Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Ngân Hà Không Cất Lời (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 25: 25

Ngân Hà Không Cất Lời (Dịch) (Đã Full)

  • 327 lượt xem
  • 2857 chữ
  • 2023-01-06 08:20:15

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Sau khi lau tóc cho Yến Bắc Thần, An Hạ và Yến Bắc Thần cùng nhau chọn ngôi nhà mà họ muốn ở cùng nhau. Yến Bắc Thần nói chuyển đi trong đêm quá vội vàng, cho nên tối nay sẽ nghỉ ngơi ở biệt thự, ngày mai hai người cùng nhau chuyển nhà.

 

Buổi tối, An Hạ ăn cơm với Yến Bắc Thần. Sau khi ăn tối, xác nhận không còn việc gì nữa, An Hạ theo người hầu về ký túc xá như thường lệ, cùng mẹ Vương trở về phòng.

 

Hôm nay đầu tiên là biết được An Hạ được thiếu gia cho ở lại, sau đó nhìn thấy đứa con trai đã lâu không gặp, mẹ Vương rất vui mừng. Lý Văn Tiệp đến để đưa cho bà ấy một ít quần áo để thay và một ít dưa chua ở nhà. Vừa vặn tối nay An Hạ chưa chuyển đi, nên mẹ Vương đã đưa cho An Hạ một ít dưa chua, để cô đem đến nhà mới.

 

Mẹ Vương vui vẻ sắp xếp mọi thứ, sau đó cởi quần áo tắm rửa rồi lên giường. Sau một ngày bận rộn, thể xác và tinh thần của người phụ nữ trở nên thư thái sau khi nằm trên giường.

 

Cuộc sống tươi đẹp quá tươi đẹp, khi người ta thư thái lại có vài tiếng thở dài, mẹ Vương và An Hạ thở dài: “Quả nhiên dì già đi rồi. Hôm nay cùng chị Trần và mọi người dọn dẹp đồ đạc trong nhà, dì cảm thấy cả tay chân đều không thoải mái. Chờ Văn Tiệp kết hôn và tìm được việc làm, dì sẽ không làm công việc này nữa. Sau đó, dì sẽ tìm một công việc bán thời gian, muốn làm thì làm, không muốn làm thì nghỉ ngơi.”

 

Nói tới đây, mẹ Vương cười nhìn An Hạ. An Hạ cũng nhìn bà cười theo.

 

Nhìn thấy người câm nhỏ cười, mẹ Vương như định thần lại và mỉm cười nói: “Dì vậy mà suy nghĩ thật xa, còn nghĩ về việc con trai mình kết hôn. Thậm chí đến bạn gái còn không biết ở đâu. Hahaha.”

 

Mẹ Vương nói xong liền tự giễu cười, An Hạ nghĩ đến Lý Văn Tiệp, cũng có chút không thể tưởng tượng dáng vẻ của Lý Văn Tiệp khi có bạn gái. Nhưng nhìn thấy bộ dáng vui vẻ của mẹ Vương, An Hạ dùng điện thoại gõ một dòng cho mẹ Vương.

 

An Hạ: Lý Văn Tiệp là một chàng trai rất tốt, sẽ có bạn gái thôi.

 

Không người mẹ nào không vui khi thấy người khác khen con mình, mẹ Vương cười sâu hơn khi nhìn thấy dòng chữ trên màn hình điện thoại di động của An Hạ. Bà không hề tự mãn, gật đầu nói: “Đúng vậy. Văn Tiệp nhà dì lớn lên cũng ưa nhìn, lại có học thức, nhân cách cũng tốt, chắc sẽ có nhiều cô gái thích”

 

Sau đó, mẹ Vương nói, “Trước kia lúc học cao trung thì quản giáo rất nghiêm, lên đại học thì liền mặc kệ. Dì còn nghe Văn Tiệp nói rằng lớp thằng bé từ sau đợt huấn luyện quân sự đã bắt đầu yêu nhau. Bây giờ về cơ bản cả lớp đều yêu đương. Ngoài ra, ở độ tuổi này, áp lực ở đại học không quá lớn như trước, đa số đều nói chuyện yêu đương, ăn ăn uống uống, tự do tự tại. ”

 

Mẹ Vương luyên thuyên những lời như vậy. Sau khi nói xong, bà lại nhìn An Hạ rồi mới định thần lại.

 

Bà ấy đang nói về cuộc sống của sinh viên đại học bây giờ, cũng là cuộc sống của những người bạn cùng trang lứa với An Hạ. Cuộc sống của bọn họ vô tư vô lo, nhưng cuộc sống của An Hạ phải gánh vác trách nhiệm trên vai, bị giam giữ trong ngôi nhà này và bên cạnh thiếu gia, hoàn toàn khác với bọn họ.

 

Nghĩ đến đây, nụ cười trên mặt mẹ Vương khẽ khựng lại, An Hạ nhìn bà nhưng nụ cười vẫn không thay đổi.

 

An Hạ chưa bao giờ chủ động nói về mình. Không kể đến nỗi khổ, nỗi khát vọng, tất cả mọi thứ của cô, cô vĩnh viễn là một người an an tĩnh tĩnh, an tĩnh đón nhận mọi thứ từ con người và số phận của mình mình. Cô rõ ràng chỉ là một đứa trẻ mười chín tuổi, nhưng thân hình nhỏ nhắn và mảnh mai dường như có thể gánh vác mọi bất hạnh.

 

Mẹ Vương nhìn người câm nhỏ cười, bà khẽ thở dài một hơi, nói: “Nếu như con không phải bỏ học, hiện tại hẳn là đã vào đại học.”

 

Mẹ Vương nói xong, An Hạ gật đầu.

 

“Tiểu An, con còn muốn đi học không?” Mẹ Vương nói.

 

Hôm nay An Hạ bị hỏi câu này hai lần, lần trước là do thiếu gia hỏi, khi đó cô có chút trở tay không kịp. Khi mẹ Vương hỏi, cô dường như đã chuẩn bị kỹ càng hơn.

 

Nghĩ tới đây, cô gõ một câu trên điện thoại, đưa cho mẹ Vương.

 

An Hạ: Con còn có nhiều việc quan trọng hơn là đi học.

 

Mẹ Vương nhìn dòng chữ trên màn hình điện thoại di động, sau đó giương mắt nhìn người câm nhỏ vẫn đang cười. Thấy cô cười, mẹ Vương đưa điện thoại cho cô, cũng cười một chút.

 

“Ngủ đi.”

 

Đèn trong phòng đã sớm tắt, chủ đề tán gẫu cũng do mẹ Vương nhắc tới. Lúc này mẹ Vương ngừng nói, An Hạ cầm điện thoại gật đầu trong ánh sáng phản chiếu trên màn hình điện thoại. Sau khi gật đầu, cô ấn tắt màn hình điện thoại.

 

Đèn trên màn hình điện thoại vụt tắt, cả căn phòng chìm trong bóng tối. Trong bóng tối, mẹ Vương dường như trở mình và phát ra tiếng sột soạt. An Hạ cầm điện thoại, đặt lên gối, cũng nhắm mắt lại.

 

Cô muốn đi học.

 

Mặc dù hôm nay có hai người hỏi cô liệu cô có muốn đi học hay không, nhưng mục đích của hai người lại khác nhau. Mẹ Vương chỉ hỏi một chút, nhưng An Hạ biết khi thiếu gia hỏi cô, nếu cô nói muốn, thiếu gia sẽ cho cô đi học.

 

Anh không chỉ cho cô đi học mà còn trả tiền học phí cho cô. Thiếu gia vẫn luôn là người ôn nhu như vậy, chỉ cần cô nói muốn, anh sẽ thực hiện nguyện vọng của cô.

 

Thiếu gia hỗ trợ tiền học phí cho cô đi học, quả thật tiết kiệm được rất nhiều tiền. Nhưng điều này vẫn không đủ với An Hạ ở hiện tại. Bởi vì bây giờ cô không chỉ không tiêu tiền, mà cô cũng cần phải kiếm tiền. Và cô không thể để thiếu gia vừa trả tiền học phí cho cô, vừa đồng thời trả lương cho cô.

 

Sao có thể như thế được? An Hạ nghĩ.

 

Điều này cũng không thể.

 

________

 

Không lâu sau khi An Hạ nói chuyện phiếm với mẹ Vương, cô mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ. Sau nhiều ngày trôi qua, cô lại trở về biệt thự nhà họ Yến, không hiểu sao An Hạ lại ngủ không ngon. Cô vẫn luôn nằm mơ, quá khứ và hiện tại đan xen vào nhau khiến tâm trí cô trở nên hỗn độn, ngày hôm sau tỉnh lại, đầu óc An Hạ như bị một tấm màn che, sương mù bao phủ.

 

Dù không được nghỉ ngơi đầy đủ nhưng đạo đức nghề nghiệp của bảo mẫu nhỏ vẫn còn đó. Cô vội vàng rời giường đi làm bữa sáng cho Yến Bắc Thần,  chờ buổi sáng vội vàng qua đi, cô và Yến Bắc Thần đến căn nhà họ chọn ngày hôm qua.

 

Nam Thành cũng giống như Hải Thành, đều là thành phố ven biển. Nhưng so với Hải Thành, nước biển ở Nam Thành lạnh hơn, căn nhà mà An Hạ chọn khá giống với căn nhà ở Hải Thành. Đều ở gần biển, biệt thự đơn lập và có sân vườn.

 

Chỉ là so với sân vườn trụi lủi của biệt thự bên kia thì sân vườn của biệt thự bên đây được chăm sóc rất tốt. Trong sân có những rặng núi giả, có cây tùng bách, và một số loài hoa.

 

Yến Bắc Thần nói rằng cô có thể trồng hoa sơn trà hoặc hoa mơ trân châu trong sân. Thật ra, việc trồng hoa mơ trân châu ở Hải Thành lại không quá phù hợp với vẻ đẹp tổng thể của sân.

 

Mơ trân châu thích hợp với khoảng sân như bây giờ, trồng cây ở góc tường sân bước vào phòng khách của biệt thự. Những cây hoa dây leo và mơ trân châu sẽ tô điểm cho cả khoảng sân một loại sức sống rực rỡ vào mùa hè.

 

Điều này tốt hơn nhiều so với trồng một vòng tròn trong sân.

 

An Hạ chọn căn nhà này, Yến Bắc Thần cũng dọn đến cùng cô. Thực ra, Yến Bắc Thần ít khi sống trong ngôi nhà này, anh có quá nhiều nhà, đi đâu cũng có nhà, điều này khiến anh cảm thấy như không có nơi ở cố định.

 

Nhưng hiện tại, nơi ở của anh đã được quyết định, anh mỗi ngày đều sẽ đúng giờ rời khỏi đây và đúng giờ trở về, ở nhà còn có một bảo mẫu nhỏ đang đợi, nên Yến Bắc Thần thực sự cảm thấy ổn định hơn một chút.

 

Lý do khiến Yến Bắc Thần quyết định chuyển nhà vào ngày hôm nay là vì anh đã bỏ việc hôm nay. Buổi sáng sau khi dọn đồ đến biệt thự với An Hạ, Yến Bắc Thần đưa An Hạ đi chợ hoa mua một ít hoa dây leo, mơ trân châu và một ít hoa sơn trà.

 

Mua xong, cả hai quay lại sân trồng hoa, sau đó cả hai cùng nhau dùng bữa trưa trong nhà.

 

Sau khi ăn trưa, Yến Bắc Thần trở về phòng để tắm rửa và thay một bộ quần áo. Mặc dù hôm nay anh bỏ ngang công việc, nhưng anh vẫn còn nhiều việc phải làm. Trước khi đi, anh nói với An Hạ rằng anh sẽ đến bệnh viện để thăm một vị sếp nào đó của công ty, buổi tối sẽ trở về ăn cơm.

 

Sau khi giải thích xong, Yến Bắc Thần lái xe rời khỏi biệt thự.

 

Một buổi sáng bận rộn ở biệt thự, sau khi tiếng xe của Yến Bắc Thần rời khỏi biệt thự, cũng cuốn đi không khí hối hả, náo nhiệt trong biệt thự. An Hạ nhìn xe của Yến Bắc Thần rời đi, sau đó trở về biệt thự thu dọn nhà ăn và phòng bếp.

 

Biệt thự này lớn hơn biệt thự ở Hải Thành, sân cũng rộng hơn nhiều, tầm nhìn cũng tốt. Căn biệt thự có diện tích rất lớn và chỉ có hai tầng. Cửa sổ sát đất ở tầng một thông với bể bơi, có thể từ bể bơi nhìn thấy biển ngoài xa. Buổi chiều ánh mặt trời vẫn còn chói chang, đàn hải âu lướt qua trên mặt biển xanh thẳm, trong không khí là hơi thở lạnh lẽo và mằn mặn của nước biển.

 

An Hạ đứng bên ngoài cửa sổ sát đất, hưởng thụ gió biển một hồi, sau đó cô hít sâu một hơi, quay trở lại biệt thự làm việc.

 

Yến Bắc Thần không thường xuyên đến sống trong ngôi nhà này, nhưng vẫn có người đến quét tước. Nhưng mà An Hạ có cái tật xấu, cho dù người khác đã quét dọn, cô cũng phải tự mình quét dọn một lần nữa mới được.

 

Sau bữa trưa, cô bảo mẫu nhỏ tràn đầy tinh thần và năng lượng, xắn tay áo bắt đầu lau dọn từ tầng một.

 

An Hạ làm việc tỉ mỉ, tay chân lại nhanh nhẹn, chỉ cần một tiếng để lau dọn tầng một của biệt thự.

 

Sau khi lau dọn xong tầng một, An Hạ đứng thẳng người, đặt giẻ trong tay xuống, chuẩn bị rót một cốc nước uống, sau đó lại vực dậy tinh thần bắt đầu lau dọn lại tầng hai.

 

Tuy nhiên, khi cô vừa định rót nước thì điện thoại bất ngờ đổ chuông.

 

Cô không thể nói được, ngày thường điện thoại di động chỉ dùng để nhận và gửi tin nhắn, rất ít người gọi điện cho cô. Tiếng chuông điện thoại đột ngột vang lên trong biệt thự yên tĩnh, âm thanh khiến trái tim An Hạ căng thẳng.

 

Cô vội vàng cầm điện thoại, nhìn thoáng qua số điện thoại của người gọi, sau đó bấm nghe.

 

Cuộc gọi là của An Thanh, An Hạ vừa bấm nghe, thì giọng nói run rẩy của An Thanh truyền đến.

 

“Hạ Hạ, Hạ Hạ, em có thể tới đây không? Mau tới, mau tới, Tiêu Tiêu khả năng không thể...”

 

Trong điện thoại, giọng nói của An Thanh như bị ngắt kết nối, từng chữ từng chữ truyền vào tai An Hạ đứt quãng. Giọng nói của An Thanh giống như người bị tảng đá nhấn chìm xuống đáy biển từng ngụm phun ra bọt khí, nói xong câu cuối cùng, cổ họng của chị ấy dường như phát ra tiếng nghẹn ngào và đau đớn.

 

Máu của An Hạ từ từ ứ đọng trong huyết quản cùng với lời nói của An Thanh, cả người trở nên cứng đờ, lạnh lẽo.

 

________

 

Tiêu Tiêu là con gái của chị gái An Hạ - An Thanh, năm nay 5 tuổi.

 

An Thanh sinh Tiêu Tiêu năm hai mươi tuổi. Sau khi sinh Tiêu Tiêu, bạn trai của An Thanh ngoài ý muốn qua đời, thời gian còn lại, đều là An Thanh, An Hạ và Tiêu Tiêu sống cùng nhau.

 

An Thanh nghỉ học đã lâu, từ khi mẹ mất, An Thanh đã một mình nuôi nấng An Hạ khôn lớn. Cả hai đến Hải Thành vào năm An Thanh mười tám tuổi tuổi, ba người đã nhiều năm sống nương tựa vào nhau, cuộc sống tuy khó khăn nhưng vẫn viên mãn.

 

Cho đến năm ngoái, Tiêu Tiêu bị ốm và phải nhập viện.

 

Khi Tiêu Tiêu mới vừa bị bệnh, An Thanh vẫn luôn giữ bí mật với An Hạ. Sau này An Hạ mới biết, An Thanh và An Hạ đã cãi nhau rất nhiều lần, nguyên nhân cãi nhau là do An Hạ muốn bỏ học, An Thanh không cho, bắt cô ít nhất cũng phải học xong cao trung.

 

Nhưng những cuộc cãi vã như vậy đã biến mất sau khi bệnh tình của Tiêu Tiêu xấu đi vào đầu năm ngoái, An Hạ đã trực tiếp bỏ học.

 

Không cần đóng học phí, lại có thêm thu nhập của An Hạ, gánh nặng của An Thanh đã giảm đi rất nhiều. Nhưng bị bệnh không phải là chuyện nhỏ, An Thanh và An Hạ cùng nhau làm việc chăm chỉ, cũng đủ để chi trả tiền thuốc men cho Tiêu Tiêu.

 

Cứ như vậy miễn cưỡng mà lại tràn ngập hy vọng lừa gạt cô.

 

Nhưng bây giờ, coi như không lừa được nữa.

 

Nghe xong cuộc gọi của chị gái, An  Hạ bắt taxi chạy đến bệnh viện như điên. Cho dù là buổi chiều, bệnh viện vẫn chật kín người. Vẻ mặt ai cũng tràn ngập cảm xúc tiêu cực vì bệnh tật, An Hạ liền chạy về phía phòng cấp cứu.

 

Toàn bộ quá trình An Hạ từ biệt thự đến bệnh viện đều giống như đang ở trong mơ.

 

Trong bệnh viện ồn ào khắp nơi, thanh âm của bọn họ đập vào màng nhĩ của cô, nhưng chúng chỉ ở trong màng nhĩ một lúc rồi bị dội ra ngoài.

 

Giống như trong mơ, An Hạ chạy tới cửa phòng cấp cứu, nhìn thấy An Thanh đã ngồi ở đó chờ đợi.

 

Cô cũng đã lâu không gặp chị gái mình.

 

Từ khi bắt đầu đi làm, cơ bản đều là ở lại nơi làm việc, An Hạ căn bản không có ngày nghỉ gì, cho dù có ngày nghỉ, có đôi khi An Thanh vẫn đi làm.

 

An Thanh tìm việc còn vất vả hơn cô một chút. Chị ấy còn chưa học hết sơ trung, vì nuôi nấng An Hạ, chị ấy đã học lái xe và trở thành tài xế taxi. Ngày đêm đều làm việc, nhưng khi chị ấy không đi làm, thì cũng sẽ nhận một số công việc lặt vặt.

 

An Thanh hơn cô sáu tuổi, năm nay cũng mới hai mươi lăm tuổi. Trên người chị ấy không có trang sức hay phụ kiện giống phụ nữ. Quần áo rất đơn giản, tóc dài được kẹp ở sau đầu bằng cái kẹp nhựa giá rẻ, lộ ra một phần cổ trắng nõn.

 

Dáng chị ấy rất gầy, mỏng manh và yếu ớt. Bây giờ đang ngồi trên băng ghế ngoài phòng cấp cứu, đầu hơi cúi, hai tay chống ở chân, không biết đang nghĩ gì.

 

Khi An Hạ nhìn thấy chị gái, cảm xúc dâng trào trước mắt. Khi cô đứng đó quan sát, An Thanh dường như cảm nhận được cô đang đến gần nên ngẩng đầu lên khỏi băng ghế.

 

An Thanh có khuôn mặt rất thanh tú. Hai chị em thật ra rất giống nhau, nhưng so với An Hạ thì ánh mắt của An Thanh cứng rắn và sắc bén hơn An Hạ rất nhiều.

 

Nhìn thấy An Hạ đi tới, lông mày An Thanh giãn ra trong chốc lát, thậm chí cô còn nở nụ cười với An Hạ.

 

“Em đến rồi.” An Thanh nói.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top