Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Lịch sử
  3. Ngân Hồ (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 56: Tuyệt xử phùng sinh.(2)

Ngân Hồ (Dịch) (Đã Full)

  • 373 lượt xem
  • 1263 chữ
  • 2023-02-14 23:08:47

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Thiết Tâm Nguyên cũng toát mồ hôi, nắng gắt cuối thu thật đáng sợ, thêm vào đọc sách cả một buổi sáng khô cả cổ, lúc này y chỉ muốn đi nhanh tới phế viên, uống nước mát no bụng.

Hồ ly đi đầu, chạy phăm phăm trong bụi cỏ hoang, đi khi nó chơi chán chạy ra thì lông dính đầy ké đầu ngựa.

Thiết Tâm Nguyên thở dài ngồi xuống nhổ giúp nó, thường ngày đây là việc của đám Thủy Châu Nhi, việc này rất tốn thời gian, mất nửa tuần hương mới khôi phục lại nguyên dạng.

Hồ ly sạch sẽ rồi, Thiết Tâm Nguyên dẫn nó về nhà.

Một đại hán hùng vĩ đứng sau lưng Thiết Tâm Nguyên cười nói:”Tới rồi vì sao lại muốn đi? Chẳng lẽ ngươi không muốn gặp bằng hữu.”

Thiết Tâm Nguyên sợ hãi ngồi bệt xuống đất, còn chưa nói gì nước mắt đã như trực trào ra.

“Cấm khóc, nếu không đừng trách gia gia độc ác.”

Đại hán đi tới xách cổ áo Thiết Tâm Nguyên như xách gà con, sải bước đi vào trong, còn về phần hồ ly thì đã chui tọt vào bụi cỏ, hắn chẳng bận tâm tới một con súc sinh.

Tiểu Xảo Nhi bị trói nhìn thấy Thiết Tâm Nguyên cũng bị người ta bắt, khuôn mặt tái nhợt trở thành tuyệt vọng.

“Thần tí nỏ của Đại Hạ bị các ngươi tặng cho hôn quân Triệu Tống, vậy thì các ngươi phải bị trừng phạt, giờ ta hỏi một câu, các ngươi có giữ lại bản sao không?”

Tiểu Xảo Nhi định trả lời thì Thiết Tâm Nguyên giành trước một bước, sụt sịt nói:”Cái bản vẽ vứt đi đó toàn sơ hở, nếu ngươi muốn ta vẽ cho ngươi một bức.”

Đại hán bất ngờ lắm:”Thật không?”

Thiết Tâm Nguyên chỉ túi sách của mình:”Trong đó có bút mực, giờ ta vẽ cho ngươi, còn một số quy củ và kích cỡ cần hắn giúp.”

Đại hán đá túi sách trả Thiết Tâm Nguyên, cởi trói cho Tiểu Xảo Nhi, thấp giọng nói:”Nếu có thể vẽ lại được, gia gia sẽ không lấy mạng các ngươi.”

Thiết Tâm Nguyên mếu miệng:”Ta nhất định sẽ vẽ ra, đừng giết bọn ta.”

Đại hán cười nhạt:”Gia gia chỉ cần bản vẽ, không cần mạng người, nếu vẽ linh tinh, gia gia bẻ gãy cổ.”

Nói rồi rắc một tiếng bẻ gãy đôi cái gậy to bằng cổ tay.

Thiết Tâm Nguyên rùng mình, tức thì lấy bút mực ra, xách ấm trà bên cạnh đổ ít nước vào nghiêm mực, thấy còn nhiều nước, lau miệng ấm, ngửa cổ tu một hơi, uống xong rất lễ phép trả lại ấm cho đại hán.

Đại hán đặt ấm trà lên bàn, ngồi đó đợi Thiết Tâm Nguyên vẽ.

Tiểu Xảo Nhi chỉ đám đệ muội bị trói thành xâu dài, khẽ lắc đầu bảo hết cách rồi, Thiết Tâm Nguyên cố gắng trấn định nói nhỏ:”Đợi xem đã.”

Trải giấy ra, Thiết Tâm Nguyên dựa theo trí nhớ khôi phục bản vẽ thần tí nỏ, chỗ nào không chắc chắn thảo luận với Tiểu Xảo Nhi, cả hai đều vô cùng chuyên chú.

Khi vẽ tới phần nẫy nỏ, Thiết Tâm Nguyên dừng bút lại nói:”Trong bản vẽ gốc thiếu một thứ.”

Đại hán hừ một tiếng:”Thiếu cái gì, ngươi quên đừng có lấy thứ khác vẽ bừa thay thế, gia gia giết ngươi.”

“Tổ tiên ta làm thợ rèn, gia gia ta là thợ rèn, cha ta cũng là thợ rèn, từ nhỏ ta đã chơi với các loại bản vẽ, nhưng bản vẽ thần tí nỏ thì là lần đầu tiên ta thấy, cho nên ta dụng tâm ghi nhớ ...”

Thiết Tâm Nguyên lắc đầu, nói một tràng dài: Đại hán mất kiên nhẫn vung tay cắt ngang lời y:”Nói trọng yếu đi.”

Thiết Tâm Nguyên len lén nhìn mặt đại hán nuốt nước bọt:”Thần tí nỏ khi lên dây tốn rất nhiều sức, nếu như thêm vào bánh răng ít nhất giảm bớt sáu thành lực đạo, sử dụng sẽ thuận tiện … á!”

Đại hán nhấc y lên ném bịch xuống đất:”Gia gia không cần bánh răng, chỉ cần bản vẽ gốc.”

Thiết Tâm Nguyên bị ngã đau, máu mũi hộc ra, đầu óc choáng váng, mắt nổ đom đóm, dù được Tiểu Xảo Nhi đỡ lên vẫn đững không vững, lau máu mũi nói:”Bản vẽ phải không ngừng sửa đổi mới tạo ra công cụ tốt nhất, giống như bản vẽ thần tí nỏ cũng trải qua vô số lần sửa đổi mới thành thế này.”

Đại hán gằn giọng:”Gia gia không tin đám nhãi ranh các ngươi có cái bản lĩnh ấy, cho các ngươi một canh giờ, vẽ không ra, gia gia bẻ gãy cổ ngay.”

Hồ ly đột nhiên chui ra, đứng ở cửa kêu nhưng không dám vào, nóng ruột đi đi lại lại.

Tráng hán không cần nhìn thuận tay ném chén trà ra, chén trà trúng đầu nó, nhìn hồ ly ngã xuống đất, Thiết Tâm Nguyên hét lên định chạy về phía hồ ly, lại lần nữa bị đại hán xác lên ném về phía bàn.

Lần này đau hơn lần trước, xương cốt muốn rời ra, Thiết Tâm Nguyên vẫn gượng bò dậy, nhưng bị tráng ấn vai xuống:”Nó chưa chết, gia gia hạ bớt lực rồi, xem ra ngươi lo cho nó, vậy thì vẽ cho gia gia, nếu không gia gia lột da nó.”

Thiết Tâm Nguyên mắt phun lửa nhìn đại hán, nhưng ngoài cầm bút vẽ tiếp thì không còn cách nào.

Thời tiết khô nóng, mồ hôi trên người Thiết Tâm Nguyên từ cổ, từ tóc mai nhỏ xuống, chẳng mấy chốc khăn tay có thể vắt ra nước.

Hồ ly tỉnh lại, trốn trong đám trẻ con không ra, đầu vẫn còn chảy máu.

Đại hán có vẻ uể oải, đang nỗ lực lắc đầu giữ tỉnh táo, từ hôm qua tới giờ hắn chưa nghỉ ngơi lấy một khắc, giờ bị không khí ngái ngủ buổi chiều thúc đẩy, sinh ra mệt mỏi, cầm lấy ấm nước thì đã uống hết từ bao giờ.

Bực mình đứng dậy, liếc nhìn bản vẽ, hình dạng đại khái của một chiếc cung nỏ đã xuất hiện, hai tên tiểu tử đang thương lượng kích cỡ với nhau, vẽ rất chậm nhưng vẫn đang tiến hành.

Một thằng bé như vậy có thể vẽ được bản vẽ phức tạp, đúng là nhân tài, chỉ tiếc đây là nước Tống, nếu ở Tây Bình phủ, thế nào mình cũng giao cho tướng quân, nuôi như bảo bối.

Tây Bình phủ binh cường mã tráng, chỉ thần tí nỏ là kém, Lý Nguyên Hạo coi thần tí nỏ là vật cấm, trừ Cầm Sinh quân và thân binh tâm phúc của hắn ra thì các bộ quân khác không được trang bị, nếu chẳng phải thứ này gây tổn hại với kỵ binh quá lớn, các tướng Tây Bình đã chẳng phải việc gì cũng nghe lời Lý Nguyên Hạo ...

Bất giác trước mắt Tế Phong Tư Mộng xuất hiện Hạ Lan sơn tuyết trắng phau phau, mặt trời treo trên đỉnh núi, bao phủ tuyết sơn bằng một lớp hoàng kim.

Khi đó mình còn rất nhỏ theo a ba nhìn thấy Kim Sơn, a ba nói, đó là thánh sơn của thần lang tộc, chỉ có hán tử cường tráng nhất mới có thể leo lên tuyết sơn, dâng lên thần linh cống phẩm của mình.

Cánh tay đau nhói, cúi đầu xuống phát hiện một con thần lang màu lông loang lổ đang cắn cổ tây mình.

Tế Phong Tư Mộng sợ khóc toáng lên, gọi a ba tới cứu mình, nhưng nhìn thấy một con sói trắng khác đang ngậm đầu a ba.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top