười tủm tỉm nói: “Được rồi, chúng ta đi đánh phụ bản anh hùng thôi, phụ bản thường chán òm, thưởng ít tí teo à.”
Ngô Trạch Văn đọc hướng dẫn xong quay lại, đọc được câu này thì ngoan ngoãn đánh một chữ “Ừ”, sau đó nhường lại chức đội trưởng cho hắn.
Lý Tưởng vẫn cảm thấy quá khó tin: “Trang bị này của chúng ta mà đòi đi phụ bản anh hùng hả? Anh cảm thấy có thể qua sao?”
Cả người bọn họ không có miếng đồ tím nào chưa nói, đến đồ xanh còn chưa gom đủ! Thậm chí có rất nhiều bộ phận đều là trang bị level 25!
Lưu Xuyên nói: “Ba chúng ta có lẽ không thể, nhưng thêm đạo trưởng là ok.”
Lý Tưởng kinh hãi: “Đệch! Anh bảo là mỗi bốn chúng ta đi đánh à?”
Đoàn tinh anh các bang khác còn đoàn diệt chết đi sống lại, hắn lại muốn đánh với đội bốn người!!
Lưu Xuyên nói: “Bốn người qua được, nhưng phải nghe tôi chỉ huy.”
Lý Tưởng: “…” Chẳng khiêm tốn tí nào cả.
Lưu Xuyên nói tiếp: “Thưởng ở phụ bản anh hùng nhiều lắm, chúng ta xác định trước, trang bị rơi ra chia nhau theo chức nghiệp, ngoại trừ trang bị bốn người chúng ta cần, tất cả trang bị môn phái khác đều đem treo bán trong cửa hàng Thanh Phong, nếu thưởng vật liệu thì cứ để trong kho đã, giờ bán vật liệu không có lời, chúng ta cứ đầu cơ trước.”
Thanh Phong Đạo Trưởng nhanh chóng hiểu ra: “Anh định kiếm tài liệu trong phụ bản anh hùng sao?”
Lưu Xuyên nói: “Giai đoạn đầu muốn lấy tài liệu thì đi phụ bản anh hùng là cách nhanh nhất. Tôi cũng muốn đánh boss thế giới nữa nhưng bốn người chúng ta không đánh nổi.”
Thanh Phong Đạo Trưởng sửng sốt: “Anh có hứng thú với cả boss thế giới nữa sao? Tham vọng quá nhỉ?”
Lưu Xuyên cười tủm tỉm nói: “Lên level 40 rồi tính.”
Lý Tưởng cạn lời rồi! Tư duy mấy người có thể đừng bay xa thế được không! Phụ bản còn chưa qua được đã nghĩ đến việc chia đồ đánh boss thế giới rồi là sao? Cảm thấy hứng thú với boss thế giới, khẩu vị chẳng khác nào kiến nuốt voi.
Ngô Trạch Văn gửi một câu: “Được, tôi không có ý kiến.”
Lý Tưởng lệ rơi đầy mặt…
Đứng giữa gà mờ và cao thủ, dạng gamer nửa vời như cậu bỗng trở thành thằng ngốc.
Lưu Xuyên tập hợp đồng đội, kiểm tra trang bị của mình một chút, nói: “Trang bị này của chúng ta đi đánh phụ bản anh hùng thì có hơi gượng ép, may mà vừa rồi mua đá Ngũ Hành, dùng đá Ngũ Hành cường hóa vũ khí đi, cường hóa đến cấp bốn thôi, nếu không thì vũ khí sẽ không đủ xác suất trúng chiêu.”
Năm đá cấp một có thể hợp thành một đá cấp hai, năm đá cấp hai hợp thành một đá cấp ba, cứ tính như vậy, muốn hợp thành đá cấp bốn thì cần vừa vặn 125 đá cấp một! Đồ xanh cường hóa lên cấp 4 là tối đa, đá Ngũ Hành bọn họ mua vừa vặn đủ để cường hóa vũ khí level 30!
Lý Tưởng nhanh chóng hiểu ra!
Hóa ra vừa rồi Đường Môn bảo mọi người mua đá Ngũ Hành tại phụ bản hôn lễ là vì muốn đánh phụ bản anh hùng sao?!
Vũ khí xanh level 30 đi đánh phụ bản anh hùng đúng là hơi miễn cưỡng, cường hóa vũ khí một chút thì số liệu sẽ tăng thêm một bậc. Chẳng qua giai đoạn tân thủ sẽ rất ít người cường hóa trang bị, người chơi lâu năm mà thấy có người lấy đá đi cường hóa trang bị level 30 thì sẽ cho rằng đó là newbie…
Nhưng hôm nay Lý Tưởng lại hoàn toàn không thể liên hệ đội trưởng Đường Môn này với một newbie, rõ ràng hắn đã sớm nghĩ đến việc muốn đi phụ bản anh hùng, chính vì thế mới muốn mua đá trong cửa hàng hôn lễ…
Mọi người nhanh chóng cường hóa xong vũ khí.
Thanh Phong Đạo Trưởng không có đá Ngũ Hành, định về thành đi mua, Lưu Xuyên lại nói: “Đạo trưởng không cần, trang bị damage của cậu đủ rồi.”
Lý Tưởng thuận tay xem xét trang bị của Thanh Phong Đạo Trưởng, quả nhiên Võ Đang này cả người toàn đồ level 30, nhẫn tăng sát thương còn là đồ tím cao cấp, nhìn đã thấy đại gia rồi…
Thân là người rất lo nghĩ cho đồng đội, Lý Tưởng đề nghị: “Chi bằng gọi thêm một buff đi? Không ai kéo máu cho thì đánh kiểu gì?”
Lưu Xuyên nói: “Không cần, chỉ bốn chúng ta thôi. Tổ đội người ngoài chia đồ chia tiền phiền lắm. Bốn môn phái này là đủ đánh phụ bản rồi, học hết kỹ năng level 30 rồi phải không? Kiểm tra lại trang bị lần nữa, không có vấn đề gì thì vào phụ bản.”
Lý Tưởng bỗng thấy trong lòng loạn cào cào, Đường Môn này nói “Không tổ đội người ngoài”, vậy xem ra đã coi ba người trong đội trở thành “người của mình”. Nhưng mà sao đột nhiên lại có cảm giác… không tin tưởng nổi thế này?
Bốn người đánh phụ bản anh hùng, lần đầu mới thấy…
***
Lúc này server Thủy Long Ngâm đã có rất nhiều người chơi vượt qua level 30, trừ những người thích làm nhiệm vụ thì phần lớn những người lên cấp 30 đều tụ lại ở khu vực Danh kiếm các lập đội đi phụ bản, 80% đều đi phụ bản thường, chỉ có các đoàn tinh anh của bang hội lớn phối hợp ăn ý một chút thì mới đi trải nghiệm phụ bản anh hùng. Bản đồ Danh kiếm các rất lớn, bên ngoài có vô số thủ vệ, chỉ cần đối thoại với bất cứ thủ vệ nào thì sẽ có thể được truyền tống trực tiếp vào phụ bản.
Lưu Xuyên tùy tiện tìm một người nói chuyện, lựa chọn hình thức phụ bản anh hùng.
Một dòng thông báo lập tức hiện ra giữa màn hình của cả bốn người –
Đội của bạn chuẩn bị mở phụ bản anh hùng [Dạ tham danh kiếm các], đang tải vào bản đồ phụ bản, xin chờ trong giây lát…
Một lúc sau, tải vào hoàn tất, bốn người cùng được truyền tống tới tiền viện của Danh kiếm các.
Thiết lập của Danh kiếm các trong game là tổ chức giang hồ lập ra để thu thập các loại thần binh lợi khí, Danh kiếm các sẽ chia làm tiền viện, hậu viện và phòng nghị sự chính giữa, ngoài ra còn có ngọn núi phía sau Danh Kiếm Các cùng với Kiếm Trì.
Tình tiết của phụ bản Dạ tham danh kiếm các là: “Phát hiện kẻ khả nghi trong Danh kiếm các, dường như có mưu đồ với tuyệt thế thần binh tại Kiếm Trì, xin các hiệp khách giúp đỡ điều tra.”
Người chơi sẽ được truyền tống tới tiền viện Danh kiếm các, sau đó đánh quái nhỏ cả một đường, đánh xong quái nhỏ sẽ gặp boss đầu tiên, đánh chết boss đầu tiên thì được tới phòng nghị sự, ở đây có NPC sửa trang bị và bán dược phẩm, nghỉ ngơi điều chỉnh xong thì tới hậu viện, quét hết quái ở hậu viện thì gặp boss số hai, đánh chết coi như qua ải.
Phụ bản level 30 cũng không phức tạp, tiền viện, phòng nghị sự, hậu viện, đánh một đường qua là được.
Bốn người cùng nhau tiến vào Danh kiếm các, hiệu ứng thời tiết trong phụ bản là đêm trăng tròn, thỉnh thoảng sẽ có đệ tử tuần tra đi tới đi lui. Đệ tử tuần tra hiểu nhầm người chơi đi vào là thích khách nên sẽ biến thành tên màu đỏ, đặt trong trạng thái tấn công.
Mặc dù Lý Tưởng hơi ngốc nhưng thân là Thiếu Lâm chơi tank phải xông lên phía trước bảo vệ đồng đội, cậu vẫn luôn tỏ ra đáng tin trong những thời khắc quan trọng. Biết rằng đây là phụ bản anh hùng, không thể tùy tiện xằng bậy, cậu bèn vững vàng đứng tại chỗ, đợi đồng đội tới đủ rồi đánh.
Trong phụ bản anh hùng, dù chỉ một con quái nhỏ cũng có thể khiến cả đội chết sạch!
Đồng đội nhanh chóng tụ họp, Lý Tưởng còn chưa kịp tung tràng hạt lên đã thấy Đường Môn bên cạnh trực tiếp khinh công xông về phía hành lang bên phải. Độc tiêu, Độc tiêu, Độc tiêu, ba cây phi tiêu tẩm độc lần lượt bay ra, sau đó hắn lại nhanh chóng khinh công bay ngược trở về!
Xông vào, kéo quái, bay về, vậy mà chỉ mất chưa đầy ba giây!
Cánh phải có ba con quái, hắn tung ba chiếc phi tiêu tẩm độc, chuẩn xác trúng vào ba con, không chệch phát nào.
Thấy quái nhỏ xông tới, Lý Tưởng nhanh chóng cuống tay cuống chân ném tràng hạt kéo cừu hận. Nào ngờ Đường Môn lại tiếp tục phóng về hướng bên phải, lặp lại động tác y như lúc nãy, ném ám khí, nhanh chóng lùi lại, khinh công bay ngược về, ba đệ tử tuần tra phía sau lại bị trúng ám khí, bắt đầu xông lên đánh!
– Lý Tưởng suýt nữa rớt cằm!
Kiềm chế xúc động muốn hộc máu để giữ chặt sáu con quái cùng một lúc, vừa cuống quýt gây cừu hận vừa nhanh chóng gõ chữ trong kênh đội: “Anh gì ơi đây là phụ bản anh hùng đó! Anh làm loạn vậy là muốn chết sạch à!”
Lưu Xuyên nói rành mạch: “Đại sư mở giảm thương tổn cố chống đỡ một lát ha, những người còn lại mau đi theo tôi!”
Nói xong câu này, Đường Môn đi thẳng theo đường bên phải về phía trước, hai người kia cũng chỉ có thể đuổi theo.
Hai nhóm đệ tử tuần tra bên phải vừa rồi đều bị Đường Môn kéo đi, vì thế hành lang bên phải trước mắt không còn quái, Đường Môn mang theo ba người tới góc cuối hành lang, đứng trên một bậc thang, bật người nhảy lên, khinh công thẳng tới nóc nhà!
“Đứng vào chỗ tôi vừa đứng, khinh công lên nóc nhà!”
Ban đầu mọi người có chút nghi hoặc, nhưng thấy hắn lên nóc nhà như vậy thì cũng tin tưởng hơn ít nhiều.
Thanh Phong Đạo Trưởng không nói hai lời, dùng một chiêu Thê vân tung, đạo trưởng Võ Đang lập tức đáp chân chính xác trên mái hiên!
Lưu Xuyên nhịn không được nhìn qua bên cạnh: Võ Đang lạnh lùng nhàn nhạt này dùng khinh công rất tốt.
Mà hiển nhiên khinh công của Ngô Trạch Văn không thuần thục như vậy, nhảy hai lần vẫn chưa lên nổi.
Đang sốt ruột vì nhảy mãi không lên, một sợi móc đột nhiên bay tới trước mặt, tiếng xích sắt di chuyển vang lên, cảnh tượng trước mắt nhoáng một cái, Ngô Trạch Văn đã thấy Ngũ Độc của mình bị người ta câu lên mái nhà, vững vàng đáp xuống bên cạnh Đường Môn!
Kỹ năng của Đường Môn: Tử mẫu phi trảo!
Tung ra một sợi xích có gắn móc câu, kéo đối phương tới trước mặt mình.
Đây là skill kéo người mà Đường Môn học được khi lên level 30, lý thuyết sử dụng để kéo người giống với Ngũ Độc Trường tiên.
Ngô Trạch Văn nhìn Đường Môn bên cạnh, thân là một newbie chập chững, đi đâu cũng đều phải để cao thủ bảo kê khiến cậu rất ngượng ngùng. Ngô Trạch Văn nghiêm túc suy nghĩ, sau này nhất định phải cố gắng luyện khinh công.
Ba người đã lên nóc nhà, lúc này Đường Môn mới nói vào kênh chat đội: “Được rồi! Đại sư kéo quái tới giữa viện, không ai kéo máu cho nên cố trụ vững ha! Nắm chắc hồi chiêu của kỹ năng giảm thương tổn, máu hạ xuống thì tự ăn dược hồi lại, đừng hoảng hốt!”
Lý Tưởng: “…”
Áp lực đè nặng như núi đó! Không có buff, cảm thấy bản thân luôn phải giãy giụa bên bờ sinh tử!
Lý Tưởng yên lặng phun máu, kéo sáu con quái nhỏ tới giữa viện.
Lưu Xuyên nói tiếp: “Quái nhỏ sẽ random một người để khống chế, hơn nữa còn ảnh hưởng đồng đội xung quanh. Người đứng trên nóc nhà tản ra, Ngũ Độc sang phải, Võ Đang sang trái, tôi ở giữa! Đứng ổn định rồi đánh!”
Lý Tưởng nhìn ba đánh xa đứng ở ba hướng khác nhau tại mái hiên trên đỉnh đầu, trong lòng bỗng hiểu ra!
Phải rồi! Điểm đáng ghét nhất của quái trong phụ bản này chính là sẽ ngẫu nhiên chọn một người để dùng định thân, trong năm giây dính khống chế sẽ không thể làm gì, hơn nữa còn ảnh hưởng đến đồng đội trong phạm vi năm mét xung quanh, khiến bọn họ không ngừng mất máu!
Rất nhiều đoàn đội người qua đường chết sạch ở chỗ này, quái trong phụ bản quá nhiều, nếu đánh trong sân mà đứng chung một chỗ thì sẽ bị định thân liên tục, mà đã định thân thì đứng yên đến chết, còn nếu chia nhau ra đứng thì sẽ rất dễ kéo thêm một đống quái tuần tra ở hành lang khác, tự khiến mình rơi vào vòng vây chí mạng…
Đường Môn để ba đánh xa bay lên nóc nhà, nóc nhà không lo dẫn quái nhỏ, ba người đứng cách xa nhau lại càng an toàn. Dù có một người bị định thân thì hai người kia đứng rất xa cũng sẽ không bị ảnh hưởng, tiếp tục xả sát thương thoải mái. Mà hơn nữa vì đứng trên nóc nhà, ba người không bị quái đánh tới, không lo mất máu…
Cứ thế, chỉ còn mỗi Thiếu Lâm là vất vả hơn một chút, kéo sáu con quái tụ một chỗ trong sân, nắm giữ nhịp độ thật tốt, uống thuốc, dùng giảm thương tổn không ngừng, ba người còn lại là chức nghiệp có damage thì nhảy lên nóc nhà, không kiêng nể gì hết mà an tâm sử dụng skill tấn công đa mục tiêu về phía sáu con quái.
Về phần Thiếu Lâm, da dày thịt béo, hơn nữa mới đổi trang bị chống chịu level 30 đầy người, bị sáu con quái bao vây cũng không dễ chết. Thấp máu thì ăn một bình “Hoạt Huyết Tán” là sẽ hồi lại 1000 điểm máu, thời gian phục hồi là 30 giây, đại sư Lý Tưởng bị bao vây nửa phút, máu cũng sẽ chẳng còn bao nhiêu, tiếp tục nắm chắc thời điểm dùng thuốc, chẳng sợ không có buff thì vẫn sẽ cố gắng chống trụ được thêm!
Nếu là bảy con quái thì cách này chết chắc! Đường Môn này vậy mà còn tính chuẩn đến cả thương tổn gây ra!
Tiền viện vốn khiến cho vô số đội ngũ diệt đoàn, dưới sự chỉ huy của hắn bỗng trở nên cực kỳ đơn giản…
Lý Tưởng sợ hãi thầm than, nhịn không được mà nói: “Đây là lần đầu tôi thấy cách đánh này á!”
Lưu Xuyên cười nói: “Phụ bản cấp thấp không phức tạp, hiểu rõ được nguyên lý thì sẽ có vô số cách chơi đối phó lại. Với chức nghiệp của bốn chúng ta thì bố trí như thế này là đánh nhanh nhất. Nếu có buff thì còn có thể kéo thêm vài con nữa, mà bốn người thì không nên liều mạng như vậy, tối đa sáu con là ok, lấy an toàn đặt lên hàng đầu.”
Lý Tưởng cảm thán: “Bạn ơi ông mạnh thiệt đó…”
Lưu Xuyên đột nhiên nói: “Giảm thương tổn.”
Lý Tưởng sửng sốt một chút, lập tức sử dụng kỹ năng giảm thương tổn của Thiếu Lâm Phật, ngượng ngùng đánh chữ nói: “Ầy! Tại bất ngờ quá nên suýt quên…”
Lưu Xuyên nhắc nhở: “Nắm tốt nhịp độ, thuốc hồi máu thì cứ 30 giây ăn một lần, căn thời gian không tốt, có chết tôi cũng mặc kệ đấy.”
Lý Tưởng vội nói: “Biết rồi!”
Nếu trước đây vẫn còn hoài nghi trình độ của Đường Môn, hiện tại Lý Tưởng đã tin răm rắp, thiếu nước quỳ xuống bái lạy mà thôi!
Ngô Trạch Văn đứng trên nóc nhà vung roi theo tiết tấu, lưu phái Cổ trùng muốn thành hình phải sau level 50, giai đoạn đầu muốn đánh quái thì lưu phái Trường tiên với bộ chiêu thức đa mục tiêu sẽ tốt hơn nhiều, vì vậy lần này Đường Môn không nhắc nhở, cậu cũng tự giác đổi sang Trường tiên.
Mà Võ Đang đứng trên nóc nhà lại im lặng không nói.
– rốt cuộc ba người này là ai? Thanh Phong Đạo Trưởng nhịn không được nhíu mày.
Ngũ Độc rõ ràng là newbie, khinh công tệ không dám nhìn nhưng đôi lúc cũng sẽ có những pha thao tác tỏa sáng, tỉ lệ chí mạng khi đánh quái cực cao, tính toán khá chính xác mỗi khi vung roi. Thiếu Lâm thì luyên tha luyên thuyên, nói lắm nhưng lại nắm vững thời điểm dùng thuốc và giảm thương tổn, vừa kéo quái còn vừa đánh chữ, có thể thấy tốc độ tay rất nhanh.
Còn về Đường Môn, khỏi phải nói, tuyệt đối là cao thủ.
Không những thao tác cực kỳ sắc bén mà quan trọng hơn là hắn hiểu cực rõ về trò chơi này, đã đạt đến trình độ không cần xem hướng dẫn, tùy tiện lập chiến lược dựa theo chức nghiệp thành viên ngay tại chỗ cũng có thể vượt qua phụ bản anh hùng!
– đội bạn thân một cao thủ và hai con gà sao?
– không đúng, phải nói đây là một cao thủ hàng đầu với kinh nghiệm cực kỳ phong phú mang theo hai người nhìn qua tưởng là gà nhưng lại đầy tiềm năng!
Đi phụ bản anh hùng tích lũy vật liệu trong giai đoạn đầu, có đầu óc kinh doanh rõ ràng, mà còn nhăm nhe cả boss thế giới…
Rốt cuộc hắn muốn làm gì?
Thanh Phong Đạo Trưởng im lặng hồi lâu, gửi đi một tin nhắn: “Anh là cao thủ của bang hội nào ở server cũ?”
Lưu Xuyên mỉm cười nói: “Còn chưa có bang hội gì nè, chẳng bằng chúng ta tự lập một cái đi?”
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận