Lưu Xuyên tự mình PK với nhiều cao thủ bang hội như vậy, Ngô Trạch Văn và Lý Tưởng cũng tự giác thu lại toàn bộ video.
Đợi sau khi hội trưởng các bang rời đi, Lưu Xuyên mới nói trong kênh đội: “Hôm nay thu khá nhiều clip rồi, mọi người không cần gấp gáp xem luôn, lên web đọc giới thiệu về bộ chiêu thức cơ bản của những lưu phái này đã. Đợi đến khi hiểu rõ skill này là gì dùng ra sao thì hẵng xem video. Đầu tiên xem PK ở góc nhìn thứ ba, sau đó lại xem video từ góc nhìn thứ nhất tôi gửi.”
Ngô Trạch Văn nghiêm túc nói: “Đã biết.”
Lý Tưởng cũng rất phấn khởi, không ngờ vị cao thủ này lại nghiêm túc chỉ đạo hai người bọn họ như thế.
Giang Thiếu Khuynh đề nghị: “Nhiều video như thế gửi mail cho từng người rất phiền toái, không bằng lập group đi, trực tiếp gửi vào đó luôn.”
Lưu Xuyên nghĩ nghĩ, sau này phải gửi tư liệu cho nhau rất nhiều quả thực khá phiền toái. Có group QQ thì mọi người có thể tự do tải xuống, đương nhiên sẽ tiện hơn nhiều. Ý tưởng này của đạo trưởng chính ra rất có lý.
Lưu Xuyên nói: “Vậy chờ, tôi đi lập group.”
Lưu Xuyên mở QQ, lập một group mới, tên đặt là “Tùy Tiện”, gửi code group vào kênh đội để ba người vào.
Ngô Trạch Văn là người vào nhóm đầu tiên, tự giác đổi tên thành Mê Vụ Chiểu Trạch, sau đó tải video xuống.
Lý Tưởng thì kinh hãi!
Nhất Mã Bình Xuyên?
Đợi đã!!!! Cái tên với cái avatar này đều rất rất quen ok?
Lý Tưởng lập tức click đúp vào avatar của chủ group, quả nhiên hiện ra khung thoại, trong đó vẫn còn nguyên đoạn nói chuyện của cậu với sư phụ hồi trước –
“Đừng nói chuyện phiếm nữa, mau đi luyện cấp!”
“Vâng sư phụ!”
Lý Tưởng: “…”
Người này vậy mà lại là sư phụ Nhất Mã Bình Xuyên của cậu?
Lý Tưởng gửi một đống icon kinh hãi vào group: “Sư phụ????”
Lưu Xuyên hết hồn!
Toi rồi, nhất thời sơ ý, không ngụy trang, giờ bị bóc trần rồi!
QQ giống hệt nhau, hết đường giải thích, cũng không thể nói anh em tôi onl QQ cùng đúng không?
Lưu Xuyên rơi vào đường cùng, dứt khoát thừa nhận thẳng thắn: “Được rồi đồ đệ, tôi đúng là sư phụ của cậu.”
Lý Tưởng khiếp sợ nói: “Vậy anh còn lập cái nick Lưu Danh Bách Thế giả vờ không biết tôi làm gì?”
Lưu Xuyên mặt không đổi sắc, nói: “Tôi tới server mới kéo cậu, đề phòng cậu bị dọa sợ nên mới ngụy trang ở bên cạnh, đích thân hướng dẫn còn gì.”
Lý Tưởng: “…”
Chuyện thật sự là vậy sao? Có điều cứ cảm giác sai sai ở đâu đó…?
Đợi đã, anh tới server mới hướng dẫn tôi, thế sao còn tiện tay kết hôn với bạn tôi hả!
Lý Tưởng gửi một đống icon đầu lâu bốc cháy: “Tới server mới giúp đồ đệ thăng cấp, thuận tiện bắt cóc bạn của đồ đệ về làm vợ, sư phụ tốt quá ha?”
Lưu Xuyên cười nói: “Nước phù sa không chảy ruộng ngoài, ai bảo cậu kêu bạn mình chơi ngự tỷ Ngũ Độc làm gì.”
Ngô Trạch Văn: “… Vậy là lỗi của tôi sao?”
Lưu Xuyên nói: “Không, chắc chắn không phải lỗi của cậu, rõ ràng là Lý Tưởng Đại Sư lừa cậu chơi acc nữ, chỉ có loại đầu óc tư duy kỳ quái như đại sư mới nảy ra cái ý tưởng ngu ngốc bắt cậu chơi acc nữ này.”
Lý Tưởng: “… Vậy là tôi sai?”
Lưu Xuyên: “Đương nhiên!”
Lý Tưởng rất muốn hộc máu.
Trước mắt cậu chính là vị sư phụ tốt “cưới vợ xong là quên đồ đệ”!
Lưu Xuyên cười tủm tỉm nói: “Nếu lộ rồi thì tôi cũng không giấu giếm nữa, đồ đệ sau này ngoan ngoãn gọi tôi là sư phụ đi nhé.”
Lý Tưởng: “…”
Lưu Xuyên bổ sung: “Nếu không tôi sẽ trục xuất cậu khỏi sư môn.”
Lý Tưởng: “…”
Lưu Xuyên lại bồi thêm: “Hoặc cậu cảm thấy tôi không đủ tư cách? Cần tôi đè ra hành cho vài lần nữa không?”
Lý Tưởng cạn lời không đáp lại được gì nữa!
Mặc dù có chút khiếp sợ lại buồn bực, có điều sư phụ cao thủ thực sự tới server mới khiến Lý Tưởng cảm thấy rất vui. Hóa ra đội trưởng Đường Môn này lại là sư phụ của cậu, bảo sao đỉnh như thế! Sư phụ mình đỉnh nhất, nghĩ lại cảm thấy kiêu ngạo cực kỳ.
Lý Tưởng nói: “Được rồi, sư phụ, sau này cùng đi phụ bản!”
Lưu Xuyên nói: “Đúng rồi, sư phụ mang cậu đi phụ bản, đồ đệ ngoan còn không mau tới bái kiến!”
Lý Tưởng nói: “Sư phụ tại thượng, xin nhận một lạy của đồ đệ!”
Lưu Xuyên tiếp tục đùa: “Tiện thể bái kiến sư nương luôn đi.”
Lý Tưởng quay đầu liếc nhìn Ngô Trạch Văn thì thấy học bá đang bình thản nghiêm túc nghiên cứu video.
Sư phụ mặt dày đùa giỡn kiểu gì, Trạch Văn vẫn thờ ơ như trước.
Giang Thiếu Khuynh: “…”
Hình tượng Xuyên thần trong cảm nhận đang vỡ vụn dần…
***
Một lát sau, Ngô Trạch Văn xem video xong liền cắt đứt cuộc đối thoại ngu ngốc của hai thầy trò: “Hôm nay còn dư một lần phụ bản, chúng ta có đánh không?”
Lý Tưởng nói: “Đúng, Trường An, Đồng Tước, Quốc Sắc, Phong Hoả, đã được xem cao thủ của bốn bang rồi, còn bang nào nữa không?”
Giang Thiếu Khuynh nói: “Còn Hoa Hạ và Lạc Hoa Từ chưa liên hệ chúng ta.”
Lưu Xuyên cũng có chút nghi hoặc.
Tại sao Hoa Hạ và Lạc Hoa Từ chưa có động tĩnh gì?
Trong server mới này có tám bang của đội tuyển vào, Thất Tinh Thảo mù phụ bản, Thịnh Đường cũng không thích đi phụ bản, đây là hai bang chuyên PVP, chỉ đánh đấu trường. Còn sáu bang đều đi theo cả phụ bản và đấu trường. Kỷ lục mà Lưu Xuyên đánh ra có chút nghịch thiên, vì vậy Trường An, Đồng Tước, Quốc Sắc và Phong Hoả đều đã liên hệ hắn. Nhưng Hoa Hạ và Lạc Hoa Từ vẫn không thấy đâu.
Lưu Xuyên không tiếp xúc với bang Lạc Hoa Từ nhiều, thế nhưng Hoa Hạ cực kỳ quan trọng thành tích phụ bản, thành tích vô lý này đã chễm chệ cả một ngày rồi, không thể nào có chuyện bọn họ chưa hành động….
Lưu Xuyên đang nghi hoặc thì thấy có tin nhắn xuất hiện ở góc trái màn hình –
Giang Thành Tử nói với bạn: “Xin chào, tôi là Giang Thành Tử, hội trưởng khu Bảy Điện Tín của bang Hoa Hạ, cao thủ có thời gian không? Có chút việc muốn bàn bạc với anh.”
Lưu Xuyên: “…” Thật sự là nhắc Tào Tháo là Tào Tháo đến liền.
Lưu Xuyên cười nói: “Hội trưởng, các cậu cũng chậm quá đi? Các bang khác đánh xong hết rồi các cậu mới tới à?”
Giang Thành Tử gửi icon xấu hổ: “Vừa rồi chúng tôi đang bàn bạc nên chậm hơn một chút…”
Lưu Xuyên nói: “Được rồi, hướng dẫn miễn phí, có điều gọi Ngũ Độc Tiên và Đường Môn Ám khí mạnh nhất bang tới đây đánh.”
Giang Thành Tử: “Cao thủ chờ một chút, đến ngay.”
Hội trưởng Hoa Hạ hẳn là cũng thu được một chút tin tức từ spy gài khắp nơi, không hỏi nguyên nhân đã trực tiếp đi gọi người.
Một lát sau, có hai người là Xuân Hoa Thu Nguyệt Hà Thời Liễu và Tiểu Lâu Nhất Dạ Hựu Đông Phong xin gia nhập đội ngũ.
Quản lý của Hoa Hạ thuộc dạng văn nghệ sĩ, đặt tên về cơ bản đều là thơ Đường từ Tống, hội trưởng Giang Thành Tử của khu Bảy Điện tín cũng đặt theo từ bài. Lưu Xuyên nhìn ID quen thuộc mà bật cười, gửi tới một hàng icon vỗ tay: “Chào mừng hai vị hội phó của Hoa Hạ.”
Ngô Trạch Văn và Lý Tưởng không biết gì đều phối hợp gửi icon vỗ tay hoan nghênh.
Còn Giang Thiếu Khuynh lại thấy có chút vi diệu.
Giang Thiếu Khuynh từng là tuyển thủ chuyên nghiệp, đương nhiên cũng biết qua về ân oán giữa các đội tuyển chuyên nghiệp. Dù sao Xuyên đội cũng từng là đội trưởng Hoa Hạ, lúc này nhìn thấy mấy người quản lý của bang Hoa Hạ thế này, tại sao lại tỏ vẻ không quan tâm như thế?
***
Chiến thuật của đội tuyển Hoa Hạ khi Lưu Xuyên còn làm đội trưởng đương nhiên sẽ đánh xoay quanh Đường Môn Khôi lỗi của Lưu Xuyên. Những đồng đội khác sẽ ở bên cạnh yểm hộ, có đôi khi đánh tới tàn cuộc, thậm chí năm người đồng đội đều chết hết, một mình Lưu Xuyên đi ra lấy điểm hạ gục.
Thành tựu của Lưu Xuyên mặc dù là nhờ năng khiếu của hắn, nhưng một phần cũng phải nhờ vào sự tin tưởng của những đồng đội thuộc đội tuyển Hoa Hạ sát cánh bên hắn.
Lưu Xuyên vừa tự mình thành thần, đương nhiên không bao giờ quên đi đồng đội bên cạnh, khi ở đội tuyển Hoa Hạ hắn lúc nào cũng khai quật và bồi dưỡng ra rất nhiều cao thủ. Ngoại trừ Lộc Tường được đưa sang Đồng Tước, còn có cả vài đại thần hàng đầu. Hiện nay chỉ còn lại ba người ở Hoa Hạ – bao gồm đội trưởng đương nhiệm Lương Hải Tân, tuyển thủ chủ lực Hứa Mạch và Vu Dương.
Lương Hải Tân chơi Võ Đang Khí tông, lối đánh khá nhu hòa, điển hình cho đấu pháp pháp sư chơi diều, lấy nhu thắng cương, không ngừng làm chậm, giảm tốc độ, giảm đến khi đối thủ hộc máu mới thôi. Hứa Mạch chơi Ngũ Độc Tiên, tay cầm roi dài quăng khiến người hoa mắt, đấu pháp linh hoạt biến hóa. Người bị roi của cậu ta quật chết nhiều vô số kể. Còn Vu Dương học theo lối đánh Đường Môn Khôi lỗi như Lưu Xuyên, trình độ ra sao đương nhiên không cần phải nói.
Ngoại trừ ba người Lưu Xuyên bồi dưỡng này, nguyên lão của đội tuyển gần như đã giải nghệ hết, hiện nay tính ra đại thần đứng đầu liên minh cùng thời Lưu Xuyên chỉ còn lại một người – đó chính là đội phó Tạ Quang Nghị của Hoa Hạ.
Đội phó Tạ là Đường Môn Ám khí cực kỳ nổi tiếng với lối đánh vòng ra sau lưng khiến người ta khó lòng phòng bị, chỉ cần sơ ý một chút lập tức sẽ bị Tang hồn đinh của anh ghim cho như nhím. Từ mùa giải đầu tiên Tạ Quang Nghị vẫn theo đội tuyển Hoa Hạ chinh chiến tứ phương, ID của anh là “Ba Quang Lân Lân”, là chiến hữu kề vai cùng “Hải Nạp Bách Xuyên” đủ chín mùa giải.
Lối đánh hai Đường Môn chơi diều của Ba Quang Lân Lân và Hải Nạp Bách Xuyên đã từng khiến vô số đội tuyển lệ rơi đầy mặt, hai người cũng đã từng giành giải thưởng cộng sự xuất sắc nhất mùa giải.
Nghe đồn Tạ Quang Nghị là sư đệ đồng môn của Lưu Xuyên.
Tin đồn này đã lưu truyền trong giới chuyên nghiệp vài năm, có điều một khi có danh xưng sư huynh sư đệ thì chắc chắn phải có một vị sư phụ. Đại thần đứng đầu như Lưu Xuyên còn có sư phụ? Rất nhiều người cực kỳ tò mò. Đáng tiếc, vị sư phụ này chưa bao giờ xuất hiện, lại thêm Tạ Quang Nghị chưa từng công khai gọi Lưu Xuyên là sư huynh nên tin đồn kỳ quái này cũng dần chìm vào quên lãng.
***
Sau khi hai vị hội phó tiến vào đội, Lưu Xuyên liền ngừng động tác, kiên nhẫn làm một thầy giáo mẫu mực: “Boss đầu không có cừu hận cố định nên khi nó đuổi theo thì Đường Môn có thể ném ám khí từ sau lưng…”
Hai cao thủ vừa đánh vừa yên lặng nghe.
Nghe một lúc, Tiểu Lâu Nhất Dạ Hựu Đông Phong đột nhiên hỏi: “Cao thủ, sao anh không đánh?”
Lưu Xuyên mỉm cười nói: “Nếu là tới học cách đánh thì tôi vẫn nên cẩn thận dạy cho mọi người một lần mới phải.”
Tiểu Lâu nói: “Anh cũng dạy cho những bang khác như vậy sao? Kỷ lục cứ thế mà đánh ra?”
Lưu Xuyên nói: “Không tin thì cứ hỏi mấy người trong đội tôi đi, chúng tôi vẫn luôn đánh như vậy.”
Lý Tưởng vội nói: “Đúng vậy, lần nào cũng đánh như thế này. Có điều hai vị Hoa Hạ đánh hơi hời hợt nên lần phụ bản này đi chậm nhất luôn, đánh gần 20 phút rồi…”
Xuân Hoa Thu Nguyệt Hà Thời Liễu nói: “Khụ, chúng tôi mải nghe đội trưởng dạy quá.”
Tiêu tốn tận 21 phút, cuối cùng cũng đi xong phụ bản.
Lưu Xuyên nói: “Ok, hai vị ghi hình hết rồi phải không? Có thể trở về rồi.”
Đường Môn tên Tiểu Lâu đột nhiên nói: “Có hứng thú luận bàn không?”
Ngô Trạch Văn và Lý Tưởng đều cho rằng đội trưởng lại định luận bàn cùng người ta, đang chuẩn bị ghi lại video thì Lưu Xuyên nói…
“Không cần đâu? Tôi chỉ thích đi phụ bản, PK gà quá trời, chắc chắn đánh không lại cậu.”
Tiểu Lâu nói: “Chắc gì, thử xem sao.”
-[Tiểu Lâu Nhất Dạ Hựu Đông Phong] mời [Lưu Danh Bách Thế] luận bàn hữu hảo.
-[Lưu Danh Bách Thế] từ chối lời mời luận bàn.
Tiểu Lâu gửi dấu hỏi chấm qua: “Sao vậy?”
Lưu Xuyên mỉm cười nói: “Không muốn bị cao thủ cho ăn hành đâu mà, tôi chắc chắn không đánh lại cậu.”
Tiểu Lâu: “…”
Đối phương nói thế, anh ta cũng không mặt dày quấn lấy đòi đánh nhau nữa. Hai người đành xoay người rời đi, thậm chí còn không nhắc đến chuyện vào bang hội.
***
Tại bang Hoa Hạ, thấy hai người ra khỏi phụ bản, hội trưởng lập tức gửi tin nhắn: “Đội phó Tạ, anh có nhận ra người đó là ai không?”
Tạ Quang Nghị nhíu mày, đánh chữ nói: “Không nhìn ra gì cả. Lần đi phụ bản này anh ta không ra tay từ đầu đến cuối, đánh xong tôi muốn luận bàn cũng bị từ chối thẳng. Tôi không có cách nào xác định được trình độ của người này.”
Giang Thành Tử: “…”
Tạ Quang Nghị nói: “Đường Môn này không đơn giản, mọi người để ý hướng đi của anh ta một cách chặt chẽ, có phát hiện gì thì báo ngay cho tôi.”
Giang Thành Tử: “Đã rõ, đội phó!”
Tạ Quang Nghị nói: “Hiện tại tôi đang họp ở Đế Đô, mạng trong khách sạn không ổn định lắm, off trước.”
Giang Thành Tử vội nói: “Được, đội phó mau đi ngủ đi!”
Tạ Quang Nghị nói: “Ừ, mọi người cũng nghỉ ngơi sớm một chút.”
Sau khi thoát game, Tạ Quang Nghị cau mày mở video ghi lại lần đi phụ bản vừa rồi.
Từ đầu đến cuối, Đường Môn tên Lưu Danh Bách Thế này không hề ra tay, chỉ giải thích chi tiết cách đánh phụ bản bằng chữ.
Đường Môn này…
Khiến anh có cảm giác rất kỳ quái.
Trải qua nhiều năm nghiên cứu như thế, công thức đánh kỷ lục phụ bản đã sớm bị người chơi nghiên cứu thấu triệt. Cao thủ kỹ thuật cao đi đánh kỷ lục phụ bản đều dùng cách chồng debuff, bạo phát dồn dmg để tăng điểm lên…
Có điều rất ít người biết được, cách đánh Danh Kiếm Các này thực ra là do Tạ Quang Nghị và Lưu Xuyên tình cờ phát hiện.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận