Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Ngân Hà Không Cất Lời (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 70: 70

Ngân Hà Không Cất Lời (Dịch) (Đã Full)

  • 308 lượt xem
  • 2124 chữ
  • 2023-02-16 10:23:28

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

“Không cho anh ấy đâu.” Tiêu Tiêu thấy An Hạ làm xong thủ ngữ, “Hừ” một tiếng rồi chạy về phòng.

 

Mà đứa nhỏ kiêu ngạo, lời nói thì nói như vậy, nhưng cuối cùng vẫn lấy cho Lý Văn Tiệp và An Hạ mỗi người một cây kem. Sau khi lấy kem xong, cô bé liền trở về phòng mở điều hòa xem phim hoạt hình. Lý Văn Tiệp cùng An Hạ ngồi trước bàn cờ vây, vừa ăn kem vừa nói chuyện phiếm.

 

“Muốn chơi thêm một ván không?” Lý Văn Tiệp hỏi.

 

An Hạ đang ăn kem, nghe lời Lý Văn Tiệp vừa nói, liền cười với cậu một chút, gật gật đầu.

 

Hai người thu dọn bàn cờ, bắt đầu chơi cờ.

 

Đặt quân cờ lên bàn cờ, An Hạ hỏi một câu.

 

An Hạ: Cậu học chơi cờ vây từ lúc nào vậy?

 

Cô nhớ rõ khi cả hai người còn đang học cao trung, Lý Văn Tiệp không hề biết chơi cờ vây.

 

“Sau khi vào đại học, có một câu lạc bộ cờ vây.” Lý Văn Tiệp nói, “Lần trước không phải tớ đã uống rượu sao? Lần đó chính là khi câu lạc bộ cờ vây ăn mừng sau khi thắng một trận đấu.”

 

Lý Văn Tiệp nói xong, An Hạ cúi đầu cầm lấy quân cờ gật gật đầu.

 

Sau khi cậu nói xong, An Hạ liền gật gật đầu, không nói thêm gì nữa. Lý Văn Tiệp đợi trong chốc lát, ngẩng đầu nhìn thoáng qua An Hạ, cậu liếc mắt nhìn An Hạ một cái, nói.

 

“Cậu có muốn tới đó học không?”

 

Lý Văn Tiệp nói xong, An Hạ liền ngẩng đầu lên nhìn về phía cậu.

 

Trong tuần mà An Hạ và An Thanh trở về Tần Thành, mẹ Vương được quản gia Lâm sắp xếp về nhà chăm sóc cho Tiêu Tiêu. Phải biết rằng, bình thường dưới tình huống này, không có một bảo mẫu nào có thể được chủ nhà sắp xếp một người hầu khác tới chăm sóc cho người nhà của người đó, trừ phi bảo mẫu nhỏ và chủ nhà còn có thêm một tầng quan hệ khác.

 

Khi đó mẹ Vương liền suy đoán An Hạ và Yến Bắc Thần đang hẹn hò. Mà bà đã biết, thì đương nhiên cũng sẽ nói lại với Lý Văn Tiệp. Suy cho cùng thì mẹ Vương cũng không phải một người mẹ đần độn, bà biết tình cảm của con mình dành cho An Hạ là như thế nào.

 

Mà vào lúc mẹ kể cho cậu nghe chuyện đó, Lý Văn Tiệp cũng cũng không quá ngạc nhiên. Kỳ thật vào cái ngày mà cậu định tỏ tình với An Hạ nhưng lại bị Yến Bắc Thần cắt ngang, cậu đã có cảm giác như có một con dao đang treo lơ lửng trên đỉnh đầu mình rồi.

 

Mẹ báo cho cậu biết tin tức này, cũng chỉ là làm cho con dao này rơi xuống mà thôi.

 

Lý Văn Tiệp nên mừng thay cho An Hạ.

 

Cậu cảm giác được, tình cảm của An Hạ kỳ thật cũng không phải dành cho cậu. Cho dù hôm đó cậu có tỏ tình được đi chăng nữa, những gì cậu thu lại được cũng sẽ là lời từ chối của An Hạ mà thôi. Mà An Hạ lại ít tiếp xúc với người khác, Lý Văn Tiệp cũng đã gặp qua thiếu gia nhà họ Yến kia rồi, anh giống như ngôi sao trên trời vậy, có thể làm cho thiếu nữ nhìn lên rồi khao khát cũng là chuyện bình thường.

 

Cậu rất vui vì An Hạ là người có thể chiếm được ngôi sao đó.

 

Đây không chỉ là chuyện tâm ý của người thiếu nữ được đáp lại, mà quan trọng hơn nữa là cuộc sống của An Hạ hẳn là cũng sẽ trở nên tươi sáng và bình yên hơn khi ở cùng với người đó.

 

Yến Bắc Thần là thiếu gia, rất có tiền. Theo lời mẹ Vương nói, An Hạ và An Thanh phải trở về Tần Thành là vì thưa kiện, mà Yến Bắc Thần đã cử toàn bộ luật sư của công ty đến để hỗ trợ.

 

Anh có thể làm được đến mức này, thì việc giúp đỡ An Hạ vào trường học chắc hẳn sẽ không phải là một chuyện quá khó khăn.

 

Mặc dù An Hạ đã đi làm được một năm, nhưng nền tảng kiến thức của cô khá tốt, kiến thức chưa học cũng không quá nhiều. Từ giờ bắt đầu chuẩn bị, còn một năm nữa mới tới kì thi đại học tiếp theo, cũng đủ cho cô ôn tập.

 

Tuy rằng cậu không thể hẹn hò với An Hạ, nhưng dưới góc độ bạn bè cậu vẫn luôn biết An Hạ muốn được vào đại học đến mức nào, cho nên cậu mới hỏi An Hạ vấn đề này.

 

Mà Lý Văn Tiệp vừa hỏi xong, An Hạ liền nhìn về phía cậu, dường như cô đang suy nghĩ. Sau khi suy nghĩ xong, An Hạ giơ tay làm thủ ngữ.

 

An Hạ: Có.

 

Nhìn thấy câu trả lời của An Hạ, Lý Văn Tiệp cười một chút.

 

Quả nhiên, An Hạ vẫn luôn muốn được đi học.

 

Những chuyện mà cô muốn làm, lúc này cô đều đã có đủ khả năng để thực hiện, chuyện này đối với Lý Văn Tiệp mà nói, cũng là một chuyện vô cùng tốt đẹp.

 

“Tôi có thể giúp cậu.” Lý Văn Tiệp dường như còn vui hơn cả An Hạ nữa.

 

“Cậu rời đi vào học kì thứ hai, tôi đã ghi chép lại đầy đủ tất cả các bài học rồi, sau này sẽ đưa lại cho cậu.” Lý Văn Tiệp nói.

 

Sau khi An Hạ thôi học, Lý Văn Tiệp cũng không cho rằng An Hạ sẽ thật sự không tiếp tục việc học nữa, cho nên cậu đã sắp xếp lại tất cả ghi chép bài vở từ sau khi An Hạ nghỉ học, hy vọng có thể giúp cho cô.

 

Bây giờ, những ghi chép đó cũng có tác dụng rồi.

 

Lý Văn Tiệp nói xong, hai mắt An Hạ liền sáng rực lên, cô cảm kích nở nụ cười với Lý Văn Tiệp, rồi sau đó đưa tay làm thủ ngữ.

 

An Hạ: Cảm ơn.

 

“Không cần khách sáo.” Lý Văn Tiệp nói.

 

Nói xong, Lý Văn Tiệp lại nhìn An Hạ cười, nói tiếp.

 

“Nếu sang năm mà cậu trúng tuyển vào đại học X, thì tôi sẽ hơn cậu hai năm lận đấy.”

 

Tuy rằng An Hạ chỉ nghỉ học một năm, nhưng vì thời gian không đủ, cô đã bỏ lỡ kỳ thi đại học năm nay, chỉ có thể tham gia vào kì thi của năm tới, quả thật là đã muộn mất hai năm so với bạn bè cùng trang lứa.

 

Nhưng đối với An Hạ mà nói thì đây không phải việc gì lớn.

 

Chỉ cần có thể đi học, bao nhiêu tuổi cũng không muộn.

 

________

 

Sau khi chơi hai ván cờ vây với Lý Văn Tiệp, An Hạ liền về nhà để dỗ Tiêu Tiêu ngủ. Cô mới vừa dỗ Tiêu Tiêu ngủ không bao lâu, liền nhận được tin nhắn của Yến Bắc Thần.

 

Nhìn thấy nội dung tin nhắn, đáy mắt An Hạ liền hiện ra ý cười. Cô bước ra khỏi phòng, đi đến lối đi nhỏ ngoài hành lang và nhìn từ trên lầu xuống. Một người đàn ông đứng ở đầu hẻm, ăn mặc áo sơ mi và quần tây, đang ngẩng đầu nhìn về phía cô.

 

Sau khi nhìn thấy cô bước ra, người đàn ông nở nụ cười.

 

Nhìn Yến Bắc Thần nở nụ cười, lồng ngực An Hạ bỗng chốc như núi đồi nở hoa, cô cũng cười theo, đóng cửa nhà lại, chạy xuống lầu.

 

Sau khi An Hạ chạy xuống dưới lầu, liền đi thẳng tới bên cạnh Yến Bắc Thần. Yến Bắc Thần dang hai tay ra, ôm cô vào lòng. Hai người ôm nhau, Yến Bắc Thần giơ tay vuốt tóc cô hai lần, hai mắt An Hạ sáng lấp lánh, đôi mắt Yến Bắc Thần cũng bị cô chiếu sáng.

 

Lúc An Hạ còn đang dỗ Tiêu Tiêu ngủ thì An Thanh cũng đã về nhà rồi. Bây giờ Yến Bắc Thần đến đây, An Hạ cũng có thể trực tiếp rời đi cùng với Yến Bắc Thần.

 

Hai người đứng trong sân ôm nhau một lúc, rồi lại nắm tay đi về phía con hẻm. Khi đang đi, Yến Bắc Thần cũng nhìn thấy cặp sách phía sau lưng An Hạ.

 

An Hạ cũng thường xuyên mang theo đồ vật trong nhà.

 

Có đôi khi là quần áo bẩn của chị gái và Tiêu Tiêu, có đôi khi là chăn mền cần tháo ra để giặt giũ, dù sao đại đa số đều là những món đồ liên quan đến công việc nhà.

 

Sau khi Yến Bắc Thần nắm tay An Hạ, anh cũng giơ tay cầm lấy cặp sách ở sau lưng cô. Khi anh cầm cặp sách lên, rõ ràng cổ tay của Yến Bắc Thần đã bị đè xuống một chút. Ánh mắt anh có chút kinh ngạc, hỏi.

 

“Đây là cái gì?”

 

Sau khi Yến Bắc Thần hỏi xong, An Hạ cũng quay đầu lại vui vẻ nhìn anh.

 

An Hạ: Vở ghi chép.

 

An Hạ dừng bước chân. Hẻm nhỏ không có ánh đèn, bọn họ lúc này còn đang đứng ở đầu hẻm, vừa vặn ánh đèn trong sân có thể chiếu lại đây một chút. Với chút ánh sáng này, An Hạ mở khóa cặp sách ra, cho Yến Bắc Thần xem bên trong cặp sách có gì.

 

Sau khi cùng Lý Văn Tiệp chơi cờ vây, An Hạ lại đến nhà cậu một chuyến, cậu lấy tất cả những quyển vở ghi chép đã được soạn cẩn thận ra từ tủ kính, đưa cho cô.

 

Việc học của lớp mười hai rất nặng nề, tuy rằng chỉ là vở ghi chép bài của nửa học kì, nhưng cũng đã đóng được một cuốn sách nặng trĩu, có thể thấy được Lý Văn Tiệp ghi chép lại cẩn thận đến mức nào.

 

Mà bài vở được ghi chép cẩn thận đối An Hạ mà nói lại càng hữu ích hơn.

 

Nền tảng kiến thức của cô không tồi, nhưng đã hơn một năm cô không đi học rồi, muốn bắt đầu học lại một lần nữa, có thể cô sẽ khó hiểu bài hơn trước kia nhiều.

 

Có được mấy quyển ghi chép này lại vừa vặn tốt.

 

An Hạ vô cùng vui vẻ.

 

Bởi vì có bài vở được ghi chép lại đầy đủ thế này, việc học của cô liền có thể được tiếp tục, cô có thể dùng thời gian một năm để học lại hết những phần kiến thức đã bỏ lỡ. Chờ đến khi học xong, cô sẽ tham gia thi đại học, vậy thì cô cũng sẽ có thể vào đại học rồi.

 

Bởi vì An Hạ vui vẻ, khi cô cùng Yến Bắc Thần nhìn vở ghi trong cặp sách, trong mắt cô đều là ánh sáng của sự phấn khích và chờ mong. Mà Yến Bắc Thần cũng chăm chú nhìn cô vào lúc cô cho anh xem những quyển vở, mô tả tác dụng của mấy quyển vở này.

 

Đôi mắt bảo mẫu nhỏ sáng lấp lánh, tràn đầy vui vẻ, Yến Bắc Thần nhìn bảo mẫu nhỏ đang vui vẻ, trong tròng mắt cũng có chút biến hóa.

 

“Em muốn tham gia thi đại học sao?”

 

Yến Bắc Thần nói xong, An Hạ giương mắt nhìn về phía anh.

 

Yến Bắc Thần nhìn vào ánh mắt của cô một cách thật tế nhị.

 

Không giống như vui vẻ, cũng không giống như không vui, chỉ là có chút ngoài dự đoán khi biết cô quyết định như vậy. Anh dường như không mong rằng cô sẽ tham gia kì thi tuyển sinh đại học.

 

Yến Bắc Thần quả thật không biết rằng An Hạ muốn tham gia thi đại học.

 

Đối với chuyện An Hạ đột nhiên hưng phấn nói với anh rằng cô muốn tham gia thi đại học như thế này, Yến Bắc Thần có chút trở tay không kịp. Sau khi nghe anh hỏi như vậy, An Hạ liền giương mắt nhìn về phía anh, ý cười trong mắt như bị câu hỏi này của anh làm nhạt đi.

 

“Em đừng hiểu lầm.” Yến Bắc Thần nhìn ý cười nhạt dần trong mắt An Hạ, vội vàng nói.

 

Sau khi anh nói xong, hơi mím môi cúi đầu, rồi ngẩng đầu nhìn về phía An Hạ, nói.

 

“Không phải anh không muốn em đi học đâu.” Yến Bắc Thần nói.

 

“Thực ra là anh không biết em lại muốn tham gia thi vào đại học đến vậy.”

 

Nói tới đây, Yến Bắc Thần nhìn An Hạ, vẻ mặt như vẫn chưa sắp xếp xong câu chuyện, nói.

 

“Thật ra trước đây anh đã tặng hai tòa nhà cho đại học X.”

 

“Nếu như không có gì ngoài ý muốn, vào tháng chín năm nay khi khóa học mới được khai giảng, em liền có thể trực tiếp đến đại học X báo danh.”

 

“Nghĩa là em không cần phải tham gia thi đại học.”

 

An Hạ: “.....”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top