"Có lẽ cậu ấy có thể ghé chơi?"
Câu hỏi khiến chính bản thân tôi còn ngỡ ngàng, nhưng cô Carla lại chẳng mảy may kinh ngạc. Thậm chí cô vẫn cắm cúi phủi đám bụi không- hề- tồn- tại trên giá sách của tôi mà không thèm dừng lại lấy một giây.
"Mấy đứa nhóc tuổi teen đều cùng một giuộc. Cứ được voi là lại đòi tiên."
"Thế có nghĩa là không ạ?" Tôi hỏi.
Cô ấy phì cười.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận