Sáng sớm hôm sau, tổng bộ của liên minh Võ Lâm.
Trên màn hình lớn là đoạn ghi lại cảnh đánh phụ bản lúc ấy, ngay đến CEO của công ty là Cao Vệ Bình cũng chạy tới văn phòng đội kỹ thuật vì tính nghiêm trọng của vấn đề dùng tool hack.
Sau khi chiếu lại toàn bộ mười phút trong phụ bản, cả văn phòng nhất thời lặng ngắt như tờ.
Một lát sau, trưởng phòng kỹ thuật Chu Dương ngẩng đầu lên, nghiêm nghị nói: “Cao tổng, đội ngũ ở server Thủy Long Ngâm này, Nga Mi Thất Dạ Tuyết lợi dụng cách đánh chồng debuff xuất huyết lên boss, đánh ra 15 tầng xuất huyết, 15 tầng sẽ khiến boss rơi vào trạng thái rong huyết, sức phòng ngự giảm xuống 50%, tốc độ đánh sẽ nhanh hơn gấp đôi nên mới phá được kỷ lục. Còn ở server Thước Kiều Tiên Lệnh khu Võng thông cũng đánh theo nguyên lý tương tự, có điều bên đó là Đường Môn chồng xuất huyết, cũng chồng được 15 tầng trong thời gian ngắn.”
Cao Vệ Bình hỏi: “Có phát hiện dấu vết dùng tool hack không?”
Chu Dương nói: “Số liệu đều bình thường, không thấy lợi dụng bất cứ phần mềm thứ ba nào để phá hoại trò chơi.”
Cao Vệ Bình nhìn lướt qua số liệu thống kê trên màn hình.
Chu Dương nói tiếp: “Thành viên hai đội đều thao tác rất sắc bén, dựa theo trình tự thống kê trong trò chơi, Nga Mi Thất Dạ Tuyết, Cái Bang Nhất Cùng Nhị Bạch ở khu Điện tín bùng nổ tốc độ tay vượt quá ngưỡng 500, Đường Môn Lưu Danh Bách Thế vẫn duy trì tốc tay ở mức 200, vừa đánh boss còn vừa đánh chữ chỉ huy, nhìn qua thừa thành thạo. Những người còn lại tốc độ tay cũng cao hơn người chơi game phổ thông rất nhiều.”
Cao Vệ Bình gật đầu: “Khu Võng thông thì sao?”
Chu Dương nói: “Đội ngũ ở khu Võng thông, cả sáu người đều có tốc độ tay trên 300, trong đó damage chính Đường Môn có tốc độ tay vượt quá 500.”
Cao Vệ Bình nhíu mày nói: “Tốc độ tay 500, trong giới chuyên nghiệp cũng là cao thủ đứng đầu, nhiều cao thủ đồng thời xuất hiện như vậy không bình thường chút nào… Liệu có phải đội tuyển chuyên nghiệp nào đó mở clone luyện binh không?”
Chu Dương nói: “Khả năng này không lớn lắm, hai ngày này vừa lúc là cuộc họp trước trận đấu của liên minh, đội trưởng và đội phó của 16 đội tuyển đều có mặt ở Đế Đô. Đội trưởng không ở thì hẳn là các đội viên không dám to gan mở clone vào game đi phụ bản đâu.”
Cao Vệ Bình gật đầu: “Anh xem IP mà mọi người đăng nhập, thống kê tư liệu đăng ký và số liệu phụ bản một lần nữa, làm thành một danh sách cho tôi. Tôi đi tìm chủ tịch Lý của liên minh một chút, để xem rốt cuộc có chuyện gì.”
Chu Dương vội nói: “Được, Cao tổng. Tôi lập tức đi kê khai cho ngài. Còn về danh hiệu và phần thưởng, tạm thời chưa đả động đến sao?”
Cao Vệ Bình nói: “Ừ, cứ nói nhà phát hành đang điều tra, trong 24 giờ sẽ có kết quả.”
***
Chín giờ sáng, liên minh tổ chức chiêu đãi phóng viên sau hội nghị trước trận đấu.
Các đội tuyển lớn đều được phân cho nửa tiếng để tiếp nhận phỏng vấn, các phóng viên vây quanh đội trưởng và đội phó các đội tuyển lớn để đặt câu hỏi. Phóng viên ôn hòa một chút thì sẽ hỏi mùa giải này đội đã chuẩn bị đến đâu rồi, người nào sắc sảo hơn sẽ hỏi những câu bén nhọn hơn một chút.
Đội trưởng Lương Hải Tân của đội tuyển Hoa Hạ là người tốt tính nhất, chính vì vậy mà cũng bị hỏi cho thảm nhất.
Phóng viên nữ hỏi: “Lương đội, sau khi Xuyên đội rời đi, thành tích Hoa Hạ tuột dốc thảm hại, anh có tính toán gì cho những trận đấu tiếp theo?”
Lương Hải Tân cười nói: “Khi Xuyên đội rời đi đã giao lại Hoa Hạ cho tôi, tôi sẽ dốc hết sức phụ trách đội ngũ này thật tốt. Hiện tại đội tuyển Hoa Hạ đang tiến hành điều chỉnh chiến thuật, tôi tin mùa giải này sẽ có khởi sắc.”
Phóng viên lại hỏi: “Ở mùa giải trước Hoa Hạ bị đào thải ngay từ vòng đầu tiên sau khi bước vào playoffs, Lương đội có giải thích gì với fan không?”
Lương Hải Tân cười nói: “Lúc ấy có đổi mấy thành viên, mọi người còn đang phối hợp với nhau, thành tích có chút khiến mọi người chưa hài lòng. Tôi cảm thấy rất có lỗi với những người ủng hộ Hoa Hạ, mùa giải này chúng tôi sẽ tiếp tục cố gắng…”
Các đội tuyển phỏng vấn riêng biệt, khi Hoa Hạ nhận phỏng vấn thì Tần Dạ vừa lúc đang ăn điểm tâm ở hậu trường, nghe Lương Hải Tân bị hỏi thê thảm như thế, anh nhịn không được mà nhắn tin cho Lưu Xuyên: “Tiểu Lương bị phóng viên hỏi thảm lắm.”
Một lúc lâu sau Lưu Xuyên mới nhắn lại: “… Vừa ngủ dậy.”
Thế mà tên này lại dám ngủ nướng!
Tần Dạ hỏi: “Cậu không có tiết à?”
Lưu Xuyên nhanh chóng rửa mặt đánh răng, trở lại bàn uống sữa bò rồi bấm tin nhắn: “Sáng nay không có tiết nên nướng một chút. Sao thế, Lương Hải Tân không bị phóng viên hỏi cho phát khóc chứ?”
Tần Dạ nói: “Không, vẫn cười cười trước mặt truyền thông.”
Lưu Xuyên nói: “Không cần lo cho cậu ấy, cừu non còn cần rèn luyện nhiều hơn một chút. À phải, hôm nay chủ tịch có tìm cậu và Lộc Tường không?”
Tần Dạ cũng rất nghi hoặc: “Không, tôi mới thấy Cao tổng qua nhưng hoàn toàn không đả động gì chuyện kỷ lục Thế giới với tuyển thủ chuyên nghiệp bên này.”
Lưu Xuyên nhẹ nhàng thở phào: “Vậy là tốt rồi, có lẽ bên Võng thông tra được ra thứ gì kỳ quái, còn bận xem phải giải quyết thế nào. Cậu với Tiểu Lộc không cần lo lắng đâu.”
***
Lúc này, tại một phòng họp nhỏ trong khách sạn, toàn bộ quá trình đánh phụ bản của cả hai đội đều đang được phát lại.
Phòng họp yên tĩnh đến lạ thường. Mãi cho đến khi chiếu hết cả hai clip, Cao Vệ Bình mới thấp giọng hỏi: “Chủ tịch, ngài thấy chuyện này thế nào?”
Chủ tịch Lý Hán Tông của liên minh chuyên nghiệp đăm chiêu sờ cằm, nói: “Nhìn qua đã thấy có dấu vết của tuyển thủ chuyên nghiệp.”
Cao Vệ Bình gật đầu nói: “Chúng tôi cũng nghi là tuyển thủ chuyên nghiệp, vì vậy bên nhà phát hành cần phải điều tra triệt để rốt cuộc là tuyển thủ chuyên nghiệp nào vi phạm quy định vào game đánh kỷ lục Thế giới, hi vọng chủ tịch phối hợp cùng chúng tôi.”
Lý Hán Tông cười tủm tỉm nói: “Nga Mi Thất Dạ Tuyết này có lối đánh giống Tần Dạ, còn Cái Bang thì có chút giống phong cách của Lộc Tường.”
Cao Vệ Bình tán đồng nói: “Tôi cũng cho rằng như thế.”
Lý Hán Tông lại lập tức đổi giọng: “Có điều hai người Tần Dạ và Lộc Tường tối qua vẫn ở quán karaoke hát hò, hình như không có thời gian đi đánh kỷ lục đâu.”
Cao Vệ Bình: “…” Vậy ngài nói để làm gì!
Lý Hán Tông mở email trên máy tính ra, chỉ vào một email trong đó, mỉm cười nói: “Cậu xem này, phí công thăm dò làm gì, đầu sỏ ở ngay đây thôi, rất tự giác tìm tôi thú nhận rồi.”
Cao Vệ Bình: “…”
Nhanh chóng lướt qua nội dung email, Cao Vệ Bình không khỏi sửng sốt: “Là Lưu Xuyên sao?”
Lý Hán Tông cười nói: “Không sai. Lưu Xuyên nói kỷ lục này là cậu ta đánh với đội của mình, trong đội toàn là bạn học cùng đại học với cậu ta, tốc độ tay rất nhanh. Cậu ta mang đội luyện binh trong game là để giúp đội trường bồi dưỡng tuyển thủ đi thi đấu giải liên trường, không cẩn thận phá luôn kỷ lục, xin tôi tha lỗi cho này.”
Cao Vệ Bình: “…”
Lý Hán Tông nói: “Nếu là Lưu Xuyên đánh với bạn học thì không cần tra xét bên Điện tín đâu. Lưu Xuyên có năng lực chỉ huy phụ bản rất mạnh, thành tích kỷ lục này tôi còn cảm thấy hơi thấp nữa là… Ngược lại đội ngũ bên Võng thông kia thì phải tra xét thật kỹ.”
Cao Vệ Bình hỏi: “Là sao?”
Lý Hán Tông nói: “Sáu người bên Võng thông này, tôi nghi là một đội tuyển chuyển game tập thể, chạy tới server mới của chúng ta. Cậu xem địa chỉ IP của sáu người này đều giống nhau, sáu cao thủ đồng thời xuất hiện trong cùng một quán net, tên ID cũng na ná như vậy, rõ ràng là một hội.”
Cao Vệ Bình: “…”
Lý Hán Tông cười tủm tỉm vuốt râu: “Xem ra liên minh chuyên nghiệp chúng ta chuẩn bị thay máu rồi.”
Cao Vệ Bình tức đến bật cười.
Vị chủ tịch này quả nhiên là lão hồ ly trong truyền thuyết, giao tiếp với người này mệt chết đi được!
Cao Vệ Bình rơi vào đường cùng đành phải tự thăm dò.
Liên minh chuyên nghiệp và nhà phát hành game luôn hỗ trợ lẫn nhau, nhà phát hành cần tuyển thủ chuyên nghiệp thi đấu để quảng cáo mở rộng trò chơi, liên minh cũng cần có lực lượng dự bị và fan ủng hộ ổn định từ trong game, hai bên luôn quan hệ hòa hợp, đôi khi còn hợp tác trong một số dự án quảng cáo.
Số lần tiếp xúc của Cao Vệ Bình và Lý Hán Tông đương nhiên cũng không ít.
Lý Hán Tông được mệnh danh là “Lão hồ ly”, cả ngày cười tủm tỉm nhìn qua có vẻ dễ nói chuyện, thực chất cả bụng toàn ý xấu.
Dưới sự quản lý của người này, liên minh chuyên nghiệp nhanh chóng phát triển, các đội tuyển lớn trăm hoa khoe sắc, tinh thần phấn chấn mạnh mẽ. Khả năng của Lý Hán Tông cũng không tầm thường, năm nào cũng đào ra rất nhiều tiền tài trợ chẳng hiểu ở đâu ra. Nếu không có người này thì giải đấu chuyên nghiệp cũng sẽ không có quy mô được như ngày hôm nay.
Có điều lão hồ ly này có một tật xấu rất lớn – chính là bao che khuyết điểm.
Hắn giống như gà mái già che chở hết đám tuyển thủ chuyên nghiệp này, chỉ cần tuyển thủ chuyên nghiệp không chọc tức mình thì chủ tịch Lý rất thích hỗ trợ giải quyết nếu bọn họ chọc tức người khác.
Thực ra Cao Vệ Bình biết rõ trong lòng, đội ngũ ở khu Bảy Điện tín kia chắc chắn không đơn giản như Lý Hán Tông nói.
Lý Hán Tông bảo anh không cần tra, rõ ràng chính là đang bao che khuyết điểm!
Thất Dạ Tuyết là Tần Dạ, Nhất Cùng Nhị Bạch là Lộc Tường, phong cách đánh, tốc độ tay, lại thêm quan hệ của hai người này với Lưu Xuyên, rất nhanh đã suy ra được. Có điều Cao Vệ Bình cũng hết cách, dù tra ra thì sao? Bãi bỏ kỷ lục rồi cấm tuyển thủ thi đấu chắc?
Tin rằng đây cũng không phải cục diện mà mọi người mong muốn.
Hiện tại phần lớn người chơi trong game đều tập trung hết sức chú ý vào phụ bản đoàn đội level 70 mới mở, kỷ lục một phụ bản level 30 tầm thường chẳng đáng để ai quan tâm. Ngược lại là Tần Dạ và Lộc Tường, nếu vì đánh cái phụ bản bé tí này mà bị cấm thi đấu, chắc chắn sẽ gây ra hỗn loạn…
Rốt cuộc nên xử phạt hai người giết gà dọa khỉ, hay giả vờ không tra được để bọn họ trí trá thành công?
Khi Cao Vệ Bình còn đang tự hỏi thì chủ tịch Lý cũng đang tra thông tin về đội ngũ bên Võng thông. Vị chủ tịch này có mạng lưới quan hệ khá rộng trong giới thể thao điện tử, vài cuộc điện thoại tới lui đã nhanh chóng điều tra xong hết sự tình.
Lý Hán Tông cúp điện thoại, quay đầu nói: “Bên [Thần Tích] có một đội tuyển là FTD, tháng trước vừa tuyên bố giải tán.”
Cao Vệ Bình khiếp sợ nói: “Ý ngài là… Bọn họ cùng nhau chuyển sang đây?”
Lý Hán Tông gật đầu: “Giới chuyên nghiệp Thần Tích năm nay thay đổi khá nhiều, đội tuyển này bị rút đầu tư, bất đắc dĩ phải giải tán. Vài tuyển thủ không cam lòng rời đi như thế, muốn tiếp tục thi đấu nên dứt khoát đổi game.”
Lý Hán Tông dừng một chút rồi nói tiếp: “Hiện tại chỉ có một vài game eSports có chế tài thi đấu chuyên nghiệp, Thần Tích có hình thức không khác nhiều so với Võ Lâm. Bọn họ lựa chọn Võ Lâm cũng rất dễ đi lên. Hơn nữa sang năm bên Võ Lâm sẽ tăng hai slot cho hai đội, nếu bọn họ muốn đánh giải chuyên nghiệp thì hiện tại bắt đầu chuẩn bị là vừa lúc theo kịp giải Anh hùng tranh bá sang năm, đây quả thực chính là cách nhanh nhất.”
Cao Vệ Bình đăm chiêu nói: “Thành tích của đội tuyển FTD bên kia thế nào?”
Lý Hán Tông nói: “Thực lực tổng thể không tính là mạnh nhưng đội trưởng ‘Lão Miêu’ của bọn họ là cao thủ đứng đầu, rất nhiều đội tuyển ra giá trên trời muốn đào cậu ta qua nhưng đều bị từ chối… Tôi nghĩ hẳn là cậu ta không yên lòng về đội của mình nên mới dẫn cả đội cùng chuyển game.”
Cao Vệ Bình trầm ngâm sờ cằm: Một đội trưởng trách nhiệm như thế cũng thật đáng quý.
Lý Hán Tông nói: “Căn cứ vào những tin tức đáng tin cậy, sáu người họ chính là sáu tuyển thủ chủ lực của đội tuyển FTD, đội trưởng Lão Miêu là người rất nổi tiếng trong giới eSports, Bạch Hồ kia cũng là một tuyển thủ có phong cách riêng, được mệnh danh là Mục Sư cấp Thần, chuyên chơi buff. Hai người họ đều là cao thủ, sang bên này cũng sẽ thành nhân vật đình đám, trình độ những thành viên khác thì lại khá bình thường.”
Cao Vệ Bình nói: “Lão Miêu? Tôi nhớ ra rồi, có phải tuyển thủ năm ngoái giành được cả ba hạng mục giải solo không?”
Lý Hán Tông cười nói: “Không sai, chính là cậu ta. Tốc độ tay người này ngang ngửa Lưu Xuyên của chúng ta, fan bên Thần Tích cũng gọi cậu ta là ‘Miêu thần sấm sét’, ý rằng tốc độ mười ngón của cậu ta nhanh như chớp giật.”
Cao Vệ Bình: “…”
Lý Hán Tông tiếp tục cười nói: “Đáng tiếc Lưu Xuyên đã giải nghệ rồi. Nếu không thì hai người họ đúng là đối thủ xứng tầm!”
Cao Vệ Bình không nói gì: “Vậy hiện tại làm sao với kỷ lục Thế giới này? Hai bên đều có tuyển thủ chuyên nghiệp…”
Lý Hán Tông nói: “Cứ cấp phần thưởng như bình thường đi, tuy là tuyển thủ chuyên nghiệp nhưng mấy người bên Võng thông là chuyển từ game khác qua, Lưu Xuyên ở khu Điện tín thì đã giải nghệ rồi, loại tuyển thủ này không thuộc phạm vi quản lý của chúng ta.”
Cao Vệ Bình đứng lên nói: “Được rồi, vậy tôi sẽ nói thành tích phụ bản không có vấn đề, thông báo xong sẽ phát phần thưởng.”
Lý Hán Tông gật đầu: “Được, phụ bản bé tí lelvel 30 thôi mà, tặng cho mấy viên đá Ngũ Hành, chẳng ai thèm quan tâm đâu.”
Cao Vệ Bình nói: “Vậy xin phép chủ tịch, tôi đi trước.”
Lý Hán Tông cười tủm tỉm nói: “Cao tổng đi thong thả!”
Sau khi tiễn bước Cao tổng, Lý Hán Tông liền nối máy nội bộ, bảo người gọi Tần Dạ và Lộc Tường tới.
Tần Dạ gõ cửa phòng họp, tỏ vẻ bình tĩnh nói: “Chủ tịch, ngài tìm tôi?”
Lộc Tường gãi đầu, căng thẳng nói: “Chủ tịch tìm chúng tôi có việc gì sao?”
Lý Hán Tông mỉm cười nói: “Gần đây hai người có liên lạc gì với Lưu Xuyên không?”
Tần Dạ bình tĩnh nói: “Không. Chẳng phải cậu ta giải nghệ lâu rồi sao?”
Lý Hán Tông nói: “Tuy nói là giải nghệ nhưng dù sao cậu cũng là bạn tốt nhất của cậu ta, bình thường nên liên lạc nhiều hơn chút.”
Tần Dạ: “… Vâng.”
Lý Hán Tông nói: “Còn Lộc Tường nữa. Lưu Xuyên là sư phụ của cậu, đừng vì cậu ta giải nghệ mà tuyệt giao quan hệ luôn.”
Lộc Tường vội gật đầu: “Vâng, tôi sẽ liên lạc với anh ấy.”
Lý Hán Tông dừng một chút, nghiêm túc nói: “Giải đấu chẳng mấy sẽ bắt đầu, hai người đều là đội phó, làm gì hẳn cũng nên biết chừng mực, dồn sức lực cho việc huấn luyện ở đội đi. Những cái khác bớt bao đồng, đừng lẫn lộn đầu đuôi, ảnh hưởng đến thành tích thi đấu.”
Tần Dạ vội nói: “Tôi biết rồi, cảm ơn chủ tịch.”
Lộc Tường cũng gật đầu: “Vâng!”
Lý Hán Tông mỉm cười nói: “Được rồi, đi làm việc của mình đi.”
Hai người ra khỏi phòng họp, nhìn quanh không thấy ai, Tần Dạ lập tức móc điện thoại gửi tin vào group thảo luận QQ: “Chủ tịch Lý vừa tìm tôi và Lộc Tường, xem ra cả hai bọn tôi đều lộ rồi.”
Lộc Tường hỏi: “Sư phụ, giờ phải làm sao?”
Lưu Xuyên bình tĩnh nói: “Đừng nóng vội. Chủ tịch Lý nói thế nào?”
Tần Dạ nói: “Anh ta cũng không nói thẳng, chỉ bóng gió đôi chút, bảo bọn tôi liên lạc với cậu nhiều hơn, dồn tâm tư cho việc huấn luyện ở đội gì đó… Chắc chắn anh ta đoán ra bọn tôi rồi.”
Lưu Xuyên cười nói: “Vậy không sao nữa đâu. Rõ ràng lão hồ ly đó muốn ém nhẹm chuyện này cho chúng ta, có lẽ lai lịch đội ngũ bên Võng thông kia không nhỏ, hẳn là việc này sẽ dừng ở đây thôi, không tra xét thêm nữa. Các cậu chuyên tâm mà chuẩn bị thi đấu đi.”
Tần Dạ nói: “Được rồi.”
Dừng một chút, anh lại hỏi: “Vậy tôi còn có thể đăng nhập vào cái nick Thất Dạ Tuyết kia không?”
Lưu Xuyên cạn lời rồi, người này thế mà vẫn còn tơ tưởng đến cái clone kia!
Lưu Xuyên nói: “Chờ vài ngày nữa rồi nói, cậu muốn vào clone chơi cũng được, chỉ là đừng đi phụ bản nữa.”
Tần Dạ gửi một chữ “Ồ” qua, sau đó cất điện thoại.
Cũng không phải anh đặc biệt muốn chơi cái clone kia, chỉ có cảm giác mấy người trong đội Lưu Xuyên rất thú vị – một Ngũ Độc ngốc nghếch khờ khạo, một đạo trưởng Võ Đang bình tĩnh nghiêm nghị, còn có một Lý Tưởng Đại Sư tuy hơi ngốc nhưng lại rất nhiệt thành.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận