Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Ngân Hà Không Cất Lời (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 56: 56

Ngân Hà Không Cất Lời (Dịch) (Đã Full)

  • 310 lượt xem
  • 3448 chữ
  • 2023-02-16 09:51:51

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

An Hạ nhìn anh cầm chồng tài liệu nặng nề.

 

Yến Bắc Thần cũng đang nhìn cô. Khi anh thông báo cho cô tin tức này, vẻ mặt anh vẫn bình thản như thường. Vừa rồi anh nói anh đã chuyển nhượng tất cả tài sản của nhà họ Yến cho cô, anh nói điều này cứ như thể chỉ đang nói sáng mai muốn ăn gì.

 

Yến Bắc Thần thực sự cảm thấy đây không phải là chuyện to tát gì.

 

Đối với anh, đây là một chuyện hết sức bình thường. Lập kế hoạch, làm theo trình tự và cuối cùng là hoàn thành nó, giống như anh đang làm một việc rất đơn giản.

 

Đây là một chuyện hết sức đơn giản và bình thường với anh, nhưng với An Hạ thì không. Cô không biết tại sao Yến Bắc Thần lại có ý tưởng như vậy, hơn nữa còn trực tiếp giải quyết xong chuyện, cuối cùng cho cô cái kết quả này.

 

Tài liệu trong tay là những thứ cô đã ký vào lúc trước, tức là anh đã có ý định làm như vậy từ lâu.

 

Tại sao? Tại sao anh lại làm như vậy và tại sao anh muốn làm như vậy?

 

An Hạ nhìn Yến Bắc Thần, cố gắng tìm câu trả lời.

 

“Tôi vốn không muốn bất cứ thứ gì của nhà họ Yến.”

 

Khi cô đang tìm kiếm câu trả lời, Yến Bắc Thần nhìn cô và nói như vậy.

 

“Tất cả mọi thứ của nhà họ Yến đều khiến tôi chán ghét, làm tôi ghê tởm.” Yến Bắc Thần nói.

 

Khi anh nói những lời này, cảm xúc của anh vẫn trầm tĩnh không chút gợn sóng, như thể chỉ trần thuật một sự thật hiển nhiên. Sau khi nói xong câu đó, anh nhướng hàng mi lên, đôi mắt hẹp dài rơi trên người cô, trong mắt còn mang theo ý cười.

 

“Nhưng hiện giờ, những thứ này họ An.”

 

“Điều đó khiến tôi cảm thấy chúng trở nên dễ thương hơn.”

 

________

 

Yến Bắc Thần không chỉ không có tuổi thơ.

 

Mà là cái gì anh cũng không có, chỉ có một người mẹ tỉ mỉ chăm sóc anh.

 

Mẹ anh là người bị câm điếc, bà không thể nói được. Anh chỉ có thể giao tiếp với bà bằng thủ ngữ, thậm chí vào lúc đó Yến Bắc Thần còn cho rằng mọi người đều dùng thủ ngữ để giao tiếp với nhau.

 

Anh là một đứa con ngoài giá thú vô cùng tội nghiệp.

 

Có thể một số đứa con ngoài giá thú được sinh ra vì người mẹ muốn được vinh hoa phú quý, muốn có một gia đình, hoặc do họ yêu đương với một người đã có gia đình, nhưng anh không phải như vậy.

 

Anh được sinh ra sau khi người đàn ông đó cưỡng hiếp mẹ anh.

 

Sự tồn tại của anh giống như một bộ phim, mỗi khi nhìn vào anh, là có thể tái hiện lại sự u ám và đau khổ của mẹ. Mẹ đã sống với anh cùng với tình yêu bà dành cho anh và cả nỗi đau mà bà phải chịu đựng.

 

Mẹ là một người rất hiền lành và ít nói.

 

Người như vậy rất giỏi che giấu, lúc nào cũng cho người ta cảm giác ôn nhu và dịu dàng, giống như ánh trăng vào ban ngày, sáng ngời và ấm áp. Bà giấu tất cả nỗi đau vào lòng, rồi dịu dàng chăm sóc anh, cho đến khi tất cả sự dịu dàng của bà cạn kiệt, bóng tối ăn mòn cả cơ thể, rồi bà rơi xuống trước mặt anh giống như một ngôi sao băng, máu bắn tung tóe, khiến cả người anh trở nên nóng rực.

 

Sau khi gặp Yến Bắc Thần, mọi người đều sẽ nói anh giống như một kẻ điên.

 

Có lẽ anh thực sự không quá bình thường.

 

Mẹ thì tự sát trước mặt, còn cha thì là tên tội phạm đã giết mẹ và người anh cùng cha khác mẹ thì theo lời xúi giục của mẹ bọn họ, đã đầu độc anh từ khi anh mới năm tuổi, còn cha thì không quan tâm đến chuyện này, dưới tình huống như vậy, thân thể anh trở nên thối rữa và yếu ớt, lớn lên giống như một tên phế nhân.

 

Tinh thần và thể xác của anh đã không phát triển bình thường, làm sao anh có thể trở thành một người bình thường được.

 

Nhưng Yến Bắc Thần là một người rõ ràng. Trong mười năm sống với mẹ, người mẹ hiền lành và an tĩnh đã dạy anh điều này. Chỉ cần chưa chết thì cuộc sống vẫn phải tiếp tục và phải có mục tiêu để tiếp tục.

 

Những năm sau khi mẹ mất, Yến Bắc Thần sống một mình trong căn biệt thự nơi họ sống cùng nhau. Mối quan hệ của anh với cha được cải thiện, anh đã có thể mặt không đổi sắc uống thuốc độc do anh trai đưa. Năm mười tám tuổi, được nhận về nhà họ Yến, liền ra ngoài du học và đi du lịch khắp nơi, trở thành một đứa con ngoài giá thú có tâm tư đơn giản và chấp nhận cuộc sống của mình.

 

Trong thời gian này, dòng thời gian của anh trôi đi, anh đã gặp rất nhiều người, Trình Chiêu Khang, luật sư của gia tộc nhà vợ cả Ngô tổng, hoặc một số người khác mà anh cần biết.

 

Sau đó người cha kia của anh qua đời, tình hình tập đoàn Yến thị trở nên rối loạn, có tin từ tập đoàn lộ ra nói chuyện gì sẽ xảy ra với Uông tổng, Ngô tổng và Trình tổng. Hai anh em nhà họ Yến đao to búa lớn muốn loại bỏ Uông tổng và Ngô tổng khỏi tập đoàn. Nhưng ba vị giám đốc kia đã cấu kết với nhau, đưa người con trai ngoài giá thú kia lên làm chủ tịch bù nhìn, đuổi anh em nhà họ Yến ra khỏi tập đoàn Yến thị.

 

Để đuổi hai anh em nhà họ Yến ra khỏi tập đoàn Yến thị, thì Yến Bắc Thần cần phải trở thành chủ nhân của nhà họ Yến. Cứ như vậy, Yến Bắc Thần có được số cổ phần còn lại của tập đoàn Yến thị sau khi được chia cho Uông tổng và Ngô tổng, bao gồm biệt thự của nhà họ Yến và một số tài sản linh tinh.

 

Trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi. Anh nhận được một ít đồ thừa của nhà họ Yến, đây vốn sẽ không thuộc về đứa con ngoài giá thú như anh.

 

Mà anh cũng biết rõ thân phận của mình, trong một năm nay, mặc kệ Uông tổng, Ngô tổng hay Trình tổng làm gì, anh đều không để ý đến, chỉ đóng vai trò như một linh vật đi làm và tan làm đúng giờ.

 

Có lẽ đối với một đứa con ngoài giá thú, những điều đó là quá đủ.

 

Thực ra, đối với Yến Bắc Thần, anh chưa bao giờ muốn có thứ gì cả, anh chỉ muốn phá hủy nó.

 

Đối với những người khác, đây có thể là cách làm của một kẻ điên. Nhưng Yến Bắc Thần cảm thấy rằng nếu bọn họ đặt mình vào vị trí của anh và nghĩ về hoàn cảnh của anh, thì sẽ cảm thấy cái ý tưởng muốn tiêu diệt nhà họ Yến này của anh là quá bình thường.

 

Với anh nhà họ Yến chính là tội ác.

 

Đó là nguồn gốc của nỗi đau, là kẻ đã xóa sổ sự tốt đẹp cuối cùng của anh trên thế giới này, là người đã tạo ra anh, cũng tạo ra sự mâu thuẫn mà anh đang phải đấu tranh, giãy giụa.

 

Nếu người đàn ông đó không cưỡng hiếp mẹ anh thì mẹ anh đã có thể sống một cuộc sống bình yên và an ổn thay vì phải nhảy lầu tự tử trước mặt đứa con trai vừa yêu vừa hận của mình.

 

Trong lòng Yến Bắc Thần luôn có một cái cán cân.

 

Cán cân này được duy trì trong sự đồng hành của mẹ anh, và anh cũng suy nghĩ rằng có thể sự tồn tại của mình sẽ khiến mẹ nhớ lại những ký ức đau buồn đó, nhưng đồng thời bà cũng yêu anh và cũng cảm nhận được tình yêu đó từ anh.

 

Nhưng cái cán cân này đã bị phá vỡ khi mẹ anh chết trước mặt anh.

 

Lòng căm thù của anh đối với bản thân đã phá vỡ thế cân bằng, Yến Bắc Thần rơi vào bóng tối vô biên.

 

Trong trạng thái tinh thần và tâm lý này, anh có thể trưởng thành một cách khỏe mạnh mới là lạ.

 

Yến Bắc Thần biết anh là một kẻ điên, chấp nhận rằng anh là một kẻ điên, che giấu mình là một kẻ điên và tiếp tục cuộc sống như anh muốn.

 

Bằng cách này, anh từng bước làm linh vật, từng bước đi tới Hải Thành, từng bước tiếp xúc với cặp sinh đôi, từng bước tổ chức lại toàn bộ tập đoàn Yến thị, từng bước nắm được mọi thứ của nhà họ Yến.

 

Đối với mỗi người, sự giàu có trông như thế nào?

 

Là những thứ vàng kim óng ánh, đẹp đẽ, không cần chúng làm gì, chỉ cần ôm vào lòng là đã cảm thấy mãn nguyện và hạnh phúc.

 

Mà đối với Yến Bắc Thần khối tài sản của nhà họ Yến trông như thế nào?

 

Là bùn lầy, là rác rưởi, là thứ mỗi khi chạm vào đã khiến anh cảm thấy buồn nôn.

 

Anh chưa bao giờ muốn sở hữu chúng, anh chỉ muốn có được quyền xử lý chúng. Ở một mức độ nhất định chúng đại diện cho nhà họ Yến, sau khi có được và hủy diệt chúng, cũng sẽ xóa đi lòng căm thù và tội ác từ đáy lòng của mình.

 

Đây là bóng tối đã đeo bám trong trái tim anh suốt hai mươi lăm năm.

 

Trong quá khứ, Yến Bắc Thần đã nghĩ về điều gì sẽ khiến bóng tối hoàn toàn tiêu tan.

 

Là tiêu diệt nó?

 

Bóng tối không thể bị tiêu diệt, cho dù tạm thời bị tiêu diệt, cũng sẽ sinh sôi trở lại.

 

Vậy phải làm thế nào?

 

Ngay khi anh đang suy nghĩ về câu hỏi này, anh đã gặp An Hạ. Trong những ngày ở chung với An Hạ, Yến Bắc Thần đã nghĩ ra cách loại bỏ hoàn toàn bóng tối.

 

Là phải có được ánh sáng.

 

Chỉ khi ánh sáng đến, mới có thể xua tan bóng tối và khiến chúng trở nên tốt đẹp và dịu dàng. Thậm chí, người ta còn nói rằng sau khi lây dính với ánh sáng, cũng sẽ trở nên tốt đẹp và dịu dàng hơn.

 

An Hạ chính là ánh sáng.

 

Cô có thể xua tan và thuần hóa bóng tối. Cũng có thể khiến chúng bao phủ anh, giải phóng anh khỏi sự hận thù lạnh lùng và đen tối của bản thân.

 

Cán cân bị hỏng đã được sửa chữa, điều này khiến anh nhớ lại nhiều điều.

 

Mẹ anh không thể nói được, bà đã nói đi nói lại với anh bằng thủ ngữ rằng bà yêu anh, rằng anh là người duy nhất trên thế giới này quan tâm đến bà và là người duy nhất có thể khiến bà hạnh phúc.

 

Anh không phải là nguồn gốc cho nỗi đau của bà, ngược lại là anh đã xoa dịu nỗi đau cho bà.

 

Chỉ là nỗi đau đã ăn sâu bén rễ, nhưng bởi vì tình yêu thương của anh, bà mới có thể chống đỡ hơn mười mấy năm. Bà không thể tiếp tục chống đỡ được nữa cũng không phải vì anh, chỉ là vì bà quá yếu ớt. Bà cũng hy vọng rằng anh sẽ không chỉ trích và oán trách về sự yếu ớt của bà.

 

Yến Bắc Thần hoàn toàn buông tay.

 

Hai mươi lăm năm cuộc đời anh như sống trên đám mây u ám. Khi mẹ còn ở đó trời chỉ mây mù, sau khi mẹ mất thì mây đen cuồn cuộn, khiến cuộc đời anh tăm tối không thấy ánh sáng ban ngày.

 

Nhưng hiện giờ, anh có thể cảm thấy mặt trời đang tỏa sáng rực rỡ và những đám mây cũng trở nên nhẹ nhàng hơn. Dưới bầu trời này, là An Hạ đang đứng đó lặng lẽ mỉm cười với anh.

 

Yến Bắc Thần nhìn An Hạ cũng đang nhìn mình trước mặt, mỉm cười.

 

“Chính là như vậy.” Yến Bắc Thần nói.

 

Lông mi An Hạ khẽ chuyển động.

 

Yến Bắc Thần nói với cô điều gì đó, mơ mơ hồ hồ, về anh, về mẹ anh. Đối với anh, anh không coi tài sản của nhà họ Yến là của cải mà là tội ác cần phải tiêu diệt.

 

Anh không thể tiêu diệt chúng, nên hy vọng có thể đặt nó vào vị trí của cô và để cô chiếu rọi chúng.

 

An Hạ yên lặng nhìn Yến Bắc Thần, cô cầm tài liệu trong tay, không nói gì thêm, sau đó, cô làm thủ ngữ với Yến Bắc Thần.

 

An Hạ: Cảm ơn.

 

Cô không từ chối.

 

Không giãy dụa vì tất cả những gì anh nói.

 

Không hề choáng ngợp trước khối lượng tài sản khổng lồ này.

 

Cô dường như sinh ra để dành cho Yến Bắc Thần, giống như lần đầu gặp mặt, khi anh yêu cầu cô gọi tên mình, cô đã lấy điện thoại ra và nhấn thoại.

 

Cô luôn có thể giải quyết mọi vấn đề của anh một cách lặng lẽ và luôn đáp ứng mọi yêu cầu của anh.

 

Sau khi nghe anh nói lời đó, cô vẫn là trong sáng như vậy, cô nói lời cảm ơn với anh. Cô cảm ơn anh đã cho cô khối tài sản lớn, và cảm ơn anh đã coi cô như ánh sáng của mình.

 

Yến Bắc Thần nhìn ngón tay cái đang gập lên của cô, đôi mắt sâu thẳm mờ đi trong giây lát khiến anh nhớ đến một cảnh tượng. Mà cảnh tượng trong ký ức hiển nhiên là đẹp đẽ và ấm áp vô cùng, đuôi mắt Yến Bắc Thần vì ký ức này hơi hơi cong lên.

 

Yến Bắc Thần lại ngẩng đầu lên nhìn An Hạ.

 

“Bây giờ cô giàu như vậy rồi thì hãy trả lại tiền cho tôi đi.” Yến Bắc Thần nói.

 

Sau khi Yến Bắc Thần nói xong, An Hạ chớp mắt.

 

“Tiền phẫu thuật của Tiêu Tiêu, không phải cô nói mượn của tôi sao?” Yến Bắc Thần nhắc nhở.

 

Yến Bắc Thần vừa rồi nói như vậy, nhưng An Hạ không kịp phản ứng lại, sau khi anh nhắc nhở, An Hạ mới nhớ ra. Khi đó, do cha cô bất ngờ tìm thấy cô và chị gái nên cô đã hoảng hốt hỏi vay tiền Yến Bắc Thần. Khi đó, anh nói sẽ cho cô số tiền này, nhưng An Hạ và An Thanh vẫn quyết định phải trả nợ, mỗi lần trả mười vạn.

 

Hiện tại cô vẫn chưa tiết kiệm đủ mười vạn, mà đã trở thành phú bà.

 

Cho dù thế nào đi nữa, số tiền đã vay phải được trả lại.

 

Sau khi An Hạ phản ứng lại, cô nhanh chóng mở túi tài liệu, sau đó bắt đầu tìm thẻ ngân hàng hoặc những thứ tương tự. Khi cô bảo mẫu nhỏ đang tìm kiếm nó, Yến Bắc Thần đã đi đến bên cạnh cô và lấy điện thoại di động ra.

 

“Cô có thể chuyển tiền bằng điện thoại di động.” Yến Bắc Thần nói.

 

Điện thoại di động bị Yến Bắc Thần cầm lấy, An Hạ nhìn điện thoại di động trong tay Yến Bắc Thần, lại ngẩng đầu nhìn anh, sau đó gật đầu.

 

An Hạ: Vậy anh chuyển đi.

 

Trong khi cô đang nói chuyện, Yến Bắc Thần đã nhấp vào ứng dụng của ngân hàng, sau khi nhấp mở, Yến Bắc Thần đưa điện thoại cho An Hạ và nói: “Mật khẩu.”

 

An Hạ nhập mật khẩu.

 

Sau khi nhập mật khẩu, giao diện ngân hàng hiển thị số dư hiện tại trong thẻ ngân hàng của An Hạ.

 

Mặc dù phần lớn tài sản được chuyển đến An Hạ là cổ phần và tài sản cố định, nhưng cũng có một phần tiền vốn lưu động, Yến Bắc Thần đã quen thuộc với những thứ này, bấm vào giao diện chuyển khoản và chuyển một khoản tiền vào tài khoản của mình.

 

“Đây là những thứ mà cô mượn của tôi.” Yến Bắc Thần nói rõ với An Hạ.

 

An Hạ nhìn thoáng qua số tiền anh chuyển khoản rồi gật đầu.

 

Sau khi cô xác nhận, Yến Bắc Thần bắt đầu chuyển tiền. Có hai lớp mật khẩu để chuyển khoản, khác với mật khẩu đăng nhập. Yến Bắc Thần nhập mã xác minh trên điện thoại di động của mình, đồng thời nói với An Hạ.

 

“Mật khẩu chuyển khoản là xxxxxx, nhớ kỹ.”

 

An Hạ gật đầu.

 

Yến Bắc Thần nhập mật khẩu chuyển khoản, một lúc sau, điện thoại di động của anh vang lên tiếng thông báo, Yến Bắc Thần nhìn thoáng qua, chuyển khoản đã thành công.

 

“Được rồi.” Yến Bắc Thần nói xong, trả điện thoại di động cho An Hạ.

 

Sau khi anh đưa điện thoại, An Hạ giơ tay nhận lấy rồi lại cất đi.

 

Sau khi giải quyết mọi chuyện xong, cũng đã chuyển tiền, hai người đứng đối mặt với nhau, giống như không có việc gì làm.

 

So với sự tỉnh táo của Yến Bắc Thần, An Hạ vẫn có chút bị động, hiện tại cô đột nhiên có nhiều tiền, đầu óc vẫn chưa trở lại bình thường.

 

Khi cô đang ngây người, Yến Bắc Thần cúi đầu nhìn cô, nói.

 

“Cô trả lại tiền cho tôi rồi.”

 

Yến Bắc Thần nói xong, An Hạ ngẩng đầu nhìn anh.

 

Sau khi có chuyện cần làm hay đề tài cần nói, An Hạ dù sao cũng không bị động như vậy, nghe xong lời của Yến Bắc Thần, cô mỉm cười với anh rồi gật đầu.

 

Nhìn cô bảo mẫu nhỏ gật đầu, Yến Bắc Thần nói: “Vậy thì cô không cần phải nghe lời tôi nữa?”

 

An Hạ nhìn anh, nhìn một hồi, hai mắt chớp chớp.

 

An Hạ vốn dĩ là Yến Bắc Thần nói gì làm đó, bởi vì anh là thiếu gia còn cô là bảo mẫu nhỏ của anh. Nhưng thời gian đầu, những gì anh nói và cô làm đều nằm trong phạm vi công việc. Ví dụ như anh muốn uống nước, anh muốn ăn kẹo… Đây đều là việc của cô, và cô đều đáp ứng từng cái một.

 

Kể từ khi Tiêu Tiêu phẫu thuật và cô vay tiền của Yến Bắc Thần, ranh giới giữa những gì nên làm và những gì không nên làm đã trở nên mờ nhạt từ công việc đến cuộc sống, và thậm chí là cá nhân.

 

Ví dụ, một lần An Hạ đến trường của Lý Văn Tiệp để gặp các bạn cùng lớp ăn tối, Yến Bắc Thần nói anh cũng sẽ đi cùng. Nếu là nói như vậy, gia đình chủ nhà không thể can thiệp vào bạn bè của bảo mẫu hoặc đến các hoạt động xã giao của bảo mẫu, nhưng lần đó An Hạ vẫn đồng ý.

 

Vào lần đó, sau khi kết thúc Yến Bắc Thần hỏi cô rằng có phải vì anh đưa tiền cho cô nên nếu hiện tại anh cầu hôn thì cũng sẽ đồng ý không.

 

Câu nói kia Yến Bắc Thần hàm chứa hai hàm ý, anh nói rất đơn giản, nhưng cô cũng hiểu được. Sau khi hiểu ra, An Hạ vẫn nhìn Yến Bắc Thần. Người đàn ông đang đợi câu trả lời của cô, cô nghĩ ngợi rồi gật đầu.

 

An Hạ: Đúng vậy.

 

Sau khi nhận được câu trả lời của An Hạ, ánh mắt Yến Bắc Thần đầy kinh ngạc, nhướng mày nói: “Thật không?”

 

An Hạ cười gật đầu.

 

Sau khi được bảo mẫu nhỏ xác nhận, Yến Bắc Thần nhìn cô một cách nghi ngờ và nói.

 

“Vậy thì tôi sẽ thử xem.”

 

Sau khi Yến Bắc Thần nói xong, nụ cười của An Hạ càng sâu.

 

Yến Bắc Thần suy nghĩ kỹ rồi nói: “Bảo mẫu nhỏ, tôi muốn có một ngôi sao trên bầu trời, cô lấy cho tôi một cái đi.”

 

Yến Bắc Thần đưa ra yêu cầu, khi nghe thấy yêu cầu của anh, An Hạ nhìn anh cười, lắc đầu.

 

An Hạ: Không lấy.

 

“Ồ ~” Yến Bắc Thần có vẻ ngạc nhiên vì bảo mẫu nhỏ thực sự từ chối yêu cầu của mình. Anh nghĩ nghĩ rồi nói, “Bảo mẫu nhỏ, tôi muốn có một con cá mập ở biển, hãy đi bắt một con cho tôi.”

 

Anh đưa ra một yêu cầu khác , lại nghe thấy yêu cầu của anh, ý cười trong mắt An Hạ càng sâu, cô cười lắc đầu.

 

An Hạ: Không bắt.

 

Cô liên tiếp từ chối hai yêu cầu của anh, sự ngạc nhiên trong mắt Yến Bắc Thần biến mất, anh cúi đầu nhìn cô. Đôi đồng tử màu nâu nhạt của anh trở nên nhạt hơn dưới ánh đèn, trong mắt còn mang theo ý cười ôn nhu.

 

Yến Bắc Thần đưa ra yêu cầu thứ ba.

 

“Vậy thì An Hạ, anh thích em.”

 

“Em làm bạn gái anh được không.”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top