Mấy người đang nói chuyện thì thông báo từ hệ thống hiện ra dưới góc trái màn hình: “Hảo hữu [Thất Dạ Tuyết] của bạn đã lên mạng.”
Lý Tưởng sáng bừng hai mắt: “Dạ Dạ đến rồi!” Dứt lời liền gửi lời mời tổ đội.
– [Đại Sư Có Lý Tưởng] mời bạn gia nhập đội ngũ.
Tần Dạ vừa lên mạng đã nhận được lời mời, đại sư này vội thật…
Tần Dạ bất đắc dĩ đồng ý, vào đội lại thấy những ID quen mắt kia, Lưu Xuyên, vợ Ngũ Độc của Lưu Xuyên, còn có đạo trưởng Thái cực gặp đêm vừa rồi.
Tần Dạ chào hỏi, nói: “Chào mọi người.”
Lưu Xuyên nghi hoặc nói: “Sao cậu lại onl giờ này?”
Tần Dạ nói: “Một đám người đi hát karaoke, tôi đau đầu lười đi, rảnh quá vào game xem sao.”
Lưu Xuyên hiểu ra, nói: “Ồ. Tôi dùng clone của cậu mở bang hội để chứa đồ, có thấy không? Thu hoạch một ngày của bọn tôi đấy.”
Tần Dạ mở ra liếc qua, không khỏi khiếp sợ: “… Nhiều thế?”
Lưu Xuyên mỉm cười nói: “Thành tích đi phụ bản tốt nên phần thưởng đương nhiên nhiều, còn gặp boss ẩn một lần nữa, may phết đó.”
Tần Dạ lướt qua kho hàng một chút, sau đó đóng giao diện bang lại, thuận tay ẩn luôn cái danh hiệu “Hội trưởng bang Tùy Tiện” trên đầu.
Tần Dạ vào đội không lâu, ngay sau đó lại có một thông báo xin vào đội Lưu Xuyên.
– hiệp khách [Tiểu Lộc Thích Lạc Đường], môn phái [Cái Bang], level 15 xin gia nhập đội của bạn.
Lưu Xuyên thấy cái tên Tiểu Lộc Thích Lạc Đường này, trong lòng nhảy dựng, vội vàng xét duyệt vào đội.
Một dòng chữ lập tức hiện lên trong kênh đội: “Quào! Nhiều người thế! Sư phụ tôi là ai thế? Lưu Danh Bách Thế à?”
Tần Dạ nói: “Hẳn rồi, loại người đặt tên cũng kéo được cừu hận, trừ cậu ta còn ai nữa?”
Tiểu Lộc cười hì hì nói: “Sư phụ!”
Lưu Xuyên cạn lời: “… Sao cậu cũng đến vậy!”
Cái Bang này mới level 15, tên là Tiểu Lộc Thích Lạc Đường, khỏi cần phải nói cũng biết là Lộc Tường.
Cái Bang thích lạc đường, chỉ có một đứa, tuyệt không có đứa thứ hai!
Lưu Xuyên đau đầu nói: “Một đám các cậu chạy tới server mới này làm gì?”
Lộc Tường nói: “Mấy người kia đi KTV hát karaoke rồi, đệ tử không biết hát nên đi ra quán net chơi với Dạ Dạ.”
Lưu Xuyên: “… Đi quán net? Mấy người liều nhỉ!”
Lộc Tường nói: “Không sao đâu, quán net này ok lắm, bọn đệ tử trực tiếp vào thang máy lên lầu vào phòng VIP luôn.”
Lưu Xuyên bất đắc dĩ: “Được rồi, chơi gì thì chơi đi, bên này 12 giờ bọn tôi còn phải tổ đội đi phụ bản.”
Lộc Tường hưng phấn nói: “Đi phụ bản? Lâu lắm không đánh phụ bản rồi! Mọi người đi phụ bản nào đấy? Đệ tử đến đánh với sư phụ!”
Lưu Xuyên: “…”
Lưu Xuyên thực sự cạn lời rồi! Sao Tần Dạ lại kéo theo thằng nhóc này tới vậy?
Một cái phụ bản level 30 cơ bản nhất, tụ tập ba vị đại thần chuyên nghiệp, Lưu Xuyên, Tần Dạ, Lộc Tường…
Khoa học không?
Lưu Xuyên bất đắc dĩ nói: “Tôi đánh Danh Kiếm Các, mấy người đừng gây phiền phức cho tôi.”
Lộc Tường nói: “Danh Kiếm Các? Đệ tử quên mất tiêu rồi.”
Tần Dạ nói: “Danh Kiếm Các là phụ bản level 30. Cậu mới level 15, giờ đi thăng cấp cũng chẳng kịp.”
Lộc Tường nói: “Đơn giản! Tôi đi tìm cái nick khác là được.”
Lộc Tường để nick Cái Bang đứng ở Tân thủ trấn, mở danh sách bang hội nhìn thoáng qua, quả nhiên thấy bang của tám đội tuyển lớn đang xếp hàng ở những hạng đầu, điểm bang hội không chênh nhau bao nhiêu, cạnh tranh cực kỳ kịch liệt. Bang Đồng Tước cũng có mặt ở đây, hội trưởng là Kinh Cức Điểu.
Kinh Cức Điểu này hiện tại đang làm việc tại tổng bộ của câu lạc bộ Đồng Tước, Lộc Tường có quen anh ta.
Hay tìm anh ta xin nick level 30 nhỉ?
Lộc Tường vò đầu nghĩ nghĩ, rất nhanh đã dẹp ý tưởng này… Dù gì chạy tới server mới cũng là lén Thiệu đội. Hơn nữa cậu ra mặt đòi nick từ bang lại đi tổ đội với Lưu Xuyên đi phụ bản, nhóm quản lý bang hội chỉ cần động não một chút là sẽ biết Đường Môn đi cùng cậu là ai, như vậy sẽ gây phiền phức cho sư phụ.
Tuy nhóc con tâm tư đơn thuần nhưng vẫn rõ ràng một điều, đã là tuyển thủ chuyên nghiệp thì mở clone chắc chắn không thể để người ta biết được.
Thế là Lộc Tường nảy ra một sáng kiến.
Cậu vào một trang web chuyên giao dịch tài khoản, tìm một vài nick Võ Lâm đang được rao bán, tra ra một đống nick server mới.
Khu Bảy Điện tín mới mở không lâu, cao nhất chỉ tầm hơn level 30, loại tài khoản cấp thấp này cho cũng không ai muốn, vì vậy về cơ bản khu giao dịch nick đều là nick trắng – chỉ có level, còn lại rỗng tuếch không có bất cứ tư liệu hay trang bị gì, thường là do các lò luyện thuận tay cày quái luyện thêm, năm tệ một cái.
Lộc Tường nhanh chóng quét qua danh sách tài khoản, chọn một Shota Cái Bang tên là “Nhất Cùng Nhị Bạch”, sau đó liên hệ với dịch vụ khách hàng để mua nick, giải khóa, đồng thời đăng ký số mới cho tài khoản. Quá trình giao dịch mất hơn mười phút thì tài khoản tới tay!
Lộc Tường đăng nhập tiểu Cái Bang level 33 mới mua, sau đó lại nhắn tin xin Lưu Xuyên cho vào đội.
Lưu Xuyên nghi hoặc hỏi: “Level 33? Cậu xin từ bang à?”
Lộc Tường nói: “Không hề! Mua nick trắng trên mạng đó, chỗ sư phụ có trang bị cho Cái Bang không cho đệ tử mấy món.”
Lưu Xuyên qua cửa hàng lướt lướt, lật đến vài món trang bị cho Cái Bang Côn, nói: “Qua khu thương hội Giang Lăng đi.”
Lộc Tường dạo qua trong game một vòng, hỏi: “Giang Lăng ở đâu thế?”
Tần Dạ và Lưu Xuyên thực sự không biết phải nói gì!
Mù đường đến tận vào game cũng chưa hết mù, có thể đáng tin một chút không hả đại thần mù đường ơi!
Lộc Tường vò đầu: “Bình thường đệ tử vào game đều trực tiếp lên luôn đấu trường Võ Lâm Đại Hội, lâu lắm không chơi game thường rồi, còn quên luôn có những thành chính nào nữa là.”
Lưu Xuyên bất đắc dĩ: “Cậu tùy tiện tìm một xa phu nào gần đó truyền tống đến thành Giang Lăng đi, sau đó mở map lớn tìm vị trí của bọn tôi.”
Lộc Tường nói: “Ồ! Được luôn.”
Lộc Tường nhảy nhót chạy tới thành Giang Lăng, rốt cuộc cũng gặp được sư phụ.
Lý Tưởng vừa mới bày sạp hàng xong, thấy Cái Bang nhỏ trong đội vẫn gọi Đường Môn là sư phụ, nhịn không được hỏi: “Sư phụ, vị này là?”
Lưu Xuyên nói: “Suýt thì quên giới thiệu, đây là đại sư huynh của cậu.”
Lý Tưởng lập tức chào hỏi: “Chào đại sư huynh!”
Lộc Tường gửi icon bắt tay qua: “Cậu chính là đồ đệ sư phụ mới thu à? Chào nhị sư đệ ha!”
Lý Tưởng: “…”
Sao bỗng nhiên có cảm giác bực bực thế nhỉ.
Vốn cái từ nhị sư đệ này không hề mang nghĩa xấu, nhưng sau khi Tây Du Ký hot lên… Vì cái vị tai to bụng tròn vo cả ngày càm ràm lẩm bẩm chạy tới trước mặt Tôn Ngộ Không kêu “Đại sư huynh, sư phụ bị yêu quái bắt đi rồi” kia mà từ nhị sư đệ lại thành nghĩa xấu.
Lý Tưởng thật sự không thích cái xưng hô “nhị sư đệ” này tí nào! Khiến cậu liên tưởng tới Trư Bát Giới như thế chẳng vui vẻ gì sất!
Lộc Tường thì lại rất vui khi có nhị sư đệ, sau khi nhận trang bị từ sư phụ ở thương hội Giang Lăng xong lập tức mặc lên người, sau đó nhảy tới trước mặt Lý Tưởng, mời Lý Tưởng luận bàn một chút.
Lý Tưởng chấp nhận lời mời.
Lộc Tường còn tưởng rằng nhị sư đệ cũng là tuyển thủ chuyên nghiệp, vì để bảo toàn mặt mũi và uy nghiêm của đại sư huynh, ngay từ đầu cậu đã dứt khoát tung Giao long xuất thủy xông đến, một combo Đả cẩu bổng pháp pặc pặc pặc đánh cho Lý Tưởng nằm sấp.
Lý Tưởng: “…”
Lộc Tường sửng sốt, sư đệ này hình như hơi yếu nha!
Lý Tưởng cũng sợ ngây người, cậu biết sư phụ rất mạnh rồi, nhưng sư huynh này cũng quá mạnh rồi đó?!
Lưu Xuyên cười nhắn tin cho Lộc Tường: “Cậu ấy không phải tuyển thủ chuyên nghiệp, đánh kiềm chế chút.”
Đương nhiên Lộc Tường nhận ra, động tác cũng dừng lại, nghiêm túc nói: “Sư đệ, tốc độ tay của cậu tàm tạm, có điều chức nghiệp cận chiến khi PK thì phải nắm vững khinh công, nếu không gặp phải loại đánh xa như sư phụ thì đuổi không kịp đâu, sẽ tức phát điên luôn đó.”
Hiển nhiên Lộc Tường cực kỳ căm thù sư phụ mình, cận chiến đấu đánh xa phải không ngừng truy kích, mỗi lần đánh với Lưu Xuyên cậu đều rất muốn hộc máu.
Lộc Tường nói tiếp: “Sư đệ đánh thêm mấy trận đi, tôi làm mẫu cho!”
Lưu Xuyên nhìn thấy dòng chữ này, thực sự cảm thấy rất vui mừng!
Thiếu niên hắn từng cầm tay chỉ đạo, hôm nay là Thần Cái đệ nhất liên minh chuyên nghiệp, đã có thể sắc sảo nhìn ra vấn đề của người khác, thậm chí chỉ đạo được rồi.
Tuy Lộc Tường còn nhỏ tuổi, ở đội cũng rất ít khi hướng dẫn người khác, những việc thế này toàn để Thiệu đội xử lý.
Nhưng Lý Tưởng thì khác nha!
Đây là sư đệ của cậu đó! Sư đệ đồng môn đó! Sư huynh chỉ đạo sư đệ là việc nên làm!
Thế là Lộc Tường rất nghiêm túc đánh vài trận với Lý Tưởng, vừa đánh vừa dạy, Cái Bang và Thiếu Lâm đều là cận chiến, vì thế khi cậu dạy Lý Tưởng, Lý Tưởng rất dễ dàng lĩnh hội. Nhất là khi cận chiến phải truy kích khi đấu với đánh xa, đây là kỹ xảo cực kỳ quan trọng.
Đánh liên tục mười trận, Lý Tưởng thực sự đã học được rất nhiều, nhịn không được nói: “Sư huynh đỉnh quá đi! Cảm ơn nha!”
Lộc Tường gãi đầu nói: “Đừng khách sáo, lúc trước sư phụ cũng dạy tôi như vậy á.”
Ngô Trạch Văn thấy Lý Tưởng đánh vui như vậy, nhịn không được nói: “Tôi đánh cùng mấy trận được không?”
Lộc Tường nghi hoặc: “Đây là?”
Lưu Xuyên trêu ghẹo nói: “Đây là vợ tôi.”
Lộc Tường lập tức gửi icon quỳ xuống đất bái kiến: “Chào sư nương!”
Ngô Trạch Văn: “…” Tự động block.
Lưu Xuyên cười nói: “Hai người đánh vài trận xem sao.”
Ngô Trạch Văn chủ động gửi lời mời luận bàn.
Dù thế nào Ngũ Độc này cũng là vợ trong game của sư phụ, đã vậy còn là acc nữ, đồ đệ nhất định sẽ ngại không chơi ác. Nhưng Lộc Tường thiếu tế nhị, đánh lên không cần quan tâm ai với ai, quyết đoán sắc bén combo xử lý gọn Ngô Trạch Văn.
Ngô Trạch Văn bị đánh úp mặt, nâng kính nghiêm túc nói: “Lại lần nữa đi!”
Ngô Trạch Văn còn chưa bao giờ đánh với Cái Bang, đến kỹ năng của Cái Bang còn không hiểu, đánh quả thực có chút quá sức, liên tục thua mười trận giống Lý Tưởng.
Lộc Tường vào game PK luôn luôn nghiêm túc, chưa bao giờ biết nương tay, mười trận đều một lần combo hạ gục nhanh gọn.
Ngô Trạch Văn đánh xong liền ngừng lại, bình tĩnh nói: “Quả thực tôi đánh không lại cậu, tốc độ của cậu quá nhanh, tôi không có cách ứng phó.”
Lộc Tường nói: “Cách đánh của sư nương có chút giống Luân thần đó! Đấu pháp hiến tế học cũng nên hình nên dạng, có điều mới level 30, chỉ có hai loại pet, đã vậy còn phải chờ cool down, không đủ dùng nên không đánh lại tôi cũng phải.”
Lưu Xuyên cổ vũ nói: “Đúng đó, Ngũ Độc Cổ sư muốn chân chính thành hình phải lên cấp cuối 70, khi có đầy đủ năm loại pet mới là lúc mạnh nhất. Đừng nản chí, cậu vẫn là tân thủ, đồ đệ của tôi chơi game này mấy năm, cậu đánh với cậu ta đến mức này cũng đã rất tốt rồi.”
Ánh mắt sau lớp kính của Ngô Trạch Văn hơi sáng lên, nói với Lộc Tường: “Tôi sẽ nghiên cứu Cái Bang một chút, sau này lên cấp cuối sẽ lại tìm cậu đánh.”
Lý Tưởng cũng nói: “Sau này tôi lên cấp cuối cũng đánh nữa đi. Sư huynh, đến khi đó đi lôi đài đánh ha!”
Lộc Tường nói: “Được, có cơ hội thì đi đấu võ đài ở Đại Hội Võ Lâm.”
Lưu Xuyên vui cực kỳ!
Không ngờ sự xuất hiện bất ngờ của Lộc Tường hôm nay lại kích phát ý chí chiến đấu của hai con gà này!
…
Giang Thiếu Khuynh vẫn ở ngoài xem, càng xem càng kinh hãi!
Cái Bang này mạnh có hơi quá đà rồi!
Cái Bang là chức nghiệp cận chiến, lối đánh cực kỳ hào sảng bạo lực! Tiểu Cái Bang “Nhất Cùng Nhị Bạch” này tạo hình là shota nhỏ bé đáng yêu nhưng Đả Cẩu Bổng trong tay vung lên lại sắc bén cực kỳ, chiêu thức tung ra khiến người hoa mắt không nói, chiêu nào chiêu nấy đều đánh trúng vào đúng những vị trí yếu hại, combo nhanh không kịp nhìn. Đừng nói hai tân thủ như Ngũ Độc và Thiếu Lâm, dù là Giang Thiếu Khuynh đích thân lên đánh cũng không sống quá 30 giây trong tay người này!
Cậu ta gọi Xuyên đội là sư phụ, không lẽ là…
Giang Thiếu Khuynh còn đang khiếp sợ, tin nhắn riêng của Lưu Xuyên lại hiện ra dưới góc trái màn hình: “Cái Bang là Lộc Tường, Nga Mi là Dạ Sắc, đoán được không?”
Giang Thiếu Khuynh: “…”
Cái Bang là đại thần Lộc Tường, Nga Mi vẫn chưa từng ra tay vậy mà lại là đại thần Dạ Sắc?
Lưu Xuyên nói: “Hai tên đó rảnh quá nên tới server mới chơi thôi, nếu cậu có hứng thú thì so chiêu với bọn họ xem sao?”
Giang Thiếu Khuynh lúng túng nói: “Đêm qua đại thần Dạ Sắc log in, tôi đánh với anh ấy một lần, thua thảm lắm.”Lưu Xuyên cười nói: “Không sao, cậu vừa bắt đầu chơi lưu phái Thái cực, lưu phái này được thiết lập là phụ trợ đoàn chiến rồi, solo không mạnh, thua cậu ta là chuyện quá bình thường.”
Tuy rằng đội trưởng nói không sai, nhưng Giang Thiếu Khuynh biết rõ, chênh lệch của mình và những đại thần này rất lớn!
Lộc Tường thấy không ai đánh với mình, quay đầu nhìn Tần Dạ: “Dạ Dạ, anh tới đánh với tôi một trận đi.”
Tần Dạ trợn trắng mắt: “Đánh đánh đánh, cả ngày chỉ biết đánh, vào game chơi thả lỏng chút cũng không được, tôi không muốn đánh với cậu.”
Lộc Tường vò đầu: “Thế đi phụ bản nhá?”
Tần Dạ sắc sảo phủ đầu: “Phụ bản 12 giờ mới reset, bọn họ hết lượt cả rồi.”
Lộc Tường nói: “Tôi còn lượt nè, anh đi cùng không? Hay là chúng ta đi đánh trước vài lần làm quen đi.”
Tiểu Lộc Tường bị hội chứng rối loạn tăng động giảm chú ý, không khi nào chịu ngồi yên, không đánh nhau cũng phải kiếm việc để làm, nếu không cậu sẽ nằm sấp trên bàn ngủ.
Tần Dạ quả thực còn lượt đi phụ bản, dù sao cũng nhàn rỗi, thế là anh liền rời đội với Lộc Tường, lên kênh Thế giới tìm đội qua đường đi đánh.
Server mới nhiều người, tin spam trên kênh Thế giới trôi rất nhanh, hai vị đại thần nhanh tay nhanh mắt, ngay khi dòng “Danh Kiếm Các anh hùng level 30 tìm cao thủ sắc bén” lướt qua giữa biển spam, hai người lập tức nhanh nhẹn xin gia nhập đội.
Đội trưởng kiểm tra trang bị của cả hai, phát hiện đều full đồ tím, lúc này mới yên tâm mở phụ bản.
Sau đó bi kịch bắt đầu.
Tần Dạ chưa bao giờ thích đi phụ bản cùng Lộc Tường lâu lắm rồi không đi phụ bản, khi đánh tiểu quái OT khiến cả đội diệt đoàn hai lần.
Đội trưởng Ngạo Thị Quần Hùng tức giận nói: “Tôi tìm cao thủ trên kênh Thế giới, hai con gà các cậu ti toe cái gì!”
Thất Dạ Tuyết: “…”
Nhất Cùng Nhị Bạch: “…”
Ngạo Thị Quần Hùng thở phì phì nói: “Hai người có biết đánh phụ bản không thế hả? Đây là phụ bản anh hùng! Đảng tay tàn đừng có đến bóp team!”
– [Thất Dạ Tuyết] bị đội trưởng [Ngạo Thị Quần Hùng] mời ra khỏi đội.
– [Nhất Cùng Nhị Bạch] bị đội trưởng [Ngạo Thị Quần Hùng] mời ra khỏi đội.
Tay tàn! Thế mà tên đó dám mắng chúng ta là tay tàn!
Hai vị đại thần bị đá liếc nhìn nhau, im lặng không nói được gì.
Lưu Xuyên thấy hai người bị đá ra, lập tức cười cợt: “Bị kỳ thị hả? Hai người cũng có ngày bị ghét bỏ rồi.”
Lộc Tường: “…”
Tần Dạ: “…”
Lưu Xuyên vẫn tiếp tục cười: “Thôi đừng tìm đội qua đường nữa, chờ đến 12 giờ tôi mang hai người đi đánh.”
Lộc Tường và Tần Dạ đành phải ngồi chờ ở cổng phụ bản.
Cũng may chẳng mấy đã 12 giờ, số lượt đi phụ bản được reset, sáu người liền tập hợp tại cổng Danh Kiếm Các.
Lưu Xuyên nhắc nhở nói: “Sau khi vào thì nhớ nghe chỉ huy, đừng có đánh bừa đấy.”
Cả hai đều tỏ vẻ: Có mỗi cái phụ bản level 30 thôi mà, dễ như ăn bánh, chờ đó xem bọn này giã nát boss!
--------------------
Lời tác giả: Đại thần chuyên nghiệp bình thường đều lo nghiên cứu cách đánh đấu trường và các loại bản đồ thi đấu, không nhiều đại thần hứng thú với phụ bản.
[Lịch sử đen tối ver: Đại thần đi đánh phụ bản]
Lưu Xuyên: Tiêu Tư Kính giữ boss cho chặt coi! Chơi Thiếu Lâm mà không kéo được boss thì làm ăn gì nữa!
Tiêu Tư Kính: Tôi quên đổi tâm pháp rồi.
Mọi người: …
Lưu Xuyên: Tần Dạ cậu đừng OT, dừng tay chút.
Tần Dạ: OT là gì? Tôi đánh bừa thôi mà.
Tô Thế Luân: Sao tôi hết sạch mana rồi?
Lưu Xuyên: Boss này hút mana mà, chẳng phải nói rồi sao, nhìn cho rõ hướng đi! Mọi người cùng chuyển sang hướng Đông.
Lộc Tường: Sư phụ, hướng Đông là bên nào?
Lưu Xuyên: …
Tần Dạ: Boss đuổi theo tôi, lão Tiêu mau mau lên kéo boss đi coi.
Tiêu Tư Kính: Tôi không mang trang bị Thiếu Lâm Phật.
Tô Thế Luân: Có ai mang hồi mana không? Mana của tôi bị hút cạn rồi.
Lộc Tường: Sư phụ ơi rốt cuộc hướng Đông là bên nào, ở bản đồ không có la bàn mà.
Lưu Xuyên: … Chỉ huy đã lên bảng!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận