Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Ngân Hà Không Cất Lời (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 21: 21

Ngân Hà Không Cất Lời (Dịch) (Đã Full)

  • 333 lượt xem
  • 2135 chữ
  • 2023-01-06 08:16:26

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Sau khi An Hạ trở về phòng, cô thu dọn đồ đạc rồi đi tắm rửa. Sau khi nói lời chúc ngủ ngon với cô, thiếu gia lên thư phòng trên tầng hai. Khi hai người nói lời chúc ngủ ngon, thiếu gia kêu cô nghỉ ngơi trước. Nhưng sau khi An Hạ tắm rửa xong trở lại giường, cô lại không ngủ được.

 

Cô không thể ngủ được vì quá phấn khích. Hôm nay là ngày hạnh phúc nhất đối với cô trong nhiều năm qua. Tuy nhiên, thật ra, cô chỉ đến công viên giải trí chơi tàu lượn siêu tốc, ăn một cây kem, buổi tối đốt pháo hoa hơn nửa tiếng với thiếu gia mà thôi.

 

Mà đã hạnh phúc như vậy, cô chưa từng trải qua. Trong lúc nhất thời, cô không biết là do chính mình hay là do thiếu gia.

 

Nhưng khẳng định là do thiếu gia, dù sao cũng là thiếu gia cho cô trải nghiệm tất cả những chuyện này.

 

An Hạ nằm trên gối, đầu óc đầy ắp ký ức của ngày hôm nay, thậm chí là ngày hôm qua và ngày kia. Khóe môi An Hạ chậm rãi cong lên, cuối cùng cô cười nhắm mắt lại.

 

Công việc này khiến cô thật vui vẻ.

 

________

 

Ban đêm An Hạ hưng phấn rất lâu, đến gần mười giờ cô mới chìm vào giấc ngủ. Mặc dù vậy, buổi sáng cô vẫn dậy đúng giờ và làm bữa sáng cho Yến Bắc Thần.

 

Hôm qua tâm trạng của Yến Bắc Thần rất tốt nên ngủ khá ngon, buổi sáng lúc thức dậy, da dẻ hồng hào chưa từng thấy. Không chỉ An Hạ cảm nhận được, mà ngay cả Dương Chiêu đến đón anh cũng thấy vậy.

 

Khi Dương Chiêu đến, Yến Bắc Thần vẫn còn trong nhà ăn. Khi đang ăn sáng, Yến Bắc Thần gọi Dương Chiêu vào nhà ăn. Kể từ sự cố bánh sandwich lần trước, Dương Chiêu ngày nào cũng ăn sáng đúng giờ, Yến Bắc Thần đã hỏi mấy lần, sau khi xác nhận Dương Chiêu đã ăn rồi, anh cũng không hỏi lại.

 

Hôm nay An Hạ làm cho anh món hoành thánh nhân thịt bò, nước súp thơm ngon, mùi hương lan tỏa khắp nhà ăn. Yến Bắc Thần một bên ăn hoành thánh, một bên hỏi Dương Chiêu.

 

“Hôm qua công ty có cuộc họp sao?”

 

Sau khi Yến Bắc Thần hỏi, Dương Chiêu sửng sốt một chút, sau đó gật đầu nói: “Vâng.”

 

Hôm qua Yến Bắc Thần nghỉ một ngày nên Dương Chiêu cũng không qua biệt thự, nhưng Dương Chiêu cũng không nghỉ làm, cậu vẫn tương đối có trách nhiệm với công việc cho nên vẫn đi làm.

 

“Cậu có mang theo biên bản cuộc họp không? Cho tôi xem một chút.”

 

Yến Bắc Thần nói một câu như vậy. Anh không nói thì thôi, vừa nói xong, Dương Chiêu lại ngây ngẩn cả người.

 

Yến Bắc Thần đợi nửa ngày, nhưng Dương Chiêu vẫn không có động tĩnh, anh ngẩng đầu nhìn cậu ấy. Thần sắc của cậu có chút xấu hổ, khi Yến Bắc Thần nhìn sang, căng da đầu nói: “Tôi... tôi không mang theo.”

 

Yến Bắc Thần: “.....”

 

Cậu nhìn thấy một tia nói không nên lời trên người Yến Bắc Thần.

 

Tuy nhiên, người thực sự nói không nên lời phải là Dương Chiêu. Cậu thật sự không ngờ rằng Yến Bắc Thần, người đã ở Hải Thành vài ngày, luôn luôn lấy ăn, uống và chơi bời là mục đích, lại đột nhiên hỏi anh biên bản cuộc họp! Trước đó, cậu đã đưa cho anh biên bản cuộc họp vài lần, anh nhìn lướt qua rồi chuyển đề tài sang hướng khác.

 

Hiện tại đột nhiên hỏi cậu về biên bản cuộc họp.

 

Dương Chiêu trong lúc nhất thời có chút tay chân luống cuống, Yến Bắc Thần nhìn cậu, một lúc sau mới nói.

 

“Cậu nhìn cậu xem.” Yến Bắc Thần oán trách.

 

Anh lấy khăn ăn, chậm rãi lau khóe miệng, nói: “Cậu như vậy không phải làm ảnh hưởng đến công việc của tôi sao?”

 

Dương Chiêu: “.....”

 

Tuy nhiên, Yến Bắc Thần dường như không quan tâm ảnh hưởng của Dương Chiêu đối công việc của anh. Anh đứng dậy khỏi ghế, nói: “Quên đi, chúng ta đến công ty làm việc chăm chỉ hơn.”

 

Dương Chiêu cười ngượng ngùng.

 

“Đi thôi.” Dứt lời, Yến Bắc Thần mang theo Dương Chiêu rồi khỏi nhà ăn.

 

________

 

Lúc hai người rời khỏi nhà ăn, An Hạ đang dọn dẹp bên ngoài nghe thấy tiếng động liền nhìn về phía bên này. Nhìn thấy Yến Bắc Thần đi ra, An Hạ nhìn anh cười, sau đó nhìn Dương Chiêu gật đầu với cậu.

 

Nhìn thấy An Hạ chào hỏi, Dương Chiêu cũng cười với cô.

 

Sau khi hai người chào hỏi ngắn gọn, An Hạ giơ cánh tay lên và hỏi Yến Bắc Thần bằng thủ ngữ.

 

An Hạ: Ăn xong rồi sao?

 

“Ăn xong rồi.” Yến Bắc Thần đáp lại, sau đó nhìn thoáng qua dụng cụ dọn dẹp trong tay An Hạ. Bên trong có chứa một ít rác do bắn pháo hoa  ngày hôm qua, Yến Bắc Thần nói: “Cô thật sự không thể ngồi yên được. Cô đi ăn sáng trước đi, nếu để lạnh sẽ không ngon.” An Hạ cười giơ cánh tay lên trả lời bằng thủ ngữ.

 

An Hạ: Của tôi vẫn chưa nấu.

 

Yến Bắc Thần: “.....”

 

Hai người trao đổi vài câu ngắn gọn như vậy, Yến Bắc Thần không nói gì nữa, xua tay, nói: “Tôi đi thay quần áo.”

 

Sau đó, anh xoay người đi lên lầu.

 

Sau khi Yến Bắc Thần lên lầu, trong phòng khách chỉ còn lại An Hạ và Dương Chiêu. Nhìn thấy bóng lưng biến mất của Yến Bắc Thần, Dương Chiêu mới thở phào nhẹ nhõm.

 

Mặc dù hôm nay Yến Bắc Thần đột nhiên hỏi về biên bản cuộc họp, nhưng với tư cách là trợ lý, hôm nay cậu không mang theo biên bản cuộc họp chính là không chuyên nghiệp, bất kể thái độ làm việc của Yến Bắc Thần như thế nào, thái độ làm việc của cậu phải luôn nghiêm cẩn.

 

Sau khi thở phào nhẹ nhõm, Dương Chiêu nhìn về phía An Hạ cũng đang yên lặng nhìn cậu, mỉm cười với cô.

 

Giao tiếp giữa cậu và An Hạ không thể giống như giao tiếp giữa Yến Bắc Thần và An Hạ, cậu không biết thủ ngữ. Vì vậy sau khi cười xong, An Hạ cầm điện thoại hỏi cậu.

 

An Hạ: Cậu ăn sáng chưa?

 

Công việc của bảo mẫu là phụ trách  về ăn, mặc, ở và đi lại hàng ngày, nên những cuộc trò chuyện cũng không thể tách rời những việc này.

 

“Ăn rồi.” Dương Chiêu nói, “Cô còn chưa ăn, mau đi ăn đi.”

 

An Hạ gõ một loạt chữ trên điện thoại di động.

 

An Hạ: Không vội, làm xong chuyện này tôi sẽ đi.

 

Nhìn thấy dòng chữ trên điện thoại của cô bảo mẫu nhỏ, lúc này Dương Chiêu mới nhìn thứ mà cô đang cầm. Mặc dù tất cả đều là rác, nhưng có thể nhìn thấy một số từ “pháo hoa” trên bao bì.

 

Thấy vậy, Dương Chiêu cười nói: “Tôi và bạn gái cũng hay chơi cái này, khá vui.”

 

Nói xong, Dương Chiêu ngẩng đầu nhìn cô bảo mẫu nhỏ nói: “Yến tổng cũng đốt pháo hoa sao?”

 

Dương Chiêu nói xong, cô bảo mẫu nhỏ quay màn hình điện thoại về phía cậu.

 

An Hạ: Chúng tôi chơi chung với nhau.

 

Dương Chiêu hơi nhướng mày.

 

Mắt cậu lướt qua bóng dáng của An Hạ và cửa sổ sát đất trong phòng khách, từ vị trí này, có thể nhìn thấy toàn bộ sân vườn.

 

Hôm nay khi đến, cậu phát hiện ngoài sân khác hẳn so với mấy ngày trước, trồng đầy những cụm hoa mơ trân châu, rực rỡ lạ thường.

 

Thấy vậy, Dương Chiêu thu hồi ánh mắt, nhìn An Hạ, nói: “Hoa trong sân...”

 

Khi Dương Chiêu hỏi, An Hạ dường như đã nghĩ đến cây mơ trân châu trong sân, khóe mắt đã sớm vì câu hỏi của Dương Chiêu mà cong lên. Cô bảo mẫu nhỏ khá thấp, khi nói chuyện với Dương Chiêu phải ngửa đầu lên. Nhìn từ bên cạnh, cô bảo mẫu nhỏ nở nụ cười hạnh phúc và mãn nguyện.

 

Yến Bắc Thần ra khỏi phòng và nhìn thấy cảnh này.

 

“Tại sao cô vẫn chưa đi ăn sáng?” Yến Bắc Thần hỏi.

 

Ngay khi Yến Bắc Thần mở miệng, Dương Chiêu định hỏi đột ngột im bặt. Cậu và An Hạ quay đầu lại, nhìn Yến Bắc Thần ở trên lầu.

 

Lúc An Hạ quay đầu lại, trên mặt vẫn mang theo nụ cười, khi nhìn thấy Yến Bắc Thần, nụ cười của cô nhu hòa hơn một chút. Cô gật đầu với Yến Bắc Thần và làm một câu thủ ngữ.

 

An Hạ: Tôi đi bây giờ.

 

Dứt lời, An Hạ xoay người khẽ gật đầu với Dương Chiêu, rồi đem rác đã thu dọn bỏ vào thùng rác. Sau đó, An Hạ đặt dụng cụ dọn dẹp xuống, đứng dậy đi vào bếp.

 

Khi An Hạ đi vào phòng bếp, Dương

Chiêu vô thức nhìn theo bóng dáng của cô. Lúc cậu nhìn sang, Yến Bắc Thần đã từ trên lầu đi xuống.

 

“Đi thôi.” Yến Bắc Thần nói.

 

Ngay khi Yến Bắc Thần mở miệng, Dương Chiêu lập tức thu hồi tầm mắt, nhìn Yến Bắc Thần rồi vội vàng nói: “Vâng, Yến tổng."

 

Dương Chiêu nói xong liền xoay người đi về phía cửa. Sau đó, cậu mở cửa phòng khách và ra hiệu cho Yến Bắc Thần đi trước.

 

Cửa mở, Yến Bắc Thần bước tới và gọi một tiếng.

 

“Tiểu Dương.”

 

Dương Chiêu: “... A?”

 

Sau khi Dương Chiêu lên tiếng, Yến Bắc Thần liếc mắt nhìn cậu một cái, nói: “Không phải cậu có bạn gái rồi sao?”

 

Dương Chiêu: “.....”

 

Nói xong câu đó, Yến Bắc Thần đứng dậy bước ra khỏi cửa. Dương Chiêu đứng ở cửa nhìn bóng dáng rời đi của Yến Bắc Thần, sững sờ hồi lâu. Nửa ngày sau, cậu mới thu hồi ánh mắt, nhìn thoáng qua hướng phòng bếp.

 

Cậu cảm thấy có gì đó không đúng.

 

Tất nhiên, những người khác có thể không nhận thấy bất cứ điều gì.

 

Nhưng Dương Chiêu thì khác, bởi vì Dương Chiêu… 

 

Đã có kinh nghiệm trong tình yêu!

 

________

 

Một đường suy đoán và nghi ngờ, Dương Chiêu và Yến Bắc Thần đã đến công ty chi nhánh.

 

Sau khi Yến Bắc Thần lên xe, những phiền muộn trong phòng khách tan biến. Nhưng anh vẫn như thường lệ, mặc dù lúc nãy trên bàn ăn có hỏi cậu về biên bản cuộc họp. Nhưng sau khi lên xe, Yến Bắc Thần hỏi trời hỏi núi hỏi mây, nhưng lại không cùng Dương Chiêu bàn chuyện công việc. Vốn dĩ Dương Chiêu nghĩ, cậu không mang biên bản cuộc họp nhưng có thể nói một chút về nội dung cuộc họp với Yến Bắc Thần. Nhưng vừa mở miệng, Yến Bắc Thần đã giơ tay ngắt lời cậu ấy, nói.

 

“Đừng nói về công việc trên đường đi làm.”

 

Đối mặt với một Yến Bắc Thần nguyên tắc như vậy, Dương Chiêu không còn cách nào khác ngoài việc im lặng, làm theo yêu cầu mà anh đặt ra, chỉ nói cho anh biết vài thứ về Hải Thành.

 

Dương Chiêu là người địa phương, rất quen thuộc với Hải Thành. Cứ thế, cả hai nói chuyện phiếm suốt đường đi, không bao lâu họ đã đến công ty.

 

Hôm nay, là lần thứ hai Yến Bắc Thần đến công ty chi nhánh, vì vậy đã không còn màn chào hỏi đặc sắc  như lần đầu tiên. Hơn nữa đã có đoàn đội của Uông tổng xử lý vấn đề của công ty chi nhánh, ngày hôm qua anh cũng không đến, cho nên mọi người cũng không có hi vọng hôm nay anh đến công ty.

 

Xe dừng ở lối vào, Yến Bắc Thần xuống xe đi vào công ty cùng Dương Chiêu.

 

Mặc dù Dương Chiêu đã đón Yến Bắc Thần đúng giờ nhưng Yến Bắc Thần ăn sáng vẫn trì hoãn một chút thời gian. Công ty đã bắt đầu đi vào hoạt động, hôm nay cuộc họp giao ban quản lý chi nhánh vẫn đang diễn ra sôi nổi.

 

Khi Yến Bắc Thần ra khỏi thang máy, các giám đốc điều hành của công ty chi nhánh và đoàn đội của Uông tổng vừa nói chuyện vừa đi về phía phòng họp. Yến Bắc Thần bước ra khỏi thang máy, liếc mắt một cái liền thấy trợ lý đặc biệt Trương đang nói chuyện với tiểu Uông tổng. Nhìn thấy trợ lý đặc biệt Trương, trên mặt anh nở nụ cười, vẫy vẫy cánh tay về phía bọn họ.

 

“Này, tiểu Uông tổng, trợ lý đặc biệt Trương, buổi sáng tốt lành.” 

 

Ngay khi giọng nói của Yến Bắc Thần vang lên, vốn dĩ tiểu Uông tổng và trợ lý Trương đang trò chuyện, lập tức căng thẳng, quay lại nhìn Yến Bắc Thần, vệ sĩ đứng bên cạnh cũng lặng lẽ đứng chắn trước mặt hai người.

 

Yến Bắc Thần: “.....”

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top