Nữ tử kia vừa mới phản ứng lại thì nhìn thấy lỗ máu kia ứa ra máu tươi, không thể không phát ra một tiếng kêu chói tai, con Hắc Ám Liệp Sư kia cũng gầm lên một tiếng, sau đó thì ngã xuống.
"Chết đi cho ta!" Thẩm Tường lại nhanh như thiểm điện đánh ra một quyền, chỉ thấy nắm đấm của hắn lập tức ngưng tụ hiện ra một cái đầu hổ lớn màu trắng, sát khí bàng bạc bao phủ người mà tới, nắm đấm tràn ngập khí tức tử vong nện vào trên cái đầu lớn của Hắc Ám Liệp Sư phát ra một trận tiếng nổ vang, mặt đất cũng run rẩy theo.
Bạch Hổ thần quyền mang theo sát khí vô tận, trong nháy mắt gạt bỏ sức sống ở trên đầu con Hắc Ám Liệp Sư này, xóa bỏ cơ năng sinh mệnh bên trong cũng mang ý nghĩa Hắc Ám Liệp Sư này chết đi.
Thẩm Tường thả ra một mồi hỏa diễm đối với các thi thể dân thường trên mặt đất thiêu đốt đi, sau đó lạnh lùng nhìn thân thể mềm mại của nữ tử mặc áo xanh đang phát run kia.
Thân thể Hắc Ám Liệp Sư ngã xuống, nặng nề nện ở trên mặt đất, trên khuôn mặt xinh đẹp của nữ tử mặc áo xanh kia lập tức bắt đầu vặn vẹo: "Ngươi đến cùng là làm cái gì?"
"Ta giết súc sinh kia!" Thẩm Tường lạnh lùng nói: "Thú Vũ môn các ngươi dám làm ra loại chuyện này ở Thái Vũ châu, ta nhất định sẽ bẩm báo chi tiết cho Thái Vũ môn!"
"Ngươi. . . Ngươi là đệ tử Thái Vũ môn?" Đôi lông mày của nữ tử áo xanh kia nhíu lại, hung dữ nói.
"Đúng vậy!" Thẩm Tường trả lời.
"Tiểu Hắc của ta chẳng qua là ăn mấy dân đen mà thôi, chẳng lẽ Thái Vũ Môn các ngươi cũng muốn quản sao? Loại chuyện này đối với chúng ta mà nói là quá bình thường! Tính mạng mấytên dân đen này, một vạn cái cũng không bằng tiểu Hắc của ta, ngươi rõ ràng vì mấy dân đen này mà giết tiểu Hắc của ta! Ta. . . Ta phải giết ngươi!
Nữ tử áo xanh tức giận đến xanh mặt, toàn thân run rẩy.
Thẩm Tường nhướng mày, người Thú Vũ Môn thế mà lại còn thường xuyên làm như vậy, này làm hắn càng thêm tức giận!
"Hừ, đây chỉ là Thái Vũ môn không biết, nếu như ta nói cho Thái Vũ môn mà nói, Thú Vũ môn các ngươi đợi Thái Vũ môn hỏi tội đi! Thẩm Tường nói ra.
"Ngươi không trở về được!"
Xa xa đột nhiên truyền tới một giọng nói khàn khàn, chỉ thấy một bóng đen bay đến, một nữ tử trung niên mặc áo đen, tướng mạo bình thường xuất hiện ở trước mặt nữ tử áo xanh kia.
Cao thủ Chân Võ cảnh! Thẩm Tường lập tức nắm chặt nắm đấm lại, hắn không nghĩ tới xung quanh nơi này thậm chí còn có loại cao thủ này, hắn thoáng cái có thể nhìn ra, người mặc áo đen này này là sư phụ hoặc là mẫu thân của nữ tử áo xanh kia.
Làm cho trong nội tâm Thẩm Tường sợ hãi chính là, trên cánh tay nữ nhân mặc áo đen này vậy mà có một con tiểu xà có cái đầu màu đỏ thân hình lại màu đen đang quấn quanh, đây là một loại Linh thú rất hiếm, tên là Truy Hồn Xà! Thực lực bản thân trên dưới Chân Võ cảnh, mà độc tính thì còn đáng sợ hơn.
"Sư phụ. . . Sư phụ, hắn giết chết tiểu Hắc, ta muốn cho hắn sống không bằng chết, ta muốn cắt bỏ từng miếng thịt trên người hắn." Nữ tử áo xanh oán độc nói, trừng mắt âm tàn nhìn Thẩm Tường.
"Nếu để cho ngươi trở về nói cho Thái Vũ môn thì quả thật chúng ta sẽ gặp họa, nhưng bây giờ ngươi không trở về được." Vừa mới dứt lời, nữ tử mặc áo đen kia hóa thành một đạo bóng đen, xuất hiện ở sau lưng Thẩm Tường, đánh ra một chưởng tới lưng Thẩm Tường.
Ở thời điểm này, Thẩm Tường cảm giác được lục phủ ngũ tạng trong cơ thể mình co rút nhanh một trận, kinh mạch giống như muốn bạo liệt, trong miệng cũng phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bay đến trước nữ tử mặc áo xanh kia.
Nữ tử mặc áo xanh rút trường kiếm ra, mạnh mẽ đâm ra một kiếm hướng thân thể Thẩm Tường bay tới, xuyên thấu qua phần ngực của hắn.
Thẩm Tường ngẩng đầu lên, chỉ nhìn thấy thần sắc nữ tử áo xanh kia dữ tợn, mãnh mẽ rút trường kiếm ra, đá một cước mạnh lên thân thể hắn, làm Thẩm Tường ngã lăn trên mặt đất.
Thẩm Tường ở mới vừa rồi bị nữ tử áo đen Chân Võ cảnh kia đánh cho một chưởng, bản thân bị trọng thương, đã mất đi lực lượng phản kháng, hiện tại hắn mới cảm nhận được võ giả Chân Vũ cảnh là cường đại cỡ nào, chân khí so với Phàm Vũ cảnh tầng mười còn hùng hậu hơn nhiều lắm!
Nữ tử áo xanh trông thấy Thẩm Tường nằm trên mặt đất không hề nhúc nhích, lấy ra một thanh tiểu đao, đi đến bên cạnh Thẩm Tường: "Ta muốn cắt bỏ từng thớ thịt trên người của ngươi! "
Nữ tử áo đen kia cũng không tiếp tục ra tay, lạnh lùng nhìn xem, nàng rất khẳng định Thẩm Tường chắc chắn sẽ trốn không thoát!
Trong nội tâm Thẩm Tường thầm hận không thôi, thầm hận thực lực của mình bất lực, trong lòng của hắn thề, hắn nhất định phải giết chết nữ tử áo xanh và nữ tử áo đen kia!
"Các ngươi. . . Nhớ kỹ cho ta! Lão tử cùng các ngươi không chết không thôi!
Thẩm Tường đột nhiên nói lớn, mà nữ tử áo đen và nữ tử áo xanh kia cũng lập tức ra tay, tiểu xà trên cánh tay của hắc y phụ nhân cũng bay vụt ra, nhưng lúc bọn họ muốn tới bên người Thẩm Tường, trước mắt lại đột nhiên xuất hiện một tầng nước trong suốt, các nàng đụng vào trong tầng nước.
Vào lúc này Thẩm Tường thi triển Thủy Tường bên trong Huyền Vũ thần công, đem Huyền Vũ chân khí hùng hậu hóa thành lượng nước lớn tuôn ra.
Làm xong những thứ này, mặt đất dưới Thẩm Tường đột nhiên xuất hiện một vũng nước, một dòng nước xoáy rất lớn cuốn Thẩm Tường xuống dưới, vũng nước kia liền biến mất không thấy!
"Sư phụ, đây. . . đây là võ công gì? Làm sao bây giờ? Nữ tử áo xanh kinh sợ nói.
"Yên tâm, đến lúc đó chúng ta chết không thừa nhận là được, tiểu tử này chỉ là một tên đệ tử nội môn nho nhỏ, ta là đệ tử chân truyền của Thú Vũ Môn, thực lực Chân Võ cảnh! Thái Vũ môn chắc chắn sẽ không tin tưởng tiểu tử này.
Nữ tử áo đen kia vuốt ve tiểu xà trên cánh tay, cười lạnh nói.
Khi đó Thẩm Tường là thi triển một loại võ công bên trong Huyền Vũ thần công, tên là Thủy Độn! Một loại võ công rất thần kỳ, có thể bỗng nhiên từ mặt đất tuôn trào ra một vũng nước, cuốn người vào trong vũng nước đó, sau đó đưa vào sâu ở bên trong lòng đất, ở sâu dưới mặt đất sẽ trùng kích ra một lối đi, đưa người tới dòng sông nào đó ở đằng xa để đào tẩu.
Đây đều là Thẩm Tường phải phóng thích ra tất cả Huyền Vũ chân khí đi mới làm ra được, hắn may mắn học xong chiêu này, nếu không hôm nay hắn thật đúng là khó có thể chạy trốn.
Một con sông nhỏ chảy chậm, Thẩm Tường nằm ở trên bờ, toàn thân ướt đẫm, sắc mặt trắng bệch, thoạt nhìn như không hề có sức sống, hắn mơ mơ màng màng lấy ra một chút Địa Ngục Linh Chi nhét vào trong miệng, chẳng mấy chốc mà chữa trị thương thế bên trong cơ thể, sau đó lại ăn vào vài viên đan dược chữa thương.
Chẳng mấy chốc hắn đã khôi phục một ít khí lực, tựa ở trên một thân cây bên bờ sông để nghỉ ngơi.
"Thế nào?" Bạch U U từ trong giới chỉ trữ vật đi ra, ôn nhu hỏi.
Tô Mị Dao thì rất đau lòng lau vết bẩn trên mặt hắn, nói ra:
"Lần sau nên cẩn thận một chút, sau khi ngươi đi ra ngoài đừng tưởng rằng sẽ an toàn như cả ngày ở bên trong Thái Vũ môn, cao thủ Chân Võ cảnh ở bên trong Thái Vũ môn đều bị môn quy ước thúc, nếu không tùy tiện ra một tên cũng có thể dùng một đầu ngón tay tới giết chết ngươi!"
Thẩm Tường nắm chặt nắm đấm, trên mặt tràn đầy sát ý: "Ta sẽ trở nên càng mạnh hơn nữa! Ta nhất định phải giết hai nữ nhân kia!"
"Không phải ngươi có bốn hạt Chân Nguyên đan sao? Ăn đi!" Bạch U U nói.
Nhìn thấy hai mỹ nhân này quan tâm mình như vậy, Thẩm Tường cảm thấy ấm áp trong lòng, hắn âm thầm quyết định, về sau không thể lại để cho các nàng phải lo lắng, mà hắn chính là hy vọng duy nhất của các nàng!
"Thực xin lỗi, ta thiếu chút nữa đã chết!" Thẩm Tường áy náy nói.
"Không có sao, ngươi còn có thể sống được là tốt rồi, về sau cẩn thận!" Bạch U U nói ra, ngữ khí cũng không có lạnh như băng nữa.
"Ngươi sử dụng hết sáu trăm viên Chân Khí đan và bốn viên Chân Nguyên đan kia, nói không chừng có thể đi vào Phàm Võ cảnh tầng mười, cho dù gặp phải loại cao thủ này cũng sẽ có lực lượng ngăn cản, nhưng muốn đánh thắng nữ nhân kia thì còn xa xa chưa đủ!
Tô Mị Dao nói ra.
Thẩm Tường nhẹ gật đầu, bắt đầu vận khí chữa thương, hai mỹ nhân trông thấy Thẩm Tường không có trở ngại gì, đều thở phào nhẹ nhõm mà trở lại trong giới chỉ.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận