Phong cách làm việc của Hà Duyệt rất quyết đoán dứt khoát, không bao giờ dây dưa lằng nhằng, thân là hội trưởng nữ, thủ đoạn ngoại giao cũng thuộc hạng nhất nhì. Có điều tính tình chị gái này không được tốt lắm, nếu ai chọc giận cô thì chắc chắn đừng mong ăn trái ngọt, mấy bạn nhỏ bị cô giết đến mức phải xóa nick out server chính là chứng cứ hùng hồn nhất.
Hà Duyệt vừa mở miệng, mấy hội trưởng trong văn phòng đều ló đầu ra lén nhìn Tiểu Đoạn. Có người thậm chí còn nhìn Đoạn Lâm với ánh mắt rất thương cảm.
Vị trí ngồi của Đoạn Lâm vừa lúc cách Hà Duyệt không xa, cậu ta sờ mũi quay đầu giải thích: “Khụ khụ, hội trưởng, vị cao thủ này từng dẫn đội đánh được kỷ lục Thế giới của phụ bản Danh Kiếm Các, em cũng đã quan sát anh ta rất lâu, quả thật là nhân tài chỉ huy hàng đầu.”
Hà Duyệt lạnh lùng nói: “Đánh phụ bản và đánh boss Thế giới chẳng liên quan đến nhau. Phụ bản nhỏ cấp thấp là sáu người đánh, không có người ngoài quấy nhiễu, boss phụ bản cũng không chạy loạn khắp nơi. Boss Thế giới ở dã ngoại, bị rất nhiều bang tranh giành, chắc chắn sẽ có bang chiến hỗn loạn. Một người chuyên đi phụ bản muốn làm tổng chỉ huy, anh ta đùa chắc?”
Đoạn Lâm nghiêm túc nói: “Em thấy anh ta không giống đang đùa đâu, anh ta nói thứ Hai phải trả lời, nếu chúng ta không đồng ý thì anh ta sẽ tìm bang khác hợp tác.”
Hà Duyệt nhíu mày: “Cậu không nói với anh ta thứ Tư này tôi sẽ đích thân chỉ huy sao?”
Đoạn Lâm kiên nhẫn nói: “Em nói rồi, anh ta nói nếu chị chỉ huy thì chưa chắc đã cướp được, còn nếu anh ta làm tổng chỉ huy thì nắm chắc 80%.”
Hà Duyệt: “…”
Sắc mặt hội trưởng ngày một khó coi: “Nói cách khác, anh ta tới làm tổng chỉ huy, toàn bộ bang Thất Tinh Thảo chúng ta sẽ là trợ thủ của anh ta?”
Đoạn Lâm gãi đầu: Nghe nói kiểu đó thì đúng là thốn thật, đường đường một bang Thất Tinh Thảo đi đánh boss lại mời người ngoài làm tổng chỉ huy, thế chẳng phải cả bang biến hết thành sân sau của anh ta hay sao?! Thế là Đoạn Lâm nghiêm túc gật đầu, nói: “Vậy em trả lời anh ta, chúng ta không cần anh ta hỗ trợ nữa.”
Quay đầu lại vừa định gõ phím trả lời thì đột nhiên Hà Duyệt lại nói: “Đợi đã.”
Cô đứng dậy đi tới trước máy tính của Đoạn Lâm, Hà Duyệt nhìn lướt qua màn hình của cậu ta, trong phần nhắn tin ở góc dưới bên trái, người kia có ID là “Lưu Danh Bách Thế”.
Hà Duyệt nói: “Lưu Danh Bách Thế? Cậu bảo người này là cao thủ à?”
Đoạn Lâm vội gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Hà Duyệt trầm mặc một lát mới nói: “Cậu có nick Đường Môn nào không, cho tôi một cái, tôi tự mình đi gặp anh ta.”
Tổng hội trưởng mở miệng, Đoạn Lâm đương nhiên lập tức dâng bảng tài khoản đăng ký lên.
Mỗi lần bang Thất Tinh Thảo vào server mới, đoàn tinh anh và các thành viên chủ chốt đều phải ghi lại nick và mật mã cho quản lý bang hội. Hà Duyệt liếc nhìn bảng tài khoản tìm một cái nick Đường Môn level 40 rồi đăng nhập.
Đường Môn này là acc nữ, ID là Vô Tâm Thảo, hẳn là nick mà đoàn tinh anh bang hội cày cấp, đã lên level 40, coi như là cấp cao nhất hiện tại của server khu Bảy Điện tín, cả người full đồ tím, vũ khí vẫn là vũ khí tím level 40.
Hà Duyệt nói: “Tra xem anh ta đang ở đâu.”
Đoạn Trường Thảo lập tức đánh chữ trong kênh bang: “Có ai thấy Lưu Danh Bách Thế ở đâu không? Mau báo tọa độ!”
Lập tức có người nhắn lại: “Vừa thấy tên đó đi với vợ tới Nhân Duyên Thụ ở Nam Cương, chắc đang làm nhiệm vụ vợ chồng á.”
Hà Duyệt lập tức truyền tống tới Tân thủ trấn ở Nam Cương, sau đó cưỡi ngựa hướng về phía Nhân Duyên Thụ, Đoạn Lâm cùng mấy quản lý bang khác lặng lẽ đuổi theo cô.
Một đám người nhanh chóng chạy tới gần Nhân Duyên Thụ, quả nhiên thấy một Đường Môn và một Ngũ Độc đang thả đèn ở đó, tên trên đỉnh đầu của hai người lần lượt là “Phu quân của Mê Vụ Chiểu Trạch” và “Phu nhân của Lưu Danh Bách Thế”.
Quan hệ vợ chồng nhìn cái hiểu luôn.
Hà Duyệt tiến lên phía trước, nói trong kênh cận: “Làm xong nhiệm vụ chưa?”
Lưu Xuyên nghi hoặc nói: “Cô là?”
– người chơi [Vô Tâm Thảo], level 40, môn phái Đường Môn mời bạn luận bàn.
Lời mời luận bàn gửi tới, Lưu Xuyên thấy cô là người của bang Thất Tinh Thảo, liền nhấn đồng ý.
Đếm ngược kết thúc, Hà Duyệt lập tức khinh công nhảy về sau kéo giãn khoảng cách, chờ đợi thời cơ ra tay.
Cô vẫn luôn chơi lưu phái Đường Môn Ám khí, đây là lưu phái đi theo hướng sát thủ, con gái rất ít khi chơi sát thủ. Nhưng cô lại thích Đường Môn Ám khí chính vì bạo kích của lưu phái này khá cao, trốn trong chỗ tối giết người mang lại cảm giác vô cùng kích thích, nhất là những khi bang chiến quy mô lớn, có thể lợi dụng kỹ năng ẩn thân để di chuyển khắp nơi săn mạng.
Hà Duyệt lợi dụng khinh công vòng tới phía sau Lưu Danh Bách Thế, ám khí trong tay lập tức ném ra!
Tang hồn đinh, Phi hoa trích diệp, Kim châm thứ huyệt!
Combo ba chiêu cơ bản nhất của Đường Môn Ám khí khi vòng ra sau lưng, ba kỹ năng nối nhau vô cùng hoàn mỹ!
Ám khí dày đặc ập xuống hướng về phía lưng Lưu Xuyên, gần như sắp trúng chiêu. Nhưng như thể có mắt sau lưng, Lưu Xuyên đột nhiên khinh công nhảy lên, một chiêu Phi hạc xung thiên dứt khoát nhảy thẳng tới một thân cây bên bờ Nhân Duyên Thụ. Điều chỉnh góc nhìn xong hắn tiếp tục đáp trả lại Hà Duyệt một combo ba chiêu y hệt!
Hà Duyệt không thể ngờ bản thân đánh lén không những bị nhìn thấu mà còn bị đánh trả!
– hắn phản ứng nhanh đến như vậy, góc độ ra tay cũng chuẩn xác vô cùng!
Không kịp nghĩ thêm, Hà Duyệt lập tức khinh công bay lên theo phản xạ có điều kiện để tránh né ám khí tấn công. Đáng tiếc tốc độ của cô không theo kịp Lưu Xuyên, bị trúng toàn bộ cả diệp phiến sắc bén và ngân đinh lạnh băng, mất đi không ít máu. Hai loại ám khí trúng cùng một điểm, trên người lập tức xuất hiện hiệu ứng debuff xuất huyết hai tầng!
Sau khi Hà Duyệt đáp xuống cành cây, điều chỉnh góc nhìn rồi lập tức tung thêm một chiêu –
Bạo vũ lê hoa!
Kỹ năng cấp 40 của Đường Môn Ám khí, nhồi một lượng lớn độc châm theo hướng chỉ định, châm độc trúng mục tiêu càng nhiều thì thương tổn gây ra càng lớn.
Đây là một trong những chiêu thương hiệu của Đường Môn Ám khí.
Bạo vũ lê hoa vừa tung ra, độc châm màu xanh dày đặc như mưa rào lập tức bay nhanh về phía Lưu Xuyên!
Nhưng khi đám độc châm rậm rạp rơi xuống, lại không thấy bất cứ người nào đứng ở vị trí đã xác định!
Trong nháy mắt cô nàng ra tay, hắn đột nhiên ẩn thân!
– hụt bốn chiêu liên tục?!
Hà Duyệt không khỏi giật mình, với kỹ thuật của cô, gặp loại người chơi game trình độ bình thường thì toàn là đánh bừa cũng có thể đè đầu cưỡi cổ. Gặp cao thủ đứng đầu trong game đi nữa thì thân là tổng hội trưởng bang Thất Tinh Thảo thì tỉ lệ thắng của cô cũng vẫn trên 80%. Dù gặp tuyển thủ chuyên nghiệp trình độ hơi kém thì cô cũng có khả năng thắng trận.
Tốc độ tay của cô không cao, nhưng kinh nghiệm và ý thức đều đạt tiêu chuẩn đứng đầu, nếu không phải vì tốc tay không đủ thì cô còn có cơ hội trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp.
Chiêu Bạo vũ lê hoa này nhìn thì đơn giản nhưng góc ra tay của cô rất xảo quyệt, gần như bao phủ đối thủ 360 độ không kẽ hở, chỉ cần trúng chiêu tuyệt đối là bạo kích chồng bạo kích.
Ai mà ngờ đúng khoảnh khắc đó người này lại đột nhiên ẩn thân?
Hà Duyệt vẫn luôn rất tự tin vào bản thân mình, nhưng hôm nay cô lại đánh hụt bốn chiêu liên tiếp. Đánh hụt một lần còn bảo là trùng hợp, mà hụt bốn lần thì không thể dùng cái lý do trùng hợp đó để bao biện cho bản thân nữa.
Có lẽ ngay đúng lúc mà cô ra tay, đối phương đã nhìn thấu ý nghĩ của cô rồi!
– đây là phán đoán!
– người này có ý thức cao hơn cô hẳn một cấp bậc, vì thế mới dự đoán được chính xác toàn bộ kỹ năng của cô…
Tính cách của Hà Duyệt rất lạnh lùng, chỉ giao đấu đơn giản như vậy mà cô đã nhìn ra trình độ của đối phương cao hơn mình.
Không cần phải đánh thêm nữa, vì có đánh cũng sẽ thua, thế là cô liền dừng tay.
Quản lý của Thất Tinh Thảo cũng không ít người hăng hái hóng thị phi, nghe tổng hội trưởng đến đã phấn khích chạy tới Nhân Duyên Thụ hóng hớt, còn muốn tiện thể hò hét cổ vũ cho Sắc tỷ. Không ngờ tổng hội trưởng đánh với người ta hai chiêu đã đột nhiên dừng lại, mọi người còn chưa hô được tiếng cố lên nào đã ngẩn tò te.
Lưu Xuyên thấy cô đột ngột dừng lại, nhịn không được mỉm cười, nhắn tin nói: “Tam Sắc Phong Cảnh Thảo?”
Hà Duyệt có chút sửng sốt: “Anh biết tôi?”
Lưu Xuyên gửi icon bắt tay: “Hội trưởng đỉnh đỉnh đại danh, ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu.”
Vừa đến đã nhận lời mời luận bàn, hắn còn tưởng là cao thủ nào của bang Thất Tinh Thảo rảnh quá tới tìm hắn PK chơi, nhưng đối phương vừa ra tay hắn liền biết trình độ của người này còn trên cả hội trưởng Đoạn Trường Thảo, đánh thêm mấy cái lại đột nhiên dừng tay, tính cách quyết đoán như vậy rất giống một người.
– tổng hội trưởng của bang Thất Tinh Thảo, Hà Duyệt.
Lưu Xuyên tiếp tục đánh chữ: “Hội trưởng đích thân tới đây, là vì Đoạn Trường Thảo nói với cô vụ tôi muốn toàn quyền chỉ huy đánh boss Thế giới thứ Tư sao?”
Hà Duyệt nói: “Không sai. Rốt cuộc anh là ai?”
Lưu Xuyên cười cười: “Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là tôi có thể giúp mấy người cướp được boss Thế giới.”
Hà Duyệt nói: “Đánh boss Thế giới không phải chuyện đùa, anh đừng có gáy như thế.”
Lưu Xuyên nói: “Cô đích thân vào server mới chỉ huy là vì việc bang Thất Tinh Thảo giành được boss Thế giới đầu tiên sẽ mang lại rất nhiều lợi ích cho danh tiếng bang hội đúng không? Đáng tiếc là server này có rất nhiều bang hội của các đội tuyển, các bang khác cũng có vô số cao thủ, thực ra cô cũng không chắc chắn lắm, đúng không?”
Hà Duyệt không trả lời, nhưng cô biết người nọ nói không sai, dưới tình huống quá nhiều bang hội tranh đoạt như thế, đúng là cô không quá chắc chắn.
Lưu Xuyên gửi icon mỉm cười: “Tôi có thể chắc chắn cướp được Trưởng lão Thiên Chu, có muốn đánh cược tin tưởng tôi một lần không?”
Hà Duyệt trầm mặc một lát, hỏi: “Anh đánh boss này là vì muốn có được Thấu Minh Chu Ti (tơ nhện trong suốt) và đá Ngũ Hành cấp Bảy đúng không?”
Thấu Minh Chu Ti là vật liệu cam cực kỳ quý giá, sau khi lên cấp cuối có thể dùng để cường hóa vòng cổ.
Chỉ có boss Thế giới mới cho rơi ra đá Ngũ Hành cấp Bảy, còn không chỉ có thể dùng đá cấp Sáu để hợp thành. Mà cộng đá lại có tỉ lệ thất bại, chỉ cần thất bại thì mất hết đá, vì thế một viên đá Ngũ Hành cấp Bảy có giá trị tương đương với hơn 1000 viên đá cấp Ba, cấp Bốn. Đây cũng là vật phẩm cực kỳ quan trọng để cường hóa vũ khí cam khi lên cấp cuối.
Hà Duyệt nói: “Chuẩn bị đổi vũ khí cam à?”
Lưu Xuyên mỉm cười: “Hội trưởng quả nhiên là người biết nhiều.”
Hà Duyệt nghĩ nghĩ lại nói: “Chỉ cần có thể giành được boss Thế giới, tơ nhện và đá Ngũ Hành sẽ cho anh hết.”
Lưu Xuyên nói: “Hội trưởng đồng ý để tôi làm tổng chỉ huy sao?”
Hà Duyệt nói: “Đúng vậy, nhưng có một điều kiện.”
Lưu Xuyên hỏi: “Điều kiện gì?”
Hà Duyệt nói: “Gia nhập bang Thất Tinh Thảo chúng tôi.”
Lưu Xuyên: “…”
Vị hội trưởng tỉ tỉ này thật sự tính toán cẩn thận quá, không chịu thua thiệt chút nào.
Đường đường là bang Thất Tinh Thảo lại phải nhờ người ngoài tới chỉ huy, dù giành được boss Thế giớithì nói ra cũng thấy hơi nhục. Nhưng nếu khi đánh boss Lưu Xuyên gia nhập bang Thất Tinh Thảo thì việc này sẽ không trở thành chủ đề cho người ta bàn tán nữa. Dù sau này Lưu Xuyên có rời bang thì ít nhất trong thời điểm hắn chỉ huy thì hắn đúng là thành viên bang Thất Tinh Thảo.
Quyền sở hữu boss Thế giới dựa vào việc đoàn đội nào có lượng sát thương đầu ra cao nhất, mà khi thành viên một đội có lượng sát thương lớn nhất lại chung bang hội thì quyền sở hữu boss sẽ thuộc về bang đó. Lưu Xuyên vốn định mang người bang Thất Tinh Thảo đi đánh trước, đánh đến khi boss sắp chết thì hắn và mấy người Trạch Văn sẽ rời đội, để trong đội chỉ còn lại người của bang Thất Tinh Thảo, hệ thống sẽ phán định boss thuộc về Thất Tinh Thảo.
Có điều Hà Duyệt lại suy xét vô cùng chu đáo, mà cách gia nhập bang tạm thời này ổn thỏa hơn nhiều.
Lưu Xuyên nói: “Được rồi, tôi và mấy người trong đội người quen sẽ cùng gia nhập Thất Tinh Thảo, đánh xong chúng tôi sẽ rút, ok chứ?”
Lúc này Hà Duyệt mới gật đầu nói: “Vậy bảy giờ tối thứ Tư, tập hợp đúng giờ tại voice chat của bang. Tôi sẽ chuẩn bị người, anh đến bố trí.”
Lưu Xuyên trả lời: “Không thành vấn đề.”
Không ngờ hội trưởng vậy mà thật sự giao lại quyền chỉ huy cho Lưu Danh Bách Thế, Đoạn Lâm có chút sửng sốt hỏi: “Hội trưởng, tin được người này sao?”
Hà Duyệt quyết đoán nói: “Anh ta có bản lĩnh thật sự hay không thì thứ Tư liền biết.”
Đoạn Lâm nói: “Những nhỡ đâu anh ta chỉ huy không được, ném boss đi…”
Hà Duyệt nói: “Sợ cái gì? Bang Thất Tinh Thảo chúng ta còn sợ mất một con boss level 40 sao?”
Đoạn Lâm ngẩn người, lập tức hiểu ra!
Đúng vậy, thực ra mất một con boss cấp 40 cũng chẳng sao! Nhưng nếu nhờ thế mà phát hiện được một hạt giống đầy tiềm năng, đào được hắn tới làm quản lý cho bang Thất Tinh Thảo, thậm chí tới đội tuyển thi đấu thì còn quý giá hơn mười con boss Thế giới ấy chứ.
Boss sẽ xuất hiện mỗi tuần, nhân tài lại chỉ có thể gặp chứ không thể cầu! Bên nào nặng, bên nào nhẹ, nữ hội trưởng chẳng mấy chốc đã ra quyết định.
Đoạn Lâm nhịn không được bắt đầu ảo tưởng cảnh một tuyển thủ thiên tài kề vai chiến đấu bên cạnh Tiêu đội nhà bọn họ, san bằng bốn phía…
Nhưng hoàn toàn không thể ngờ được rằng, Lưu Xuyên bên kia máy tính đang thoải mãn duỗi eo, tủm tỉm nói: “Lão Tiêu, ngại quá, tôi lỡ kéo đám người bang Thất Tinh Thảo nhà cậu tới làm công rồi…”
Tại câu lạc bộ của đội tuyển Thất Tinh Thảo, Tiêu Tư Kính đang mở máy tính xem video đột nhiên hắt hơi một cái thật mạnh.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận