Năm đó sau khi trưởng lão Thiên Chu làm phản Ngũ Độc giáo, âm thầm câu kết với người của Huyết Y giáo, luyện thành thuật trường sinh bất lão, người không ra người, quỷ không ra quỷ, gã còn dùng cổ thuật thu phục toàn bộ nhện trong động nhền nhện, khiến tất cả nhện lớn nhỏ đều trở thành tay sai của mình. Cứ mỗi một quãng thời gian, trưởng lão Thiên Chu sẽ xuất hiện ở động nhền nhện, sau đó sẽ rời động đi lang thang khắp Nam Cương, đi ngang qua nơi nào có người liền chơi trò thả nhện cắn chết người ta, đi đến đâu máu chảy thành sông đến đó.
Thân là boss Thế giới đầu tiên trong game, vị phản đồ tâm địa xấu xa này của Ngũ Độc giáo cũng rất tẫn trách với nhiệm vụ giết hại người chơi của mình.
Kỹ năng làm nên tên tuổi con boss này chính là triệu hồi nhền nhện, liên tục gọi nhện ra dùng tơ nhện bao vây rồi giam cầm toàn bộ người chơi trong phạm vi 20m, sau đó để debuff trúng độc trên người con mồi tăng lên mười lần, đồng thời nhanh chóng truyền nhiễm ra xung quanh. Tốc độ truyền bệnh của loại debuff này giống như virus lây lan qua không khí, mọi người trúng độc tập thể chẳng mấy chốc sẽ chết.
Trước đến giờ loại boss này đều đánh theo kiểu dùng chiến thuật biển người bào máu từ từ, có điều ở server này chắc chắn không thể chơi như vậy.
Server này có rất nhiều bang hội của các đội tuyển, khi người này đánh boss đương nhiên bang khác sẽ không đứng nhìn, mọi người cùng nhau tranh đoạt, trong khi hỗn chiến loạn cào cào, sát thương cuối cùng lên boss thuộc về ai cũng khó nói trước.
Lưu Xuyên kéo Ngô Trạch Văn tới gần động nhền nhện đi một vòng, sau đó chỉ vào vài điểm dừng chân rồi nói: “Nhớ kỹ những vị trí này, đến khi kéo boss, cậu phải dùng tốc độ nhanh nhất di chuyển theo con đường này về hướng bên kia…”
Lưu Xuyên vừa nói vừa làm mẫu, thả người nhảy tới trên ngọn cây bên cạnh.
Ngô Trạch Văn nhảy lên theo hắn.
Lưu Xuyên tiếp tục nhảy tới địa điểm tiếp theo, vừa nhảy vừa đánh chữ giải thích: “Điểm đặc biệt nhất của con boss này là vì nó là phản đồ của Ngũ Độc giáo, đệ tử của Ngũ Độc giáo đánh nó sẽ có giá trị cừu hận cao hơn các phái khác. Tôi muốn cậu hỗ trợ chính là vì điểm này, cậu đánh cho cừu hận đạt max thì boss sẽ đuổi theo cậu, khi đó ắt có cơ hội kéo nó rời khỏi nơi này…”
Ngô Trạch Văn nghiêm túc gật đầu.
Chơi game lâu vậy rồi, cậu sớm đã hiểu thế nào là cừu hận.
Ở trong game, quái nhỏ hay boss đều có giá trị cừu hận với người chơi, sát thương gây ra khi đánh quái càng cao thì cừu hận của quái với mình càng nhiều, sau đó sẽ đuổi theo người chơi có giá trị cừu hận cao nhất. Khi đi phụ bản thì cách chơi cơ bản luôn là main tank da dày thịt béo + damage mạnh + buff, main tank nhất định phải giữ boss thật chặt, damage thì phải căn cho không OT, buff thì phải kéo máu cho chuẩn, đây là điều mà người chơi nào đi phụ bản cũng đều biết. Những môn phái có damage cao thì phòng ngự sẽ thấp, một khi OT rồi bị boss đuổi tới thì cứ xác định chết không kịp ngáp.
Vậy mà Lưu Xuyên lại muốn cho một Ngũ Độc máu giấy đi kéo boss…
Nếu đoạn nói chuyện này bị người khác nghe thấy, chắc chắn sẽ cảm thấy hắn là loại newbie chẳng biết gì về đánh boss!
Lưu Xuyên nói tiếp: “Nếu nằm trong phạm vi 20m quanh boss, cậu sẽ bị nhện của nó trói lại, không thể di chuyển, rồi sau đó sẽ bị boss đuổi tới giết chết. Vì vậy cậu buộc phải nắm giữ cự ly với boss thật tốt, khống chế trong khoảng từ 21 đến 25m.”
Ngô Trạch Văn hỏi: “Nói cách khác thì tôi phải gây ra lượng damage cao nhất với tốc độ nhanh nhất trong phạm vi lớn hơn 20m, sau đó khi khinh công bay đi còn phải vừa đánh vừa kéo boss?”
Lưu Xuyên nói: “Đúng vậy. Cách đánh này rất khó, cậu phải tìm đúng điểm dừng chân cho mỗi lần khinh công, tốc độ tay khi quay lại đánh boss cũng phải theo kịp. Sau khi boss dùng nhện trói người chơi trong phạm vi 20m thì người chơi sẽ dính debuff trúng độc, đến khi đó tôi sẽ bố trí một buff cực mạnh chuyên môn phụ trách kéo máu giải độc cho cậu, cậu chỉ cần chuyên tâm đánh boss là ok.”
Từ động nhền nhện đến Nhân Duyên Thụ rất xa, vừa khinh công bay đi vừa đánh boss với sát thương tối đa, đã vậy còn không được phép mắc bất cứ sai lầm nào, chỉ cần thao tác có sơ hở thì chắc chắn sẽ cầm chắc cái chết…
Nhiệm vụ độ khó cao như thế vậy mà lại giao cho một người mới chơi như Ngô Trạch Văn?!
Đương nhiên Lưu Xuyên có lý do của riêng mình.
Tuy Ngô Trạch Văn là người mới nhưng cậu không căng thẳng mất bình tĩnh, cậu luôn giữ vững tâm lý của mình, dù bị boss đuổi theo cũng không hoảng loạn, lại thêm năng lực học tập mạnh mẽ, tốc độ tay cực nhanh, Lưu Xuyên nhờ vậy mà rất tin tưởng Ngô Trạch Văn!
Ngô Trạch Văn biết trình độ của mình làm nhiệm vụ này rất khó, cậu nghiêm túc nói: “Nhiệm vụ này rất khó, tôi không thể cam đoan không phạm sai lầm, hay là tôi đưa tài khoản và pass của acc Ngũ Độc này cho anh thao tác nhé?”
Lưu Xuyên nói: “Tôi còn phải chỉ huy toàn cuộc, đến lúc đó chắc chắn sẽ có rất nhiều bang hỗn chiến, tôi không thể vừa kéo boss vừa chỉ huy được, vì vậy mới giao nhiệm vụ này cho cậu, vậy được không?”
Hắn tin tưởng như thế khiến Ngô Trạch Văn cũng không thể từ chối không biết xấu hổ nữa.
Ngô Trạch Văn không do dự thêm, nói: “Nếu anh tin tôi như thế, vậy để tôi thử xem sao.”
Lưu Xuyên mỉm cười nói: “Được! Từ giờ đến thứ Tư còn thời gian, chúng ta cứ từ từ tập luyện. Cậu theo tôi trước một lần để nhớ đường đã!”
…
Hai người di chuyển một trước một sau trong rừng, nhìn từ mặt đất thì giống như hai cao thủ đang khinh công đuổi nhau.
Có người chơi đi qua nhịn không được phải dừng chân, ngẩng đầu thấy hai bóng người một xanh lam một tím lướt qua, sửng sốt nói: “Đội nào đang quay MV sao? Hai người kia khinh công ngầu dã man nè!”
“Đúng nha! Một Đường Môn, một Ngũ Độc, khinh công mượt ghê!”
Người qua đường đứng một bên hóng hớt, lúc này Ngô Trạch Văn lại tập trung hoàn toàn vào việc đuổi theo bóng Đường Môn phía trước, tính toán tọa độ dừng chân và vị trí mỗi nơi Đường Môn kia di chuyển.
Khinh công của Lưu Xuyên đương nhiên có tiêu chuẩn hàng đầu, Ngô Trạch Văn chạy đuổi theo hắn cũng có chút cố hết sức.
Lưu Xuyên chu đáo dừng lại một chút, hỏi: “Có theo được không?”
Ngô Trạch Văn nói: “Tạm thôi.”
Lưu Xuyên mỉm cười nói: “Không cần gấp, đây là lần đầu cậu đi đường này, luyện thêm mấy lần nữa, tôi tin cậu sẽ theo kịp.”
Ngô Trạch Văn gật đầu: “Lại lần nữa đi.”
Hai người cứ thế bay từ động nhền nhện đến Nhân Duyên Thụ vài lần.
Đến tận lần thứ năm, rốt cuộc Ngô Trạch Văn có thể đuổi kịp bước chân của Đường Môn.
Lưu Xuyên nhịn không được cảm thán: “Cậu học nhanh thật đấy.”
Ngô Trạch Văn nói: “Tôi nhớ hết tọa độ thôi.”
… Bảo sao mà chuẩn vậy!
Lưu Xuyên nghĩ nghĩ, nói: “Vậy giờ chúng ta đổi phương pháp khác, cậu đi trước, tôi đuổi giết sau lưng cậu, coi tôi như boss Thế giới đi, vừa tấn công vừa chạy.”
Ngô Trạch Văn nói: “Được.”
– Hiệp khách Đường Môn [Lưu Danh Bách Thế] mở cừu sát với bạn!
Màn hình đột nhiên chuyển đỏ, Đường Môn không hề khách khí xông đến giết, Ngô Trạch Văn vội vàng khinh công chạy về phía trước, vừa chạy còn vừa quay đầu đánh hắn.
Vừa rồi chỉ cần chạy về phía trước, tìm đúng điểm dừng chân khi khinh công cũng không có gì khó khăn, hiện tại còn phải vừa quay đầu lại tấn công vừa chạy về phía trước, đã vậy còn phải khống chế tốt cự ly giữa hai người, Ngô Trạch Văn nhất thời cảm thấy áp lực quá lớn, chưa đến mười giây đã bị Đường Môn đuổi đánh cho một combo…
Lưu Xuyên đánh hai cái liền dừng tay, cười cười nói: “Tốc độ chậm quá, tôi là boss thì cậu chết rồi.”
Tai Ngô Trạch Văn hơi đỏ lên, xấu hổ giải thích: “Một lúc làm đến ba việc, tôi có chút cuống không làm được hết.”
Lưu Xuyên nói: “Vậy tôi sẽ chậm lại cho cậu quen một lần, chúng ta luyện thêm vài lần nữa.”
Ngô Trạch Văn gật đầu: “Ừ.”
Lưu Xuyên cười nói: “Không cần lo quá, tốc độ của boss chắc chắn không nhanh như tôi đâu, còn bị đủ kiểu giảm tốc của người chơi nữa. Nên nếu cậu có thể qua được cửa ải của tôi thì đến khi kéo boss chắc chắn không có vấn đề.”
Ngô Trạch Văn nói: “Tôi biết, lần nữa đi.”
Hai người lại bắt đầu luyện tập.
Cùng một đoạn đường, phi tới phi lui, nếu là người bình thường chắc hẳn sẽ cảm thấy rất nhàm chán. Nhưng giờ phút này ý chí chiến đấu lại tràn ngập trong Ngô Trạch Văn, tốc độ của cao thủ Đường Môn khiến cậu không theo kịp, mà chênh lệch càng lớn cậu lại càng muốn thu hẹp lại.
Vì vậy học bá tích cóp hết sức tập trung, luyện một lần đã qua cả một giờ…
Một tiếng sau.
Lý Tưởng tò mò hỏi trong kênh đội: “Hai người vẫn chưa làm xong nhiệm vụ vợ chồng sao? Sắp một tiếng rồi.”
Lưu Xuyên nói: “Làm xong lâu rồi, chúng tôi đang luyện khinh công bên này. Phải rồi, hai người cũng qua đây chút đi, chỗ Nhân Duyên Thụ ở Nam Cương ấy.”
Lý Tưởng và Giang Thiếu Khuynh cũng nhanh chóng đi tới.
Lưu Xuyên nhảy xuống từ trên ngọn cây, đánh dấu vị trí giữa hai gốc cây, nói: “Tối thứ Tư chúng ta sẽ đi đánh boss Thế giới, đợi Ngũ Độc kéo boss đến đây thì đồ đệ sẽ tiếp nhận.”
Lý Tưởng nhất thời sợ ngây người: “Boss Thế giới? Tôi nhận??”
Lưu Xuyên cười: “Sao nào, cảm giác uy phong quá đi chứ?”
“…”
Anh xác định đồ đệ của mình không bị boss Thế giới đánh cho hộc máu hả?
Lưu Xuyên nói: “Thiếu Lâm là cận chiến, rất khó để kéo boss trong đoàn người, vì vậy nhiệm vụ khó nhất này tôi giao cho Ngũ Độc, chờ cậu ấy kéo boss đến đây thì cậu dứng dưới tàng cây lập tức nhận lấy cừu hận từ boss, đánh cho cừu hận tăng lên bằng tốc độ nhanh nhất, sau đó cậu phụ trách làm main tank luôn.”
Lý Tưởng: “…”
Thân là tanker, trước mắt Lý Tưởng mới chỉ chống chịu qua boss phụ bản nhỏ level 30, mà boss Thế giới nghe vào tai đã đủ sợ lắm rồi được chứ hả!
Lý Tưởng nói: “Tôi chưa đánh boss này bao giờ, nhỡ không kéo được thì làm sao!”
Lưu Xuyên nói: “Nếu cậu không kéo được, tôi sẽ trục xuất cậu khỏi sư môn, tiện thể bảo Dạ Dạ block cậu luôn.”
Lý Tưởng: “…”
Bất cứ một người chơi Thiếu Lâm Phật nào đều có giấc mơ bản thân sẽ kháng trụ được boss Thế giới!
Không chống được boss Thế giới thì không phải đại sư xịn!
Lý Tưởng hưng phấn nói: “Được! Vậy cần chú ý gì không?”
Lưu Xuyên nói: “Con boss này không thể khống chế vị trí cố định, nó sẽ đi đi lại lại phóng ra vô số nhện độc giam cầm mọi người, nhỡ đâu cậu bị trói tôi sẽ bố trí người giải cho cậu, cậu chỉ cần chú ý khống chế cừu hận thôi.” Lưu Xuyên vừa nói vừa nhanh chóng ký hiệu bên cạnh hai gốc cây, “Cậu đứng giữa hai điểm này kéo nó đi tới đi lui, boss quay lưng về thì cậu rút lui từng bước một, chú ý trốn khỏi mạng nhện dưới chân.”
Lý Tưởng gật đầu: “Đã hiểu!”
Giang Thiếu Khuynh nhìn bốn phía xung quanh, nhanh chóng phản ứng kịp: “Anh muốn cả đội damage đứng trên ngọn cây đánh sao?”
Lưu Xuyên nói: “Ừ. Ngũ Độc vừa tính toán qua, từ ngọn cây xuống tới đây rơi vào khoảng 23 đến 24m, một số lưu phái sẽ có skill đủ tầm tấn công boss. Tôi sẽ chọn một đội có những skill damage cao tấn công được đứng trên ngọn cây chờ boss, chúng ta mai phục chỗ này trước, các bang khác có tới thì chúng ta cũng có ưu thế địa hình rồi.”
Đây là một cánh đồng hoa, quả thực rất thích hợp để mai phục.
Ở các server kkác, trưởng lão Thiên Chu bình thường đều sẽ xuất hiện ở động nhền nhện rồi mọi người sẽ giành nhau đầu rơi máu chảy, giành xong cũng sẽ đứng tại chỗ đánh.
Lặn lội đường xa kéo boss Thế giới từ động nhền nhện đến Nhân Duyên Thụ, quả thực chưa nghe cách đánh này bao giờ, chưa bao giờ!
Ý tưởng của hắn quá táo bạo… nhưng cũng rất tỉ mỉ!
Hắn tính kỹ càng từng bước, thậm chí suy xét cả những nhân tố bất ngờ, như vậy mới tối đa hóa tỉ lệ thành công!
Giang Thiếu Khuynh nhịn không được hỏi: “Tôi cần làm những gì?”
Lưu Xuyên nói: “Cậu theo tôi cùng nhau bảo vệ Ngũ Độc, đừng để cậu ấy bị người khác quấy rầy. Đợi đến khi boss đến Nhân Duyên Thụ thì cậu ở bên ngoài chỉ huy một đội Võ Đang khống chế những người đến gây rối, lúc đó tôi sẽ dẫn đội đến quét sạch.”
Giang Thiếu Khuynh gật đầu: “Đã rõ.”
Lưu Xuyên nói: “Chúng ta còn cần tìm một buff mạnh nữa, trong quá trình Ngũ Độc kéo boss chắc chắn sẽ liên tục bị dính debuff trúng độc, mà bị chồng lên cao sẽ mất máu rất nhanh, bắt buộc phải có người giải cho. Không có buff mạnh thì Ngũ Độc đi một nửa là ngỏm rồi.”
Giang Thiếu Khuynh nói: “Nếu bang Thất Tinh Thảo muốn hợp tác với anh thì đến khi đó tìm buff của bọn họ được mà?”
Lưu Xuyên nói: “Tôi cũng nghĩ như vậy, trong thời gian ngắn rất khó có thể tìm ra một buff qua đường đủ mạnh. Trình độ buff của Thất Tinh Thảo ra sao thì tôi không rõ, còn phải bàn bạc thêm với hội trưởng bên đó.”
Nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo liền tới, đúng lúc này một tin nhắn riêng hiện ra ở góc dưới bên trái màn hình, quả nhiên là từ hội trưởng bang Thất Tinh Thảo.
Đoạn Trường Thảo nói với bạn: “Người anh em, có cần vũ khí của Đường Môn Ám khí level 35 không?”
Sau đó kèm thêm thông số và hình ảnh về vũ khí Đường Môn Ám khí level 35.
Lưu Xuyên mở ra nhìn một lúc, nghi hoặc nói: “Đường Môn của bang các cậu không cần sao?”
Đoạn Trường Thảo gửi icon tươi cười: “Đường Môn tinh anh bang chúng tôi có hết rồi, chiều nay tổ đội đi phụ bản ra vũ khí Đường Môn liên tục, nếu anh không có thì để tôi gửi cho.”
Vị hội trưởng này lôi kéo Lưu Xuyên mấy lần không thành công, có điều Đoạn Trường Thảo cũng là người thông minh, luôn duy trì quan hệ tốt với Lưu Xuyên. Loại cao thủ tự do không có bang hội kiểu này thì nếu bảo trì quan hệ nhất định cũng sẽ có lợi về sau.
Lưu Xuyên nói: “Vậy cảm ơn hội trưởng ha!”
Đoạn Trường Thảo nói: “Không có gì.”
Lưu Xuyên hỏi: “Chiều nay tôi không onl, mọi người qua hết phụ bản level 35 chưa?”
Đoạn Trường Thảo nói: “Rồi, mấy bang lớn hôm nay qua hết rồi, có điều còn chưa phá được kỷ lục thôi. Anh định tiếp tục phá kỷ lục rồi dạy cho mấy bang kia sao?”
Lưu Xuyên nói: “Tôi còn chưa đánh đến phụ bản level 35, hướng dẫn cũng chưa nghiên cứu kỹ, tính sau đi.”
Đoạn Trường Thảo dừng một chút lại nói: “Người anh em, anh đừng cứ dạy bọn họ miễn phí mãi vậy chứ, thu học phí đi! Hướng dẫn phá kỷ lục cao cấp như vậy anh mà ra giá bán cũng sẽ kiếm được không ít tiền đâu, dạy bọn họ miễn phí chẳng có lợi lộc gì!”
Thất Tinh Thảo không tranh đoạt kỷ lục phụ bản, vì vậy Đoạn Trường Thảo cũng rất tự giác đứng về phía Lưu Xuyên, bất bình thay cho hắn.
Lưu Xuyên cười nói: “Không sao mà.”
Hắn cũng đâu dạy miễn phí, hợp tác đôi bên cùng có lợi mà thôi. Các vị hội trưởng đến học tập đã trở thành đoàn huấn luyện cam kết miễn phí cho Lưu Xuyên từ lúc nào không biết rồi, hàng mẫu cao cấp để cho Lý Tưởng và Ngô Trạch Văn quan sát, nghiên cứu đó…
Đoạn Trường Thảo nói: “Đúng rồi, thứ Tư này boss Thế giới sẽ xuất hiện, đến khi đó mọi người cũng vừa lúc lên level 40, người anh em có ý tưởng gì không?”
Lưu Xuyên nói: “Vừa lúc tôi cần tìm cậu nói về chuyện này đây, bang các cậu có thể lập mấy đội level 40?”
Đoạn Trường Thảo nói: “Theo tiến độ trước mắt thì đến khi đó sẽ có 300 người sẵn sàng, mở được ít nhất mười đội.”
Quả nhiên bang lớn thăng cấp quá nhanh, mười đội nếu phối hợp với nhau đủ tốt thì rất có hi vọng lấy được boss Thế giới.
Lưu Xuyên nói: “Tôi có ý tưởng đánh boss này rồi. Mấu chốt là hội trưởng có yên tâm để tôi làm tổng chỉ huy hay không?”
Tổng chỉ huy?
Đoạn Trường Thảo bỗng có chút khó xử.
Mỗi bang lớn đều bồi dưỡng chỉ huy của riêng mình, dạng chỉ huy này bình thường đều là cao thủ đứng đầu trong bang, rất ít bang muốn để ngoại binh làm chỉ huy. Xét về một mặt, mời ngoại binh tới chỉ huy thì mất mặt cực kỳ. Một phương diện khác là hiện tại các bang lớn cạnh tranh kịch liệt, phái gián điệp nơi nơi, chuyện nằm vùng nhiều như cơm bữa. Một người lạ đến chỉ huy thì bảo người trong bang phục tùng kiểu gì, quá khó… Trước đây cũng không ít vụ gián điệp chỉ huy cố tình nhường boss, khiến người ta nhức nhối không thôi.
Cao thủ của bang sẽ bài xích người ngoài, đây là chuyện rất bình thường, huống hồ tình huống bên Thất Tinh Thảo còn phức tạp hơn.
Đoạn Trường Thảo gửi icon xấu hổ: “Ngại quá người anh em ạ, tôi vốn muốn để anh chỉ huy, đáng tiếc là chiều nay quản lý bang của chúng tôi có họp kín, tổng hội trưởng quyết định thứ Tư này sẽ qua server mới, lần này chị ấy sẽ đích thân chỉ huy đánh boss Thế giới.”
Lưu Xuyên giật mình, hứng thú nói: “Ồ? Tổng hội trưởng Tam Sắc Phong Cảnh Thảo à? Tam Sắc tỷ nhà các cậu muốn đích thân ra trận chỉ huy đánh boss này?”
Đoạn Trường Thảo nói: “Đúng thế. Server này có quá nhiều bang vào, boss Thế giới level 40 đầu tiên sẽ có ảnh hưởng và uy vọng lớn nên tổng hội trưởng mới quyết định qua. Tôi đã nói về anh với Tam Sắc tỷ, ý của chị ấy là anh bằng lòng đến hỗ trợ là tốt, có thể để anh chỉ huy đội đánh boss, còn những việc khác cứ giao cho chúng tôi là được. Về phần thưởng của boss Thế giới cũng sẽ phân một ít cho anh.”
Lưu Xuyên nghe mà không nhịn được cười.
Cũng không quá khó hiểu lo lắng của các bang lớn, dù sao mời ngoại binh chỉ huy quả thực có chút mất mặt. Nếu tổng hội trưởng bang Thất Tinh Thảo qua rồi còn để một người ngoài như Lưu Xuyên tọa trấn chỉ huy thì đúng là không ổn.
Lưu Xuyên nghĩ nghĩ rồi nói: “Tam Sắc Phong Cảnh Thảo à, tôi biết cô gái lợi hại này của các cậu, có điều chưa chắc cô ấy cướp được boss này đâu. Cậu về nói với cô ấy tôi chắc chắn 80% có thể lấy được trưởng lão Thiên Chu. Một là để tôi chỉ huy, hai là mấy người tự đi mà đánh, tôi tìm bang khác hợp tác.”
Đoạn Trường Thảo giật mình: “Anh chắc chắn đến 80%?”
Lưu Xuyên nói: “Ừ, phương pháp của tôi và của mấy người không giống nhau, tôi sẽ mang theo đội viên chủ lực tới, cách đánh này phải lặp lại nhiều lần mới nhuần nhuyễn được, gọi người tạm thời không có tác dụng. Tôi ở đây đang huấn luyện rồi, vì vậy bắt buộc phải để tôi chỉ huy mới được.”
Đoạn Trường Thảo: “…”
Đoạn Trường Thảo nhất thời kinh hãi, không thể ngờ vậy mà người này đã huấn luyện đánh boss Thế giới từ sớm như thế. Mà đánh boss Thế giới phải huấn luyện kiểu gì? Chẳng phải boss còn chưa xuất hiện sao? Đánh với không khí chắc?
Đoạn Trường Thảo vò đầu bứt tóc, suy nghĩ nát óc vẫn không nghĩ ra được.
Lưu Xuyên cười nói: “Ai chỉ huy quan trọng gì đâu, có được boss mới là vấn đề chính, đúng không hội trưởng?”
Đoạn Trường Thảo đau khổ ngẫm nghĩ, quả thực không thể phản bác!
Dù chỉ huy là ai thì mục đích cuối cùng vẫn là boss Thế giới, boss Thế giới đầu tiên của server được bang Thất Tinh Thảo giết đầu tiên, thông báo toàn server, xếp hạng bang hội bay thẳng lên hạng nhất, uy danh tăng tiến hơn nhiều – đây mới là điểm mấu chốt!
Đoạn Trường Thảo nhanh chóng nghĩ thông: “Được! Tôi sẽ đi nói với tổng hội trưởng, cao thủ chờ tin nhé!”
Lưu Xuyên nói: “Tốt nhất là đến thứ Hai tuần sau cho tôi câu trả lời thuyết phục, không được thì tôi còn đi tìm bang khác hợp tác.”
Đoạn Trường Thảo vội nói: “Được, tôi sẽ nhanh chóng xác nhận!”
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận