Trên bàn không phải là một tệp mà là một chồng tài liệu.
Tài liệu được đựng trong túi giấy, khi Yến Bắc Thần đặt nó lên bàn, bởi vì quá nặng mà còn phát ra tiếng vang nặng nề. An Hạ nhìn túi giấy tài liệu, ngẩng đầu nhìn Yến Bắc Thần.
Yến Bắc Thần không nói gì, chỉ yêu cầu cô ký tên vào. Khi An Hạ nhìn sang, Yến Bắc Thần cũng nhìn cô. Không có biểu cảm nào khác trên mặt anh, như thể anh đang giải thích một công việc hết sức bình thường với cô.
Sau khi nhìn Yến Bắc Thần một lúc, cô duỗi tay cầm túi giấy, lấy tài liệu bên trong ra.
Một chồng tài liệu dày, không biết là bao nhiêu tệp. Mỗi tệp tài liệu đều được đóng gáy, các trang cần ký tên đã được gập lại, An Hạ có thể trực tiếp lật ra. Ở vị trí cần kí tên cũng được đánh dấu rõ ràng, cô chỉ cần ký tên mình lên thôi.
Sau khi nhìn anh một lúc, bảo mẫu nhỏ im lặng lấy tài liệu ra. Sau đó, cô lấy cây bút trên bàn làm việc, vùi đầu vào tài liệu và ký từng nét một.
Những tài liệu này là gì và tại sao cô phải ký chúng? Cô không hỏi, thậm chí còn không xem. Cô đáp ứng tất cả yêu cầu của anh. Hoặc là cô hoàn toàn tin tưởng anh, biết anh sẽ không dùng những tài liệu này làm gì cô.
Yến Bắc Thần dựa lưng vào ghế, nhìn bảo mẫu nhỏ đang cúi đầu ký tên. Khi cô cúi đầu, mái tóc ở sau tai rũ xuống bên má theo chuyển động của cô. Tóc đen nhánh, khuôn mặt trắng nõn, ôn nhu và ít nói.
Sau khi An Hạ bắt đầu ký tên, trong thư phòng chỉ nghe thấy tiếng sột soạt của ngòi bút và tiếng lật giấy. Bảo mẫu nhỏ ký tên rất nghiêm túc, nhưng cô không xem nội dung, chỉ nhanh chóng ghi tên và ký tên.
Qua vài phút, An Hạ đã ký vào tệp tài liệu cuối cùng. Cô kiểm tra lại, giống như khi kiểm tra phiếu đáp án lúc học cao trung. Sau khi xác nhận không có chữ ký nào bị thiếu, cô đậy nắp bút lại, sau đó thu dọn tài liệu và đẩy đến trước mặt Yến Bắc Thần.
Khi bảo mẫu nhỏ đẩy tài liệu đến, Yến Bắc Thần cũng thu hồi ánh mắt nhìn về phía cô. Anh giơ tay nhận lấy, nhìn tài liệu do bảo mẫu nhỏ ký. Chữ của An Hạ cũng giống như cô, thanh tú và đẹp đẽ, nắn nót từng nét bút, viết vô cùng nghiêm túc.
Yến Bắc Thần kiểm tra tài liệu hai ba lần, sau khi kiểm tra xong, anh đặt tài liệu sang một bên, ngẩng đầu nhìn An Hạ.
Yến Bắc Thần ngước mắt lên nhìn cô, An Hạ chắc chắn vừa rồi mình ký không có gì sai sót. Cô đặt bút vào ống đựng bút trên bàn, rồi nhìn Yến Bắc Thần, giơ tay làm một câu thủ ngữ.
An Hạ: Anh muốn uống nước sao?
Mỗi khi Yến Bắc Thần làm việc trong thư phòng, An Hạ đều rót cho anh một ly nước.
Vẻ mặt An Hạ vẫn an tĩnh như bình thường, những tài liệu cô ký vừa rồi đối với cô dường như chỉ là hoàn thành công việc mà anh giao, giống với những công việc hàng ngày như nấu cơm, tưới hoa, rót nước.
Bây giờ công việc ký tên đã xong, cô tiếp tục làm các công việc khác.
Yến Bắc Thần không nói chuyện, nhìn An Hạ, sau khi nhìn một hồi mới nói: “Tôi kêu cô ký tên thì cô liền ký, cô không sợ tôi đem cô đi bán sao?”
Yến Bắc Thần nói xong, lông mi An Hạ chuyển động, ngước mắt lên nhìn anh.
Yến Bắc Thần dựa lưng vào ghế, dưới ánh đèn trong thư phòng, dáng ngồi của người đàn ông uể oải và lười biếng, nhưng thân hình vẫn cao lớn đĩnh bạt. Làn da của anh vẫn tái nhợt, nhưng so với lần đầu tiên gặp mặt thì trông khỏe mạnh hơn một chút. Loại khỏe mạnh này thể hiện ở chỗ khí chất bên ngoài đã bớt hung ác nham hiểm, chỉ có sự sắc bén và đẹp đẽ là không thay đổi.
Trước kia Yến Bắc Thần giống như một nam nhân ngư dưới đáy biển sâu, làn da tái nhợt khiến người ta chỉ cần nhìn anh là cảm nhận được nhiệt độ lạnh lẽo. Hiện tại anh vẫn tái nhợt như vậy, nhưng An Hạ đã từng nắm tay anh, cảm nhận được mồ hôi trong lòng bàn tay, biết anh cũng rất ấm áp.
Sau khi Yến Bắc Thần hỏi, hai mắt An Hạ cũng không nhúc nhích. Cô nhìn Yến Bắc Thần sau bàn làm việc, giơ tay làm thủ ngữ.
An Hạ: Tôi vốn là của anh.
Yến Bắc Thần khẽ mím môi.
Bởi vì trong lòng An Hạ, lời anh nói cô sẽ hoàn toàn nghe theo, cho nên cô đối với anh trăm phần trăm dung túng. Anh muốn làm bất cứ điều gì với cô cũng được.
Ánh sáng trong thư phòng nóng đến nỗi cơ thể và trái tim của Yến Bắc Thần dường như được sưởi ấm. Trong lồng ngực, tiếng tim đập dồn dập và nhiệt độ cơ thể nóng lên, đập vào khoang tai anh.
Yến Bắc Thần nhìn An Hạ, cố gắng làm chậm trái tim đang đập dồn dập của mình, khóe môi khẽ cong lên.
“Sao cô giỏi ăn nói như vậy.”
“Ai dạy cô thế?”
Yến Bắc Thần ngồi đó nhìn cô cười, hỏi vài câu, khi nhìn thấy Yến Bắc Thần cười, nụ cười của An Hạ từ từ lan tỏa đến đôi mắt đen láy.
Cô không trả lời câu hỏi của Yến Bắc Thần, mà chỉ giơ tay lên và hỏi lại anh.
An Hạ: Anh có muốn uống nước không?
________
Vụ kiện giữa Ngô tổng và hai người con trai sinh đôi đã hoàn toàn kết thúc sau hai tuần.
Hai người con trai sinh đôi có đầy đủ bằng chứng và đội ngũ luật sư nổi tiếng hỗ trợ. Cuối cùng, bản thỏa thuận có hiệu lực, cặp sinh đôi giành được cổ phần của Ngô tổng trong tập đoàn Yến thị.
Sau khi hai người con trai sinh đôi có được cổ phần, cũng đồng thời tuyên bố tin tức bán cổ phần của tập đoàn Yến thị. Không giống như cổ phần của Uông tổng, Yến Bắc Thần không tìm người khác mua, mà trực tiếp mua hết cổ phần của cặp sinh đôi. Sau khi thông tin Yến Bắc Thần mua cổ phần của cặp sinh đôi được tung ra, bộ mặt thật của Yến Bắc Thần sau một năm im hơi lặng tiếng đã hoàn toàn lộ diện.
Ban đầu Yến Bắc Thần đã có một phần ba cổ phần của chủ tịch tiền nhiệm tập đoàn Yến thị. Vốn chủ tịch tiền nhiệm của tập đoàn Yến thị là người sở hữu nhiều cổ phần nhất trong tập đoàn, nhưng sau khi chia tách, Yến Bắc Thần nắm giữ 10% cổ phần. Mặt khác ba người còn lại, Uông tổng và Ngô tổng đều có 20% cổ phần trong tập đoàn Yến thị. Sau khi cổ phần của Ngô tổng được Yến Bắc Thần mua, anh hiện đang nắm giữ 30% cổ phần, cộng với số cổ phần Yến Bắc Thần mua từ những người khác. Hiện tại Yến Bắc Thần sở hữu đến 50% cổ phần của tập đoàn Yến thị.
Tập đoàn Yến thị có lượng cổ phần khổng lồ, chỉ cần sở hữu hơn 5% cổ phần đều đã được hưởng quyền lợi cấp cao. Trước Yến Bắc Thần, ngay cả chủ tịch tiền nhiệm của tập đoàn Yến thị cũng chỉ nắm giữ 30% cổ phần.
Bằng cách này, Yến Bắc Thần đã trở thành người nắm quyền tuyệt đối của tập đoàn Yến thị.
Sau khi nắm quyền tại tập đoàn Yến thị, anh cũng thay đổi hoàn toàn hình tượng sa đọa và luộm thuộm, đưa một đội ngũ quản lý đã được trau dồi từ trước vào thay thế ban lãnh đạo của tập đoàn. Sau đó, các công ty chi nhánh cũng cài người của mình vào để kìm hãm toàn bộ quá trình, cuối cùng không chỉ cổ phần mà cả quyền quản lý của tập đoàn Yến thị đều bị thế lực của Yến Bắc Thần xâm chiếm hoàn toàn. Yến Bắc Thần chỉ mất một năm, không những đuổi hai anh em Yến Nam Tân và Yến Nam Nguyên ra khỏi nhà họ Yến, mà còn âm thầm hoàn thành những việc mà trước đó hai anh em không làm được.
Sau khi đoàn đội quản lý mới gia nhập vào tập đoàn, do giai đoạn trước ban quản lý yếu kém, tập đoàn bị rơi vào hỗn loạn. Dưới tình huống hỗn loạn này, Yến Bắc Thần đã giải quyết nó một cách bình tĩnh và chu toàn. Trong vòng chưa đầy một tháng, dưới sự lãnh đạo của Yến Bắc Thần, tập đoàn Yến thị từ từ ổn định và bắt đầu phát triển.
Trong lúc nhất thời, tập đoàn Yến thị từ một cỗ máy cũ kĩ lỗi thời. Sau khi thay thế các bộ phận quan trọng, chỉ trong một thời gian ngắn, dưới sự lãnh đạo của các bộ phận mới, đã đi vào hoạt động vô cùng mạnh mẽ.
Và Yến Bắc Thần, người điều khiển cỗ máy này, đã thay đổi hoàn toàn ấn tượng của mọi người về anh trong quá khứ, anh đã nhận được rất nhiều lời khen ngợi trong tập đoàn và thậm chí ở Nam Thành.
Thanh danh của Yến Bắc Thần trở nên nổi tiếng ở Nam Thành.
Và điều này dẫn đến việc Yến Bắc Thần không chỉ có nhiều công việc trong tập đoàn, mà còn cả những công việc bên ngoài. Những lời mời tham dự bữa tiệc thương mại và yến tiệc liên tục được gửi đến, Yến Bắc Thần bận rộn như con quay.
Tuy nhiên, mặc dù Yến Bắc Thần đã loại bỏ quyền lực của Uông tổng và Ngô tổng khỏi tập đoàn Yến thị, nhưng anh vẫn giữ lại quyền lực của Trình Chiêu Khang trong tập đoàn. Trình Chiêu Khang giống như một bộ phận cũ duy nhất trong cỗ máy của tập đoàn Yến thị, giờ cũng đã được thay thế bởi Trình Tâm Sầm, không có mối đe dọa nào đối với vị trí do ông để lại, nhưng vẫn có một chút thay đổi về địa vị.
Sau hơn một tháng, cuối cùng tập đoàn Yến thị cũng chậm rãi đi vào hoạt động.
Thời gian cũng trôi qua đến tháng bảy.
Vào tháng bảy, mùa hè ở Nam Thành đã đến hoàn toàn.
Vào mùa hè, các thành phố phía nam gần biển thường nóng hơn các thành phố khác. Ngay cả khi trời không mưa, vẫn có một cái nóng oi bức trong không khí.
Yến Bắc Thần ra khỏi phòng họp cấp cao và đi về phía văn phòng của mình. Khi đi đến khu vực nghỉ ngơi, nhìn ra ngoài cửa sổ sát đất.
“Đã là tháng bảy rồi.”
Bên ngoài nóng như cái bếp lò, thậm chí Yến Bắc Thần có thể nhìn thấy hơi nóng bốc lên phía sau cửa kính.
Lý Trạch đang phân loại tài liệu cuộc họp vừa rồi, nghe xong lời của Yến Bắc Thần, cậu cũng nhìn ra ngoài cửa sổ và đáp lại.
“Đúng vậy.”
“Nóng quá.” Yến Bắc Thần đứng trong tòa nhà mát mẻ, nhưng dường như anh có thể cảm nhận được hơi nóng bên ngoài.
Yến Bắc Thần thở dài về thời tiết không vì lý do gì, sau khi anh nói xong, Lý Trạch lại nhìn thoáng ra ngoài cửa sổ, cũng thở dài.
“Đúng vậy.”
“Tôi sẽ đi nghỉ mát.”
Sau khi Lý Trạch thở dài, Yến Bắc Thần nói điều này.
Lý Trạch: “.....”
Sau khi Yến Bắc Thần nói về kỳ nghỉ, anh mỉm cười nhìn về phía Lý Trạch, còn nháy mắt với cậu.
Lý Trạch nhìn Yến Bắc Thần đứng trước mặt, gật đầu.
“Có thể.”
Yến Bắc Thần: “.....”
Yến Bắc Thần đột nhiên đề nghị muốn đi nghỉ mát, anh còn cho rằng Lý Trạch nhất định sẽ từ chối, hơn nữa sẽ bắt đầu liệt kê các công việc anh cần phải làm. Anh không ngờ sau khi nói xong, Lý Trạch vậy mà đồng ý rồi.
Đối với Yến Bắc Thần điều này vô cùng khó tin. Vẻ mặt anh khiếp sợ mà nhìn Lý Trạch, giơ tay đỡ lấy bả vai cậu, nói: “Tiểu Lý cậu không sao chứ Tiểu Lý! Cậu thật sự cho tôi nghỉ? Tiểu Lý! Cậu vẫn là Tiểu Lý của tôi sao, Tiểu Lý!”
Bị Yến Bắc Thần lắc vai như gọi hồn, Lý Trạch: “.....”
Yến Bắc Thần không ngừng lắc vai cậu, Lý Trạch nhìn anh một cách vô cảm. Yến Bắc Thần hỏi cậu hết câu này đến câu khác để xác nhận, Lý Trạch: “Cho dù tôi không đồng ý, cuối cùng anh vẫn muốn đi, tôi không quản được nên đành mặc kệ thôi, dù sao bây giờ tập đoàn không có anh cũng không ảnh hưởng gì.”
Lý Trạch nói xong, Yến Bắc Thần đang lắc bả vai cậu: “.....”
Bị Lý Trạch nhận xét như vậy, Yến Bắc Thần cau mày, buông vai cậu ra, nói: “Cậu nghe lời này của cậu xem, giá trị của tôi trong tập đoàn Yến thị vẫn còn rất ổn đó. Cậu nhìn bây giờ xem, ai ở Nam Thành mà không khen tôi, nhà ai lại không muốn gả con gái họ cho tôi.”
Yến Bắc Thần đảo ngược tình thế của tập đoàn Yến thị trong một tháng. Anh đã làm được những việc mà không ai dám nghĩ tới, gần đây quả thực có rất nhiều gia tộc lén liên lạc với Yến Bắc Thần, trong số đó có rất nhiều người có ý muốn liên hôn.
Nhưng…
“Anh kết hôn sao?” Lý Trạch hỏi.
“Không kết hôn.” Yến Bắc Thần nói.
“Vậy thì anh đang khoe khoang cái gì vậy?” Lý Trạch nói.
Yến Bắc Thần: “.....”
Yến Bắc Thần nhận thấy rằng gần đây Lý Trạch đã trở nên nhanh mồm nhanh miệng hơn.
“Đó là bởi vì tôi có…”
“Ba ngày.”
Trước khi Yến Bắc Thần kịp phản bác, Lý Trạch đã cho anh kỳ hạn của kỳ nghỉ phép. Yến Bắc Thần không có thời gian để phản bác lại bất cứ điều gì, nghe được kỳ hạn liền cau mày lại.
“Chỉ có ba ngày…”
Lý Trạch: “Vậy quên đi.”
Sau khi Lý Trạch nói xong, Yến Bắc Thần giãn mày ra, nói: “Ba ngày cũng không tệ.”
Nhìn bộ dạng Yến Bắc Thần chờ mong kỳ nghỉ như học sinh tiểu học chờ đi du xuân, Lý Trạch không thể tưởng tượng được người ban nãy trong phòng họp chỉ bằng dăm ba câu đã khiến các quản lý cấp cao khác không dám thở mạnh, thực sự là hai người hoàn toàn khác nhau.
Nhưng anh thực sự nên ra ngoài thư giãn một chút. Trong thời gian này, Yến Bắc Thần là người mệt mỏi nhất. Anh có quá nhiều việc phải làm, không chỉ ở công ty, mà còn ở nhà, thậm chí cuối tuần, anh đều có vô số việc phải làm.
Hiện tại tập đoàn đã ổn định, có một đoàn đội do chính Yến Bắc Thần lãnh đạo, bọn họ trung thành và tận tâm với tập đoàn và Yến Bắc Thần, Yến Bắc Thần cũng có thể nghỉ ngơi vài ngày.
Yến Bắc Thần vốn định chuẩn bị mặc cả, nhưng sau khi nghe Lý Trạch nói “Vậy quên đi” nhanh chóng đồng ý có ba ngày nghỉ. Lý Trạch không tiếp tục đùa giỡn với anh, và hỏi Yến Bắc Thần, người cuối cùng đã thả lỏng tinh thần sau hơn một tháng.
“Anh chuẩn bị đi đâu vậy?”
Sau khi Lý Trạch nói xong, Yến Bắc Thần cảnh giác nhìn cậu.
Lý Trạch: “.....”
“Không thể nói cho cậu biết.” Yến Bắc Thần nói.
“Tôi nói cho cậu biết, nếu như công ty có chuyện gì, cậu đem người đến bắt tôi thì làm sao bây giờ?”
Lý Trạch: “.....”
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận