Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Lịch sử
  3. Ngân Hồ (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 58: Chấn Vũ tướng quân uy vũ.(1)

Ngân Hồ (Dịch) (Đã Full)

  • 361 lượt xem
  • 1251 chữ
  • 2023-02-17 08:35:02

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Thành Đông Kinh hưởng thái bình trăm năm chưa bao giờ thấy ác tặc như thế, chẳng những giết người giữa đường còn uống máu người, làm bách kính kinh hồn táng đởm ..

Uống no rồi Tế Phong Tư Mộng thấy đầu đau muốn nứt toạc ra, mắt trái càng đau không chịu nổi, cổ chân cổ tay đã tê liệt, muốn cử động một chút cũng không thể.

Mắt phải dần trở nên rõ ràng, tuyết sơn hoang vu biến thành đường phố phồn hoa, tiếng bước chân của quân tốt mặc trọng giáp từ phương xa truyền tới, rầm rập, rầm rập ...

Hắn lập tức hiểu mình bị ám toán, hơn nữa rất có thể còn bị một đứa trẻ con ám toán, lúc này điều hắn muốn làm nhất là chém chết tươi thằng nhãi ranh đó.

Vì thế hắn miễn cưỡng đứng lên, loạng choạng bước vào phế viên.

“Tiểu Phúc Nhi, Tiểu Linh Nhi, Tiểu Hỏa Nhi tất nhiên là phải đi học, chỉ là vấn đề hộ tịch không giải quyết, tương lai không thể vào huyện học, không vào được thư viện chính quy càng không thể vào những nơi như Quốc tử giám, dù có tiền cũng vô ích.”

Tiểu Xảo Nhi gãi đầu: Thiết Tâm Nguyên cười:”Chuyện nhỏ, các ngươi quên bên cạnh chúng ta còn có một vị Chấn Vũ tướng quân sao?”

Tiểu Xảo Nhi nhìn hồ ly đầu quấn vải đang hưởng thụ xoa bóp, bật cười:”Bà nó chứ, con này đúng là có bộ dạng của Chấn Vũ tướng quân đấy.”

Thiết Tâm Nguyên biết hồ ly quen với cung cách đại gia rồi, trong cung không biết bao nhiêu người muốn lấy lòng nó:”Đây là chuyện chân thật được viết vào trong quan điệp, nghe nói Dương Văn Quảng của Dương gia còn có ba mươi nhà bộ khúc, hồ ly nhà ta vì sao không thể có mười đứa bé làm bộ khúc.”

“Nói thế nghĩa là sau này chúng ta phải nộp thuế cho hồ ly? Hồ ly à, một năm ta nộp một miếng thịt làm thuế được không? Ha ha ha ...”

Tiểu Xảo Nhi nói ra cũng tự thấy buồn cười, ôm bụng cười lăn cười bò: “Suỵt, nhỏ giọng!”

Thiết Tâm Nguyên nhíu mày ra hiệu, nghiêng tai nghe, bên ngoài có tiếng người gầm gừ, bụi đất trong hầm cũng rơi lả tả, không biết tên kia đang làm trò điên rồ gì ở bên ngoài: “Hắn đi rồi cơ mà, sao còn quay lại?”

Tiểu Xảo Nhi run run hỏi: Thiết Tâm Nguyên cố trấn định an ủi: “Hắn không sống nổi đâu, nếu thoát được thì đã chạy rồi, quay lại ắt là vì không có chỗ chạy, muốn giết chúng ta báo thù.Kệ hắn, hoạt động càng kịch liệt thì chết càng nhanh thôi ...”

Tế Phong Tư Mộng xô đổ một tòa đình cuối cùng cũng ngã xuống, ngực như có lửa, mắt tối sầm, đó là triệu chứng thiếu máu.

Cho dù không đứng lên được, sự kiêu ngạo của chiến sĩ khiến hắn nỗ lực ngẩng đầu, dùng con mắt độc nhất nhìn Tống tướng trước mặt:”Nếu không phải gia gia bị trúng ám toán, ngươi không địch nổi ba hiệp, tướng quân nước Tống các ngươi chết dưới tay ta không ít.Báo danh đi, Đại Hạ Tây Bình phủ quân Đô ngu hầu Tế Phong Tư Mộng ở đây.”

Tướng quân trên ngựa kéo mặt nạ bảo hộ xuống:”Đại Tống Tây Thủy môn tặc phối quân Dương Hoài Ngọc ở đây, Tây tặc chết đi.”

Nghe nói kẻ địch là Tây tặc, Dương Hoài Ngọc đâu còn nhịn được, chỉ cần bắt sống hắn là mình lập công lớn, khôi phục nguyên chức là chuyện nhỏ, nói không chừng còn tiến thêm một bậc.

Chiến mã vọt tới, mã sóc đâm về phía vai trái Tế Phong Tư Mộng, hắn không định giết chết gian tặc, bắt sống hữu dụng hơn nhiều.

Tế Phong Tư Mộng một tay cầm thương gạt mã sóc, chống thương mượn lực đựng dậy, thiết thương xoay trên không một vòng chém xuống.

Choang một tiếng trúng mã sóc, Tế Phong Tư Mộng lùi hai bước ngã xuống đất, Dương Hoài Ngọc cười gằn, lại lần nữa đâm mã sóc ra, vừa rồi binh khí va chạm đã cảm nhận được đối thủ là nỏ hết đà.

Khi Dương Hoài Ngọc đắc ý vì chiến thắng đã nằm trong tay thì Thiết Tâm Nguyên bám vào miệng giếng quan chiến chửi rủa không ngớt.

Tên ngu xuẩn Dương Hoài Ngọc cưỡi ngựa mà còn đấu với người ta lâu như thế không phân thắng bại, nếu tên này không bị thương thì hắn đã thành xác chết lâu rồi.

Rõ ràng chỉ cần một đám giáp sĩ xông lên là xong, vậy mà muốn khoe khoang võ công của mình, không nhận ra Tây tặc càng ngày càng tiếp cận hắn.

“Phía kia có một cái bẫy chưa bị hủy.”

Tiểu Xảo Nhi ở bên thì thầm: “Đợi Dương Hoài Ngọc gặp xui xẻo đã, tên hoàn khố này không được tích sự gì, nếu cha hắn ở đây thì xong việc rồi.”

Quả nhiên Dương Hoài Ngọc cho rằng mình đã khống chế cục diện, muốn thể hiện uy phong nên mấy lần bỏ qua không dùng sát chiêu, Tế Phong Tư Mộng đoán được tâm tư đối thủ, lộ ra sơ hở, Dương Hoài Ngọc mừng rỡ, không chút do dự đâm xuyên vai hắn.

Tế Phong Tư Mộng nhịn đau, không lui mà tiến, đá một phát vào bụng chiến mã, Dương Hoài Ngọc bị hành động khác thường ấy làm kinh sợ, chỉ biết nắm chặt đuôi mã sóc, không để Tây tặc đoạt mất.

Chiến mã hí đau đớn ngã rầm xuống, chân của Dương Hoài Ngọc bị chiến mã đè lên, bất tri bất giác buông tay.

“Ha ha Ha, tiểu tử vô tri cũng dám đấu với gia gia.”

Tế Phong Tư Mộng định rút mã sóc trên người ra giết Dương Hoài Ngọc, hắn biết mình phạm tội tày đình, có bắt con tin cũng không thoát được.

Đúng lúc này một tấm ván gỗ to bằng bắp chân từ tán liễu rậm rạp bên cạnh bất ra, đập trúng ngực Tế Phong Tư Mộng, làm hắn tức thì miệng phun máu, còn có cả cục máu đen, xem ra bị đập vỡ nội tạng, nếu không có mã sóc của Dương Hoài Ngọc chống đỡ, hắn đã ngã xuống đất ...

Biết chắc Tây tặc không còn sức hoàn thủ nữa, Thiết Tâm Nguyên bế hồ ly từ miệng giếng chui lên, cùng với Tiểu Xảo Nhi sớm nấp trên cây tới gần xem Tế Phong Tư Mộng.

“Giỏi lắm!”

Tế Phong Tư Mộng miễn cưỡng nói ra hai chữ đó rồi ngã ngửa xuống bụi cỏ: “Xảo Nhi, cắt đầu hắn mang tới Khai Phong phủ lĩnh thưởng.”

Thiết Tâm Nguyên giục: “Dừng tay, tên Tây tặc này do ta chém chết.”

Dương Hoài Ngọc thấy Tiểu Xảo Nhi rút rìu ra vội vàng ngăn cản: Thiết Tâm Nguyên nhìn hắn với ánh mắt khinh bỉ, đây đúng là một tên bạc bẽo, nếu vừa rồi không phải Tiểu Xảo Nhi ra tay thì hắn bị người ta giết rồi, giờ còn mặt dày tranh công.

Dương Hoài Ngọc nói ra câu kia cũng hổ thẹn vô cùng, lời đã nói chẳng thể thu lại, cắn răng nói tiếp:”Đấy là quân công, đám nhãi con các ngươi không nhận được đâu.”

Thiết Tâm Nguyên bế hồ ly lên, chỉ cái đầu băng bó:”Ai nói thế? Chấn Vũ tướng quân cùng ác tặc kịch chiến bị thương, cuối cùng đại chiến ba trăm hiệp chém ác tặc dưới ngựa.”

…

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top