Lưu Xuyên tin tưởng những người đồng đội sẽ không khiến hắn thất vọng.
Nhất là Ngô Trạch Văn, vì để có thể lôi được boss đi đầu tiên, ngày nào cậu cũng luyện tập khinh công liên tục lặp đi lặp lại trên con đường này mà không hề tỏ ra nhàm chán, chưa từng oán giận một câu nào, lần nào luyện cũng đầy nghiêm túc, ghi tạc từng tọa độ trong lòng. Thậm chí học bá Ngô còn vẽ một bản đồ 3D mô phỏng ra để nghiên cứu.
Cá con cũng vậy, con Cá ngu ngơ này bị Lưu Xuyên bắt lấy đích thân tẩy não, cường độ huấn luyện không hề thua kém Trạch Văn, từ những ngày còn nghiêng ngả lảo đảo ban đầu, sau này đã có thể nhanh nhẹn đuổi kịp bước Trạch Văn, cho đến giờ thì đã vừa khinh công vừa giải debuff cho Trạch Văn được rồi.
Đạo trưởng thì khỏi cần phải nói, đã từng làm tuyển thủ chuyên nghiệp, một năm huấn luyện chuyên nghiệp giúp nền tảng của Thanh Phong Đạo Trưởng vô cùng vững chắc, ý thức cũng thuộc hàng đầu.
Lý Tưởng vì để giữ chặt boss Thế giới cũng đã luyện qua combo của Thiếu Lâm vô số lần, luyện với boss trong phụ bản rồi lại ra dã ngoại luyện với quái…
Từng bước tiến bộ của bọn họ, Lưu Xuyên đều coi trọng.
– là những người đồng đội đã khiến Lưu Xuyên tự tin như thế.
Vì vậy khi Lưu Xuyên chỉ huy mới đúng lý hợp tình đến vậy.
Hắn biết, một chiến lược nghe vào tai như truyện nghìn lẻ một đêm, nhưng đồng đội của hắn sẽ mang tới cho mọi người câu trả lời tốt nhất!
…
Bảy giờ 45 phút tối.
Lưu Xuyên và Hà Duyệt mang đội tiên phong đi tới Động nhền nhện đầu tiên.
Động nhền nhện ở Nam Cương đã tấp nập biển người, gần như không nhìn rõ ID trên đỉnh đầu người chơi, mọi người đều mở hình thức PK bang hội, không cùng bang sẽ tự động chuyển sang tên màu đỏ, rất nhiều bang đã bắt đầu chém giết, hiện trường chiến tranh vô cùng kịch liệt.
Dù đã nhìn quen mấy trường hợp hỗn loạn kiểu này, Hà Duyệt nhìn từ xa vẫn có chút không hiểu rõ lắm vì quá nhiều bang hội.
Hà Duyệt nói trong voice chat: “Là bang nào đang đánh?”
Đoạn Trường Thảo lập tức nhắn lại: “Trường An và Quốc Sắc đánh nhau rồi, Phong Hỏa đánh giúp Quốc Sắc. Theo spy báo về thì hôm nay Trường An có tổng hội trưởng Phong Quá Vô Ngân tọa trấn, mà có mâu thuẫn khi nói chuyện với bên Quốc Sắc nên trực tiếp mở bang chiến, ba nhà đánh nửa tiếng rồi.”
Lưu Xuyên nghe thấy không nhịn được mà nhíu mày.
Hành động này của Trường An khiến hắn thật sự cạn lời. Một miếng thịt mỡ chờ một đám hổ tranh đoạt, ai ra tay trước chắc chắn sẽ chết trước, kẻ sống đến cuối cùng mới là người chiến thắng. Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ ở phía sau. Bao nhiêu bang như thế, Trường An vẫn không hiểu tình hình mà tự giác thu lại nhuệ khí của mình…
Thật sự là tự làm bậy, không thể sống.
Đoạn Trường Thảo tiếp tục bổ sung thêm thông tin spy gửi: “Nghe nói tổng hội trưởng Phong Quá Vô Ngân của Trường An đang chỉ huy, Quốc Sắc và Phong Hỏa kết thành liên minh, ba nhà này vừa tới Động nhền nhện đã khai chiến rồi. Trước mắt Lạc Hoa Từ và Thịnh Đường còn chưa ra tay. Hôm nay bang Đồng Tước tuyệt nhiên không tới, chủ lực của Hoa Hạ cũng không bén mảng.”
Hà Duyệt nỏi: “Hai bang Lạc Hoa Từ và Thịnh Đường bố trí thế nào?”
Đoạn Trường Thảo đáp lại: “Hai nhà này đều mang theo mười mấy đoàn chờ lệnh tại chỗ, chắc là đợi boss xuất hiện xong mới cướp.”
Hà Duyệt nhìn thoáng qua từ xa, một mảng tên ID đỏ rực dày đặc, bên trái là bang Lạc Hoa Từ, đám bên phải là bang Thịnh Đường. Huy hiệu bang Lạc Hoa Từ hình cánh hoa màu tím nhạt còn của bang Thịnh Đường là logo cánh cung cách điệu màu xanh sẫm, nhìn là nhận ra.
Hà Duyệt hỏi Lưu Xuyên: “Chỉ huy, anh thấy thế nào?”
Lưu Xuyên nói: “Không làm chim đầu đàn, coi như hai nhà này thông minh. Có điều mười mấy đoàn của bọn họ đều tập trung ở đây rồi lại thành ra có lợi cho chiến thuật của chúng ta.”
Hà Duyệt tán đồng gật đầu: “Hẳn là bọn họ còn chưa biết chúng ta sẽ đánh boss ở Nhân Duyên Thụ.”
Mười đoàn lớn của Thất Tinh Thảo lúc này đang xé nhỏ ra đi du lịch ngắm cảnh ở Nam Cương và Ba Thục, đúng tám giờ bọn họ mới tiến hành mai phục ở rừng hoa. Đến khi hai bang này biết được thì cũng khó mà đuổi tới. Phải biết là một khi Trưởng lão Thiên Chu xuất hiện, nó sẽ thả ra một đám nhện con, nếu bọn họ không an bài hợp lý mà cứ đuổi tới thì phải đến hơn phân nửa sẽ bị nhện độc chết, còn lại cũng sẽ thấp máu, rất khó để đột phá qua ba lớp lá chắn của bang Thất Tinh Thảo.
Mỗi phút giây trôi qua, trận chiến giữa Trường An, Quốc Sắc và Phong Hỏa lại càng gay cấn.
Hôm nay boss Thế giới xuất hiện, mọi người đều mở hình thức PK bang hội để tránh giết nhầm. Hai bang Thịnh Đường và Lạc Hoa Từ thông minh tránh được cuộc chiến này, chia nhau đứng ở phía Đông và phía Tây nơi boss xuất hiện, luôn duy trì khoảng cách nhất định.
Lưu Xuyên nhìn qua vị trí của các bang, nói: “Đợi lát nữa nghe lệnh của tôi, đoàn Tứ Thiếu theo tôi đi giết người mở đường, những người khác và đoàn buff sẽ bảo vệ Ngũ Độc đến gần boss, sau khi kéo được boss rồi thì buff và Ngũ Độc nhanh chóng lùi về phía Nam, không ham chiến! Đi càng nhanh càng tốt, người khác bảo vệ phía sau!”
Lệnh hạ xuống, tất cả mọi người đều chuẩn bị sẵn sàng, xoa tay nhìn chằm chằm đồng hồ điểm tám giờ.
Chỉ còn mười phút cuối cùng…
Thông báo của hệ thống bỗng hiện ra ở góc trái bên dưới màn hình của Lưu Xuyên: Hảo hữu [Thất Dạ Tuyết] của bạn đã lên mạng.
Lưu Xuyên có chút bất ngờ, quay đầu hỏi Lý Tưởng: “Không phải cậu log in đó chứ?”
Lý Tưởng vội nói: “Không phải tôi. Dạ Dạ vừa nhắn tin hỏi tôi mã nghiệm chứng, anh ấy tự mình onl nick này đó.”
Quả nhiên tin nhắn liền hiện ra: “Đang làm gì đấy?”
Tần Dạ xin gia nhập đội, kết quả là hệ thống lại nhắc nhở “Đoàn đội của đối phương đã đầy”, lúc này Tần Dạ mới nghi hoặc hỏi: “Cậu tổ hẳn một đoàn à?”
Lưu Xuyên nói: “Chúng tôi đang đánh boss Thế giới, có hứng qua đây hỗ trợ không?”
Tần Dạ hỏi: “Boss Thế giới nào? Tôi không nhớ đánh kiểu gì đâu.”
Anh thật sự không có hứng thú với các loại boss, mấy năm nay chỉ đi đấu trường nên đã sớm quên hết rồi. Nếu không nhờ Lưu Xuyên nói thì anh cũng quên việc thứ Tư hàng tuần game Võ Lâm sẽ bảo trì để boss Thế giới xuất hiện.
Lưu Xuyên cười nói: “Cậu sẽ không đánh boss, tôi giao cho cậu một nhiệm vụ, cậu đi bảo vệ Lý Tưởng Đại Sư.”
Tần Dạ hỏi: “Bảo vệ như thế nào?”
Lưu Xuyên nói: “Qua bên Nhân Duyên Thụ với cậu ta, đợi lát nữa cậu ta sẽ là maintank kéo boss, cậu di chuyển trong rừng hoa, trốn đám nhện dưới đất cho tốt, mỗi khi có người muốn quấy rối cướp cừu hận của đại sư thì cậu giết thẳng tay luôn, đừng để bất cứ ai tới gần cậu ta.”
Tần Dạ nói: “Ồ, biết rồi.”
Lý Tưởng ghé lại nhìn tin nhắn của Lưu Xuyên, nhất thời kích động muốn chết!
– Tần Dạ muốn bảo vệ mình? Idol đích thân bảo vệ mình? Có nằm mơ cũng không ngờ mình sẽ được nhận đãi ngộ này!
Nhìn thấy Thất Dạ Tuyết log in, Lý Tưởng cảm thấy ý chí chiến đấu tuôn trào toàn thân, nhịn không được gửi icon tươi cười qua: “Dạ Dạ, sao đêm nay anh lại onl?”
Tần Dạ nhắn lại: “Rảnh quá thì vào game chơi.”
Thấy anh nói như vậy, niềm vui ban đầu nhanh chóng bay đi, trong lòng Lý Tưởng giờ chỉ còn lại chút nghẹn ngào.
Dựa theo lịch thi đấu trên trang chủ, thứ Bảy này đội tuyển Trường An có một trận, đối thủ là đội tuyển Quốc Sắc. Chỉ ba ngày nữa là thi đấu, đáng ra phải là thời điểm huấn luyện khẩn cấp, tuy giờ là buổi tối được nghỉ nhưng nếu là các đội tuyển khác thì tuyển thủ không thể nào rảnh đến độ chạy vào game chơi.
Tần Dạ vào game, rõ ràng là trong đội của anh lại xảy ra vấn đề, chắc chắn tâm tình của anh đang không tốt…
Lý Tưởng không nhịn được mà cảm thấy đau lòng.
Làm đội phó, hẳn là áp lực của Tần Dạ rất lớn nhỉ? Không biết phải an ủi anh thế nào mới tốt…
Im lặng một lát, Lý Tưởng mới đánh chữ nói: “Nếu anh chán thì qua đánh boss Thế giới với bọn tôi đi, đêm nay vui lắm đó. Anh tới Nhân Duyên Thụ tìm tôi đi, tôi ở sẵn đây rồi.”
Tần Dạ nghi hoặc: “Đánh ở Nhân Duyên Thụ à?”
Lý Tưởng giải thích: “Ừa. Lưu Xuyên mang một nhóm người đi cướp boss, đợi lát nữa kéo được boss đến đây thì tôi sẽ tiếp nhận cừu hận từ tay Trạch Văn, anh mai phục ở rừng hoa hỗ trợ giết những người đến gây rối. Đúng rồi, boss này sẽ liên tục thả nhện ra mặt đất, anh nhớ trốn đám đó nha, nhỡ đâu trúng độc thì tìm buff gần đó bảo mấy ẻm giải độc cho. Nhớ tự mang thuốc hồi máu và hồi mana… Mà thôi anh không cần mang đâu, tôi có nhiều lắm, đợi lát nữa tôi chia cho!”
Tần Dạ nhìn một đống lời càm ràm của tên kia gửi qua nhưng lại không hề thấy chán ghét, anh khẽ cười nói: “Yên tâm, tôi sẽ không để bất cứ ai quấy rối cậu đâu.”
Lý Tưởng gãi đầu, bỗng cảm thấy ấm áp trong lòng.
Đại thần Tần Dạ đích thân làm bảo tiêu cho mình đó, hạnh phúc muốn bay…
Lưu Xuyên thấy ai đó đang cười ngu bên cạnh, mở miệng nói: “Cười cái gì mà cười, kéo boss không tốt tôi trục xuất cậu khỏi sư môn.”
Lý Tưởng vội nói: “Biết rồi mà, anh đừng có day đi day lại thế nữa, tôi chắc chắn sẽ kéo tốt!”
Lưu Xuyên nhìn cậu một cái, mở voice chat nói vào kênh chỉ huy: “Phải rồi, đoàn thích khách chú ý, đợi lát nữa có một người tên Thất Dạ Tuyết sẽ đến rừng hoa, đây là bạn tôi, tới hỗ trợ, đừng giết.”
Đội trưởng nói: “Anh bảo người đó đừng mở hình thức PK bang hội.”
Lưu Xuyên nói: “Ừ tôi sẽ nói với cậu ta. Đợi lát nữa cậu nhớ dặn dò người trong đoàn, thấy tên Thất Dạ Tuyết màu xanh lá thì đừng mở báo thù.”
Khi bang chiến, có không ít spy cố tình không mở hình thức PK bang hội mà trộn lẫn trong đám đông quấy rối, mà để đối phó với người như thế thì biện pháp dễ nhất là mở cừu sát làm chết nó.
Clone của Tần Dạ dùng để mở bang hội lấy kho hàng nên không thể gia nhập Thất Tinh Thảo, Lưu Xuyên lo Tần Dạ sẽ bị người của Thất Tinh Thảo hiểu nhầm là quân địch mà mở cừu sát. Mà với tính của Tần Dạ, ai mở cừu sát chém anh thì chắc chắn anh sẽ cào lại, để ra nông nỗi lưỡng bại câu thương thì hỏng bét.
Lưu Xuyên lại nhắn cho Tần Dạ: “Cậu đừng mở hình thức PK bang hội, mở là auto tên đỏ, bang Thất Tinh Thảo sẽ coi cậu là địch mà giết đấy.”
Tần Dạ sửng sốt nói: “Cậu đánh với đám Thất Tinh Thảo?”
Lưu Xuyên mỉm cười: “Đúng rồi, hiện tại tôi là tổng chỉ huy của bang Thất Tinh Thảo đó nha.”
Tần Dạ cạn lời: “Nếu lão Tiêu biết thì sẽ rape chết cậu.”
Lưu Xuyên gửi icon vô tội: “Không đâu mà, tôi đang giúp bang cậu ta đánh boss, hẳn là lão Tiêu sẽ cảm ơn tôi mới đúng.”
Tần Dạ: “…”
Anh ta cảm ơn cậu? Chắc chắn là càng muốn rape chết cậu!
…
Tám giờ tối.
Rốt cuộc cũng đến thời điểm boss xuất hiện, giữa màn hình hiện ra thông cáo màu vàng kim –
Các vị hiệp khách, Trưởng lão Thiên Chu, Lục Vô Song, Hoàn Nhan Tuyết, Nam Cung Mặc, bốn kẻ bại hoại tội ác tày trời đã tái xuất, Võ Lâm Đồng minh hội ra tuyên bố treo thưởng khẩn cấp, các vị hiệp khách có thể lựa chọn tới Nam Cương, Tây Vực, Tần Châu, Giang Nam để đánh chết bốn tên ác đồ này. Mỗi người chơi tham gia hạ gục đều sẽ nhận được phần thưởng từ Võ Lâm Minh…
Thông báo vừa hiện ra, thân hình khổng lồ của Trưởng lão Thiên Chu lập tức xuất hiện giữa Động nhền nhện: “Đám nhãi ranh! Lão phu đã trở lại!”
Theo riếng rít gào của boss, đám nhện con tràn ra từ bốn phương tám hướng quanh Động nhền nhện, một chia thành hai, hai phân thành bốn, đám nhện con tỏa ra khắp nơi đánh về phía toàn bộ những người chơi trong phạm vi công kích.
Những người mắc chứng sợ hãi những thứ dày đặc mà nhìn thấy cảnh này nhất định sẽ tê dại cả đầu. Tốc độ phân chia của đám nhện quá nhanh, chỉ trong vài giây ngắn ngủi mà Động nhền nhện đã biến thành Biển nhền nhện. Những ai đạp phải trứng nhện sẽ bị tê liệt, bị mạng nhện trói buộc định thân, bị nọc nhện độc chết… Thi thể người chơi bắt đầu trải la liệt trên mặt đất.
Bang Trường An suýt nữa đã bị quét sạch, bang Quốc Sắc và Phong Hỏa cũng hao tổn hơn nửa nhân số.
Hai bang Thịnh Đường và Lạc Hoa Từ cách điểm boss xuất hiện khá xa nên không bị đám nhện ảnh hưởng. Chẳng qua tốc độ lây nhiễm trúng độc quá nhanh, nhện con trào ra như thủy triều, bọn họ cũng không thể mãi bo bo giữ mình nữa.
Hội trưởng Đường Vô Tình của Thịnh Đường nói trong kênh chỉ huy: “Bên Thất Tinh Thảo có bao nhiêu người tới?”
Lập tức có người nhắn lại: “Chỉ có hai đoàn, chắc đến hóng thôi.”
Đường Vô Tình nghi hoặc: “Còn những người khác?”
Hội phó Đường Tâm nói: “Spy phái đi nhắn lại, đội trưởng dẫn bọn họ đi Nam Cương ngắm cảnh, hiện tại đang ở Nhân Duyên Thụ, cảnh đẹp lắm, đang bận chụp ảnh kìa.”
Đường Vô Tình sửng sốt: “Ngắm cảnh chụp ảnh?”
Một hội phó có tính cẩn thận tên Đường Hiểu nói: “Thất Tinh Thảo đang làm gì thế? Có bẫy không?”
Có người nghi hoặc nói: “Có phải Thất Tinh Thảo cũng bỏ cuộc giống như Đồng Tước và Hoa Hạ không? Chứ phái hai đoàn tới làm méo gì?”
Đường Vô Tình nhíu mày: “Bỏ qua nhà đó đã, chú ý bên Lạc Hoa Từ. Lạc Hoa Từ chưa động thì chúng ta cũng giữ nguyên, đề phòng bọ ngựa bắt ve chim sẻ ở đằng sau rình, đánh bao nhiêu lâu rồi lại bị bọn đó ra thu thành quả.”
Bên phía Lạc Hoa Từ gần như cũng đưa ra mệnh lệnh y hệt – địch bất động, ta bất động, quan sát đã rồi tính.
Mà ba nhà Trường An, Quốc Sắc và Phong Hỏa thì vì boss xuất hiện nên đã tạm dừng tranh đấu, tổ đội các đoàn dmg kéo đến giành cừu hận từ boss. Kết quả là rất nhiều người lâm vào thảm cảnh, bị đám nhện phân liệt kia cắn chết, còn chồng cả debuff trúng độc, cả một đám loạn hết cả lên.
Lưu Xuyên thấy Thịnh Đường và Lạc Hoa Từ đều chưa động, lập tức đoán ra suy nghĩ “ở yên hóng biến” của hai bên, hắn nhếch môi quyết đoán nói: “Lên!”
Tổng chỉ huy vừa ra lệnh, đoàn tiên phong của Thất Tinh Thảo xoa tay muốn thử nãy giờ lập tức vọt lên, mọi người theo Lưu Xuyên tránh thoát đám nhện dưới chân, giết người mở một con đường máu từ giữa đám người Trường An, Quốc Sắc và Phong Hỏa đang thấp máu!
Ngô Trạch Văn và đội buff đi ngay sau đó, dưới sự yểm hộ của Lưu Xuyên liền khinh công xông vào vòng vây bằng tốc độ cực nhanh, một combo của Ngũ Độc nhắm thẳng vào boss!
Triệu hồi cóc độc, hiến tế cóc độc, tăng 400% phòng ngự của bản thân. Triệu hồi rắn độc, phóng rắn đi cắn boss, nọc độc của rắn bị ép phun ra để cắn boss. Sau đó những skill tấn công chủ động của Ngũ Độc là Hạt Tâm và Thiên Ti, cả combo được nối tiếp nhau vô cùng mượt mà!
Trưởng lão Thiên Chu là phản đồ Ngũ Độc, người chơi Ngũ Độc đánh nó sẽ được cộng cừu hận và sát thương, hơn nữa Ngô Trạch Văn bùng nổ tốc độ tay phát huy tối đa sức mạnh của combo và đống trang bị tím cường hóa max cấp. Trên danh sách thống kê cừu hận, cái tên Mê Vụ Chiểu Trạch nháy mắt đã bay thẳng lên nóc như tên lửa!
Thấy cừu hận của Mê Vụ Chiểu Trạch sắp đạt 90 %, Thiếu Lâm kéo boss bên bang Trường An lập tức chửi trong kênh cận: “Ngũ Độc kia bị điên à! Không biết boss này có cừu hận cộng thêm với Ngũ Độc hay sao!”
Có người cũng mắng: “Đừng đánh! Ngũ Độc này hẳn tới để gây rối thôi, giết nó, nhanh lên!”
Một đám người quay ra muốn giết Ngô Trạch Văn nhưng Lưu Xuyên sao có thể cho bọn họ dù chỉ là một cơ hội mong manh tiếp cận được Ngô Trạch Văn?
Đội cao thủ mà Lưu Xuyên mang tới lập tưc quay đầu tiêu diệt toàn bộ những kẻ muốn quấy rối Trạch Văn.
Ngô Trạch Văn vẫn ổn định động tác tay, bản thân cũng rất bình tĩnh.
Cậu đã mô phỏng cảnh tượng này trong đầu vô số lần, cũng đã luyện tập đi qua con đường này từng đó lần không kém!
Cậu biết mình tuyệt đối không thể qua loa, một khi mắc sai lầm thì toàn bộ kế hoạch của Lưu Xuyên sẽ đổ sông đổ bể, cậu buộc phải làm chuẩn từng li!
Ngô Trạch Văn hít sâu, ngón tay vững vàng ấn bàn phím, tiếng gõ lạch cạch thanh thúy vang lên, Ngô Trạch Văn bùng nổ tốc độ tay đánh ra một đợt sát thương mạnh mẽ vô cùng!
Thiên ti vạn độc, Hạt tâm, Độc xà gặm cắn, Nọc độc ăn mòn… Combo của Ngũ Độc Cổ sư sẽ gia tăng debuff trúng độc lên boss, theo mỗi combo trúng mục tiêu liên tục, trạng thái debuff cũng chồng ngày một nhanh…
Cuối cùng cũng nghe thấy một tiếng “Đinh” nhắc nhở từ hệ thống –
Cừu hận vượt quá 100%, OT!!!
“Đm, OT kìa! Ngũ Độc này bị ngu à?””
“Đánh chết mệ nó đi! Vào gây rối cái khỉ gì!”
Một đám người xung quanh bắt đầu spam mắng chửi người.
Đối với đoàn đội kéo boss thì bị OT chính là ác mộng, nhưng ở trường hợp của Ngô Trạch Văn thì lúc này OT mới là bước đầu nhiệm vụ của cậu.
Trưởng lão Thiên Chu khổng lồ bắt đầu chuyển động, có lẽ đang tìm người gây sát thương cao nhất cho nó trong đám người. Tiếp theo nó liền khóa mục tiêu vào đầu sỏ OT – người đánh boss cũng phát hiện ra, mục tiêu của Trưởng lão Thiên Chu đã biến thành một người chơi Ngũ Độc có tên Mê Vụ Chiểu Trạch!
Ngô Trạch Văn thấy boss chuyển mục tiêu thì lập tức xoay người, dùng khinh công bay tới cành cây gần đó bằng tốc độ nhanh nhất có thể!
Cá con đã sớm chờ cậu ở đó, tung ra một chiêu giảm 40% thương tổn, trên người cậu cũng đã được nhồi đầy một đống Thanh tâm chú của đoàn Nga Mi Cầm. Thanh tâm chú lặp lại liên tục khiến cậu được hồi máu liên tục theo mỗi giây.
Boss phẫn nộ gào rú ngay phía sau, Trưởng lão Thiên Chu lại mang đám nhện trực tiếp đuổi theo hướng Ngô Trạch Văn.
Ngô Trạch Văn đáp trả lại bằng một chiêu Thiên ti vạn độc, tiếng báo OT vang lên liên tục bên tai nhưng động tác tay của cậu vẫn vững chãi không loạn, tấn công boss xong liền dùng khinh công Phiêu tuyết xuyên vân nhảy ra xa hơn mười mét, đáp xuống một gốc cây gần đó.
Cá con đi ngay trước cậu, bao nhiêu debuff trúng độc trên người Ngô Trạch Văn đều bị Cá con giải trừ trong nháy mắt!
Boss điên cuồng tiếp tục chạy đuổi theo cậu, nhện dưới chân không ngừng ấp trứng, đám Lưu Xuyên đã sớm có chuẩn bị, lập tức khinh công bay tới, các bang khác tránh né không kịp đã đạp phải trứng nhện rồi, thế nên mới chết nhiều như vậy.
Ngô Trạch Văn và Cá con khinh công quá nhanh, mỗi điểm dừng chân đều tính vô cùng chuẩn, khống chế khoảng cách với boss rất tốt, lại thêm đạo trưởng ở phía sau giúp hai người, ném trận làm chậm liên tục xuống chân boss, thân thể khổng lồ của Trưởng lão Thiên Chu không đuổi theo kịp đám người bọn họ!
Ba người lần lượt bay đi, nhìn từ xa giống như ba cao thủ thân nhẹ như yến khinh công qua rừng cây!
Đoàn buff của bang Thất Tinh Thảo chạy trên đất hỗ trợ, tất cả mọi người đều tập trung hồi máu cho Ngô Trạch Văn.
Ngô Trạch Văn bình tĩnh dẫn boss, từ từ rời khỏi phạm vi Động nhền nhện, hướng thẳng về phía Nhân Duyên Thụ, giống hệt như mỗi khi cậu tập luyện, tọa độ đáp chân khi khinh công hay nối kỹ năng như thế nào, khi nào thì xoay người đánh, khi nào khinh công bật nhảy, gọi pet hay hiến tế pet…
Chưa có bất cứ sai lầm nào!
Đoàn Nga Mi Cầm trên mặt đất đuổi theo cậu không khỏi sợ hãi mà than, Ngũ Độc này khinh công tuyệt thật! Giống hệt cao thủ trong mấy video mà nhà sản xuất phát hành!
Cậu căn cự ly và kỹ năng cực kỳ chính xác, lần nào cũng đều thấy cậu sắp bị boss đuổi kịp, nhưng cứ mỗi lần trước khi boss tiến vào phạm vi 20 mét gần cậu thì cậu sẽ lại dùng khinh công vừa đúng bay tới điểm dừng chân tiếp theo, vững vàng đứng trên cây!
– quá đỉnh!
Mười mấy em gái buff đều sợ kinh hồn táng đảm, bơm máu cho Ngũ Độc da mỏng còn khó hơn kéo máu cho Thiếu Lâm. Thiếu Lâm chống chịu tốt, còn có các skill bảo mệnh, chết vẫn còn có thể dùng Luân hồi quyết đầy máu sống lại, nhưng Ngũ Độc thì khác, thân là chức nghiệp dmg máu giấy, chỉ mất tập trung chút thôi sẽ bị dứt điểm trong nháy mắt!
Nửa đội buff cũng căng thẳng hơn, nhanh chóng di chuyển theo Ngô Trạch Văn, ném toàn bộ skill bơm máu mình có lên người cậu.
Nhưng không ai ngờ được cậu có thể bình tĩnh đến mức này. Trong cục diện vô cùng hỗn loạn, cậu vẫn không hoảng không cuống, chưa một lần phạm sai!
Vậy mà cậu vẫn luôn trấn định tự nhiên, giữa vòng vây của mấy bang hội lớn nhăm nhe như hổ rình mồi, trong tiếng mắng chửi của vô số người, cứ thế kéo boss đi mất?!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận