Hai vị Đồng Tước quả nhiên là cao thủ hàng đầu trong game, thao tác khá sắc bén.
Đồng Tước là bang kiêm cả PVP và PVE, phụ bản có người phụ trách riêng, đấu trường cũng có đội trưởng khác lo, Kinh Cức Điểu và Thái Sắc Anh Vũ là hội trưởng và hội phó, đương nhiên tinh thông cả PVP và PVE, trình độ phụ bản tốt khỏi bàn mà xếp hạng đấu trường cũng là cao thủ lên tới chiến giới thứ Sáu.
Lưu Xuyên cũng có hiểu biết nhất định về bang Đồng Tước, năm ngoái khi Lộc Tường sinh nhật thì câu lạc bộ Đồng Tước có tổ chức, Lưu Xuyên cũng tới thăm, rất nhiều quản lý cấp cao của bang Đồng Tước còn ăn cơm với hắn, trong số đó có Kinh Cức Điểu này.
Vì lối đánh chủ yếu của đội tuyển Đồng Tước xoay quanh Minh Giáo của Thiệu Trạch Hàng và Cái Bang của Lộc Tường nên Cái Bang và Minh Giáo trực thuộc bang cũng chiếm đa số. Biết là trình độ cao thủ trong game kém hơn cao thủ giới chuyên nghiệp nhiều nhưng nếu đã leo được lên chức hội trưởng thì chứng tỏ thực lực phải rất mạnh.
Lưu Xuyên vừa khiêu khích vừa mời bọn họ đi phụ bản cùng mình chủ yếu là để Trạch Văn và Lý Tưởng hiểu thêm một chút về trình độ và thực lực của cao thủ các môn phái khác.
Vượt phụ bản chỉ mất 14 phút, không phá được kỷ lục, dù sao cũng chẳng có ai đánh thật sự cả.
Thái Sắc Anh Vũ lịch sự nói: “Cảm ơn mọi người, chúng tôi biết phải đánh thế nào rồi.”
Hai người vừa định rời đội thì đột nhiên Lưu Xuyên lại gọi: “Hai vị khoan đi đã, có rảnh không luận bàn với tôi một ván?”
Kinh Cức Điểu thấy lời này mà suýt phụt máu!
Hội trưởng đi cái phụ bản level 30 bé tí này cho ông đã đủ lắm rồi đó ông bạn!
Lại còn muốn luyện tập cùng nhau?!
Quả thực Đường Môn này đi phụ bản rất tốt, hiểu sâu sắc về phụ bản nhưng người nào chơi game lâu sẽ biết phụ bản và đấu trường là hai cách chơi hoàn toàn khác biệt. Phụ bản là hệ thống thiết lập tình tiết, boss không có IQ, luôn đi theo con đường cố định, khi nào khinh công nhảy, khi nào bỏ trốn đại khái mọi người đều biết.
Nhưng đấu trường thì khác.
Mỗi lần ghép trận đánh đấu trường đều random đối thủ, người đánh người, biến hóa cực nhiều. Bạn sẽ mãi mãi không biết đối phương đang nghĩ gì, vì thế người đánh phụ bản giỏi chưa chắc đã đi được đấu trường, mà người đánh đấu trường mạnh cũng không nhất định sẽ đánh được phụ bản.
Có điều vì những người đánh đấu trường đều phải có phản ứng và tốc độ tay nhanh, chỉ cần học nguyên lý đi phụ bản thì cũng sẽ hiểu rất nhanh. Ngược lại thì không giống, cao thủ đi phụ bản vào đấu trường bị người ta hành cho như cún rất nhiều. Trong mắt nhiều người chơi PVP, phụ bản chỉ thích hợp với mấy em gái thích chơi nhàn nhã, sau khi lên cấp cuối vào đấu trường cày rank mới là nhiệt huyết thi đấu thực sự!
Kinh Cức Điểu đi phụ bản với mấy người này xong cũng rất tán thưởng năng lực chỉ huy và mức độ hiểu biết của Đường Môn này về phụ bản.
Nhưng bảo muốn PK?
Kinh Cức Điểu không nhịn được cười!
Một người toàn đánh phụ bản vậy mà muốn PK với đường đường một hội trưởng như tôi? Bạn ơi chán sống quá cũng không cần tìm cách trực tiếp vậy chứ?
Kinh Cức Điểu gửi icon mỉm cười: “Anh thực sự muốn đánh với tôi sao?”
Lưu Xuyên cũng mỉm cười nói: “Ừa, tôi chưa bao giờ gặp cao thủ Minh Giáo hàng đầu, hội trưởng tới luận bàn, chỉ đạo hướng dẫn nhau tí xíu được không?”
Giang Thiếu Khuynh: “…”
Kinh Cức Điểu bị câu “chỉ đạo hướng dẫn” này của Lưu Xuyên khiến cho lâng lâng, đối phương khiêm tốn như thế, anh ta là hội trưởng không đồng ý lại thành ra keo kiệt. Thế là Kinh Cức Điểu nói: “Được rồi, tới luận bàn một ván, nếu anh không hiểu nhiều về Minh Giáo vậy để tôi chỉ đạo hướng dẫn cho anh!”
Giang Thiếu Khuynh: “…”
Kinh Cức Điểu gửi lời mời luận bàn, Lưu Xuyên nhấn đồng ý.
Vốn Giang Thiếu Khuynh cho rằng Xuyên đội giết chết loại cao thủ trong game này chỉ mất không quá 20 giây nhưng kết quả lại cực kỳ bất ngờ!
Trận luận bàn thân thiện này vậy mà đánh hết năm phút đồng hồ!
Giang Thiếu Khuynh nhanh chóng hiểu ra ý đồ của đội trưởng! Hắn đang cố tình nương tay, che giấu thực lực thật sự của mình, ép đối phương phô ra càng nhiều kỹ thuật càng tốt, để hai con gà trong đội quan sát tỉ mỉ!
Đây không phải PK luận bàn mà là giáo dục trực quan!
Kinh Cức Điểu cũng khiếp sợ từ đáy lòng, vốn nghĩ sẽ có thể thoải mái đánh chết Đường Môn này, chẳng ngờ cuối cùng đánh năm phút mới xử lý được đối phương. Hơn nữa kỳ quái là khi anh ta thắng được Đường Môn lại cảm giác như thể dây thần kinh đang căng bỗng nhiên đứt phựt, cứ tự nhiên thắng chẳng hiểu tại sao…
Khụ khụ, thôi ít ra vẫn thắng, chứ không thân là hội trưởng mà thua thì cũng rất mất mặt!
Lưu Xuyên mỉm cười trong kênh đội: “Hội trưởng quả nhiên lợi hại!”
Kinh Cức Điểu cười cười nói: “Anh cũng rất mạnh đó, không ngờ ngoài đi phụ bản anh PK cũng rất ổn.”
Giang Thiếu Khuynh: “…”
Người ta nương tay đó đồ ngu!
Nương tay không hề sơ hở, khiến người ta không nhận ra được, hắn tính kỹ mỗi bước của anh đương nhiên cũng tính luôn làm sao để anh thắng. Có thể nói từ đầu đến cuối hắn đã khống chế trận PK này trở thành một buổi dạy học trực tiếp…
Giang Thiếu Khuynh có chút thương cảm nhìn qua Kinh Cức Điểu vẫn không biết gì.
Kinh Cức Điểu vẫn đang nhắn tin với Lưu Xuyên: “Người anh em, kỹ thuật PK của anh không tồi, tuy anh thua tôi nhưng trình độ này của anh cũng coi như cao thủ hàng đầu trong các bang hội rồi. Người anh em chưa có bang đúng không? Có hứng thú gia nhập bang Đồng Tước của chúng tôi không?”
Lưu Xuyên cười nói: “Cảm ơn ý tốt của hội trưởng, tạm thời tôi chưa có ý định vào bang hội, tôi còn phải mang đội bạn bè đi phụ bản nữa.”
Kinh Cức Điểu tiếc nuối nói: “Được rồi, nếu anh thay đổi chủ ý thì tới tìm tôi, bang chúng tôi lúc nào cũng hoan nghênh anh. Kết bạn trước đi.”
Hội trưởng gửi lời mời kết bạn, Lưu Xuyên đương nhiên đồng ý.
Đợi hai người rời đi, Lưu Xuyên mới nói trong kênh đội: “Vừa rồi có ghi hình không?”
Ngô Trạch Văn nói: “Ghi rồi.”
Lý Tưởng giơ tay: “Tui cũng thu lại rồi!”
Lưu Xuyên nói: “Hai người đưa mail cho tôi, tôi sẽ gửi video quay từ góc nhìn thứ nhất cho hai người. Xem xong video ở góc nhìn thứ ba thì lại xem clip tôi tự mình thao tác, sẽ học được nhiều hơn.”
…
Bên kia, thấy hai người đi ra từ Danh Kiếm Các, Tước Vũ lập tức gửi tin nhắn: “Hội trưởng, hai người đánh xong rồi à?”
Kinh Cức Điểu nói: “Thu lại cách đánh rồi, Đường Môn này lợi hại lắm.”
Tước Vũ hỏi: “Như thế nào?”
Kinh Cức Điểu nói: “Hướng dẫn này của anh ta có học được cũng vô dụng thôi, người thường không đánh được.”
Dứt lời anh ta liền kéo hai vị quản lý Tước Vũ và Thái Sắc Anh Vũ vào voice chat, trực tiếp mở video.
Tước Vũ vừa xem vừa khiếp sợ, mãi lâu sau mới đáp lại: “Quả thực không đánh được. Thành tích ghi lại không phụ thuộc vào cách đánh mà là do kỹ thuật đánh boss của Đường Môn.”
Kinh Cức Điểu nói: “Đúng vậy. Đội bọn họ không có buff, nghe qua thì như thể nhiều DPS hơn một đội hình có buff. Nhưng thực tế là máu quái nhỏ trong loại phụ bản cấp thấp này rất ít, hệ thống tính toán thành tích phụ bản dựa vào sát thương đầu ra, có thêm DPS cũng không liên quan.”
Kinh Cức Điểu không hổ là hội trưởng bang Đồng Tước, quan sát phụ bản cực kỳ cẩn thận. Thành tích phụ bản cao như vậy không ở tiểu quái mà quan trọng nhất là giai đoạn đánh boss. Mấu chốt để bọn họ đánh được thành tích này là khả năng gia tăng debuff xuất huyết lên boss của Đường Môn.
Kỹ năng Phổ độ chúng sinh của Thiếu Lâm khiến cả đội không tăng cừu hận trong năm giây, trong mỗi năm giây ngắn ngủi đó Đường Môn lập tức bùng nổ damage, gia tăng xuất huyết trên boss lên đến tám thậm chí là mười tầng! Debuff chồng lên tám tầng thì lực chống chịu của boss sẽ giảm trên diện rộng, điều này giúp hiệu suất cả đội tăng lên hẳn một bậc, DPS tăng lên thì hệ thống sẽ thưởng thêm điểm.
Ba vị quản lý nhanh chóng tỉnh táo lại, trao đổi những gì mình biết với nhau.
Thái Sắc Anh Vũ nói: “Có thể chồng DPS lên cao đến thế trong thời gian ngắn chứng tỏ Đường Môn này chắc chắn là cao thủ, chúng ta xử lý sao đây?”
Kinh Cức Điểu hỏi: “Lão Tước thấy sao?”
Tước Vũ nói: “Đây là cao thủ đi phụ bản, có hiểu biết và cách nhìn về boss phụ bản rất độc đáo, bang chúng ta kéo người kiểu gì đây? Sau này lên cấp cuối phải có đoàn đội đi khai hoang phụ bản, chính là cần những nhân tài có khả năng đọc phụ bản như thế này.”
Kinh Cức Điểu nói: “Tôi vừa nói với anh ta về chuyện này, anh ta nói tạm thời chưa nghĩ tới. Nghe nói trước đó bang Thất Tinh Thảo lôi kéo cũng không thành công. Tôi thấy anh ta chỉ muốn lập đội người quen đi phụ bản chứ không có ý định vào bang nào cả.”
Thái Sắc Anh Vũ bất đắc dĩ nói: “Phải thừa nhận đây là lựa chọn sáng suốt nhất ở server này.”
Ba người đều không biết nói gì thêm.
Tại server này, có tới tám bang của các đội tuyển cùng nhau tiến vào đóng quân, dù hắn gia nhập bang nào thì cũng sẽ dấy lên một làn sóng tranh chấp. Hắn mang đoàn công hội đi đâu chắc chắn cũng sẽ có bang đối địch lập đoàn tới giết. Còn nếu hắn không tham gia, duy trì thân phận tự do thì tám bang lớn sẽ vì giữ mặt mũi mà không ai chủ động tới gây phiền phức.
Tước Vũ nhíu mày nói: “Cao thủ này chính ra rất thông minh, rõ ràng hiểu hết về tình hình các bang tại server này. Thôi bỏ qua việc lôi kéo đi, rõ ràng anh ta chỉ muốn giữ tình thế tự do này, không lo đắc tội nhà nào.”
Kinh Cức Điểu nhanh chóng hiểu ra: “Tạm thời chúng ta thôi không cạnh tranh thành tích phụ bản Danh Kiếm Các này nữa. Lập tức bảo đoàn tinh anh thăng cấp, làm sao để đi cướp kỷ lục Tam giáp của phụ bản ‘Thập bát La Hán trận’ level 35.”
Tước Vũ lập tức gật đầu nói: “Đã biết, tôi sẽ đi bố trí người!”
Ban quản lý của bang Đồng Tước cũng học sự bình tĩnh của Thiệu đội, thường xuyên nhìn nhận sự việc một cách rõ ràng bằng cách trao đổi với nhau, không tìm tới Lưu Xuyên nữa mà chủ động lùi lại. Bên Trường An thì khác, Diệp Lạc Vô Thanh cực kỳ cẩn thận, buộc phải thử một lần mới tin. Khi hai đoàn tinh anh còn đang tiếp tục đi phụ bản thì Lưu Xuyên lại nhận được tin nhắn từ một bang khác –
Quốc Sắc Vô Song nói với bạn: “Chào cao thủ, tôi là hội trưởng của bang Quốc Sắc.”
Lưu Xuyên không nhịn được cười, phong cách đội tuyển Quốc Sắc chậm rì rì nên bang Quốc Sắc này làm gì cũng chậm hơn nửa nhịp.
Lưu Xuyên gửi icon mỉm cười: “Chào hội trưởng, tới học cách đánh phụ bản hả?”
Quốc sắc Vô Song phát gửi icon chảy nước miếng: “Cao thủ chịu bán hướng dẫn sao? Muốn vật liệu hay muốn tiền?”
Lưu Xuyên nói: “Dạy cách đánh miễn phí, phái Võ Đang Thái cực và Thiếu Lâm Đao mạnh nhất bang mấy người tới đây học.”
Quốc Sắc Vô Song gửi icon khiếp sợ: “Võ Đang Thái cực và Thiếu Lâm Đao? Cao thủ, phụ bản này cần đạo trưởng Thái cực và Đao Thiếu Lâm tới đánh sao?”
Lưu Xuyên cười tủm tỉm nói: “Thì phái tới đây khắc biết nè : )”
Một lát sau, hội phó và hội trưởng bang Quốc Sắc đại giá quang lâm, một người là Quốc Sắc Trà Hương, người kia là Quốc Sắc Vô Ưu.
Đội tuyển Quốc Sắc luôn đánh xoay quanh Thái cực khống chế toàn trận, trong bang cũng có rất nhiều cao thủ chuyên tu lưu phái Thái cực Võ Đang. Trình độ của hội trưởng đương nhiên không phải dạng vừa, Thái cực bày trận giơ trường kiếm lên cao nhìn cực kỳ có cảm giác tiên phong đạo cốt.
Đánh xong boss sau 15 phút, Lưu Xuyên lại nói: “Hội trưởng có muốn luận bàn một chút không?”
Quốc Sắc Trà Hương nghi hoặc nói: “Còn muốn luận bàn sao?”
Lưu Xuyên mỉm cười: “Ừa, tôi chưa đánh với lưu phái Thái cực bao giờ, hội trưởng tới chỉ đạo hướng dẫn đi?”
“Không dám không dám.” Quốc Sắc Trà Hương cũng không khách khí nữa, trực tiếp gửi lời mời luận bàn.
Lại giống như vừa nãy, Lưu Xuyên tiếp tục khống chế thời gian đánh trong năm phút, sau đó tự nhiên thua.
Quốc Sắc Trà Hương thắng cũng chẳng hiểu vì sao, chủ động kết bạn với Lưu Xuyên, nhắn tin hỏi hắn có muốn vào bang hay không.
Lưu Xuyên gửi tới nụ cười ngàn năm như một: “Tạm thời chưa nghĩ tới, cảm ơn ý tốt ha : )”
Sau khi nhóm học sinh thứ ba rời đi, nhóm thứ tư liền đến.
Lần này là người của bang Phong Hoả Lang Yên, Lưu Xuyên bảo bọn họ phái Minh Giáo Thánh hoả mạnh nhất lại đây.
Lý Tưởng chơi game lâu như vậy rồi nhưng đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy lưu phái Minh Giáo Thánh hoả, quần áo đỏ rực cả người khác biệt hoàn toàn với thích khách Minh Giáo thông thường. Ngô Trạch Văn nhìn Minh Giáo chuyển dịch debuff trên người tiểu quái qua qua lại lại, nhất thời cũng thấy rất mới mẻ.
Trước khi hai người rời đi, Lưu Xuyên lại PK với bọn họ một hồi.
Hội trưởng bang Phong Hoả là Phong Hoả Hí Chư Hầu chủ động kết bạn với Lưu Xuyên, nói thẳng: “Cao thủ chưa có bang phải không? Đúng lúc bang chúng tôi đang cần nhân tài, anh qua đây chúng tôi sẽ mang anh đi phụ bản đoàn. Đánh loại phụ bản bé tí này chẳng thú vị gì cả, sau này lên cấp cuối đi khai hoang phụ bản đoàn level 70 mới quan trọng. Phụ bản đoàn yêu cầu phải 30 người mới được vào, đội người quen bốn thành viên của cao thủ chắc chắn không đánh được. Chi bằng anh mang đội người quen của mình gia nhập bang chúng tôi, vào thẳng đoàn tinh anh số 1, đến lúc đó đi khai hoang phụ bản đoàn level 70 nhé?”
Vị hội trưởng này tính tình trực tiếp lại dứt khoát, nói cũng rất có lý. Dù sao đi phụ bản nhỏ chỉ để cày trang bị và kinh nghiệm thăng cấp, sau khi lên cấp cuối đi phụ bản đoàn 30 người mới là mục tiêu nhắm đến của người chơi.
Sau khi lên cấp cuối phụ bản sẽ tặng tử trang cấp cao nhất và vật liệu quý hiếm để đổi vũ khí cam, mục tiêu cuối cùng của người chơi thích PVE sẽ đều là những phụ bản cấp cuối này. Đội bốn người của Lưu Xuyên quả thực không thể đi đánh phụ bản đoàn được.
Lưu Xuyên cười nói: “Hội trưởng khách khí rồi, tạm thời tôi chưa muốn gia nhập bang hội nào. Chuyện sau cấp cuối thì để lên cấp cuối rồi tính đi, đánh phụ bản đoàn vất vả, tôi không muốn đánh lắm đâu.”
Lưu Xuyên đi phụ bản nhỏ chỉ vì thuận tiện muốn huấn luyện cho hai con gà Ngô Trạch Văn và Lý Tưởng về thao tác và ý thức cơ bản, lên cấp cuối rồi đi phụ bản làm quái gì nữa? Hẳn là phải đi đấu trường rồi.
Hắn cũng không phải đảng thích an nhàn đi phụ bản, hắn mang gà thăng cấp chỉ vì mục đích cuối cùng là thi đấu.
“…” Phong Hoả Hí Chư Hầu bất đắc dĩ: “Anh cân nhắc kỹ lại đi, nếu thay đổi quyết định thì lúc nào cũng có thể tìm tôi!”
Lưu Xuyên mỉm cười nói: “Được. Bái bai hội trưởng.”
Sau khi hai người rời đi, Giang Thiếu Khuynh không nhịn được mà nhắn cho Lưu Xuyên: “Xuyên đội, anh định đắc tội hết các bang đấy à?”
Lưu Xuyên nói: “Không đâu, dạy phụ bản miễn phí cho còn đắc tội thế nào được? Ấn tượng của mấy hội trưởng đối với tôi dường như cũng không tệ lắm, hôm nay kết bạn hết rồi, sau này đi phụ bản nếu chúng ta thiếu hai người thì cứ gọi cao thủ các bang đến lấp chỗ thôi. Cao thủ các bang lớn nhiều như thế, mấy người thích lưu phái nào thì gọi lưu phái đó. Tôi vừa ký một cái hợp đồng đội huấn luyện toàn sao miễn phí đó!”
Giang Thiếu Khuynh: “…”
Giang Thiếu Khuynh cạn lời rồi!
– đội huấn luyện toàn sao miễn phí?
– đội huấn luyện này bao gồm cao thủ đứng đầu bang Trường An, hội trưởng và hội phó bang Đồng Tước, bang Quốc Sắc và bang Phong Hoả. Sau này có khi còn thêm nữa.
Vì để nhanh chóng nâng cao trình độ của Ngũ Độc và Thiếu Lâm mà Lưu Xuyên cũng dốc hết lòng, vậy mà lừa hết hội trưởng các bang tới PK…
Đội huấn luyện toàn sao như thế này quả thực chưa bao giờ có!
----------------------------
[Kịch ngắn]
Lưu Xuyên (cười tủm tỉm): Vợ ơi.
Trạch Văn: Hả?
Lưu Xuyên (lại gần hôn hôn): Vợ ơi thực ra em rất thích tôi đúng không?
Trạch Văn: Ừ, tối nay ngủ thư phòng nhé.
Lưu Xuyên: … WHAT?
Lưu Xuyên ôm gối ra thư phòng ngủ, chuẩn bị bán luôn nhà, mua lại một căn hộ một phòng khách một phòng ngủ. Chỉ cần một phòng ngủ thôi, Trạch Văn sẽ không thể bắt mình đi ngủ thư phòng nữa ha? Mình thông minh quá rồi!
Trạch Văn: Vậy anh ngủ sàn nhà đi.
Lưu Xuyên: … Lên bảng!
Đã lâu Xuyên thần không lên bảng ở kịch ngắn, Trạch Văn tỏ vẻ không vui nên cho hắn ngỏm một lần : )
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận