Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Ngân Hà Không Cất Lời (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 75: 75

Ngân Hà Không Cất Lời (Dịch) (Đã Full)

  • 303 lượt xem
  • 2219 chữ
  • 2023-02-16 10:27:50

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Kể từ sau sóng gió năm ngoái, tập đoàn Yến thị đã đi vào trạng thái phát triển ổn định.

 

Hiện tại, dưới sự điều hành của Yến Bắc Thần và đội ngũ quản lý mà anh đã dày công đào tạo, tập đoàn Yến thị đang phát triển nhanh chóng, giá cổ phiếu tăng cao, đạt đến thời kỳ đỉnh cao chưa từng có.

 

So với thái độ lạnh nhạt và suy sụp trong công việc trước đây, trong một năm nay, tính tình của Yến Bắc Thần đã dần trở nên trầm ổn hơn một chút. Anh cũng trở nên nghiêm túc hơn với công việc của mình.

 

Nhưng mà, cũng chỉ có “một chút” mà thôi.

 

Trải qua đợt sóng gió vào năm ngoái, sau một năm chỉnh đốn, tập đoàn đã bắt đầu phát triển một cách triệt để. Ngoài thị trường nội địa, năm nay còn tiến quân vào thị trường châu Âu, châu Mỹ và châu Úc. Quy mô càng ngày càng lớn, công việc ngày càng nhiều. Ngoài công việc, còn có các cuộc họp và hội thảo, mỗi ngày Yến Bắc Thần đều vô cùng bận rộn. Vừa họp bộ phận marketing bên này xong thì lại có cuộc họp với chủ tịch tập đoàn hợp tác. Lý Trạch ghi lại biên bản cuộc họp, xem lại bản hành trình trên tay và báo cáo với Yến Bắc Thần về công việc tiếp theo.

 

Sau khi bước vào văn phòng, Yến Bắc Thần cởi cà vạt trên cổ, đặt sang một bên, sau đó ngã xuống ghế sô pha trong văn phòng.

 

“Không đi.”

 

Lý Trạch: “.....” 

 

Lý Trạch đang nói với Yến Bắc Thần về công việc của buổi chiều. Vào lúc ba giờ chiều nay, sẽ có một cuộc họp thương mại ở Nam Thành, tập đoàn Nam Thành và người trong gia tộc đều sẽ đến.

 

Lúc trước, tập đoàn Yến thị cũng được mời, nhưng đều là do Uông tổng tham dự. Sau chuyện xảy ra vào năm ngoái, Uông tổng đã từ chức, bây giờ mọi người đều biết rằng Yến Bắc Thần đã chân chính nắm quyền quản lý của tập đoàn Yến thị, vì vậy những nhân vật có tiếng ở Nam Thành đều nhìn Yến Bắc Thần với vẻ ngưỡng mộ.

 

Thậm chí lúc trước còn có người từng ngỏ ý muốn liên hôn nhưng Yến Bắc Thần đã có vị hôn thê nên chuyện này bị chặn lại.

 

Tuy rằng bây giờ tập đoàn Yến thị đã là một công ty lớn ở Nam Thành, nhưng cho dù có lớn, muốn phát triển ở Nam Thành thì vẫn cần phải tham gia những hoạt động ngoại giao.

 

Trong lúc Yến Bắc Thần đang nói chuyện, anh gác một chân lên tay vịn của ghế sô pha, hai chiếc cúc áo trên cổ áo cũng đã bị cởi ra, nhìn bộ dạng uể oải của anh, chỗ nào giống với người vừa nãy chất vấn bộ phận marketing trong phòng họp.

 

“Tại sao lại không đi?”

 

Cho dù ông chủ nhà mình có như thế nào thì vẫn là ông chủ nhà mình, Lý Trạch nói: “Buổi chiều không có lịch trình, anh không cần làm gì cả chỉ cần đến tham gia bữa tiệc thôi. Cùng lắm thì chào hỏi người khác một chút…”

 

“Vậy thì cậu đi không phải sẽ tốt hơn sao.” Yến Bắc Thần nói. 

 

Lý Trạch: “.....”

 

“Tôi chỉ là một trợ lý.” Lý Trạch nói xong liền nhìn về phía Yến Bắc Thần đang lười biếng: “Tôi không thể đi thay anh được, chiều nay tôi còn có việc.”

 

“Tôi cũng có việc phải làm.” Yến Bắc Thần nói.

 

Sau khi Yến Bắc Thần nói xong, Lý Trạch lại cúi đầu nhìn lướt qua lịch trình của Yến Bắc Thần, thấy buổi chiều anh không có việc gì làm, Lý Trạch cau mày nói: “Không phải tôi đã nói buổi chiều không hề có công việc gì sao?”

 

Lý Trạch cau mày và nói, Yến Bắc Thần lăn một vòng trên ghế sô pha rồi đứng dậy.

 

“Lại không phải chuyện công việc.” Yến Bắc Thần nhìn Lý Trạch lẩm bẩm nói.

 

Sau khi nghe Yến Bắc Thần nói xong, Lý Trạch liếc nhìn anh.

 

Lúc Lý Trạch quay sang nhìn, Yến Bắc Thần mỉm cười nói: “Chiều này An Hạ có một tiết học, tan học tôi muốn đi đón cô ấy. Hơn nữa, hôm nay chị dâu tôi chuyển nhà mới, tôi muốn đi giúp đỡ một chút. Chuyển nhà xong, buổi tối tôi sẽ ăn tối ở nhà bọn họ.”

 

Lý Trạch: “.....” 

 

Yến Bắc Thần tự mình sắp xếp lịch trình cho buổi chiều xong, liền đứng lên khỏi ghế sô pha. Yến Bắc Thần và Lý Trạch là bạn tốt, trên thực tế hai người bằng tuổi nhau, nhưng Yến Bắc Thần trông cao hơn Lý Trạch, sau khi đứng dậy, Lý Trạch bất giác phải ngước mắt lên nhìn anh.

 

Sau khi ông chủ nhà cậu đứng dậy, ánh mắt anh được bao phủ bởi sự ngọt ngào.

 

“Đây không phải là công việc, đây là đi gặp nhà mẹ đẻ của vị hôn thê của tôi.”

 

“Cậu không có hả?”

 

“Đương nhiên là không có.”

 

“Đừng nói về gặp gia đình mẹ đẻ, đến bạn gái cậu còn không có.”

 

Yến Bắc Thần cười hì hì nói, đồng thời giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ, sau khi xem thời gian, anh thu hồi bộ mặt “xấu xí”, “có bạn gái” của mình và nói: “Tôi phải đi đón An Hạ.”

 

Dứt lời, Yến Bắc Thần xoay người rời khỏi văn phòng. Trước khi đi, anh còn vỗ vai Lý Trạch.

 

“Tôi đã hoàn thành công việc của mình, nhường lại cuộc họp thương mại cho cậu đó.”

 

Yến Bắc Thần thu xếp xong, rời khỏi văn phòng.

 

Trong văn phòng, Yến Bắc Thần đã rời đi, chỉ còn lại mình Lý Trạch. Nhìn căn phòng to lớn trống rỗng, Lý Trạch bình tĩnh lại, kìm nén biểu cảm.

 

________

 

Sau khi Yến Bắc Thần rời công ty, anh lái xe đến Đại học X.

 

Năm ngoái sau khi vào Đại học X, đến hiện tại An Hạ đã lên năm hai, là một sinh viên đại học rất trưởng thành. An Hạ có tính cách rất tốt, mặc dù không sống trong ký túc xá của trường nhưng cô đã làm quen nhiều bạn mới. Bạn bè của An Hạ ai cũng biết cô đã đính hôn. Vị hôn phu của cô là một người cao ráo, giàu có và đẹp trai, không phải là con nhà giàu, mà là chủ tịch của một tập đoàn nào đó. Chuyện tưởng như chỉ xuất hiện trong truyện cổ tích cô bé lọ lem lại xảy ra ngay trước mặt họ. Ban đầu ai cũng nghĩ vị đó sẽ là một tay chơi bời lêu lổng, nhưng không ngờ anh lại rất ôn nhu và chu đáo.

 

Mặc dù An Hạ đã vào đại học nhưng bạn trai chủ tịch của cô vẫn đến đón cô mỗi ngày, tình cảm của hai người rất tốt, họ thường xuyên bị bắt gặp cùng nhau trong khuôn viên trường.

 

Nói như vậy, các cô gái đều rất hâm mộ An Hạ, còn các nam sinh thì không dám có ý nghĩ khác với cô, bởi vì không ai muốn đối đầu với vị chủ tịch đó.

 

Cứ như vậy, mặc dù lúc đầu Yến Bắc Thần có chút lo lắng cho An Hạ vào một ngôi trường toàn những nam sinh chỉ lo chuyện yêu đương, nhưng sau một năm, sự lo lắng của anh đã phần nào giảm bớt.

 

Cũng chỉ là một chút thôi.

 

Yến Bắc Thần để xe ở bãi đậu xe, đi thẳng đến khu dạy học của An Hạ. Anh ngồi đợi một lúc trên băng ghế trong sân của khu dạy học. Khi tiếng chuông tan học vang lên, Yến Bắc Thần tựa lưng vào ghế, nhìn về phía phòng học của An Hạ.

 

Một lúc sau, bóng dáng An Hạ cùng với dòng người bước ra.

 

An Hạ vừa bước ra, cô liền nhìn về hướng băng ghế dài. Ánh mắt hai người qua hai tầng lầu chạm vào nhau, cả hai đều nhìn đối phương mỉm cười. Bạn thân của An Hạ đi bên cạnh cô nói đùa.

 

“Bạn trai cậu lại đến đón cậu kìa.”

 

“Anh ấy đối với cậu thật tốt.”

 

“Sợ Tiểu Hạ bị người ta bắt đi? Nhưng chỉ với đám con trai trong lớp chúng ta, vẫn nên quên chuyện đó đi ha ha ha ha.”

 

Bị vài người bạn trêu ghẹo, An Hạ cũng cười với mọi người, rồi sau đó chào tạm biệt các bạn của cô, chạy xuống cầu thang. Lúc cô chạy đến hàng ghế dài, Yến Bắc Thần đã đứng lên. Vừa nãy An Hạ chạy nhanh đến chỗ Yến Bắc Thần, chạy hơi quá đà, Yến Bắc Thần giơ tay bắt lấy cánh tay của cô, khiến cô khẽ ngã vào lồng ngực anh.

 

Sau cái ôm ngắn ngủi như thế, Yến Bắc Thần đưa tay lên sờ tóc An Hạ, sau đó mỉm cười và nói điều gì đó bằng thủ ngữ.

 

Yến Bắc Thần: Bây giờ em không còn ngại ngùng nữa sao?

 

Nhìn thấy thủ ngữ của Yến Bắc Thần, nụ cười của An Hạ không hề giảm bớt. Trước đây, mỗi lần Yến Bắc Thần đến đón cô, anh đều mở rộng vòng tay và đợi cô đến và ôm anh. Sau khi làm quen với các bạn cùng lớp, kiểu tiếp xúc thân mật này khiến cô có chút ngượng ngùng, nên cô đã đổi thành nắm tay.

 

Yến Bắc Thần có chút giận dỗi đối với chuyện này nhưng An Hạ đã an ủi anh.

 

Nhìn thủ ngữ Yến Bắc Thần làm, An Hạ mỉm cười cũng trả lời anh bằng thủ ngữ.

 

An Hạ: Ngại.

 

An Hạ: Nhưng mà cái này cũng không phải em cố ý.

 

Yến Bắc Thần: Vậy nếu anh cũng không cố ý thì có thể hôn em không?

   

An Hạ: Không được.

 

Yến Bắc Thần: …

 

Sau khi hai người gặp nhau, họ vừa đi ra khỏi tòa nhà dạy học vừa làm thủ ngữ. Mặc dù bây giờ An Hạ có thể nói chuyện, nhưng hai người họ vẫn sử dụng thủ ngữ như một phương thức giao tiếp ngọt ngào khác mà chỉ có họ mới có thể hiểu được. Nếu như trong tay không cầm vật gì, cả hai sẽ giao tiếp bằng thủ ngữ.

 

Bị An Hạ từ chối hôn anh, Yến Bắc Thần nhún vai và giơ tay cầm lấy cặp sách của cô. Sau đó, cả hai cùng nắm tay nhau ra bãi đậu xe.

 

Khi lên xe, Yến Bắc Thần đã đè An Hạ và hôn cô một hồi lâu.

 

________

 

Kể từ khi trở về sau vụ kiện ở Tần Thành, An Hạ và An Thanh đã bàn bạc chuyển ra khỏi tiểu khu. Mặc dù cả hai đều có tình cảm sâu đậm với nơi này, nhưng rốt cuộc thì điều kiện ở đó cũng quá đơn sơ. Ngay cả khi họ có thể sống ở đó mãi mãi, họ vẫn muốn tìm nơi ở tốt hơn cho Tiêu Tiêu.

 

Nhưng họ không dọn ra ngoài ngay mà đợi đến khi Tiêu Tiêu tốt nghiệp mẫu giáo và vào tiểu học rồi mới dọn ra ngoài.

 

Ngôi nhà mới mà họ chuyển đến cách trường tiểu học tốt nhất ở Nam Thành không xa, nằm trong một tiểu khu cao cấp. Sau khi từ Tần Thành trở về, An Hạ đã mua căn nhà đó. An Thanh đã sửa sang lại một chút, hiện tại mùi sơn đã bay gần hết, nên người một nhà thương lượng cùng nhau chuyển đến đây.

 

Bây giờ học kỳ mới vừa bắt đầu vào tháng chín, cái nóng ở Nam Thành đã dịu đi đôi chút. An Hạ đã giúp chị gái thu dọn một số thứ trong nhà, sau đó chuyển đồ đạc đến, và sắp xếp các thứ khác.

 

Từ trước đến nay Yến Bắc Thần từ không giỏi mấy việc trang trí, khi dọn đến nhà mới, anh chỉ có thể giúp đỡ những công việc nặng nhọc. Đến năm rưỡi chiều, đã đến giờ tan học, An Hạ và Yến Bắc Thần đến đón Tiêu Tiêu.

 

Năm nay Tiêu Tiêu vừa vào tiểu học, cô bé đang là học sinh lớp một. Thường thì An Thanh sẽ đến đón cô bé, nhưng hôm nay lại là Yến Bắc Thần, Tiêu Tiêu vừa ra khỏi trường nhìn thấy Yến Bắc Thần đã vội chạy đến.

 

“Dượng ơi!” Tiêu Tiêu gọi to.

 

Tiếng kêu của con nít lúc nào cũng dễ nghe, sau khi nghe xưng hô Tiêu Tiêu gọi mình, Yến Bắc Thần càng cảm thấy giọng cô bé cực kỳ hay. Nắm tay cô bé, Yến Bắc Thần nói: “Con có nhớ dượng không?”

 

Cả hai đã không gặp nhau trong một thời gian.

 

“Đương nhiên con nhớ dượng rồi.” Tiêu Tiêu nói. Sau khi nói xong, Tiêu Tiêu nhìn quầy bán đồ ăn vặt ở cổng trường và nói: “Nếu dượng mua cho con một cây kem thì con sẽ càng nhớ dượng.” 

 

Cô bé con cười tủm tỉm nói yêu cầu của mình. Yến Bắc Thần cúi đầu nhìn thoáng qua cô bé con mà anh đang dắt tay. Tiêu Tiêu thực sự rất giống An Hạ, nên mỗi lần cô bé mỉm cười xin anh gì đó, Yến Bắc Thần đều không thể từ chối được.

 

“Được...” Yến Bắc Thần nghĩ xong liền đồng ý với cô bé, và dẫn Tiêu Tiêu đến quầy bán đồ ăn vặt.

 

Vừa đi đến quầy bán đồ ăn vặt, bọn họ đã bị gọi lại.

 

“Sắp đến giờ ăn tối rồi, không thể ăn kem.”

 

Yến Bắc Thần nghe thấy giọng nói này, anh và Tiêu Tiêu đều quay sang nhìn hướng phát ra âm thanh.

 

Sau khi nhìn thấy, Yến Bắc Thần: “.....”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top