Cuối cùng, cuộc họp cũng không thảo luận ra lý do.
Tuy nhiên trong trường hợp này, tập đoàn Yến thị vẫn thực hiện công tác quan hệ công chúng để giảm thiểu tổn thất cho tập đoàn. Nhưng đây là công việc của bộ phận marketing, cuộc họp đã kết thúc sau khi thương lượng.
Sau khi tan họp, Yến Bắc Thần trở lại văn phòng.
Sau một cuộc họp vào buổi sáng, trong nháy mắt đã đến buổi trưa. Yến Bắc Thần vừa trở lại văn phòng không bao lâu, Lý Trạch đã ôm một đống tài liệu đi vào.
Nhìn thấy tài liệu trong tay Lý Trạch, Yến Bắc Thần: “.....”
“Đây là cái gì?" Yến Bắc Thần nhìn tài liệu hỏi.
Khi Yến Bắc Thần đang nói, Lý Trạch đã đi đến trước mặt anh, cậu ấy đặt tài liệu trong tay mình lên bàn làm việc của Yến Bắc Thần, nói.
“Uông tổng đến Hải Thành giải quyết chuyện của tiểu Uông tổng, nhưng công việc của ông ấy vẫn phải tiếp tục, nên công việc liên quan đều giao cho anh và Ngô tổng.”
Lý Trạch nói xong, Yến Bắc Thần: “.....”
Vốn dĩ chính là như vậy.
Tập đoàn không thể vì thiếu vắng một tổng giám đốc mà ngừng vận hành. Để tiếp tục duy trì hoạt động của tập đoàn, những chỗ còn thiếu cần phải có người lắp đầy. Trong tập đoàn Yến thị, ngoại trừ Ngô tổng và Trình tổng, chỉ có Yến Bắc Thần có chức vụ tương đương với Uông tổng.
Mà Trình tổng lần trước nhập viện thân thể còn chưa khỏe, lần này cũng không chủ động ôm đồm, cho nên công việc được giao cho Yến Bắc Thần và Ngô tổng xử lý.
Đây là lần đầu tiên Yến Bắc Thần nhìn thấy nhiều tài liệu như vậy.
Sau khi đến tập đoàn Yến thị, anh căn bản là một con rối nhàn rỗi. Ngày thường cũng không có nhiều việc, hầu hết đều do Lý Trạch xử lý.
Nhìn thấy nhiều tài liệu như vậy, Yến Bắc Thần nhìn chúng một lúc, mới nói: “Nhiều như vậy. Vậy tối nay tôi phải tăng ca sao?”
Sau khi nghe Yến Bắc Thần nói, Lý Trạch: “.....”
“Đúng vậy.”Lý Trạch nói.
Lý Trạch nói xong, Yến Bắc Thần nhìn cậu ấy một cái, nói: “Như vậy sẽ làm tôi chậm trễ trở về nhà ăn cơm.”
Mặc dù đã làm việc với Yến Bắc Thần khá lâu, nhưng Lý Trạch vẫn sẽ bị lời nói của Yến Bắc Thần chọc tức giận. Hiện tại tập đoàn đang rối ren vì chuyện của Uông tổng, thậm chí có thông tin cho rằng cơ cấu ban quản lý cấp cao của tập đoàn có thể vì vụ việc này mà thay đổi.
Còn Yến tổng của bọn họ vẫn như cũ phát huy ổn định, trọng điểm mà anh chú ý là đêm nay phải làm thêm giờ và không kịp về nhà ăn tối.
Lý Trạch vẫn có kinh nghiệm đối phó với loại chuyện này. Cậu hít một hơi sâu, kìm nén cảm xúc sắp không kiềm chế được, nói với Yến Bắc Thần.
“Đây vốn dĩ là công việc của anh, cho tới nay vẫn luôn do Uông tổng thay anh xử lý.”
Nói tới đây, Lý Trạch nói: “Hơn nữa đây chỉ là một phần ba, còn phần lớn công việc vẫn ở chỗ Ngô tổng.”
Uông tổng xảy ra chuyện, nhóm quản lý cấp cao rung chuyển, quyền lực của Uông tổng đang dần có dấu hiệu tan rã từ ngày hôm nay. Đối với quyền lợi Uông tổng thả ra, nhóm quản lý cấp cao đều như hổ rình mồi, lần này công việc cũng do Ngô tổng đích thân phân công.
Mặc dù công việc được giao cho Yến Bắc Thần nhìn qua có vẻ nhiều nhưng thực ra lại rất nhỏ nhặt và lặt vặt, những công việc quan trọng hơn đều do Ngô tổng ôm đồm.
Nghĩ đến đây, Lý Trạch khẽ cau mày.
Rất khó để đứng vững gót chân ở tập đoàn Yến thị, không nói đến Uông tổng, thậm chí nói, sau khi Uông tổng xảy ra chuyện, Ngô tổng đã có dấu hiệu rục rịch. Mà Trình tổng lại không hề tham dự, Ngô tổng một tay che trời, đây không phải là chuyện tốt đối với tập đoàn.
Lý Trạch đã ở trong tập đoàn Yến thị lâu như vậy, đã suy nghĩ được rất sâu xa. Khi cậu đang cau mày lo lắng cho tương lai của tập đoàn, thì chủ tịch tập đoàn Yến thị đã cầm lấy một phần tài liệu, vẻ mặt như được cứu vớt.
“Đúng là đại ân.” Yến Bắc Thần nói.
“Chúng ta hãy cầu nguyện cho Ngô tổng không gặp chuyện đi.”
Lý Trạch: “.....”
________
Cuối cùng thì Yến Bắc Thần vẫn phải tăng ca.
Kể từ khi Lý Trạch mang tài liệu đến văn phòng vào buổi sáng, Yến Bắc Thần vẫn luôn ngồi làm việc. Làm việc đến ba giờ chiều, tài liệu không giảm mà còn tăng lên. Vừa giải quyết xong việc này, công việc khác lại đến. Không chỉ có công việc của Uông tổng, mà còn có cả công việc do tiểu Uông tổng mang đến sau khi gây chuyện.
Đây là lần đầu tiên Yến Bắc Thần vất vả như vậy kể từ khi anh vào tập đoàn. Làm việc ở cường độ cao nhanh chóng khiến Yến Bắc Thần trở nên nổi loạn, ba giờ chiều, anh sống chết cũng không muốn xem tài liệu nữa, anh muốn đến phòng nghỉ nghỉ ngơi. Lý Trạch không còn cách nào khác, đành phải cho anh nghỉ nửa giờ.
Được nghỉ ngơi trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, Yến Bắc Thần đi đến phòng nghỉ bên trong văn phòng. Sau khi đến phòng nghỉ, Yến Bắc Thần nằm trên giường, lấy điện thoại di động ra.
Trời đã xế chiều, ánh nắng bên ngoài đã bớt chói chang. Yến Bắc Thần nhìn vào điện thoại, gõ vào màn hình để mở khóa, đi đến giao diện tin nhắn.
Trên giao diện tin nhắn không có thông báo gì, ngón tay của Yến Bắc Thần dừng ở khung trò chuyện với An Hạ, Khi chuẩn bị soạn tin WeChat, ngón tay Yến Bắc Thần tạm dừng một chút, thoát khỏi giao diện tin nhắn và gửi cho An Hạ yêu cầu gọi video.
Khi nhận được lời mời gọi video từ Yến Bắc Thần, An Hạ đang cắt cỏ cây trong sân. Nghe thấy tiếng động phát ra từ điện thoại, An Hạ còn tưởng mình nghe nhầm.
Cô không thể nói được, những người quen biết đều trực tiếp liên hệ bằng tin nhắn chứ hiếm khi gọi điện hoặc video call. Cô tưởng là người không quen biết, nhưng khi lấy điện thoại di động ra, lại phát hiện đó là Yến Bắc Thần.
Nhìn thấy hình đại diện WeChat của Yến Bắc Thần nhảy lên, An Hạ hơi ngẩn ra một lúc, sau đó cầm lấy điện thoại bấm nghe.
Không lâu sau khi Yến Bắc Thần gửi lời mời gọi video, cuộc điện thoại đã được kết nối. Ngay sau khi cuộc gọi video được kết nối, khuôn mặt của bảo mẫu nhỏ liền xuất hiện trên màn hình điện thoại. Cô đang cầm điện thoại, vẻ mặt có chút thất thần, khi giương mắt nhìn anh trong video, cũng không giảm bớt lo lắng trong mắt.
Yến Bắc Thần biết tại sao cô lại sốt ruột, vì vậy sau khi nhìn thấy bảo mẫu nhỏ, Yến Bắc Thần liền cười một chút, nói: “Cô đặt điện thoại lên tủ đi, sau đó cách xa màn hình một chút, làm thủ ngữ cho tôi xem là được.”
Yến Bắc Thần giải thích cách để hai người giao lưu qua video, nghe Yến Bắc Thần nói xong, An Hạ chạy lon ton vào biệt thự, đặt điện thoại lên tủ trong phòng khách.
Vị trí của tủ khá vừa vặn, sau khi đặt lên, An Hạ liền có thể nhìn thẳng Yến Bắc Thần trong video. Sau khi giải quyết xong vấn đề này, sự lo lắng trong mắt của bảo mẫu nhỏ đã giảm đi, cô giơ cánh tay lên và làm thủ ngữ với Yến Bắc Thần
An Hạ: Có chuyện gì sao?
Yến Bắc Thần liên lạc với cô ấy qua video hẳn là có chuyện gì đó không nói rõ bằng tin nhắn được. Mà sau khi cô hỏi xong, Yến Bắc Thần nói:
“Không có chuyện gì quan trọng, chỉ là hôm nay tôi có chút bận việc nên không về nhà ăn tối.”
Nghe xong Yến Bắc Thần nói, An Hạ: “.....”
Đúng là Yến Bắc Thần không có chuyện gì quan trọng. Gọi cho An Hạ cũng chỉ để thông báo hôm nay anh không thể trở về nhà ăn tối, kêu cô tự mình ăn trước.
Khi nhận được tin tức này, An Hạ dường như sững sốt một chút, sau đó cô gật đầu, làm một câu thủ ngữ.
An Hạ: Đã biết.
Bảo mẫu hành nhanh chóng nhận được tin nhắn của anh và trả lời lại. Yến Bắc Thần nhìn bảo mẫu nhỏ an tĩnh sau màn hình, cười nhẹ rồi nói.
“Dù sao thì hôm nay tôi cũng không về. Buổi chiều cô có thể đi đón Tiêu Tiêu, sau đó cùng ăn tối với chị gái.”
Yến Bắc Thần đề nghị xong, An Hạ ngẩng đầu nhìn anh, hai mắt tỏa sáng.
Buổi chiều An Hạ không cần phải chuẩn bị bữa tối cho Yến Bắc Thần, có nghĩa là chiều nay cô không có việc gì. Cô đúng là có thể đến trường mẫu giáo đón Tiêu Tiêu như Yến Bắc Thần đã nói, sau đó cùng ăn tối với chị gái và Tiêu Tiêu.
Trên thực tế, nếu như chỉ là ăn cơm với Tiêu Tiêu, An Hạ có lẽ sẽ không kinh hỉ như vậy. Vì thời gian này, Yến Bắc Thần đã đưa cô và Tiêu Tiêu đi ăn cùng nhau rất nhiều lần. Mà bởi vì chị gái cô bận rộn với công việc và cũng xấu hổ cho nên vẫn chưa từng đi ăn cùng họ.
An Hạ đã lâu không cùng chị gái ăn cơm.
Chuyện này do Yến Bắc Thần chủ động đề xuất, có nghĩa là anh đã đồng ý để cô làm như vậy. Ánh mắt An Hạ tràn đầy hạnh phúc và vui sướng, cô mỉm cười nhìn Yến Bắc Thần gật đầu với anh.
Sau khi bảo mẫu nhỏ nhận được lời đề nghị của anh, liền rơi vào niềm vui được làm những gì cô mong đợi và thích thú. Mặc dù nhìn thấy cô vui vẻ Yến Bắc Thần cũng rất vui. Nhưng anh vẫn nhìn An Hạ có chút bất mãn nói: “Tại sao khi tôi nói cô có thể đi ăn tối cùng với chị gái và Tiêu Tiêu cô lại vui vẻ như vậy”
“Cô không thích ăn tối cùng tôi sao?” Yến Bắc Thần hỏi.
Ngày thường hai người đều cùng nhau ăn cơm, nhưng hôm nay Yến Bắc Thần phải tăng ca nên kêu An Hạ đi ăn cùng chị gái. Cô bảo mẫu nhỏ đó chỉ lo vui vẻ, không có cảm giác hụt hẫng và tiếc nuối vì không thể cùng anh ăn tối sao?
Yến Bắc Thần hỏi xong, An Hạ cười nhìn anh một cái.
Cô không dùng thủ ngữ nữa, cứ nhìn anh qua màn hình như vậy, trong mắt mang theo ý cười an tĩnh, nhìn thấy nụ cười của cô, Yến Bắc Thần cảm thấy cô có trả lời câu hỏi này hay không đều không thành vấn đề.
Cả hai cách màn hình, cùng nhau nở nụ cười.
Khi Yến Bắc Thần cười rộ lên, nụ cười của An Hạ cũng càng sâu hơn. Lúc này, An Hạ cuối cùng cũng có cơ hội hỏi Yến Bắc Thần một câu mà ngay từ đầu đã nên hỏi.
An Hạ nhìn Yến Bắc Thần trong màn hình, giơ cánh tay lên và nói bằng thủ ngữ.
An Hạ: Tại sao anh lại gọi video?
Nếu Yến Bắc Thần có chuyện quan trọng không thể nói rõ trong tin nhắn thì có thể gọi video với cô. Nhưng anh chỉ thông báo với cô rằng tối nay sẽ không về nhà ăn tối. Chuyện này thông qua vài câu tin nhắn đã có thể giải thích rõ ràng, tại sao phải gọi video để xem cô làm thủ ngữ.
An Hạ hỏi xong, Yến Bắc Thần nói: “Tôi muốn nhìn cô một chút.”
Trên màn hình, An Hạ nghe thấy câu nói của Yến Bắc Thần, tươi cười trong mắt hơi khựng lại một chút.
Yến Bắc Thần cách màn hình nhìn An Hạ đang khẽ khựng lại, nhưng nụ cười vẫn không thay đổi, cười hỏi cô.
“Cô không muốn nhìn thấy tôi?”
Lông mi An Hạ động đậy.
Nếu Yến Bắc Thần không nói, cuộc gọi video sẽ im lặng. Sau khi hỏi An Hạ câu đó, Yến Bắc Thần bình tĩnh nhìn cô qua video.
Sau khi anh nhìn một lúc, cổ họng An Hạ khẽ nhúc nhích. Cô giơ cánh tay lên và làm thủ ngữ với Yến Bắc Thần phía sau màn hình.
An Hạ: Muốn.
Nhìn thấy câu trả lời của An Hạ, Yến Bắc Thần cười khẽ.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận