ID: Dạ Sắc;
Tên thật: Tần Dạ;
Giới tính: Nam;
Tuổi: 23;
Lưu phái am hiểu: Nga Mi Trảo;
Đội tuyển trực thuộc: Đội tuyển Trường An;
Điểm hạ gục: 0; Điểm hỗ trợ: 0; MVP: 0.
Những dòng thông tin màu bạc về Tần Dạ hiện ra bên phải màn hình lớn, dù người xem tại hiện trường không dám tin thì cũng không thể không tin nữa!
Giới tính nam, tên thật Tần Dạ, Dạ Sắc vậy mà lại là đàn ông!
Dạ Sắc mấy năm qua không hề lộ mặt thật sự là con trai sao? Việc này còn khiến người ta khiếp sợ hơn việc Chu đội của đội tuyển Quốc Sắc là con gái!
Nhất là với fan ruột – ví dụ như Lý Tưởng, thì hoàn toàn sợ ngây người. Vừa rồi nhìn gương mặt con trai đột nhiên xuất hiện trên màn hình lớn, Lý Tưởng quá mức khiếp sợ sặc luôn cả nước, ho đến mức khó thở suýt chết…
Một cậu trai bên cạnh nhịn không được nhìn cậu: “Người anh em, cậu không sao chứ?”
Lý Tưởng: “Khụ khụ khụ khụ…”
Cậu trai kia nhìn Lý Tưởng thương cảm: “Đừng đau đớn. Tui là fan Chu đội nè, vừa rồi nhìn Chu đội nam biến thành nữ cũng hết hồn lắm, mấy tuyển thủ chuyên nghiệp này đúng là, rảnh quá không có việc gì làm lại chơi cái trò nhân yêu. Hầy, có điều liên minh cũng không quy định nhân vật game buộc phải cùng giới tính với người chơi… nên chơi nhân yêu cũng là tự do của bọn họ.”
Người bên cạnh này rõ ràng đang lảm nhảm, tự lẩm bẩm một đống câu.
Cuối cùng Lý Tưởng cũng thở lại bình thường, ngẩng đầu nhìn người con trai mặt không đổi sắc trên màn hình lớn, tâm tình phức tạp móc điện thoại ra gửi tin nhắn vào trong group QQ: “Mọi người có đang xem giải không? Tôi đang ở hiện trường đây, Dạ Sắc của đội tuyển Trường An vậy mà lại là con trai…” Kèm theo mấy icon hộc máu.
Ngư Nhi Thủy Trung Du nói: “Tôi đang xem này, Dạ Sắc đẹp trai quá đi!”
Lý Tưởng: “Cá ơi đây không phải trọng điểm! Quan trọng là anh ta là đàn ông!”
Ngư Nhi Thủy Trung Du: “Thế thì sao? Ngũ Độc nhà chúng ta cũng là con trai này, trong game thiếu gì nhân yêu đâu.”
Cá con không suy nghĩ theo hướng của người bình thường, Lý Tưởng lười không giải thích với cậu, tiếp tục thêm vài icon hộc máu.
Thanh Phong Đạo Trưởng nói: “Nén bi thương.”
Mê Vụ Chiểu Trạch nói: “Nén bi thương.”
Lưu Danh Bách Thế nói: “Nén bi thương.”
Lý Tưởng: “…”
Cái đám đồng bọn trong group này làm gì có tí đồng cảm nào!
Lý Tưởng liên tục vỡ mộng mấy ngày nay, đầu tiên là sư phụ cao thủ thần bí trong cảm nhận bỗng nhiên chính là Lưu Xuyên cười tủm tỉm cùng phòng, sau đó thì nữ thần cao quý lãnh diễm trong tim đùng một cái biến thành con trai… Vỡ mộng bình phương, combo bạo kích, đau ở tim đây này!
Mặc cho fan của Dạ Sắc kích động cỡ nào, trận đấu vẫn tiến hành như bình thường.
Hai bên điều chỉnh tốt thiết bị và cài đặt, lần lượt thông báo cho trọng tài, cổng vào game chính thức mở ra, giao diện chọn bản đồ của đội xanh hiện lên trên màn hình.
Trong giải đấu Võ Lâm chuyên nghiệp, hai đội tuyển được chia làm hai bên xanh và đỏ, bản đồ sẽ do đội xanh chọn lựa. Vòng bảng sẽ đánh lượt đi và lượt về, ví dụ như đội tuyển Trường An VS đội tuyển Tuyết Lang, vòng đầu Tuyết Lang sẽ ở bên đội xanh, vì thế bản đồ sẽ do Tuyết Lang chọn. Đến lượt về thì đội tuyển Trường An sẽ ở bên đội xanh, đội tuyển Trường An sẽ chọn bản đồ. Mỗi đội chọn một lần, đảm bảo tính công bằng khi thi đấu.
Giai đoạn vòng bảng mỗi đội sẽ đánh tổng cộng 30 trận, 15 trận sẽ ở bên đội đỏ, 15 trận là đội xanh, chi tiết sắp xếp lịch thi đấu đã được cung cấp tới tận tay từng tuyển thủ. Cả thi đấu lôi đài và đoàn chiến đều phải chọn bản đồ, tính ra thì bản đồ thi đấu của Võ Lâm được chia làm ba nhóm lớn: Không chiến, thủy chiến và lục chiến.
Tuyển thủ chuyên nghiệp từng ngã chết ở bản đồ không chiến nhiều vô số kể, vì thế rất ít đội tuyển lựa chọn loại bản đồ này. Bản đồ lục chiến và thủy chiến là hai dạng thông dụng nhất trong thi đấu chuyên nghiệp, bản đồ lục chiến có các loại địa hình như vùng tuyết, rừng cây, khe núi v… v…, bản đồ thủy chiến phần lớn là các loại đầm lầy, ao hồ, ốc đảo. Các đội tuyển lớn sẽ có loại bản đồ phù hợp với chiến thuật của mình, lựa chọn bản đồ mà mình am hiểu sẽ có thêm lợi thế khi thi đấu.
Đội tuyển Tuyết Lang có 30 giây lựa chọn bản đồ, hiển nhiên bọn họ đã chuẩn bị từ trước, Lã Minh Triết không hề do dự trực tiếp bắt đầu lựa chọn trong kho bản đồ.
Lục địa – tuyết – Băng nguyên liệt cốc!
Khi bản đồ này xuất hiện trên màn hình lớn, tiếng vỗ tay lập tức vang khắp nhà thi đấu!
Băng nguyên liệt cốc, đây là một tấm bản đồ xem đã mắt nhất, thường xuyên được lựa chọn xuất hiện random khi đánh rank từ chiến giới thứ Năm trở lên. Khung cảnh bao trùm bởi cảnh tuyết trắng xóa, tầm mắt chỉ có tuyết trắng, gió tuyết bay lả tả trên đỉnh đầu như lông ngỗng, trong liệt cốc này còn có rất nhiều những khối băng khổng lồ tạo thành băng trận, bản đồ cảnh tuyết cực đẹp nhưng lại ẩn giấu sát khí khắp nơi.
Đội tuyển Tuyết Lang, lựa chọn bản đồ cảnh tuyết, cực kỳ phù hợp với tên gọi của mình.
Tần Dạ thấy tấm bản đồ này cũng không có biểu hiện gì, trực tiếp nhấn chuẩn bị.
Đếm ngược mười giây, nhân vật của hai người đồng thời xuất hiện ở hai điểm hồi sinh của Băng nguyên liệt cốc, cả hai lập tức đi về phía băng trận ở trung tâm bản đồ không do dự, lúc này mọi người mới nhận ra… ở nơi trắng xóa như tuyết này, người tên Minh Nguyệt Thiên Nhai kia gần như hòa lẫn vào toàn bộ cảnh tuyết xung quanh!
– là trang bị!
Minh Giáo level 70 có một bộ trang bị thuần màu trắng, vì vậy sau khi mặc lên, cả người Lã Minh Triết trắng xóa một màu, di chuyển bên trong bản đồ cũng trắng như tuyết này, bị tuyết che khuất đi cơ thể, hoàn toàn không thể phân biệt được vị trí của hắn từ xa!
Tô Đồng sợ hãi mà than: “Xem ra đội tuyển Tuyết Lang lựa chọn Băng nguyên liệt cốc làm sân đấu lôi đài mang ý đồ quá rõ ràng – trang bị màu trắng của Minh Giáo vừa lúc hòa với tuyết, như vậy sẽ gây ra trở ngại lớn đối với tầm nhìn của tuyển thủ bên phía đội tuyển Trường An!”
Trương Thư Bình nói: “Đúng vậy! Nhưng đấu lôi đài cũng không phải một người solo, hai đội đều phái ba tuyển thủ lên sân, Tuyết Lang không thể phái ra ba Minh Giáo, tấm bản đồ này chỉ có lợi cho tuyển thủ đầu tiên, chưa chắc đã có lợi với hai người tiếp theo.”
Đây cũng là điểm kích thích khi đấu lôi đài, lựa chọn bản đồ phải cân nhắc tới đặc điểm của cả ba tuyển thủ, có lẽ bản đồ này rất có lợi với tuyển thủ đầu tiên, nhưng lại cực kỳ bất lợi với hai tuyển thủ còn lại, như thế thì đội trưởng cũng sẽ không bao giờ lựa chọn tấm bản đồ này.
Nếu đội tuyển Tuyết Lang dám chọn bản đồ cảnh tuyết thuần túy như “Băng nguyên liệt cốc”, hiển nhiên không phải chỉ để tạo tiền đề cho tuyển thủ Minh Giáo đầu tiên, chắc chắn bọn họ còn chuẩn bị hơn thế.
Trong màn hình, hai tuyển thủ Tần Dạ và Lã Minh Triết đang tiến lại ngày một gần trung tâm bản đồ.
Khi Tần Dạ đi tới gần băng trận thì đột nhiên bước chậm lại, băng trận trong liệt cốc khá phức tạp, không biết sau những tảng băng khổng lồ kia có quân địch ẩn nấp hay không, lại thêm việc tuyết rơi khắp nơi, tùy tiện xông vào chắc chắn không phải hành động sáng suốt.
Minh Giáo là lưu phái cực kỳ am hiểu đánh lén, nếu bị Minh Giáo hạ chiêu đầu tiên chắc chắn sẽ rơi vào thế bất lợi.
Hiển nhiên Tần Dạ liếc qua liền biết ý đồ đối phương chọn tấm bản đồ này, anh bình tĩnh ngừng lại, điều chỉnh góc nhìn khắp xung quanh, sau đó dứt khoát dùng Phi hạc xung thiên nhảy ba lần, bay đến trên mặt một tảng băng khá thấp cực kỳ chuẩn xác, sau đó lại điều chỉnh góc nhìn, tiếp tục bay vọt lên phía trên.
Xoẹt, xoẹt, xoẹt…
Nữ hiệp Nga Mi thân nhẹ như yến, đáp xuống điểm rơi chuẩn xác từng li từng tí, tung người bay về phía nơi cao nhất của băng trận. Vạt áo trắng hồng giao thoa tung bay trong mưa tuyết, rõ ràng là nhân vật nữ hơi gầy, nhưng khi Tần Dạ thao tác cô nàng khinh công phóng khoáng xuyên qua trời băng đất tuyết, chẳng hiểu vì sao lại mang tới cho người ta một cảm giác tùy ý tiêu sái không ngờ!
Tần Dạ nhanh chóng bay lên nơi cao nhất của trận băng, đứng ở nơi này điều chỉnh góc nhìn xuống dưới, vậy mà vẫn không tìm thấy Minh Giáo kia.
– hắn đang ở đâu?
– ẩn thân sao? Hay là đang trốn ở góc nào đó chờ thời cơ?
Mà lúc này, khán giả nhìn màn hình mà ngừng thở!
Màn hình lớn chiếu từ góc nhìn thứ ba, khán giả có thể nhận ra hiện tại Minh Giáo – đang đứng ngay sau Dạ Sắc!
Tất cả mọi người nhịn không được mà toát mồ hôi hột thay cho Dạ Sắc!
Minh Giáo là môn phái sát thủ, có một kỹ năng dùng được cho cả ba lưu phái là “Lưu quang tù ảnh”, chỉ cần không tấn công, không di chuyển thì có thể tự động tiến vào trạng thái ẩn thân, thời gian duy trì 40 giây liên tục, một khi công kích hoặc di chuyển thì hiệu quả ẩn thân sẽ kết thúc ngay lập tức. Khi Lã Minh Triết đi đến băng trận thì lựa chọn giống hệt Tần Dạ, trực tiếp bay lên nơi cao nhất, hơn nữa còn chiếm được địa hình có lợi trước. Rõ ràng đội tuyển Tuyết Lang đã cẩn thận nghiên cứu tấm bản đồ này, vị trí mà hắn đứng vừa vặn có thể nhìn thấy rõ phương hướng di chuyển của Tần Dạ.
Hắn cứ thế trơ mắt nhìn Tần Dạ bay qua ngay bên cạnh mình.
Minh Giáo mai phục ở đó trước, y hệt như thợ săn bình tĩnh chờ con mồi sập bẫy, nhẹ nhàng giơ loan đao trong tay lên –
Choang!
Va chạm kịch liệt phát sinh trong khoảnh khắc!
Minh Giáo đột nhiên giải trừ ẩn thân, đánh trúng vào sau lưng quân địch thì sẽ gây ra thương tổn cao hơn nhiều, đồng thời kèm theo hiệu ứng làm choáng! Nếu Dạ Sắc bị làm choáng, Minh Giáo xả một combo chắc chắn sẽ mất không ít máu!
Ai nấy đều cho rằng như vậy…
Nhưng hình ảnh hiện ra lại khiến mọi người chấn động!
Chỉ thấy sau khi Dạ Sắc bị chém một đao, không những không bị khống chế choáng, lại còn lập tức trở tay, một chiêu Xuyên tâm trảo đâm thẳng vào tim Minh Giáo! Tốc độ tay cực nhanh khiến cho Bạch cốt trảo của Nga Mi sắc bén như kiếm, thiếu nữ mặc đồ màu hồng nhạt thân hình linh hoạt mà nhanh nhẹn, Bạch cốt trảo tung ra một chiêu thấy máu, trên người Minh Giáo lập tức bị chồng debuff xuất huyết!
Trước màn hình máy tính, sắc mặt của Tần Dạ vẫn không thay đổi, ngón tay lướt trên bàn phím như bay, phảng phất như thể mọi sự đều nằm trong dự đoán của anh. Dù Minh Giáo có đánh lén, anh cũng sẽ không căng thẳng, Minh Giáo đương nhiên không chịu nhận thua, giơ hai thanh đao lên không trung, nhanh chóng giáp lá cà với Nga Mi giữa băng trận!
Tiếng binh khí va vào nhau, hiệu ứng âm thanh vang lên không dứt, hai bên đánh từ đỉnh băng trận xuống dưới đất, sau đó lại đánh từ trong băng trận ra ngoài vùng tuyết rơi mờ mịt…
Bông tuyết tung bay khắp nơi, hai bóng người một đỏ một trắng chém giết nhau, ánh đao sắc lẻm cùng với mưa tuyết xung quanh khiến Băng nguyên liệt cốc lại càng thêm xơ xác tiêu điều!
Máu của hai người nhanh chóng tụt giảm, mà tốc độ mất máu của Minh Giáo rõ ràng nhanh hơn Tần Dạ, Tần Dạ bùng nổ tốc độ tay, chiêu nào tung ra máu chảy đến đó, Bạch cốt trảo có thêm hiệu ứng xuất huyết chồng lên từng tầng từng tầng một, khiến cho máu của Lã Minh Triết nhanh chóng bị bào sạch về 0!
Dòng chữ “Đội tuyển Trường An chiến thắng” hiện ra trên màn hình, hai tay Tần Dạ vẫn không rời bàn phím, vì anh sắp phải nghênh chiến kẻ địch thứ hai!
Tuyển thủ đầu tiên của Tuyết Lang bị KO, người thứ hai lập tức lên sân thi đấu.
Đại khái cần nửa phút để đổi người, người mới lên sẽ xuất phát từ điểm hồi sinh của bản đồ. Bình luận viên Trương Thư Bình nhân cơ hội giải thích: “Có lẽ rất nhiều người không rõ tại sao vừa rồi Dạ Sắc không bị Minh Giáo làm choáng, chúng ta cùng xem lại pha quay chậm.”
Camera chiếu lại pha vừa rồi, cảnh tượng khi nãy lập tức xuất hiện trên màn hình –
Trong khoảnh khắc mà Minh Giáo ra tay, Tần Dạ đột nhiên xoay người, vì quá nhanh nên khán giả gần như không thể nhìn ra động tác rất nhỏ này bằng mắt thường!
Cũng chính nhờ phản ứng nhanh cực hạn này, Tần Dạ tránh được bi kịch bị khống chế combo ngay từ đầu!
Tô Đồng nhịn không được sợ hãi mà than: “Trong nháy mắt khi Minh Giáo ra tay, Dạ Sắc đột nhiên xoay người, cứ thế thì hiệu quả khi ‘tập kích từ sau lưng’ sẽ không được xác lập, trong khoảnh khắc Minh Giáo ra tay thì hai người đã mặt đối mặt, vì thế Dạ Sắc mới không trúng hiệu ứng làm choáng.”
Trương Thư Bình gật đầu nói: “Không sai, chính là vậy.”
Tô Đồng nghi hoặc hỏi: “Nhưng lúc đó Minh Giáo đang ở sau lưng Dạ Sắc, với góc nhìn của Dạ Sắc cũng không thể tìm được vị trí của Minh Giáo, tại sao anh ấy lại đột nhiên xoay người trong nháy mắt khi Minh Giáo ra tay? Là trùng hợp sao?”
Trương Thư Bình cười cười, nói: “Không phải trùng hợp. Cậu ấy không nhìn được nhưng có thể cảm nhận được.”
Tô Đồng tò mò nói: “Cảm nhận được?”
Trương Thư Bình gật đầu, nghiêm túc nói: “Khi một người thi đấu chuyên nghiệp đủ lâu, sẽ có thể ý thức được nguy hiểm, từ hoàn cảnh xung quanh, phản ứng của đối thủ, có rất nhiều thời điểm sẽ cung cấp vô số thông tin cho chúng ta. Đôi khi một mình đi tới bụi cỏ hoặc rừng cây, chắc chắn sẽ phải lùi ra sau theo phản xạ có điều kiện, vì cảm nhận được nơi đó sẽ có mai phục…”
“Đây cũng không phải giác quan thứ sáu kỳ diệu gì, mà là kinh nghiệm và ý thức sau nhiều trận đấu bồi dưỡng nên.”
“Tần Dạ là tuyển thủ nguyên lão thuộc thế hệ đầu tiên của liên minh, trải qua đủ chín mùa giải tôi luyện, kinh nghiệm và ý thức thi đấu của cậu ấy không thể so với một tuyển thủ mới lên hạng. Với sự hiểu biết của tôi về cậu ấy, chắc chắn cậu ấy đã nhìn thấu dụng ý của Tuyết Lang khi lựa chọn bản đồ này, cũng đoán được Minh Giáo sẽ đứng ở đó. Cậu ấy giả vờ trúng kế, cố ý đi qua bên cạnh Minh Giáo. Thoạt nhìn thì thấy có lẽ cậu ấy không cẩn thận trúng bẫy của Minh Giáo, nhưng sự thật thì… chính là Lã Minh Triết đã rơi vào cạm bẫy mà Tần Dạ bố trí sẵn.”
– ai là thợ săn, ai mới là con mồi?
– kết quả trận đấu đã chứng minh hết thảy!
Trên tấm bản đồ Băng nguyên liệt cốc này, đúng là rất có lợi với Minh Giáo, Tần Dạ đi ngược đường, để người ta chiếm được vị thế có lợi, sau đó ra tay bất ngờ, đánh úp ngược lại!
Khi mà Lã Minh Triết bình tĩnh nhìn anh đi qua bên cạnh, đã cho rằng bản thân có thể tập kích từ sau lưng, chiếm được ưu thế đòn đánh đầu… Nhưng không thể ngờ được, Tần Dạ đã sớm lên kế hoạch cho bước phản kích ngay sau đó, một chiêu Xuyên tâm trảo trúng thẳng vào ngực Lã Minh Triết!
Tần Dạ dùng hành động của chính mình, quyết đoán dứt khoát nói cho Lã Minh Triết, tuyển thủ mới tới của Tuyết Lang rằng –
Muốn giở trò trước mặt tôi, cậu còn quá non!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận