Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Ngân Hà Không Cất Lời (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 63: 63

Ngân Hà Không Cất Lời (Dịch) (Đã Full)

  • 304 lượt xem
  • 2274 chữ
  • 2023-02-16 10:17:19

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

An Hạ nói cô phải đi công tác một thời gian.

Sáng sớm, khi Yến Bắc Thần đang dùng bữa sáng thì An Hạ đã nói như vậy. Yến Bắc Thần vừa cắn miếng bánh sandwich vừa nhìn cô làm thủ ngữ, thoáng chốc, khuôn mặt mới tỉnh ngủ của anh trở nên hoảng hốt, suy nghĩ một chút rồi nói.

“Được, anh đi tìm Lý Trạch, đoạt lấy hai ngày nghỉ từ chỗ cậu ấy.” 

Nghe Yến Bắc Thần nói như vậy, An Hạ tiếp tục làm một câu thủ ngữ khác.

An Hạ: Em tự mình đi.

Yến Bắc Thần ngậm miếng bánh sandwich nhìn cô.

An Hạ nhìn dáng vẻ ngốc nghếch của Yến Bắc Thần, cô mím môi, đôi tay tiếp tục làm thủ ngữ.

An Hạ: Không phải có mình em, còn có chị gái, chúng em cần phải về quê xử lí chút chuyện, sẽ mang theo cả đoàn luật sư, anh không cần đi theo đâu.

Từ lần Yến Bắc Thần tặng hoa cho cô, kể với cô về vụ kiện gần đây của công ty. An Hạ đã nhờ anh liên hệ với đoàn luật sư, cô nói mình có chút việc cần sử dụng đoàn luật sư này. Mà cô là người cầm quyền của tập đoàn Yến thị, đương nhiên nhóm luật sư đều tùy ý cô sai bảo. 

Yến Bắc Thần hoàn toàn không biết cô tìm luật sư để làm gì, đoàn luật sư ký hiệp nghị gì, cũng không có nhiệm vụ phải báo cáo lại với anh những chuyện này. Cứ thế trôi qua một tuần, hôm nay An Hạ nói cô muốn mang đoàn đội luật sư về quê, cảm giác không khác mấy với việc mang một đám côn đồ quay về quê báo thù.

Nhưng đây không phải vấn đề quan trọng, quan trọng là An Hạ không mang anh theo.

Yến Bắc Thần nhìn An Hạ, cô dần dần đã có những suy nghĩ của chính mình, dần dần mạnh mẽ hơn, có thể chống đỡ mọi chuyện. Chuyện này khiến Yến Bắc Thần cảm thấy rất vui mừng, nhưng đồng thời có chút cảm giác chua xót không nói nên lời.

Tuy nhiên, từ trước tới nay Yến Bắc Thần không bao giờ phản đối quyết định của cô.

Mặc dù nghe nói cô cùng chị gái về quê không mang theo anh, có cảm giác không thể tin được, nhưng anh vẫn không dò hỏi cặn kẽ rốt cuộc cô đã xảy ra chuyện gì.

Yến Bắc Thần tôn trọng An Hạ tuyệt đối.

Nhìn An Hạ một lúc, anh mới bắt đầu nhai miếng sandwich trong miệng, lẩm bẩm một tiếng.

“Trẻ con lớn rồi, đều có bí mật của riêng mình.”

An Hạ nhìn anh, sau khi nghe anh nói thì mỉm cười.

________

Sau đó, hai người cùng nhau ăn xong bữa sáng. An Hạ đã nói với Yến Bắc Thần về kế hoạch của cô trước một ngày, ngày mai họ sẽ rời đi. Đến lúc đó sẽ lên máy bay rời đi, quê của An Hạ so với Nam Thành là trống đánh xuôi, kèn thổi ngược, cách nhau khá xa, phải ngồi máy bay hơn hai tiếng đồng hồ mới tới nơi.

Sau khi dùng bữa xong, theo thói quen, Yến Bắc Thần sẽ về phòng rửa mặt, thay quần áo, đến khi anh thay quần áo xong đi xuống tầng, ôm An Hạ tạm biệt. Mà hiện tại ngoại trừ ôm, mỗi ngày An Hạ cũng sẽ hôn anh một chút. Hôm nay sau khi bị An Hạ hôn, Yến Bắc Thần cũng không hề bày ra vẻ khoa trương như trước kia, anh đưa tay xoa nhẹ tóc An Hạ, rồi xoay người, mở cửa biệt thự rời đi. 

Ngoài sân biệt thự, lão Trương vẫn như cũ dừng xe trước biệt thự chờ anh. Hôm nay, Yến Bắc Thần không chờ anh ta xuống xe mở cửa mà tự mình mở cửa bước lên. Tài xế ngồi trên ghế lái, nhận ra Yến Bắc Thần đang vội vã lên xe. Anh ta cười một chút, nói với Yến Bắc Thần:

“Yến tiên sinh, hôm nay có muốn đi bệnh viện không?”

Tài xế đang trêu ghẹo anh.

Đây là lần đầu tiên sau khi Yến Bắc Thần nghe xong những lời này mà vẫn nhắm mắt lại không có ý phản bác, anh nói: “Hôm nay không cần.”

Tài xế nghe xong vô cùng kinh ngạc, quay đầu liếc nhìn Yến Bắc Thần một cái.

Yến Bắc Thần nhắm mắt ngồi phía sau xe, hai hàng lông mày nhíu lại, mang chút suy tư lo lắng. Anh như thể đang nhắm mắt suy nghĩ điều gì đó, trong lúc anh đang miên man suy nghĩ, tinh thần chợt hồi phục, hai mắt mở to đối diện với ánh mắt tài xế.

“Nhưng chuyện này cũng không có nghĩa là tôi và bạn gái đã qua thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt.”

“Chỉ là hôm nay trong lòng tôi có chút phiền muộn mà thôi.”

Tài xế: “.....”

________

Yến Bắc Thần mang theo tâm sự đến công ty.

Các thư kí đều rất am hiểu việc nhìn mặt đoán ý sếp, hôm nay Yến Bắc Thần đi làm, khuôn mặt toàn là lo lắng sốt ruột. Trước khi Yến Bắc Thần đến, Lý Trạch đã xuống dưới chỗ bộ phận tiêu thụ tìm giám đốc để giải quyết chút việc. Khi cậu ôm tập tài liệu trở lại, nghe thư ký Tề nói Yến Bắc Thần đã tới rồi, hơn nữa, hình như có tâm sự.

Lý Trạch nghe thư ký Tề nói xong, đáp lại đã biết. Sau đó cậu đến gõ cửa phòng văn phòng rồi vô cùng tự nhiên mà đẩy cửa bước vào.

Yến Bắc Thần đang ngồi trước bàn làm việc, hai tay chống bên huyệt thái dương, trên mặt chồng chất sầu lo, mới ngẩng đầu nhìn Lý Trạch đã làm cậu ấy khẩn trương.

“Làm sao vậy?” Lý Trạch đi đến đặt tài liệu trên bàn.

Yến Bắc Thần nhìn Lý Trạch, có vẻ nghĩ đến chuyện gì, hai mắt anh nhìn lướt qua Lý Trạch rồi lại nhìn vào tập tài liệu trên bàn, nói với cậu.

“Tôi sẽ làm việc thật tốt.”

Lý Trạch: “.....”

“Trong khoảng thời gian này, tôi sẽ xem hết những tài liệu kia, cũng sẽ xử lý các công việc khác, sẽ tự mình tham gia các cuộc họp, bao gồm cả công việc của cậu.” Yến Bắc Thần nói.

Sau đó, Yến Bắc Thần nói với Lý Trạch: “Cho nên cậu phải khiến tôi bận rộn.”

Lý Trạch: “.....”

“Sắp tới đoàn luật sư sẽ đi đến Tần Thành, đến lúc đó cậu sẽ đi cùng họ. Cậu cứ coi chính mình là một thành viên của đoàn luật sư đi, hơn nữa những chuyện mà đoàn luật sư xử lý cậu cũng không cần thắc mắc, cũng không cần báo cáo cho tôi, cậu chỉ đi theo là được rồi.” Yến Bắc Thần vô cùng công bằng nói.

Sau khi lải nhải giảng giải xong, khủng hoảng tích góp hồi lâu trong lòng anh dần giảm bớt.

“Không phải tôi không tin cô ấy, chỉ là tôi hơi lo lắng, lo cô ấy không ứng phó tốt. Tôi biết mình phải tin tưởng cô ấy và để cô ấy làm những gì mình muốn. Nhưng đây là lần đầu tiên cô ấy đi làm việc, lỡ như bị coi thường thì sao? Ngộ nhỡ bị dọa sợ thì phải làm sao? Lỡ như sau này sinh ra bóng ma tâm lý, khiến cô ấy càng không ổn thì phải làm sao bây giờ?”

“Cô ấy không cho tôi đi theo, nhưng tôi rất lo lắng, tôi cần tìm một người đáng tin cậy cho cô ấy. Cậu hãy thay tôi làm việc này, ở bên cạnh quan sát cô ấy, âm thầm giúp cô ấy xử lý những vấn đề phát sinh, tránh cho cô ấy có nỗi lo về sau, khiến cho cô ấy qua chuyện này tin tưởng bản thân mình cũng rất tài giỏi.”

Yến Bắc Thần vừa nói vừa tưởng tượng lỡ như xảy ra những chuyện không hay, lo lắng đến nỗi hàng lông mày nhăn lại.

Lý Trạch nhìn Yến Bắc Thần đang sầu lo, nhìn trong chốc lát rồi đáp lại: “Anh giống như mấy ông lão lớn tuổi cả ngày nghĩ ngợi lung tung.”

Nghe Lý Trạch đánh giá, Yến Bắc Thần: “.....”

“Tôi có thể không lo lắng sao! Hơn nữa không thể nói tôi suy nghĩ lung tung, nếu lỡ bên kia không khuất phục trước tiền tài, làm khó dễ cô ấy thì phải làm sao bây giờ...” Yến Bắc Thần càng suy nghĩ càng phiền muộn hơn.

“Được rồi được rồi, tôi đi.” Lý Trạch cảm thấy Yến Bắc Thần cứ lải nhải như thế rất phiền liền dứt khoát đồng ý. 

Cái kẻ luôn miệng lải nhải nãy giờ sau khi nghe Lý Trạch nhận lời liền im miệng, rồi lẳng lặng nhìn cậu ấy.

Đối mặt với ánh mắt chăm chú của Yến Bắc Thần, Lý Trạch nói: “Tôi sẽ quan tâm, sẽ xử lý mọi chuyện thật tốt, anh cứ yên tâm.”

Nghe được lời bảo đảm của Lý Trạch, Yến Bắc Thần giật giật đôi mắt, gật đầu đáp lại: “Tốt.”

________

Sau khi xin Yến Bắc Thần nghỉ phép, An Hạ và An Thanh cùng với đoàn luật sư của tập đoàn Yến thị lên đường tới Tần Thành.

Mặc dù có một đội ngũ luật sư xuất sắc ở đây, nhưng quả thực không phải chuyện dễ dàng để khởi kiện một vụ án xảy ra tại một thị trấn nhỏ, mà vụ án này còn cách đây mười bốn năm.

Chuyện này xảy ra cách đây rất lâu, hơn nữa thiếu bằng chứng chính xác, như một tòa thành bao phủ đầy bụi bặm, treo bên trên là một cái khóa sắt rỉ sét, cho dù có chìa khóa, cũng cần thời gian cùng năng lực nhất định mới có thể mở ra.

Mà đúng như lời Yến Bắc Thần nói, bọn họ đều rất xuất sắc.

Sau khi gặp An Hạ, trợ lý của đoàn đội luật sư đã chạy đến Tần Thành để thu thập chứng cứ trước, liên hệ nhân chứng, đệ đơn tố tụng với tòa án, khua chiêng gõ trống chuẩn bị sẵn sàng những công việc giai đoạn đầu.

Sau một tuần, chờ đến khi hai đương sự An Hạ cùng An Thanh đến Tần Thành, ngay ngày hôm sau, bản án phủ bụi mười bốn năm lần nữa được mở ra.

Mười bốn năm trước, An mỗ, bốn mươi tuổi tụ tập đánh bạc trong nhà, trong lúc đánh bạc, tên Chu mỗ lợi dụng men say trong người, lao vào cưỡng hiếp đứa con gái lớn mười hai tuổi của An mỗ. Từ đây, lưu lại trong đầu cô con gái lớn bóng ma tâm lý và cơ thể chằng chịt vết thương, mà năm ấy, con gái nhỏ mới sáu tuổi bởi vì sốt cao mà hôn mê, trước khi Chu mỗ xông vào phòng hai chị em họ, người chị đã giấu em gái mình vào tủ bát, trong cơn mê và tuyệt vọng kèm theo cơn sốt cao, cô bé đã nghe thấy toàn bộ sự việc.

Kết thúc vụ việc, con gái lớn của An mỗ chạy trốn khỏi ngôi nhà như hang quỷ kia, còn đứa con gái nhỏ bị nhốt trong tủ bát mãi đến ngày thứ ba mới được tìm thấy. Sau cơn sốt cao và bị tra tấn tâm lý, bệnh tình đứa con gái nhỏ trở nặng, cô bé bị sang chấn tâm lý và không nói được cho đến nay.

________

Đối với những vụ kiện liên quan đến xâm hại tình dục, rất ít phụ nữ có thể báo cảnh sát sau khi chúng thực sự xảy ra. Mà nếu những người đó lấy hết can đảm, không sợ hãi thế tục và phong kiến để báo án, nhưng bởi vì thu thập chứng cứ rất khó khăn, cuối cùng rất ít tội phạm bị định tội.

An Thanh thuộc vào loại đầu tiên.

Mười bốn năm trước, An Thanh mới mười hai tuổi, là trẻ vị thành niên. Sau khi chuyện đó xảy ra, nếu chị ấy đi báo án, chứng cứ rất dễ thu thập, chắc chắn Chu mỗ sẽ bị định tội.

Nhưng sau khi An Thanh định bỏ chạy, An mỗ vì người bạn đánh bài của mình là Chu mỗ, đã chặn lại, không cho chị ấy đi báo án. Đến khi An Hạ tỉnh lại đã là chuyện của nửa tháng sau, cũng không thấy bóng dáng của An Thanh nữa.

Vì thế, Chu mỗ vẫn có thể ung dung ngoài vòng pháp luật suốt mười bốn năm.

Nhưng lưới trời lồng lộng tuy thưa mà khó thoát, cho dù chậm mười bốn năm, nhưng mười bốn năm sau, chị em nhà họ An vẫn mang luật sư quay lại, ngay lập tức tố cáo Chu mỗ.

Mà Chu mỗ không thừa nhận những việc này, sau cùng, luật sư tìm được nhân chứng, cùng với người nhà của Chu mỗ ra sức khuyên bảo, Chu mỗ nhận tội.

Người nhà của Chu mỗ cũng không có ý định chống án.

Cứ như vậy, vụ án mười bốn năm kết thúc, xảy ra ở đâu không ai biết, kết thúc ở đâu cũng không ai hay.

Trong toàn bộ quá trình xử lý vụ án, nguyên cáo An Thanh ngồi ở bên cạnh như người ngoài cuộc, vẻ mặt rất bình tĩnh, ngay cả khi gặp lại Chu mỗ, trong mắt cũng không có một chút gợn sóng.

Vụ án được tiến hành và kết thúc một cách có trật tự, sau khi thẩm phán tuyên án Chu mỗ, toàn bộ quá trình xét xử vụ án đã kết thúc. An Thanh đứng dậy khỏi vị trí của nguyên cáo.

Ngay sau đó, cái gì An Thanh cũng không nói mà đi tới bên cạnh em gái, ôm An Hạ thật chặt.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top