Lưu Xuyên và Giang Thiếu Khuynh lén vào phụ bản luận bàn, Ngô Trạch Văn và Lý Tưởng cũng đi phụ bản thường một mình, chẳng mấy chốc đã 12 giờ.
Số lần đi phụ bản lại được reset, Lý Tưởng nói vào kênh đội: “12 giờ rồi, chúng ta cũng nên gọi người đi phụ bản anh hùng thôi. Còn thiếu hai người nữa, có cần gọi trên kênh thế giới không?”
Lưu Xuyên nói: “Không cần gọi, cao thủ bang Trường An sẽ qua đây đêm nay.”
Ngô Trạch Văn nghi hoặc: “Tối hôm qua là Thất Tinh Thảo, đêm nay sao lại đổi sang Trường An?”
Lưu Xuyên mỉm cười nói: “Hội trưởng phái tới học cách đánh.”
Chẳng mấy chốc Lưu Xuyên đã nhận được hai lời mời xin nhập đội, một người là Vũ Trung Mạn Bộ, một người là Phong Tuyết Thiên. Đều là Đường Môn.
Lưu Xuyên chấp nhận lời mời, nói vào kênh đội: “Cao thủ bang Trường An phải không? Hội trưởng đã nói qua với hai người, tôi có thể đưa hai người đi phụ bản, có điều trang bị và vật liệu sẽ không chia.”
Vũ Trung Mạn Bộ nói: “Biết rồi.”
Phong Tuyết Thiên nói: “Không sao cả, bọn tôi full đồ tím rồi.”
Lý Tưởng cạn lời.
Cái cảm giác cao thủ bang hội như thế này còn chạy tới làm công cho bọn họ nó cứ sao sao?
Đương nhiên Lưu Xuyên cũng đã nghĩ đến việc này.
Đội cố định của bọn họ thiếu người, mỗi lần muốn đi phụ bản đều phải lên kênh thế giới kêu gọi rất phiền, hơn nữa trình độ người qua đường không yên tâm được. Mà cao thủ đoàn tinh anh các bang hội lại khiến hắn yên tâm hơn nhiều, Trạch Văn và Lý Tưởng vừa lúc có thể học hỏi từ những cao thủ này.
Lưu Xuyên nói trong kênh đội: “Hai vị cao thủ Đường Môn, tôi muốn đưa đội đi đánh kỷ lục, hai người không thể chơi cho có được. Tôi sẽ chú ý nếu DPS không đủ 10,000 thì tôi sẽ đá hai người luôn, rồi gọi hội trưởng tới.”
Phong Tuyết Thiên không biết nói sao: “Đợi lát nữa vào đánh thì cứ nhìn thống kê sát thương đoàn đội, anh đây đi phụ bản không đứng nhìn cho vui bao giờ!”
Vũ Trung Mạn Bộ nói: “Không đánh cho có đâu, yên tâm.”
Phong Tuyết Thiên lập tức gửi tin nhắn riêng cho đồng bọn chửi: “Đợi lát nữa chúng ta liều mạng đánh! DPS cách tên đó cả đoạn xem còn khinh người được nữa không!”
Vũ Trung Mạn Bộ nói: “Đồng ý, dùng số liệu vả mặt là cách tốt nhất!”
Lưu Xuyên khích tướng thành công, mỉm cười nói: “Vào phụ bản đi.”
Sáu người vào phụ bản, Lưu Xuyên nhanh chóng đánh chữ bố trí cách đánh, hai Đường Môn nghe mà sửng sốt: “Đội này của bọn họ không cần buff?”
Hai người vẫn luôn tay đánh quái nhưng cũng mở phòng thoại riêng cho bọn họ, trực tiếp nói chuyện qua voice.
Phong Tuyết Thiên nói: “Đm! Tôi còn tưởng Ngũ Độc kia là buff! Ai dè Ngũ Độc cũng lên nóc nhà đánh quái…”
Vũ Trung Mạn Bộ nói: “Bảo sao có thể phá kỷ lục, năm dmg chắc chắn nhanh hơn một team bốn dmg một buff nhiều.”
Phong Tuyết Thiên sợ hãi mà than: “Nhưng vấn đề là nếu không có buff thì đại sư trụ kiểu gì! … Ui đm! Thiếu Lâm này trâu thế, giữ nhịp dùng thuốc hồi máu luôn kìa! Cậu thấy đại sư bang mình có làm được trò này không?”
Vũ Trung Mạn Bộ: “Luyện một chút chắc cũng được.”
Phong Tuyết Thiên tiếp tục than: “Quả thực đánh kiểu này bớt việc bao nhiêu. Bang mình đánh lúc nào cũng có bốn dmg, một tank một buff, cũng là một lần giết sáu con quái, mà hắn cứ lên nóc nhà toàn chơi đánh xa như thế rõ ràng nhanh hơn rất nhiều!”
Vũ Trung Mạn Bộ nói: “Thú vị đấy! Có mở ghi hình không?”
Phong Tuyết Thiên nói: “Yên tâm tôi mở từ đầu rồi! Hội trưởng dặn.”
Dưới sự ăn ý phối hợp của đội cố định bốn người cùng sự nỗ lực xả damage của hai cao thủ mới tới, quái nhỏ nhanh chóng được dẹp sạch, bắt đầu tiến vào đánh boss đầu tiên.
Phong Tuyết Thiên tiếp tục gọi: “Đường Môn này vậy mà vòng ra sau lưng boss quăng ám khí à? Chồng được bao nhiêu tầng xuất huyết rồi?”
Vũ Trung Mạn Bộ nói: “Tám tầng!”
Phong Tuyết Thiên vỗ đùi: “Ngầu nha! Cách đánh này quả thực đỉnh cao! Về chúng ta cũng thử xem sao!”
Tiếp theo đến boss thứ hai, Phong Tuyết Thiên tiếp tục khiếp sợ: “Ôi đm! Thiếu Lâm cứ năm giây lại Phổ độ chúng sinh, Đường Môn này mỗi lần xả được bao nhiêu damage thế?”
Vũ Trung Mạn Bộ nhìn qua giao diện thống kê sát thương, bỗng muốn quỳ…
Ai bảo dùng số liệu vả mặt là cách tốt nhất nhỉ?
Lưu Danh Bách Thế: DPS 20118
Phong Tuyết Thiên: DPS 10789
Vũ Trung Mạn Bộ: DPS 12479
Đúng vậy, số liệu hơi vả mặt rồi! Đường Môn này đánh một mình bằng luôn tổng damage của hai người Vũ Trung Mạn Bộ và Phong Tuyết Thiên…
Vả có hơi đau rồi đó!
Hai người nhịn không được mà đỏ mặt. Cảm giác hai Đường Môn bọn họ như thể đang dùng mặt cà phím, số liệu tụt hậu quá nhiều…
Vũ Trung Mạn Bộ ho khan, nói: “Đường Môn này có chút mạnh.”
Phong Tuyết Thiên nói: “Là quá mạnh ấy! Đây là lần đầu tiên tôi thấy người chơi Ám khí như vậy á, ấn phím bốn kỹ năng cùng một lúc à mà sao mỗi lần tung được lắm ám khí thế…”
Vũ Trung Mạn Bộ nói: “Là cao thủ!”
Phong Tuyết Thiên buồn bực: “Damage của riêng anh ta bằng hai người chúng ta cộng lại, quá cao thủ!”
Đã vậy đội trưởng đại nhân còn đánh chữ trong chat đội: “Hai vị đừng đánh cho vui nữa, nhìn dmg của hai người kìa, dùng mặt cà phím hả?”
Vũ Trung Mạn Bộ: “…”
Phong Tuyết Thiên: “…”
Hai người vừa rối rắm trong lòng vừa liều mạng đánh boss, còn lệ rơi đầy mặt nhìn bảng số liệu cố sống cố chết đuổi mãi không kịp!
Vốn định vả mặt hắn, kết quả mặt mình mới sưng vù…
Chẳng mấy chốc boss số hai cũng chết. Một dòng thông báo màu vàng cũng hiện ra trên kênh thế giới –
“Chúc mừng người chơi: Lưu Danh Bách Thế, Mê Vụ Chiểu Trạch, Đại Sư Có Lý Tưởng, Thanh Phong Đạo Trưởng, Vũ Trung Mạn Bộ, Phong Tuyết Thiên đã phá kỷ lục phụ bản [Dạ Tham Danh Kiếm Các]! Thành tích vượt ải 76,000!”
Phong Tuyết Thiên sửng sốt, lập tức buồn bực vỗ bàn: “Ôi đm! Quên mất là đang đánh kỷ lục, hai bọn mình liều mạng đánh như vậy phá luôn kỷ lục rồi! Sau này còn phá kỷ lục kiểu méo gì nữa?”
Vũ Trung Mạn Bộ ngẩn người, giờ mới phản ứng lại: “Đường Môn này hẳn là kích chúng ta để đánh ra lượng damage cao nhất đúng không? Là phép khích tướng!”
Tới học hỏi kinh nghiệm đi phụ bản, cuối cùng lại ra sức đánh, phá luôn kỷ lục, hai người buồn bực đến hộc máu.
Lưu Xuyên cười tủm tỉm nỏi: “Đại sư đi sờ nào.”
Lý Tưởng vì thuộc tính kỳ quái “được boss yêu thích” nên được giao luôn nhiệm vụ đi sờ trang bị mỗi lần đánh phụ bản.
Lý Tưởng không khách khí đi tới phía trước sờ bọc, danh sách phần thưởng liền hiện ra trên màn hình: Trường kiếm cho Võ Đang, móng vuốt cho Nga Mi, quạt cho Tiêu Dao, quần áo phòng ngự hệ phép, giày tăng tốc độ, vòng cổ tăng pháp lực, nhẫn tăng tỉ lệ chí mạng…
Vì phá kỷ lục nên phần thưởng cực kỳ phong phú.
Ngoài ra còn có rất nhiều kim tệ, kinh nghiệm cùng với vật liệu tím và cam cực kỳ hiếm, đá Ngũ Hành cấp 3 mỗi loại 50 viên.
Vũ Trung Mạn Bộ và Phong Tuyết Thiên nhìn đống phần thưởng khổng lồ như thế mà chảy nước miếng…
Đi làm không công cho người ta lại còn giúp người ta phá kỷ lục, thốn đến mức nào.
Lưu Xuyên rất không khách khí thu hết phần thưởng vào túi, cười tủm tỉm nói: “Chúng ta đều full đồ tím rồi, không cần dùng thì treo bán ở cửa hàng đi, vật liệu tôi giữ trước. Cảm ơn hai người anh em Trường An nha! Sau đây các cậu về báo kết quả hay đánh tiếp nè?”
Vũ Trung Mạn Bộ: “…”
Phong Tuyết Thiên buồn bực: “Bọn tôi về trước vậy, bai bai.”
Lưu Xuyên nói: “Bái bai, về sau đi đánh với bang đừng đứng xem như vậy nữa nha.”
Hai người suýt nữa hộc máu thật.
Thấy thông báo team này trên kênh thế giới, Diệp Lạc Vô Thanh lập tức gửi tin nhắn: “Sao rồi?”
Phong Tuyết Thiên dở khóc dở cười: “Hội trưởng, để em gửi video cho anh xem. Đường Môn này quả thực đúng là cao thủ, em với Vũ Trung Mạn Bộ bạo tốc tay liều mạng đánh mà chỉ bằng nửa nó!”
“…” Diệp Lạc Vô Thanh cũng kinh hãi.
Vì để hiểu cách đánh phụ bản sâu sắc nhất, người anh ta phái đi đều là cao thủ Đường Môn đứng đầu trong bang, vậy mà damage chỉ bằng nửa đối phương, có hơi phô trương quá rồi không?
Vũ Trung Mạn Bộ bình tĩnh nói: “Tốc độ tay của Đường Môn này quá nhanh, lượng damage có được của anh ta đều nhờ vào việc chồng debuff xuất huyết. Anh ta có thể chồng được bảy tám tầng mất máu trong năm giây, tung hết toàn bộ ám khí ra, lối đánh loạn xì ngầu tôi chưa thấy qua bao giờ.”
Diệp Lạc Vô Thanh nói: “Được rồi, để tôi nghiên cứu video trước đã. Hai người về đoàn tinh anh của bang đi phụ bản đi. Tiểu Vũ chỉ huy đội 1, Phong Tuyết chỉ huy đội 2, dựa theo cách đánh của bọn họ thử xem nâng thành tích lên được bao nhiêu điểm.”
Hai người bên bang Trường An nhanh chóng trở về đoàn phụ bản của bang mình.
Bên Lưu Xuyên lại vì thiếu người mà tạm dừng.
Lý Tưởng không nhịn được mà nói: “Hai học sinh Trường An này chẳng chuyên nghiệp gì cả, đánh một lần đã chạy mất dép rồi, ít ra cũng phải đánh hai lần chứ…”
Lưu Xuyên cười: “Bọn họ mở ghi hình, đều là cao thủ, xem đánh một lần là hiểu.”
Lý Tưởng nói: “Vậy giờ sao đây? Chúng ta lại thiếu người rồi, gọi trên kênh thế giới à?”
Lưu Xuyên nói: “Không cần gấp, khắc có học sinh tiếp theo tới.”
Quả nhiên Lưu Xuyên vừa nói xong câu này thì tin nhắn hiện ra dưới góc trái màn hình –
Tước Vũ nói với bạn: “Chào cao thủ, tôi là đội trưởng đội phụ bản 1 của bang Đồng Tước.”
Biết ngay quản lý mấy bang này sẽ không thể ngồi không mà, Trường An dẫn đầu, sau đó đến Đồng Tước.
Lưu Xuyên gửi icon mỉm cười: “Chào đội trưởng, có chuyện gì thế?”
Tước Vũ nói: “Tôi không vòng vo với cao thủ nữa, kỷ lục này của các anh đánh có chút phô trương, tôi nhớ hôm qua anh mang đội đánh được kỷ lục 75,000, hôm nay lại tự phá kỷ lục lên 76,000, cao hơn tròn một ngàn điểm… Thành tích này cao hơn cả kỷ lục các server lớn, anh dùng cách gì đặc biệt vậy? Có thể hướng dẫn cho chúng tôi không?”
Đội trưởng này chính ra rất thẳng thắn.
Ở giai đoạn tân thủ, rất nhiều người chơi sẽ không để ý đến thành tích, dù sao mục đích đi phụ bản của mọi người vẫn chủ yếu là để cày kinh nghiệm thăng cấp, game này cần phải kết hợp cả làm nhiệm vụ và đi phụ bản mới có thể lên cấp cuối nhanh được.
Nhưng các bang lớn thì khác, đoàn đội của bang phá kỷ lục phụ bản sẽ được hệ thống cộng điểm cho bang, tăng đẳng cấp của bang có rất nhiều lợi ích. Thứ hai là phần thưởng linh hoạt của phụ bản, chỉ cần đạt được thành tích nhất định thì đội đánh phụ bản sẽ có vật liệu cam quý hiếm, đội ngũ thành tích kém sẽ không có. Vì thế rất nhều bang lớn để ý tới vụ kỷ lục thành tích này, tăng điểm bang hội, tiện thể có được vật liệu hiếm, tội gì không làm?
Phụ bản trong game đều đi theo hình thức cố định, cao thủ trong game tổ đội đánh phụ bản theo hướng dẫn thì thành tích cũng không cao.
Mà kỷ lục Lưu Xuyên lập ra lại quá cao, chắc chắn có cách chơi đặc biệt nào đó, vì vậy hội trưởng các bang mới nghi hoặc cho rằng hắn tìm được lối chơi rút gọn nào đó.
Tước Vũ thấy Lưu Xuyên không đáp, liền chủ động đưa ra quyền lợi: “Cao thủ, có thể dạy cho chúng tôi không? Anh là cao thủ hẳn cũng biết bang hội chúng tôi đi đánh kỷ lục chủ yếu là vì điểm bang hội, đến khi đó có tài liệu cam anh cứ thoải mái chọn.”
Thoải mái chọn vật liệu cam? Điều kiện mê người thật…
Lưu Xuyên cười cười, nhanh chóng gõ chữ: “Tôi không cần vật liệu, bốn người chúng tôi dùng cũng chẳng hết. Nhưng tôi có một điều kiện, gọi Cái Bang và Minh Giáo mạnh nhất bang Đồng Tước lại đây, tôi dạy miễn phí cho. Đội trưởng thấy sao?”
Tước Vũ sửng sốt một chút.
Cái Bang và Minh Giáo mạnh nhất? Đi đánh một cái phụ bản level 30 mà cần dùng tới loại cao thủ tinh anh như vậy sao?
Lưu Xuyên nói: “Phụ bản này đánh mười phút là xong rồi, bảo cao thủ bang các cậu rút tí thời gian đi với tôi một chuyến là được. Hội trưởng bên đó có vấn đề gì sao?”
Tước Vũ tuy có chút nghi hoặc nhưng vẫn nhanh chóng ra quyết định: “Không thành vấn đề, tôi lập tức gọi người tới.”
Tước Vũ vừa thuật lại trong kênh bang, mọi người cũng rất bất ngờ.
Hội trưởng Kinh Cức Điểu nhíu mày nói: “Anh ta cần Minh Giáo và Cái Bang mạnh nhất để làm gì? Kỷ lục phụ bản này cần đến Minh Giáo và Cái Bang sao?”
Hội phó Thái Sắc Anh Vũ cũng không ngờ: “Anh ta không cần tiền hay vật liệu sao? Dạy miễn phí luôn? Người này quái đản vậy.”
Kinh Cức Điểu quyết đoán nói: “Để tôi tự mình đi gặp xem sao, Anh Vũ đi theo tôi xem rốt cuộc người này đang chơi trò gì.”
Chẳng lâu sau đã có người xin vào đội của Lưu Xuyên, hội trưởng Kinh Cức Điểu [Minh Giáo mạnh nhất bang] và hội phó Thái Sắc Anh Vũ [Cái Bang mạnh nhất bang] của bang Đồng Tước.
Lưu Xuyên nhìn hai cái ID này mà phụt cười, hội trưởng và hội phó đích thân đi đánh phụ bản level 30 với bọn họ, quả thực đúng là đội hình toàn sao mà.
Lưu Xuyên nhắn tin cho Ngô Trạch Văn: “Từ khi thăng cấp đến giờ cậu chưa gặp Minh Giáo và Cái Bang nào mạnh đúng không? Hai người mới vào đội là Minh Giáo và Cái Bang mạnh lắm, lát nữa nhớ xem cho kỹ ha.”
Ngô Trạch Văn nhắn lại: “Được, tôi sẽ ghi hình.”
Lưu Xuyên nhắn y nguyên cho Lý Tưởng.
Sau khi dặn dò hai người xong, Lưu Xuyên mới nói trong kênh đội: “Hội trưởng và hội phó đích thân đến, hoan nghênh hoan nghênh!”
Kinh Cức Điểu cũng mỉm cười: “Cao thủ, đi phụ bản này cần đến Minh Giáo và Cái Bang sao? Đội hình yêu cầu phải có Minh Giáo và Cái Bang mạnh à?”
Lưu Xuyên nghiêm túc nói: “Không không, tôi mời hai người tới vì hai người đều là Minh Giáo và Cái Bang tiêu chuẩn hàng đầu. Tôi chưa thấy Minh Giáo và Cái Bang mạnh bao giờ nên muốn nhìn chút thôi.”
Kinh Cức Điểu: “…”
Thái Sắc Anh Vũ: “…”
ĐM!
Mời bọn này lại để xem là sao? Nghĩ bọn họ là tinh tinh xổng chuồng gọi đến hóng đấy à!
Thanh Phong Đạo Trưởng lại không nói gì, chỉ cảm giác Xuyên đội thật là vô sỉ. Đội cố định của mình không đủ liền mượn cao thủ các bang lớn tới giúp đi phụ bản, để người ta làm không công thì thôi đi lại còn mời luôn mấy người mạnh đến làm mẫu để dạy cho hai con gà còn lại…
Thật sự là…
Nên nói hắn thông minh, hay là nói hắn khốn kiếp đây?
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận