Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Ngân Hà Không Cất Lời (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 53: 53

Ngân Hà Không Cất Lời (Dịch) (Đã Full)

  • 303 lượt xem
  • 2395 chữ
  • 2023-02-16 09:49:41

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Yến Bắc Thần bị á khẩu ba giây.

 

Sau đó, anh nói: “Đây không phải là trò chơi chỉ cần cao là có thể thắng được.”

 

Sau khi Yến Bắc Thần nói xong, An Hạ hơi mím môi.

 

Nhìn độ cong đôi môi của cô bảo mẫu nhỏ, Yến Bắc Thần nhíu mày nói: “Vừa rồi cô cười phải không?”

 

An Hạ mím chặt môi, quay đầu nhìn anh rồi lắc đầu.

 

An Hạ: Không có.

 

“Cô có! Tôi đã nhìn thấy!” Yến Bắc Thần tin tưởng vào mắt của mình.

 

An Hạ cười thành tiếng.

 

Bảo mẫu nhỏ dường như không nhịn được nữa, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn tràn đầy ý cười, trong mắt, trên khóe môi còn phát ra tiếng cười nhẹ.

 

Yến Bắc Thần nhìn nụ cười của cô, chính mình cũng nở nụ cười, vừa cười vừa nói với An Hạ.

 

“Cô nhất định phải giúp tôi đoạt lại!”

 

An Hạ nghe anh giao phó, mỉm cười nhìn anh rồi gật đầu.

 

________

 

Sự thật chứng minh, bắn bi không phải là trò chơi chỉ cần cao là có thể thắng được. An Hạ cũng chưa từng chơi trò này. Sau khi đi qua, cô ngồi xổm dưới đất chơi bắn bi với ba đứa trẻ, lúc đầu có thắng có thua, nhưng càng về sau thắng nhiều hơn.

 

An Hạ ngồi xổm ở trong sân, Yến Bắc Thần đứng ở một bên nhìn, nhìn một hồi cũng gia nhập cuộc chiến. Cứ như vậy, ba đứa trẻ và hai người lớn chơi bắn bi cho đến tối.

 

Khi thực sự đắm chìm vào trò chơi này thì việc thắng thua không còn quá quan trọng. Trời đã tối, người lớn ngoài đồng cũng đã xong việc, bức màn đen mờ ảo từ từ phủ xuống chân núi, khói bếp từ trong làng hoà vào tấm màn tối, có tiếng gọi lũ trẻ về nhà ăn cơm.

 

Mấy đứa trẻ chào tạm biệt An Hạ và Yến Bắc Thần, hai người đưa cho bọn trẻ mấy viên bi thủy tinh, mấy đứa trẻ vui vẻ rời đi. Sau khi nhìn mấy đứa trẻ rời đi, An Hạ và Yến Bắc Thần đi tới bệ xi măng rửa tay.

 

Thức ăn trong nồi gần như đã chuẩn bị xong, An Hạ rửa tay đi dọn đồ ăn, Yến Bắc Thần giúp đỡ một tay, hai người ngồi trong đại sảnh, tận hưởng làn gió buổi tối trên núi và một chút ánh sáng, ăn xong bữa tối.

 

Vùng nông thôn về đêm yên tĩnh hơn ban ngày. Thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng chó sủa, còn có tiếng gà, vịt và ngỗng. Các loại động vật trong làng đều là nuôi thả, buổi tối mới lùa về lồng, trên đường lùa chúng về lồng, người dân trong làng cũng có thể hàn huyên vài câu.

 

Sau khi An Hạ và Yến Bắc Thần dùng bữa tối, họ ngồi ở đó, lắng nghe âm thanh vào ban đêm trong làng một lúc, cảm giác rất thú vị. Không bao lâu sau, bầu trời đã tối hẳn, những đám mây dần tản ra để lộ ra ánh trăng.

 

Ánh trăng ở nông thôn sáng hơn ở thành phố rất nhiều. Giống như một chiếc vòng ngọc, tỏa ra ánh sáng dịu dàng, lạnh lùng không chút tạp chất.

 

Dưới ánh trăng này, núi non và mặt đất đều được chiếu sáng, không có ánh mặt trời chói lọi, nhưng lại có một tầng lãng mạn.

 

Sau khi ngắm cảnh đêm một lúc, Yến Bắc Thần và An Hạ đứng dậy thu dọn bàn ăn, bưng chén đũa vào phòng bếp.

 

Yến Bắc Thần rửa chén càng ngày càng thuần thục hơn. Anh đứng ở bệ xi măng, hai ba lần đã rửa sạch mâm đồ ăn, sau đó cũng rửa sạch hai đôi đũa còn lại.

 

Trong khi rửa những chiếc đũa cuối cùng, Yến Bắc Thần cách cửa sổ nhìn An Hạ đang bận rộn trong bếp, rồi nói một câu.

 

“Làm xong việc chúng ta ra bờ sông chơi đi.”

 

Yến Bắc Thần nói xong, An Hạ đang lau quầy bếp ngẩng đầu nhìn anh.

 

Khi chơi bắn bi với ba đứa trẻ vào buổi chiều, Yến Bắc Thần cũng đã phát huy ưu thế xã giao vượt trội của mình để làm quen với lũ trẻ.

 

Anh là người mới đến, hỏi bọn trẻ ngoài chơi bắn bi thì chúng thường đi đâu chơi. Trẻ con trong làng rất hoang dã, hoặc leo núi trèo cây, hoặc xuống sông bắt cá.

 

Bọn trẻ nói sau căn nhà gỗ của bọn họ, đi dọc theo chân núi là thấy con sông nhỏ trong làng. Thật ra, nói là sông nhỏ, càng không bằng nói là dòng suối nhỏ. Mùa hè quá nóng nực, bọn trẻ thích đến đó để chơi dưới nước và bắt cá.

 

Mặc dù nhiệt độ ở vùng rừng núi thấp hơn ở thành phố, nhưng vẫn rất nóng nực. Không có ba mươi độ, vẫn có hai lăm hai sáu độ.

 

Sau khi hai người ăn xong, cũng ngây người đủ rồi, vẫn muốn ra ngoài chơi một chút.

 

Sau khi Yến Bắc Thần nói lời này, An Hạ nhìn anh gật đầu.

 

Thấy bảo mẫu nhỏ gật đầu, Yến Bắc Thần mỉm cười thu dọn chén đũa mang vào phòng bếp.

 

________

 

Sau khi An Hạ dọn dẹp phòng bếp xong, hai người đi dọc theo con đường nhỏ dẫn đến con suối dưới ánh trăng.

 

Dòng suối nhỏ này là một thắng cảnh tự nhiên, chảy từ trên núi xuống, bởi vì chỗ này bằng phẳng nên mới tạo thành một con suối nhỏ như vậy. Suối nước chảy dọc theo những tảng đá, hấp thụ khí lạnh của đá, tiếng suối chảy róc rách, chỉ cần chạm tay vào là có thể cảm nhận được không khí mát lạnh như băng giá.

 

Nhất thời, cả cái nóng của đêm hè cũng bị thổi bay.

 

Còn suối nhỏ rộng khoảng bốn năm mét, nhưng nước không sâu, chỉ đến mắt cá chân. Phía dưới là những viên sỏi đã được dòng suối cọ rửa, dẫm lên rất thoải mái.

 

Ngoại trừ biển, hầu hết nước mà Yến Bắc Thần nhìn thấy đều là nhân tạo. Một con suối nhỏ như thế này vẫn là cảm nhận vô cùng khác biệt.

 

Nhất là ở trong rừng núi, mọi âm thanh đều tĩnh lặng, chỉ còn nghe thấy tiếng suối chảy róc rách. Phía trên không bị che khuất, vầng trăng tròn treo trên bầu trời đêm sáng rực, có thể chiếu sáng con suối và An Hạ đang ngồi xổm trên một tảng đá gần đó.

 

Khi Yến Bắc Thần đến đây, anh bước chân trần vào trong nước. An Hạ thì không, cô dẫm lên một tảng đá gần đó rồi ngồi xổm xuống. Sau khi ngồi xổm xuống, cô lấy tay vỗ nhẹ vào dòng suối, phát ra âm thanh rất nhỏ, An Hạ nhìn bóng dáng mờ ảo phản chiếu dưới nước, khẽ mỉm cười.

 

“Cô nghĩ ở đây có cá không?”

 

Lúc An Hạ đang chơi đùa với nước, Yến Bắc Thần đang đi tới đi lui trong suối, cúi đầu tìm kiếm thứ gì đó, hỏi An Hạ một câu như vậy.

 

Dưới ánh trăng, Yến Bắc Thần đang đứng trong dòng suối, ánh trăng chiếu vào anh tỏa ra một tia sáng dịu dàng, khiến loại khí chất lạnh lùng và hung ác trên người anh giảm bớt đi. Ngược lại, khi anh hỏi, đôi mắt nhìn về phía cô, làn da trở nên trong suốt dưới ánh trăng, càng giống như một vị thần hơn.

 

An Hạ nhìn anh, tim đập chậm dần đều. Trong lúc này, An Hạ mỉm cười với Yến Bắc Thần, giơ tay làm thủ ngữ.

 

An Hạ: Anh có thể tìm xem.

 

Ánh trăng rất sáng, đủ để Yến Bắc Thần có thể nhìn rõ động tác thủ ngữ của An Hạ, cũng đủ để anh nhìn rõ nụ cười của cô. Bảo mẫu nhỏ không thích xuống nước nên từ khi đến đây đã giẫm lên một tảng đá để không bị ướt. Sau đó, tìm một vị trí gần anh ngồi xổm xuống.

 

Thân hình của cô rất gầy gò và mảnh mai, ngồi xổm trên tảng đá, hai tay buông thõng bên cạnh đầu gối. Khi giơ tay làm thủ ngữ, giương mắt nhìn anh cười, ánh trăng và ý cười phản chiếu trong đôi mắt đen láy của cô.

 

An Hạ rất thích hợp với nơi này.

 

Dáng vẻ an tĩnh của cô rất giống với vùng rừng núi yên tĩnh này. Khi cô ngồi ở đó, có chút giống như một vị tinh linh vùng rừng núi thừa dịp buổi tối mà chạy ra ngoài chơi.

 

An tĩnh, sạch sẽ và ngây thơ.

 

Sau khi An Hạ làm xong thủ ngữ, Yến Bắc Thần nhìn cô qua ánh trăng. Sau khi nhìn cô một lúc, Yến Bắc Thần cười nói: “Vậy tôi sẽ tìm xem.”

 

Dứt lời, Yến Bắc Thần quay người lại, thật sự cúi đầu tìm kiếm.

 

Chắc chắn sẽ không có cá trong dòng suối nhỏ.

 

Không phải cá lớn mà là cá nhỏ không dài bằng ngón tay cái. Màu sắc của cá nhỏ giống như đá, nước suối chảy trên đá sỏi không bằng phẳng tạo thành gợn sóng. Đôi khi, những con cá nhỏ ẩn mình trong những gợn sóng, không dễ tìm thấy chút nào.

 

Sau khi Yến Bắc Thần nói sẽ tìm cá, liền cúi đầu nghiêm túc tìm kiếm. Mà An Hạ ngồi xổm ở đó, ôm đầu gối, nhìn Yến Bắc Thần đang tìm cá nhỏ dưới nước.

 

Ban đêm rất yên tĩnh. Tiếng suối chảy róc rách hòa với sự tĩnh lặng của đêm trăng, dường như không còn tiếng động nào khác. Chỉ là trong sự yên tĩnh này, thỉnh thoảng có những âm thanh rất nhỏ mà Yến Bắc Thần tạo ra khi anh đi trong nước.

 

Âm thanh nhỏ này vang lên bên tai An Hạ, đầu tiên là cách khá xa, sau đó càng ngày càng gần, cuối cùng trực tiếp dừng lại ở bên cạnh An Hạ.

 

An Hạ ngẩng đầu nhìn anh.

 

Yến Bắc Thần đan hai tay vào nhau, tạo thành một vòng tròn. Dường như anh đang cầm thứ gì, đứng ở trước mặt An Hạ. An Hạ nhìn thấy động tác của anh, ánh mắt chuyển động, giơ tay làm thủ ngữ.

 

An Hạ: Bắt được?

 

Yến Bắc Thần không trả lời, anh cúi đầu nhìn cô và cười nói: “Mở tay ra.”

 

Sau khi nghe Yến Bắc Thần sắp xếp, An Hạ nhanh chóng đan hai tay vào nhau tạo thành một vòng tròn nhỏ. Sau khi cô đã chuẩn bị xong, Yến Bắc Thần đặt thứ đó vào lòng bàn tay An Hạ.

 

Dòng nước mát lạnh chuyển từ lòng bàn tay này sang lòng bàn tay khác, cho đến khi giọt nước cuối cùng rơi vào tay An Hạ, cô cũng không nhìn thấy bất cứ cái gì.

 

Chỉ là nước.

 

An Hạ: “.....”

 

An Hạ nhìn nước trong tay một hồi, sau đó ngẩng đầu nhìn Yến Bắc Thần. Lúc này, cô không cần nói, anh cũng hiểu ý của cô.

 

An Hạ: Cá đâu?

 

Yến Bắc Thần: “Không có cá.”

 

An Hạ: “.....”

 

“Có ngôi sao.” Yến Bắc Thần nói.

 

Sau khi anh nói xong, ánh mắt An Hạ chuyển động.

 

“Cho cô ngôi sao.” Yến Bắc Thần cười rộ lên.

 

Khi Yến Bắc Thần cười, An Hạ cũng cúi đầu. Cô nhìn vũng nước trong tay mình, dần dần lắng xuống trong lòng bàn tay, mặt nước trong vắt, sáng ngời, phản chiếu những ngôi sao trên bầu trời.

 

An Hạ nhìn những ngôi sao trong tay, dòng nước mát lạnh dường như càng ngày càng nóng, dọc theo khe hở của những ngón tay và lòng bàn tay, thấm vào máu, đi thẳng vào trái tim cô.

 

Trái tim cô trở nên nóng rực.

 

An Hạ nhìn ngôi sao trong tay, hơi sững sờ.

 

Trong khi An Hạ đang bưng nước, Yến Bắc Thần cũng không đi bắt cá nữa. Anh nghi ngờ ở đây không có cá, nếu không tại sao anh tìm kiếm lâu như vậy, cũng không thấy bóng dáng của một con cá nào.

 

Thực ra cá rất dễ mua, muốn ăn loại nào cũng được, thịt dày và ngon. Nhưng cá dưới suối khác với cá bình thường, chúng dường như có thể mang đến nhiều hạnh phúc hơn cho con người.

 

Nhất là những lúc như thế này.

 

Yến Bắc Thần ngồi trên một tảng đá bên cạnh An Hạ. Chân vẫn ở dưới nước, anh ngồi quay mặt về phía cô, hai chân thon dài tùy ý uốn cong. Anh ngồi đó, nhìn An Hạ bưng nắm nước mình vừa đưa.

 

Cho dù bàn tay của con người có kín kẽ như thế nào cũng không bao giờ giữ được dòng nước không bị chảy ra ngoài. Sau khi anh đổ nước vào tay An Hạ, mặc dù cô bảo mẫu nhỏ khẩn trương nghiêm túc giữ lấy nhưng nước vẫn trôi tuột qua kẽ hở giữa những ngón tay và lòng bàn tay cô.

 

Các ngôi sao giống như ánh sáng rơi xuống nước, khi nước chảy đi, chúng cũng biến mất từng cái một.

 

Không biết đã qua bao lâu, trong tay An Hạ không còn một ngôi sao nào.

 

Cho dù tất cả ngôi sao trong tay đều chảy đi, lòng bàn tay An Hạ vẫn không có mở ra. Cô vẫn nhìn xuống lòng bàn tay mình, nhiệt độ của cơ thể và nhịp đập của trái tim cô như muốn tan biến theo những ngôi sao.

 

Đây là một trải nghiệm không quá tốt.

 

Nhất là sau khi người trong lòng đưa cho bạn một đồ vật có ý nghĩa như vậy, nhìn nó dần dần biến mất, cả trái tim cũng trở nên vô cùng mất mát và thất vọng.

 

Vẻ mặt của An Hạ thay đổi một chút sau khi nước trong tay cô hoàn toàn biến mất. Ánh mắt cô như thắt lại, như đang nóng lòng muốn chộp lấy thứ gì đó, cô lại đưa tay ra nắm lấy khe suối dưới những tảng đá.

 

Ngay lúc tay cô vừa duỗi ra, một bàn tay khác đã nắm lấy tay cô.

 

An Hạ quay đầu lại.

 

Yến Bắc Thần đang ngồi bên cạnh cô, dù ngồi nhưng thân hình của anh vẫn rất cao lớn. Tay anh nắm lấy tay An Hạ trước khi rơi xuống nước, nhưng ánh mắt anh vẫn luôn nhìn cô. Khi An Hạ nhìn anh, anh cười nói.

 

“Không thấy những ngôi sao nữa?” Yến Bắc Thần nhìn An Hạ hỏi.

 

Sau khi anh hỏi, đôi mắt An Hạ chuyển động.

 

Yến Bắc Thần nhìn cô cười, kéo tay kia của An Hạ qua, lại để tay An Hạ tạo thành một vòng tròn.

 

Sau đó, anh đặt tay mình vào tay An Hạ, cười với cô.

 

“Cho cô một ngôi sao thật to.”

 

Nhiệt huyết và nhịp tim bị mất đi của An Hạ trở lại trong cơ thể cô.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top