Bang hội của các đội tuyển tiến vào game để giúp đội tuyển nâng cao danh tiếng, ngoài việc để đoàn kết các fan thì quan trọng nhất vẫn là xem có người mới nào có tiềm năng để đưa vào đội hình dự bị, giúp đội tuyển thay máu để tránh xảy ra thời kỳ giáp hạt sau khi tuyến chủ lực giải nghệ.
Ví dụ như Lộc Tường chính là mầm non mà đội tuyển Hoa Hạ phát hiện ra trong game, được đề cử tới trại huấn luyện Hoa Hạ, gặp được Lưu Xuyên, thành thần trong một năm!
Tiêu Tư Kính là đội trưởng Thất Tinh Thảo, là người nhìn xa trông rộng, trại huấn luyện của Thất Tinh Thảo cũng cực kỳ chính quy. Rất nhiều tuyển thủ ưu tú trong trại huấn luyện đều là nhân tài được bang hội Thất Tinh Thảo khai quật trong game.
Ba người Trư Lung Thảo đột nhiên thay đổi thái độ lúc trước Lưu Xuyên đã đoán được ngay, hẳn là hội trưởng nhận ra trình độ của hắn nên sai bọn họ tới lôi kéo.
Cái gọi là cắn người miệng mềm bắt người tay ngắn, hắn nhận lì xì của đám người bang Thất Tinh Thảo, hôm nay người ta tới lôi kéo, trực tiếp từ chối cũng không ổn, chưa kể lúc này là hội trưởng đích thân ra mặt, cũng nên nể mặt người ta một chút… muốn từ chối cũng nên uyển chuyển.
Lưu Xuyên nghĩ nghĩ rồi nói: “Hội trưởng, cảm ơn ý tốt của cậu, tôi là loại người thích gây chuyện, nếu vào bang các cậu chắc chắn sẽ kéo tới vô số cừu hận, nên hay là thôi đi…”
Đoạn Trường Thảo rất hào sảng nói: “Kéo cừu hận? Không phải lo! Chúng tôi là bang hội chuyên PVP, chưa từng sợ hãi bất cứ một ai. Anh có kẻ thù nào? Nói với tôi, gia nhập thì là anh em, kẻ thù của anh chính là kẻ thù của bọn này.”
Lưu Xuyên thực sự dở khóc dở cười!
Cậu có biết kẻ thù lớn nhất của tôi là ai không hả? Chính là đội trưởng đội tuyển Thất Tinh Thảo nhà các cậu đó!
Nếu Tiêu Tư Kính biết mấy cậu vậy mà lại kéo tử địch Lưu Xuyên vào bang Thất Tinh Thảo, chắc chắn sẽ một quyền đánh chết cậu tại chỗ…
Lưu Xuyên bất đắc dĩ nói: “Quả thực gia nhập không được, chẳng bằng thế này đi, chắc chắn các cậu có hứng thú đánh boss thế giới level 40 ha? Vừa vặn tôi cũng có hứng thú, hay là chúng ta hợp tác một lần, tôi giúp mấy cậu đánh boss, ok chứ?”
Đoạn Trường Thảo khiếp sợ nhìn tin nhắn này.
Boss thế giới? Không hoa mắt đấy chứ?
Đoạn Trường Thảo nghiêm túc hỏi: “Boss thế giới? Người anh em đang đùa à?”
Lưu Xuyên cười nói: “Không đùa đâu, tôi là người nghiêm túc lắm đó.”
Đoạn Trường Thảo hết nói nổi rồi.
Boss thế giới cũng chính là boss lang thang ngoài bản đồ thế giới, là loại boss cấp cao có thời gian xuất hiện ngẫu nhiên, độ khó cực cao, tùy tiện phất tay là có thể giết một đoàn người. Boss thế giới level 40 hành tẩu tại khu vực Nam Cương, là Thiên Chu trưởng lão, phản đồ của Ngũ Độc Giáo, điểm biến thái nhất của con boss này là khả năng triệu hồi nhện độc, nhện to nhện nhỏ nhiều vô số kể, độc chết những người chơi bị mạng nhện quấn lấy, cực kỳ khó đánh!
Giá trị của một con boss thế này không thể đơn giản dùng mấy ngàn kim tệ để đong đếm, boss thế giới chính là đại gia trong game. Người chơi tham gia tiêu diệt có thể nhận được bọc phần thưởng với trang bị, vật liệu, kim tệ, đá Ngũ Hành ngẫu nhiên, thậm chí còn có thể có được thú cưỡi quý hiếm!
Boss thế giới không những rất khó đánh mà các bang tranh đoạt trước khi đánh boss cũng là chiến trường gió tanh mưa máu. Boss thế giới vừa xuất hiện, bản đồ chi chít toàn người, các bang hội lớn đánh chém giết chóc, máu chảy thành sông.
Bang nào có thể giành được boss thế giới thường sẽ có một chỉ huy cực mạnh và sắc bén tọa trấn, đánh loạn chắc chắn đừng hi vọng.
Đoạn Trường Thảo có chút hoài nghi: “Anh chắc chắn có thể đánh được boss thế giới?”
Lưu Xuyên gửi icon mỉm cười: “Trước đây từng chỉ huy, tôi biết hết cách đánh từng loại boss. Có điều muốn giành boss thế giới không chỉ dựa vào cách đánh, còn phải xem tình hình mấy bang tranh nhau thế nào nữa. Tôi muốn biết vài thông tin, có những bang PVP nào tiến vào server này?”
Đường Môn này vậy mà còn là nhân tài chỉ huy hiếm có?! Còn từng chỉ huy đánh boss thế giới luôn?!
Đoạn Trường Thảo nhất thời kích động, nhanh chóng gửi thông tin: “Các bang lớn vào server này gồm Thất Tinh Thảo, Đồng Tước Đài, Hoa Hạ Chi Bang, Lạc Hoa Từ, Thịnh Thế Đường Triều, Trường An Huyễn Dạ, Phong Hỏa Lang Yên, Quốc Sắc Thiên Hương…”
Hoa Hạ, Đồng Tước, Thịnh Đường, Trường An, Quốc Sắc, Phong Hỏa, Lạc Hoa Từ, Thất Tinh Thảo…
Chính là top 8 playoffs mùa giải thứ chín!
Lưu Xuyên không biết phải nói sao: “Top 8 tới hết luôn?!”
Đoạn Trường Thảo gửi một đống icon khóc lóc: “Đúng vậy, náo nhiệt không?”
Lưu Xuyên: “…”
Đoạn Trường Thảo tiếp tục nói: “Dù sao cũng công khai tin tức hết rồi, tôi cũng không gạt anh, mùa giải mùa Xuân sắp bắt đầu, liên minh mở rộng quy mô các đội tuyển, tăng thêm hai slot. Bang hội của các đội tuyển vào server mới lần này chính là để khai quật vài người mới có tiềm năng, bổ sung lứa mới cho đội tuyển.”
Đương nhiên Lưu Xuyên cũng biết chuyện này, cao thủ server cũ về cơ bản có lẽ đều bị các đội tuyển lớn đào đi hết, vì vậy với tình hình mở rộng quy mô của liên minh, các đội tuyển phải tới server mới đào người cũng là chuyện rất bình thường.
Thiên lý mã rất nhiều nhưng Bá Nhạc lại hiếm, mỗi lần server mới mở ra sẽ có rất nhiều con gà không biết bản thân hợp đánh chức nghiệp gì, bắt đầu chậm rãi cày cấp từ Tân thủ thôn giống như kiểu người mới tiềm năng như Lý Tưởng và Ngô Trạch Văn, cái đội tuyển cần chính là cẩn thận tìm được những Thiên lý mã này, gặp được cao thủ đào tới đội tuyển mình bồi dưỡng.
Có điều…
Top 8 đội tuyển mạnh nhất đã tới, liệu có phải hơi quá phô trương không…
Lưu Xuyên nghi hoặc nói: “Nhiều bang hội gia nhập server mới như vậy sao kênh thế giới lại im lặng thế? Kỷ lục phụ bản cũng chỉ ghi lại thành tích hơn 50,000 điểm của Quốc Sắc, thành tích này hơi thấp… Đoàn đội đi phụ bản của các bang khác đang làm cái gì?”
Đoạn Trường Thảo bất đắc dĩ nói: “Vì quá nhiều bang hội tiến vào nên hội trưởng biết tin đều sẽ khép mình một chút, nào ai muốn làm chim đầu đàn! Những ngày đầu mọi người sẽ đều ở trạng thái quan sát, kỷ lục của Quốc Sắc chẳng mấy chốc sẽ bị vượt qua, đoàn tinh anh các bang đều đang chuẩn bị vào phụ bản. Bắt đầu từ level 40, nhiệm vụ áp tiêu của bang và tranh đoạt boss thế giới mới là hỗn chiến thật sự.”
Lưu Xuyên hết nói nổi: “Top 8 đều có mặt, cướp boss sẽ hơi khó…”
Đoạn Trường Thảo cực kỳ buồn bực: “Không chỉ vậy đâu, có mấy bang còn kéo cả tổng hội trưởng đoàn tinh anh ở server cũ tới.”
Lưu Xuyên nghi hoặc nói: “Sao cậu biết rõ thế? Bang các cậu phái spy tới các bang khác nằm vùng đúng không?”
Đoạn Trường Thảo gửi tới hai icon xấu hổ.
Lưu Xuyên cười: “Đừng xấu hổ, chắc chắn các bang khác cũng gài spy vào bang các cậu thôi.”
Đoạn Trường Thảo gửi icon bắt tay: “Cao thủ biết là tốt rồi. Làm hội trưởng khó lắm ai ô! Server này thực sự quá nghịch thiên, mở ra đúng lúc liên minh cải cách, có lẽ các đội tuyển cũng đánh tiếng với bang của mình rồi, ai cũng muốn nhân cơ hội này vợt được càng nhiều người mới càng tốt…”
Lưu Xuyên nói: “Thất Tinh Thảo các cậu tới server mới là theo lệnh Tiêu đội sao?”
Đoạn Trường Thảo nói: “Không không, Tiêu đội mặc kệ bang luôn ấy, là chỉ thị từ Tam Sắc tỷ.”
Lưu Xuyên liền hiểu rõ.
Tổng hội trưởng của bang Thất Tinh Thảo, Tam Sắc Phong Cảnh Thảo, cô gái này cũng là một người có ánh nhìn sâu rộng sắc bén.
Server mở năm vừa rồi không có nhiều bang hội các đội tuyển tiến vào như vậy, lần này vừa vặn đúng đợt liên minh thay đổi, nghe đồn giải mùa Xuân sang năm sẽ có thêm hai slot cho các đội, chắc chắn không thiếu cao thủ nghiệp dư sẽ nhân cơ hội này đi đánh giải chuyên nghiệp. Mỗi lần liên minh có đội tuyển mới cũng đều là tình cảnh tinh phong huyết vũ, đội mới bật lên khiến rất nhiều đội tuyển kỳ cựu bị đào thải xuống hạng, tên hiệu cũng bị lấy mất, khó trách các đội tuyển lại sốt sắng như thế.
Phái bang hội tới server mới đào người, coi như mưu tính sâu xa.
Đào được cao thủ tới đội tuyển của mình chắc chắn tốt hơn bị một đội tuyển nghiệp dư mới thành lập tóm mất đúng không?
Cái gọi là cao thủ trong dân gian, Trung Quốc lớn như thế, giữ không chặt rồi có ngày ngựa ô vùng lên…
Lưu Xuyên nói muốn giúp Thất Tinh Thảo giành boss thế giới level 40 quả thực có chút chủ quan, hắn vốn tưởng cùng lắm server này chỉ có nhiều nhất ba đến bốn bang PVP vào, không ngờ có tới tám bang luôn! Giành boss thế giới từ tay bảy bang còn lại, độ khó ngang với đi cướp miếng thịt mỡ từ mồm bảy con hổ đang đói… Khó như lên trời!
Lưu Xuyên suy nghĩ một chút, nói: “Khụ, hội trưởng nè, đến lúc đó rồi tính ha. Chúng ta làm việc dựa theo hoàn cảnh, tôi sẽ cố hết sức giúp cậu, nếu không cướp được thì cũng đành chịu vậy.”
Đoạn Trường Thảo dở khóc dở cười: “Người anh em, đừng nói tới boss thế giới vội, tôi thành tâm thật lòng muốn mời anh gia nhập bang Thất Tinh Thảo chúng tôi. Anh là cao thủ hẳn cũng hiểu, bang hội lớn trong server này quá nhiều, thực lực bang chúng tôi giữa các bang hội của đội tuyển cũng số một số hai. Nếu anh có hứng thú đi đánh giải chuyên nghiệp, tôi còn có thể đề cử anh tới phỏng vấn ở trại huấn luyện người mới của Thất Tinh Thảo.”
Tới phỏng vấn ở trại huấn luyện người mới của Thất Tinh Thảo…
Cậu chắc chắn nếu tôi tới Thất Tinh Thảo phỏng vấn, Tiêu đội không bị dọa hết hồn hả…
Lưu Xuyên cười cười nói: “Cảm ơn ý tốt của hội trưởng, không cần đâu.”
Đoạn Trường Thảo buồn bực: “Cao thủ ghét bỏ bang Thất Tinh Thảo chúng tôi sao?”
Lưu Xuyên nói: “Không không, tôi là người quen tự do rồi, hơn nữa bên cạnh tôi còn có vài người bạn, chúng tôi chỉ muốn tự tổ đội đánh phụ bản thôi, không thích đánh đánh giết giết cùng bang hội. Tôi không muốn nợ nần gì cậu nên để tôi giúp mọi người cướp boss, quyết định vậy đi.”
Đoạn Trường Thảo cũng hết cách, đành gật đầu nói: “Được rồi, nếu anh có thể qua giúp chúng tôi đánh boss level 40, vậy cảm ơn trước!”
Lưu Xuyên nói: “Đừng khách sáo, cướp được rồi nói ha!”
Đoạn Trường Thảo đành tạm thời từ bỏ kế hoạch mượn sức cao thủ.
Hội trưởng đã đích thân đến kéo người coi như nể mặt hắn lắm rồi. Cao thủ này cương quyết không vào bang nào thì cũng chịu thôi. Cũng may mà cao thủ này vẫn sẽ tự do, ít nhất sẽ không bị bang khác lôi kéo cũng tốt lắm rồi!
Đoạn Trường Thảo đang định lùi lại, cao thủ Đường Môn lại gửi tin nhắn qua: “Phải rồi, hội trưởng, giúp tôi một việc với!”
Đoạn Trường Thảo nghi hoặc: “Giúp gì?”
Lưu Xuyên cười tủm tỉm nói: “Thất Tinh Thảo các cậu là bang PVP chuyên nghiệp, không tranh kỷ lục phụ bản đúng không? Tôi đang tổ đội đánh phụ bản mà thiếu hai người, trong bang có ai không cho tôi mượn xíu?”
Đoạn Trường Thảo: “…”
ĐM! Tới kéo người không được, mi lại còn dám kéo người từ bang bọn này?
Lưu Xuyên nói: “Thôi lấy ba cây cỏ luôn đi! Tôi nhớ có hai Võ Đang thao tác cũng ổn, cho tôi mượn đi đánh phụ bản thành tích nha.”
Đoạn Trường Thảo do dự một chút rồi nói: “Để tôi hỏi bọn họ xem.”
Thất Tinh Thảo là bang hội lớn nhất, quả thực không ham tham gia tranh đoạt kỷ lục phụ bản.
Vì Tiêu Tư Kính từng nói: “Đánh phụ bản làm gì? Phiền phức.”
Nhóm quản lý xin quỳ! Một câu của Tiêu đội quá khí phách, từ đó Thất Tinh Thảo không đi tranh kỷ lục phụ bản nữa, trở thành bang chuyên PVP, chỉ tuyển người chơi đánh đấu trường giỏi, chính vì vậy mà thực lực của bang Thất Tinh Thảo cực kỳ mạnh mẽ, có rất nhiều người chơi thích đi theo con đường bạo lực, bang chiến rất ít khi thua. Có điều lại rất yếu phụ bản, phần lớn người bang Thất Tinh Thảo đều không thích đánh phụ bản.
Trình độ của ba người Trư Lung Thảo, Hàm Tu Thảo, Nguyệt Lượng Thảo chỉ tầm tầm trong bang Thất Tinh Thảo, không coi như cao thủ, chỉ có thể coi như tay chơi lâu năm. Có điều dù mấy người này trình độ không cao thì đi đánh phụ bản nhỏ level 30 cũng sẽ không gặp khó khăn gì mấy, người chơi kỳ cựu mấy năm trời, chắc chắn ý thức không tệ.
Đoạn Trường Thảo nghĩ ngợi rồi nhanh chóng hạ quyết tâm, kéo ba người Trư Lung Thảo vào trong đội ngũ.
Trư Lung Thảo gửi icon hỏi chấm: “Sao vậy hội trưởng?”
Đoạn Trường Thảo nói: “Còn nhớ cao thủ Đường Môn kia không? Anh ta thiếu hai người đi phụ bản, bảo hai Võ Đang qua hỗ trợ.”
Nguyệt Lượng Thảo nói: “Được thôi, vừa vặn em đang rảnh nè.”
Hàm Tu Thảo nói: “Em cũng ok!”
Trư Lung Thảo buồn bực: “Không cần em sao?”
Hội trưởng vô tình nói: “Trong team bọn họ có Thiếu Lâm rồi, cậu cũng chơi Thiếu Lâm.”
“…” Bạn học Tiểu Trư yên lặng lủi qua một bên hộc máu.
Đoạn Trường Thảo nói: “Là như vậy, cao thủ Đường Môn này trình độ ra sao tôi cũng không chắc chắn, anh ta nói đã từng chỉ huy boss thế giới, tôi muốn xem anh ta thần thánh đến độ nào. Hàm Tu Thảo gửi tôi ID và password đi, tôi dùng acc của cậu theo anh ta đánh phụ bản một lần.”
Hội trưởng đã nói vậy rồi, Hàm Tu Thảo lập tức gật đầu đồng ý, gửi ID và mật mã qua QQ.
Đoạn Trường Thảo mở một client game khác đăng nhập tài khoản: “Gửi tôi mã nghiệm chứng qua điện thoại.”
“597747.”
Đoạn Trường Thảo đăng nhập thành công, nói: “Chờ tôi đánh mấy lượt xong sẽ trả lại nick cho cậu.”
Hàm Tu Thảo gửi icon tươi cười: “Không sao đâu ạ! Hội trưởng cứ chơi đi, em đang định đi ngủ, mai trả nick cho em là được!”
Tài khoản này vừa vặn đã kết bạn với Đường Môn, Đoạn Trường Thảo trực tiếp xin gia nhập đội ngũ, nhanh chóng được chấp nhận. Trong đội ngoại trừ có ba người Đường Môn, Ngũ Độc, Thiếu Lâm từ trước còn có thêm một Võ Đang tên là “Thanh Phong Đạo Trưởng”. Đoan Trường Thảo nghi hoặc đi tới cổng Danh Kiếm Các.
Lý Tưởng thấy người quen liền tới chào hỏi: “Ủa ba cây cỏ hả? Đội trưởng gọi bọn họ tới à?”
Lưu Xuyên cười nói: “Thay vì kêu gào mấy kẻ xa lạ không đáng tin trên kênh thế giới thì chẳng bằng gọi bọn họ luôn, ít ra thao tác khá ổn.”
Lý Tưởng hỏi: “Ủa vậy Tiểu Trư kia đâu?”
Nguyệt Lượng Thảo xấu hổ nói: “Cậu ta là Thiếu Lâm…”
Lý Tưởng sung sướng khi người gặp họa: “Ồ, tui cũng là Thiếu Lâm. Team chúng ta không có chỗ cho tên đó, phần thưởng phụ bản cũng không đến lượt tên đó giành.”
Nguyệt Lượng Thảo cap màn hình đoạn này gửi cho Tiểu Trư, bạn học Tiểu Trư trực tiếp hộc máu lần nữa.
Lưu Xuyên cười nói: “Nào, hai vị mới tới họp một chút, trước hết nghe tôi nói đánh thế nào, vào phụ bản sẽ trực tiếp mở boss luôn, để xem còn kém kỷ lục phụ bản bao nhiêu.”
Lưu Xuyên cẩn thận giải thích cách đánh phụ bản cho hai Võ Đang mới tới, hai người càng nghe càng khiếp sợ.
Chưa bao giờ nghe tới cách chơi này luôn?
Lên nóc nhà giai đoạn đầu rất an toàn, giai đoạn hai Đường Môn và Ngũ Độc khống chế hộ vệ, việc hai Võ Đang bọn họ cần làm rất đơn giản, chính là xả sát thương nhiều nhất có thể là được…
Nguyệt Lượng Thảo nhịn không được nhắn riêng cho hội trưởng nhà mình: “Hội trưởng, em chưa bao giờ nghe qua cách đánh này.”
Đoạn Trường Thảo nhíu mày nói: “Tôi cũng chưa nghe bao giờ. Đường Môn này thú vị phết đấy, chúng ta vào đánh một lượt rồi nói.”
Lưu Xuyên còn đang kiên nhẫn dặn dò: “Môn phái đánh xa sẽ đánh phụ bản này dễ hơn, hai Võ Đang mới tới chuyển hết sang lưu phái Khí Tông đi, sửa sang trang bị kỹ năng xong xuôi, không còn vấn đề gì thì cùng vào phụ bản.”
Bốn người Lưu Xuyên đã phối hợp ba lần đã sớm trở nên cực kỳ ăn ý, chưa kể với cách đánh Lưu Xuyên nghĩ ra này thì chức nghiệp đánh xa chỉ cần giữ vị trí ổn định sẽ không chịu thương tổn quá nhiều. Thiếu Lâm chịu áp lực lớn nhất cần phải giữ nhịp đấu cho tốt, dùng thuốc tự chống đỡ…
Đoạn Trường Thảo nhìn máu của đại sư Thiếu Lâm luôn duy trì ở ngưỡng 5% cận kề ranh giới sống chết, quả thực kinh hồn táng đảm!
Đánh phụ bản mà không có buff?!
Tuy anh ta là người chơi chuyên PVP, không thích đánh phụ bản, nhưng ít nhất cũng biết bình thường đi phụ bản sẽ cần một tank, một buff, bốn damage! Cái đội quần què này thế mà không có buff, Thiếu Lâm đáng thương như trẻ con lạc mẹ chỉ có thể tự dùng thuốc hồi máu, cứ 30 giây dùng một lần! Chỉ cần mất tập trung một chút thôi, lệch một hai giây là chết ngay tắp lự!
Mà càng khiến người ta không hiểu nổi, chính là khi Thiếu Lâm đang giãy giụa trên bờ vực sống chết nhưng vẫn còn đánh chữ…
“Ê ê, Võ Đang kia, hụt chiêu rồi kia kìa! Đừng có đờ ra nữa! Đánh kỷ lục đó ba, tập trung chút coi!”
Đoạn Trường Thảo suýt nữa hộc máu.
Làm hội trưởng, thế mà bị một con gà dạy bảo…
Tiểu quái trong tiền viện bị đánh chết rất nhanh, trong giai đoạn đánh boss đầu tiên, mọi người đều tránh né rất tốt, nhẹ nhàng qua cửa. Tiểu quái ở hậu viện chết ngay sau một lần quần công, hộ vệ bơm máu cho boss đều được Đường Môn và Ngũ Độc nối đuôi nhau kéo đi không kẽ hở. Thiếu Lâm vững vàng cố định boss ở giữa, ba Võ Đang điên cuồng xả sát thương, tốc độ mất máu nhanh như rong huyết…
Chẳng mấy chốc đã đi xong phụ bản, chỉ với 20 phút mà thành tích đã được đánh giá lên 45,000 điểm.
Lưu Xuyên mỉm cười nói: “45,000, thành tích không tệ đâu! Hiện tại kỷ lục bang Quốc Sắc là hơn 50,000, ra ngoài điều chỉnh một chút rồi thử thêm lượt nữa. Hàm Tu Thảo đừng đứng chơi nữa nha.”
Hội trưởng dùng nick Hàm Tu Thảo: “…”
Sáu người lại vào phụ bản lần nữa, trải qua lần phối hợp rồi, tốc độ đánh lần này nhanh hơn rất nhiều, thành tích được đánh giá khi boss ngã xuống là 49,000 điểm. Chỉ cách mục tiêu gần 3000 điểm nữa, đổi trang bị chút sẽ không có vấn đề gì nữa.
Lưu Xuyên cười nói: “Được rồi, hôm nay chúng ta đi hết bốn lần rồi, đợi 12 giờ lại tụ họp đánh lần nữa đi.”
Đoạn Trường Thảo sửng sốt nói: “Chẳng phải một ngày được đi tối đa năm lần sao?”
Lưu Xuyên nói: “Trước khi các cậu vào đội, chúng tôi đã đánh ba lần rồi.”
Đoạn Trường Thảo: “…”
Bốn người? Bốn người bọn họ đi phụ bản anh hùng? Bốn người không có buff đi đánh phụ bản anh hùng? Còn vượt ải thành công ba lần?
Hội trưởng nghẹn họng không hộc nổi máu nữa…
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận