Giải đấu Võ Lâm chuyên nghiệp mùa giải thứ Mười, lượt đi, trận đầu tiên, đội tuyển Tuyết Lang vs đội tuyển Trường An.
Thi đấu đoàn đội tranh cờ, bản đồ lựa chọn: Liên hoa hồ.
Theo dòng thông báo trên màn hình lớn, giao diện vào game cũng được mở ra.
Khi tải vào bản đồ, 12 tuyển thủ dự thi hai đội sẽ xuất hiện ở hai bên bờ Nam và Bắc của Liên hoa hồ. Đội tuyển Trường An ở phía Nam, Tuyết Lang ở phía Bắc, đây là điểm xuất hiện của tuyển thủ, đồng thời cũng là nơi hồi sinh của nhân vật sau khi tử vong.
Bản đồ thi đấu Liên hoa hồ chính là hồ sen Giang Nam trong game được thu nhỏ phối cảnh 30%, dù sao Liên hoa hồ trong game lớn đủ để 1000 người đứng, mà đấu trường chỉ có 12 tuyển thủ, nếu bản đồ quá lớn thì thời gian đi đường quá lâu, tốn thời gian thi đấu.
Tuy Liên hoa hồ đã được thu nhỏ lại, nhưng đối với 12 vị tuyển thủ thì đi từ điểm xuất phát đến đình giữa hồ vẫn là một đoạn khoảng cách không hề ngắn.
Ba phút sau khi trận đấu bắt đầu, cờ xanh và đỏ sẽ đồng thời xuất hiện, ba phút này tất nhiên không phải dùng để đợi ở nhà, chắc chắn phải thăm dò bản đồ và bố trí chiến thuật.
Khi thi đấu sẽ có thiết lập hệ thống “chiến tranh trong sương mù”, dù chọn bản đồ nào cũng sẽ có ba đường Trên, Giữa và Dưới nối với điểm hồi sinh của hai bên, có thể trực tiếp xông thẳng vào nhà đối phương từ ba con đường này, những khu vực bên đường còn lại được gọi là “Khu vực chiến tranh sương mù”.
Ví dụ như tấm bản đồ Liên hoa hồ này, ba đường lớn đều do những bông hoa sen nối tiếp nhau tạo thành, tầm nhìn của ba con đường này đều sáng tỏ, quân địch đi trên đường sẽ thấy được đối phương. Còn khu vực ao hồ không có cánh hoa còn lại chính là “Khu vực chiến tranh sương mù”, ở trong game nơi này sẽ giăng kín màn sương, nếu mai phục trong khu vực này thì quân địch sẽ không thể nhìn thấy.
Bản đồ tổng thể có diện tích rất lớn, bất cứ nơi nào cũng có thể mai phục địch, có thể nói là nguy hiểm bủa vây!
Đội tuyển Trường An đương nhiên do Dương Kiếm chỉ huy, tuy cậu ta không quá am hiểu bản đồ thủy chiến, nhưng đã là đội trưởng, đương nhiên đều có nghiên cứu qua các loại bản đồ, không thể làm trò cười theo kiểu đối thủ chọn bản đồ xong mình không biết đi đường nào.
Dương Kiếm nhanh chóng chia đường: “Ngũ Độc và phụ trợ đi đường dưới, tôi và Tiêu Dao lên đường trên, Hân Nhiên và Tần Dạ đường giữa, tùy cơ trợ giúp!”
Thân là đội trưởng, Dương Kiếm vẫn có cái uy của mình, khi hạ lệnh cực kỳ quyết đoán. Đội tuyển Trường An trước giờ vẫn đánh như thế, lúc này chia đường theo chiến thuật thông thường, không ai có dị nghị gì. Tần Dạ giật giật khóe miệng định nói gì đó, nhưng anh lại nhíu mày nhịn xuống, thao tác Dạ Sắc cùng với đại sư Hân Nhiên một trước một sau đạp lên những cánh hoa đường giữa, tiến về phía trước.
Khu vực chiến tranh sương mù trong Liên hoa hồ rất lớn, màn sương giăng đầy mặt hồ, tầm nhìn chỉ giới hạn trong khoảng một mét. Tần Dạ vốn tưởng khi mà chưa biết gì về Tuyết Lang, mọi người sẽ tập trung đi cùng nhau sẽ ổn hơn một chút. Nhưng rõ ràng là Dương Kiếm không nghĩ như thế, nếu tập hợp thì có khả năng sẽ đi lệch đường với đối phương, người đi đường trên kẻ đi đường dưới, mỗi đội giành một cờ. Ý đồ của Dương Kiếm khi chia ba đường quá rõ ràng – cậu ta không muốn bỏ bất cứ lá cờ nào!
Phần lớn đội ngũ trong giải đấu chuyên nghiệp đều sẽ lựa chọn phương án chia đường, vì mỗi lá cờ đều cực kỳ quan trọng, mọi người sẽ không muốn buông bỏ bất cứ cái nào. Nếu cả đội đi với nhau, khi cờ hiện ra chỉ có thể lấy được một lá, không thể tiến tới điểm cắm cờ còn lại. Ưu điểm của việc chia đường là có thể điều tra toàn bộ tình hình phân bổ nhân sự của quân địch, có chiến thuật ứng phó đúng lúc, chỉ cần có người ở điểm cắm cờ, gây rối quân địch là có thể bảo vệ được cờ!
Cách chia đường này của Dương Kiếm cũng không sai, nhưng đáy lòng Tần Dạ lại có dự cảm không lành!
Tần Dạ và Hứa Hân Nhiên đi cùng nhau tới điểm trung tâm đường giữa, sau đó liền dừng chân.
Bản đồ đối xứng nhau, dựa theo thời gian thì bên này đi được tới giữa bản đồ thì bên kia nếu có ai đi đường giữa, hiện tại cũng đã đến nơi.
Tần Dạ bình tĩnh thả một ngọn đèn Khổng Minh ở mặt hồ bên phải, Hứa Hân Nhiên cũng phối hợp thả đèn bên trái, cửa hàng trong đấu trường cung cấp 12 ngọn đèn Khổng Minh miễn phí, cụ thể ai mang bao nhiêu đèn sẽ được chia phụ thuộc từng đội ngũ, đèn Khổng Minh sẽ chiếu sáng khu vực sương mù trong phạm vi năm mét xung quanh, nếu có ai mai phục chắc chắn sẽ nhìn thấy. Mặt khác, cửa hàng đấu trường còn cung cấp sáu con mắt điều tra, cắm mắt xuống là có thể nhìn thấy được quân địch bố trí đèn Khổng Minh gần đó như thế nào, đồng thời sử dụng skill tấn công để tắt đèn của địch.
– nói một cách đơn giản, đèn Khổng Minh dùng để chiếu sáng khu vực có sương mù, còn mắt điều tra dùng để tìm đèn của địch, tiêu diệt tầm nhìn của bọn họ.
Hai người vừa thả đèn, hai Minh Giáo đột nhiên nhảy ra từ khu vực sương mù bên cạnh, chính là cặp song sinh kia!
“Rút!”
Ngón tay Tần Dạ theo phản xạ nhấn khinh công nhảy về phía sau nhưng đã không còn kịp, từ trước khi hai người xuất hiện trên đường, quân địch đã mai phục trước ở trong nước để chờ tấn công. Thiếu Lâm La Khải của đội tuyển Tuyết Lang tung một chiêu Long trảo thủ tới, kỹ năng vồ bắt cưỡng chế trúng mục tiêu, trực tiếp kéo Tần Dạ xuống nước!
Tần Dạ bị Thiếu Lâm đột nhiên tập kích làm choáng, không thể tung kỹ năng, bị mấy người bao vây bào đi nửa cây máu, sau khi hiệu ứng choáng kết thúc, Tần Dạ lập tức đáp trả, Bạch cốt trảo sắc bén đâm về Minh Giáo bên cạnh!
Hứa Hân Nhiên thấy Tần Dạ bị kéo xuống nước thì vội vã đuổi tới hỗ trợ, Tần Dạ lại nói: “Hân Nhiên quay về!”
Hứa Hân Nhiên ngẩn người: “… Tần đội?”
Dương Kiếm nghe thấy hai người nói chuyện, lập tức hạ lệnh: “Đường giữa có mai phục, mau tới trợ giúp!”
Hai người ở đường trên và hai người ở đường dưới lập tức khinh công trên nước bằng tốc độ nhanh nhất hướng về đường giữa, nhưng Tần Dạ lại nhắc nhở rút lui: “Đừng đến, cả sáu người bên kia đều ở đây!”
Dương Kiếm khó chịu nói: “Sáu người thì sợ cái gì! Đánh bọc hậu, nhanh lên!”
Tần Dạ nhíu mày: “Tôi đã nói rút đi, cậu còn cố chấp làm gì? Tôi chết ngay bây giờ, mấy người định năm chấp sáu à?”
Dương Kiếm cười nói: “5v6 thì sao, bên kia có hai phụ trợ, người có sức chiến đấu cùng lắm chỉ có ba!”
Đội trưởng đội đương kim vô địch tuổi trẻ ngông cuồng, rất dễ máu nóng xông lên não, 5v6 sợ cái gì? Đúng vậy, đội tuyển Trường An đánh một đội bình thường đương nhiên không phải sợ, với trình độ cá nhân của mình Dương Kiếm, khi phát huy trên sân, một chấp hai, chấp ba cũng không hiếm. Nhưng vấn đề là không ai biết gì về đội tuyển Tuyết Lang này, nếu đối phương đã mai phục dưới nước thì chắc chắn đã có kế hoạch phía sau, cậu còn liều mạng xông đến, cậu tự tin vào bản thân mình đến vậy sao Dương Kiếm?
Tần Dạ cảm thấy đầu đau muốn nứt ra!
Đồng đội đến trợ giúp khiến anh cũng khó nói được gì, nhưng lúc này rõ ràng lùi lại mới là hành động sáng suốt! Anh bị gây choáng trong nước, không nghi ngờ gì việc cầm chắc cái chết rồi!
Chiến cuộc căng thẳng, Tần Dạ cũng không nghĩ thêm được, bị đội tuyển Tuyết Lang bao vây, anh hấp hối giãy giụa cũng đánh cho Minh Nguyệt Thiên Nhai bên kia còn nửa máu, đáng tiếc là chẳng để làm gì, bên kia có buff, Ngũ Độc một chiêu hồi máu cả đội, máu lại đầy cây.
Tần Dạ nhanh chóng bị bao vây đến chết, Hứa Hân Nhiên lập tức trở thành mục tiêu tiếp theo. Cặp sinh đôi Minh Giáo trực tiếp nhảy lên khỏi mặt hồ, một trước một sau kẹp Hân Nhiên ở giữa. Phương Chi Diên dưới đáy hồ lại lợi dụng khoảng thời gian này để cắm mắt điều tra, đánh tắt toàn bộ những ngọn đèn Khổng Minh mà Tần Dạ và Hân Nhiên vừa thắp. Vì đèn Khổng Minh bị diệt, tầm nhìn của đội tuyển Trường An lại biến thành một mảng sương mù dày đặc!
“Đội tuyển Tuyết Lang [La Thập Bát] kích sát Đội tuyển Trường An [Dạ Sắc]!”
“Đội tuyển Tuyết Lang [Minh Nguyệt Thính Phong] kích sát Đội tuyển Trường An [Hân Nhiên Tự Đắc]!”
Khi thông báo hai người bị giết hiện ra trên màn hình, đám Dương Kiếm cũng đồng thời chạy tới hiện trường.
– sau đó Dương Kiếm liền giật mình.
Không có bất cứ ai đứng trên mặt hồ đường giữa, im ắng đến dị thường, đèn Khổng Minh đặt ở đây lúc trước cũng đã bị triệt tiêu, đội tuyển Trường An không nhìn thấy động tĩnh gì dưới nước. Đội tuyển Tuyết Lang rút lui cực kỳ nhanh, giết người xong không ham chiến nữa, cả đội cùng lẻn vào trong nước, sau đó liền… về thành tập thể!
Trường An bên này vừa vào trận đã mất hai mạng, Dương Kiếm chỉ huy người ở đường trên và đường dưới tới trợ giúp lại xôi hỏng bỏng không, sắc mặt Dương Kiếm hiện tại cực kỳ khó coi, trầm mặc một chút mới lạnh mặt nói: “Hồi sinh xong thì nhanh chóng lên đường trên tập hợp, đừng có chết nữa!”
Tử vong trên đấu trường không có gì đáng sợ, vì chết sẽ hồi sinh ở điểm xuất hiện, sống lại thì lại là hảo hán.
Điều đáng sợ là cứ mỗi một điểm hạ gục, người giết được mạng đó sẽ tăng thêm “5% lực công kích”, giết càng nhiều người thì sát thương lại càng nhiều. Đồng thời, mỗi một mạng hạ được thì lại có thêm một ngọn đèn Khổng Minh trong cửa hàng, như vậy đối phương có thể chiếu sáng thêm được nhiều khu vực bị che bởi sương mù hơn –
Khu vực mà đối phương chiếu sáng thì phe mình không nhìn được, trừ phi dùng mắt điều tra để tìm đèn Khổng Minh của đối phương, nhưng vấn đề là mắt thì có hạn, mỗi người chỉ mang một mắt, không thể nào cả đám sáu người cùng chạy vào sương mù tìm mắt được chứ?
Cứ thế sẽ tạo ra vòng tuần hoàn ác tính, lực tấn công của đối phương ngày càng mạnh, đèn Khổng Minh ngày một nhiều, tầm nhìn trong sương mù của phe ta ngày càng thu hẹp, nửa bước cũng phải dè chừng. Có thể tưởng tượng là đối phương thấy được mình, mình lại không thể nhìn thấy quân địch… vậy thì đánh nhau ai sẽ có ưu thế đây?
Trong thi đấu có một loại chiến thuật là “Chiến thuật áp chế tầm nhìn”, người đầu tiên sáng tạo ra chiến thuật này là Lưu Xuyên, hắn từng lợi dụng ưu thế về số lượng đèn Khổng Minh để khống chế tầm nhìn toàn bộ khu vực sương mù, không ngừng di chuyển, mai phục, cuối cùng áp cho đối thủ về thẳng điểm hồi sinh, cửa cũng không dám bước ra. Loại chiến thuật này giống như kén tằm ăn từng tấc từng thước không gian sinh tồn của ngươi, bức bách cho không thể di chuyển. Trận đấu ấy cũng đã trở thành tài liệu học tập kinh điển cho người mới, có thể thấy được tầm nhìn khu tối quan trọng đến thế nào trong chiến đấu!
Lưu Xuyên từng có một câu danh ngôn kéo cừu hận thế này: “Muốn đánh được tôi thì phải nhìn thấy tôi trước đã.”
Đánh nhau quang minh chính đại thì không ai sợ ai, nhưng bị mai phục, bị đánh lén, dù tốc độ tay nhanh phi khoa học thì song quyền sao địch nổi tứ chi!
Hứa Hân Nhiên và Tần Dạ bị giết tại đường giữa, sau 10 giây sống lại liền lên đường trên tập hợp cùng đồng đội.
Tần Dạ nhắc nhở: “Mọi người nhớ mang theo mắt và đèn, cẩn thận mai phục!”
Đại khái Dương Kiếm đã nghĩ thông, muốn cho sáu người tập hợp lấy được cờ đường trên rồi tính tiếp, dù chia đường cướp cờ có cơ hội giành được toàn bộ cờ, thắng cực kỳ đẹp, nhưng hiện tại xem ra đội tuyển Tuyết Lang cũng không phải dạng vừa, nếu các người muốn tập hợp giao tranh tổng, vậy bọn này cũng tụ lại combat. Để xem nhân phẩm thế nào, tình cờ giao đường thì mỗi bên một cờ, còn nếu các người vừa vặn lên đường trên thì cứ chờ mà nằm sấp đi!
Rõ ràng tâm tình Dương Kiếm không tốt, đội tuyển Trường An là đương kim vô địch, vừa bắt đầu đã dâng hai mạng quả thực có hơi mất mặt. Đây cũng là sai lầm trong bố trí chiến thuật mà người đội trưởng như cậu ta đưa ra, cảm giác bị đè ép IQ kiểu này cực kỳ khó chịu!
Phương Chi Diên, anh cùng lắm cũng chỉ là một đội trưởng mới tới mà thôi, để xem hôm nay tôi dạy dỗ anh như thế nào!
– Dương Kiếm thầm hạ quyết tâm trong lòng.
Nhất định phải đánh cho Phương Chi Diên đoàn diệt, đánh cho bọn họ phải khóc lóc quỳ xuống cầu tha thứ!
Nhưng Dương Kiếm lại không thể ngờ được, Tần Dạ và Hân Nhiên còn chưa kịp tụ hợp với bọn họ, Phương Chi Diên đã dẫn sáu người của đội tuyển Tuyết Lang đồng loạt xuất hiện tại điểm cắm cờ đường trên!
Không sai, sau khi bọn họ giết hai người xong liền lập tức về thành, thời gian về thành là ba giây, mà thời gian đếm số tử vong là mười giây, khoảng cách giữa hai bên là bảy giây! Vì vậy sáu người của đội tuyển Tuyết Lang sẽ đi tới điểm cắm cờ nhanh hơn Tần Dạ và Hân Nhiên!
Dương Kiếm vừa thấy bọn họ thì lập tức dẫn người vọt lên!
Mà đội tuyển Tuyết Lang cũng không hề tỏ ra yếu thế, cặp sinh đôi Minh Giáo phối hợp cực kỳ sắc bén, ánh đao bạc trắng tựa như thiên la địa võng khổng lồ bao vây bốn người của đội tuyển Trường An, tuy nói bên của Tuyết Lang chơi đội hình hai buff không đủ damage, nhưng vấn đề là hai người Tần Dạ và Hân Nhiên còn đang trên đường đuổi tới, hiện tại bọn họ lấy sáu đánh bốn!
Dương Kiếm bùng nổ tốc độ tay trực tiếp muốn giết một Minh Giáo trước, Nhân kiếm hợp nhất, Kiếm ảnh vô ngân, Tam hoàn sáo nguyệt, Kiếm ảnh phân phi. Thân là tuyển thủ có tốc độ tay đứng đầu liên minh, lần bùng nổ này của Dương Kiếm quả thực cực kỳ xinh đẹp, cách đánh chồng kiếm ý nhanh của Võ Đang Kiếm tông được cậu ta phát huy cực kỳ nhuần nhuyễn. Trong khoảnh khắc, ánh đao bóng kiếm đan xen với nhau, hai tuyển thủ phái cấp tiến là Dương Kiếm và Lã Minh Kiệt nâng tốc tay mình đến cực đỉnh, máu của cả hai điên cuồng hạ xuống, buff của hai đội cũng liều mạng kéo máu cho bọn họ!
Kết quả khi giao tranh kiểu này là… không ai đánh chết được ai!
Võ Lâm không phải trò chơi cá nhân, nếu Dương Kiếm solo với Lã Minh Kiệt, với tốc độ của cậu có lẽ đối phương đã sớm chết – nhưng đừng quên Tuyết Lang là đội tuyển có hai buff!
Phương Chi Diên và Ngô Khiêm, đội trưởng và đội phó của đội tuyển Tuyết Lang, hai người phối hợp buff cực kỳ ăn ý, các kỹ năng hồi máu nối với nhau chặt chẽ tung lên người đồng đội! Đồng đội trúng debuff, Phương Chi Diên lập tức giải ngay! Thời gian tồn tại của những loại debuff như xuất huyết, suy yếu trên người thành viên đội tuyển Tuyết Lang đều không quá một giây – Phương Chi Diên nói cho bạn biết thế nào mới là phụ trợ hàng đầu, thế nào mới gọi là giải trạng thái đỉnh cao!
Mà đáng ghét hơn là cặp sinh đôi Lã Minh Kiệt và Lã Minh Triết này có ID cực kỳ giống nhau, Minh Nguyệt Thiên Nhai, Minh Nguyệt Thính Phong, trang bị cũng mặc một màu trắng y hệt một khuôn! Hai người không ngừng lắc lư qua lại trước mắt khi giao chiến, đôi khi giao tranh quá nhanh không thể phân rõ ai với ai!
Loại đội hình hai buff này của đội tuyển Tuyết Lang đến khi giao tranh tổng mới phát huy uy lực thực sự, hai người phối hợp kéo máu cảm giác như kiếm sắc đâm vào bị bông!
Quả thực Dương Kiếm đúng là kiếm khách Võ Đang lợi hại nhất liên minh, nhưng gặp phải loại đội tuyển dai nhách như kẹo dẻo này, kiếm dù sắc cũng có thể làm được gì đây?
Dùng kiếm đâm bị bông có tác dụng ư?
Dương Kiếm càng đánh càng bạo, đội trưởng Dương tâm cao khí ngạo đấu với rất nhiều tuyển thủ trình độ bình thường trong liên minh luôn mang tâm thế đánh bừa cũng chết, lúc này nằm ở thế hạ phong 4v6 nhưng cậu ta cũng không sợ mấy người này, chỉ thấy hơi phiền phức, cảm giác như kiểu kiếm của mình bị một đống bông đáng ghét cuốn lấy vậy.
“Tần Dạ các anh nhanh lên đi!”
Dương Kiếm nói trong tai nghe, giọng nói rõ ràng cực kỳ bực bội.
Tần Dạ và Hứa Hân Nhiên không ai lên tiếng.
Không cần Dương Kiếm nhắc nhở, hai người bọn họ thực ra đã chạy nhanh nhất có thể rồi, chênh lệch bảy giây khiến bọn họ chậm vài bước, trong thời gian ngắn ngủi này Dương Kiếm đã bị cặp sinh đôi kia kìm kẹp tấn công, có thể tưởng tượng tình hình chiến đấu kịch liệt đến mức nào.
– may mà Hân Nhiên và Tần Dạ cuối cùng cũng trình diện.
Hứa Hân Nhiên là một cô gái rất dũng cảm, chơi Thiếu Lâm Phật vừa đến nơi đã mở Phật quang vọt tới, hiệu ứng ánh sáng vàng kim chói mắt, mở luôn chiêu cuối của Thiếu Lâm, hấp thu thương tổn trong phạm vi nhất định, tiện thể tung một chiêu Kim chung tráo lên người đội trưởng Dương đang thấp máu!
Trong thời gian Kim chung tráo có tác dụng, cô có thể nhận toàn bộ sát thương thay cho Dương đội.
Dương Kiếm có cảm giác cực kỳ mất mặt, vậy mà phải nhờ một cô gái bảo vệ, mẹ nó như vậy còn lăn lộn kiểu quái gì?
Sau khi Tần Dạ tới nơi cũng lập tức nhảy ba lần tiến vào giữa lòng địch, tìm đúng người anh Minh Nguyệt Thiên Nhai trong cặp sinh đôi, đọ tốc tay với hắn. Trải qua trận đấu lôi đài vừa nãy, Tần Dạ đã biết đặc điểm của mỗi người trong bọn họ, người anh khá bình tĩnh ổn trọng, khinh công cực tốt nhưng solo không mạnh; Người em thì đơn giản dễ kích động, tính tình nóng nảy nhưng tốc tay lại rất nhanh, có thể đánh ngang cơ với Dương Kiếm cũng đủ để thể hiện năng khiếu của cậu tuyển thủ trẻ 19 tuổi này.
Đương nhiên Tần Dạ sẽ không đi đọ tốc độ tay với người em, anh lựa chọn người anh là vì muốn nhanh chóng giết được người anh trong cặp sinh đôi này.
– vì anh nhận ra, cặp sinh đôi này phối hợp với nhau cực kỳ đáng sợ!!
Trước đó khi đấu võ đài đánh chết từng người một nên không nhận ra ưu điểm của bọn họ, đến giờ mới biết lợi thế thực sự của cặp Minh Giáo này không phải ở cá nhân mà là khả năng phối hợp! Di chuyển và tung chiêu của bọn họ ăn ý như một người điều khiển tay trái và tay phải của mình, giao nhau, lệch vị, anh trước em sau, anh trái em phải, bảo vệ lẫn nhau, phối hợp cùng nhau. Dưới ánh đao bao quanh của hai người, kẻ bị bao vây tựa như nằm trong thiên la địa võng không kẽ hở.
Ai có thể phối hợp ăn ý bằng anh em sinh đôi lớn lên cùng nhau từ bé đây?
Dù cho dạng cộng sự kề vai chiến đấu tròn chín mùa giải như Tiêu Tư Kính và Tô Thế Luân, trước mặt cặp sinh đôi này cũng không thể không cam lòng mà chịu thua!
Sinh đôi có thần giao cách cảm, ngoại hình giống nhau như đúc, trang bị mặc bên ngoài cũng chẳng chệch một ly, đến ID cũng tương tự, sóng điện não cũng thống nhất!
Cảm giác cực kỳ đáng sợ!
Dù buff kiểu gì, phụ trợ ra sao, cặp sinh đôi Lã Minh Kiệt và Lã Minh Triết này mới thực sự là trung tâm và quân bài bí mật của đội tuyển Tuyết Lang!
Hai người này bắt buộc phải chết một, hai người cùng sống là uy hiếp cực kỳ lớn!
Tần Dạ nhanh chóng tỉnh táo lại, mang Hân Nhiên cùng đi đánh Minh Nguyệt Thiên Nhai.
Nhưng đúng lúc này, cặp sinh đôi Minh Giáo đột nhiên từ bỏ tấn công Dương Kiếm, cùng nhau chuyển qua đánh về phía Tần Dạ! Đồng thời, Thiếu Lâm và Võ Đang cũng chuyển mục tiêu sang Tần Dạ, vậy mà bọn họ lại đồng loạt bỏ qua không đánh Dương Kiếm nữa, tất cả kỹ năng, khống chế của cả đám người liền dồn hết vào một Tần Dạ vừa đuổi tới hiện trường!
Buff của đội tuyển Trường An giữ lại chiêu cuối cho Dương Kiếm, ngay đến Kim chung tráo của Hân Nhiên cũng ném cho Dương Kiếm, vì Dương Kiếm bị đánh hội đồng suýt chết, hoàn toàn không thể ngờ đội tuyển Tuyết Lang lại đột nhiên không quan tâm một Dương Kiếm thấp máu nữa, cả đám chuyển qua giết Tần Dạ… Mọi người nhất thời đều không thể phản ứng kịp.
Dương Kiếm bị bỏ lại một bên trực tiếp há hốc mồm.
Mẹ nó đánh cho ông đây sắp chết rồi đột nhiên không thèm quan tâm nữa là ý gì!
Dương Kiếm máu nóng xông lên đầu, trường kiếm trong tay nhấc lên, lập tức đâm về phía người em của cặp song sinh!
Lúc này thực ra Tần Dạ đã cực kỳ mỏi mệt.
Khi anh đánh võ đài đã phải giết ba người đối phương liền một lúc, phải tập trung tinh thần cao độ, tiêu hao quá nhiều tinh lực. Thời gian nghỉ giữa giờ chỉ có mười phút, ngón tay cũng cứng cả lại, trạng thái vẫn chưa thể khôi phục hoàn toàn. Huống hồ còn phải đối mặt với quá nhiều người bao vây như vậy?
Buff bên mình không phản ứng kịp, cho rằng đối phương sẽ giết Dương Kiếm nên để lại toàn bộ kỹ năng cho Dương đội, dẫn đến việc không thể hồi máu kịp cho Tần Dạ bên này.
Đội tuyển Tuyết Lang từ bỏ Dương Kiếm chỉ còn một chấm máu, đột nhiên chuyển sang úp Tần Dạ, Tần Dạ không kịp trở tay khi bị dồn sát thương tập thể, tiếp tục lên bảng đếm số.
Sau đó mọi người của Tuyết Lang mới chuyển qua Dương Kiếm, năng lực chấp hành tập thể thật sự quá đáng sợ! Rõ ràng là có Phương Chi Diên đứng sau chỉ huy!
Thành viên đội tuyển Tuyết Lang nghe theo đội trưởng chỉ huy, nói chuyển mục tiêu là chuyển, nói bỏ là bỏ luôn, không ai dây dưa lằng nhằng, cả đội đồng tâm hiệp lực lại thêm sự ăn ý đáng sợ của cặp sinh đôi, đánh cho phòng tuyến của đội tuyển Trường An sụp đổ hoàn toàn!
“Đội tuyển Tuyết Lang [Minh Nguyệt Thiên Nhai] kích sát Đội tuyển Trường An [Dạ Sắc].”
“Đội tuyển Tuyết Lang [La Thập Bát] kích sát Đội tuyển Trường An [Kiếm Ngân].”
“Đội tuyển Tuyết Lang [Minh Nguyệt Thính Phong] kích sát Đội tuyển Trường An [Viễn Sơn].”
“Đội tuyển Tuyết Lang [Hiệp Khách Hành] kích sát Đội tuyển Trường An [Hân Nhiên Tự Đắc].”
“Đội tuyển Tuyết Lang [Minh Nguyệt Thính Phong] kích sát Đội tuyển Trường An [Bân Bân Hữu Lễ].”
“Đội tuyển Tuyết Lang [Minh Nguyệt Thính Phong] kích sát Đội tuyển Trường An [Duệ Tiểu Hàn].”
“Quét sạch!”
Khi sáu người của một đội tuyển chết hết, hai chữ “Quét sạch” sẽ hiện lên màn hình!
Trên đấu trường, quét sạch quân địch sẽ nâng cao sĩ khí quân mình, mà khi chính đội mình bị đoàn diệt… Tin rằng không ai có thể mỉm cười tỏ ra chẳng có chuyện gì nữa. Sắc mặt vài thành viên của đội tuyển Trường An đều rất khó coi, Dương Kiếm nhíu chặt mày, sắc mặt Tần Dạ cũng hơi tái nhợt, Hứa Hân Nhiên thì nghiến răng, tay siết chặt thành nắm đấm.
– đương kim vô địch mùa giải trước, vậy mà bị một Tuyết Lang mới tới quét sạch sao?!
Vì quá đỗi bất ngờ, khán giả tại hiện trường đều sững sờ nhìn màn hình, nhất thời quên cả vỗ tay.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận