Lưu Xuyên, Lý Tưởng và Giang Thiếu Khuynh đều có dự cảm không lành gặp phải người không đáng tin, Ngô Trạch Văn thì ngược lại, cậu vốn là người mới, trước giờ cũng chẳng biết vào Thập Bát La Hán Trận kiểu gì, thấy đối phương hỏi liền nghiêm túc trả lời: “Cổng Thiếu Lâm tự, đối thoại với tăng nhân, lựa chọn Thập Bát La Hán Trận.”
Ngư Nhi Thủy Trung Du vội nói: “Đã hiểu! Tới liền!”
Một lát sau, trên bản đồ biểu thị Ngư Nhi Thủy Trung Du đã vào trong phụ bản Thập Bát La Hán Trận.
Ngư Nhi Thủy Trung Du gửi icon nước mắt lưng tròng: “Mấy cao thủ ơi, sao tôi không thấy mọi người?”
Lưu Xuyên cạn lời: “…Cậu vào nhầm rồi, sao lại vào bản anh hùng!”
Trong game lối vào phụ bản thường và phụ bản anh hùng giống nhau, có điều khi tiến vào phải lựa chọn độ khó, Ngư Nhi Thủy Trung Du chọn nhầm đi thẳng vào phụ bản anh hùng, chú bé buff đáng thương bị 18 vị La Hán bao vây, nhanh chóng chết sấp mặt thoát khỏi phụ bản.
Ngư Nhi Thủy Trung Du gửi một đống icon khóc lóc trong kênh đội, đồng đội không ai biết nói sao.
Lưu Xuyên đi tới cổng phụ bản, nhấp chuột phải nhìn qua trang bị của Ngư Nhi Thủy Trung Du… Sau đó Lưu Xuyên cũng muốn khóc luôn.
Bạn ơi sao bạn lại thê thảm đến nông nỗi này?
Trang bị ghép với nhau loạn xạ y như ăn xin lượm đồng nát, xanh xanh đỏ đỏ chỗ hồng chỗ tím loạn xì ngầu!
Thân là một buff mà trong đống trang bị chỉ có mỗi vũ khí là thuộc về buff, quần áo cũng chỉ là đồ buff level 30, còn lại tất cả các trang bị khác chỉ khiến người ta nhìn mà muốn chửi. Đai lưng, giày là đồ công kích của Nga Mi Trảo, nhẫn Minh Giáo, vòng tay Cái Bang, vòng cổ Võ Đang…
Trang bị toàn thân đủ hết tám môn phái lớn, chú em định summon Rồng thần à?
Lưu Xuyên đau đầu day day huyệt Thái Dương.
Trong game có thể thoải mái điều chỉnh vẻ ngoài của nhân vật, Ngư Nhi Thủy Trung Du này chỉnh cho dáng người Nga Mi của cậu gầy hom hem, thân thể ốm yếu này vác một cây đàn cổ khổng lồ sau lưng khiến người ta có cảm giác vũ khí sắp đè cậu ta dẹp lép… Nhìn chú bé buff gầy yếu mặt mày xám tro bò lên từ mặt đất, ai nấy đều rơi vào trầm mặc.
– thánh buff đây hả? Tin nổi không?
Lý Tưởng nhịn không được nói: “Này thánh! Đừng bảo cậu chơi game này lần đầu đó? Không biết cả Thập Bát La Hán Trận ở đâu à?”
Ngư Nhi Thủy Trung Du nói: “Tôi mới chơi Võ Lâm thật mà ^ _ ^”
Cả đám người ngã sấp mặt.
Thánh buff vừa mới chơi?
Lưu Xuyên cạn lời: “Vậy kinh nghiệm buff một năm móc đâu ra?”
Ngư Nhi Thủy Trung Du nói: “Tôi chơi buff ở game khác suốt mà!”
Lưu Xuyên: “… Game nào?”
Ngư Nhi Thủy Trung Du nói: “Thì Thiên Long Bát Bộ, Thiên Hạ 3, Thiện Nữ U Hồn, Tru Tiên, QQ Huyễn Tưởng, @#¥#¥%…”
Lưu Xuyên: “…”
Lưu Xuyên sửng sốt nhìn người này liệt kê ra chức nghiệp buff của mười mấy game chỉ trong mười mấy giây.
Chờ đến khi cậu ta liệt kê xong, Lưu Xuyên mới đau đầu nói: “Cậu chơi buff nhiều game như vậy sao?”
Ngư Nhi Thủy Trung Du nói: “Đúng vậy, tôi chỉ chuyên buff, vạn năm chỉ buff, chỉ hứng thú với kéo máu thôi.”
Lưu Xuyên xấu hổ: “Cậu có tám cái tay hay sao mà chơi nhiều game vậy không biết mệt?”
Ngư Nhi Thủy Trung Du nói: “Tôi đánh mấy ngày là xóa acc rồi.”
Lưu Xuyên nghi hoặc: “Tại sao?”
Ngư Nhi Thủy Trung Du nói: “Vì tôi chơi game chủ yếu để ngắm cảnh và trải nghiệm thao tác thôi, thể nghiệm xong liền xóa chứ sao.”
Lưu Xuyên: “…”
Cái ý nghĩ quái đản gì đây?
Lưu Xuyên hỏi: “Vậy cậu chơi game này cũng chỉ để trải nghiệm một chút rồi xóa nick luôn à?”
Ngư Nhi Thủy Trung Du nói: “Không, tôi định chơi game này luôn.”
Lưu Xuyên hứng thú nói: “Sao lại muốn chơi luôn?”
Ngư Nhi Thủy Trung Du nói: “Tôi xem rất nhiều video đánh giải, cảm thấy game này thú vị quá nên hạ quyết tâm chơi ít nhất phải một năm. Vì để đề phòng bản thân xúc động xóa nick, tôi đã nạp tiền cho đủ một năm rồi… &_&”
Lưu Xuyên: “…”Dù có nạp thẻ một năm đi nữa, lúc nào cậu muốn xóa nick cũng sẽ không khống chế được cái tay táy máy đâu!
Người này, nói dễ nghe thì là hời hợt tùy tiện, nói khó nghe chính là không đáng tin chút nào.
Mấy game nặng này chỉ riêng tải game cũng mất vài tiếng đồng hồ, vất vả tải xong còn phải cài đặt, lập nick. Để rồi ngắm cảnh, chơi mấy hồi trải nghiệm xong liền xóa acc… Đây không phải nhàn rỗi ngứa tay thì là gì?
Người bình thường chơi game ít nhất cũng phải chơi vài tháng, người này thì như lửa xém mông, thử một cái liền đổi qua cái khác, định chơi đánh du kích à?
Lưu Xuyên bất đắc dĩ nói: “Được rồi, Cá con vào phụ bản trước đi, tôi nói với cậu cách đánh phụ bản này.”
Ngư Nhi Thủy Trung Du đi vào phụ bản thường, nhanh nhẹn chạy tới bên cạnh Lưu Xuyên: “Đội trưởng ơi tôi tới rồi nè!”
Lưu Xuyên tóm tắt lại cách đánh qua kênh đội, sau đó dặn dò thêm với Cá: “18 vị La Hán trong phụ bản này có sát thương khá cao, cậu nhìn khi nào đại sư không còn giảm thương tổn mà nếu kỹ năng giảm thương của cậu hồi lại thì lập tức bù cho đại sư, chuẩn bị tốt tinh thần kéo máu cho cậu ấy, nếu không đại sư sẽ rất dễ chết.”
Ngư Nhi Thủy Trung Du ngoan ngoãn gật đầu: “Ồ ồ, đã hiểu! Nối giảm thương ok!”
Lưu Xuyên nói: “Nga Mi Cầm có hai skill giải trạng thái. Tri âm tri kỷ có thể giải trừ debuff suy yếu và hoảng sợ, Dương xuân bạch tuyết có thể giải trúng độc, thiêu đốt và xuất huyết. Cậu phải liên tục chú ý đồng đội và bản thân, thấy bất cứ ai trúng debuff thì phải giải ngay lập tức.”
Ngư Nhi Thủy Trung Du nghiêm túc gật đầu: “Đã hiểu! Còn gì nữa không?”
Lưu Xuyên nói: “Mấy skill kéo máu thì tung ra lần lượt để kéo cho đại sư. Phụ bản này chủ yếu là buff cho đại sư, main tank mà chết thì xác định chết sạch.”
Ngư Nhi Thủy Trung Du nói: “Đã hiểu!”
Lưu Xuyên nói: “Đồ đệ đi mở boss đi, chúng ta cùng xem kỹ thuật của thánh buff này.”
Lý Tưởng mang theo dự cảm không lành đi mở boss, kéo 18 vị La Hán chạy vòng, Thanh Phong Đạo Trưởng lập tức tung Thái Cực trận.
Ngư Nhi Thủy Trung Du dựa theo lời đội trưởng dặn dò đứng cùng một chỗ với Thanh Phong Đạo Trưởng, khi máu của Lý Tưởng Đại Sư bắt đầu giảm nhanh, cậu vừa luống cuống tay chân di chuyển vừa đánh chữ trong kênh đội: “Buff buff buff! Thánh ơi mau cho tôi xin tí máu!”
Ngư Nhi Thủy Trung Du còn đang tìm phím tắt trong bảng skill, tìm một hồi lâu mới móc ra được một skill bơm máu cơ bản, nháy mắt tung ra kéo lại một nửa cây máu.
Lý Tưởng kinh hồn táng đảm tiếp tục chạy vòng vòng.
Lưu Xuyên nhắc nhở: “Tôi dính debuff xuất huyết.”
Ngư Nhi Thủy Trung Du lại tìm phím tắt, tìm mãi mới ra được Tri âm tri kỷ, ném qua nhưng lại không có hiệu quả.
Lưu Xuyên: “… Debuff này phải giải bằng Dương xuân bạch tuyết.”
Cá con lập tức tìm Dương xuân bạch tuyết, ném qua tiện thể bơm cho đội trưởng Đường Môn chút máu.
Máu của Lý Tưởng lại giảm xuống: “Thánh ơi! Bơm máu bơm máu bơm máu!”
Ngư Nhi Thủy Trung Du lại tiếp tục vùi đầu vào bàn phím.
Lưu Xuyên cạn lời: “Thánh buff kia! Cậu dùng mặt cà phím à?”
Ngư Nhi Thủy Trung Du gửi icon xấu hổ: “Tôi thiết lập phím tắt cho kỹ năng hơi loạn một chút…”
Khi thánh buff còn đang bận tìm phím tắt tung chiêu thì đại sư Lý Tưởng đã bị bao vây đánh chết, mấy người còn lại đương nhiên cũng không thể may mắn thoát thân, cả đám diệt đoàn thêm lần nữa.
Lý Tưởng gửi icon bị đốt thành tro: “Thánh buff, máu của tôi…”
Lưu Xuyên cười: “Cậu là thánh buff diệt đoàn đúng không?”
Thanh Phong Đạo Trưởng cũng cạn lời.
Đây không phải đồng đội heo thì là gì!
Ngư Nhi Thủy Trung Du gửi một đống icon xấu hổ: “Ngại quá, vừa mới chơi game nên chưa quen skill của trò này. Có điều mọi người yên tâm đi, trước giờ tôi vẫn chơi buff mà, tôi sẽ sớm làm quen thôi!”
Lý Tưởng nhắn riêng cho Lưu Xuyên: “Sư phụ, buff này rất là không đáng tin, thôi để tôi tự cắn thuốc cho xong…”
Thanh Phong Đạo Trưởng cũng nhắn riêng cho Lưu Xuyên: “Đây hẳn là gà mờ rồi?”
Ngô Trạch Văn cũng nhắn riêng cho đội trưởng: “Có cần tôi đổi qua buff không?”
Lưu Xuyên rất vui mừng. Ba vị đồng đội này hiển nhiên không hài lòng với buff mới nhưng đều có chừng mực không nói thẳng trong kênh đội, để chút mặt mũi cho người ta, chỉ nhắn riêng bàn bạc với đội trưởng xem nên làm thế nào.
Lưu Xuyên nghĩ một lát rồi nhắn lại: “Đồ đệ không cần đi mua thuốc đâu, để buff này nhanh chóng làm quen với bộ chiêu thức là được.”
Hắn nhắn cho Thanh Phong Đạo Trưởng: “Có hơi gà thật, nhưng mà trước giờ vẫn chơi buff thì sẽ có nền tảng, hẳn là sẽ nhanh chóng thích nghi thôi.”
Sau đó lại nhắn cho Ngô Trạch Văn: “Cậu đừng đổi, cậu đổi thì team mình không đủ damage.”
Nếu đội trưởng đã nói như vậy, ba người cũng không nói gì thêm nữa.
Lưu Xuyên vẫn khá tốt tính, đổi sang đội trưởng nào tính tình cục cằn hơn thì gặp phải loại buff gà mờ này chắc chắn đã đá khỏi đội lâu rồi.
Lưu Xuyên nói vào kênh đội: “Cá con qua đây với tôi.”
Ngư Nhi Thủy Trung Du nghe lời đi tới: “Sao thế đội trưởng?”
Lưu Xuyên nói: “Trước giờ mấy game cậu từng chơi đều thuộc dạng skill auto-lock, game này lại là kỹ năng định hướng, không giống nhau, có hiểu không?”
Ngư Nhi Thủy Trung Du gửi icon gãi đầu: “Không hiểu lắm…”
Lưu Xuyên cười: “Là thế này, trước đây khi cậu buff thì chỉ cần dùng chuột click vào avatar đồng đội thì sẽ tự động buff cho người đó, đúng không?”
Ngư Nhi Thủy Trung Du vội nói: “Đúng rồi! Game nào cũng vậy đó!”
Lưu Xuyên hỏi: “Vừa rồi khi cậu buff cho người khác động tác có hơi chậm lại, nhưng khi buff cho cùng một người lại rất nhanh, vì vậy tôi mới đoán hẳn là cậu click vào avatar không được, ngừng một lát mới chọn sang người khác theo kiểu thủ công đúng không?”
Ngư Nhi Thủy Trung Du nói: “Đúng rồi! Tôi còn tưởng chuột hỏng đó!”
Lưu Xuyên kiên nhẫn giải thích: “Những game trước đây mà cậu chơi chỉ cần click vào avatar là khi cậu tung skill sẽ tự động điều chỉnh góc nhìn đánh người hoặc kéo máu cho đồng đội, cái đó gọi là chế độ auto-lock. Nhưng game này thì khác, hình thức chơi từ góc nhìn thứ nhất, cậu phải tự điều chỉnh góc nhìn của mình, có rất nhiều kỹ năng tấn công không khóa mục tiêu, có thể bị đối thủ di chuyển né đi. Khi đánh người bắt buộc phải nhắm đúng vị trí của đối thủ, tương tự thì khi bơm máu cũng phải chỉnh góc nhìn cho chuẩn, tìm đúng vị trí nếu không kỹ năng sẽ tung hụt, hiểu chưa?”
Ngư Nhi Thủy Trung Du sửng sốt một lúc lâu, rốt cuộc cũng hiểu được: “Hóa ra là thế! Kỹ năng định hướng ha! Nói cách khác, hướng skill về phía đối thủ rồi tung chiêu nhưng đối thủ nhanh chân né được là coi như hụt luôn?”
Lưu Xuyên nói: “Đúng vậy, vì thế chuột phải trong game này phải dùng rất nhiều, cậu phải khống chế góc nhìn của mình liên tục sao cho hiệu quả nhất.”
Ngư Nhi Thủy Trung Du lập tức gửi icon khoanh tay: “Cảm ơn đội trưởng hướng dẫn nha! Tôi hiểu rồi, vừa nãy tìm mãi không thấy đại sư ở đâu, hóa ra game này không khóa góc nhìn tự động! Chơi thêm lần nữa được không? Lần này tôi nhất định sẽ cố gắng hơn!”
Lưu Xuyên cười nói: “Ừ, cố lên.”
Năm người tập hợp cùng một chỗ, lại tiếp tục vào phụ bản.
Lúc này tốc độ bơm máu của Ngư Nhi Thủy Trung Du quả nhiên nhanh hơn khi nãy rất nhiều, trước khi đại sư bị mất máu quá nhiều lập tức tung một chiêu hồi máu. Lưu Xuyên nhịn không được gửi icon giơ ngón cái: “Tiến bộ đấy.”
Ngư Nhi Thủy Trung Du nói: “Cảm ơn đội trưởng!”
Lưu Xuyên nói: “Debuff xuất huyết…”
Ngư Nhi Thủy Trung Du lại bắt đầu dùng mặt cà phím…
Sau khi diệt đoàn thêm lần nữa, ai cũng muốn hộc máu rồi!
Tổ đội với thánh buff diệt đoàn, từ trước đến giờ bọn họ chơi bao lâu vẫn chưa từng phải trải nghiệm cảm giác diệt đoàn liên tục thế này!
Lưu Xuyên bất đắc dĩ nói: “Thánh ơi, phải nhớ kỹ phím tắt chứ! Cậu cài kiểu gì vậy!”
Ngư Nhi Thủy Trung Du nói: “Game này nhiều kỹ năng quá, đếm không xuể hoa hết cả mắt, để tôi chỉnh lại một chút…”
Lưu Xuyên nói: “Cậu lên forum tìm chủ đề, keyword là: Nga Mi Cầm, cách thiết lập phím tắt kỹ năng, sau đó đối chiếu cài theo.”
Ngư Nhi Thủy Trung Du lập tức chạy đi tìm topic, quả nhiên bới ra được một topic tinh hoa trong phái Nga Mi, trong topic có giới thiệu chi tiết về Nga Mi Cầm cũng như cách thiết lập phím tắt cho kỹ năng và cách sử dụng skill sao cho hợp lý. Cá con chiếu theo hình ảnh mà thiết lập lại phím tắt cho mình, thiết lập xong thử nghiệm một chút rồi nói: “Cài như thế này tiện hơn nhiều á.”
Lưu Xuyên nói: “Vậy thử thêm vài lần, nhớ kỹ các phím của mấy skill quan trọng.”
Ngư Nhi Thủy Trung Du ngoan ngoãn gật đầu: “Biết rồi, để tôi luyện chút xem!”
Một lát sau, cậu nhóc lại gửi icon khoanh tay: “Tôi thấy quen quen rồi đó!”
Lưu Xuyên cười nói: “Vậy được, làm lại lần nữa!”
Năm người lại vào phụ bản.
Nhưng bất ngờ là lần này đánh cực kỳ thoải mái, tuy máu của Lý Tưởng Đại Sư nhìn qua kinh hãi hết hồn nhưng mỗi lần sắp hết thì Nga Mi bên kia đều sẽ tung ra một chiêu kéo máu đúng lúc. Giảm thương cũng tung cực kỳ đúng lúc, giải hết debuff trên người đồng đội.
– một giây biến thành thánh thật luôn?
Cả đám Lý Tưởng đều có chút sợ hãi mà than, chú bé Cá này có kỹ thuật bơm máu mơ hồ bất định như ngồi xe qua đèo, thật sự kích thích trái tim người ta quá.
Nhưng lần phụ bản này cậu ta không phạm phải sai lầm nào quá lớn, quả thực như đổi người so với khi nãy…
Chẳng nhẽ thật sự là vì đã hiểu về góc nhìn và phím tắt kỹ năng sao?
Đánh xong một lần phụ bản, Ngư Nhi Thủy Trung Du lập tức đánh chữ nói: “Đội trưởng đừng đá tôi, đánh thêm lần nữa được không?”
Lưu Xuyên hỏi: “Có phải cậu hay bị người ta đá đi lắm không?”
Ngư Nhi Thủy Trung Du xấu hổ nói: “Ừa, bọn họ chê tôi gà… Buff mới chơi không hợp tổ đội, tôi lại không có bang hội, lúc nào cũng bị người ta đá, đi phụ bản khó lắm, chỉ đành mặt dày đi ké khắp mọi nơi thôi…”
Bảo sao có thể nhanh tay nhanh mắt tìm được Lưu Xuyên trong biển tin tức mà nhắn tin.
Xem ra người này bị đá nhiều quá, ngày nào cũng đi ké mấy đội qua đường, luyện được skill hỏa nhãn kim tinh rồi.
Lưu Xuyên cười nói: “Hiểu rồi, cậu cứ đánh với bọn tôi trước đi, đá hay không đá còn phải xem biểu hiện của cậu.”
Ngư Nhi Thủy Trung Du lập tức nói: “Tôi sẽ biểu hiện thật tốt!”
Trong game có rất nhiều người căm ghét loại người mới diệt đoàn này, huống chi còn là dạng thánh buff diệt đoàn liên tục như Cá con.
Phần lớn người nhìn vào cấp bậc, trang bị không tốt thì sẽ cảm thấy trình độ người này có vấn đề. Nhưng sự thật là có nhiều người không thể dùng cấp bậc và trang bị để đong đếm trình độ. Trang bị không tốt có thể đổi, cấp bậc không cao có thể cày, thao tác chưa ổn vẫn có thể luyện.
Thực ra Lưu Xuyên nghĩ rất đơn giản, là lừa hay là ngựa, kéo ra chạy một vòng là biết thôi.
Hắn kéo Ngư Nhi Thủy Trung Du ra cho chạy quanh, không ngờ lại phát hiện ra chú bé buff này vậy mà cũng không tệ lắm!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận