Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Ngân Hà Không Cất Lời (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 14: 14

Ngân Hà Không Cất Lời (Dịch) (Đã Full)

  • 348 lượt xem
  • 1887 chữ
  • 2023-01-06 08:01:48

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Tối hôm qua, An Hạ ăn tối với thiếu gia trong nhà ăn. Vì thiếu gia muốn ăn rau củ hấp của cô, nên anh đã đổi bốn món và một canh của mình cho cô, đổi qua đổi lại vô cùng phiền phức, cho nên cô ăn ở nhà ăn luôn 

 

Mà hôm nay lại có một lý do khác, cô đã mang bữa tối ra rồi, mang vào lại cũng rất mất thời gian, vậy nên hai người lại cùng nhau ăn ở đây.

 

Trên thực tế, An Hạ không cảm thấy phiền phức. Tuy nhiên, đáp ứng yêu cầu của thiếu gia chính là trên hết, nếu thiếu gia đã nói như vậy thì cô cũng sẽ không phản đối, kéo ghế ăn ra, ngồi vào bàn.

 

Hai người cùng ngồi trong nhà ăn và bắt đầu dùng bữa.

 

Thời gian vẫn còn sớm, và cơn thèm ăn của Yến Bắc Thần vẫn chưa đến, nên anh không hứng thú lắm với bữa tối. Sau khi ngồi xuống, bảo mẫu nhỏ cầm đũa bắt đầu ăn cơm. Khi cô ăn cơm thích nhét đầy vào miệng của mình. Yến Bắc Thần cầm đũa nhìn cô bảo mẫu nhỏ im lặng ăn cơm, dần dần cũng thấy thèm ăn.

 

Trước khi ăn, Yến Bắc Thần đưa một dĩa cá cho cô bảo mẫu nhỏ.

 

Cô bảo mẫu nhỏ đang vùi đầu ăn cơm, khi nhận thấy dĩa cá bị đẩy qua, cô ngẩng đầu lên khỏi bát cơm và mở to đôi mắt đen nhánh nhìn Yến Bắc Thần.

 

“Cho cô cái này.” Yến Bắc Thần nói.

 

Cô bảo mẫu nhỏ mấp máy miệng nhai nuốt thức ăn, trong mắt cô có chút ngạc nhiên trước hành động của anh.

 

“Ăn nhiều mới có thể cao lên được.” Yến Bắc Thần nói.

 

Sau khi Yến Bắc Thần nói xong, miệng của cô bảo mẫu nhỏ vẫn đang phồng lên, cô không nhai nữa mà vẫn nhìn anh. Cô đặt đôi đũa trên tay xuống, giơ cánh tay lên và làm thủ ngữ.

 

An Hạ: Tôi không cao thêm được nữa.

 

An Hạ năm nay đã hai mươi tuổi, chiều cao của cô đã ổn định từ năm ngoái và không phát triển thêm nữa.

 

Sau khi cô bảo mẫu nhỏ nghiêm túc nói chuyện với anh xong, Yến Bắc Thần nhìn chằm chằm vào cánh tay mảnh khảnh của cô và nói.

 

“Vậy thì mạnh mẽ hơn một chút.”

 

An Hạ mấp máy hai má.

 

Không có ai lại nói mong một cô gái mạnh mẽ hơn một chút.

 

Nhưng tóm lại vẫn là lòng tốt của thiếu gia, An Hạ nhìn thoáng qua dĩa cá rồi lại nhìn thiếu gia.

 

An Hạ: Anh không cần mạnh mẽ hơn sao?

 

Nhìn thủ ngữ cô đang làm, Yến Bắc Thần mỉm cười, duỗi người nói: “Cô cảm thấy thế nào?”

 

An Hạ giương mắt đánh giá thiếu gia, sau khi nhìn một cái, cô liền cầm dĩa cá đến trước mặt mình.

 

________

 

An Hạ rất hài lòng với bữa tối này.

 

Thiếu gia có vẻ không được ngon miệng cho lắm, sau khi đưa cho cô một dĩa cá, anh lại đẩy cho cô một dĩa đồ ăn khác mà anh chưa ăn qua, An Hạ cứ như vậy ăn hết.

 

Cô tuy gầy nhưng sức ăn rất lớn, mấy thứ này đều có thể ăn hết.

 

Sau bữa tối, An Hạ thu dọn phòng bếp và rửa bát như thường lệ. Khi cô từ phòng bếp đi ra, thiếu gia đã đi vào thư phòng. Buổi tối thiếu gia sẽ làm việc trong thư phòng, cũng không biết tại sao sáng nay anh lại trốn việc. Cô cũng không tìm tòi nghiên cứu nhiều, mang một ly nước cho thiếu gia, anh kêu cô đi ngủ trước như thường lệ, An Hạ liền tự mình rời đi.

 

Sau khi rời khỏi thư phòng, An Hạ đi tắm rửa sạch sẽ, nằm trên giường.

 

Lặn lộn lâu như vậy, cũng đã bảy giờ tối. Sắc trời tối dần, An Hạ nằm trên giường, qua cửa sổ nhỏ trong phòng nhìn ra ngoài. Những ô cửa sổ nhỏ không nhìn được nhiều cảnh vật bên ngoài, chỉ có thể nhìn thấy một góc bầu trời. Mặc dù bầu trời vẫn chưa hoàn toàn chuyển sang màu đen, nhưng đã có thể nhìn thấy các ngôi sao.

 

An Hạ nhìn một lúc, sau đó cô lấy điện thoại ra gửi một bức ảnh cho chị gái.

 

Hôm nay khi ở trên bãi biển với thiếu gia, cô cũng đã chụp vài tấm ảnh. Chị gái cô cũng rất thích biển, nhưng chị so với cô còn bận hơn rất nhiều, càng không có thời gian để đi ngắm biển.

 

Gửi xong, chị cô rất lâu cũng không nhắn lại. Nghĩ chắc chị đang bận, An Hạ cũng không chờ nữa, đặt điện thoại dưới gối, nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.

 

________

 

Buổi sáng An Hạ vẫn như cũ thức dậy từ sớm, mở mắt ra, bầu trời bên ngoài cửa sổ đã sáng tinh mơ. Cô đứng dậy xuống giường đi vào phòng tắm vệ sinh cá nhân rồi vào bếp nấu ăn.

 

Hôm nay có nhiều thời gian, An Hạ làm bánh bao súp và sữa đậu nành. Mở nồi hấp, bánh bao súp bốc hơi nước trắng xóa, mềm mại và thơm ngon.

 

Tối qua Yến Bắc Thần ngủ rất ngon, buổi sáng đúng giờ thức dậy, thần sắc trông tươi sáng, ngoài ra còn ăn nửa lồng bánh bao súp và uống hai ly sữa đậu nành.

 

Hôm nay Yến Bắc Thần sẽ đến công ty chi nhánh, Dương Chiêu đã đến vào sáng sớm sau khi nhận được thông báo. Vẫn là An Hạ mở cửa, sau chiếc sandwich ngày hôm qua, Dương Chiêu và An Hạ đã trở nên thân quen với nhau hơn. Nhìn thấy An Hạ mở cửa, Dương Chiêu mỉm cười chào cô 

 

“Chào buổi sáng.”

 

Nghe được lời chào của Dương Chiêu, An Hạ cười với cậu.

 

Sau đó, An Hạ mở cửa phòng khách mời Dương Chiêu vào. Khi cậu bước vào, giọng nói của Yến Bắc Thần đột nhiên phát ra từ trong phòng khách.

 

“Ăn sáng chưa?”

 

Sau khi Yến Bắc Thần vừa mở miệng, Dương Chiêu lập tức thu hồi nụ cười, khẩn trương nhìn anh.

 

Khác với ngày hôm qua, hôm nay Yến Bắc Thần đã thay quần áo và đang đứng trong phòng khách thắt cà vạt. Người đàn ông cao gầy, mặc một chiếc áo sơ mi sẫm màu cùng quần tây dài, ngón tay có khớp xương rõ ràng dừng ở đường viền cổ áo, đang thong thả ung dung sửa sang cà vạt của mình.

 

Hôm qua Yến Bắc Thần mặc một chiếc áo sơ mi trắng, khi anh mặc áo sơ mi trắng mang đến cho anh sự sang trọng và tinh anh một cách tự nhiên. Mà hôm nay khi mặc chiếc áo sơ mi sẫm màu, làm nổi bật làn da trắng ngần và ngũ quan thâm thúy của người đàn ông, càng làm tăng thêm vẻ bí ẩn và cấm dục của anh.

 

Trong khi Dương Chiêu đang nhìn Yến Bắc Thần, Yến Bắc Thần cũng đã chú ý đến tầm mắt của cậu. Đôi mắt hẹp dài của người đàn ông hơi rũ xuống, dưới hàng mi dài là một đôi con ngươi màu nâu nhạt lanh lợi đang bình tĩnh mà chuẩn xác nhìn thẳng vào cậu.

 

Trái tim của Dương Chiêu hẫng đi một nhịp.

 

“Tôi ăn rồi, ăn xong mới qua đây.” Dương Chiêu nói liên tục.

 

Sau khi nghe Dương Chiêu trả lời, ánh mắt Yến Bắc Thần lưu chuyển trở về, tiếp tục thắt cà vạt, cầm lấy tây trang bên cạnh, nói: “Thật đáng tiếc, món bánh bao súp do An Hạ làm hôm nay rất ngon.”

 

Dương Chiêu: “…”

 

Nghĩ đến nửa cái bánh sandwich hôm qua cậu ăn, không nghĩ tới nếu hôm nay cậu không ăn sáng, đã có thể an ổn ăn bánh bao súp do An Hạ.

 

Sau khi Yến Bắc Thần nói xong, anh khoác tây trang lên người. Đôi vai phẳng phiu của người đàn ông nâng đỡ chiếc áo tây trang, khí chất thêm phần cao quý. Yến Bắc Thần quay đầu nhìn thoáng qua An Hạ bên cạnh rồi nói.

 

“Tôi đi đây.”

 

Yến Bắc Thần chào tạm biệt cô, An Hạ ngẩng đầu nhìn anh, mỉm cười gật đầu.

 

Thấy bảo mẫu nhỏ gật đầu, Yến Bắc Thần đứng dậy rời khỏi biệt thự.

 

________

 

Sau khi Yến Bắc Thần rời khỏi biệt thự, liền lên ô tô đã đợi ở cửa. Anh theo thường lệ vẫn ngồi ở ghế sau, sau khi lên xe, Yến Bắc Thần dựa người vào ghế, nhắm mắt dưỡng thần.

 

Dương Chiêu ngồi ở ghế phụ, cầm tài liệu trong tay, nhìn Yến Bắc Thần đang nhắm mắt dưỡng thần, trong lúc nhất thời không biết có nên quấy rầy anh hay không.

 

Trong lúc cậu đang do dự, Yến Bắc Thần đã mở mắt và nói: “Đưa tài liệu cho tôi.”

 

Dương Chiêu như được đại xá, nhanh chóng đưa tài liệu cho anh.

 

“Đây là nội dung cuộc họp sáng hôm qua.”

 

Sau khi Yến Bắc Thần cầm tài liệu, bắt đầu lật xem, Dương Chiêu giải thích ngắn gọn cho anh. Nhưng khi nói, Dương Chiêu lại không quá tự tin.

 

“Tôi đã xem qua tài liệu, số liệu là mới nhất. Nhưng tôi không chắc liệu có thiếu sót gì không, bởi vì... bởi vì hôm qua tôi cũng không đi họp.” Dương Chiêu cười gượng nói.

 

Hôm qua, Yến Bắc Thần đi leo núi, cho cậu nghỉ một ngày đi chơi với bạn gái. Hơn nữa anh còn nói với cậu nếu công ty gọi điện hỏi, thì nói hai người họ đang ở cùng nhau. Điều này dẫn tới Dương Chiêu phải đi chơi với bạn gái, vì nếu cậu quay lại công ty, công ty sẽ biết Yến Bắc Thần đã trốn việc.

 

Dù vậy, Dương Chiêu cũng cảm thấy có chút áy náy sau khi bỏ ngang công việc một ngày. Tuy nhiên, khi cậu mỉm cười chột dạ , Yến Bắc Thần nhìn lên cậu và mỉm cười.

 

Người đàn ông chỉ cười với cậu một chút, nụ cười này không có ý nghĩa gì đặc biệt, nhưng nó làm cho nỗi bất an và lương tâm cắn rứt của cậu giảm đi. Anh giống như một người bạn cùng lớp thường xuyên trốn tiết, mang theo một cậu bạn học sinh giỏi trốn tiết chung. Khi học sinh giỏi bị cắn rứt lương tâm, anh nở nụ cười và trấn an cậu, khiến học sinh giỏi nghĩ rằng chính anh là người đã dẫn cậu trốn học, cũng không phải là lỗi của cậu.

 

Dương Chiêu không biết Yến Bắc Thần là người lãnh đạo như thế nào hay khả năng làm việc của anh ra sao, nhưng theo quan điểm cá nhân của cậu, Yến Bắc Thần là một người rất có mị lực.

 

Sau khi Yến Bắc Thần cười như vậy, thần kinh của Dương Chiêu đã thả lỏng rất nhiều. Không khí trong xe cũng trở nên thư thái hơn. Yến Bắc Thần đang xem tài liệu, Dương Chiêu nhìn anh cười hỏi: “Yến tổng, ngày hôm qua ngài có leo núi không?”

 

Đây là đang nói chuyện phiếm với Yến Bắc Thần 

 

Yến Bắc Thần nhìn tài liệu, cũng không ngẩng đầu lên, nói: “Sao có thể.”

 

“Vậy thì ngài đã đi đâu?” Dương Chiêu hỏi.

 

Sau khi Dương Chiêu hỏi, Yến Bắc Thần nâng đôi mắt đang nhìn tài liệu, cười nói với Dương Chiêu ngồi ở ghế phụ.

 

“Như thế nào? Chỉ có cậu mới được đi chơi với bạn gái thôi sao?”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top