Vì kinh nghiệm thưởng phá kỷ lục Thế giới cực kỳ nhiều nên bốn người Lưu Xuyên trực tiếp lên luôn lelvel 35.
Trước mắt trên bảng xếp hạng đẳng cấp khu Bảy Điện tín thì những người đứng ngay trang nhất đều đã lên level 37, phần lớn đều là cao thủ các đoàn tinh anh bang hội lớn. Lưu Xuyên không thể online liền tù tì mười mấy tiếng như nhóm quản lý bang nên đương nhiên không thể so level với bọn họ. Cũng may mà bọn họ đi phụ bản anh hùng hàng ngày và đánh boss ẩn được thưởng nhiều kinh nghiệm, nhờ vậy mà không bị tụt level quá sâu.
Tám rưỡi tối, một dòng thông báo đột nhiên hiện ra trong kênh thương hội –
Chúc mừng [Cửa hàng Thanh Phong] đã đứng đầu server về giá trị danh dự!
Mấy người làm quản lý cửa hàng cùng nhận được thư chúc mừng từ hệ thống.
Vì giá trị danh dự vọt lên hạng nhất, hệ thống rất chu đáo mà biến bốn chữ “Cửa hàng Thanh Phong” thành màu vàng kim chói lóa.
Lưu Xuyên nói vào kênh đội: “Cửa hàng lên hạng nhất rồi à?”
Giang Thiếu Khuynh cũng rất bất ngờ: “Sao vậy nhỉ?”
Lý Tưởng nói: “Một tiếng trước tôi liếc qua vẫn là hạng hai, sao đột nhiên lại lên đầu rồi?”
Ba người cùng hướng ánh nhìn nghi hoặc về phía Ngũ Độc đang yên lặng đứng ở thương hội.
Ngô Trạch Văn bình tĩnh nói: “Tôi sắp xếp lại trang bị trong cửa hàng một chút, vừa rồi bán được rất nhiều nên danh dự tăng lên.”
Lưu Xuyên mở cửa hàng liếc qua, quả nhiên thấy giá trang bị tím đều đã được Ngô Trạch Văn điều chỉnh giá.
Ngô Trạch Văn giải thích: “Hiện tại đoàn tinh anh các bang lớn đều đi đánh phụ bản level 35, trên thị trường đã xuất hiện rất nhiều trang bị level 35 rồi, cửa hàng chúng ta còn tồn quá nhiều trang bị tím cấp 30 lại không giảm giá, để hai ngày là không bán được nữa.”
Ngô Trạch Văn luôn hứng thú với việc kiếm tiền vẫn luôn chú ý đến tình hình giao dịch bên thương hội, điều chỉnh giá đúng lúc dựa theo giá thị trường, điều này sẽ khiến người chơi khi đi tìm trang bị sẽ thấy đồ của cửa hàng Thanh Phong giá ổn nhất, đương nhiên lượng bán sẽ ổn nhất. Giá trị danh dự của cửa hàng không liên quan đến số lượng giao dịch thành công và kim ngạch, cửa hàng Thanh Phong bán trang bị trong thời gian ngắn, thu mua tài liệu cũng rất nhiều nên giá trị danh dự mới lên nhanh như vậy.
Các bang hội lớn kia đánh phụ bản có trang bị tím thường đều sẽ để trong kho hàng bang hội để các thành viên trong bang đổi lấy bằng điểm cống hiến, rất ít khi lấy trang bị ra bán. Người chơi bình thường đi phụ bản anh hùng lại khó khăn, đương nhiên không dễ có được trang bị tím. Vì vậy đội cố định này của đám Lưu Xuyên bèn tống hết trang bị mà bọn họ không dùng được đi bán, cũng nhờ vậy mà trở thành nhà cung cấp lớn nhất trên thị trường trang bị tím.
Thanh Phong Đạo Trưởng hiểu rất rõ về thị trường trong game, lại thêm kế hoạch chỉn chu của Ngô Trạch Văn khiến lượng giao dịch của cửa hàng nhanh chóng vọt lên đứng đầu toàn server.
Hiện tại cửa hàng Thanh Phong đã trở thành cửa hàng được người chơi vào tìm trang bị tím nhiều nhất khu Bảy Điện tín.
Ngô Trạch Văn giải thích: “Vừa rồi nhắn tin anh không trả lời, nghĩ anh off nên tôi tự động điều chỉnh lại giá một chút.”
Lưu Xuyên mỉm cười nói: “Làm tốt lắm! Sau này mấy chuyện sửa giá cậu không cần tham khảo ý kiến của tôi đâu, tự cậu làm là được rồi.”
– đội trưởng không chỉ cho cậu quyền quản lý cửa hàng, còn hoàn toàn tin tưởng cậu.
Nghe hắn nói thế, Ngô Trạch Văn cũng thấy vui lên, cậu nâng kính nghiêm túc đánh chữ nói: “Yên tâm, tôi sẽ quản lý tài chính cửa hàng thật tốt.”
Lưu Xuyên nói: “Tài chính cửa hàng chúng ta đã lên tới mười mấy vạn, có lẽ rất nhiều người trong server sẽ nghĩ chúng ta toàn là đại gia.”
Lý Tưởng gửi icon cười lớn: “Cảm giác có tiền phê biết bao nhiêu!”
Lưu Xuyên cười nói: “Đừng mừng vội, sau này lên cấp cuối phải chi tiền vào nhiều thứ lắm, hiện tại tích lũy dần dần, đến khi đó sợ là còn không đủ dùng.”
Lý Tưởng rất nghi hoặc: “Vốn của cửa hàng đã lên mười mấy vạn, chúng ta có mỗi bốn người hẳn là đủ chứ? Trước kia khi tôi ở server cũ, người nào lên cấp cuối có năm vạn kim tệ coi như ngon lắm rồi, cả người đồ tím cường hóa hết cũng đủ.”
Lưu Xuyên nói: “Đồ tím đương nhiên là đủ, nhưng đồ cam thì không.”
Lý Tưởng khiếp sợ: “Vũ khí cam?!”
Phẩm chất trang bị trong game được phân chia từ thấp đến cao lần lượt là Trắng, Xanh, Tím, Cam. Đồ trắng không có thuộc tính; Đồ xanh dùng tạm cho qua cấp; Đồ tím cao cấp hơn, phụ bản anh hùng thường thưởng đồ tím, sau khi lên cấp cuối gần như ai cũng nguyên một cây đồ tím.
Nhưng vũ khí cam thì khác, giá trị của vũ khí cam không dừng lại ở tiền bạc, mà mức độ hiếm có và độ khó khi cường hóa cũng đứng đầu trong game.
Đồ tím cường hóa được cùng lắm đến cấp sáu, nhưng vũ khí cam có thể cường hóa lên cấp bảy!
Để cường hóa trang bị cần tích lũy rất nhiều đá Ngũ Hành, đá Ngũ Hành cấp bảy rất ít khi rơi ra, chỉ có thể cộng dồn bằng đá cấp sáu, mà khi kết hợp rất có khả năng sẽ thất bại nên lượng tiền tiêu phí để cường hóa một thanh vũ khí cam cơ hồ có thể so được với số tiền tiêu ra để cường hóa cả một bộ đồ tím nguyên cây của bốn người.
Lý Tưởng không nhịn được hỏi: “Sư phụ muốn đổi vũ khí cam sao?”
Lưu Xuyên nói: “Không chỉ có tôi, cả bốn chúng ta đều phải đổi.”
Lý Tưởng: “…”
Cảm giác theo sư phụ có thịt ăn này thiệt hạnh phúc quá!
Lý Tưởng chơi game lâu như vậy rồi, đừng nói là lấy vũ khí cam cho mình, ngay đến vũ khí cam của người khác cậu còn chưa được nhìn thấy.
Lý Tưởng gửi một đống icon chảy nước miếng tới: “Tôi có thể lấy vũ khí cam thật sao, cảm giác chẳng chân thực gì cả!”
Lưu Xuyên cười nói: “Có sư phụ ở đây đương nhiên vũ khí cam sẽ có phần cho đồ đệ! Cậu mau quyết định nhanh nhanh xem chơi phái nào đi, Thiếu Lâm Quyền, Phật, hay Đao, cậu thích cái nào?”
Lý Tưởng vò đầu tự hỏi một chút, nói: “Tôi chơi Phật Thiếu Lâm được không? Đi phụ bản kéo boss cho mọi người, đánh đấu trường thì tôi làm tanker. Ba lưu phái tôi chơi cả rồi, vẫn thích Phật Thiếu Lâm nhất, da dày thịt béo giỏi chịu đòn.”
Lưu Xuyên khen: “Được, quyết định vậy đi! Chơi chống chịu hợp với cậu đấy!”
Ngô Trạch Văn nghe về vũ khí cam cũng thấy rất hứng thú, lập tức mở trang web của nhà phát hành game để tra cứu thông tin, sau đó chụp màn hình vũ khí gửi vào group QQ mà bốn người bọn họ mới lập, hỏi: “Trong kho trang bị có rất nhiều vũ khí, chúng ta chọn thế nào?”
Bản cập nhật của [Võ Lâm] hàng năm sẽ kéo theo đổi mới một đống trang bị, kho trang bị trong game này phải dùng từ “khổng lồ” để hình dung, lựa chọn trang bị ra sao cũng cần phải học. Vũ khí tím nhiều đến mức không đếm xuể, vũ khí cam cấp cao nhất cũng có 48 thanh, 24 lưu phái mỗi phái hai thanh. Ngũ Độc Cổ sư có hai thanh vũ khí cam với số liệu hoàn toàn không giống nhau, Ngô Trạch Văn hoàn toàn không biết phải chọn thế nào.
Lưu Xuyên mở group QQ ra, kiên nhẫn giải thích: “Vũ khí cam chia làm hai loại, một loại là ‘Vũ khí cam đặc hiệu’, ví dụ như thanh ‘Diên Vĩ’ của Ngũ Độc Cổ sư: khi thi triển một kỹ năng sẽ có phần trăm nhất định kích hoạt trạng thái nào đó, nâng cao sát thương độc tính từ chủ nhân… Loại vũ khí cam đặc hiệu này thích hợp đi phụ bản, vì với sự trợ giúp của vũ khí đặc hiệu, sát thương độc tính của cậu sẽ tăng lên, damage đầu ra sẽ cao hơn nhiều.”
Tỉ lệ nhất định tạo trạng thái, đánh lâu chắc chắn sẽ tăng hiệu suất đi phụ bản hơn nhiều.
Ngô Trạch Văn hiểu ra, gật đầu hỏi tiếp: “Còn loại kia?”
Lưu Xuyên nói: “Một loại khác là ‘Vũ khí cam đặc kỹ’, mỗi vũ khí có thêm một kỹ năng đi kèm, ví dụ như thanh ‘Minh Điệp Chi Ủng’ của Ngũ Độc, kỹ năng phụ kèm theo là ‘Minh điệp chi tế’: Triệu hồi đàn bướm độc từ phạm vi nhất định, khống chế tầm nhìn đa mục tiêu, cậu có thể xem qua.”
Lưu Xuyên gửi ảnh cap màn hình vào group QQ.
Thần binh: Minh Điệp Chi Ủng
Phẩm chất: Vũ khí cam cấp bảy
Loại hình vũ khí: Sáo trùng
Hạn chế môn phái: Ngũ Độc (lưu phái Cổ trùng)
Thuộc tính cơ bản: Sát thương độc tính +3071; linh khí +150; bạo kích +10%
Kỹ năng đi kèm [Minh điệp chi tế]: Triệu hồi đàn bướm độc màu tím, tấn công toàn bộ quân địch trong phạm vi 15m, kháng được phòng ngự độc tính của địch đồng thời gây ra 300% sát thương độc tính cơ bản. Đồng thời phóng ra một làn sương mù màu tím trong phạm vi nhất định khiến toàn bộ quân địch mất đi tầm nhìn trong năm giây.
Thanh vũ khí này được thiết kế với tạo hình cực kỳ xinh đẹp, thuần một màu đen, ở cuối đầu sáo có một con bướm tím trong suốt vờn quanh.
Là thanh vũ khí cam mạnh nhất của Ngũ Độc Cổ sư, kỹ năng thêm vào của thanh vũ khí này cũng là skill khống chế tầm nhìn đa mục tiêu mạnh nhất của Ngũ Độc. Bướm độc là skill triệu hồi lên level 70 mới học được, bản thân có sẵn sát thương đa mục tiêu và năng lực khống chế tầm nhìn, có thể nói thanh vũ khí này đối với Ngũ Độc chẳng khác nào dệt hoa trên gấm, gắn cánh cho hổ!
Việc “mất đi tầm nhìn” trong game sẽ khiến cho máy tính đen ngòm như khi bị hạ gục. Nhà phát hành giải thích rằng: Khi màn hình máy tính tối đen, người chơi ngồi trước màn hình đương nhiên sẽ mất đi tầm nhìn, chỉ khi máy tính tối đen như vậy mới có thể cảm nhận được nỗi thống khổ khi chơi game “mù”.
Khi loại debuff khống chế này mới xuất hiện, rất nhiều người còn tưởng máy tính mình nhiễm virus. Lâu dần mọi người mới biết – hóa ra là bị Ngũ Độc Cổ sư đáng ghét khống chế tầm nhìn!
Một đám người đang PK, đánh một hồi đang kích động thì máy tính bỗng đen xì, dứt khoát hộc máu cho rồi!
Huống hồ là máy của cả đội cùng đen?!
Cũng chính vì thế, trong số các skill khống chế, trò khống chế tầm nhìn của Ngũ Độc được người chơi bầu chọn là “Skill khống chế đáng ghét nhất, không có thứ hai.”
Có thể thấy được kỹ năng này khống chế mạnh như thế nào.
Không những khiến người chơi không thể nhìn thấy giao diện game mà còn không thể thao tác nhân vật của mình, tệ hơn nữa là còn nhầm rằng máy của mình tự nhiên hỏng!
Ngô Trạch Văn mới nhìn thấy thanh vũ khí này liền cảm thấy vô cùng thích thú. Kỹ năng đi kèm nghĩ thôi đã thấy rất hữu dụng, một đàn bướm độc tím xông về phía quân địch như che trời lấp biển, tấn công quân địch gây ra thương tổn khổng lồ, đã vậy còn khiến đối phương bị mù tập thể!
Lưu Xuyên tiếp tục giải thích: “Nói ngắn gọn thì mỗi lưu phái có hai thanh vũ khí cam, một cái đặc hiệu đi phụ bản, nâng cao sát thương đầu ra. Còn loại đặc kỹ chỉ có thể dùng đi đấu trường vì cái khống chế này không có tác dụng gì với boss, thiết kế hoàn toàn nhắm vào người chơi.”
Lý giải đơn giản thì vũ khí cam đặc hiệu dùng để nâng cao sát thương đi phụ bản, chơi PVE. Còn vũ khí cam đặc kỹ có thêm kỹ năng đi kèm, dùng để PVP, đi đánh đấu trường.
Ngô Trạch Văn nhịn không được nói: “Vậy làm sao lấy được thanh Minh Điệp Chi Ủng này?”
Lưu Xuyên nói: “Sau khi lên cấp cuối đi đánh đấu trường, tích góp điểm rồi đi đổi. Yên tâm, chúng ta tổ đội cố định đi đấu trường, cậu muốn chắc chắn là sẽ lấy được thôi.”
Ngô Trạch Văn nói: “Cảm ơn, vậy tôi sẽ để dành tiền nhiều một chút để cường hóa vũ khí.”
Xem ra người này thật sự thích thanh vũ khí đó, đã chuẩn bị để chi tiền rồi!
Lưu Xuyên hỏi: “Cậu thích thanh vũ khí này lắm sao?”
Ngô Trạch Văn nói: “Ừ.”
Lưu Xuyên hỏi: “Cảm giác nó lợi hại lắm hả?”
Ngô Trạch Văn nói: “Ừ.”
Con quay bắt đầu xoay rồi.
Lưu Xuyên không nhịn được cười mà nói: “Thực ra thanh vũ khí này không mạnh như cậu tưởng đâu, tuy khống chế tầm nhìn của Ngũ Độc lợi hại nhưng khi gặp cao thủ hàng đầu thì ngay từ việc khống chế tầm nhìn đối phương cũng đã khó lắm rồi. Người nào có năng lực phản ứng nhanh chắc chắn sẽ dùng khinh công tránh đi trước khi cậu gọi bướm độc đến.”
Ngô Trạch Văn nghiêm túc lắng nghe, nghĩ một hồi lại hỏi: “Có phải khống chế từ sau lưng sẽ dễ hơn không?”
Lưu Xuyên khen: “Lĩnh ngộ tốt đấy! Kỹ năng đặc biệt của thanh vũ khí này đúng là mai phục từ sau lưng rồi tập kích sẽ mạnh hơn nhiều. Ngũ Độc đột nhiên gọi một đám bướm tới sau lưng, khiến đối phương mù tập thể, tôi tin là đám đối diện sẽ hận cậu thấu xương.”
Ngô Trạch Văn chăm chú gật đầu: “Tôi hiểu rồi.”
Lưu Xuyên cười: “Có điều ngoại trừ tập kích từ sau lưng, kỹ năng đi kèm thanh vũ khí này còn có một cách sử dụng khác.”
Ngô Trạch Văn hỏi: “Dùng thế nào?”
Lưu Xuyên lại gửi một tấm ảnh cap màn hình qua: “Cậu xem cái này đi.”
Ngô Trạch Văn nhìn thoáng qua, nghi hoặc hỏi: “Đây là vũ khí cam của Đường Môn Khôi lỗi, Huyễn Ảnh Chi Thương?”
Lưu Xuyên nói: “Đúng vậy. Thực ra hai thanh vũ khí này là một đôi.”
Ngô Trạch Văn sửng sốt nói: “Tại sao vũ khí của Đường Môn và vũ khí của Ngũ Độc lại là một đôi?”
Lưu Xuyên mỉm cười nói: “Cậu chưa làm nhiệm vụ chủ tuyến ở level 40 nên không biết câu chuyện sâu xa về Đường Môn và Ngũ Độc trong game này. Đi thôi, vừa lúc hôm nay chưa làm nhiệm vụ vợ chồng, tôi đưa cậu tới một nơi, tiện thể nói cho cậu nghe về lai lịch hai thanh vũ khí này.”
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận