Trong game, tâm tình của hội trưởng bang Quốc Sắc Vô Song cực kỳ rối rắm.
Tuy đội tuyển Quốc Sắc cũng thuộc vào top 8, có điều thứ hạng luôn xếp cuối trong top 8 này, về cơ bản là cứ vào playoffs là sẽ bị đào thải ngay trong vòng đầu, rất ít khi giành được cúp. Hiện tại liên minh có tổng cộng 16 đội tuyển, tuy nói “Top 8” nghe vào tai có vẻ rất ổn, nhưng lại chỉ đứng thứ tám trong top 8 đó, đồng nghĩa với việc trình độ chỉ rơi vào hàng giữa trong 16 đội mà thôi.
Bọn họ liều chết đánh ra kỷ lục 53,000 tại server mới, vui mừng được mấy giây đã bị Lạc Hoa Từ tát một phát vào má trái, kỷ lục bị phá ngay lập tức. Chưa kịp lấy lại tinh thần thì Trường An đã tát thêm phát nữa vào má phải, kỷ lục lại bị phá bỏ…
Đoạt mệnh liên hoàn tát đấy à?
Cái tát này của Trường An rất khủng khiếp, khoảng cách giữa hai mức kỷ lục quá lớn, trực tiếp hạ đo ván Quốc Sắc và Lạc Hoa Từ.
Được rồi, hắn không chơi nữa, hắn thừa nhận Trường An đỉnh nhất được chưa! Dù sao cũng là đội vô địch mà, chưa kể phong cách còn bị lây từ đội trưởng Dương không nói hai lời trực tiếp khai chiến, nhóm quản lý bang Trường An cũng đều đánh hăng như chó điên, vừa đơn giản vừa thô bạo.
Kết quả, hắn vừa định rút lui thì lại thấy đám Trường An bị ăn vả!
– Lưu Danh Bách Thế? Mê Vụ Chiểu Trạch? Đại Sư Có Lý Tưởng? Tên tuổi kiểu quần què gì đây?
Nhìn bang Trường An bị vả mặt, rất nhiều hội trưởng các bang thầm cười nhạo!
Phê vãi!
Nhìn cái bang kiêu ngạo của đội vô địch bị ăn tát như thế, cảm giác thực sự quá sướng!
Nhưng sau khi cười hả hê, lại không nhịn được mà khiếp sợ!
75,000 điểm đó!
Hơn thành tích 64,000 của Trường An tròn 11,000 luôn?!
Khi trang bị của mọi người không chênh lệch là bao, dưới tình huống tập trung tinh thần cao độ, không chậm trễ dù chỉ một giây để đánh phụ bản, muốn nâng thành tích lên hơn 11,000 như vậy là cực kỳ gian nan! Tình tiết phụ bản cố định, bọn họ lại có thể phá kỷ lục lên 11,000? Đánh kiểu quỷ gì thế? Tool hack đúng không?
Đây không phải chỉ tát vào mặt Trường An, mà là tát vào mặt tất cả các bang hội thuộc đội tuyển.
Quốc Sắc Vô Song nhất thời không cười nổi nữa.
Sau khi trầm mặc một lát, Quốc Sắc Vô Song mới phản ứng lại, nói vào trong group của ban quản lý: “Tra cho tôi xem rốt cuộc đám người này ở đâu ra!”
Cùng lúc đó, tại bang Đồng Tước, bang Hoa Hạ, bang Lạc Hoa Từ, bang Phong Hỏa Lang Yên…
Tất cả mọi người đều đang thảo luận về lai lịch của đội ngũ này trong group quản lý của bang.
Không phải là hội trưởng các nhà nhiều chuyện, nhưng thực sự khoảng cách kỷ lục quá lớn, muốn người ta xem nhẹ cũng khó!
Khác với Quốc Sắc Vô Song phản ứng chậm nửa nhịp, hội trưởng Phong Quá Vô Ngân của bang Trường An đã nắm được tin tức từ spy của mình.
Dưới ảnh hưởng từ cá tính hăng máu của đội trưởng Dương, nhóm quản lý của bang Trường An đều có phong cách nhiệt huyết sôi trào. Hội trưởng Phong Quá Vô Ngân tính tình nóng nảy, thấy kỷ lục này là lập tức bùng nổ tốc độ tay nhắn với spy của mình ở Thất Tinh Thảo.
“Cái kỷ lục này là sao? Có người của Thất Tinh Thảo à?”
Nằm vùng chuyên nghiệp nhanh chóng nhắn lại: “Hội trưởng, Nguyệt Lượng Thảo và Hàm Tu Thảo đúng là tay chơi lâu năm của bang Thất Tinh Thảo, trình độ chỉ thuộc hạng trung trong bang, bốn người còn lại thì không thuộc Thất Tinh Thảo, tôi cũng không quen, đang đi hỏi nè.”
Phong Quá Vô Ngân tâm tình phức tạp, vớ lấy giấy ăn lau sạch bàn phím bị trà phun vào của mình, ngẩng đầu gọi hội phó Diệp Lạc Vô Thanh đang ngồi bàn đối diện, nói: “Diệp Tử, cậu đi tra xem lai lịch của bốn người Lưu Danh Bách Thế, Mê Vụ Chiểu Trạch, Đại Sư Có Lý Tưởng, Thanh Phong Đạo Trưởng cho tôi. Tôi thực sự hoài nghi đám này là clone của Thất Tinh Thảo!”
Hội phó Diệp Lạc Vô Thanh gật đầu, phái người đi thăm dò tin tức.
Một lúc lâu sau, hội phó trả lời: “Có người anh em tra được tin chính xác, Ngũ Độc và Đường Môn là một cặp vợ chồng, mới kết hôn cách đây không lâu. Đám người của Thất Tinh Thảo cũng tham dự hôn lễ này. Thanh Phong Đạo Trưởng ban đầu không cùng nhóm với bọn họ, sau này đi phụ bản mới hợp tác với nhau. Đây là một thương nhân chuyên nghiệp, đang kinh doanh Cửa Hàng Thanh Phong, hiện tại đã lên đến cấp 2, uy tín thuộc top 3 trong số các cửa hàng.”
Phong Quá Vô Ngân nhíu mày: “Là clone của Thất Tinh Thảo đúng không?!”
Hội phó Diệp Lạc Vô Thanh lại bình tĩnh hơn: “Anh cảm thấy với trình độ của đám bang Thất Tinh Thảo mà có thể đánh được cái kỷ lục đó sao? Thất Tinh Thảo nổi tiếng là ngu phụ bản, đừng quên lịch sử đen tối của đội trưởng Tiêu Tư Kính của Thất Tinh Thảo chứ.”
“…” Nhớ tới lịch sử đen tối của Tiêu đội không thích đi phụ bản mà bị người khác nói ra nói vào, Phong Quá Vô Ngân mới tỉnh táo lại, nói: “Cậu đi hỏi thử xem hội trưởng bên đó rốt cuộc có ý gì, server mới chưa đủ loạn hay sao! Thất Tinh Thảo cũng đi phụ bản, đúng là phiền phát điên!”
Diệp Lạc Vô Thanh cũng chẳng biết phải làm sao, server mới này quả thực loạn hơn bất cứ server nào trước đây, bang hội của top 8 đội đều tiến vào, đây là việc trước nay chưa từng có!
***
Mà lúc này, trong đội của Lưu Xuyên, hai người nhóm Đoạn Trường Thảo vẫn còn đang bàng hoàng, Ngô Trạch Văn thì lại rất bình tĩnh nói: “Phá kỷ lục rồi.”
Lưu Xuyên gửi đi một đống icon mỉm cười: “Đã bảo sẽ phá được kỷ lục mà. Mấy lần trước tôi không dùng hết sức, tôi mà ra tay thì gạo xay ra cám : )”
Mọi người: “…”
Vốn đang rất bội phục hắn, vậy mà khi nhìn bộ dáng đắc ý tủm tỉm này, không còn ai muốn khen hắn nữa.
Lý Tưởng nghi hoặc nói: “Nếu anh biết đến cách chơi sắc bén này, tại sao trước đó vẫn không dùng?”
Lưu Xuyên vô tội nói: “Trước đó không nhặt được vũ khí tím cho Đường Môn Ám khí level 30 chứ sao! Đẳng cấp vũ khí không đủ thì không đánh vậy được đâu.”
Mọi người: “…”
Lý do của anh đơn giản quá ha…
Có điều lúc này Đoạn Trường Thảo lại cảm thấy cực kỳ phấn khích! Phê quá đi!
Bang Trường An bị ăn vả, thân là hội trưởng bang Thất Tinh Thảo, đối thủ một mất một còn với Trường An, sao có thể không sướng cho được?
Đoạn Trường Thảo tâm tình khoái trá lập tức nhắn tin cho Lưu Xuyên: “Người anh em cao thủ, hiện tại tôi hoàn toàn không còn nghi ngờ gì bản lĩnh của anh nữa, boss thế giới level 40 nha, anh tới giúp bọn tôi đánh nhé, đừng quên đấy!”
Lưu Xuyên gửi một chuỗi icon toát mồ hôi: “Hội trưởng, cậu coi trọng tôi quá. Boss thế giới đánh không giống phụ bản, còn phải tranh với các bang khác nữa, tôi có ba đầu sáu tay cũng không thể một mình cướp boss về cho cậu đúng không?”
Đoạn Trường Thảo gửi lại icon bắt tay: “Anh làm được! Tôi tin anh! Hẹn gặp lại ở Nam Cương khi đã lên level 40!”
Lưu Xuyên bất đắc dĩ: “… Được rồi tôi sẽ cố gắng.”
Đoạn Trường Thảo nói: “Đánh xong năm lần phụ bản rồi, tôi off trước đây! Người anh em cao thủ giữ liên lạc nhé!”
Lưu Xuyên bất lực phất tay: “Bye bye hội trưởng…”
Đoạn Trường Thảo dương dương tự đắc rời khỏi đội.
Nhân tài chỉ huy! Đây tuyệt đối là nhân tài chỉ huy hiếm có!
Đánh nhau giỏi thì có gì hơn người đâu? Người đánh nhau lợi hại đầy ra đó, nhưng một chỉ huy tốt lại cực kỳ hiếm gặp. Những cuộc chiến quy mô lớn như bang chiến, đoàn chiến, đại chiến boss thế giới, cái thiếu hụt nhất chính là dạng nhân tài chỉ huy này.
Hắn nói muốn giúp đánh boss thế giới level 40, trong lòng Đoạn Trường Thảo cực kỳ phấn khởi, như thể boss thế giới đã rơi luôn vào trong túi.
Đang đắc ý thì Đoạn Trường Thảo nhận được một tin nhắn ở góc trái dưới màn hình.
Diệp Lạc Vô Thanh nói với bạn: “Đoạn huynh, chẳng phải bang Thất Tinh Thảo các anh chưa bao giờ đánh kỷ lục phụ bản sao?”
Đoạn Trường Thảo vui muốn điên rồi! Bang phó chuyên ngoại giao của Trường An quả nhiên đã tìm đến! Hẳn là vì thấy trong đội có hai thành viên của Thất Tinh Thảo nên cho rằng thành tích phụ bản lần này có liên quan đến Thất Tinh Thảo.
Đoạn Trường Thảo giả vờ bình tĩnh nói: “Ừ, tôi cũng không biết chuyện này. Đúng là bang chúng tôi không có hứng thú gì với kỷ lục phụ bản, có điều trong bang có người nào rảnh quá đi đánh phụ bản, tôi là hội trưởng cũng sẽ không xen vào, cậu nói có đúng hay không?”
Diệp Lạc Vô Thanh: “… Ha ha.”
Ý là hai con gà bang anh tùy tiện đi đánh phụ bản, lỡ tay phá luôn kỷ lục mà tụi này vật vã mãi mới đánh được hả?
Diệp Lạc Vô Thanh mỉm cười nói: “Đoạn huynh nói vậy là định khai chiến trước sao?”
Đoạn Trường Thảo cũng mỉm cười nói: “Đương nhiên Thất Tinh Thảo chúng tôi không sợ mấy người khai chiến, ân oán giữa hai nhà chúng ta ai nấy đều rõ ràng cả, đánh nhau là chuyện sớm muộn mà thôi. Có điều cậu cũng biết tình hình hiện tại ở server này, tốt nhất giờ mọi người vẫn nên lo thăng cấp đúng không? Chết là mất kinh nghiệm, hai bang mà đánh nhau thì các bang khác sẽ có cơ hội cười thầm.”
Diệp Lạc Vô Thanh tiếp tục mỉm cười: “Hội trưởng biết là tốt rồi.”
Đoạn Trường Thảo cũng cười tiếp: “Làm hội trưởng không dễ, cậu cũng hiểu mà.”
Diệp Lạc Vô Thanh nói: “Đúng thế, mệt tim.”
Hai vị quản lý ghét cay ghét đắng nhau, chỉ muốn bò qua đường cáp mạng cắt cổ đối phương, nhưng lời nói trong game lại mỉm cười qua lại, nhìn qua như bạn bè nói chuyện phiếm.
Nghe được ý của Đoạn Trường Thảo rồi, Diệp Lạc Vô Thanh liền gửi icon chào tạm biệt rồi rút mất.
Tốt nhất là không có ý đồ khai chiến, hiện tại phần lớn người trong bang mới lên level 30, anh đây lười đánh với mấy chú!
Đoạn Trường Thảo nói không sai, tình hình server này thực sự khiến người ta buồn bực.
Nếu đổi sang server khác, chỉ có hai đến ba bang lớn, dù đánh nhau từ cấp 30 thì cũng có thể đánh đến cấp cuối cũng được. Cái mà bang chuyên PVP muốn chính là sự kích thích, ai nấy đều nhiệt huyết sôi trào. Bang hội tuyên chiến tại dã ngoại, đánh nhau cực kỳ sảng khoái, coi như là để kích thích tiết adrenaline đi.
Nhưng server này thì khác, bang hội quá nhiều, đã vậy còn toàn những oan gia tử địch. Một khi Trường An và Thất Tinh Thảo khai chiến, mấy hội trưởng các bang như Đồng Tước, Thịnh Đường, Lạc Hoa Từ và Hoa Hạ lại chẳng vui muốn chết, ngồi một bên cười cho vào mặt.
Giai đoạn đầu vẫn nên lấy việc thăng cấp làm chủ, mở bang chiến thực sự không có lợi lộc gì, chết thì mất kinh nghiệm, rơi trang bị, cấp bậc tổng lại sẽ tụt về phía sau, chẳng khác nào lưỡng bại câu thương.
Vì thế ở giai đoạn này, có hận đến thấu xương thì cũng vẫn phải nhịn!
Cả tám bang hội đều không dám mở bát, vì vậy cái server phức tạp này bình yên đến kỳ lạ.
***
Trong văn phòng bang hội của câu lạc bộ Trường An.
Nghe thấy Diệp Lạc Vô Thanh báo lại, Phong Quá Vô Ngân uống nửa ly nước lạnh để hạ nhiệt, ngẩng đầu nói: “Thành tích của phụ bản này không liên quan đến bên Thất Tinh Thảo, xem ra đây có thể là một hội người qua đường ghép đội tạm thời hoặc là đội người quen đúng không?”
Diệp Lạc Vô Thanh bình tĩnh nói: “Ngũ Độc và Đường Môn là một cặp vợ chồng, Thiếu Lâm và Ngũ Độc thì đi với nhau, Thanh Phong Đạo Trưởng thì vừa vào đội, xem ra đúng là một đội người quen.”
Phong Quá Vô Ngân nhíu mày không nói.
Diệp Lạc Vô Thanh nói tiếp: “Cách đánh phụ bản Danh Kiếm Các này của bang chúng ta hoàn hảo hết cỡ cũng chỉ lên được 64,000, bọn họ có thể nâng lên hơn 70,000 thì chắc chắn có phương pháp riêng. Thành tích phụ bản được đánh giá thông qua một số tiêu chuẩn như số người, trang bị, thời gian, kỹ thuật. Trang bị của chúng ta không kém, thời gian cũng không phải vấn đề, quan trọng nhất vẫn là kỹ thuật. DPS trung bình của đội bọn họ chắc chắn cao hơn chúng ta, hiển nhiên trong đội có cao thủ.”
Diệp Lạc Vô Thanh là fan ruột của Tần Dạ, sau này tới đội tuyển làm việc, tác phong cũng giống với Tần Dạ, cực kỳ bình tĩnh.
Diệp Lạc Vô Thanh mở bảng thành tích ra nhìn kỹ, tiếp tục nói: “Đánh được ra kỷ lục này, tôi nghĩ quan trọng nhất là ở đội trưởng của bọn họ – chính là Đường Môn tên là Lưu Danh Bách Thế này.”
Phong Quá Vô Ngân cũng bình tĩnh lại, nói: “Cậu tìm cơ hội tiếp cận mấy người này một chút, xem có đáng giá để chúng ta lôi kéo hay không. Tạm thời giao lại server này cho cậu, tôi về server cũ mang đội đi khai hoang phụ bản level 70 mới ra đây. Server này rồng rắn phức tạp, bang hội đội tuyển cũng khá nhiều, giai đoạn đầu phải cố nhịn hết sức để không đánh nhau, phát triển ổn định, quan trọng nhất vẫn là mục đích đào móc nhân tài. Có vấn đề gì thì cứ nói với tôi, cần thêm người thì cứ bảo.”
Diệp Lạc Vô Thanh gật đầu nói: “Không sao, anh cứ về đi. Để tôi thử tiếp cận mấy người này xem sao.”
***
Về phía Lưu Xuyên, sau khi đánh được kỷ lục, mọi người liền quay đầu đi sờ trang bị, lấy ra được ba thanh vũ khí, ba bộ quần áo, còn có vật liệu hiếm màu cam, đá Ngũ Hành, kinh nghiệm và cả phần thưởng kim tệ cũng cực kỳ phong phú.
Lý Tưởng rất vui vẻ: “Thực ra kỷ lục vừa rồi cũng vẫn chưa phải cực hạn của chúng ta, đêm mai tập trung đánh thêm vài lần, chưa biết chừng lại phá được cũng nên.”
Lưu Xuyên gật đầu: “Đúng vậy, đánh kỷ lục một lần là lại được lấy thêm thưởng một lần.”
Thanh Phong Đạo Trưởng đánh chữ nói: “Sắp hai giờ sáng rồi, tôi off trước đây.”
Lưu Xuyên nói: “Đạo trưởng, cậu bảo mỗi ngày sẽ online từ tám giờ tối đến hai giờ sáng hôm sau đúng không?”
Thanh Phong Đạo Trưởng: “Đúng.”
Lưu Xuyên nghi hoặc hỏi: “Thời gian nghỉ ngơi kiểu này, cậu thuộc đảng đi làm rồi đúng không?”
Thanh Phong Đạo Trưởng: “Ừ.”
Lưu Xuyên nói: “Vậy mau ngủ đi, nghỉ ngơi không tốt thì sáng ra không có tinh thần đâu, chúc ngủ ngon.”
Thanh Phong Đạo Trưởng chúc mọi người ngủ ngon, sau đó liền log out.
Lý Tưởng nghi hoặc: “Đảng đi làm? Mai là Chủ nhật mà…”
Lưu Xuyên nói: “Rất nhiều nghề phải trực vào cả Chủ nhật, có gì lạ đâu.”
Lý Tưởng nói: “Cũng đúng ha! Vậy còn Đường Môn thì sao? Không đi ngủ à?”
Lưu Xuyên cười: “Hôm nay tôi thâu đêm.”
Lý Tưởng cũng gửi icon bắt tay: “Tụi này cũng thâu đêm.”
Lưu Xuyên nói: “Cũng vừa đẹp, dù sao phụ bản cũng đã đi hết lượt rồi, giờ chúng ta đi đến gần Giang Lăng trước, làm nhiệm vụ chủ tuyến level 30-35 đi.”
Ngô Trạch Văn nói: “Được.”
Lý Tưởng cũng không có ý kiến, ba người bắt đầu làm nhiệm vụ từ thành Giang Lăng.
Không một ai biết, vào lúc này, tọa độ đứng của ba người bọn họ đã được gửi tới hộp thư của hội trưởng các bang lớn bằng đủ loại hình thức.
– Lưu Danh Bách Thế, Mê Vụ Chiểu Trạch, Đại Sư Có Lý Tưởng, tổ đội ba người thần bí đã xuất hiện ở gần cổng phía Đông của thành Giang Lăng, tọa độ 1732.1892.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận